Wednesday, February 23, 2011

Phùng Nhân-LỊCH SỬ PHẬT GIÁO VIỆT NAM- TRONG NGÀY 11/6/1963 ĐÃ BỊ ĐÁNH TRÁO

LTS. Chúng tôi xem đây là tài liệu tham khảo cho những ai đang ngủ quên về tội ác PG Ấn Quang , hay đang bênh vực cho tội ác của Phật giáo PG Ấn Quang đối với nhân dân Huế, và đối với dân tộc.
Hệ thống thông tin toàn cầu internet của thế kỷ 21 giúp cho chúng ta cập nhật nhiều tin tức . Do đó không có lý do nào để biện luận là hoàn toàn không biết , không thấy, chỉ nghe nói về các cuộc tẩm xăng đốt người gọi là tự thiêu vì "đạo pháp". Trân trọng.

LỊCH SỬ PHẬT GIÁO VIỆT NAM-

TRONG NGÀY 11/6/1963 ĐÃ BỊ ĐÁNH TRÁO

Phùng Nhân

HT Thích Quảng Đức bị Nguyễn Công Hoan đổ xăng châm lửa đốt

Nếu tính từ ngày Hòa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu là ngày 11 tháng 6 năm 1963, do nhóm Phật Giáo Ấn Quang tổ chức đến nay thì đã 48 năm rồi. Nhưng sự thật của lịch sử đã bị người ta đánh tráo bằng những thủ đoạn chánh trị mà cho đến hôm nay phần đông chưa ai được biết. Mãi cho đến một thời gian gần đây, trên xa lộ thông tin điện tử hiện giờ, người ta mới thấy có một đoạn film you tube, cho chiếu lại toàn cảnh Hoà Thượng “bị thiêu”, chớ không phải là “tự thiêu” như từ trước tới giờ mà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã từng công bố!

Trong một đoạn film ngắn mà tôi đã coi, thấy có một chiếc xe Traction đậu kế bên, rồi Hoà Thượng Thích Quảng Đức ngồi tĩnh toạ kiết già. Yên lặng để cho một người đàn ông cũng ăn bận theo kiểu áo nhà chùa, rưới nguyên một thùng xăng cỡ 10 lít. Từ trên đầu tưới xuống, tưới đi tưới lại nhiều lần, cốt là để cho dầu xăng tẩm thật nhiều vào thân thể. Sau đó ông ta còn cẩn thận hơn, tưới thêm một đường xăng lùi về phía sau để làm đường dẫn hoả. Kế đến là ông ta bật quẹt Zippo, ngọn lửa phụt nhanh lên thân thể Hoà Thượng, cháy sáng ngời lên trong một ngày oi bức, trong không khí chánh trị khí thế bừng bừng, mà những nhà tu hành từ trước tới nay không dám sát sanh. Ngày hôm nay bỗng dưng tham dự vào một vụ giết người, để làm bàn đạp cho những người có mưu đồ chánh trị lật đổ nhà Ngô, mà họ cho rằng chánh phủ độc tài gia đình trị cần phải lật đổ.

Trong khi đó thì có tới ba bốn lớp vòng người, từ tăng-ni cho tới những người cư sĩ tại gia. Họ là ai mà thản nhiên ngồi chắp tay nhìn cảnh đó, không thấy một chút đau xót nào có thể hiện ra, mà chỉ thấy trên gương mặt của mọi người đều toát ra vẻ hận thù. Họ tụng kinh để tế sống một vị Hoà Thượng, mà trước đó họ đã kính yêu, đã từng nói ra những lời cung kính.

Tại sao một cuộc tế sống như vậy lại xảy ra giữa chốn ban ngày, lại còn tổ chức rất chu đáo rình rang. Tôi còn nhìn thấy có một số người xô đẩy, chắc là ngăn cản một số người nào đó định nhảy vào cứu chửa. Ngọn lửa càng lúc bốc lên cao, hừng hực như một cuộc hoả hoạn cháy nhà. Vậy mà Hoà Thượng vẫn ngồi bất động, chính cái điều nầy đã làm cho nhiều người liên tưởng đến phản ứng hoá học của con người. Là khi gặp nóng, thì con người phải có phản xạ tự nhiên. Còn nếu không, thì có lẽ Hoà Thượng bị tiêm thuốc ngủ trước khi bỏ lên xe để chở đến chỗ tự thiêu. Điều nầy đúng hay không, cho đến nay thì đã có rất nhiều người bàn cãi. Riêng với tôi thì cho rằng dù có tiêm thuốc hay không, thì sự hy sinh của Hoà Thượng Thích Quảng Đức đúng vào lúc đó rất là cần thiết. Bởi không có ngọn đuối từ bi, thì cơ đồ Phật Giáo Việt Nam, có thể bị triều đại nhà Ngô bủa vây bắt bớ các tăng ni sư sảy.

Nhưng 48 năm trôi qua, tôi không đồng tình với sự đánh tráo lịch sử Phật Giáo Việt Nam quá đổi vụng về. Tại sao không công bố sự thật của ngày “lịch sử Phật Giáo là ngày 11/6/1963”, để cho mọi người Phật tử biết được một vị Phật sống đã dám hy sinh thân mình làm ngọn đuốc để soi đường cho những người u minh lạc lối. Hay để cảnh báo chánh quyền Ngô Đình Diệm sắp sửa tiêu vong, nếu có tham vọng biến cả miền Nam Việt Nam trở thành con chiên của chuá.

Người nhẫn tâm tưới xăng lên thân Hoà Thượng chính là ông Nguyễn Công Hoan (Huỳnh Văn Thạnh). Đến năm 1976, thì ông ta được nhà nước Cộng Sản trả công bằng cái chức đại diện Quốc Hội đơn vị Phú Khánh Nha Trang Việt Nam. Tin nầy tôi không thẩm định đúng hay sai, nhưng hình ảnh Hoà Thượng bị người ta tưới xăng là một hình ảnh thật. Bởi trước đây thì cũng có một nguồn tin, cho rằng người cầm bình xăng tưới lên thân thể Hoà Thượng, là một ông Thượng Toạ hiện giờ đang trụ trì một ngôi chùa bên nước Mỹ.

Trong 48 năm trôi qua Phật Giáo Việt Nam đã trải qua rất nhiều giai đoạn, nhưng giai đoạn lịch sử bị đánh tráo trong ngày 11/6/1963 dường như không ai dám nhắc tới. Bởi lẽ ai cũng hiểu rằng, tôn chỉ và điều lệ của Phật Giáo là cấm sát sanh, cho dù đó là một gà hay con vịt. Còn trường hợp cầm bình xăng tưới vào thân thể của một vị Hoà Thượng, đó là một hành động giết người trong cơn lốc chánh trị có dự mưu của một nhóm người!

Mặc dầu trước khi châm lửa, người ta đã có làm lễ tế sống Hoà Thượng ở giữa đường phố Sàigòn, rồi còn bí mật mời một số phóng viên báo chí ngoại quốc, cũng như một số nhà báo trong nước để tường thuật một chiều, để làm bàn đạp tấn công chánh phủ Ngô Đình Diệm lúc bấy giờ.

Cho dầu người đó có đứng dưới một danh nghĩa của sự hy sinh cho đạo pháp, hay bất cứ lý do gì thì cũng không được chấp nhận. Huống chi người bị thiêu là một vị Hoà Thượng, đạo hạnh tiêu biểu cho một nền đạo pháp của Phật Giáo Việt Nam. Như vậy thì Phật Giáo Việt Nam ở vào thời kỳ đó, đã nhúng tay sâu vào con đường chánh trị, để mong tranh bá đồ vương, cho nên mới có cái cảnh phân rõ lằn ranh, là khối Phật Giáo Ấn Quang cùng với Việt Nam Quốc Tự.

Trong giai đoạn lịch sử đen tối nầy lại nổi lên Thượng Toạ Thích Trí Quang, quyền uy của ông thượng toạ nầy còn lớn hơn một ông tướng vùng hồi đó. Chính vì sự bộc phát quá lớn cuả Phong Trào Phật Giáo, nên mới có những đội sinh viên Phật Giáo Quyết Tử chiếm đóng miền Trung. Rồi còn vô số chuyện ngoài đời, mà chỗ nào cũng có Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam thò bàn tay tu hành vào can thiệp.

Riêng ngoài miền Trung thì có nhóm Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân đã công khai họp báo, công khai chửi bới mạ lỵ chánh phủ Thiệu-Kỳ. Vậy mà chánh quyền không ai dám động đến một sợ lông chưn, ở bên Ty Công An Thừa Thiên chỉ có đề cử một người bận đồ dân sự đi qua rồi đứng làm cảnh vểnh lỗ tai lên nghe bọn nầy nó chửi. Sao không còng đầu nó, sao không dám đưa bọn nó ra toà, hay là chánh phủ Thiệu- Kỳ lúc đó đang lo sợ tấm áo cà sa, nên hễ nghe nói tới phe phái nào có hơi Thượng Toạ hay đại đức thì đã rét! Cũng chính vì vậy mới có bàn thờ Phật xuống đường, mới có cảnh Tết Mậu Thân. Nếu còng đầu tụi nó sớm, thì chưa chắc gì thành nội Huế phải chịu cảnh hoang tàn đổ nát! Để hơn 5 ngàn người dân vô tội phải chết oan, trong khi ngày Tết là ngày đoàn tụ của gia đình, mà bị cộng quân tràn vô sát hại!

Có phải vào thời đó do chánh phủ Thiệu-Kỳ cai trị sắt máu làm cho nhân dân ta thán. Hay là do một số người núp bóng Phật Giáo để mưu đồ chánh trị, để rồi trong biến cố Tết Nguyên Đán Mậu Thân năm 1968. Cái nhóm của Hoàng Phủ Ngọc Tường đã lộ nguyên hình là những tên Việt Cộng nằm vùng, để rồi sau đó vì tư thù mà hai anh em ông nầy lại ra lịnh giết người chẳng chút gớm tay!

Nhìn hình ảnh vừa đau thương, vừa hải hùng đó những người trong hàng Giáo Phẩm Phật Giáo nghĩ sao? Có dám nói rằng đó là hình giả, hình ghép hay là do một người nào đó thù ghét, rồi họ làm như vậy để vu cáo lịch sử Phật Giáo đấu tranh để chống lại chế độ độc tài của nhà Ngô cai trị theo kiểu gia đình trị muôn đời?

Chẳng lẽ trong hàng Giáo Phẩm, lại muốn đánh tráo lịch sử đến bao lâu. Một trăm năm nữa, hay một ngàn năm nữa? Đó là những câu hỏi đã rơi vào cõi hư vô từ trước tới giờ, cũng chính vì không công bố rõ ràng, cho nên vai trò lịch sử của Phật Giáo trong những năm rối loạn 1963-1964 đã bị người ta xuyên tạc, lợi dụng đưa vào con đường chánh trị để tiến thân. Từ ông tướng Đổ Mậu, cho tới những người chánh khách sa lông, ho lui tới cửa chùa để cầu thân vi cánh.

Giai đoạn lịch sử đó đã đi qua. Ngày hôm nay, theo tôi thì đã tới giai đoạn Phục Hưng Phật Giáo, muốn phục hưng thì phải nói ra sự thực, không thể giấu giếm lịch sử trong bóng tối để dối gạt mọi người. Chỉ có sự thật mới được trường tồn, còn giả dối cho dầu có bưng bít giỏi tới đâu thì cũng tới ngày người ta phát hiện.

Ngày hôm nay sự thật của cuộc “tự thiêu” đã hiển nhiên trước mắt. Cho dù Hoà Thượng Thích Quảng Đức có chết dưới bất cứ một hình thức nào, thì cũng được người Phật Tử và nhân dân xem như một vị Phật sống đã về nơi cõi niết bàn. Không ai còn thắc mắc, bị người khác chế xăng, hay là Hòa Thượng đã tự tưới xăng lên mình, rồi bật quẹt Zippo như Giáo Hội Phật Giáo đã từng công bố!

Nhưng ai sẽ có thẩm quyền để công bố sự thật lịch sử đã bị đánh tráo nầy?

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam. Phải làm thật sớm để tranh thủ nhân tâm, chớ còn để trễ nữa thì sẽ bị mấy người xấu miệng họ kiếm cớ dèm pha xuyên tạc. Bởi vì hiện nay ở hải ngoại tình trạng Phật Giáo đã chia rẻ nội bộ quá rõ ràng. Nhóm nầy đã kích nhóm kia, thậm chí còn ra thông cáo báo chí nói nhau thậm tệ.

Tại sao phải đánh tráo lịch sử để làm gì. Trong khi đó thì thời đại thông tin toàn cầu mỗi ngày càng lộ ra sự thật. Chính những sự bưng bít nầy mà làm cho người Phật Tử phải hoang mang, bên cạnh đó sẽ có người thừa nước đục thả câu, họ sẽ thêm thắt vào những nguồn tin càng làm bất lợi cho Giáo Hội.

Từ trong nước, cho tới hải ngoại. Người ta đã tạo ra một triều đình Giáo Hội để lãnh đạo độc tôn, nếu Giáo Hội nào không tuân thủ, thì sẽ bị họ lấy Giáo Chỉ nầy, Giáo Chỉ kia ra đe doạ. Tất cả những đòn phép đó, nó gần giống như tình trạng của những năm Phật Giáo 1963. Nếu cái đà nầy không kịp thời dừng lại, thì trong tương lai Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam sẽ bị rơi vào vòng bế tắt không lối thoát.

Ở trong nước cũng như hải ngoại hiện giờ. Phật tử thì rất đông, phải nói đây là một giai đọan cực thịnh của vai trò Phật Giáo để hoằng pháp chúng sinh. Nhưng bên trong thì còn chia rẻ. Ngày hôm nay nếu muốn thu phục nhân tâm, thì trước hết phải trả sự thật về cho lịch sử. Lịch sử Phật Giáo không thể bị đánh tráo đến muôn đời. Còn việc danh xưng của các Giáo Hội hiện nay, là do sự đánh tráo của lịch sử làm cho người ta không tùng phục nên mới xảy ra cớ sự.

Bởi ông Thượng Toạ Thích Trí Quang, của nhóm Ấn Quang vẫn còn tại thế đó, và những người lãnh đạo Giáo Hội Phật Giáo năm 1963 hiện vẫn còn sống và tu các chùa bên nước Mỹ. Thì việc Hoà Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu, hay bị người ta tưới xăng rồi châm lửa đã bị phanh phui trên xa lộ thông tin điện tử quá rõ ràng. Cho dù vào thời đó, CIA của Mỹ có nhúng tay vào để lật đổ chánh phủ Ngô Đình Diệm, thì những người lãnh đạo Phật Giáo trong những năm đó phải chịu trách nhiệm chớ không thể phủi tay.

'Nhân  chứng' sống không biết nói, Tin tức trong ngày, Lá thư,chiến tuyến,miền  Nam,lịch sử,tinh thần

Giáo sư Dương Tiềm (phía sau) tháp tùng Hòa thượng Thích Đôn Hậu thăm Mông Cổ (1969).

Từ việc Hoà Thượng Thích Đôn Hậu, sau biến cố Tết Mậu Thân, rồi tập kết ra miền Bắc, được đưa qua các nước Đông Âu để vận động tuyên truyền. Sau khi xâm chiếm được miền Nam, Hoà Thượng Thích Đôn Hậu được đưa về Huế làm dân biểu. Khi chết thì được làm lễ an táng theo nghi thức tôn giáo, có ban đại diện của chánh phủ Việt Nam đứng ra lo liệu.

Còn ông Thượng Toạ Thích Trí Quang đang sống ẩn dật hiện giờ, dường như từ năm 1975 cho đến nay, không nghe ai nhắc đến. Có phải vai trò của ông thượng toà nầy đã hạ màn, hay là đang chờ vai diễn sắp tới mà chúng ta không được biết. Như vậy thì vai trò Phật Giáo Việt Nam Thống Nhứt, hiện nay do Hoà Thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo phải xử trí ra sao?

Dường như cái chức Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Phật Giáo Việt Nam Thống Nhứt, được thừa kế từ ngài Hoà Thượng Thích Đôn Hậu sau khi viên tịch, rồi chỉ định cố Hoà Thượng Thích Huyền Quang. Đến nay thì đại lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ đang lãnh đạo, ở hải ngoại thì có giáo sư Võ Văn Ái đang nắm giữ chức vụ Tổng Thơ Ký Văn Phòng 2 Viện Hóa Đạo Hải Ngoại với vai trò rất quan trọng hiện giờ. Như vậy thì cái gốc của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhứt thì ở trong nước, còn cái ngọn thì ở tận Paris. Như vậy cái cây nầy có bị ngoại lai không, hay là nó cũng vẫn còn thuần chủng. Đây cũng là một câu hỏi bị rơi vào vòng bế tắt, bởi không một ai có đủ thẩm quyền để trả lời.

Có một điều tích cực nhứt, là Phật Giáo Việt Nam phải sớm công bố ra sự thật của ngày 11/6/1963 để vỗ an dư luận. Để lật tẩy những ông sư đội lốt tu hành, không phải chỉ có một ông Thượng Toạ Thích Trí Quang, mà hiện nay còn rất nhiều ông sư đang hoạt động như vậy mà chúng ta không được biết. Bởi sự dối trá nó sẽ đẻ ra thêm bạo lực, còn sự thật thì nó sẽ làm nên những sự lương thiện của con người, mà vai trò của Phật Giáo hiện nay là đang giáo hoá chúng sanh, chớ không phải đánh tráo lịch sử trong ngày 11/6/1963 như trong quá khứ.

Một khi tôn giáo bị chánh trị nhảy vào chi phối, thì tôn giáo đó chỉ còn là một công cụ mà thôi. Cho nên trong thời gian qua, chúng ta đã thấy và đã nghe đại lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ hô hào, kêu gọi đồng bào biểu tình tại gia. Còn Hoà Thượng thì để râu, để tóc trông nó rất khác thường, không còn diện mạo của một vị Hoà Thượng tu hành như lúc trước nữa.

Biểu tình tại gia là biểu tình như thế nào, chớ còn ở bên nước Tunisia, Ai Cập. Dân chúng đã kéo nhau hằng trăm ngàn người, để biểu tình chỉ trong vòng không đầy 3 tuần lễ, để yêu sách chánh phủ phải trả tự do lại cho người dân. Kết quả; là hai nhà lãnh đạo độc tài nầy phải cuốn gói ra đi. Còn ở Việt Nam, đại lão Hoà Thượng kêu gọi người dân biểu tình tại gia, vô tình sẽ làm cùn nhục ý chí đấu tranh, cho nên sự đấu tranh sẽ rơi dần vào trong quên lãng!

Phật Giáo đã từng dạy dỗ chúng sanh, người đồ tể nếu biết buông con dao cũng trở thành đắc đạo. Tại sao cho tới giờ nầy đã 48 năm trôi qua, cái chết của Hoà Thượng Thích Quảng Đức vẫn còn nằm trong bóng tối. Trong khi đó thì chế độ của chánh phủ Ngô Đình Diệm vẫn còn sống sót lại bà Ngô Đình Nhu (Trần Lệ Xuân), đang chuẩn bị phát hành cuốn Hồi Ký của bà. Liệu tới khi đó trong cuốn Hồi Ký nầy có viết về vai trò Phật Giáo, và sự tự thiêu của Hoà Thượng Thích Quảng Đức trong ngày 11/6/1963 nó khác với những gì mà Phật Giáo đã công bố từ trước cho tới hôm nay, thì Giáo Hội Phật Giáo sẽ trả lời ra sao trước dư luận. Đó cũng là một điều lo âu của Phật tử, khi vai trò của Phật Giáo sẽ đối đầu với lịch sử. Chớ chúng ta đừng nên tu ở tôn giáo nầy, rồi đả kích tôn giáo kia. Vì tất cả vị thánh, các ngài giáo chủ, họ đều răn dạy con chiên của họ làm nên việc thiện. Không riêng gì đạo Phật của chúng ta đâu, sở dĩ tôi gọi đạo Phật của chúng ta, là vì đạo Phật đã đi vào đất nước Việt Nam lâu đời, còn đạo Chúa hay những đạo khác thì sau nầy mới có.

Công bố sự thật của lịch sử, không phải là một đều quá sức lớn lao cho Phật Giáo. Mà công bố lúc nào cho nó đúng với nhân tâm. Theo tôi thì lúc nầy là đúng nhứt. Bởi trước hay sau gì thì sự thật cũng được phơi bày, mà hiện nay nguồn thông tin điện tử người ta đã cập nhật hằng ngày, thì việc ngày xưa không thể nào bưng bít. Vậy thì tốt hơn hết là nên công bố sự thật lịch sử Phật Giáo trong ngày 11/6/1963 như đã nêu trên, để cho mọi người cùng biết. Cho dầu là người đó cầm can xăng tưới vào nhục thân của Hoà Thượng để cho họ được thanh thản một phần nào. Bởi đó là một nhiệm vụ lúc đó được giao, chớ thật sự họ không phải là một tên đồ tể./-

Phùng Nhân

3 comments:

Anonymous said...

Tại sao bỗng nhiên lại có "tác giả" Phùng Nhân nào "ngủ quên" kiểu "ngây thơ cụ" lại có thể được đăng bài này ở đây???

Chưa ai đọc "Biến động miền trung" hay sao? 1 "Biến động miền trung" chưa là tất cả nhưng chưa đủ để vạch trần tội ác bọn Việt gian CS đội lốt Phật giáo hay sao???

Tội ác Việt gian Cộng sản đã rõ mười mươi! Giáo hội PG nào ở đây? Sư nào ở đấy? Tu hành gì chúng nó? Một lũ Việt gian CS trá hình đội lốt tôn giáo! Gây tội ác tầy trời là giết người một cách dã man tàn bạo!

Không được tráo lộn các danh từ nhập nhằng như vậy!

Việt gian Cộng sản đội lốt Phật giáo để gây tội ác giết người! không một đứa nào chối được tội ác!

Đôn Hậu, Trí Quang,Quảng Độ, Nhất Hạnh...là những thằng nào? tại sao lại "thầy","HT" với chúnh nó??? Chúng chính là Tội đồ của dân tộc!

Không có ai nói "chống cộng" mà dùng "danh từ lầm lộn ngớ ngẩn" một cách cơ bản để đổi trắng thay đen là "Phật giáo giết người", đây là những phạm trù tuyệt đối không có được để bên cạnh nhau huống gì "nhầm lẫn", bọn VG CS nó chỉ đợi có vậy!

Không có tu gì xoá cho được tội giết người tàn bạo có chủ ý có hệ thống của VGCS! Tội chủ phạm, tội tòng phạm, tội xuyên tạc, che xoá dấu vết hành vi, thủ đoạn cho tội ác giết người. Từ diệt chủng cho tới thảm sát hàng loạt...

Tội của bọn Việt gian cộng sản sẽ tự nhân lên bội phần khi chúng đội lốt bất kỳ một thứ gì để gây tội ác! Ở đây là tôn giáo nói chung và đặc biệt là Phật giáo nói riêng.

Tôi thấy bài viết của "tác giả" Phùng Nhân không thể được có mặt trong blog này, một blog vạch trần Tội ác VGCS đội lốt Phật giáo Ấn quang hay GHPGVNTN. (Trừ khi là bài tham khảo và có chú thích rõ ràng).

(Xin lưu ý BBT xem xét kỷ lưỡng sự đóng góp chân thành này!

Trân trọng cảm ơn
Các khán thính giả thường xuyên của Blog.

Ngôn Ngữ Việt Triệu Người Viết said...

LTS. Chúng tôi xem đây là tài liệu tham khảo cho những ai đang ngủ quên về tội ác PG Ấn Quang , hay đang bênh vực cho tội ác của Phật giáo PG Ấn Quang đối với nhân dân Huế, và đối với dân tộc.
Hệ thống thông tin toàn cầu internet của thế kỷ 21 giúp cho chúng ta cập nhật nhiều tin tức . Do đó không có lý do nào để biện luận là hoàn toàn không biết , không thấy, chỉ nghe nói về các cuộc tẩm xăng đốt người gọi là tự thiêu vì "đạo pháp". Trân trọng.

Anonymous said...

Chân thành cảm ơn BBT!
Khán thính giả hàng ngày của Blog.