Tâm thư tạ ơn của Anh J.B Nguyễn Hữu Vinh
VietCatholic News
Kính gửi:
- Tất cả các cộng đoàn, đoàn thể, tổ chức, các đấng bậc trong Giáo hội.
- Anh chị em giáo hữu, bạn bè trong, ngoài công giáo, trong, ngoài nước và những người đã quan tâm.
Đã hơn nửa tháng, kể từ ngày bản thân tôi “được” nhận thông phần chia sẻ với anh chị em giáo hữu Đồng Chiêm bằng trận đòn tấn công và cướp vào chiều ngày 11/1/2010 khi đến thăm và hiệp thông với Giáo xứ để tận mắt nhìn thấy những gì đang diễn ra tại đó.
Tôi đã tận mắt chứng kiến những khổ đau mà anh chị em giáo hữu Đồng Chiêm phải chịu khi mọi con đường vào Đồng Chiêm dày đặc các lực lượng công an, cán bộ đủ loại.
Tôi đã tận mắt chứng kiến những cuộc xét hỏi giấy tờ “theo chỉ thị” cách vô lý của các loại cảnh sát, công an trên đoạn đường ngắn dẫn vào Đồng Chiêm.
Tôi đã chứng kiến các ụ đất được đổ ra vội vã trên những con đường vào Đồng Chiêm và bên cạnh đó là những gương mặt gầm ghè, hăm họa khách hành hương phương xa đến.
Tôi đã tận mắt chứng kiến những em nhỏ với ánh mắt trong veo nhìn lên đỉnh Núi Thờ, nơi Thánh giá đã bị đập tan mà ngấn lệ, những cụ già tóc bạc, da nhăn nheo ngồi bên cửa nhà âm thầm trong bóng tối ngước nhìn về Núi Thờ đọc kinh và dâng những lời nguyện xin.
Tôi đã được thấy, được nghe những tiếng loa chõ vào nhà thờ Đồng Chiêm từ mọi hướng ở khoảng cách rất gần và sự tăng cường những loa ấy khi tôi đang đứng trong nhà thờ như một sự nhạo báng nền văn hóa lâu đời của người dân Việt Nam.
Tôi đã chứng kiến những vành khăn tang trên đầu mọi giáo dân nơi đây trắng cả nhà thờ và mọi ngõ xóm để hiểu nỗi đớn đau trong họ.
Nhưng trên hết, tôi đã chứng kiến nỗi đau đớn, tủi nhục khi Thánh Giá – biểu tượng linh thiêng nhất của mọi Kitô hữu - bị đập vụn vương vãi nhiều nơi trên Núi Thờ. Tôi cảm nhận được tội ác đã gây ra với cộng đồng tôn giáo là lớn lao và nặng nề biết bao nhiêu.
Và tại Đồng Chiêm, tôi cũng đã chứng kiến và cảm nhận được sự lộng hành bất chấp luật pháp của lũ côn đồ đang tác oai tác quái trong xã hội hiện nay hành động ngang nhiên hoặc được bao che như thế nào. Cũng qua đó, tôi đã hiểu hành động đập phá Thánh Giá vào ban đêm dưới sự bảo trợ của hàng trăm cảnh sát có ý nghĩa gì và những người làm việc đó tự họ biết chính nghĩa có đang nằm trong tay họ khi họ hành động lén lút như vậy hay không.
Tôi đã chứng kiến tất cả những điều đó và tôi không ân hận khi đến chia sẻ nỗi đau với giáo dân Giáo xứ Đồng Chiêm. Chỉ tiếc rằng, những ngày căng thẳng, khó khăn nhất tôi đã không thể có mặt cùng với họ.
Kính thưa tất cả mọi người,
Những ngày qua, sau biến cố đối với bản thân tôi, tôi cảm nhận được sự hiệp thông của cộng đồng dân Chúa khắp nơi lớn lao biết nhường nào. Các Giám mục, các linh mục, tu sĩ và anh chị em giáo dân đã dành cho tôi những sự động viên, thăm hỏi quý báu chân thành và kịp thời.
Tôi xúc động nhiều khi các Giám mục, linh mục và các tu sĩ đã bày tỏ sự quan tâm đến cá nhân bé nhỏ của tôi khi lâm nạn, tôi càng xúc động hơn khi những giọt nước mắt nhòe lệ trên gương mặt các cụ già đến sẻ chia và những gương mặt ngơ ngác, như muốn hỏi, muốn tìm nguyên nhân của tội ác khi đến thăm tôi.
Tất cả những điều đó để nói lên rằng: Có rất nhiều những tấm lòng, những thao thức của mọi người, mọi tín hữu đã và đang quan tâm đến vận mệnh của Giáo hội và những cá nhân bé nhỏ trong Giáo hội. Dù đó là những giáo dân đang sống trong đất nước Việt Nam nhiều gian khó hôm nay hay những tín hữu đang sống xa đất nước vẫn luôn mong ngóng hướng về Giáo hội quê hương. Đó chính là sức mạnh của Giáo hội để vươt qua tất cả những khó khăn, những vướng mắc nhất định phải có trên con đường phát triển của Giáo hội, dù đang trong những giai đoạn bi thương.
Qua bức tâm thư này, tôi muốn gửi lời tạ ơn sâu sắc của bản thân cá nhân và gia đình tôi đến tất cả các đấng bậc, tất cả mọi người, mọi đoàn thể, tổ chức, cộng đoàn đã quan tâm chia sẻ với tôi trong những ngày qua.
Xin tạ ơn các các linh mục, tu sĩ và anh chị em có mặt ở Đồng Chiêm hôm đó đã nhanh chóng giúp đỡ và cứu chữa kịp thời khi tôi bị tấn công, bị cướp.
Xin tạ ơn hàng ngàn giáo dân xứ Đồng Chiêm và giáo dân xứ Nghĩa Ải đã vất vả đêm hôm đưa chúng tôi ra khỏi khu vực nguy hiểm trong đêm đó để về cứu chữa và điều trị. Suốt đời tôi không thể quên cảnh hàng ngàn giáo dân với cuốc, cào, xẻng và mọi thứ dụng cụ mang theo trong đêm để san đường giúp chúng tôi đi ra khỏi khu vực đang bị phong tỏa.
Xin tạ ơn các hãng truyền thông đã gần như ngay lập tức thăm hỏi và đưa tin về sự kiện này. Nhất là Liên hiệp truyền thông Công giáo đã kịp thời ra tuyên cáo về vụ việc. Xin tạ ơn tất cả những tiếng nói ủng hộ bản thân tôi và lên án bạo lực, lên án sự dã man vốn được dùng để hành xử trong xã hội sẽ tạo nên những tiền lệ hết sức nguy hiểm cho một xã hội, một nhà nước pháp quyền.
Xin tạ ơn tất cả các Giám mục, linh mục, các tu sĩ và các cộng đoàn gần xa đã hiệp thông, đã dâng Thánh lễ cầu nguyện cho bản thân tôi được mọi sự lành.
Xin tạ ơn tất cả những ân nhân, bạn bè trong và ngoài Công giáo, trong và ngoài nước… đã quan tâm thăm hỏi và động viên giúp đỡ tôi những ngày tôi đau ốm.
Xin được nói lên lời tạ ơn với các anh chị em tín hữu, linh mục quê hương tôi đã động viên chia sẻ kịp thời với gia đình tôi khi khó khăn.
Xin tạ ơn Thiên Chúa là Cha toàn năng quan phòng và gìn giữ tất cả chúng ta trước mọi sự dữ và những khó khăn, thử thách để Giáo hội đã và sẽ vượt qua những cơn bách hại cuồng nộ của bất cứ thế lực thế gian nào mà đi tới vinh quang.
Những khó khăn, những đau đớn mà bản thân tôi phải chịu là quá nhỏ nhoi so với những gì anh chị em chúng ta đang phải chịu bằng nhiều cách tinh vi và trắng trợn tại Thái Hà, Tam Tòa, Đồng Chiêm,... và nhiều nơi khác trong Giáo hội và xã hội chúng ta đang sống.
Xin mọi người nói lên tình hiệp nhất với họ và xin nguyện cầu cho họ nhiều hơn để được Thiên Chúa và mẹ Maria che chở. Là một tín hữu Kitô, chúng ta có một sứ mệnh làm chứng và rao giảng sự thật với vai trò “ngôn sứ” của mình. Thiên Chúa đã dạy chúng ta: "Các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Ðiều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà”.
Dù sự thật có bị bóp méo, xuyên tạc tạm thời, thì vẫn nguyên giá trị và không có bất cứ sự lừa bịp nào thay thế được những giá trị của sự thật.
Đến nay, dù sức khỏe chưa hồi phục, nhưng với tâm tình biết ơn sâu sắc, xin gửi đến tất cả mọi người lời tạ ơn chân thành tha thiết nhất.
Cuối cùng, xin tất cả mọi người hãy tin tưởng vào Đấng Toàn năng vì có thể trên bước đường làm chứng cho Thiên Chúa, cho sự thật, công lý, Giáo hội chúng ta còn gặp nhiều đau thương và bách hại. Nhưng chúng ta tin tưởng vào lời Thiên Chúa đã dạy: “Ðừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Ðấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục”. (Mac 1:22-28)
Xin hiệp ý cầu nguyện cho Giáo hội chúng ta ngày càng vững vàng và hiệp nhất, cầu cho đất nước chúng ta tiến bộ đi lên, tiến tới một xã hội mà ở đó, quyền tự do, dân chủ, nhân quyền cho mọi người được tôn trọng.
Xin chúc quý vị đón chào một năm mới tràn đầy Hồng ân Thiên Chúa, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng.
Xin Thiên Chúa là Cha Toàn năng, đấng công bằng vô cùng sẽ trả ơn bội hậu cho quý vị.
Hà Nội, Ngày 30 tháng 1 năm 2010.
Vinh1962@gmail. com
- Tất cả các cộng đoàn, đoàn thể, tổ chức, các đấng bậc trong Giáo hội.
- Anh chị em giáo hữu, bạn bè trong, ngoài công giáo, trong, ngoài nước và những người đã quan tâm.
Đã hơn nửa tháng, kể từ ngày bản thân tôi “được” nhận thông phần chia sẻ với anh chị em giáo hữu Đồng Chiêm bằng trận đòn tấn công và cướp vào chiều ngày 11/1/2010 khi đến thăm và hiệp thông với Giáo xứ để tận mắt nhìn thấy những gì đang diễn ra tại đó.
Tôi đã tận mắt chứng kiến những cuộc xét hỏi giấy tờ “theo chỉ thị” cách vô lý của các loại cảnh sát, công an trên đoạn đường ngắn dẫn vào Đồng Chiêm.
Tôi đã chứng kiến các ụ đất được đổ ra vội vã trên những con đường vào Đồng Chiêm và bên cạnh đó là những gương mặt gầm ghè, hăm họa khách hành hương phương xa đến.
Tôi đã tận mắt chứng kiến những em nhỏ với ánh mắt trong veo nhìn lên đỉnh Núi Thờ, nơi Thánh giá đã bị đập tan mà ngấn lệ, những cụ già tóc bạc, da nhăn nheo ngồi bên cửa nhà âm thầm trong bóng tối ngước nhìn về Núi Thờ đọc kinh và dâng những lời nguyện xin.
Tôi đã được thấy, được nghe những tiếng loa chõ vào nhà thờ Đồng Chiêm từ mọi hướng ở khoảng cách rất gần và sự tăng cường những loa ấy khi tôi đang đứng trong nhà thờ như một sự nhạo báng nền văn hóa lâu đời của người dân Việt Nam.
Tôi đã chứng kiến những vành khăn tang trên đầu mọi giáo dân nơi đây trắng cả nhà thờ và mọi ngõ xóm để hiểu nỗi đớn đau trong họ.
Nhưng trên hết, tôi đã chứng kiến nỗi đau đớn, tủi nhục khi Thánh Giá – biểu tượng linh thiêng nhất của mọi Kitô hữu - bị đập vụn vương vãi nhiều nơi trên Núi Thờ. Tôi cảm nhận được tội ác đã gây ra với cộng đồng tôn giáo là lớn lao và nặng nề biết bao nhiêu.
Và tại Đồng Chiêm, tôi cũng đã chứng kiến và cảm nhận được sự lộng hành bất chấp luật pháp của lũ côn đồ đang tác oai tác quái trong xã hội hiện nay hành động ngang nhiên hoặc được bao che như thế nào. Cũng qua đó, tôi đã hiểu hành động đập phá Thánh Giá vào ban đêm dưới sự bảo trợ của hàng trăm cảnh sát có ý nghĩa gì và những người làm việc đó tự họ biết chính nghĩa có đang nằm trong tay họ khi họ hành động lén lút như vậy hay không.
Tôi đã chứng kiến tất cả những điều đó và tôi không ân hận khi đến chia sẻ nỗi đau với giáo dân Giáo xứ Đồng Chiêm. Chỉ tiếc rằng, những ngày căng thẳng, khó khăn nhất tôi đã không thể có mặt cùng với họ.
Kính thưa tất cả mọi người,
Những ngày qua, sau biến cố đối với bản thân tôi, tôi cảm nhận được sự hiệp thông của cộng đồng dân Chúa khắp nơi lớn lao biết nhường nào. Các Giám mục, các linh mục, tu sĩ và anh chị em giáo dân đã dành cho tôi những sự động viên, thăm hỏi quý báu chân thành và kịp thời.
Tôi xúc động nhiều khi các Giám mục, linh mục và các tu sĩ đã bày tỏ sự quan tâm đến cá nhân bé nhỏ của tôi khi lâm nạn, tôi càng xúc động hơn khi những giọt nước mắt nhòe lệ trên gương mặt các cụ già đến sẻ chia và những gương mặt ngơ ngác, như muốn hỏi, muốn tìm nguyên nhân của tội ác khi đến thăm tôi.
Tất cả những điều đó để nói lên rằng: Có rất nhiều những tấm lòng, những thao thức của mọi người, mọi tín hữu đã và đang quan tâm đến vận mệnh của Giáo hội và những cá nhân bé nhỏ trong Giáo hội. Dù đó là những giáo dân đang sống trong đất nước Việt Nam nhiều gian khó hôm nay hay những tín hữu đang sống xa đất nước vẫn luôn mong ngóng hướng về Giáo hội quê hương. Đó chính là sức mạnh của Giáo hội để vươt qua tất cả những khó khăn, những vướng mắc nhất định phải có trên con đường phát triển của Giáo hội, dù đang trong những giai đoạn bi thương.
Xin tạ ơn các các linh mục, tu sĩ và anh chị em có mặt ở Đồng Chiêm hôm đó đã nhanh chóng giúp đỡ và cứu chữa kịp thời khi tôi bị tấn công, bị cướp.
Xin tạ ơn hàng ngàn giáo dân xứ Đồng Chiêm và giáo dân xứ Nghĩa Ải đã vất vả đêm hôm đưa chúng tôi ra khỏi khu vực nguy hiểm trong đêm đó để về cứu chữa và điều trị. Suốt đời tôi không thể quên cảnh hàng ngàn giáo dân với cuốc, cào, xẻng và mọi thứ dụng cụ mang theo trong đêm để san đường giúp chúng tôi đi ra khỏi khu vực đang bị phong tỏa.
Xin tạ ơn các hãng truyền thông đã gần như ngay lập tức thăm hỏi và đưa tin về sự kiện này. Nhất là Liên hiệp truyền thông Công giáo đã kịp thời ra tuyên cáo về vụ việc. Xin tạ ơn tất cả những tiếng nói ủng hộ bản thân tôi và lên án bạo lực, lên án sự dã man vốn được dùng để hành xử trong xã hội sẽ tạo nên những tiền lệ hết sức nguy hiểm cho một xã hội, một nhà nước pháp quyền.
Xin tạ ơn tất cả các Giám mục, linh mục, các tu sĩ và các cộng đoàn gần xa đã hiệp thông, đã dâng Thánh lễ cầu nguyện cho bản thân tôi được mọi sự lành.
Xin tạ ơn tất cả những ân nhân, bạn bè trong và ngoài Công giáo, trong và ngoài nước… đã quan tâm thăm hỏi và động viên giúp đỡ tôi những ngày tôi đau ốm.
Xin được nói lên lời tạ ơn với các anh chị em tín hữu, linh mục quê hương tôi đã động viên chia sẻ kịp thời với gia đình tôi khi khó khăn.
Xin tạ ơn Thiên Chúa là Cha toàn năng quan phòng và gìn giữ tất cả chúng ta trước mọi sự dữ và những khó khăn, thử thách để Giáo hội đã và sẽ vượt qua những cơn bách hại cuồng nộ của bất cứ thế lực thế gian nào mà đi tới vinh quang.
Những khó khăn, những đau đớn mà bản thân tôi phải chịu là quá nhỏ nhoi so với những gì anh chị em chúng ta đang phải chịu bằng nhiều cách tinh vi và trắng trợn tại Thái Hà, Tam Tòa, Đồng Chiêm,... và nhiều nơi khác trong Giáo hội và xã hội chúng ta đang sống.
Dù sự thật có bị bóp méo, xuyên tạc tạm thời, thì vẫn nguyên giá trị và không có bất cứ sự lừa bịp nào thay thế được những giá trị của sự thật.
Đến nay, dù sức khỏe chưa hồi phục, nhưng với tâm tình biết ơn sâu sắc, xin gửi đến tất cả mọi người lời tạ ơn chân thành tha thiết nhất.
Cuối cùng, xin tất cả mọi người hãy tin tưởng vào Đấng Toàn năng vì có thể trên bước đường làm chứng cho Thiên Chúa, cho sự thật, công lý, Giáo hội chúng ta còn gặp nhiều đau thương và bách hại. Nhưng chúng ta tin tưởng vào lời Thiên Chúa đã dạy: “Ðừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Ðấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục”. (Mac 1:22-28)
Xin hiệp ý cầu nguyện cho Giáo hội chúng ta ngày càng vững vàng và hiệp nhất, cầu cho đất nước chúng ta tiến bộ đi lên, tiến tới một xã hội mà ở đó, quyền tự do, dân chủ, nhân quyền cho mọi người được tôn trọng.
Xin chúc quý vị đón chào một năm mới tràn đầy Hồng ân Thiên Chúa, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng.
Xin Thiên Chúa là Cha Toàn năng, đấng công bằng vô cùng sẽ trả ơn bội hậu cho quý vị.
Hà Nội, Ngày 30 tháng 1 năm 2010.
Vinh1962@gmail. com
No comments:
Post a Comment