CON ĐƯỜNG ĐẠO (3)
Hay Âm Mưu "BIẾN ĐẢNG THÀNH ĐẠO! và BIẾN ĐẠO THÀNH ĐẢNG!"
Hay Âm Mưu "BIẾN ĐẢNG THÀNH ĐẠO! và BIẾN ĐẠO THÀNH ĐẢNG!"
Bách Linh
oo0oo
7. Dâm tăng quốc doanh của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
Trích một đoạn khác trong báo Saigon Nhỏ số ra ngày 16/10/1998:
... Chưa hết, hồ sơ Saigon Nhỏ nhận được, khiếu nại về sự bao che hạnh kiểm xấu của hàng tăng ni Phật giáo (GHPGVNTN) từ quần chúng phật tử nhiều vô kể. Khi các vị tự nhận, tự xưng là lãnh đạo Phật giáo VNHN (Việt Nam Hải Ngoại), thì khi quần chúng khiếu nại là để quý vị giải quyết, chứ không phải để quý vị bao che...
Bên cạnh đường lối chính trị không phân minh còn là những hoạt động dâm ô được các vị lãnh đạo Phật giáo dùng hành động cả vú lấp miệng em để bao chẹ Hiện nay cảnh sát San José đang điều tra một vụ cưỡng hiếp trẻ nam ngay trong ngày "đại giới đàn" quy tụ đông đảo tăng nị Phụ huynh của chú Điệu này đã đưa nội vụ ra cảnh sát. Hiện nay tên thầy chùa dâm dục Mỹ lai này đã bỏ miền Bắc Cali chạy về miền Nam Cali và tiếp tục lẩn quất trong các chùa, nơi có nhiều trẻ thuộc các Gia Đình Phật Tử sinh hoạt.
Gia đình trẻ bị cưỡng hiếp uất ức vì các thầy vẫn tiếp tục bao che thì được vị thầy trụ trì trả lời rằng: "Có con mà không biết giữ, cho đi lung tung như thế thì trách aỉ"
Được biết chú điệu này đi theo một vị sư để thụ đại giới đàn (nhập tu, thí phát, quy y tập thể với đông người). Khi đến nơi, vị sư này ốm nên giao hai chú điệu cho một vị sư khác trông coị Sau khi tai nạn xảy ra, một vị sư còn đi đến bót cảnh sát làm chứng về sự kiện xảy rạ Tuy nhiên các vị lãnh đạo khuyên gia đình nạn nhân vì danh dự của... Phật giáo, của chùa mà bỏ quạ Sau đó tên sư hổ mang dâm dục này từ miền Bắc Cali bỏ xuống miền Nam, xuất hiện nhởn nhơ bên cạnh những trẻ ngây thơ mà các phụ huynh nghĩ rằng đến chùa là nơi an toàn nhất.
Một tín nữ khác tố cáo cô bị một vị "sư" có hàng giáo phẩm cao trong GHPGVNTN xâm phạm tiết hạnh của cô nhiều lần. Vị "sư" này lại còn công khai bảo: "Nếu thầy không rờ thì người khác rờ cũng vậy!" Hiện nay tên sư này cũng rắp tâm đem những tên sư Việt Cộng ra thuyết pháp tại hải ngoạị
Ngoài ra, sau 4 tháng nín thở kể từ khi báo Saigon Nhỏ lột mặt nạ sư Trí Dũng là sư Việt Cộng, ông Vũ Bình Nghi của Thời Báo-San José mới nghĩ ra được cách để trả lờị Ông Nghi cho rằng báo chí hải ngoại đánh sư Thích Trí Dũng, đăng bài của báo Việt Cộng ca ngợi thành tích nằm vùng của sư Trí Dũng là làm nhục QLVNCH (Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa) vì chùa Bắc Việt Nghĩa Trang (Phổ Quang) của sư Trí Dũng nằm sát cạnh Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH mà chúng ta không hay, vẫn để cho sư Trí Dũng hoạt động, không phải làm nhục quân đội là gì?... (Saigon Nhỏ ngày 16/10/1998).
Trong thời gian 1960 đến 1975, ni sư Huỳnh Liên của GHPGVNTN đã dùng chiếc xe hơi nhỏ (2CV) để chuyên chở các cán bộ cao cấp Cộng sản ra vào thành phố Sài Gòn. Huỳnh Liên đã tổ chức Làng Cô Nhi Long Thành để lợi dụng các cô nhi cho các mục đích Cộng sản, chống chính quyền quốc giạ Huỳnh Liên đã được mọi người đặt cho một cái hỗn danh (nicknamed) là "con quỷ cái nặc nô Cộng sản". Huỳnh Liên có miệng lưỡi nặc nô rắn độc đến mức Thích Trí Quang cũng không chịu nổị Năm 1978, Huỳnh Liên và Thích Thiện Minh đều bị Thích Trí Quang ra lệnh thủ tiêu vì hai tên này tỏ vẻ bất mãn, lăm le tổ chức tự thiêu để chống Cộng sản Bắc Kỳ.
Tháng 6/1999, một tên dâm tăng quốc doanh khác đã trên 70 tuổi mà còn dâm dục cực kỳ khả ố với các thiếu nữ phật tử và Gia đình phật tử. Thích Hành Lạc, đã bị cảnh sát Mỹ bắt không cho được đóng tiền "beo" (bail) để được tại ngoạị
Sau khi tiêu diệt xong Cộng sản, cần phải điều tra tường tận các tội ác, làm tiền, dâm dục, hủ hóa, nằm vùng và hoạt dộng Cộng sản của tập thể tăng ni Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Ấn Quang và các tổ chức ngoại vi như Gia Đình Phật Tử, Tăng Đoàn Bảo vệ Chánh Pháp, Phòng Thông Tin Phật Giáo...
* * *
Các tăng ni của GHPGVNTN Ấn Quang không phải là "tu thật", lại có nhiều tiền bạc do thập phương cúng dường, nên rất dễ bị lôi cuốn vào con đường tà dâm, dâm dục. Có lẽ cửa Phật thánh thiện thiêng liêng nên khi ma quỷ tu giả vờ, đã mau chóng hiện nguyên hình với các tính nết ma quỷ, dâm ô, ham tiền bạc, ham dâm dục và tham lam vô kể, hơn cả bất cứ người phàm tục nàọ Tăng ni quốc doanh GHPGVNTN Ấn Quang chuyển tiền ở Mỹ rồi về Việt Nam mua nhà mua cửa lu bù.
Dưới đây là một đoạn về thủ đoạn dâm ô của dâm tăng Thích Thiện Dũng:
"... có tất cả 8 nạn nhân ở các địa phương khác nhau đã đứng ra tố cáo "thầy" Thiện Dũng tấn công tình dục ho.. Có người đã đi khám bác sĩ để xin giấy chứng nhận về các vết thương do hành động của "thầy" gây nên. Khi họ đi tố cáo, cảnh sát (Mỹ-Pomona, California) đã bảo từng người trở lại gặp "thầy" Thiện Dũng, trong người có đeo một cái microphone rất nhỏ nhưng cực ma.nh. Cảnh sát đậu xe xa xa ở ngoài để ghi âm lại các cuộc đối thoại giữa "thầy" và các cô nàỵ Sự việc xảy ra được lập đi lập lại trong thời gian từ 1990 đến 1996 tại chùa Pháp Vân ở Pomonạ "Thầy" Thích Thiện Dũng không biết chuyện đó nên cứ tiếp tục làm bậy như thường, coi như không có chuyện gì xảy ra!
Trong phiên tòa ngày 2/4/1998 vừa qua, "thầy" Thiện Dũng với tên thật là Khuất Hữu Dũng, 58 tuổi, được thông báo cho biết sau khi lấy lời khai 3 nhân chứng, một cô 13 tuổi, 1 cô 19 tuổi và 1 cô 27 tuổi vào thời gian xảy ra vụ tấn công tình dục, tòa quyết định truy tố "thầy" về 2 tội danh "đưa vật lạ vào người nạn nhân" (penetration with a foreign object) và một tội danh làm tình bằng miệng và có hành động dâm dục, khiêu dâm đối với trẻ vị thành niên (oral copulation and lewd and lascivious acts with minor). Đối với 5 nạn nhân còn lại, tòa sẽ quyết định tội danh sau khi lấy lời khai xong. Phiên tòa do Thẩn Phán Gary A.Feess ngồi ghế chánh án, bà Christina Weiss ngồi ghế Công tố, còn luật sư Tom Wolfsen biện hộ cho "thầy" Thiện Dũng. Đây là một luật sư đã hành nghề khoảng 30 năm và được coi là chuyên viên điều đình nhận tội (cho nhẹ án).
Ba nạn nhân đã khai với tòa rằng "thầy" Thiện Dũng đã trùm một cái khăn lên đầu họ, sờ và hôn họ, bôi dầu lên họ, vuốt ve họ, và trong một trường hợp đã yêu cầu một người trong họ vuốt ve ông tạ (Khuat draped their heads in scarves, touched and kissed them, rubbed oil on them, fondled them and in one case asked one of them to fondle him). Những lời khai thác còn tục tĩu kinh tởm hơn nữa nên không tiện ghi ra đâỵ
Trước bản cáo trạng sơ khởi, luật sư Tom Wolfsen đã ra hành lang gặp "thầy" Thiện Dũng và nói với "thầy" rằng nếu sau khi lấy lời khai của tất cả 8 nạn nhân rồi mới truy tố và xét xử, "thầy" sẽ bị tù rất lâu, không dưới 14 năm. Ông không cách gì chứng minh "thầy" vô tội được. Tốt hơn cả là "thương lượng nhận tội" (plea bargain) để được hưởng trường hợp khoan hồng. Sau khi suy nghĩ, "thầy" Thiện Dũng đã đồng ý tiến hành thủ tục nhận tộị (kết quả Thiện Dũng bị 3 năm tù ở về mặt hình sự).
... Ngày 6/4/1998, thượng tọa Thích Chơn Trí, Pháp chủ chùa Pháp Vân ở Pomona (nơi "thầy" Thiện Dũng tu và hành nghề "chữa bệnh" bằng cách trùm khăn) và Hòa thượng Thích Hộ Giác, Chủ tịch Hội đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Hoa Kỳ ở Houston (TX), đã nhận được đơn kiện của luật sư đại diện cho 3 nạn nhân đòi bồi thường 30 triệu Mỹ kim về các hành vi của "thầy" Thiện Dũng gây rạ
Một nữ phật tử ngụ tại vùng Pomona kể chuyện rằng có một lần đến thăm chùa, đã được "thầy" Thiện Dũng kéo vào phòng cho coi... kinh Playboy và đăm đăm nhìn cô này để dò xét thái đô.. Cô này vốn là một tay từng trải việc đời nên tỏ thái độ bực mình và bỏ ra về ngay, không trở lại chùa nữạ Giả thử cô nào tỏ vẻ chịu chơi, tươi cười thích thú thì "thầy" làm tới ngay trong phòng vắng vẻ.
Quý vị có con em, trẻ nhỏ gia nhập các tổ chức và giáo hội phụ thuộc của GHPGVNTN Ấn Quang hay tổ chức phụ thuộc gọi là Gia Đình Phật Tử, thanh niên phật tử, tăng đoàn nầy nọ, hoặc sinh hoạt tại các chùa chiền, hãy coi chừng. Nếu chúng bị tai nạn dâm tăng thì kể như chúng bị ảnh hưởng và ám ảnh tinh thần đến mức khủng hoảng suốt cuộc đờị
Kiện cáo thì vô cùng lôi thôi, tốn tiền và mọi người thường không có mồm miệng gian ngoa, đểu cán như tăng ni quốc doanh! Muốn đưa ra đủ bằng chứng buộc tội cũng rất khó khăn và rất tốn tiền, và tốn rất nhiều thì giờ. Những vụ kiện loại này có khi kéo dài hàng chục năm. Tiền luật sư có khi gần hết tiền bồi thường.
Trong hơn 10 năm qua, Thiên Chúa Giáo Hoa Kỳ đã giàn xếp đền tiền bên ngoài tòa án khoảng nửa tỷ đôla cho các nạn nhân trẻ nhỏ bị sờ mó (Child molestation). Mỗi vụ thường kéo dài hàng chục năm trở lên. Nhưng giáo hội Thiên Chúa Giáo Hoa Kỳ có nhiều tiền và có thiện chí hối hận và đền bù thiệt hạị Họ muốn chứng tỏ là chỉ có một vài cá nhân làm bậy và không muốn cả giáo hội phải mang tiếng xấụ Tăng ni quốc doanh hải ngoại tại Hoa Kỳ sẽ chối là không tiền để quỵt luôn cả án tòạ
* * *
8. Cuộc thảm sát Mậu Thân 1968 tại Huế. Các cuộc tắm máu của Cộng sản trong giai đoạn đầu năm 1975.
Trong trận đánh Tết Mậu Thân, Việt Cộng đã chiếm Thừa Thiên-Huế trong nhiều ngày, khoảng 20 ngày đầu tháng 2/1968. Trước khi tấn công, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vùng Thừa Thiên-Huế đã có mật hiệu cho các gia đình phật tử phải treo cờ Phật giáo ăn tết. Bộ đội Cộng sản sẽ xâm nhập những nhà "không" treo cờ Phật giáo để bắt những người trong chính quyền quốc giạ Trong kế hoạch, Việt Cộng muốn chiếm giữ Thừa Thiên-Huế lâu dài để làm "thủ đô" và để chứng tỏ rằng Hoa Kỳ đã thua vì không giữ nổi Huế. Lập tức chúng khởi sự bắt bớ và "tắm máu" những quân nhân, công chức, các dân biểu nghị sĩ, giáo sư thuộc thành phần quốc gia mà không có "chân" trong tổ chức GHPGVNTN. Chúng bắt khoảng 10,000 người, công chức, quân nhân, dân biểu, nghị sĩ người quốc gia giam giữ họ trong các chùa và trường học.
Khi quân đội Hoa Kỳ và VNCH phản công đánh chiếm lại Huế vào trung tuần tháng 2/1968, thì bọn tăng ni GHPGVNTN tính rằng không giữ được Huế thì phải giết sạch đám tù nhân, nạn nhân này để bảo vệ bí mật Cộng sản nằm vùng của chúng. Giả thử quân đội quốc gia có chiếm Huế trở lại thì cũng không còn người nào sống sót để tố giác lực lượng tăng ni Cộng sản nằm vùng là GHPGVNTN.
Chính bọn tăng ni Cộng sản trong GHPGVNTN vùng Thừa Thiên-Huế đã dẫn đường cho Việt Cộng giết nhiều sĩ quan, công chức và dân biểu, nghị sĩ, giáo sư người quốc giạ Chúng bắt nhiều ngàn người và bốn vị giáo sư người Đức giam trong chùạ Một số bị giam và bị thủ tiêu tại trường học Gia Hộị Hàng trăm xác chết đã bị chôn tập thể ngay trong khu vực trường Gia Hộị
Bọn tăng ni GHPGVNTN đã lập "tòa án quân sự" với những tên Cộng sản nằm vùng như Lê văn Hảo, anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Tôn Thất Dương Tiềm, Nguyễn Đắc Xuân, Tiêu Dao Bảo Cự, các hòa thượng Thích Đôn Hậu, Thích Trí Tịnh, Thích Thiện Siêu... làm chánh án. Tòa án của chúng ở trong các chùa và chỉ xử tử hình. Các nạn nhân đều bị buộc tội "Việt gian phản quốc". Các nạn nhân "tử tội" bị mang ra sau chùa bắn theo kiểu hành quyết KGB với một viên đạn vào đầụ Thiếu tá Từ Tôn Khoáng bị chúng ra lệnh bắn nát thây với hơn 200 viên đạn!
Hoàng Phủ Ngọc Tường ngày nay đổi tên là Nguyễn Khoa Điềm, giữ chức vụ Bộ Trưởng Văn Hóa (1999) trong chính quyền Cộng sản Hà Nộị Tiêu Dao Bảo Cự chính là đệ tử ruột của Hoàng Phủ Ngọc Tường và cùng nằm vùng đánh phá chính quyền quốc gia vào những năm 1964-65 trở về sau tại vùng Thừa Thiên-Huế. Chính Hoàng Phủ Ngọc Tường đã chế tạo những bản văn, bài viết,, thông bạch rồi ký tên Thích Huyền Quang. Cục Phản Gián đã gởi ra hải ngoại bằng điện thư (fax) những văn bản cho các báo chợ, báo đảng, báo chùa đăng tải, và đài phát thanh của đảng phỏng vấn phát thanh. Võ văn Ái và Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế của y cũng tung ra những bản tin bịa đặt rằng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ và GHPGVNTN "tranh đấu" và nói rằng từ trong nước gởi rạ
Khi quân đội Viê.t-Mỹ phản công mạnh mẽ vào trung tuần tháng 2/1968, để tái chiếm Huế thì bọn tăng ni quốc doanh và thanh niên phật tử đã áp giải hơn 4,000 nạn nhân của chúng từ các chùa ra khe Đá Mài ở phía Tây thành phố Huế. Chúng vận động hơn 300 thanh niên và thanh nữ phật tử đi theo áp giải tù. Chúng dùng lưỡi lê đâm thủng bàn tay các nạn nhân rồi dùng kẽm gai xuyên qua, từng xâu từ 5 đến 10 người một, rồi kéo đị Chúng tính sẽ giết các nạn nhân nên coi họ như những tử tội, không cần phải đối xử nhân đạọ
Bốn vị giáo sư người Đức bị bọn sư Cộng sản xử tử bằng lối hành quyết của KGB với một viên đạn súng AK bắn vào đầu! Rồi chúng vùi xác 4 người Đức sau chùa Tường Vân. Bọn sư Cộng sản GHPGVNTN hiểu rằng chúng phải tiêu diệt các nạn nhân do chúng bắt và giam giữ trong chùa để diệt khẩu và để bảo toàn bí mật nằm vùng của chúng.
Tại khe Đá Mài ngày 22/2/1968, Thích Đôn Hậu và thiếu tướng Lê Chưởng, chính ủy mặt trận Thừa Thiên-Huế (Trần văn Quang là Tư lệnh), đã ra lệnh cho khoảng 150 tên sư áp giải mượn súng bộ đội Cộng sản, bắn giết, thủ tiêu hơn 4,000 nạn nhân. Hơn 300 thanh niên, thanh nữ phật tử đi theo áp giải các nạn nhân cũng bị Đôn Hậu ra lệnh giết luôn để diệt khẩụ Bộ đội Cộng sản người Bắc đã từ chối bắn các nạn nhân. Chúng nói chúng chỉ biết đánh nhau, không biết giết người theo kiểu xử tử những nạn nhân còn đang bị tróị
Sau cuộc thảm sát, bọn tăng ni Cộng sản trở về các chùa ở Huế và làm bộ không biết chuyện gì đã xảy ra cho đến ngày naỵ Vì những người biết mặt chúng đã bị giết hết nên không còn ai tố giác bọn tăng ni Cộng sản nằm vùng nàỵ Bọn tăng ni Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất giữ bí mật tội ác giết người của chúng đến mức từ năm 1968 đến nay, các chùa ở Huế không nhận thêm người ở ngoài vào tu (giới đàn). Chúng chỉ nhận đảng viên và công an Cộng sản. Có lẽ chúng sợ rằng nếu nhận người ngoài vào tu thì bí mật giết người năm Mậu Thân sẽ bị lô..
Thích Đôn Hậu và Lê Chưởng đi thẳng ra Hà Nội báo cáo với Hồ Chí Minh và Bộ Chính Trị về thành tích chiến thắng oanh liệt vùng Thừa Thiên-Huế và con số địch quân bị tiêu diệt, và được hoan hô nồng nhiệt. Đôn Hậu được ở lại Hà Nộị Năm sau 1969, Hồ Chí Minh chết. Thích Đôn Hậu được vinh dự đứng canh quan tài Hồ cùng với những tên đầu sỏ Cộng sản khác như Phạm văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Đặng Xuân Khu, Lê Đức Tho....
Phải đến sau 1975, Thích Đôn Hậu mới trở lại chùa Linh Mụ, Huế, và ở đó cho đến khi chết cuối tháng 4/1992. Chính quyền Cộng sản ra lệnh làm lễ Quốc táng 7 ngày cho Thích Đôn Hậụ 2 Phó Thủ tướng Cộng sản Nguyễn Quyết và Nguyễn Hữu Thọ về tận chùa Linh Mụ làm chủ lễ tang. Thích Huyền Quang thay thế Thích Đôn Hậu làm Tăng Thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và gởi các bản tranh đấu bịp bợm bằng điện thư ra hải ngoại, đó là chuyện saụ
Lê Chưởng được Lê Duẫn phong chức Bộ Trưởng Giáo Dục để thưởng công cho vụ tàn sát và chiếm được thành phố Huế. Khi Chưởng quay lại Bình Trị Thiên để bàn giao chức vụ thì bị tai nạn xe, với một chiếc xe tăng tại Quảng Bình. Cây chống kính xe tăng đã đâm thủng sọ Lê Chưởng khiến y chết ngay tại chỗ.
Sở dĩ tìm được các xác chết tại khe Đá Mài là do oan hồn một thanh nữ phật tử bị thủ tiêu để diệt khẩu, đã chết oan uổng, tức tưỡi, nên đã báo mộng cho mẹ đi tìm xác và đưa đẩy bà mẹ này đến khe Đá Màị
Thích Đôn Hậu nắm rất nhiều chức vụ cao cấp Cộng sản. Y nắm những chức vụ như Phó Chủ tịch Liên Minh Dân tộc Dân Chủ Hòa Bình, Ủy viên chủ tịch, chủ tịch đoàn Mặt trận Dân Tộc Giải Phóng (Cộng sản) Miền Nam, Ủy viên Hội Đồng Cố Vấn Chính Trị chính phủ Cộng sản miền Nam, mang quân hàm Tướng Tổng Cục Phản Gián, Ủy viên chủ tịch đoàn Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc (sau 1975) kiêm Đại Biểu Quốc Hội Cộng sản đơn vị Bình Trị Thiên, Tăng Thống kiêm Viện Trưởng lưỡng viện Tăng Thống và Hóa Đạo của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
Sau khi Thích Đôn Hậu chết ngày 25/4/1992, thì GHPGVNTN đôn Thích Huyền Quang lên thay thế. Cục Phản Gián đã cho xe ô tô về tận chùa Hội Phước tỉnh Quảng Ngãi để đón Thích Huyền Quang lên chùa Linh Mụ nhận lãnh mũ áo tăng thống. Nhân dịp này, Thích Huyền Quang cũng bàn thảo với thượng tướng công an phản gián kiêm phó thủ tướng Nguyễn Quyết về vấn đề khởi động chiến dịch Hoa Sen Đỏ, tung ra hải ngoại, đẻ xóa tên "quốc doanh", để tỏ vẻ "bị" Cộng sản đàn áp và để cải chính "khéo" với người hải ngoại rằng chúng "chưa bao giờ" làm sư quốc doanh Cộng sản.
Bản văn đầu tiên của chiến dịch Hoa Sen Đỏ do Hoàng Phủ Ngọc Tường soạn thảo, ký tên Thích Huyền Quang, gọi là "Kiến Nghị 9 điểm" và được Cục Phản Gián gửi bằng điện thư (fax) cho báo Người Việt và các báo chùa đăng tải nguyên văn. Kiến Nghị 9 điểm đề ngày 25/6/1992 thật ra chỉ là một bản "thỉnh nguyện" với sự cung kính dâng lên các cấp lãnh đạo Cộng sản Hà Nộị Sau này Cộng sản Hà Nội có đường dây "vận động hành lang" đi thẳng với Mỹ và được bãi bỏ cấm vận, được bang giao, nên chúng từ từ bỏ rơi con bài sư quốc doanh GHPGVNTN. Nhưng tập thể tăng ni quốc doanh đã lòi mặt thật Cộng sản của chúng, không cách nào chối cãị
* * *
Trước ngày 30/4/1975, Tổng Thống Ford đã báo động là coi chừng sẽ có tắm máu nếu Cộng sản chiếm được Miền Nam. Phải chăng Tổng Thống Ford ngụ ý vụ thảm sát Tết Mậu Thân có thể tái diễn khắp Miền Nam, hay ông được báo cáo trước là Cộng sản có tiêu lệnh thanh toán tất cả những người làm việc trong guồng máy chính quyền quốc giả
Ngày 30/12/1974, Việt Cộng khởi sự tấn công và chiếm Phước Long. Chúng tàn sát tập thể khoảng 5,000 quân nhân và công chức VNCH các cấp bị kẹt trong vòng vây, không thể thoát rạ Ngày 2/1/1975, Tổng thống Thiệu quyết định bỏ Phước Long, không tiếp viện.
Sau khi mất Ban Mê Thuột ngày 9/3/1975, ngày 15/3/1975, theo lệnh của Tổng thống Nguyễn văn Thiệu, tướng Phạm văn Phú, tư lệnh quân đoàn II, đã ra lệnh triệt thoái khỏi Cao Nguyên theo liên tỉnh lộ số 7B, một con đường nhỏ dài 260 cây số xuyên rừng núi để xuống Tuy Hòạ Khoảng 40 vạn dân các tỉnh Pleiku, Kontum, Phú Bổn và khoảng 60,000 quân vùng II đã đi trong 13 ngày về tới tỉnh Phú Yên. Dọc đường, nhiều sư đoàn Cộng sản chận đường, tấn công tàn sát hơn 300,000 dân, phần lớn là đàn bà và trẻ nhỏ gia đình binh sĩ, và khoảng 40,000 quân sĩ. Đây có thể là cuộc thảm sát kinh hoàng và dã man với nhiều nạn nhân nhất của Cộng sản tại miền Nam trong suốt cuộc chiến.
Vùng I cũng bị chết rất nhiều, có thể đến 100,000 quân quốc gia và khoảng 50,000 dân và gia đình binh sĩ. Tổng cộng riêng trong hai tháng 3 và 4/1975, miền Nam đã bị Cộng sản tàn sát hơn nửa triệu thường dân và binh sĩ. Tuy Cộng sản tàn sát những người này nhưng Tổng Thống Thiệu cũng có "công" góp vào cái chết của ho..
Ngày 28/3/1975, Cộng sản chiếm tỉnh Tuy Hòa, Phú Yên. Lập tức chúng gom tất cả công chức, quân nhân toàn tỉnh được khoảng 15,000 người và sửa soạn cho họ tắm máu ngay lập tức. Một số người này là những người mới thoát nạn trên con đường máu, tử lộ số 7B, từ Pleiku về. Đêm hôm đầu chúng tàn sát khoảng 2,000 ngườị Đêm hôm sau hơn 6 ngàn ngườị Chúng giải nhiều nạn nhân đến bờ sông Đà Rằng đập vào đầu bằng búa và bắn chết rồi ném xác xuống sông. Tại các nơi tập trung khác, máu người bị giết chết chảy như suối hay thành vũng. Những người chưa bị chúng giết phải đào hố chôn xác tập thể. Đến ngày hôm sau, viên chánh án tòa án Nhân Dân Cộng sản (tên là Chiêu) và một sĩ quan quân đội Bắc Việt, thấy sự tàn sát quá thảm khốc, dã man, vội báo cáo cho Lê Tuấn, lúc đó đang ở Ban Mê Thuột.
Tuấn vội họp tham mưu và quyết định ra lệnh cho tỉnh ủy Tuy Hòa phải ngưng vụ thảm sát. Vì nếu tin thảm sát lộ ra ngoài thì quân dân miền Nam sẽ tử chiến đến cùng. Một nhân chứng trong vụ này và cũng quen biết chánh án Chiêu chính là dân biểu "hai chế độ", hay là cán bộ Cộng sản nằm vùng tên là Nguyễn Công Hoan. Hoan đã đắc cử Dân Biểu Việt Nam Cộng hòạ Sau khi Cộng sản chiếm miền Nam, Hoan lại đắc cử đại biểu Quốc hội Cộng sản. Hoan vượt biên sang Mỹ khoảng tháng 4/1978.
* * *
No comments:
Post a Comment