Saturday, May 8, 2010

Trương Minh Hòa -MẠT PHÁP, SINH RA" MẬP PHÁT", ĐƯA ĐẾN QUỐC HẬN.

MẠT PHÁP, SINH RA" MẬP PHÁT", ĐƯA ĐẾN QUỐC HẬN.
- Trương Minh Hòa ( tinparis.net).

Lời người viết: tôn giáo luôn hành xử đứng đắn, hướng dẫn con người làm lành lánh dữ, giảm bớt tội ác. Tuy nhiên, thế gian hãy còn nhiều kẻ gian ác, xâm nhập vào các tôn giáo, khai thác tín ngưỡng của nhiều người để thủ lợi; đó là những kẻ" mượn đạo tạo đời", gây nên bao thảm họa cho đạo, đời, đất nước và nhân loại; nhất là từ ngày có tà thuyết vô thần Cộng Sản, do Karl Marx đề ra, thảm họa càng chồng chất đối với con người và tôn giáo, khi bọn quỷ đỏ xâm nhập" tu lâu, chức cao" khuynh đảo, ngoài việc triệt hạ tôn giáo như Marx dạy:" Tôn giáo là thuốc phiện", chúng còn biến tôn giáo thành công cụ" tâm linh" phục vụ cho đảng vô thần, nhằm ru ngủ, khai thác những lý thuyết tôn giáo để hướng dẫn theo" định hướng xã hội chủ nghĩa".

Đó là việc tôn giáo được dùng để trấn đảng, giữ đảng khỏi sụp đổ, khi mà tín đồng các tôn giáo bị thuần hóa bởi các" lãnh đạo tinh thần quốc doanh", là bọn gian manh núp bình phong tôn giáo, chuyên nói láo, gây nghiệp báo...bài viết nầy không ngoài mục đích đưa ra bọn quỷ quái trà trộn trong các tôn giáo, làm hại đạo, lẫn đời. Tôn giáo bị đánh phá, tự hủy hoại là do bọn tu sĩ quốc doanh, lãnh đạo tinh thần gian ác và có thêm sự góp sức của các tín đồ mù quáng" trọng Phật, kinh tăng-Yêu Chúa, mến cha" một cách má móc. Trong chuyện Tây Du Ký, Tam Tạng từng quỳ lạy ma quái giả dạng mà tưởng là Phật, nhiều phen lầm lẫn, hành hạ đệ tử là Tôn Ngô Không, khi vung thướt bản, dùng phép thần thông để trừ tà; nếu không có ba đệ tử tài ba, thần thông quảng đại, nhìn thấu tâm can ma quái, thì Tam Tạng đã bị chúng ăn thịt từ lâu, làm gì đến Tây phương cực lạc thỉnh kinh?. Bài học nầy đáng được tín đồ các tôn giáo xem lại, hầu củng cố đạo, giữ vững niềm tin. Tôn giáo dạy" làm lành lánh dữ" nhưng không cấm chuyện:" Diệt gian trừ bạo", đó là cốt lõi mà bọn quỷ đỏ vô thần Cộng Sản khai thác để" tước vũ khí" của tôn giáo, đứng lên tiêu diệt quỷ đỏ. Cũng trong Tây Du Ký, Phật Bà Quan Âm vốn nổi tiếng là" từ bi" hiền từ, nhưng cũng phải dùng kế để lừa con khỉ loạn thiên đình là Tề Thiên Đại Thánh, đoạn nhốt dưới Ngũ Hành Sơn, để cứu thượng giới khỏi bị hại.

" Thời tận thế, không lo chụp giựt.
Tu làm chi cho cực tấm thân.
Mai kia Chúa Phật ra đời.
Những thằng chụp giựt, hưởng phần ưu tiên"

(Đây là bài thơ khá phổ biến trong dân chúng trước 1975, do một ẩn sĩ nào đó, nhìn thấy THẤY ĐỜI là THỜI ĐẤY)

Hầu hết các tôn giáo đều đang trong giai đoạn Mạt Pháp, nên nhiều kẻ trở thành Mập Phát, giàu sang, được mọi người gọi là thầy, cha, lãnh đạo tinh thần không nhiệm kỳ, cứ núp trong bình phong tôn giáo để làm những việc hại cho chính cái đạo mà những kẻ mệnh danh là tu sĩ, đạo mạo, chớ nào phải phát triển tôn giáo hay" hoằng hóa đạo pháp" như nhiều người hiểu lầm khi tiếp xúc, sùng bái những kẻ mặc y phục của đạo; đó là những kẻ phá hoại đạo thâm độc nhất, chứ nào phải ai xa lạ.

Thiên Chúa, các vị chức sắc, dù được đào tạo rất kỷ về trình độ văn hóa, thử thách, nhưng cũng không tránh khỏi một số quạ đen lòn vào như Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Phan Khắc Từ, Trần Bá Cương....nay có thêm giáo hội công giáo quốc doanh, qui tụ một bầy quạ đen, là thứ LINH MỌP, hết lòng cút cung tận tụy đảng đỏ vô thần, hướng dẫn con chiên" đi theo tấm bản chỉ đường của đảng" để cùng nhau" về nước Mác, cõi Lê" sau khi từ giả cuộc đời; thay vì linh hồn được cứu rỗi, thì lại về thiên đàng Cộng Sản; ngày nay công giáo có Hồng Y đầu đỏ, áo đỏ, tâm đỏ là Phạm Minh Mẫn, vị lãnh đạo linh mọp và con chiên cùng nhau:" mượn danh Thiên Chúa, phục vụ búa liềm" nên giáo dân chân chính tẩy chay, biểu tình khi Hồng Y đi công cán nước ngoài do đảng vô thần chỉ đạo, thế là Hồng Y phải chạy dài bằng cửa hậu; đi xuất ngoại đàng hoàng mà trốn tránh như kẻ" đi xuất ngoại LẬU".

Phật giáo thì khỏi nói, với lối đào tạo thật là" đại chúng" nên bất cứ ai tự nhận là" giác ngộ" bằng miệng hay tâm, có ai biết đâu chân giả thế nào?. Sau khi cạo đầu, qui y, được sư chấp nhận, nên chỉ một sớm một chiều thành sư, đó là thiên tai! Thiên tai! đại Thiên tai!... nhờ cách" đào tạo, thu nhận vào hàng ngũ con phật, mang họ Thích một cách" từ bi" bao dung, thoải mái như" đi chợ", với cửa chùa rộng mở như thế, nên đạo Phật có khả năng từng biến những kẻ bất lương thành vua không ngai, tự phong các chức sắc thật kêu: đại đức, thượng tọa, huề thượng...nhồi nhét toàn là những từ ngữ để mọi người tôn kính mình, vì bản thân, thường là thiếu đạo đức, kém trình độ văn hóa. Thông thường những kẻ với:" chữ tài, chữ đức hóa ra không", nhưng nhờ tượng phật và bộ vó cà sa, mà trở thành thầy. Những kẻ dốt hay nói chữ, như cán ngố dốt hay nói những từ ngữ đao to búa lớn do đảng cướp Việt Cộng nhồi nhét, học như con vẹt và phát ra như máy thu băng... Cho nên, ngay trong Phật giáo, khi mời thầy dùng cơm, gọi là" cung thỉnh", đưa tiền cho thầy xài dùm là" đảnh lễ"; như hai chữ CUNG- DƯỠNG có vẻ là ăn bám vào xã hội, nghe qua không cao siêu chút nào; tức là nuôi người tu hành sống tạm vì không đi làm gì, hầu lo tụng kinh gõ mõ, thế là những" đỉnh cao trí tuệ" nầy sửa từ Cung-Dưỡng thành CÚNG DƯỜNG, cho có vẻ linh thiêng, tôn kính; làm không công là công quả, mang tiền cho thầy quản lý và xài dùm là" vung bồi công đức"....Do đó, Phật Giáo là nơi dễ tạo ra tội phạm, dung dưỡng kẽ ác" núp bóng từ bi, đâm sau lưng chiến sĩ" nên những kẻ tay lần chuỗi, tác phong đạo mạo bề ngoài, nhưng có ai biết đâu:" những kẻ lừa thầy phản bạn, thường hay giả dạng kẻ nhân từ", tức là nhiều sư là:

" Ngoài miệng luôn đọc Nam mô.
Trong lòng lại chứa một bồ gươm dao".

Đất nước Việt Nam suy tàn, ngày nay mất vào tay ngoại bang Trung Cộng, cũng là do những kẻ" mượn đạo tạo đời" góp công với giặc Cộng, nay đưa đến hậu quả tai hại khôn lường. Ngày nay tàn dư đám giặc thầy chùa cũng đang là thế lực tác hại lớn, cũng là nơi chứa giặc, điểm xuất phát tấn kích ở hải ngoại, lập lại bài học cũ. Trước 1975, miền nam Việt Nam bị hai thứ giặc hoành hành, làm hao tổn tiềm lực quốc gia, là hai loại sâu mọt ngày đêm đụt khoét cơ thể đất nước Việt Nam:

1-Giặc nông dân dốt: Nông dân đa số ít học, nhưng rất thích làm lớn, nên trong các chuyện cổ tích có nói đến những tấm gương của một số ông trạng nguyên thuộc nông dân, nhà nghèo, hiếu học mà thành đạt công danh, một sớm một chiều, sau kỳ thi đình, bỗng vinh vang dòng họ, lột xác thành quan:

" Vinh qui bái tổ về làng.
Võng anh đi trước, võng nàng theo sau".

Nông dân nghèo mà chí công học hành, thì hy vọng thành đạt, vinh danh với đời, là điều xã hội chấp nhận, khuyến khích; nhưng nông dân dốt nát mà muốn làm trạng nguyên, thì bất cứ thời đại nào cũng không chấp nhận. Đó là những đầu óc bất lương: không làm mà đời hưởng, không học mà muốn làm quan chức cao, không lao động mà muốn vinh quanh với nhà lầu, xe hơi, tiền đầy trương mục....là bản chất của đám nông dân dốt ở miền Nam trước 1975, trở thành cán bộ Việt Cộng sau thời gian theo đảng cướp, gây bao tội ác.

Một đặc điểm của nông dân dốt, luôn có tánh ganh ghét những người có học, ngày xưa gọi là kẻ sĩ, được người đời trọng vọng:" nhất sĩ, nhì nông, tam công, tứ thương". Nhưng nông dân chờ khi có cơ hội, vùng lên hàng đầu:

" Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy đông.
Nhất nông, nhì sĩ"

Với thành phần ít học nhưng thích được làm quan ngang hông, nông dân muốn được làm quan nhanh, chỉ một sớm một chiều; nhưng xã hội từ xưa và các nước dân chủ ngày nay lại không trọng vọng những kẻ:" dốt mà làm lớn, như con khỉ ngồi trên bàn", theo lời của giáo sư Nguyễn Ngọc Huy nói. Lý do là bất cứ tổ chức chính trị nào, quốc gia nào ( ngoại trừ đảng cướp), cũng đều chủ trương thành phần lãnh đạo, công chức....có trình độ văn hóa cao để điều hành đất nước, lãnh đạo tổ chức đi đến thành công. Trái lại, đất nước nào có thành phần lãnh đạo, công chức các cấp đa số là" dốt, ít học" thì chắc chắn là phải đưa đến tình trạng:" nước nghèo, dân mạt"; nhưng đó là được gọi là" đổi đời" của Việt Cộng, rất ư là phù hợp với câu sấm truyền tụng trong dân chúng trước 1975:

" Chừng nào thằng ngốc làm vua.
Thế gian cạo trọc, thầy chùa để râu".

Hay là sau năm 1975, xuất phát hai câu ca dao:

" Năm đồng đổi lấy năm xu.
Thằng khôn đi học, thằng ngu dạy đời".

Đảng cướp Việt Cộng, là tổ chức đại bất lương, qui tụ đa số là thành phần: dốt nát ở thành thị" đầu trộm đuôi cướp" và thành phần dốt ở nông thôn; ngay cả tên chủ tịch Hồ Chí Minh cũng chỉ có trình độ văn hóa cao nhất là:" lớp 5 trường làng", nên đảng là thứ băng đảng ăn cướp, giết người không gớm tay. Cho nên, thành phần dốt, nhất là nông dân ham danh, hám lợi mà thiếu trình độ văn hóa, không có khả năng điều hành, nhưng thừa khả năng khủng bố, giết hại người khác, cướp của giết người.... được đảng cướp Việt Cộng đánh đúng tâm lý, một sớm một chiều được" nâng cấp" thành quan, là thứ cán bộ" nồng cốt khỉ" trong đảng Cộng khỉ; làm quan nhanh nhờ biết tuân hành triệt để lịnh giết, cướp từ trung ương đảng cướp" nghiệp chuyên" Việt Cộng, dùng chiêu bài" làm cách mạng" để gây tội ác tày trời với nhân loại. Làm quan làm không cần" kinh qua thời kỳ quá độ học hành" thì chỉ có quan Việt Cộng là đạt thành tích thế giới" dốt mà làm lớn", tạo thành chánh quyền" cà chớn", dùng khủng bố để cho dân ỚN, đoạn ăn trên ngồi trước, từng bước giết người, cướp của, bắt dân chúng, kể cả thành phần có học để phục vụ cho những thằng dốt đè đầu cỡi cổ. Lối điều hành đất nước với đám" dốt điều hành bộ máy nhà nước, ít học lãnh đạo" thì dân Việt Nam trở thành nô lệ, chẳng khác nào đám ăn cướp vào nhà, dí súng vào cổ, bắt khổ chủ phải đưa hết vàng bạc, tiền của và làm bất cứ việc gì theo ý muốn của những tên bất lương nầy.

Cái gọi là" cách mạng vô sản" từ lúc khởi đầu tại Nga, gọi là" cách mạng tháng 10 năm 1917" chỉ là cuộc" NỔI LOẠN CỦA ĐÁM NÔNG DÂN DỐT" trên thế giới, là thứ ĐẠI HỌA CỦA NGƯỜI CÀY CÓ SÚNG, làm rúng động, tan tát nhân loại hàng trăm năm, đưa đến hơn 100 triệu người bị giết, hàng tỷ người bị mất hết quyền làm người. Đại họa người cày quả khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại. Chính bọn nông dân bất lương trong thành phần nông dân" an phận thủ thường" là nguyên nhân gây nên bảo thảm họa cho dân tộc; ngày nay đưa đến hậu quả đất nước bị lọt vào vòng đô hộ của Trung Cộng. Những kẻ gây nợ máu nầy, là thứ hèn nhát" khôn nhà dại chợ": lúc phục vụ cho đảng cướp Việt Cộng thì hung hăn, lên mặt làm thầy đời, không kể gia tộc, tổ tiên...nhưng sau năm 1975, bị vắt chanh bỏ vỏ, bị đảng cướp cho phục viên, hạ tầng công tác, thì lại hèn nhát, không dám đứng lên đánh đổ đảng cướp, để đoái công chuộc tội; trái lại đám nông dân thất thế vì bị mất chức hay đưa về hạ tầng công tác, chỉ dám chửi đảng cướp, trở thành thứ" hồn ma bóng uế", hay cùng lắm là có nhiều người uất hận do bị các đồng đảng cướp đất, từ đất ăn cướp của các thành phần" trí, phú, địa hào" giao lại, khi có quyền thế,; nên sau nầy thất thế, trở thành" dân oan khiếu kiện", mới dám đi đòi đất từ đảng cướp, chớ dân thường hay có quan hệ gia đình với chính quyền VNCH, nào dám hó hé, chỉ có " gia đình và thành phần cách mạng" mới có quyền đòi hỏi với nhau mà thôi. (Đảng Cộng Sản tự nhận là có dân chủ: nhưng chúng chỉ cho phép người cùng đảng có quyền phát biểu trong nội bộ với nhau. Còn dân chúng thì bị khóa mồm).

Điều khôi hài là đi đòi đất, khiếu kiện mà vẫn mang cờ đỏ của đảng và chân dung tên chúa đảng Hồ Chí Minh thì quả là" dân oan khiếu kiện" không có tấm lòng với đất nước, mà chỉ muốn đòi đất bị đồng đảng cướp thôi; khi đồng đảng thỏa mãn, là phong trào" dân oan khiếu kiện" chấm dứt. Do đó, cán bộ gốc nông dân bất mãn chửi đảng, dân oan khiếu kiện cũng là đồng đảng, đi đòi lại tài sản do đồng đảng tịch thu, thì không bao giờ có tấm lòng với quê hương trong việc đòi dân chủ, tự do. Trái lại họ cũng chỉ đòi đất đai mang tính cách cá nhân lẻ tẻ thôi; do đó dân oan khiếu kiện không thể nào là lực lượng nồng cốt, có lý tưởng, có tinh thần yên nước" để làm thay đổi chế độ". Một số cơ quan truyền thông của băng đảng Việt Tân ở hải ngoại, cũng dùng mục tiêu giả là" lực lượng" dân oan khiếu kiện để đánh lạc hướng đấu tranh, kêu gọi dồn nổ lực yểm trợ cho một thế lực dỏm, không thể và không bao giờ làm sụp đổ chế độ Công Sản trong nước. Chi nên vụ dân oan khiếu kiện đã có từ hơn 20 năm qua, mà đâu có nhút nhích gì.

2-Giặc thầy chùa: Song hành với đám" đại họa người cày có súng, nông dân có mã tấu", là đám giặc thầy chùa", đa số những kẻ tu hành thường có những lý do thiếu chữ tâm: trốn lính, Việt Cộng lòn vào nằm vùng để lợi dụng lớp áo tôn giáo mà hoạt động, do thất tình, hay nhiều lý do khác...khi các chức sắc" lãnh đạo tinh thần" tạp nhạp như đống rác được họ tự phong chức cho nhau bừa bãi. Điển hình như đại đức Thích Nguyên Trực, ở N.S.W, Úc châu, sau khi đón gái chơi bời ngoài đường phố, bị tổ trác khi gặp phải nữ thám tử, thuộc lực lượng cảnh sát giả dạng, tóm cổ, ra tòa, lãnh 12 tháng tù treo, nay lên chức THƯỢNG TỌA, chức vụ" tổng vụ phó tổng vụ tăng sự", thuộc hệ thống Tiệm Phật do hề thượng Thích Như Ghệ làm" tổng giám đốc"...Những kẻ như thế, mà lại được Phật Tử Tam Tạng thời đại coi" thầy là Phật chưa thành" là người gần gũi đức Phật ( thật ra là ở gần tượng Phật), nên nhắm mắt" kính tăng" một cách máy móc". Đây là nền tảng mạt pháp, do Phật tử nuôi dưỡng, tâng bốc những kẻ tu giả, tu dỏm, nhan nhản trong các TIỆM PHẬT thời trước và sau 1975, ở trong nước, hải ngoại.

Trước 1975, tiệm Phật Ấn Quang do tên ác ôn Thích Trí Quang, cùng đại dâm ác tăng Thích Đôn Hậu và một bầy" tang tình giặc thầy chùa", hùng cứ đầy cả các tiệm Phật từ Bến Hải đến Mũi Cà Mau; đó là những tên" mượn Phật bán kinh" khiến Phật giáo bị thế gian hiểu lầm, nên khinh thường, lý do là hầu hết các tiệm Phật, thường là nơi chứa quá nhiều NGHIỆP BÁO, do chính bọn NGÁO BỊP" mượn đạo tạo tiền" và tệ hại nhất là" mượn dạo tạo đảng" gây ra, nhưng một số Phật tử mù quáng vẫn không nhìn ra và một lòng tôn kính, cúng dường bằng tiền, làm công quả không mệt mỏi từ ngày nầy qua tháng khác.

Bọn ác ôn mặc áo cà sa chính là một trong thứ giặc tiềm ẩn bên trong vô cùng nguy hiểm, đánh phá an ninh miền nam từ 1954 đến 1975 một cách có bài bản, dựa vào đạo Phật, thật là đau lòng cho Đức Phật và tôn giáo được dân tộc biết ơn trong thời kỳ sát cánh cùng mọi người đánh giặc ngoại xâm, giữ yên bờ cõi như Thượng Sĩ thời nhà Trần. Tuy nhiên" đạo Phật ngày nay" biến cửa chùa thành tiệm Phật, là CHỐT, KIỀNG, đánh phá miền nam. Cho nên, có người cho là: NƠI NÀO CÓ CHÙA PHẬT, LÀ KHÔNG CÓ ĐẠO PHẬT; lý do là đạo Phật đã bị bọn ác ôn, giả dạng mặc áo cà sa, dùng kế" du lương oán trụ" để thay thế những gì mà đức Phật dạy, hay lợi dụng thuyết luân hồi, nhân quả để thủ lợi cá nhân, làm lợi cho đảng cướp vô thần Việt Cộng. Thuyết luân hồi, luật nhân quả của Phật Giáo, với mục đích răn đời, hướng dẫn con người làm lành lánh dữ. Nhưng kẻ gian ác lợi dụng biến thành thứ" triết lý khủng bố tinh thần" với những Phật tử thuộc thành phần:" mê tín, dị đoan", nên sợ kiếp sau bị đầu thai làm con trùng, dế, thú vật...mà mang tiền cúng chùa thật nhiều, làm công quả siêng năng để" vung bồi công đức", được các tay chủ tiệm Phật khuyến khích là:" gieo nhân tốt" thì Phật Trời sẽ nhìn thấy, kiếp sau được sướng, có khi được giải thoát" đứng ngồi tòa sen" nữa. Thậm chí một số dâm tăng, sau khi bị khám phá ra, cũng bào chửa là: kiếp trước thầy và cô X...có duyên nợ, nên kiếp nầy phải trả vậy. Một số kẻ có tánh hoa nguyệt, khi bị vợ khám phá ra về Việt Nam có vợ nhí, thì cho là: kiếp trước , cô ta có duyên nợ, nên kiếp nầy phải trả, cho hết nợ, chớ có tội tình gì...thuyết nhân quả, luân hồi thật là" uyển chuyển" được người ốt lẫn xấu dùng làm nền tảng giải thích, hầu bào chửa những việc làm sai trái, thủ lợi của từng loại người.

Trong khi đạo Thiên Chúa, tất cả những linh mục, giám mục, chủ chăn.... đều là những nhà khoa bảng, học thức cao, tốt nghiệp đại học, có bằng tiến sĩ...thế mà có vị nào dám VIẾT THÁNH KINH bao giờ? Nếu có cũng chỉ là những sáng tác để nói về một đề tài nào đó thôi. Nhưng đạo Phật thì khác, đa số những sư, ni cô...thường ít học, tuy nhiên phần đông, một số kẻ tu giả, tu dỏm bày ra chuyện" viết kinh" theo nhản quan riêng và kiến thức hạn hẹp do trình độ văn hóa kém cõi, nhưng nhờ được Phật tử tâng bốc, nên kinh" tự biên tự diễn" sớm trở thành" kinh Phật" một cách" không người lái", được Phật tử xuất tiền in ấn, phổ biến, với chiêu bài" vung bồi công đức"; cho nên tại các tiệm Phật, có nhiều tay viết kinh, ngay cả mụ cán bộ khủng bố trong Biệt Động Nội Thành là Ni Sư Huỳnh Liên, cũng có viết kinh để" hoằng pháp" như Phật vậy. Kinh của mụ Huỳnh Liên một thời được" giảng" và được một số Phật tử lưu trữ trong nhà một cách tôn kính; sau năm 1975, kinh Huỳnh Liên bay ra hải ngoại, lưu trữ tại một số Tiệm Phật, điển hình là vào thập niên 1990, kinh mụ Huỳnh Liên được một vài đệ tử mang từ Việt Nam sang và tái bản để vung bồi công đức, phổ biến, tàng trữ tại chùa Chánh Giác hay ngày nay là" CHÁNH GIẶC" do cư sĩ Lê Tấn Kiết" chủ trì" tại tiểu bang Tây Úc. Cũng tại nơi nầy, Viện Chủ Thiền Viện Phổ Quang là đại đức Thích Phước Nhơn ( nay lên thượng tọa), sau khi tranh chấp với cư sĩ Lê Tấn Kiết (được dân địa phương gọi hổn danh là BÁC MỘT LẰN) thất bại, sau khi lập nên chùa khác, cũng sáng tác quyển" Bát Nhả Tâm Kinh Diễn Giảng" với lối viết gây bất bình nhiều người, khi cho là: Người Việt có bản năng hay đập phá, hận thù.... ( hình như thượng ý của người viết kinh muốn người Việt xóa bỏ hận thù với Việt Cộng để hòa hợp hòa giải theo định hướng xã hội chủ nghĩa?)

Mỗi ác tăng là một sư, cũng là một tay viết kinh, được tâng bốc" học giả Phật giáo" nên các tiệm Phật có nhiều bộ kinh" tự biên tự diễn" loạn cào cào và cũng trở thành thứ" kinh Phật" để dạy cho Phật tử. Ngày tại hải ngoại, chùa PHÁP HỌA ở xứ Kangaroo, nơi bản doanh của" tổng đại lý Tiệm Phật" do hề thượng THÍCH NHƯ GHỆ lãnh bạc" có loại kinh gồm 35 điều (được đăng báo), với nội dung là dành toàn ưu tiên, bảo vệ cho các tay" mượn đạo tạo tiền", dùng kinh để hù dọa, khủng bố tinh thần Phật tử bằng thuyết luân hồi: như nói xấu thầy là bị bị cắt lười, ghét sư là nghèo ba họ...

Chính những tay ác tăng, gian sư, ma ni.... đóng góp vào cuộc đảo chánh 1 tháng 11 năm 1963, cũng do trung tướng thân" ác tăng" thuộc tiệm Phật Ấn Quang, gây ra, nếu không thì vài năm nữa là quốc sách ấp chiến lược của tổng thống Ngô Đình Diệm tiêu diệt hoàn toàn bọn giặc Cộng, nông dân dốt làm tay sai, khủng bố dân lành.

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, gian tăng, ác sư ra đón đoàn quỷ đỏ, kể công với" cách mạng"... đoạn sau đó trà trộn trong hàng ngũ tỵ nạn và chúng phát huy chiến lược cũ là lợi dụng lối" trọng Phật kính tăng" một các mù quáng của Phật tử mà thu tiền, tạo thành những" tiệm Phật hoành tráng" nên ngày nay tại hải ngoại, chỉ riêng" cái đạo Phật ngày nay" mà có hơn 300 ngôi chùa, mỗi ngôi có giá trị hàng triệu Mỹ Kim, thật là" tu nhất kiếp, giàu xụ nhất thời". Tiệm Phật hải ngoại cũng không khác gì trước 1975, nhất là tên nào có gốc thuộc Ấn Quang là không thể tin được. Tiệm Phật ngày nay là nơi gây ra nhiều nghiệp báo, nhất là" các chứng minh sư DÊ XỒM" nằm trong TỨ DIỆU XÚ:" tham, gian, dâm, ác" cũng bên trong thờ CÁC-MÁC, có khác nào tiệm Phật quốc doanh. Là nơi xuất phát ra bao phân hóa cộng đồng khi các tay chủ tiệm Phật tranh giành ảnh hưởng, dù cùng mang tên THỐNG NHẤT, nhưng:" Phật giáo Việt Nam, thống nhất tâm mà chẳng thống nhất chùa, mỗi thằng mỗi nơi, xúm nhau thu nhặt tiền Đô". Tiệm Phật cũng là nơi thu nhận công an, gián điệp từ Việt Nam cài qua bằng cửa ngõ di tu, là nơi thu tiền về giúp Việt Cộng qua các chiêu bài từ thiện, từ bi...thật là:" nơi nào có chùa Phật là không có đạo Phật".

Tiệm Phật ngày nay ở hải ngoại là ổ hoạt động" bán phật, phục vụ quỷ đỏ", lộ nét sau cái gọi là" Phật giáo về nguồn, luồn hang Pác Pó". Ngoài những" công tác cụ thể" phục vụ đảng trong di tu, đưa gián điệp xâm nhập, tôn giáo vận, móc túi tín Phật tử....các tiệm Phật còn lạm dụng lý thuyết Đức Phật theo định hướng xã hội chủ nghĩa, với chiêu bài" thuyết pháp" được thu vào DVD, do những tên cán cộng đội lớp sư, thực hiện" THUYẾT PHÉT", mang ra nước ngoài và được Phật tử sao lại, xuất tiền để " vung bồi công đức". Nên ở hải ngoại, xuất hiện các DVD THUYẾT PHÉT của Thích Chân Quang ( cháu thằng ác quỷ Hồ Chí Minh), thằng đại đức, tiến sĩ Thích Nhật Từ ( cán bộ tôn giáo vận), được một số Phật tử" cung thỉnh" về nhà, mở ra xem hàng ngày để học hỏi, tìm đường giác ngộ, ảnh hưởng đến cả nhà, nhất là con cháu. Những thứ nọc độc THUYẾT PHÉT nầy ăn dần và tư tưởng của Phật tử qua các ngụy luận y như lũ cướp biển Thái Lan ( chúng cho những người Việt bỏ nước ra đi tìm tự do là có tiền kiếp xấu, nên thay mặt Phật để cướp, giết, hãm hiếp phụ nữ...là giúp cho nạn nhân trả quả, mau giải thoát, sung sướng kiếp sau, thật là đại họa khi luật nhân quả, luân hồi bị kẻ ác lợi dụng. Ai cho phép chúng lấy danh nghĩa Đức Phật để làm những chuyện tàn ác nầy?). Lũ quỷ đỏ vô thần trong lớp áo cà sa cũng lý luận:

-Công an, cán bộ là những người có TIỀN KIẾP tốt, do kiếp trước biết tu nhân tích đức, nên kiếp nầy được hưởng.
-Những người bị tù cải tạo sau 1975 là do tiền kiếp làm nhiều nghiệp báo, nên kiếp nầy phải trả quả. Nên bị chết là trả quả cho kiếp trước, chớ nên hận thù, phải chịu đựng, bao dung để kiếp sau sung sướng hơn...

Với những lối lý luận lếu láo trên, sư khuyên Phật tử là nên ẩn nhẫn trả quả, đừng đấu tranh chống lại những người có tiền kiếp tốt. Do đó tại Việt Nam, cái" đạo Phật ngày nay" được đảng ưu tiên cho nhiều quyền lợi và nhất là cán bộ cấp ủy, sau khi phục viên, được đảng khuyến khích đi theo đức Từ Bi để" biến đạo Phật" thành cơ quan tuyên truyền hầu" thà mất đạo, chứ đừng để mất đảng, phải bảo vệ đảng và thùng phước sương như bảo vệ con ngươi trong tròng mắt".

Những tên gian ác như Hồ Chí Minh, sau khi gây nên tội các, với hàng triệu nạn nhân, hắn tiêu diêu nơi miền Lê-Mác, được đồng đảng ướp xác, để trong lăng, hắn có trả quả không?. Đã thế mà tiệm Phật Đại Nam Quốc Tự của" công an cư sĩ Dũng Lò Vôi" phong quân hàm" bố tác" thời chung với Đức Phật, vua Hùng. Mao Trạch Đông, gây ra cái chết hàng chục triệu người, nay hắn trở thành thần linh tại Hoa Lục. Thiền sư Thích Nhất Hạnh, sau khi cộng nghiệp trong phong trào phản chiến, mới đây được" cư sĩ" Trường Hoằng" phong quân hàm" bồ tác tại thế" trên đài truyền hình SBTN...như vậy, luật nhân quả, luân hồi của đảng cướp Việt Cộng áp dụng, qua cách" hoằng phét" của đám sư quốc doanh, cũng nhằm biện minh cho tội ác của đảng, chúng chạy tội qua cửa chùa đấy!

Nước Việt Nam bất hạnh nên gánh chịu hai thứ giặc nằm trong ruột là: giặc nông dân và giặc thầy chùa, như câu:" giòi từ trong xương" hay:" sư tử trùng thực, sư tử nhục", do vậy mà Việt Nam bị tàn phá một cách dã man do hai từ đại họa ấy. Ngày nay, dù thoát khỏi địa ngục Cộng Sản, nhưng giặc thầy chùa vẫn không buông tha, chúng hè nhau truy kích thật kỷ, từ túi tiền để đánh phá tinh vi sự an bình, nhất là giặc thầy chùa đã có công" lùa giặc Cộng xâm nhập" bằng cửa trước hệ thống Tiệm Phật tại nhiều nước có mặt người Việt tỵ nạn./.


Trương Minh Hòa
02.05.2010

No comments: