Tuesday, June 2, 2009

Tu… Đã Thiệt! -Nguyễn Khắc Anh Tâm

Tu… Đã Thiệt!
19/04/2009

Nguyễn Khắc Anh Tâm

LGT: "Sư hổ mang" là hiện tượng có từ xưa. Ngày nay, VC lại đang dùng những loại sư này vừa để phá đạo Phật, vừa để khai thác sư mê tín của quần chúng cho muc tiêu chính trị, củng cố chế độ. Đây là những hình ảnh và ý kiến được thấy trên các mạng điên tử cần để ý xem xét và suy nghĩ.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Không biết cái chuyện tu hành ở các nước bạn thì sao chứ cái chuyện tu hành ở nước tôi thời nay - nếu nhìn từ góc độ quốc doanh, những người tu hành dưới bóng mát của Đảng - thì dễ dàng lắm. Dễ dàng đến độ chính người đang tu, muốn tu, hay chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện đi tu cũng phải ngạc nhiên, sửng sờ đến độ … điếng người. Tu đã dễ mà còn được chế độ ưu đãi. Từ năm 1981 – cái năm mà Đảng đã thành lập và nuôi nấng ra cái nhánh quốc doanh vô tiền khoáng hậu này – thì ai ai cũng đều thấy rõ, tu hành dưới bóng mát của Đảng chẳng những đã được dễ dàng mà có lắm khi còn được… cơm no, bò cưỡi. Để tạo thêm điều kiện cho những đảng viên đi tu, Đảng đã giúp họ diệt bỏ những vấn đề rườm rà, linh tinh có tính chất thuần tuý của mọi tôn giáo. Hậu quả là kinh kệ thì cũng có lúc, luật lệ thì cũng có nơi, luận giải thì cũng chừng mực, đến cả chuyện giác ngộ thì cũng phải được tính toán thiệt hơn, rủi lơ mơ, yếu cơ, té sâu xuống biển trầm kha thì Đảng sẽ nhanh tay cứu vớt, đem lên để mà… hưởng thụ tiếp, í quên, tu tiếp.

Hai mình một cõi hành thiền

Đảng vốn có tánh thực tiễn, cái gì rườm rà, lôi thôi, rắc rối thì bỏ, cái gì giản tiện mà hiệu quả thì xài, nếu cần đốt giai đoạn thì cứ đốt, đốt không nổi thì cứ cho Đảng biết để Đảng đốt dùm. Từ xưa Đảng đã có kinh nghiệm đốt sạch những cái mà Đảng cần thấy đốt, tiện tay Đảng đốt mẹ nó luôn những cái mà Đảng không cần phải đốt. Cho chắc.

Đảng đã từng có kinh nghiệm đốt trụi luôn những trang sử oai hùng của Lê Lý Nguyễn Trần để ngày nay dần biến quê hương thành một phố Tàu lớn nhất thế giới. Đảng mà đã ra tay đốt thì bảo đảm sông núi còn ra mây khói chứ nói chi là mấy cái lẩm cẩm của cái gọi là Phật giáo truyền thống.

Bởi vậy, những người đang tu theo khuôn khổ của Đảng quyết chí đời này họ sẽ tu hành vững vàng, tiến nhanh, tiến mạnh để còn kịp đến bến bờ... khoái lạc, những người trước chưa bao giờ muốn tu, chẳng dám nghĩ đến chuyện đi tu có lắm kẻ… ngã lòng mà vội đâm đơn nhờ Đảng cứu xét, ra tay cứu độ, hy vọng bến bờ khoái lạc còn có chỗ để họ đáp bãi.

Nghĩ mà thông cảm cho họ, suốt đời làm Đảng viên - nhất là Đảng viên thuộc loại tép riêu, loại gà mờ - thì chấm mút chẳng là bao. Đảng cướp nước đã hơn 30 năm rồi mà các Đảng viên này còn bị bắt thuộc nằm lòng thơ hôi của Bác, bị bắt phân tách tại sao Đảng ra mặt lưu manh cướp nước, rồi dần dà bán nước. Lý thuyết suông trong một giai đoạn mà ai ai cũng duy vật tới 5, 6 căn nhà, 3, 4 chiếc xe hơi cáu cạnh với mức độ… nóng mặt như vậy thì không nóng mặt không phải là người của Đảng.

Bởi vậy, cái chuyện ước mơ được Đảng ra tay nâng đỡ, cho đi tu theo cái nhánh của Đảng, để mà hưởng thụ, nghĩ cho cùng, thì yêu sách đó cũng không có gì là quá đáng. Ít nhất nếu được hiểu theo lối Duy Vật Biện Chứng tuỳ tiện của Đảng, hay nói trắng ra là Thú Vật Biện Chứng rừng rú của Đảng.

Đó là nói về Đảng viên của Đảng.

Số đâm đơn còn lại là dân đầu đường, xó chợ, loại đâm cha chém chú, cũng chẳng khác biệt với số Đảng viên được kể trên là bao. Bất cứ thời nào cái khó bao giờ cũng bó cái khôn; cái khó không chừng còn còn bó luôn những mớ tự trọng, liêm sỉ vốn chẳng bao giờ được coi là những món hàng quan trọng của những kẻ lưu manh ngang hàng với Đảng.

Kệ thây nó, những thứ này Đảng đã cho là sản phẩm của duy tâm, cái mà Đảng thường bị dị ứng khi phải nghĩ tới, thì ai lại thắc mắc làm gì cho mệt óc. Bởi vậy, theo Đảng, nghe lời dạy dỗ bao giờ cũng khôn ngoan bỏ mẹ của Đảng ngu gì không theo. Chưa kể, không theo cái khôn ngoan bỏ mẹ của Đảng, lạng quạng còn bỏ luôn cả… mạng.

Xuống đây thầy tiếp sức

Nhờ sáng kiến độc đáo của Đảng, và âm mưu bao giờ cũng thâm độc của Đảng, Đảng ngày nay chẳng cần 10 năm trồng cây, 100 năm trồng người, Đảng ngày này chỉ lấy tiền và tình ra mà dụ, nhất là tình dục, thì chỉ độ 5 năm khi cây chưa kịp lớn, nhánh Phật giáo quốc doanh của Đảng đã có bề thế. Từ Nam chí Bắc Đảng viên của Đảng ai cũng dành đi tu, chùa chiền dựng lên còn không kịp. Từ Nam chí Bắc du đãng du thực dành đi tu, chuông mõ đặt mua còn không kịp. Chùa chiền ở đâu thì mấy em vườn … chè nấu chè tại đó, kinh doanh tiểu thương và vô hậu đại loại kiểu này cũng nhờ vậy mà trở nên phát đạt. Cái chuyện tu hành ở nước tôi, vì vậy, mà trở nên náo nhiệt, dẫu có phần hơi … quá trớn.

Nếu tính từ ngày Phật giáo du nhập vào nước tôi cho đến nay thì đây là lần đầu tiên làm tăng sĩ Phật giáo - dẫu có hơi hướng sặc mùi vô thần của Đảng - ở phương diện thức thời đã có tầm ảnh hưởng quan trọng trong đời sống kiếm củi chạy cơm của mọi người. Đi tu ngày nay, hơn bao giờ hết, y như nhà văn Tưởng Năng Tiến có thời đã nhận thấy: “Âu đó cũng là cách kiếm ăn”.


Nguyễn Khắc Anh Tâm

No comments: