Friday, May 28, 2010

Vũ Thiên Nga-VC (Trương Văn Khôi)RA MẮT SÁCH HUẾ ƠI OAN NGHIỆT NGAY TẠI THỦ ĐÔ TỴ NẠN VC







VC RA MẮT SÁCH HUẾ ƠI OAN NGHIỆT NGAY TẠI THỦ ĐÔ TỴ NẠN VC

Sáng nay ngồi định viết tiếp về việc VC BQK Ra Mắt Sách ở Thủ Đô tỵ nạn đã được bọn VC nằm vùng tung hứng qua tờ báo Việt Hồ Reo (Heralt) nói ngược lại là Heo Rồ. Tờ Heo Rồ quãng cáo rầm rộ cho VC rồi cũng xài chiêu VC không cho ai chống đối tố cáo chúng là VC vào trong phòng họp. Rứa mà tên VC BQK tục danh là Trương Văn Khôi dám nói với phóng viên: “Những người không đồng ý với tôi, họ phát biểu ý kiến của họ, đó là tự do ngôn luận, chúng ta sung sướng được sống trên một đất nước Mỹ này, đó là quyền của mọi người có quyền hành xử. Tôi không thấy buồn gì cả.”

“Nhưng tôi là người từ nhỏ đến lớn chỉ có một đường hướng duy nhất là chống chủ nghĩa Cộng Sản. Kẻ nào chụp mũ tôi, hãy đến đối chất với tôi, và khi đủ bằng chứng tôi là Cộng Sản thì họ muốn làm gì tôi thì cho họ làm,” .

Quí Đồng Hương có thấy tên VC BQK ni nói một đàng, mà làm một nẽo hỉ?

Mạ tui dưới lầu kêu um sùm:

- Nga ơi! Mi làm cái chi trên nớ rứa. Xuống đợ cái sink cho mạ chảy nước tùm lum nì.

- Mạ ơi , Mạ để cho con vạch mặt thằng Vẹm đang chui lòn trong cộng đồng mình nì mạ.

- Qua Mỹ rồi mấy thằng VC có dám chìa mặt ra mô mà mi nói cái chi lạ rứa Nga.

Mạ nghe thằng VC Bảo Quốc Kiếm này nói nì. Tôi đọc cho Mạ tui nghe bà nói là chừ mà ngồi chưi nó chi cho mất thì giờ. Mụ nội ba thằng VC biết nó rồi là dân mình xúm vào trọi nó là nó sợ thôi. Còn mi đâu có ba que xỏ lá như mấy thằng VC Kiếm cùi kiếm hủi đó mà ngồi viết cho mệt rứa con.

Tôi lại đọc tiếp cho Mạ tui nghe ở trang 286 Huế ơi Oan Nghiệt của VC Bảo Quốc Kiếm. Mạ nghe hắn nói nì: "VC vào tận Phủ cam, Từ Đàm...thì Chuẩn tướng Ngô Quang Trưởng Tiểu Khu,Ty cảnh sát Huế cũng chẳng cựa mình. Như thế chứng tỏ các cơ quan Quân Sự, Cảnh Sát này đã bắt tay với Cộng sản để tạo cuộc thãm sát Mậu Thân, nói chi việc ngăn ngừa! Họ đã mời CS vào để " cùng làm việc" thì làm gì có chuyện " Chận đứng chứ" Không những không chận lại mà còn làm cho tốc độ và hậu quả tăng cao...Một câu hỏi khác được đặt ra ngay là kẽ cầm quyền mà không phòng ngừa và ngăn chận sự tấn công của địch quân thì chính quyền ấy có phải là NỘI ỨNG của giặc không?

Tui đang đọc ngang đây bỗng nghe Mạ tui phang: "Mụ cô cha tam đợi, tứ đợi, mồ mã ông bà thằng Trương Khôi. Mi đúng là hình bóng cái thằng VC tay cầm mã tấu cắt đầu dân, tay cầm loa ra rã anh em đồng bào."

-Mạ nì, con đọc chưa xong mà mạ đã lôi đầu tam đợi, tứ đợi thằng Bảo Quốc Kiếm ra làm chi rứa.

-Mi kêu hắn là Bảo Kiếm hả Nga. Mi có ngu không mà kêu thằng VC ni là Bảo Kiếm.

-Mạ ơi thằng VC này nó xưng nó là Bảo Kiếm mà.

- Mi có thấy nó nói không? Nó nói ông Tướng chi đó và Tiểu Khu Ty cảnh Sát mình đã án binh bất động là hắn xáng ngay là người mình giết dân Huế trong Tết mậu Thân rồi còn nghe thằng VC gian trá này làm bộ đạt câu hỏi.

- Chổ mô mà Mạ nói vậy Mạ?

- Chổ mô ba mi bị VC giết mà mi chừ còn hỏi chổ mô. hắn nói nì: ""VC vào tận Phủ cam, Từ Đàm...thì Chuẩn tướng Ngô Quang Trưởng Tiểu Khu,Ty cảnh sát Huế cũng chẳng cựa mình. Như thế chứng tỏ các cơ quan Quân Sự, Cảnh Sát này đã bắt tay với Cộng sản để tạo cuộc thãm sát Mậu Thân, nói chi việc ngăn ngừa!"

nghe chưa Nga. Nó đã xác quyết là người của mình Tiểu Khu Ty cảnh sát Tướng của mình giết dân Huế trong Tết mậu Thân rồi bày đặt đặt câu hỏi. Mụ cô cha tam đợi thằng VC Trương Văn Khôi Kiếm cùi, kiếm rét.

- Mạ ới khoan chửi đã Mạ coi cái thằng ranh con này nó nói gì chứ Mạ chửi quá con không đọc cho mạ nghe nữa.

-Thôi rứa là đủ rồi,tau không nghe nữa mô . Đem quăng cuốn sách âm hồn vào thùng rác đi hay bỏ vào cầu tiêu cho người ta chùi đít chứ mà mi để nó trong nhà oan hồn của dân Huế không tha mô nghe mi. Mi nghe người ta nói không Nga. Thằng Hồ Chí Minh vì giết người không gớm máu mà chừ chết rồi cũng không cho nhập đất đó . Vì oan hồn vất vưởng trên đất hay dưới mộ sâu đâu cho nó xuống. Đen quăng cái cuốn sách âm hồn đó đi. Xuống sửa cái sink cho mạ nghe còn ích lợi hơn. Còn thằng VC đó để đó nó sẽ bị oan hồn bắt nó Nga ới.

Tôi năn nĩ mạ tui cho tui 10 phút nữa viết cho xong. Mạ tui không trả lời là tui biết mạ tui OK rồi.

Tôi đọc qua tờ Heo Rồ viết tường thuật có đoạn: "Sau nghi thức khai mạc trang trọng, ông Hoàng Văn Trung, trưởng ban tổ chức, đã gửi lời chào mừng quan khách và đồng hương tham dự. Ông cho biết, trong thời gian qua, cuốn sách “Biến động miền Trung” của cựu thiếu tá Liên Thành đã gây chia rẽ cộng đồng với hai phe bênh và chống.

Ông Trung cho rằng nội dung cuốn “Biến động miền Trung” đã “Cộng Sản hóa” các phong trào đấu tranh của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN), đã vu cáo những cuộc đấu tranh của giáo hội."

Ông Trung nhận định: “Ông Liên Thành đã làm lợi cho Cộng Sản, nếu không muốn nói là tiếp tay tiêu diệt uy thế của GHPGVNTN tại quê nhà.”

Đây là ông Hoang Văn Trung nói đó nghe: Tới đây để vạch mặt Liên Thành làm lợi cho CS chứ không phân tách coi Bảo Quốc Kiếm viết chửi hai thể chế VNCH đâu nha. Mà dù cho có chửi ông HVT cũng OK vì là đồng bọn mà. Vậy liên Thành làm lợi cho CS chổ mô rứa ông Hoàng văn Trung? Có phải ông nói là Biến Động Miền Trung đã Cộng Sản Hoá các phong trào đấu tranh của Giáo Hội PGVNTN, đã vu cáo những cuộc tranh đấu của họ."

Vậy thì ông Hoàng văn Trung trả lời cho dân Huế biết sau khi chống nhà Ngô đàn áp Phật giáo rồi thì tại sao ông Trí Quang lại tiếp tục mượn danh GHPGVNTN chống Mỹ và đuổi Thiệu Kỳ đi là mục đích gì ? vì lúc bấy giờ chỉ có hai phe Quốc Gia ( Chính Phủ VNCH Thiệu Kỳ) và VC . Hai ông không phân tích VC Bảo Quốc Kiếm nhục mạ VNCH cho là Quân Phiệt như VC rêu rao mà lại chấp nhận cho Sư Trí Quang chống Thiệu Kỳ là đúng thì ai trồng khoai dất này rồi hỉ ?vậy là ông ở phe VC rồi hỉ ông Hoàng văn Trung

Chính vì vậy, theo ông Hoàng Văn Trung, buổi giới thiệu “Huế Ơi! Oan Nghiệt” với mục đích tôn trọng lịch sử muốn viết lại , để rộng đường dư luận, giúp độc giả có thêm tài liệu và quan điểm khác để tham cứu trong tinh thần tôn trọng tự do ngôn luận.( Không biết lịch sử này của VC mà quí ông đang bắt tay với Bảo Quốc Kiếm viết lại lịch sử là cuộc thãm sát Tết Mậu Thân là do VNCH chủ trương phải không hỡi những tên ăn cơm Quốc Gia thờ ma CS)

Mạ tui lại la lối dưới lầu. Nga ơi Mụ cô cha tam đợi mấy thằng đó. Chúng nó gần đất xa trời rồi con ơi. chừ tụi hắn đang trả nghiệp đó. Hoàng văn Trung Nguyễn thèo lẽo nào đó phải chọc cho dân Huế đào mồ cuốc mã chúng trước khi chúng chết mất thây.

-Mạ ơi! Con chưa đọc hết mà. sao mạ biết Nguyễn Thèo Lẽo.

- Mi mở máy dưới này rồi lên lầu viết máy khác thì tao vào ngồi dưới ni tao coi.

Mi nói với thằng Nguyễn Thèo Lẽo dân biểu dân sai gì đó. hắn xưng hắn là dân biểu VNCH mà chừ nó mới đi tìm hiểu lịch sử thì cho mạ tui chửi vào cái đầu của cái thằng dân biểu ngu đần này một câu là: Mụ cô tam đợi nhà mi dân sai dân biểu Nguyễn Hữu Thời. Mi ngu như rứa chừ mi sắp xuống lỗ mới đi tìm lịch sử thì mi đại diện cho ai ở hai chính quyền VNCH?? Mồ mã ông bà mi có động chỗ mô không Nguyễn Thèo Lẽo. Coi chừng mi trả không hết nghiết thì tam đợi, tứ đợi mai hậu của mi có cháu không có lỗ đít. có chắc đi làm gái đứng đường nghe mi"

- mạ ới chửi chi chửi dữ vậy. Viết văn mà chửi là không lịch sư.

- Mi nữa Nga. Mi đi lịch sự với mấy thằng chó đẽ đã giết cha mi hử. Đồ bất hiếu.

Thôi tôi phải dừng đây. mạ tui chưi quá. viết không được. Tui không trách mạ tui. Đã sống thui thủi qua mấy chục năm từ khi VC thãm sát cha tôi. Chừ chưi như rứa là ít. Nếu để Mạ tui mà gặp thằng Bảo Kiếm cùi này chắc bả chém nó luôn.

- Con xuống đây mạ ui.

Sẽ viết tiếp,

Vũ Thiên Nga

Thursday, May 27, 2010

GP Vinh-5.000 giáo dân Hạt Cầu Rầm phản đối việc cướp đất nhà thờ bán cho tư nhân

GP Vinh nổi sóng: 5.000 giáo dân Hạt Cầu Rầm phản đối việc cướp đất nhà thờ bán cho tư nhân

Không những lời hứa của Hồ Chí Minh trước dân tộc đã theo gió bay đi, ngược lại để làm con đường lên quê Hồ Chí Minh, chính quyền Nghệ An đã ngang nhiên cướp đất nhà thờ làm một con đường cắt qua giữa nhà thờ Cầu Rầm. Phần còn lại để giành làm “Khu di tích tội ác Đế quốc Mỹ” khi giáo dân yêu cầu được tái thiết Nhà thờ và nhà xứ Cầu Rầm.

Sáng 23/5/2010, ngày Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, tại Hạt Cầu Rầm giáo dân các giáo xứ Cầu Rầm, Yên Đại, Kẻ Gai đã tập trung về khu đất của Nhà thờ Cầu Rầm để phản đối việc nhà cầm quyền CSVN tỉnh Nghệ An rắp tâm cướp chiếm khu đất này bán cho Công ty Trường Giang (Sài Gòn). Công ty này đã khởi công xây dựng khu cao ốc để bán chia chác khối tài sản bao đời nay của giáo dân Hạt Cầu Rầm.

Nhà thờ Cầu Rầm trước đây tọa lạc tại khu Cửa Nam Thành phố Vinh, là một khu đất rất rộng rãi, thoáng mát gần hồ nước. Khuôn viên gồm nhà thờ với đầy đủ các công trình phụ trợ của một Giáo hạt lâu đời. Nhà thờ Cầu Rầm vốn nổi tiếng là một công trình kiến trúc được người dân Xứ Nghệ tự hào về vẻ đồ sộ và kiến trúc đẹp của Thành Phố Vinh, một tỉnh miền Trung Việt Nam.

Những năm chiến tranh, cả Thành phố Vinh cũng như khu vực miền trung là khu vực bom đạn ác liệt nhất, lại gần các trọng điểm đánh phá như phà Bến Thủy, tuyến đường huyết mạch vào Nam, vì vậy nhà thờ cũng đã bị bom đạn triệt hạ.

Những tưởng rằng, nhân dân Nghệ Tĩnh với một lượng người công giáo đông đảo đã không quản ngại con người, tài sản… tất cả đều “theo đảng lên đường ra trận” để thống nhất đất nước. Và sau khi hết chiến tranh sẽ được “Xây dựng hơn mười ngày nay” và “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn” như lời Hồ Chí Minh đã hứa trước cả dân tộc khi động viên họ đổ máu cho chiến tranh.

Nhưng không, sau chiến tranh, đảng và nhà nước đã dùng chiêu bài mà sau này họ lại tiếp tục dùng cho Tam Tòa là biến khu Nhà Thờ, nhà xứ… Cầu Rầm thành “Khu di tích tội ác Đế quốc Mỹ”(?).

Không những lời hứa của Hồ Chí Minh trước dân tộc đã theo gió bay đi, ngược lại để làm con đường lên quê Hồ Chí Minh, chính quyền Nghệ An đã ngang nhiên cướp đất nhà thờ làm một con đường cắt qua giữa nhà thờ Cầu Rầm. Phần còn lại để giành làm “Khu di tích tội ác Đế quốc Mỹ”khi giáo dân yêu cầu được tái thiết Nhà thờ và nhà xứ Cầu Rầm.

Vậy nhưng, khi đất đai trở nên có giá, khu đất thoáng mát, đẹp đẽ đó của nhà thờ Cầu Rầm trở thành miếng đất vàng, luôn là miếng mồi ngon mà quan chức Nghệ An ngày đêm thèm muốn.

Vì vậy, mới đây họ bất chấp tất cả những nguyện vọng giáo dân, đạo lý làm người và cũng chẳng cần “Di tích tội ác Đế quốc Mỹ”, họ dần biến nơi đây thành công viên, rồi dần dần bán cho tư nhân để chia chác.

Một Công ty của Sài Gòn là Công ty Cổ phần Trường Giang, đã được mời chào để làm “Dự án xây dựng khu cao ốc” và chính quyền Nghệ An đã dấm dúi bật đèn xanh cho công ty của tư nhân này vào phá hoại nền móng dưới sâu của Nhà thờ, nhà xứ Cầu Rầm để thi công.

Sau khi có đơn từ, khiếu nại nhiều năm không được giải quyết mà công ty này vẫn cứ tiếp tục thi công, ngày hôm nay, 23/5/2010, hồi 8h30 khoảng 5.000 giáo dân Hạt Cầu Rầm đã cùng nhau về khu đất Nhà Thờ để phản đối Công ty Trường Giang thi công trên đất của họ, đồng thời phản đối chính sách cướp chiếm của chính quyền Nghệ An.

Các giáo dân đã giương cờ, biểu ngữ để nói lên ý nguyện của họ quyết tâm bảo vệ tài sản đất đai cha ông họ đã đổ mồ hôi, xương máu mới có được, cũng như những con em họ đã đổi mạng sống của mình để có ngày hôm nay thì tài sản của họ lại bị chiếm cướp.

Theo giáo dân cho biết, cho đến nay, giáo dân Hạt Cầu Rầm chưa bao giờ bán, tặng hoặc cho, đổi tài sản đất đai này cho bất cứ ai, nên mọi sự xâm phạm vào tài sản này đều là bất hợp pháp và bất hợp hiến. Bởi vì Hiến pháp và pháp luật từ xưa đến nay luôn ghi rõ là đất đai thờ tự được pháp luật bảo hộ và bảo vệ.

Hiện nay, tình hình đang căng thẳng và chắc sẽ có nhiều diễn biến tiếp theo.

Giáo dân Giáo phận Vinh và Hạt Cầu Rầm hi vọng rằng: Giáo phận Vinh mới có một Giám mục được bổ nhiệm kế vị Đức Cha cao niên can trường Cao Đình Thuyên, vị tân Giám mục này sẽ có những hành động mạnh mẽ để ủng hộ giáo dân và bảo vệ tài sản giáo hội theo đúng chức năng mục tử của mình.

Nữ Vương Công Lý sẽ cập nhật các thông tin về vụ việc này.

Một số hình ảnh sáng ngày 23/5/2010 của giáo dân Hạt Cầu Rầm trước khu đất đai, tài sản nhà thờ Cầu Rầm:

Bản đồ khu đất Nhà thờ Cầu Rầm đã bị chiếm cướp, con đường lên quê Hồ Chí Minh mới được làm qua khu nhà thờ


Báo biên phòng nói đến Nhà thờ Cầu Rầm tại Vinh có từ trước 1945

Khu đất Nhà thờ Cầu Rầm lấy làm "Di tích tội ác Đế quốc Mỹ" rồi dần dần biến tướng thành công viên


Rồi từ công viên, đất Nhà thờ Cầu Rầm được bán cho công ty tư nhân để chia chác


Và nay thì đã rõ: Di tích tội ác cũng không cần bằng tiền bỏ túi quan tham


Nhưng giáo dân xứ Nghệ thì không bao giờ chấp nhận điều này


Họ đã sôi sục xuống đường để đòi lại tài sản của cha ông họ đã đổ máu xương mà có


Và họ ý thức được rằng: trên sách vở, thì Hiến pháp và pháp luật bảo vệ họ


Họ có nghĩa vụ và quyền lợi đòi lại tài sản của mình bị chiếm đoạt bất công và trái pháp luật, phi đạo đức


Họ cũng rất nhã nhặn nói với những kẻ đã bỏ tiền ra chạy chọt mua bán khu đất này từ quan tham

[Tin Tức & BL] [Trang chính]

---------- Forwarded message ----------
From: Ho Cong Tam hocongtam@...

MÁU VÀ NƯỚC MẮT DÂN OAN

Quy hoạch, trưng thu, bán kiếm lời,
Đuổi nhà, cướp ruộng đất khơi khơi!
Công an bắn giết người vô tội,
Huyện ủy bắt giam kẻ thất thời!
Áp bức (!) sao đành than trách đất?
Hàm oan (?) chỉ biết khóc kêu trời!
Máu và nước mắt... đòi công lý:
Tội ác bạo quyền biết mấy mươi?!

26.5.2010

HỒ CÔNG TÂM

Câu chuyện lạ lùng của những người từng hồn lìa khỏi xác

Câu chuyện lạ lùng của những người từng hồn lìa khỏi xác

Không ít người từng trải qua tình trạng cận chết và vì may mắn nào đó mà họ đã không đi tiếp tới thiên đường mà trở lại cõi trần. Chuyện hồn lìa khỏi xác tới giờ vẫn còn nhiều bí ẩn.



Hồn lìa xác, hồn lại nhập

Jeanette Atkinson thoải mái một cách đáng ngạc nhiên về thời gian cô chết và bước tới rìa thiên đường. "Tôi không muốn chết một lần nữa trong tương lai gần vì còn nhiều việc phải làm. Tuy nhiên, tôi không sợ chết. Mọi người chứng kiến sự đau đớn và chịu cảnh hấp hối thì so sánh nó với cái chết, song không phải như vậy. Cái chết là sự tiến triển của cuộc sống".

Jeanette, 43 tuổi, y tá thực tập từ Eastbourne, đã nếm mùi cận kề cái chết vào năm 1979 khi cô mới 18 tuổi. Cái chết ập đến với Janet khi một cục màu đông ở chân vỡ thành 7 mảnh và làm tắc động mạch chính ở phổi, khiến cơ thể Janet thiếu oxy. Các bác sĩ khẳng định Janet sẽ chết. Người phụ nữ này chết nhưng rồi lại hồi sinh để thuật lại chuyện khi hồn lìa khỏi xác.

"Điều đầu tiên tôi nhận thấy đó là thế giới đã thay đổi. Ánh sáng trở nên dịu hơn và sáng hơn. Đột nhiên, không còn đau đớn gì nữa. Tất cả những gì tôi có thể thấy đó là phần thân thể từ ngực trở xuống và tôi biết lúc đó là 9h tối. Ngay lập tức, tôi thấy mình đang nhìn lên trần. Trần nhà chỉ còn cách vài centimet. Tôi nhớ lúc đó mình đã nghĩ, tới lúc người ta phải quét sạch bụi khỏi dải ánh sáng.

Sau đó, tôi thực hiện một cuộc du ngoạn nhỏ quanh khu vực phòng bệnh và dọc theo hành lang để nhìn các y tá làm việc. Một người viết gì đó trên tập giấy. Tôi không biết mình đang hấp hối. Thật là một kinh nghiệm thú vị và rất, rất thanh thản", Jeanette nói.

Tiếp đó, Jeanette bắt đầu cuộc hành trình mà nhiều người khác trước cô từng kể, bị hút vào một đường hầm dài, tối nhưng ở cuối lại ngập ánh sáng.

"Mọi thứ mờ ảo. Tôi thấy mình bị hút vào đường hầm có hình dáng của cái nút chai. Tất cả những gì tôi muốn là chạm vào thứ ánh sáng đẹp đẽ ở cuối đường hầm. Sự thèm muốn vô cùng mạnh mẽ. Tôi biết, tôi mong muốn được ở đó. Tuy nhiên, một giọng nói gầm lên bên cạnh tôi: Tiếp tục đi, bây giờ chưa phải lúc của cô đâu.

Và rồi, tôi nhập lại vào thân xác của mình. Tất cả những gì có thể nói đó là tôi nhớ mình lại nhìn đồng hồ, khi đó là 9h20 tối. Điều tiếp theo tôi nhận thức được rằng mình đã tỉnh dậy vài ngày sau đó, xung quanh toàn là máy móc và cảm giác thật khủng khiếp. Sau đó, tôi nhận ra giọng nói nghe được chính là của bà tôi. Bà qua đời khi tôi mới 3 tuổi".

Khoa học nói về Thời điểm cận chết

Trong nhiều thập niên qua, kinh nghiệm cận chết của Jeanette bị các nhà khoa học cho là ảo giác. Họ phủ nhận nó và coi đó là khoảnh khắc cuối cùng của một bộ não đang chết dần. Khoa học hiện đại không có chỗ cho những gì thần bí và siêu linh.

Tuy nhiên, gần đây, một nhóm các nhà nghiên cứu Anh đang thách thức các cơ sở khoa học bằng việc thiết lập một cuộc nghiên cứu lớn về kinh nghiệm cận chết. Họ hy vọng có thể giải mọi câu hỏi về việc liệu có thực là có cuộc sống sau cái chết không.

"Hiện giờ, chúng tôi đã có công nghệ và những hiểu biết về khoa học để bắt đầu khám phá những thắc mắc cuối cùng", Tiến sĩ Sam Parnia, lãnh đạo nhóm nghiên cứu tại bệnh viện Hammersmith tại London nói.

"Khó có thể nói về thuật ngữ sự sống sau cái chết. Theo thuật ngữ khoa học, chúng tôi chỉ có thể nói rằng hiện giờ có những bằng chứng cho thấy sự tỉnh táo vẫn tiếp diễn sau cái chết lâm sàng. Công việc của chúng tôi sẽ chứng minh theo cách này hay cách khác là liệu một dạng của tỉnh táo có tiếp diễn sau khi bộ não và cơ thể đã chết hay không".

Một số nghiên cứu khoa học cho thấy, linh hồn vẫn tồn tại sau khi cơ thể đã chết và bộ não ngừng hoạt động. Theo một nghiên cứu đăng trên tạp chí y khoa danh tiếng Lancet, 1 trong số 10 người sống sót sau khi tim ngừng đập đã có những xúc cảm, khả năng nhìn hoặc suy nghĩ rõ ràng trong khi chết lâm sàng.

Nghiên cứu tại Mỹ còn tìm ra những kết quả ly kỳ hơn. Người mù mà trải qua điểm cận chết lại có thể nhìn thấy mọi vật khi họ "chết", thậm chí là cả những người mất thị giác bẩm sinh. Những người này chưa từng có thị giác hoàn hảo, thường mù mịt như thể lần đầu tiên nhìn thấy thế giới qua lớp sương mù dày đặc. Tuy nhiên, thị lực của họ trở nên rõ ràng và có thể nhìn thấy các bác sĩ cố gắng hồi sinh thi thể đã chết lâm sàng của họ

Tiến sĩ Parnia cho biết, mỗi kinh nghiệm cận chết đều khác nhau song lại có chung từ 8 tới 9 điểm chủ chốt, bất kể người trải qua tình cảnh hồn lìa khỏi xác là người nước nào, có nền văn hóa hay tôn giáo ra sao.

Những điểm tương đồng bao gồm cảm giác yên bình, đi theo một hành lang dài và tối, bị hút vào luồng sáng, nhìn thấy cơ thể đã chết của chính mình từ trên cao và gặp gỡ người thân hay bạn bè đã chết.

Từ cõi chết trở về

"Điều tồi tệ nhất là trở về từ cõi chết", Patrick Tierney, người trải qua tình trạng cận chết sau khi tim ngừng đập vào năm 1991 nói.

"Nếu hấp hối là thứ gì đó giống như những gì tôi đã trải qua thì không có vấn đề gì". Patrick được đưa tới bệnh viện vào tháng 7/1991 sau một cơn đau tim. Người đàn ông này an toàn sau lần đau tim thứ nhất và có thể nói chuyện với gia đình bên giường bệnh trong vòng vài giờ sau.

"Khi đang nói chuyện với con trai cả và vợ thì tôi cảm thấy đau ngực. Điều tiếp theo mà tôi biết được là mình đang đi xuống một hành lang ở một căn nhà như trong thời trung cổ. Tôi lấy làm sửng sốt. Mọi thứ rất thật và sáng rõ. Tôi nghĩ bụng, chỗ này là chỗ quái nào vậy.

Tôi tới một ngã ba ở hàng lang đó và tôi biết, mình phải đưa ra một quyết định. Một ngả rẽ thì tối và giống như một cái hố. Ngả khác thì được thắp sáng và phần nào trông thân thiện, vì vậy tôi quyết định đi theo hướng thứ 2 này".

Patrick sau đó thấy mình đang ở một nơi giống như thiên đường. Ông đứng trước một nơi có phong cảnh đẹp, giáp với hàng rào màu trắng cao tới thắt lưng. Patrick cảm thấy bình tĩnh ngay và thấy đỡ đau khi thấy ánh đèn nê ông. Tiếp đó, Patrick nhìn thấy cha mẹ, đều đứng sau hàng rào trắng, cười với ông. Thật lạ, họ đang ở độ tuổi 30 cho dù cả hai người qua đời vào lúc 70 tuổi.

"Tôi tiến gần tới một cái cổng ở hàng rào nhưng cha tôi trao tôi cái nhìn mà tôi hiểu rằng đừng bước qua cửa vì vậy tôi dừng lại. Không trao đổi một lời. Rồi tôi thấy mình quay trở lại hành lang nhưng mọi việc sau đó rất lộn xộn. Vài giây sau tôi nhìn thấy mặt của một thiên thần, đó là y tá bệnh viện. Hóa ra tim tôi vừa ngừng đập".

Wednesday, May 26, 2010

Vũ Thiên Nga- Bảo Quốc Kiếm chửi cả 2 thể chế VNCH của miền Nam ở ngay Thủ Đô Tỵ Nạn VC























Khôi Trương

PO Box 1022

Garden City, KS 67846 USA

Email: QuocKiemB@yahoo.com

Phone: 620 / 275 – 0341

Cell: 615 / 238 - 7753

Xin đọc bài của Thiên Nga, nghe audio của cựu DB Nguyễn Hữu Thời.
Tôi có tham dự ra mắt sách nhưng ra khỏi phòng khi nghe cụ Thời nói đến đoạn mà tôi đã thu lại (trong att.file) thôi!
Tôi ra về, cảm thấy "buồn buồn..."
Tôi không biết khi gọi Trí Quang bằng "ngài " có chỉnh hay không với một CỰU DÂN BIỂU CỦA VNCH?!
Trân trọng
Bài của Thiên Nga:

VC Đang Chạy tội Giết Dân Huế Qua cuốn Huế Ơi Oan Nghiệt của Bảo Quốc Kiếm

Vũ Thiên Nga

Mấy ngày nay đọc được trên các diễn đàn những email của NS Đàm Bảo Kiếm tố cáo ông Bảo Quốc Kiếm là VC nằm vùng đang có công tác chạy tội cho VC trong vụ thãm sát dân cố đô Huế trong Tết Mậu Thân 1968.

Tại sao VC phải chạy tội?

VC đang nguỵ trang du vào tiến trình văn minh của thế giới nhưng với quá khứ giết dân VN tàn bạo như vụ thãm sát dân cố đô Huế man rơ như vậy thì làm sao các nước văn minh chịu bắt tay. Do đó VC phải tung hứng rằng giết dân Huế là do Thiệu Kỳ đúng y như cuốn sách Huế Ơi Oan Nghiệt của Bảo Quốc Kiếm sắp ra mắt tại Thủ Đô Tỵ nạn VC.

Tại Sao Bảo Quốc Kiếm?

BQK đang được GHPGVNTN gồm VP2 VHĐ của ông Võ văn Ái ca ngợi là Song Kiếm của GH. Do đó BQK coi như là cây viết chống đỡ cho GHPGVNTN qua nhiều bài viết , nhiều ý kiến, nhiều tên. Mọi người trên các DD đã chứng minh khi BQK bị tấn công thì một lượt cả chục bài dưới nhiều tên đánh trả lại qua email ID của bà PhạmHoaiViet.

Tự thấy rằng vị trí của BQK an toàn trong GHPGVNTN. VC nằm trong GHPGVN khi thấy ông Liên Thành xuất bản Biến Động Miền Trung tố cáo Phật Giáo Ấn Quang dưới thời của Thích Trí Quang đã bị tên sư VC Trí Quang lợi dụng Phật giáo để đánh sập hai chính thể VNCH. Do đó cuốn Huế Ơi Oan Nghiệt ra đời cốt ý bảo vệ Trí Quang và thi hành công tác giãi độc cho VC trong vụ thãm sát dân cố đô Huế.

Bây giờ mời quí vị đi vào từng trang Huế Ới Oan Nghiệt của BQK để có một cái nhìn công bằng khi bà ĐBK tố cáo Bảo Quốc Kiếm là VC nằm vùng đúng hay sai?

1. Ngay trong Đôi Lời của nhà xuất bản Thương Huế đã viết: Nói đến Biến Động Miền Trung phải nói đến biến cố 1966 và biến cố Tết Mậu Thân 1968. Chế độ Quân Phiệt kéo dài từ 1963-1967 không phải tự nó sụp đổ mà nó bị đánh đổ. Biến cố 1966 là do Phật Giáo chủ trương để xoá bỏ chế độ độc tài quân phiệt đã đến giai đoạn cũng cố thật vững chắc với Trung Tướng Nguyễn văn Thiệu là Chủ Tịch Ủy ban Lãnh Đạo Quốc Gia và Thiếu Tướng Nguyễn cao Kỳ là Chủ Tịch Ủy ban hành Pháp Trung Ương, là Thủ Tướng. Cuộc tranh đấu tuy vô cùng cam go, bị xuyên tạc, bị vu cáo nặng nề, nhưng chính nhờ cuộc tranh đấu đó mới mở ra nền Đệ Nhị Cộng Hoà cho Miền Nam Việt Nam. ( Theo chú thích của NS ĐBK thì đây là văn của Bảo Quôc Kiếm)

Bây giờ xin mạn đàm câu đầu viết: Nói đến biến động miền trung phải nói đến biến cố 1966 và biến cố Tết Mậu Thân 1968.

Biến động miền trung 1966 do Thích Trí Quang chỉ huy để đuổi Mỹ về nước cũng như buột chính phủ Thiệu Kỳ phải rút lui để cho Phật Giáo qua tay Thich Trí Quang điều hành. Còn biến cố Tết Mậu Thân là kế hoạch Tổng Tấn Công của VC trên toàn lãnh thổ Nam VN. Nói như BQK vậy thì sự đấu tranh của Thích Trí Quang có liên hệ đền Kế hoạch Tổng tấn Công của VC vào năm 1968 mà sử liệu từ trong nước ra ngoài nước đã chứng minh là do VC Bắc Bộ Phủ và Võ Nguyên Giáp khởi xướng. Không hiểu nhà văn?? BQK viết hay của một vị nông dân vô sản(g) nào viết đây mà tự tố cáo vậy hử? Do đó câu tiếp lại tố cáo đích danh cho rằng biến cố 1966 do Phật giáo chủ trương để xoá bỏ chế độ độc tài quân phiệt đã đến giai đoạn củng cố thật vững chắc của Trung Tướng Nguyễn văn Thiệu và Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ. Như vậy theo Huế Ơi Oan Nghiệt của BQK là Phật giáo chủ trương xóa bỏ chế độ quân phiệt của Thiệu Kỳ. Nhưng thất bại nên mới có biến cố Tết mậu Thân 1968?? Vậy thì ra VC thất bại từ biến cố 1966 đến biến cố Tết Mậu Thân vì sau 1968 Thiệu Kỳ đâu có bị xoá bỏ.

Tiếp theo BQK lại viết:Cuộc tranh đấu tuy vô cùng cam go, bị xuyên tạc, bị vu cáo nặng nề nhưng chính vì cuộc tranh đấu đó mới mở ra Nền Đệ Nhị Cộng Hoà.

BQK viết 1966 Phật giáo chủ trương xoá bỏ chế độ độc tài quân phiệt rồi cũng chính cuộc tranh đấu của Phật giáo 1966 đó lại mở ra nền Đệ Nhị Cộng Hoà. Vậy Phật giáo đánh đuổi Thiệu Kỳ rồi có công mở ra cho Thiệu Kỳ điều hướng Quốc gia dưới nền Đệ Nhị Cộng Hoà. Hiểu chết liền

Trước khi mạn đàm với BQK qua cuốn Huế ơi oan hồn ý quên oan nghiệt tôi muốn hỏi BQK khi dùng chữ Quân Phiệt để chỉ chính quyền miền nam dưới chế độ VNCH là lấy ý của Ban tuyên huấn VC qua đài giải phóng miền Nam đêm đên kêu gào chính phủ Thiệu Kỳ là chế độ quân phiệt, gần đây nhất Bùi Tín cũng ám chỉ VNCH là chế độ Quân Phiệt. Không lẽ qúi ông được trui luyện một lò. Quân Phiệt là gì biết không? là do Bọn quân nhân phản động dựa vào lực lượng quân đội để nắm lấy quyền chính trị.

TT Nguyễn Văn Thiệu và Thủ Tướng Nguyễn cao Kỳ do biến động của Phật giáo gây nên qua vụ thãm sát TT Ngô Đình Diệm. Nhưng sau đó Phật giáo bị lợi dụng bởi Thích Trí Quang một người bận áo nâu sòng mà lại có tham vọng chính trị gây bất ổn cho miền Nam do đó chính phủ Thiệu Kỳ (do dân bầu) đã bắt cổ tên Trí Quang cầm tù mới vãn hồi được trật tự của xã hội. Vậy hai chữ quân phiệt để chỉ cho chế độ VNCH thì có phải BQK hận thù chế độ VNCH không hỉ?

Trong Huế ơi oan nghiệt trang 285 ( xem attach) BQK viết: Hẵn nhiên quân dân Cán Chính miền Nam thật tâm chiến đấu, hy sinh tính mạng tài sản gia đình để bảo vệ Tổ Quốc VN thân yêu khỏi rơi vào tay giặc thù CS. Nhưng tất cả đều bị hai tên đầu sỏ Diệm-Thiệu lừa gạt âm thầm phối hợp với Minh-Duẫn ở miền Bắc hầu bán đứng đồng bào cho mưu đồ thống trị hoàn vũ của ngoại bang.

Xin quí vị đọc cho kỹ cái đoạn này. Xin bình tĩnh thấy BQK gọi Diệm Thiệu là hai tên đầu sỏ còn gọi Minh-Duẫn thì chỉ ở miền Bắc thôi. Quí vị đừng thấy hai chữ Minh Duẩn mà tưởng BQK chống Cộng nhé. Đây là chiêu bài của VC, cho chửi đảng đấy nhưng phải đạt được mục tiêu chính tri. Mục tiêu chính trị của BQK trong câu trên là gì? Là đương nhiên ca tụng VC đánh Mỹ cứu nước mà Trí Quang đã làm chiêu bài biểu tình trong biến động miền Trung 1966. Vì cho rằng Diệm Thiệu đưa dân VN vào vòng nô lệ ngoại bang nên VC ở miền bắc phải giãi phóng nhân dân ta ở miền Nam thoát khỏi vòng nô lệ. (Tiên sư cha mấy thằng VC láo khoét)

Câu tiếp theo BQK lại viết: Chúng tạo ra hai nhóm đối kháng kịch liệt Quốc-Cộng để huynh đệ tương tàn, dân tộc suy vong chỉ nhằm nô lệ hoá dân tộc Việt mà thôi.

Mấy bà nữ sĩ và mấy ông ra mắt cho Huế ơi Oan nghiệt có hiểu BQK viết câu này là nghĩa gì không mấy ông, mấy bà? Mọi người ai cũng biết là Hố Chí Minh tay sai của bọn CS Quốc tế Nga Tàu thi hành lệnh của Nga Tầu nhuộm đỏ VN . Cho nên sau khi chiếm miền Bắc 1954 chúng lại tiếp tục đem quân vào miền Nam 1960 để bành trướng chủ nghĩa CS tại Đông nam Á. Ấy vậy mà BQK bảo là do Diệm Thiệu gây ra cuộc chiến tranh Quốc Cộng. Như vậy là ai nói chiến tranh VN là do HCM gây ra là sai đấy nhé. Chỉ có Huế Ơi Oan Nghiệt mới thông quán là Chiến tranh VN là do Diệm Thiệu tạo ra hai nhóm đối kháng kịch liệt Quốc-Cộng để huynh đệ tương tàn. BQK đang hoàn thành một sự tuyên truyền cho VC là chiến tranh VN do Diệm Thiệu gây ra chứ không phải mồ cha cố tổ thằng Hồ Chí Minh? Ông bà nào đồng ý với BQK thì nhớ trả lời câu hỏi này trong buổi ra mắt sách nhé.

Trang 277 BQK viết: TỘI ÁC DIỆT CHỦNG TẠI HUẾ NĂM MẬU THÂN DO HỒ CHÍ MINH VÀ NGUYỄN VĂN THIỆU VỚI SỰ CHỦ TRÌ CỦA MỸ ĐÃ TẠO RA, NGƯỜI THỰC HIỆN LÀ KHU ỦY TRỊ THIÊN CỦA CỘNG SẢN VÀ CHÍNH QUYỀN THỪA THIÊN HUẾ DO NGUYỄN VĂN TÔ VÀ LIÊN THÀNH NGƯỜI CỦA ĐẢNG CẦM QUYỀN ĐƯƠNG THỜI THI HÀNH.

Đọc đoạn này của BQK quí vị có thấy ngứa cái lổ tai không nhỉ? trang 277 thì BQK bảo là sự trình bày của Liên Thành đã cho chúng ta thấy rằng giữa (VC+ QG)đã có một sự ký kết tuyệt với nhưng trang 285 mà tôi vừa trích ở trên thì BQK viết

Hẵn nhiên quân dân Cán Chính miền Nam thật tâm chiến đấu, hy sinh tính mạng tài sản gia đình để bảo vệ Tổ Quốc VN thân yêu khỏi rơi vào tay giặc thù CS. Nhưng tất cả đều bị hai tên đầu sỏ Diệm-Thiệu lừa gạt âm thầm phối hợp với Minh-Duẫn ở miền Bắc hầu bán đứng đồng bào cho mưu đồ thống trị hoàn vũ của ngoại bang.

BQK viết như vậy để chạy tội cho VC nhưng lại bảo Liên Thành viết. Thôi mai mốt viết tiếp đọc cái Huê ơi oan nghiệt một hồi chắc tẩu hoả nhập ma vì VC sản xuất nhiều nông dân vô sản mà cây cuốc không thể thế cây viết cung như cái mã tấu để cắt lúa không thể để cắt đầu dân như VC đã làm.

Còn tiếp,

Vũ Thiên Nga

Bài của Đàm Bảo Kiếm:
Trưa ngày 23/05/2010 sau khi góp ý trong lúc chuyển lời chúc lành Lễ Phật Đản 2010 và lời kêu gọi của Viện Trưởng Thích Quảng Độ... cá nhân tôi quá mệt mỏi một phần chỉ có 1 đầu , các tế bào thần kinh còn chẳng bao nhiêu, và một thể chất thoái hóa của tuổi trên 70 .

Cũng như hàm răng tôi, phẩm chất cha mẹ sinh ra thật hoàn hảo. Nhưng giữa bể khổ của cuộc đời... ảnh hưởng đã phá hủy hàm răng tôi rất nhiều. Một giáo sư Hoa Kỳ khám răng cho tôi ở Đại Học Nha Y Khoa cuối năm 1966. Ông cho biết răng tôi mòn như răng của một người trên 60 tuổi. Với trạng thái âu lo hàng ngày làm tôi ngủ nghiến răng ken két hàng đêm...

Nên cái bề ngoài của một người có thể tưởng là khỏe mạnh... nhưng còn biết bao bộ phận quan trọng khác, cũng chịu ảnh hưởng của cuộc sống [như cái răng] đang ở trạng thái bi đát... mà ngay bản thân không hề hay biết. Sự chết có thể xẩy ra bất cứ lúc nào ở tuổi tôi [tuy không sợ chết, không sợ âm phủ, không sợ mất linh hồn, chẳng cầu mong lên thiên đàng].

Chắc chắn tôi là loại người sẽ chết nhanh chóng [đột qụy chẳng hạn]. Tha hồ cho kẻ xấu xa kết án là bị quả báo!!! Coi như chết là hết biết khổ. Tôi sợ nhất là địa ngục trần gian thôi!!!.


Tối 24/05/2010 tôi vừa được tin ông chú họ mới qua đời bên Pháp [Đàm Quang Tiêm]. Tôi chợt nhớ: khi chú tôi làm ở Tổng Ủy Dinh Điền, đi kinh lý... bị VC phục kích bắt vào bưng [toàn ăn khoai mì luộc với muối]. Sau mấy tháng chú tôi được một tướng VC gọi vào, cho về. Hắn nói về phải thôi việc... cuối cùng hỏi: " Anh Đàm Quang Thiện ra sao?"
[bố tôi].

Sau này chú tôi mới biết tướng VC là Mai Chí Thọ [có 2 người chị con chú con bác ruột là con cụ Tổng Đốc Phan Đình Hòe: 1 người là chị dâu của chú tôi (mẹ của BS Đàm Quang Hiển) và 1 người là bác dâu tôi (mẹ của GS toán Đàm Quang Hưng)].

Có lẽ vì Mai Chí Thọ, thời Pháp thuộc bị tù, lấy vợ miền Nam, con gái 1 người cùng tù. Nên vẫn còn cảm tính "phản động" mới thả ông chú tôi và hỏi thăm bố tôi [biết bố tôi nổi tiếng chống tên Dâm Hồ Tặc trước công chúng ở Ba Đình hơn 1 lần là
"bán nước, cõng rắn cắn gà nhà..."
.

VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm mới đây viết tôi dùng hắn để bênh vực cho bố tôi... vì bố nó bị VC giết khi nó còn bé tí ti, trong khi bố tôi là Dân Biểu thường trực của chính phủ Liên Hiệp năm 1945... để bênh vực cho bố tôi [đã bị VC cho người đến tận nhà riêng đổ thuốc độc vào miệng giết,
vào đầu năm 2084
, trong thời gian đang tập đi vì bị stroke vào lúc 75 tuổi [sinh năm 1909]!!!

Tôi phì cười khi đọc bài của bà Vũ Thiên Nga. Tôi vội in ra 2 bản dán lên 2 tấm bìa cho thiên hạ đọc trước khi vào dự ra mắt sách Huế ơi ! Oan Nghiệt của VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm!!! Đồng thời tôi in 14 trang phổ biến trên net cho thiên hạ đọc, trước khi vào dự ra mắt sách, nếu họ chịu khó ghé coi. Máy in của tôi mặc dù con tôi mới mua cho tôi, mới được gần nửa năm... có lẽ vì thiếu bảo trì nên cứ kẹt giấy hoài !!!

Mực màu phải order mua từ bên Úc khoảng gần $400.00 để tha hồ in [máy trên $200.00 dollars thôi, ở Mỹ chỉ có loại mực từng gồm 1 hộp có mấy ngăn... đưa đi refill ở Costco về chỉ tốn ít tiền về có khi cũng không dùng được, phải vứt đi].

Lại thêm Gái Con [5 tuổi chứ có bé bỏng gì cho cam] một ngày nhiều lần đi từ giường ngủ của tôi, trèo bước lên cassette qua máy in, nhẩy nằm kềnh trên bàn computer nhõng nhẽo, ngắm nhìn màn ảnh computer, theo dõi sự di chuyển của "curse"... có thể đã làm hỏng giây chuyền mực!!!

Con tôi lo đi cầy sinh nhai, không có thì giờ giúp mẹ [bất đắc dĩ mới nhờ]. Nên đến 2 giờ trưa chúng tôi mới vừa in vừa dán xong!!! Em tôi đã sửa soạn xong cơm nước. Tôi làm việc không ngừng, không ăn uống từ sáng, 2 giờ trưa mới nuốt một mì ly cho xong, tắm rửa thay quần áo, check lại mọi thứ cho 3 mèo 1 chó Sumo đau ốm... lái xe tới thì đúng 3 giờ trưa 4 phút.


Kim Thư , Ngọc và ông Hai sau khi phụ làm 3 tấm bìa, rời nhà vào lúc 2 giờ, đến nơi khoảng 2 giờ 15 hay 20 phút trưa. Tôi bảo mọi người, đặc biệt cuộc chống đối trưa hôm ấy không cần phải đến sớm... để tránh không bị vu khống làm quan khách của họ phải ra về vì bị mình chống đối. Và cũng để xem phe VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm cổ động được bao nhiêu người???

Ngọc đến thấy cửa đóng, vắng vẻ nên muốn vào trong chất vấn... nhưng người gác cửa quen mặt cả nhóm năn nỉ ở ngoài chống được rồi... [nghĩ đến công ăn việc làm của người khác mà Ngọc đau lòng đành ở ngoài].

Dù Ngọc có đem theo ảnh HT Quảng Độ, vài biểu ngữ bênh vực Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Giáo Chỉ 9... vì tới muộn tưởng nhiều người đến vào hội trường hết rồi, Ngọc không vui không treo ảnh HT Quảng Đô; ngay cả 3 tấm bìa mới dán cũng vứt dưới đất!!!

Tôi cũng bực bảo phải dựng lên ngay 3 tấm bìa mới làm ngay là đủ rồi! Mình đón người đến muộn và chờ họ ra lúc 5 giờ chiều. Tôi bắt đầu lấy loa ra hét [đứng chỗ đậu xe đối diện báo Việt Her
ald]. Gặp lại một chiến hữu Thành, nhức đầu bỏ ra ở lại với chúng tôi đến giây phút cuối cùng.

Hậu cũng bỏ ra sớm, nói VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm chỉ nói về VC... không hề dám đả động đến 2 vị Tổng Thống VNCH như 7 tờ tôi xé ra làm bằng chứng... hắn có đề cập đến có 3 người chống hắn bên ngoài. Có người hỏi sao không cho họ vào đối chất... VC Bảo Quốc Kiếm trả lời hắn không có thì giờ.
Tổng cộng cũng chỉ có 6 người.

Hai chị em
chia nhau dùng loa, kêu gọi người đến cũng như người về sớm ghé xem 14 trang để không bị hổ nhục vì VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm làm nhục GHPGVNTN... ngay giữa Thủ Đô tỵ nạn VC, bằng cách chửi 2 vị Tổng Thống Diệm và Thiệu là 2 tên đầu Sỏ cấu kết với tên Dâm Hồ Tặc và Lê Duẩn cùng giết dân lành ở Thừa Thiên Huế...

Dù ra muộn người vẫn lác đác đến, và lác đác ra về vì nản!!! Em tôi kể 1 người khi bỏ về ngay lúc 3 người mới tới. Khi họ ngưng trước 3 người biểu tình... họ mỉm cười nói đại ý họ bớt lạc lõng khi bước ra còn có người cùng quan điểm [sau khi không biết mua lỡ 1 quyển phí tiền vô ích.

Một thanh niên đến, chúng tôi đưa họ 14 trang... nói thử vào chất vấn, xem họ trả lời ra sao. Có lẽ thấy họ ghé đứng nói chuyện với chúng tôi trước khi đến tòa báo Herald, nên nhất định mấy người ra cửa ngoài không cho vào, nên họ phải ra về.


Vừa la đang nghỉ lấy hơi, cô ca sĩ tâm thần bỗng nhiên xuất hiện, chửi tôi, làm cô ta điếc tai... hỏi sao tôi lại mặc áo nâu giả là tu hành... Biết là người tâm thần, tôi đứng thẳng, nhìn thẳng, yên lặng như không có cô chửi tôi... 2 tay tôi cố giữ bảng dán 14 trang sách đứng thẳng [gió nhiều]. Khi em gái tôi, cầm loa lên tiếng: " Huế ơi! Oan Gia tại sao Huế lại sinh ra tên VC Bảo Quốc Kiếm khốn nạn, vô liêm sỉ, chửi 2 Tổng Thống VNCH là 2 tên đầu Sỏ thế này..."
.

Tôi vô cùng ngạc nhiên, cô ca sĩ khùng ra đọc ít dòng bài của bà Vũ Thiên Nga... bỗng cô ta hợp lực chửi VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm với Kim Thư.
Tôi mỉm cười về ý nghĩ cô ta điên mà còn sáng suốt hơn nhiều người khỏe mạnh, họ trơ trẽn tỉnh queo đi vào, hay vừa đi ra vừa chửi mắng chúng tôi!!!

Việc mở Hội Luận không dám mở cửa phía ngoài cho dân chúng vào tự do; không dám cho Ngọc vào chất vấn, có nghĩa hầu hết là cò mồi, chắc sách bán chẳng được bao nhiêu. Tổng cộng người ra về lúc cuối, chắc chắn chỉ khoảng mấy chục người...[không biết tôi có ước đoán sai không???].

Khi tôi la "Đả đảo nhật báo Việt Herald đã tiếp tay cho VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm lo chạy tội cho VC trong vụ khủng bố thảm sát Tết Mậu Thân. Đả đảo!!!". Ngọc cũng cằn nhằn. Tôi phải hét: "Để yên, mặc chị!!!"
. Có lẽ Ngọc tội nghiệp cho Chủ Bút Đỗ Dũng [trong việc họp báo hội thảo cho Đào Bích Ty vừa qua].

Nhớ lại vụ Tử Vi Nhân Quang, vụ cờ vàng VNCH do Đỗ Việt Anh, Vũ Ánh, Hoàng Trong Thụy [con VC Hoàng Trọng Quỵ], Việt Gian Bùi Bích Hà, vụ Đài quê Hương Việt Nam của VC nằm vùng Pháp Châu, do me Mỹ Phùng Tuệ Châu, cùng bọn Việt gian Đinh Viết Tứ, Trần văn Sơn, Trần văn Ân...tiếp tay thì chống đâu có oan uổng gì!!!

Bây giờ lại tổ chức cho tên VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm chửi cả 2 thể chế VNCH cấu kết với VC cùng giết dân lành ở cố đô Huế trong Tết mậu Thân, để phục vụ Hoa Kỳ khống chế Thế Giới tại sao có thể tha được??? Cẩu thả như thế làm sao Việt Herald có thể cạnh tranh để tồn tại ???!!!


Khi tôi hét: "Đả đảo cựu Dân Biểu Thời, tại sao lại giúp cho VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm chửi cả 2 nền Đệ Nhất, Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa!!! Từ nay về sau bảo con cái đừng đến NS Đàm Bảo- Kiếm chữa răng nữa!!!". Ngọc lại phản đối tôi không nên nói như vậy [ có lẽ vì thấy tôi không có 1 quảng cáo nào cho phòng răng; làm thì có tí ti, còn ngày đực ngày cái... là 1 NS nghèo thực sự... lại còn đuổi khách đi...]. Tôi phải hét lên:
"Im ngay, kệ chị!!!".

Mấy người quen đến sớm từ 11 giờ trưa gọi điện thoại thấy chúng tôi chưa có thể ra ngay bỏ về hết... Ngọc muốn vào chất vấn... thì người gác cửa năn nỉ [sợ mất job sau này]. Hậu vào quan sát làm phó nhòm bất đắc dĩ.


Phải chăng chỉ có một số người cò mồi [mụ đại diện cho ngàn triệu Dân Oan cò mồi VC Bùi Kim Thành cũng có mặt. Nghe ông Hai kể, lúc thấy 3 người bên đường đối diện, mụ liền vén vạt áo dài sau, khả ố vỗ đít là nghề tên dâm Hồ Tặc dạy nó nằm lòng, chả bao giờ quên khi thấy bóng nam giới!!!

Tôi suy nghĩ VP 2 thừa biết tên Bảo Quốc Kiếm là ai. Các thành viên của VP 2 trong tinh thần bất bạo động "Vô Lượng Từ Bi" luôn luôn bênh vực "Song Kiếm" nếu bị chất vấn... dù biết vi khuẩn VC đã gây nhiễm độc do cửa chùa luôn rộng mở cho mọi tha nhân trong tình yêu bao la không giới hạn...


Nhưng lẽ nào, V P 2 lại giúp cho VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm quảng cáo ra mắt sách chửi cả 2 thể chế VNCH của miền Nam ở ngay Thủ Đô Tỵ Nạn VC này ??? Mười bốn thành viên, chắc chắn 100% không thể tối dạ quá vô minh như vậy!!! Và chắc chắn 100% cũng không dám hở môi khuyên ai đừng nên dính dáng đến VC... vì là trái với tình yêu cao thượng với tha nhân của Đạo Phật vô lượng Từ Bi.

Người tổ chức cho VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm ra mắt sách bênh vực cho Tà Ngụy Quyền VC không phải là thành viên của VP 2, cũng không phải là tu sĩ Phật Giáo của chùa Điều Ngự...

Tôi chợt nhớ khi Ngọc chở tôi rẽ vào chùa Điều Ngự xem xe hoa diễn hành Xuân Kỷ Sửu [2009] thay vì về thẳng nhà tôi. Vô tình được 1 người cho biết người đó là đàn em của VC nằm vùng Lê Quang Dật [từng bị bắt cuối thập niên 1970, về tội nội tuyến... sau nhờ 1 Đai Tá can thiệp được thả ra ở Thừa Thiên???].


Người này ở chùa Điều Ngự; không có tên trong Ban Tổ Chức trên net cũng như báo chí Việt ngữ. Nhưng chính là người đã xin Ngọc số phone di động của tôi, để bênh vực cho VC Bảo Quốc Kiếm là người của VP 2, không nên chống đối.

Họ đề cập đến chuyện nếu cần để Bảo Quốc Kiếm xin lỗi tôi [khi tôi đề cập đến hắn rất là hạ cấp mất dậy, vô liêm sỉ khi hỗn xược viết tôi
"...'mao tu mao' cho Liên Thành, miệng còn rêm
"... tôi thẳng thắn cho biết tôi không tha VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm...

Chính người này dọa Ngọc:
"... nếu không buông tha cho anh em... Bảo Quốc Kiếm sẽ đánh đến cùng!". Hơn nữa, một cư sĩ 2 mang tôi biết từ lâu, cũng là người thân của VC nằm vùng Lê Quang Dật, từng mang huy hiệu là màu xanh của Việt Tân... mà vờ vẫn bảo là mầu khói nhang [không dám ra mặt] nói tôi chống tùm lum làm mang tiếng cho GHPGVNTN???! !!

Còn Đào Bích Ty... [ tôi học chung toàn phần năm APM với BS Phạm Lương chồng bà, và một phần nhỏ năm thứ nhất Y khoa, BS Lương trong Giao Điểm] thân với Việt Tân, ủng hộ VC nằm vùng Bảo Quốc Kiếm không có gì lạ!!! Bà ta đến rất muộn, cũng không phải là thành phần tôi đáng quan tâm lúc này!!!

Quá nhiều nhiễu nhương cá nhân tôi còn bị "tầu hỏa nhập ma" có lẽ hơn bà Vũ Thiên Nga nhiều [có thể chủ quan]!!! Khi cứ phải chống đỡ bằng cách "múa rối" lung tung [Tôi là người rất trần tục, không ác với loài vật bạn của loài người, giết hết các loại gián, kiến, sâu bọ, côn trùng, vắt, đỉa... không sợ phải đầu thai làm sâu bọ...vì tội sát sinh và cũng không tin].

Có lúc không kìm chế được cảm tính tự nhiên xấu xa của loài người... tôi cũng buột miệng chửi đổng VC để chữa "Tầu Hỏa Nhập Ma". Nên đã phì cười khi bà Vũ Thiên Nga không còn muốn đọc thêm nốt 14 trang Huế Ơi! Oan Gia... do cá nhân tôi đưa lên net.

Bảo Quốc Kiếm lúc ra về bị tôi tiến tới cách hắn khoảng một mét, trước khi chui vào xe hơi của đàn em VC nằm vùng Lê Quang Dật [người bị GHPGVNTN giải nhiệm từ 2008, thành viên của Việt Tân và của phe nhóm về nguồn VC] chửi thẳng hắn là VC nằm vùng!!! Dù có một tên trẻ đầu trọc cận vệ đầy vẻ du đãng!!!

Sau khi tôi lái xe về trước, xe đàn em Lê Quang Dật chở hắn, còn quay lại lấy thêm sách ế đem về. Hắn đã cởi áo gấm xanh... ngồi yên trong xe... để không ai nhận ra hắn [nhưng không qua mắt Ngọc] để sai người vào bê cả thùng sách ế ra xe,,,

Tôi vừa được chị bạn thân cho biết, chị vừa lên net Thảo Luận và Nước Việt chỉ thấy bài, còn 14 trang biến mất... Chưa chi tôi lại phải buộc thêm gông vào cổ phải cố gắng học làm website trở lại trong 1 ngày gần đây, để tránh problem trên, dù tôi cứ học đâu, không làm là quên ngay!!! Tôi có bệnh lúc 5 PM. Phải đi ngay! Không có thì giờ đọc kỹ. Thành thật xin quý vị bỏ qua sơ sót khó tránh!!! BKĐ May 25 -2010.

Tuesday, May 25, 2010

HGTLT-Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới »

Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới »

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

Download this audio file

Trước khi tôi viết bài này, thì quý độc giả đã thấy Phật giáo Ấn Quang cũng đã cố đẻ ra cho được cái gọi là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo »; nhưng muốn nói đến cái « Lực lượng » này, thì bắt buộc tôi phải nói đến những thứ « Lực lượng » của Phật giáo Ấn Quang, từ lúc khởi đầu như sau:

Nếu đảng cộng sản Hà Nội đã từng tuyên bố «đổi mới » từ đầu thập niên 1980, thì đồng thời Phật giáo Ấn Quang cũng đã cùng hòa một nhịp điệu « đổi mới ». Đây mới thực sự là: « Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu ».

Tuy nhiên, nhìn lại tất cả những gì Phật giáoẤn Quang tức « GHPGVNTN » đã làm từ bao nhiên năm qua, thì xem ra Phật giáo Ấn Quang chỉ mới đổi mà thôi.

Sở dĩ nói là mới đổi, là bởi vì vào những năm tháng dài của cả hai thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa, Phật giáo Ấn Quang cũng đã từng đẻ ra những cái gọi là « Lực lượng » như sau:

Sau tháng 8 ăm 1945, Phật giáo đã thành lập « Lực lượng Phật giáo Cứu quốc Trung bộ, do « Hòa thượng Thích Đôn Hậu tức Diệp Trương Thuần làm Chủ tịch kiêm Chủ tịch Hội Phật giáo tỉnh Thừa Thiên và trụ trì chùa Thiên Mụ, Huế.

Năm 1947, Thích Đôn Hậu đã bị Pháp bắt giam một thời gian vì tội làm cộng sản. Sau khi được trả tự do, năm 1948, được cử làm cố vấn đạo hạnh Hội Phật giáo Trung phần. Năm 1949, làm Chánh Hội trưởng Tổng trị sự Hội Phật giáo Trung Việt.

Năm 1951, Thích Đôn Hậu được « cung thỉnh » làm đàn đầu Hòa thượng trong đại giới đàn tại chùa Ấn Quang. Năm 1952, tại Đại hội Giáo hội Tăng già toàn quốc, Thích Đôn Hậu được suy cử làm Giám luật Giáo hội Tăng già toàn quốc.

Từ ngày 20-12-1960, khi cộng sản Hà Nội cho thành lập « Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam » cho đến năm 1963, Thích Đôn Hậu là một trong những thầy chùa phát động phong trào chống chính quyền của Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa do Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo.

Sau khi Nền Đệ Nhất Cộng Hòa bị sụp đổ, Thích Đôn Hậu vẫn tiếp tục giữ chức « Chủ tịch Phật giáo cứu quốc ».

Ngày 24-8-1964, « Lực lượng Phật giáo cứu quốc » đã dập đầu ông Trần Sô khi ông dắt đứa con trai 10 tuổi đến khám bệnh tại phòng mạch của Bác sĩ Thái Can; tức Thi sĩ Thái Can, vây bắt Đại tá Lê Quang Mỹ, Thị trưởng Đà Nẵng và đốt cháy sạch Tòa Thị Chính Đà Nẵng; đồng thời đánh giết người và đốt cháy sạch sẽ nhà cửa của đồng bào hai phường Thanh Bồ-Đức Lợi và định tấn công đến phường Tam Tòa ở gần đó, nhưng nhờ sự can thiệp của quân đội nên Tam Tòa đã thoát nạn.

Năm 1966, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập thêm các « Lực lượng » mà tại miền Trung đã do Thích Đôn Hậu chỉ đạo như:

« Lực lượng Phật tử quyết tử, Lực lượng sinh viên học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên quyết tử, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, để kết hợp với Lực lượng Phật giáo cứu quốc để nổi loạn và chiếm giữ miền Trung để thành lập « Chính Phủ Miền Trung » và để có sức mạnh quân sự Phật giáo Ấn Quang đã thành lập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Lực lượng này gồm những sĩ quan, quân nhân, cảnh sát, công chức, trong đó có Bác sĩ Nguyễn Văn Mẫn, thị trưởng Đà Nẵng đã gia nhập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Thích Minh Chiếu là Thiếu tá trưởng phòng Tuyên úy Vùng 1, quân khu 1 làm Tư lênh và « Tổng Hành Dinh Quân Đoàn Vạn Hạnh » đã được đặt tại « chùa « Phổ Đà, nơi đây đã từng là nhà tù từng giam hàng trăm các viên chức chính quyền và các vị cán bộ của Việt Nam Quốc Dân Đảng suốt bốn mươi ngày, trong đó có Giáo sư Nguyễn Hữu Chi, tỉnh trưởng tỉnh Quảng Nam, ông Lê Nguyên Long, Trưởng ty Thông tin Quảng Nam, Thiếu tá Mai Xuân Hậu, quận trưởng quận Hòa Vang và quá nhiều vị nữa « (Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: Cuộc Bạo Loạn Bàn Thờ Phật Xuống Đường Tại miền Trung, Mùa hè 1966 để biết được một cách rõ ràng hơn). Phật giáo Ấn Quang nên biết, rất nhiều chứng nhân và nạn nhân vẫn còn sống đấy, một ngày nào đó khi các vụ án năm xưa tại miền Trung Việt Nam được đưa ra trước luật pháp quốc tế, thì các vị ấy sẽ sẳn sàng để đứng ra đòi công đạo cho chính họ và thân nhân của họ nữa.

Năm 1968, sau khi những người dân hiền của Cố đô Huế đã nhận diện được bộ mặt sát nhân của Thích Đôn Hậu rồi, thì Y đã chạy ra chiến khu của Việt cộng, sau đó ra Bắc, trong dịp này Thích Đôn Hậu đã được chụp hình chung với Hồ Chí Minh và Tôn Đức Thắng. Phật giáo Ấn Quang hãy chờ cuốn sách của ta đây sắp phát hành thì mọi người sẽ thấy rõ ràng hơn.

Trong thời gian ở chiến chu của Viêt cộng Thích Đôn Hậu đã giữ những chức vụ như sau:

« Phó chủ tịch Ủy ban Trung ương liên minh các Lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam; tháng 6-1969, Thích Đôn Hậu được cử làm Ủy viên Hội đồng Cố vấn Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng Hòa miền Nam Việt Nam, đã được Việt công cử đi dự nhiều « Hội nghị quốc tế ».

Đến trước và sau ngày 30-4-1975, tại Đà Nẵng, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập:

« Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo thị bộ Đà Nẵng, Lực lượng An Ninh Phật giáo, cả hai đều được đặt tại chùa Pháp Lâm, ở số 500, đường Ông Ích Khiêm, Đà Nẵng.

Suốt trong thời gian này, tại Đà Nẵng, Thích Đôn Hậu như một ông vua Lý ( Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi của Thích Đôn Hậu.

Năm 1976, Thích Đôn Hậu đắc cử « đại biểu Quốc hội khóa VI và là Ủy viên Đoàn, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, và là Phó pháp chủ Hội đồng chứng minh kiêm giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản ».

Thích Đôn Hậu đã được cộng sản Hà Nội ban thưởng, trao gắn những thứ như sau:

« Huân Chương Hồ Chí Minh, Huân Chương Độc Lập, Huy Chương Vì Sự Nghiệp Đại Đoàn Kết Toàn Dân ».

Ngày 23-4-1992 (21-3-âm lịch) vào lúc 19 giờ 55 phút, Thích Đôn Hậu đã chết tại chùa Thiên Mụ, Huế, sống và làm giặc tổng cộng tất cả là 88 năm.

Sau khi Thích Đôn Hậu chết, Phật giáo Ấn Quang đã phù phép ra hai « tăng thống », vì thực sự Thích Đôn Hậu không hề làm « tăng thống » một giây phút nào cả, mà chỉ làm « Phó pháp chủ kiêm Giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản » cho đến hơi thở cuối cùng.

Phật giáo Ấn Quang đổi mới hay mới đổi?

Như đã nói, với quá nhiều những thứ « Lực lượng » mà Phật giáo Ấn Quang, tức « GHPGVNTN » mà Ấn Quang đã từng thành lập để gây nên những tang thương, máu lệ trên khắp nẽo đường của đất nước, đặc biệt là tại miền Trung. Và bây giờ, Phật giáo Ấn Quang lại đẻ thêm ra cái gọi là «Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ». Thực ra cái « Lực lượng » này nó chỉ là biến thể từ những cái: « Lực lượng Phật giáo cứu quốc: Cuộc thảm sát Thanh Bồ- Đức Lợi, 24-8-1964; cho đến những thứ « Lực lượng » để đem bàn thờ Phật xuống đường vào mùa hè 1966, cho đến những màn chém giết hàng ngàn người vô tội trong cuộc thảm sát Tết Mậu Thân, 1968, xin quý vị hãy đọc lại bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, và những ngày trước khi thành phố Đà Nẵng rơi vào tay của cộng sản Hà Nội.

Và chắc mọi người cũng đã nghe được những cái mồm của cái « LLCSCHPG » khi một tên nào đó đã cướp lời của ông Chính Khí Việt, rồi nói thao thao bất tuyệt, nhằm để không cho ông Chính Khí Việt nói hết được ý kiến của ông. Với cảnh này, nó đã làm sống lại trong tôi những hình ảnh của các vị đã bị Phật giáo Ấn Quang bắn chết tại Đà Nẵng như: Ông Hồ Hân, ông Phạm Lý, ông Nguyễn Phận và đặc biệt là ông Bùi Ngọc Cang đã bị « Lực lượng An ninh Phật giáo » bắn chết ngay giữa nhà trước mặt vợ con của ông. Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi dã man và tàn ác của Phật giáo Ấn Quang.

Những người yêu nước chân chính không cần phải « đối thoại » với lũ tham tàn bạo ngược.

Tại sao tôi lại có thể dùng những từ ngữ như thế để chỉ Phật giáo Ấn Quang? Xin thưa: Bởi tôi đã chứng kiến quá nhiều những hành vi tàn bạo của Phật giáo Ấn Quang, từ khi còn bé. Vì thế, bây giờ tôi đã là một người già, đã trãi qua hơn nữa thế kỷ, đã đi qua một cuộc đời, tôi đã chiêm nghiệm, đã thấy, đã biết, nên không thể dùng từ ngữ nào khác hơn để nêu cho đích danh đối với lũ Giặc Án Quang.

Tôi còn nhớ, trước đây, trong một lần anh chị Giáo sư Đặng Văn Nhâm đã đến thăm gia đình chúng tôi, khi anh Đặng Văn Nhâm ngõ lời như sau:

« Tôi chưa bao giờ mời ai viết chung với tôi, nhưng bây giờ tôi mời cô viết chung với tôi trong cuốn sách Giặc Thầy Chùa, vì tôi ở trong Nam, không biết nhiều về những gì đã xãy ra ngoài Trung, còn cô, đã sống tại đó, vậy cô có đồng ý hay không? »

Và tôi đã đồng ý, do đó, trong cuốn « Giặc Thầy Chùa số 2, Anh chị Đặng Văn Nhâm đã trích lại những bài viết của tôi trên Văn Nghệ Tiền Phong. Đến cuốn Giặc Thầy Chùa số 3, thì tôi đã viết loạt bài Tăng Phỉ Miền Trung, mà anh Đặng Văn Nhâm đã in trong cuốn sách này. Ngoài ra, tôi vì tình nghĩa với một người chị rất thương tôi đó là chị Trần Mộng Chi, tức chị Đặng Văn Nhâm chị cũng là người đồng hương với tôi trên vùng đất « Ngũ Phụng Tề Phi ». Như thế mà bọn chúng lại buông những lời lẽ mất dạy giữa anh chị em tôi, thật đúng Là Loài Chó Sói Cắn Hoài Phải Gió.

Tôi cũng đã và sẽ gom hết, và giữ lại tất cả những lời của bọn chúng đã dựng đứng mọi chuyện về tôi; để sau này, tôi sẽ viết về bọn chúng với những điều mà chưa ai biết…

Với những điều mà tôi đã kể ở trên, nên tôi muốn đề nghị với các vị là những người của Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa, không nên vào các diễn đàn của cái gọi là «LLCSCHPG », vì cứ nhìn vào cách hành xử của chúng đối với ông Chính Khí Việt thì chúng ta đã rõ. Một lần nữa tôi xin lập lại rằng:

Cái gọi là Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo, nó chỉ là biến thể của những thứ « Lực lượng » từng gieo máu lửa và từng giết hàng vạn đồng bào vô tội trong suốt cả chiều dài của cuộc chiến Quốc- Cộng tại Việt Nam, như từ « Lực lượng Phật giáo cứu quốc, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, Lực lượng Phật giáo quyết tử, Lực lượng sinh viên- học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên Phật giáo quyết tử, Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo trước những ngày 30-4-1975, và còn nhiều ‘ thứ « Lực lượng » khác, để bây giờ chúng kết hợp những thứ « Lực lượng » ấy thành một, là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ».

Chính vì thế, tôi muốn nói: ngày xưa, từ những năm đầu của thời Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày 30-4-1975, chúng ta đã không chấp nhận những thứ « Lực lượng » làm giặc ấy rồi, thì hôm nay, quý vị đã và đang làm những việc vì đại cuộc chung thì không nên vào các diễn đàn của cái « Lực lượng » này, và cũng không cần « đối thoại ». Tuy nhiên, với ngọn bút trên tay, thì chúng ta không bao giờ ngưng nghỉ, chúng ta phải dùng những ngọn bút kiếm để « đâm những thằng gian bút chẳng tà ».

Riêng về Thiếu tá Liên Thành, có thể vì một lý do nào đó nên sách của ông đã bị in sai lạc, mà khó có ai có thể hiểu được.

Nhân đây, tôi xin nêu ra một trường hợp có thật: Tôi có một người bạn, anh Nguyễn Văn Đức, có người em ruột Nguyễn Văn Hậu thi Tú tài toàn phần bị rớt, cả hai anh em là con người vợ chính đã qua đời, và cả người cha ruột cũng đã mất, nên sống với người kế mẫu và hai cô em gái tại đường Phan Châu Trinh, Đà Nẵng. Nhưng vì gia sản của cha mẹ anh để lại rất lớn, nên bà kế mẫu này luôn luôn tìm cách để tranh phần cho hai cô con gái ruột của mình, bà lại rất khắc nghiệt với hai người con của người vợ chính, nhưng khi anh Đức trưởng thành thì bà lại nể sợ anh Đức. Có lẽ vì không vui với hoàn cảnh đó, nên người em trai khi đi thi Tú tài bị rớt. Người anh ruột thì đã có bằng Tú tài toàn phần từ lâu; song anh không thể vào trường sĩ quan, bởi anh sợ khi anh đi rồi, thì đứa em trai nhỏ tuổi của anh sẽ sống không yên với bà kế mẫu. Thế rồi, sau nhiều đêm suy nghĩ, anh Đức đã quyết định trao tấm bằng Tú tài của mình cho người em ruột, để cậu này đi vào trường Sĩ quan, sau đó cậu Hậu trở thành một Sĩ quan Hải quân; còn anh Đức phải nhận lấy giấy tờ của em mình để trở thành một Hạ sĩ quan; song sau đó anh đã dự khóa Sĩ quan đặc biệt và cũng thành một Sĩ quan. Cho đến trước ngày 30-4-1975, anh Đức là Đại úy thuộc Tiểu đoàn 61, Biệt Động Quân Biên Phòng. Có một điều cả hai anh em dù cố nhớ mà vẫn thường hay lẫn lộn về ngày, tháng, năm sinh của mình, cũng như cả hai đều không dám nói ra sự thật vì sợ phạm luật; còn bạn bè, đặc biệt là người tình của họ thì càng rắc rối hơn, vì khi gặp các đồng đội của cả hai, thì họ gọi tên theo giấy tờ trong đơn vị, nhưng khi đến nhà thăm thì lại nghe người trong nhà gọi theo tên thật của hai anh em, Đức thành Hậu và Hậu thành Đức. Còn trường hợp của Thiếu tá Liên Thành thì chắc cũng có một nguyên do nào đó, mà không ai hiểu được chỉ trừ chính ông mới biết mà thôi. Và cái « LLCSCHPG » này đã khai thác vào điểm này để tấn công ông.

Nhưng, bất kể vì một nguyên do nào, cũng không một ai, kể cả Phật giáo Ấn Quang, cũng không thể phủ nhận được rằng Thiếu tá Liên Thành đã từng là Trưởng ty Cảnh sát Thừa Thiên- Huế. Một điều khác nữa là vụ án của hai « nhà sư » Thích Quảng Lợi và Thích Như Ý, mà tôi đã viết trong bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, bài này tôi đã viết vào ngày 26-01-2008, trước Tết Mậu Tý hai tuần lễ, và đã đăng trên vnfa.com, số báo Xuân Mậu Tý; nghĩa là trước khi cuốn sách Biến Động Miền Trung của Thiếu tá Liên Thành được phát hành; nhưng khi đọc cuốn sách này tôi mới hay rằng vụ án này giống như những gì tôi đã biết và đã viết.

Phật giáo Ấn Quang « đổi mới » như thế nào?

Thưa có, song chỉ là mới đổi, Ấn Quang đã mới đổi cái tên Thích Viên Định, đã ký tên dưới sự « Thừa ủy nhiệm » của « tăng thống » Thích Quảng Độ, như mọi người đã thấy cũng qua cái « Thông cáo báo chí của Văn phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế – Phát ngôn nhân Viện hóa đạo GHPGVNTN » tức Ấn Quang, mà Đinh Thạch Bích cũng là một trong những đóa sen đã nở ở trong lò…n, nên đã trân trọng đội lên đầu rồi cũng đem chưng lên cái nghĩa trang điện tử Exodus. Vậy, chúng ta thử hỏi tại sao bây giờ là Thích Viên Định, mà không là Thích Quảng Độ???

Về điều này, đã có nhiều suy luận khác nhau. Còn theo tôi, thì tôi đã liên tưởng đến một loài Trăn lúc còn ở quê nhà.

Người Việt chúng ta thường nói là Cọp dữ, chứ ít ai nói là Trăn dữ; bởi ai cũng biết con cọp mỗi lần bắt mồi, nó thường gầm thét hung tợn, sau khi vồ được con mồi thì nó liền xé xác ra để ăn thịt. Nhưng loài Trăn thì ngược lại, nó cũng hung ác như con cọp, nhưng cách bắt mồi của nó không như con cọp, mà mỗi khi rình bắt một con mồi, con Trăn nó không gầm thét mà nó rất nhẹ nhàng, lại thêm những tiếng kêu như tiếng sáo trúc cũng như loài rắn lục, nhưng tiếng kêu của con Trăn nó phát ra từ cái miệng đỏ loét của nó lớn hơn, nó đã làm cho những con mồi như bị thôi miên, không thể chống cự, rồi nó dùng cái tấm thân to béo và nhẳn thín của nó, để siết chặt con mồi cho đến khi mềm nhũn, rồi nó mới nuốt chững con vật, đôi khi là một con bò, con trâu to lớn và có khi là con người nữa vào trong cái bụng của nó. Và đó, là lúc con Trăn nó đã và đang no mồi, nó không cần di chuyển nữa,,mà nó tìm một nơi yên tỉnh, êm ấm, rồi nó khoanh mình để « đông miên », để thưởng thức cái no nê trong lúc con mồi đang tiêu dần trong bụng của nó, để nuôi dưỡng cái tấm thân mỗi ngày càng thêm khỏe mạnh, cho đến khi con mồi trong bụng nó đã tiêu hết, song những cục xương của con vật thì lại không bao giờ tiêu hóa được; nên lúc đó, nó phải móc phần đuôi của nó trên một cành cây, đầu của nó thòng xuống đất, còn cái mồm của nó thì há ra thật lớn, để những cục xương của con mồi rơi ra hết. Và chính lúc này, là lúc con Trăn đã đói trở lại, thì nó lại tiếp tục phát ra những tiếng kêu réo rắt từ cái mồm của nó để rình bắt những con mồi khác.

Cũng tương tự, Thích Quảng Độ hiện nay đã và đang no nê với những con mồi mà ông ta đã nuốt được qua những lời kêu gọi « Tháng Năm Bất tuân Dân Sự- Biểu Tình Tại Gia » đã được phát ra từ ngày 29-3-2009, với kết quả là cái « Đại hội Việt kiều toàn thế giới lần đầu tiên » sẽ được khai diễn tại Hà Nội vào tháng 11-2009. Bởi thế, nên cái « Thông cáo baó chí » ở trên đầu của Đinh Thạch Bích, người ta chỉ thấy Thích Viên Định ký tên là đã « Thừa ủy nhiệm của Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN ».

Như vậy, mọi người đừng lầm tưởng một khi con Trăn đã no mồi, thì nó không đi bắt mồi nữa. Không, khi nó no thì nó nằm lim dim ngủ, nhưng sau đó, khi nó đói, nó lại tiếp tục rình rập để bắt những con mồi cho đến khi nó chết, và tất cả những con Trăn khác của loài Trăn này, chúng cũng đều giống nhau như thế, không hề khác một ly nào cả.

Trở lại với cái « LLCSCHPG »:

Tôi vẫn nhớ, trước đây, qua bài viết: Trả Lời Võ Văn Ái, tôi đã viết: tôi vẫn tạm xem như cái « Thông cáo báo chí » kia là do Võ Văn Ái viết ra. Nhưng, cho đến hôm nay, theo như những lời đề nghị của ông Đặng Phúc là vào dịp « Lễ tiểu tường » của « Tăng thống » Thích Huyền Quang, thì « Lưỡng viện Giáo hội » nên trả lời về bài viết: « Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương … Người Đàn Bà Mất Gà… », trong đó có lời kêu gọi:

« … người Việt dân tộc nói chung và người Phật tử nói riêng cũng không thể tin và nể trọng bà, nếu không nói là quyết liệt lên tiếng chống đối sự giảo hoạt và gian dối của bà Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».

Và « lễ tiểu tường » của « tăng thống » Thích Huyền Quang đã qua từ lâu, mà những lời đề nghị của ông Đặng Phúc vẫn không hề được « Hội đồng Lưỡng viện của GHPGVNTN » trả lời một cách xác đáng; điều đó đã chứng tỏ rằng: Nói theo cách nói của Phật giáo thì: Bản văn viết về: … « Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương và là Người Đàn Bà Mất Gà … » thì những kẻ thừa hành đã « Thỉnh thị tôn ý của Hội đồng Lưỡng viện Giáo hội mà người đứng đầu là « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ ngũ Tăng thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất; tất cả đều đã đồng tâm như nhất với cái bản văn ấy rồi mới trao cho « Phát ngôn nhân của Viện hóa đạo, để phát đi trên các hệ thống thông tin toàn cầu. Nói cho rõ ràng là bản văn đó là tiếng nói chính thức của « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ Ngũ Tăng thống GHPGVNTN » và cả Giáo hội Phật giáo Thống nhất nữa. Tất cả đã đồng tâm kêu gọi: « không riêng người Phật tử mà cả người Việt dân tộc phải tập trung lực lượng để quyết liệt đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».

Do đó, mà trước đây, qua bài: Trả Lời Võ Văn Ái tôi đã nói: Nếu các ngươi đã đặt ta đây lên ngang bằng với các « Tăng thống » và đã xem ta là đối thủ, thì ta đây cũng vô cùng hoan hỉ để chấp nhận là đối thủ của GHPGVNTN. Vậy, bài viết trước đây, phải được hiểu là: Trả Lời Thích Quảng Độ. Vì không ai lại đi trả lời với một cái loa phóng thanh.

Và cũng chính vì thế, mà hôm nay, Hàn Giang Trần Lệ Tuyền này, đanh thép tuyên bố sẽ không bao giờ đối thoại với bất cứ kẻ nào, mà chỉ chấp nhận một cuộc đối luận duy nhất với « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Tăng thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ( Ấn Quang), vì chính Thích Quảng Độ là người đã phát ra cái bản văn: «Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Vô bằng và bất lương… người đàn bà mất gà … » với lời kêu gọi: không riêng tám mươi phần trăm là Phật tử và cả người Việt dân tộc phải quyết liệt lên tiếng để đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. Và Cuộc đối luận này sẽ phải do quý vị trong Ban Điều Hành của Trang Điện Báo Hồn Việt Chủ Trì và Giám Sát.

Xin quý độc giả hãy cảm thông, vì chính « GHPGVNTN » tức Ấn Quang, đã muốn như thế, chứ không phải do ý của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.

Cuối cùng, tôi xin kính lời đến quý vị trên các diễn đàn, với những ý kiến, và những lời nói thay cho tôi thật đúng với những gì mà tôi muốn diễn đạt. Tôi đã và sẽ giữ lại tất cả những lời nói, cũng như những dòng của quý vị đã viết; mặc dù chỉ biết qua bút danh, chứ không hề biết quý vị là ai; song tôi sẽ gom hết vào trong một tuyển tập trong tương lai. Xin quý vị hãy nhận nơi đây, với tất cả lòng tri ân thành kính của tôi.

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.


Đại Lễ Phật Đản ở Chùa Điều NgựLTS: Khoảng năm ngàn Phật tử, quan khách và đồng hương Việt Nam đã đến chùa Điều Ngự, miền Nam California, vào hôm Chủ Nhật, 23 tháng 5 năm 2010, để tham dự Đại Lễ Phật Đản PL 2554 do Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ tổ chức. Dưới đây là một số hình ảnh của ngày đại lễ đầy tôn nghiêm và trang trọng này. (Hình: Dân Huỳnh / Người Việt)

Hàng ngàn Tăng Ni thuộc các phái đoàn Phật Giáo khắp nơi trên thế giới; quan khách; đồng hương Phật tử đã về dự trong ngày Đại Lễ Phật Đản PL 2554. Tôn tượng Phật Đản Sinh được thiết trí trang nghiêm trước giờ cử hành Đại Lễ

Chư Tôn Đức Giáo Phẩm quang lâm chứng minh Đại Lễ Đại Lão Hòa Thượng Thích Hộ Giáo, Phó Tăng Thống GHPGVNTN. Thượng tọa Thích Viên Lý, Tổng Thư Ký GHPGVNTNHN/HK, VPII Viện Hóa Đạo đọc diễn văn khai mạc của Ban Tổ Chức.

Phái đoàn Dân cử đại diện tiểu bang và thành phố đến dự Đại Lễ. Đại lễ Phật đản năm nay đặc biệt có sự tham dự của các nhà tranh đấu Nhân Quyền Quốc Tế về tham dự. Hình trên là tâm thư của Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ gởi Phật giáo đồ nhân Phật Đản năm nay.



Hai nhà tranh đấu nhân quyền quốc tế, Sarah Wesserman (trái) và Kristopher Anderson
đang kể lại chuyến viếng thăm Ðại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Ðộ.


Tuesday, May 25, 2010


Chùa Điều Ngự - Mừng Lễ Phật Đản 2554


Chùa Điều Ngự, Westminster, California
Văn Phòng II Viện Hoá Đạo, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại, Hoa Kỳ

Ngày 23 tháng 5 năm 2010




Cả gia đình tắm Phật



Các em trong gia đình Phật Tử chùa Pháp Vân trình bày điệu vũ Mừng Phật Đản Sanh



Chiếu cuộc phỏng vấn Đại Lão HT Thích Quảng Độ



Coi DVD HT Quảng Độ phỏng vấn mà không cầm được nước mắt



Chúc mừng Phật Đản Sanh.



Cổng vào vườn Lâm Tì Ni



Cổng chào



Đoàn Oanh Vũ GĐ Phật tử Điều Ngự trình bày tiểu phẩm Thái Tử Tất Đạt Đa ra đời



Đọc quyết nghị của Đại Hội Cựu Huynh Trưởng



2 dua con nit gap quang do, vo van ai, y? lan




Hình ảnh: Thanh Niên Cờ Vàng