Friday, February 5, 2010

Oscar Con mèo có khả năng tiên đoán cái chết , Providence, bang Rhode Island

Con mèo có khả năng tiên đoán cái chết

Cứ mỗi khi một bệnh nhân sắp lìa đời, mèo Oscar nhảy lên giường người đó và nằm bên cạnh. Nó đã báo trước cái chết của 50 người.

Con mèo Oscar hiếm khi gần gũi bất kỳ người nào, trừ những bệnh nhân sắp lìa đời. Ảnh: Telegraph.
Con mèo Oscar hiếm khi gần gũi bất kỳ người nào, trừ những bệnh nhân sắp lìa đời. Ảnh: AP.

Telegraph cho biết, Trung tâm y tế Steere tại thành phố Providence, bang Rhode Island, Mỹ chuyên chăm sóc và điều trị những người mắc chứng suy giảm trí nhớ nặng. Các nhân viên trong trung tâm nuôi một con mèo 5 tuổi có tên Oscar. Con vật có bộ lông màu trắng pha lẫn đồi mồi này không hề tỏ ra thân thiện với con người. Trong phần lớn thời gian trong ngày nó chỉ dạo chơi hoặc ngủ trong các phòng. Mọi người nhận thấy nó hiếm khi chơi với bất kỳ ai. Nhưng nếu Oscar đột nhiên tới gần một bệnh nhân nào đó và nằm bên cạnh, vài giờ sau người ấy sẽ qua đời.

Tiến sĩ David Dosa - chuyên gia về các bệnh tuổi già của trung tâm và cũng là giáo sư của Đại học Brown, Mỹ - công bố khả năng tiên đoán cái chết của mèo Oscar trên tạp chí Medicine vào năm 2007. Rosa khẳng định, trong suốt 5 năm qua, Oscar hầu như không mắc sai lầm khi tiên đoán ngày lìa đời của các bệnh nhân. Mỗi khi con mèo tới gần một bệnh nhân, các bác sĩ biết họ sẽ không còn cách nào để kéo dài sự sống của người đó. Kể từ đó tới nay nó đã dự đoán chính xác khoảng 50 trường hợp.

Nếu một phòng nào đó có bệnh nhân sắp chết nhưng cửa phòng đóng chặt, Oscar sẽ cào cửa và tìm mọi cách để vào bên trong.

Có một lần các y tá đoán một bệnh nhân nào đó sắp qua đời và bế Oscar tới giường của người đó. Nhưng nó lập tức bỏ đi và tới giường của một bệnh nhân khác. Thực tế chứng minh Oscar đúng: bệnh nhân thứ hai qua đời vài giờ sau đó, còn bệnh nhân thứ nhất sống thêm vài ngày nữa.

Tiến sĩ Dosa và nhiều người khác trong trung tâm tin tưởng vào tiên đoán của Oscar đến nỗi họ thường gọi người thân của bệnh nhân tới trung tâm ngay lập tức mỗi khi con mèo nhảy lên một giường nào đó và nằm bên cạnh người bệnh. Theo Rosa, trung tâm còn nuôi 5 còn mèo nữa, nhưng không con nào có khả năng giống như Oscar.

Trong một cuốn sách viết về Oscar - có tựa đề "Making rounds with Oscar: the extraordinary gift of an ordinary cat" - tiến sĩ Dosa không đưa ra bất kỳ lời giải thích chắc chắn nào về khả năng kỳ lạ của con mèo. Ông cho rằng giống như chó, Oscar có khả năng ngửi thấy mùi xeton - nhóm hợp chất hữu cơ mà các tế bào thải ra khi chúng sắp chết.

Bệnh nhân trong trung tâm Steere và người thân của họ không hề sợ hãi hay tỏ ra khó chịu về sự hiện diện của Oscar. Thậm chí họ còn đánh giá cao khả năng của con mèo khi đăng cáo phó người chết. Dosa khẳng định rằng, giờ đây mọi người trong trung tâm đều nhận thức được tầm quan trọng của Oscar.

"Thân nhân của người chết cảm thấy an ủi khi biết rằng Oscar đã ở bên cạnh người thân của họ trong những giây phút cuối cùng", Telegraph dẫn lời Dosa.

Con mèo đưa người xấu số lên thiên đường

Một cháu trai của bà K hỏi mẹ: “Con mèo làm gì ở đây vậy?”. Người mẹ, cố kìm nén nước mắt, nói với cậu bé: “Nó ở đây để giúp bà lên thiên đường”.

Mèo Oscar dành phần lớn thời gian trong ngày vào việc lang thang trong trung tâm y tế Steere.
Mèo Oscar dành phần lớn thời gian trong ngày vào việc lang thang trong trung tâm y tế Steere và sưởi nắng. Ảnh: wordpress.com.

David Dosa là giáo sư của Đại học Brown, thành phố Providence, bang Rhode Island, Mỹ. Ngoài ra ông cũng làm việc tại Trung tâm y tế Steere – nơi chăm sóc và điều trị những người mắc chứng mất trí nhớ trầm trọng – trong cùng thành phố. Oscar là một trong 6 con mèo được nuôi tại trung tâm Steere. Trong những lần đầu tiên Dosa gặp Oscar, vị giáo sư đã bị con mèo cắn.

“Khi tôi gặp Oscar lần đầu tiên, nó chẳng muốn làm bất kỳ điều gì với bất kỳ ai. Con vật dành phần lớn thời gian vào việc lẩn trốn người hoặc tìm một chỗ yên tĩnh để tận hưởng ánh nắng mặt trời”.

Có vẻ như Oscar không muốn giao tiếp với con người. Trên thực tế nó đang để dành sức lực cho một công việc quan trọng hơn nhiều: Báo trước cái chết của các bệnh nhân. Tài năng này đã khiến Oscar nổi tiếng khắp thế giới. Giáo sư Dosa đã miêu tả hành vi khác thường của con vật trong một bài báo trên tạp chí Medicine.

Giáo sư David Dosa và mèo Oscar. Ảnh: uvamagazine.com.

Bà K đang nằm im trên giường. Bệnh nhân này thở đều nhưng không sâu. Đột nhiên Oscar nhảy lên giường của bà và ngửi không khí. Nó xoay theo hình vòng tròn hai lần trước khi nằm bên cạnh bà K.

Một y tá bước vào phòng và kiểm tra sức khỏe bà K. Cô ngừng lại khi nhìn thấy Oscar. Với vẻ mặt lo lắng, người y tá lấy phiếu theo dõi bệnh nhân rồi gọi điện thoại.

Chỉ trong vòng nửa giờ người thân của bà K xuất hiện. Oscar không hề nhúc nhích. Thay vào đó nó kêu khẽ và dụi đầu nhẹ nhàng vào cơ thể người bệnh. Một cháu trai của bà K hỏi mẹ: “Con mèo làm gì ở đây vậy?”. Người mẹ, cố kìm nén nước mắt, nói với cậu bé: “Nó ở đây để giúp bà lên thiên đường”.

30 phút sau bà K trút hơi thở cuối cùng. Oscar ngồi dậy, nhìn xung quanh rồi lặng lẽ rời khỏi phòng. Nó đi nhanh và nhẹ nhàng đến nỗi những người thân của bà K không hay biết.

Bài báo của Dosa khiến mèo Oscar trở thành đối tượng được giới truyền thông quốc tế chú ý. Thậm chí nó còn có hẳn một trang riêng trên Wikipedia. Những câu chuyện của Oscar được tập hợp trong một cuốn sách có tựa đề “Making Rounds With Oscar: The Extraordinary Gift of an Ordinary Cat” (tạm dịch: Gặp gỡ Oscar: Khả năng phi thường của một con mèo bình thường). Cuốn sách sẽ được xuất bản trong tháng 2. Tác giả cuốn sách chính là David Dosa – giáo sư y khoa và sức khỏe cộng đồng của Đại học Brown. Vị giáo sư 37 tuổi hy vọng rằng khi đọc chuyện về Oscar, độc giả cũng sẽ hiểu thêm về hội chứng suy giảm trí nhớ và việc chăm sóc người bệnh lúc cuối đời.

Giờ đây Oscar vẫn sống trên tầng 3 của Trung tâm y tế Steere. Tầng 3 là nơi dành cho những người già mắc bệnh Alzheimer và nhiều dạng suy giảm trí nhớ khác.

Dù độc giả của cuốn sách về Oscar có tin khả năng kỳ lạ của con mèo hay không thì sự hiện diện của nó bên cạnh những người sắp chết vẫn là món quà vô giá. Nó được coi là niềm an nủi đối với những bệnh nhân phải đối mặt với những khoảnh khắc khó khăn nhất trong cuộc đời họ.

Một người phụ nữ có tên Donna Richards nói với giáo sư Dosa rằng cô cảm thấy có lỗi vì để mẹ trong trung tâm y tế và không thăm nom thường xuyên. Nhưng khi chăm sóc mẹ, Richards lại cảm thấy có lỗi với con trai vì không đưa cậu bé tới bể để tập bơi.

Richards liên tục tới trung tâm y tế Steere khi biết mẹ sắp lìa đời. Nhưng sau ba ngày, một y tá thuyết phục cô về nhà để nghỉ ngơi. Dù do dự, Richards vẫn đồng ý. Một lúc sau mẹ cô qua đời.

Nhưng nữ bệnh nhân già không đơn độc khi chuẩn bị rời bỏ thế giới này, bởi Oscar nằm bên cạnh bà.

No comments: