Thursday, May 28, 2009

CON ĐƯỜNG ĐẠO (4) Bách Linh

CON ĐƯỜNG ĐẠO (4)

Hay Âm Mưu "BIẾN ĐẢNG THÀNH ĐẠO! và BIẾN ĐẠO THÀNH ĐẢNG!"

Bách Linh

oo0oo

9. Người Mỹ dung túng cho sinh viên Cộng sản nằm vùng được xuất ngoại đi học tại Hoa Kỳ.

Trong thời gian từ 1960 đến 1975, sinh viên các đại học Sài Gòn cũng chia làm nhiều phe tranh đấu. Người thì theo chính phủ, người thì theo GHPGVNTN. Nổi nhất là Tổng Hội Sinh Viên, nhưng hội này đã bị cán bộ Cộng sản nằm vùng cầm đầu để trờ thành một công cụ hỗ trợ cho GHPGVNTN Ấn Quang.

Những sinh viên có lý lịch Cộng sản và không quốc gia như Nguyễn Thái Bình và sinh viên đại học Vạn Hạnh và các đại học khác tại Sài Gòn... thường được người Mỹ cho đi Hoa Kỳ du học và tha hồ hoạt động chính trị chống quốc gia và phản chiến tại Hoa Kỳ. Nguyễn Thái Bình sau này bị giết vì tội không tặc trên một chuyến máy bay về Việt Nam, lúc đó đã gần ngày 30/4/1975. Có lẽ Nguyễn Thái Bình quá cuồng tín, không chịu "theo" Mỹ, và có thể sẽ phanh phui câu chuyện bị Mỹ dụ dỗ, nên phải bị giết để diệt khẩu!

Nhiều sinh viên Cộng sản nằm vùng khác, cũng từ Mỹ về, thì được yên ổn tiếp tục hoạt động Cộng sản ngay trong các trường đại học với tư cách giáo sư. Chúng giữ bí mật đảng tịch và chức vụ gián điệp, phản gián trong đảng Cộng sản. Đảng bộ đại học Vạn Hạnh, Hòa thượng Thích Minh Châu là một cán bộ Cộng sản vào hàng thâm niên, trên 60 tuổi đảng. Thích Minh Châu cũng làm viện trưởng Học viện Phật ho.c. Đại Học Vạn Hạnh và Học Viện Phật Học được tổ chức tinh vi để đào tạo cán bộ Cộng sản loại "có học" để đưa vào hàng cán bộ lãnh đạo Giáo hội PGVNTN quốc doanh trong âm mưu thay thế đảng Cộng sản.

Cộng sản Hà Nội rất sợ CIA (Cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ). Ta có thể nói rằng Cộng sản Hà Nội bị "hội chứng CIA" (the CIA syndrome). Cộng sản Hà Nội nhìn ai cũng thấy là kẻ thù của chúng. Và chúng nhìn bất cứ ai cũng nghi là nhân viên CIA nhất là những người làm cho Mỹ, có quốc tịch Mỹ, sinh viên học bên Mỹ hoặc từ Mỹ về. Thành thử cán bộ sinh viên đi du học và trở về hoạt động Cộng sản, đều phải là thứ đảng viên trung kiên nhất, sắt máu nhất.

Đoàn Viết Hoạt rất thận trọng trong điểm này. Khoảng năm 1970, khi đang đi học cùng với Trần Thị Thức. Hoạt làm đám cưới với Thị Thức. Khi vợ y có bầu, Hoạt cương quyết buộc vợ phải về Việt Nam sinh con rồi sang Mỹ trở la.i. Hoạt không muốn con mình sinh ở Mỹ và lấy khai sinh người Mỹ.

Tuy nhiên vấn đề và mức độ hoạt động của CIA tại Việt Nam rất tinh vi và khó biết. Cộng sản thiếu cán bộ "có học" nên miễn cưỡng dùng bọn sinh viên cán bộ từ Mỹ về. Nhưng chúng vẫn canh chừng bọn này rất kỹ. Manh nha có gì khác ý là chúng thủ tiêu ngay. Cộng sản canh chừng những tên cán bộ thuộc băng Vạn Hạnh như Thích Quảng Độ, Thích Trí Siêu, Thích Tuệ Sỹ rất chặt chẻ không cho tiếp xúc với bất cứ ai bên ngoài. Những tên này đều mang cấp bậc cao trong Trung Ương Đảng. nếu những tên này phản thùng tiết lộ điều gì cho CIA thì kể như đảng Cộng sản sẽ chết với người Mỹ.

Từ sau khi công bố bang giao tháng 7/1995, một số sinh viên du học trong đó có cán bộ, gián điệp, con cán bộ giàu được đi Mỹ dưới danh nghĩa du học sinh. Các "tổ đảng" (party cells) được tổ chức trong các đại học Mỹ có sinh viên từ Việt Nam Cộng sản. Các "phòng liên lạc" thay cho Lãnh sự quán cũng được đặt tại Los Angeles, San Diego, Washington D.C... Tất cả đều kiểm soát chặt chẻ các sinh viên du học từ Việt Nam. Khi Trần Trường làm nổ vụ treo cờ và ảnh cộng sản tại quận Cam thì "tổ đảng" tại đại học Syracuse, New York, cũng ra chỉ thị cho các tổ đảng các nơi cũng phải treo cờ treo ảnh cộng sản.

Các "tổ đảng" có dụng ý và mục đích "đường dài" (long-term purposes). Chúng sẽ lan rộng và hầu hết sinh viên gốc Việt Nam tại Mỹ. Trong vài thế hệ, các sinh viên này sẽ trở thành bị bắt buộc phải làm việc như gián điệp kỹ thuật cho Cộng sản Hà Nội trong các ngành điện tử và quốc phòng Hoa Kỳ.

Làm chó săn loại "trí thức" cho cộng sản thật là nguy hiểm. Chúng phải cố gắng hết sức để tỏ lòng trung thành với đảng Cộng sản. Nhưng Cộng sản không bao giờ hoàn toàn tin cậy bọn này. Chúng chỉ dùng những tên tốt nghiệp đi học Mỹ về cho nhu cầu kỹ thuật nào đó, nhưng không bao giờ giao cho các chức vụ quan tro.ng. Trước sau gì thì bọn này cũng bị Cộng sản loại bỏ hay giết chết. Giả thử người quốc gia tiêu diệt Cộng sản thì bọn sinh viên, sư tăng quốc doanh làm chó săn Cộng sản cũng bị giết trước tiên.

Một vài giới chức Hoa Kỳ cũng giả bộ thân mật với bọn cán bộ Cộng sản "học Mỹ" này. Nhưng họ có nhiều dụng ý khác nhau, và uyển chuyển thay đổi theo thời thế. Điểm rõ ràng là người Mỹ biết rõ mọi hoạt động của Cộng sản Hà Nội tại Hoa Kỳ. Họ để yên cho cán bộ Cộng sản hoạt động để tiện dò xét. Họ hiểu rằng những hoạt động này chỉ gây được tiếng vang nho nhỏ kéo dài được vài ba ngày và không có chiều sâu, trong dư luận báo chợ Việt Nam hải ngoa.i.

* * *

Trong những năm từ 1972 đến 1978... các cán bộ sư quốc doanh như Thích Quảng Độ, Thích Trí Siêu, Thích Tuệ Sỹ... của đảng bộ Vạn Hạnh được đề cao với hải ngoại là những người có học, có bằng cấp Hoa Kỳ , để gây uy tín "trí thức" cho GHPGVNTN Ấn Quang. Cán bộ Cộng sản hải ngoại tạo ra cảnh tượng bịp bợm rằng Trí Siêu và Tuệ Sỹ bị Cộng sản "xử tử hình" nhưng không có lý do và cũng không chết. Chúng hô hoán rằng bị "tù" mấy chục năm nhưng không tù thâ.t. Tóm lại chúng không hề hoạt động gì gọi là chống Cộng để đến nỗi bị tử hình hay bị tù.

Cộng sản gian ngoan ở điểm vẫn sống nhăn, vẫn làm việc bóp méo lịch sử, vẫn bình an vô sự nhưng miệng vẫn hô rằng bị tử hình "oan" bị xử án "oan" và bị xử tù "oan" mà thật ra không có gì xảy ra! Khôi hài hơn nữa là bọn cò mồi, báo và đài của bọn cán bộ Cộng sản hải ngoại vẫn trơ tráo trắng trợn tung hô, tâng bốc và đề cao rằng đó là những nhà "tranh đấu" nhân quyền, những người "giám" dấn thân tranh đấu với Cộng sản! Chúng tưởng như vậy là đã đánh lừa được người hải ngoại phải tôn vinh bọn nhà quê này, và người Mỹ phải đổi hướng chính sách, chính trị.

Bộ máy tuyên truyền báo chí thân Cộng và tuyên vận Cộng sản ở hải ngoại loan truyền những chuyện bịa đặt này. Nhưng ở trong nước hoàn toàn yên lặng , không ai nghe thấy những tên Quảng Độ, Tuệ Sỹ, Trí Siêu và Đoàn Viết Hoạt là ai? Chúng nhằm gây uy tín và tiếng tăm với quốc tế và hải ngoại để tạo một cái "vốn chính trị". Cái vốn chính trị này sẽ giúp GHPGVNTN an toàn, xóa tên "quốc doanh" không sợ người quốc gia sẽ giết chúng vì tội làm Cộng sản. Một mặt khác là chúng thấy Cộng sản sớm muộn gì cũng sụp đổ như Cộng sản Liên Xô. Chúng làm ra vẻ không dính líu gì đến Cộng sản. Nhưng không ai thấy chúng nói năng một chút xíu gì đến tội ác Cộng sản. Chúng không hề đả động đến vấn đề Cộng sản cai trị bạo tàn trong hơn 50 năm qua. Chúng đánh lừa, muốn làm cho mọi người Việt hải ngoại quên hẳn các hoạt động và thành tích Cộng sản của chúng.

Giả thử Cộng sản sẽ bị tiêu diệt nay mai thì bọn sư "trí thức quốc doanh Cộng sản Vạn Hạnh" này có thể thoát nạn để tiếp tục hoạt động gây uy tín và lãnh đạo GHPGVNTN. Chúng tin với thành tích bịp bợm "đã" bị Cộng sản "xử tử hình", có thành tích bị Cộng sản "bỏ tù" lại có tiếng tăm với hải ngoại quốc tế, thì chính quyền mới sẽ không dám giết chúng. Nhân dân trong nước đã biết rõ ràng mặt thật của chúng, và sẽ thẳng tay xử bọn này, không phải người hải ngoa.i. Vả lại khi thời thế thay đổi, thì chính sách Hoa Kỳ sẽ thay đổi. Lòng người Việt Nam cũng sẽ thay đổi. Họ sẽ vùng lên tiêu diệt những gì dính líu đến Cộng sản Nội Xâm, Nội Thù.

Thật là tiện lợi khi chính các giáo sư thân Cộng lại khéo léo dụ dỗ các sinh viên nhẹ dạ hoạt động trong các tổ chức và phong trào tranh đấu Cộng sản. Nói đến Đại Học Vạn Hạnh, người ta hiểu ngay là tập thể giáo sư tại đó, từ Viện trưởng Thích Minh Châu trở xuống và các Khoa trưởng, và hầu hết Ban Giảng Huấn và một số sinh viên đều là cán bộ quốc doanh hoạt động cho Cộng sản hoặc đã bị tuyên truyền nhồi sọ để theo Cộng sản.

Có lẽ vì vậy mà trong năm 1974 sang đầu 1975, Viện trưởng Thích Minh Châu, Chính ủy Nguyễn Trực, Viện Phó Đoàn Viết Hoạt và Ban Giáo sư Giảng Huấn Vạn Hạnh đã thành lập được 1 sư đoàn Đặc Công với hơn 7,000 sinh viên và thanh niên Phật tử hăng hái, cuồng tín, chống chính quyền quốc gia và căm thù Mỹ Ngụy với hơn 6,000 khẩu súng, để chuẩn bị tiếp ứng cho bộ đội Cộng sản và bắn sau lưng quân đội Việt Nam Cộng Hòa, khi Cộng sản tiến quân vào thành phố Sài Gòn.

Một số cán bộ nằm vùng và tăng ni quốc doanh được Cộng sản cài cho đi Mỹ trước và sau 30/4/1975, trong dịp di tản, theo các diện vượt biên, đoàn tụ gia đình, ODP, HO,... và vẫn được hoạt động Cộng sản công khai tại Mỹ cho đến ngày nay. Các cán bộ quốc doanh và tuyên vận Cộng sản đã có đủ hậu thuẩn tiền bạc, thế lực để ra báo, ra đài, lập hàng ngàn chùa chiền trong mấy chục năm qua tại Hoa Kỳ. Họ vẫn có vẻ bình yên, bình chân như va.i. Nhưng thật khó mà biết rằng ai là Cộng sản giả, ai là Cộng sản thật, ai là quốc doanh và ai là gián điệp nhị trùng? Cũng không ai có thể đoán rằng sự nghiệp của bọn cán bộ nằm vùng sẽ kết thúc thê thảm tới mức nào?

* * *

10. Tại sao GHPGVNTN Ấn Quang lại nguy hiểm hơn đảng Cộng Sản?

Đến ngày nay, Cộng sản Hà Nội vẫn không dám nhắc đến vụ thảm sát Tết Mậu Thân. Chúng không dám nhắc đến vụ thảm sát trên đường 7B và Tuy Hòa. Chúng ra vẻ không trực tiếp ra lệnh đó. Thật ra đó là "tiêu lệnh" (Standing order) quen thuộc của Cộng sản: mỗi khi cướp chính quyền hay chiếm được địa phương nào, hay trong bất cứ trường hợp nào có thể, thì phải tàn sát tất cả thành phần công chức, thương gia, tôn giáo, quân đội, cảnh sát... để làm sạch guồng máy chính trị địa phương, để cướp đoạt tài sản, và để tiêu diệt mọi mầm mống có thể lãnh đạo dân chúng nổi loạn hay chống đối.

Bọn sư quốc doanh GHPGVNTN Ấn Quang chính là bọn cán bộ Cộng sản nằm vùng nguy hiểm nhất cho toàn dân Việt Nam. Chúng nằm ngay trong dân chúng, chúng nghe ngóng, dò la bất cứ nhân sự hay hoạt động nào chống Cô.ng. Chúng rỉ tai tuyên truyền phật tử. Chúng làm như là chúng tu hành, hiền lành, đạo đức lắm. Từ thập niên 1990s, bọn tăng ni quốc doanh GHPGVNTN chuẩn bị mạnh mẽ để có thể tồn tại khi Cộng sản bị thay đổi hay tiêu diê.t. Chúng sẵn sàng thay thế Cộng sản và nắm chính quyền.

Bọn tăng ni GHPGVNTN Ấn Quang rất sợ dân tộc Việt Nam "không thể quyên" nguồn gốc, nòi giống Lạc Việt, và nhìn thấy rõ bộ mặt ma quỷ quốc doanh của chúng. Tinh thần Lạc Việt chắc chắn sẽ trở lại và phục hoạt mạnh mẽ trong mỗi người Việt ngay sau khi Cộng sản bị tiêu diê.t. Mỗi người Việt đều nhớ công ơn tổ tiên Âu Lạc, các vua Hùng Vương đời Hồng Bàng. Truyền thống Lạc Việt đã giúp cho dân tộc Việt Nam, nòi giống Việt Nam, tồn tại hơn 5 ngàn năm qua cho đến ngày nay. Do truyền thống Lạc Việt mà mọi người Việt nhìn thấy ngay sự vong bản của tăng ni GHPGVNTN Ấn Quang khi chúng muốn bóp méo lịch sử, Khoe rằng chính Giáo hội Phật Giáo Quốc Doanh đã có công "mở nước, dựng nước trong hơn 2 ngàn năm qua" (Kiến Nghị 9 điểm của Tăng Thống quốc doanh Thích Huyền Quang ngày 25/61992).

Muốn thay thế Cộng sản thì bọn tăng ni GHPGVNTN phải xóa bỏ truyền thống Lạc Việt để thay thế bằng lý thuyết Phật giáo. Chúng không đợi đến khi dân tộc Việt Nam diệt xong Cộng sản. Chúng hoạt động ngay từ đầu thập niên 1990s để thay thế chủ thuyết cộng sản bằng giáo lý Phật giáo, với nhân sự Cộng sản nguyên ve.n.

Nếu ta nghiên cứu hoạt động của Thích Quảng Độ, Thích Trí Siệu, Thích Tuệ Sỹ và báo chí, sách vở của tăng ni GHPGVNTN trong nước và hải ngoại, ta thấy chúng có giọng lưỡi viết lại, bóp méo lịch sử Việt Nam để "tẩy não" người Viê.t. Chúng hy vọng các thế hệ người Việt sau này sẽ tin tưởng "lịch sử" Việt Nam theo ý chúng viết. Chúng không bao giờ dám viết lịch sử về tội ác đẫm máu của Cộng sản đối với cả nước Việt Nam trong hơn nửa thế kỷ. Chúng không bao giờ dám viết lên những sự kiện lịch sử như việc Giáo hội PGVNTN hoạt động Cộng sản đánh phá các chính quyền quốc gia, và đón rước cộng sản vào chiếm miền Nam từ năm 1963 đến 1975. Chúng không dám nhắc đến hơn 2 triệu người Việt đã phải bỏ nước ra đi để tị nạn Cộng sản. Vì nếu nói ra thì phải kể rằng Cộng sản quá tàn ác nên dân chúng đều muốn bỏ nước ra đi. Chúng hy vọng các thế hệ trẻ hải ngoại và trong nước sẽ không biết đến quá khứ đẫm máu, đầy tội ác Cộng sản của chúng.

Bọn tăng ni quốc doanh và cán bộ tuyên vận cò mồi nhân quyền ở hải ngoại vô cùng thận tro.ng. Ta thấy chúng không bao giờ dám nói đến tội ác Cộng sản. Chúng chỉ "đòi" nhân quyền một cách bịp bợm vì cộng sản làm gì có "nhân quyền" mà cho ai? Thành thử mà ta có thách thức, chúng cũng không dám chửi Cộng sản hay nói đụng đến lãnh tụ Cộng sản đương quyền. Với tư cách cán bộ Cộng sản, chúng chỉ sai lầm một câu nói, một câu viết là có thể bị trừng trị và giết chết. Chúng làm bộ làm đơn, thỉnh nguyện, kiến nghị (nhưng không bao giờ gởi cho chính quyền Cộng sản) để khoe với người hải ngoại rằng chúng khiếu nại, ăn mày ăn xin này nọ để có dịp khéo léo đề cao và công nhận chế độ, tên tuổi, chức vị các lãnh tụ Cộng sản của chúng.

Cộng sản cũng không dám nói rằng tăng ni, cư sĩ và một số thanh niên phật tử của GHPGVNTN vùng Thừa Thiên Huế đã giết người với tính cách địa phương. GHPGVNTN vùng Thừa Thiên Huế, Liên Khu 5 và toàn thể Việt Nam với toàn bộ hơn 10,000 chùa chiền vẫn là một công cụ được việc, một ổ công an chìm của chế độ Cộng sản, và Cộng sản cần phải duy trì để có dịp xử dụng sau này.

Khi tiêu diệt Cộng sản thì hãy quét sạch sẽ các chùa chiền. Phải thu hồi toàn bộ chùa chiền trả lại cho chính quyền nhân dân quản lý. Phải đặt các tăng ni quốc doanh của GHPGVNTN và Giáo Hội Quốc Doanh, vì tuy 2 nhưng vẫn là 1, và các "nhân sự", cán bộ trong các tổ chức ngoại vi Cộng sản trong Mặt Trận Tổ Quốc ra ngoài vòng pháp luâ.t.

* * *

11. Biến Đảng thành Đạo và Biến Đạo thành Đảng Cộng Sản Hà Nội và GHPGVNTN liên tay tìm cách tồn tại dưới hình thức GHPGVNTN công an trị để thành thế Cộng sản công an trị. Cộng sản và tăng ni quốc doanh âm mưu xử dụng nhiều phương án khác nhau để tồn ta.i.

Khi tính trước thấy tình hình sẽ nguy hiểm, Đảng Cộng sản sẽ thoát xác đội lốt thành "đạo" hay là GHPGVNTN, để bảo toàn nguyên vẹn chủ lực, ta gọi đó là "Biến Đảng thành Đạo" . Đảng Cộng sản sẽ "bị" GHPGVNTN "tiêu diệt", "tha hóa", và cán bộ cao cấp của đảng sẽ thành tăng ni tuốt luốt. Nhưng chúng chưa ngưng ở đó. Bọn cán bộ cộng sản giả tăng ni sẽ mau chóng "Biến Đạo thành Đảng" để tiếp tục hoạt động khủng bố công an trị, cướp chính quyền và khống chế cả nước, dưới chiêu bài "tôn giáo Phật".

Ngay từ năm 1990-1991, Cộng sản Hà Nội và Phật giáo VNTN đã phối hợp tìm phương án ẩn nấp và tồn tại trong trường hợp chế độ Cộng sản bị lật đổ như ở Rumani. Nhân dân và cả công an đã phẫn nộ đi tìm vợ chồng tên Tổng Bí Thư Ceaucescu và nhiều cán bộ cao cấp khác để giết tại chỗ. Vì bất ngờ, bọn này không có đường chạy trốn và không biết chạy đi đâu nên đã bị đám đông cuồng nộ giết chết hết. Một số lớn công an, cán bộ Cộng sản cũng hùa theo nhân dân để tìm giết lãnh đạo Cộng sản.

Lãnh đạo Cộng sản Hà Nội đã bàn tính với Thích Trí Quang và đầu não GHPGVNTN chuẩn bị chạy trốn trong các chùa. Từ tháng 11/1981, GHPGVNTN đã họp đại hội kỳ 1 để "cải tạo tiêu diệt" 21 Giáo hội Phật giáo khác và chiếm đoạt hơn 10,000 chùa chiền (tự viện) trên toàn quốc, và đã trở thành giáo hội quốc doanh chính thức của Hà Nô.i. Để chuẩn bị đối phó với nhân dân nổi loạn, các chùa cần phải dự trử lương thực, vàng bạc, đôla và kể cả máy vi tính, máy in, truyền tin, điện thoa.i. Khi có biến loạn các cán bộ cao cấp sẽ chạy trốn trong các chùa. Chúng sẽ cạo đầu xuống tóc giả làm sư. Chúng sẽ đứng nhởn nhơ ngay trước chùa để xem đám đông cuồng nộ đang đi tìm giết những tên Cộng sản và công an cấp nhỏ địa phương.

Với tư cách "tăng ni" Phật giáo, bọn sư giả hiệu này sẽ mau chóng ra "lãnh đạo" nhân dân nổi dậy để làm một cuộc "cách mạng" chống Cộng ! Lúc này không có lãnh đạo nào khác nắm các đám đông ngoài các tăng ni GHPGVNTN! Không ai, trừ người Mỹ có thể ngờ rằng chính cán bộ Cộng sản làm cách mạng tiêu diệt Cộng sản để xóa tên Cộng sản!

Cuộc cách mạng "Phật giáo" này thành công thì GHPGVNTN cũng xóa luôn được tên "quốc doanh" và được đi vào lịch sử là đã tiêu diệt được Cộng sản vì vậy mà tội ác cuộc thảm sát Tết Mậu Thân vẫn được che đậy để duy trì hệ thống chùa chiền quốc doanh do sư công an GHPGVNTN quản lý. Mọi người đều ngậm miệng và không ai nói ra thủ pha.m.

Sau khi thỏa thuận dùng PGVNTN và chùa chiền làm một thứ cách mạng kiểu mới hay là đảo chánh giả, Cộng sản Hà Nội và tăng ni quốc doanh và GHPGVNTN ra nhiều phương án khác nhau để tùy cơ, tùy thời hành đô.ng.

Một phương án là cho Thích Huệ Đăng (Nguyễn Ngọc Đạt) chuẩn bị biểu tình với khoảng 200,000 người để làm cách mạng, đảo chánh giả bất cứ lúc nào, khi lòng dân phẩn nộ lên cao và xuống đường, biểu tình, bạo động, nổi loa.n. Vào năm 1990-1991, Cộng sản Hà Nội tưởng rằng sẽ có tòa Đại Sứ Mỹ tại Hà Nội rất sớm. Thích Huệ Đăng sẽ cho biểu tình ngay trước tòa Đại sứ Mỹ để biểu diễn làm "cách mạng" như ở Đông Âu. Nhưng vì Hoa Kỳ chậm trễ gởi đại sứ Mỹ đến Hà Nội nên phương án này không được xử du.ng. Vì tin đồn lộ liễu ra đến ngoài nên Thích Huệ Đăng phải bị bắt "giả" và bỏ tù giả để làm ăng ten dò tin những tù nhân chống Cộng khác và được tiếng là sư tăng GHPGVNTN chống chính phủ.

Một phương án khác là cho cán bộ cầm đầu Đại Học Vạn Hạnh, ta gọi "băng Vạn Hạnh", ra mở màn diễn đàn tự do, tù nhân lương tâm nhân quyền Cộng sản với các sư Thích Quảng Độ, Thích Tuệ Sỹ, Thích Trí Siêu, Phó viện trưởng Đoàn Viết Hoa.t. Phương án này có nhiều mục đích gây tiếng vang với hải ngoại là có "chống đối" ngay trong nước. Che khuất cuộc tranh đấu "một mình" của bác sĩ Nguyễn Đan Quế. Tiếng Anh gọi thủ đoạn này là "ăn cắp ánh đèn sân khấu" (to steal the limelight) của bác sĩ Quế.

Cũng cùng "ăn cắp" luôn cả sự tranh đấu chống Cộng thầm lặng của toàn dân Việt Nam bằng cách làm cho quốc tế và mọi người hải ngoại chỉ chú ý tới chúng, mà quên hẳn dân tộc Việt Nam, quên hẳn sự cai trị tàn ác của Cộng sản tại Việt Nam.

Bộ máy tuyên vận Cộng sản cố gắng tạo tên tuổi và nổi danh tại hải ngoại cho các cán bộ tăng ni, giáo sư Vạn Hạnh mà từ trước tới nay chưa ai biết tên tuổi. Chúng tính thu hút quần chúng hải ngoại và đưa những tên tuổi này lên thành "lãnh tụ" người hải ngoại cho mục đích hòa giải hòa hợp với Cộng sản, đòi Cộng sản phải dân chủ hóa, phải giải thể nhằm mục đích xóa bỏ mọi mưu toan dùng vũ lực tiêu diệt Cộng sản Hà Nô.i. Luận điêu tuyên truyền tung ra hải ngoại là vấn đề dùng vũ lực chiến tranh chống Cộng đã lỗi thời, không được Hoa Kỳ và quốc tế hưởng ứng. Vậy chỉ còn cách duy nhất là tranh đấu hòa bình và tìm cách sống chung với Cộng sản trong tinh thần dân chủ đa nguyên, với diễn tiến hòa bình và hy vọng Cộng sản sẽ thay đổi, đổi mới.

Bộ máy tuyên vận Cộng sản và quốc doanh hải ngoại hoạt động rất uyển chuyển. Chúng đe dọa rằng chúng mạnh và được người Mỹ ủng hộ, trước sau gì thì cũng nắm chính quyền. Chúng gây "uy tín" với khủng bố đe dọa ngầm làm cho các trí thức hay chính trị gia hải ngoại, và các tôn giáo khác, kể cả Công giáo, phải hùa theo chúng và liên minh, liên hiệp với chúng.

Vì không thể đoán trước được thời thế sẽ biến chuyển ra sao, và vì không hề có sự ủng hộ của người Mỹ, nên bọn tăng ni quốc doanh GHPGVNTN và bộ máy tuyên vận Cộng sản hải ngoại rất lo âu ví chúng không có bước đi rõ rê.t. Chúng không biết ai sẽ làm lãnh tụ quốc gia tiêu diệt Cộng sản? Chúng không biết những ẩn số chính trị của người Mỹ. Chúng không bao giờ được tiếp xúc với quyền lực Hoa Kỳ. Chúng quá ngu dốt thấp kém nên không thể hiểu nổi các tính toán siêu chiến lược và hoạt động, hành động hay nước cờ mà người Mỹ sẽ đi trong tương lai. Chúng không dám hoạt động Cộng sản công khai hay lộ liễu vì tuy người Mỹ công bố bang giao với Cộng sản Hà Nội nhưng họ vẫn giữ thái độ lạnh lùng dửng dưng.

Bọn tăng ni quốc doanh và tuyên vận Cộng sản vẫn gây ấn tượng với người Mỹ và người Việt hải ngoại rằng trong nước vẫn có tự do phát biểu, chống đối và đối lập với các "tù lương tâm nhân quyền Cộng sản". Có chống đối mà nhà nước Cộng sản vẫn khoan hồng độ lươ.ng. Gây chú ý quốc tế vào những cán bộ trá hình thành tù nhân nhân quyền và lương tâm Cộng sản mà không nhìn thấy hàng ngàn trại tù và hàng triệu tù nhân khác.

Chúng gây ấn tượng Việt Nam không còn là một cái nhà tù khổng lồ, và những người chống đối vẫn được đối xử tử tế... gây ấn tượng là Cộng sản đã thay đổi vì "sợ" bị lật đổ như ở Đông Âu. Gây ấn tượng rằng chính Cộng sản cũng muốn xóa bỏ Cộng sản để thành dân chủ và có nhân quyền. Tạo bộ mặt cải tổ và thay đổi thành dân chủ để được Mỹ công nhận và bang giao. Tạo phương tiện điển hình và lý do cho cán bộ tuyên vận hải ngoại hoạt động với mục đích lái các hoạt động chống Cộng sắt máu sang hướng hòa giải hòa hợp, bất bạo đô.ng...

Nhưng chúng không ngờ rằng người Mỹ và quốc tế vô cùng khôn ngoan. Họ đóng kịch rất khéo. Họ làm ra vẻ tin tưởng màn kịch bịp bợm của chúng. Họ ra vẻ tin tưởng chúng, thân mật với chúng, và lơ là người quốc gia, lơ là vấn đề chống Cộng hay tiêu diệt Cộng sản. Nếu nhìn kỹ, ta thấy chính quyền Mỹ rất ít nói và rất dè dă.t. Trái lại, những "dư luận" mà ta thấy trên các báo lá cải, báo chùa, báo chợ và đài phát thanh rẻ tiền thì chỉ là muối bỏ biển, hay là tiếng chó tru trong đêm vắng, không có ảnh hưởng gì đến chính trị và chiến lược của Hoa Kỳ.

* * *

No comments: