Tuesday, July 13, 2010

TRƯƠNG MINH HÒA. - " CĂN-TU" THƯỢNG TỌA THÍCH QUẢNG BA, THIÊN TÀI" HÙNG BIỆN"

  • " CĂN-TU" THƯỢNG TỌA THÍCH QUẢNG BA, THIÊN TÀI" HÙNG BIỆN".-TRƯƠNG MINH HÒA. -
Có thể nói mà hổng sợ bị thiên hạ cho là" trớt quớt " do hổng có" cơ sở, cơ bản" là trong giới TĂNG CHÚNG, bao gồm một số vị trong thời gian dài đã TÚNG CHĂNG, lợi dụng danh nghĩa, bình phong của các vị cao tăng trong nước bị tù đài, quản chế, trù dập tàn bạo bởi bọn quỷ đỏ vô thần, nên được giới Phật tử lầm tưởng, mang tiền cúng dường, làm công quả để ủng hộ cho giáo hội Phật Giáo do Huề Thượng Thích Quảng Độ, Thích Huyền Quang...trong cơn" đại pháp nạn", nào ngờ đây là sự tiếm danh Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.

Như câu tục ngữ:" thầy pháp ăn, thầy chùa chịu", nhưng trường hợp nầy thì sửa lại là:" Thầy Cúng ăn, thầy Chùa chịu", lý do thật là" giản đơn" là tuyệt đại đa số những kẻ" tiếm danh" không phải là bậc tu hành" núp bóng từ bi" chỉ với mục đích để:" mượn đạo tạo tiền", lợi dụng luật nhân quả, luân hồi để hù Phật Tử về " kiếp sau" mà cúng dường, làm công quả thật nhiều, đó là:" chùa, tiền do bá tánh đóng góp, sư quản lý và trụ trì lãnh đạo". Chùa là nơi tôn kính, truyền thống" đạo pháp gắng liền với dân tộc", ngày nay được những kẻ tiếm danh biến thành TIỆM PHẬT, là nơi thu tiền mà không trừ thuế (Tax free), chủ yếu thương vụ với những dịch vụ đám ma chay ăn tiền tụng kinh rất là cao, được gọi là" chặt đẹp", nên Phật tử nghèo quá cố dù có tấm lòng thành, hiền lành, nhưng vì không có đủ tiền, là không được hưởng" chế độ" siêu thoát, hay" tiêu diêu nơi miền Cực Lạc", nên" có tiền mua Phật cũng được" hay sao?

Như vậy thì những tay triệu, tỷ phú ở Bắc Bộ Phủ như Lê Khả Phiêu, Đổ Mười, Nguyễn Tấn Dũng.... sau khi gây bao nghiệp báo, lúc chết đi, mời các thầy cúng, tụng như Thích Thanh Từ, Thích Nhất Vẹm, Thích Trí Tịnh.... đến cầu siêu, trả tiền rất cao, là được" đắc quả" đứng ngồi gần tòa sen, thì quả là sướng quá, đúng như câu tục ngữ:" Những thằng chụp giựt có phần ưu tiên". Dịch vụ cầu siêu, lưu trữ tro cốt người quá cố...nên các" thầy cúng, thầy tụng" làm ăn khắm khá, nhiều người đã thành công rực rở thương nghiệp" Buddha for sale" có trong tay bạc" nhiều triệu, chục, trăm đô La", đã trở thành giới" Tư bản Phật Giáo" không lao động mà lại "vinh quang", chỉ ngồi tụng kinh gõ mõ mà" huy hoàng"; đã vớt tiền một cách" sáng tạo lẫn tối tạo" ngọt xớt" róc da, xẻ thịt thân chủ" mà được tôn kính, xá dài, ra ngoài xã hội được gọi là" lãnh đạo tinh thần". Do bản chất của những kẻ" thay mượn thiền môn làm thương mại" nên những kẻ nầy luôn né tránh" tôn giáo không làm chính trị" để có thể làm ăn với tất cả mọi Phật Tử, không phân biệt là dân tỵ nạn kinh tế, chính trị, hai hàng, đón gió....tức là" túi tiền rộng mở" chớ không phải là" cửa chùa rộng mở". Sau khi giáo chỉ số 9 khẳng định những kẻ tiếm danh, thì những người gọi là TĂNG CHÚNG bèn TUNG CHẮN nhằm bảo vệ cái của cải vật chất do" lừa" Phật tử, MANH DẠO do MẠO DANH đức Phật, tiếm danh giáo hội mà có qua bản tuyên bố chung, bạch hóa luôn danh sách 124 kẻ" mượn tên" giáo hội để thành đạt tài sản " tu nhất kiếp, giàu nhất thời".

Tại Úc Châu, nhắc đến giới tăng ni, phải nói đến vị"căn-tu", pháp danh là Thích Quảng Ba; sau nhiều năm tu lẫn hành, được biết Ngài là một tu sĩ Phật Giáo rất được nhiều người biết đến, nhất là được hai đài" Phét-Thanh" Éch Bị Ếch ưu ái, nhiều phen mời lên đế" phét biểu" về" tình huống" Phật Giáo tại Việt Nam, hải ngoại.

Được biết ngài Thích Quảng Ba là người có" tâm đạo" nên đã" thí phát quy y", hạ quyết tâm tu hành để mai sau, nếu không lên được NIẾT BÀN, cũng đạt tới NIẾT GHẾ, hay là NIẾT NỆM như ngài hề thượng Thích Phước Ghệ đã" thành công viên mãn", từng dùng tiền CÚNG DƯỜNG để qua Mỹ CÚNG CHIẾU với đệ tử Diệu Đức mà sau khi được nhiều người biết đến, thì ngài Thích Phước Ghệ vẫn" thanh tâm trường lì lợm", nhất định bám chùa, giữ của. Ngài Thích Quảng Ba đã bỏ hết chuyện" chết chóc" của hàng triệu người trong quân lực VNCH ngày đêm xã thân chiến đấu bảo vệ tự do, trong đó có ngôi chùa mà ngài tu tập. Tức là ngài coi cõi đời là cõi tạm từ thuở" đất nước đang đắm chìm trong khói lửa" nhưng cũng có một số người chưa động não:" ai người yêu nước, động lòng chưa?". Cảnh giặc đang đe dọa" quốc gia hưng vong" nhưng" thất phu chưa hữu trách", nên bỏ cả chiến tranh để ngồi tu mà tìm đường giải thoát khỏi kiếp" quân dịch" là đạt được cái" hạnh thọ", là cái" đắc quả" đầu tiên của người tu học. Nếu trong cuộc chiến bảo vệ lý tưởng tự do miền Nam mà có quá nhiều người" coi cõi đời là cõi tạm" như Ngài, thì toàn thể miền Nam không có đủ chùa để cho những" đứa con Phật" đang tìm đường giải thoát khỏi" kiếp chiến tranh" tu hành. Nếu trong lịch sử Việt Nam, trải qua hàng ngàn năm Bắc Thuộc, mà những thanh niên đều có cái" tâm đạo" như ngài, thì ngày nay đâu có cái tên nước Việt Nam và chắc chắn là nói tiếng Quan Thoại, uống sửa Tam Lộc từ lâu rồi.

" Trong chiến tranh thì không có mặt.
Trốn quân dịch, ngài tu hết cả thời.
Giặc Cộng vô, thì ngài dông đi mất.
Để quê nhà pháp nạn cứ đè lên.
Đạo pháp ơi! Tu kiểu nầy sướng quá.
Từ hải ngoại ta tu.
Ta xây dựng bằng mười.
Tiền bá tánh ta thu, ta xây tự viện nhiều hơn"
( xin được nhái bài ca Tình Đất Đỏ Miền Đông của nhạc nô Trần Long Ẩn).

Ngài là người sang Úc với diện tỵ nạn chính trị, có thời ở trại tỵ nạn Pulau Bidong, ngài nói với nhiều đệ tử rằng:" Ngài hổng muốn đi, nhưng đệ tử gạt và bắt thầy xuống ghe, bị kẹt mới đi, người tu hành ở đâu cũng được". Nghe ngài nói, nhiều người phục lắm, nhưng sang nầy thì còn hỏi lại khi thấy Ngài đi tu" từ không đến có" với 2 ngôi chùa, một cư sá ( apartment) đúng là" tu nhất kiếp giàu nhất thời".

Ngài là người có tài HÙNG BIỆN, mà theo nhiều người biết những người nầy có thể nói trắng thành đen và ngược lại, nên chẳng HIỀN BỤNG đâu. Thật vậy, ngài là người có tài nói, nhất là từ khi đi đến" thế giới Tây Phương Cực Lạc" có tất cả từ thức ăn, tiền bạc....hổng biết Ngài có luôn cả chuyện đi" tịnh thất" hàng năm vài ba tháng như Ngài Hề Thượng Thích Phước Ghệ ( từng là đồng đạo, đồng dao của ngài). Một số vị tu đắc quả thiền tông Tiếp Hiện của Ngài thiền sư Thích Nhất Vẹm luôn có người cùng tu đạo, mà giới nầy gọi là:" cục cưng"; nếu hổng có cục cưng thì làm sao tìm đến cõi" non bồng nước nhược". Có thể nói là nhờ" bơ" trơn tru nên ngài nói chuyện rất nhuyễn, lưu loát, ai nghe trên đài phét thanh Ếch Bị Ếch thường do đích thân trưởng đài phỏng vấn, cũng biết là Ngài nói rất hay và" nói không kịp nuốt nước bọt". Nếu Ngài hành nghề luật sư cũng phải là trạng sư, hay vào tới Q.C, nếu Ngài" nhảy núi", cũng phải ít nhất là có những chức vụ có dính với chữ" Bí, Ủy", làm thương buôn cũng thành công nhất là trong lãnh vực môi giới " broker". Đương nhiên là Ngài đi tu cũng đạt đến" chất lượng" cao là được nhiều người biết đến, kể cả chính phủ Úc, thỉnh thoảng mời ngài để" vấn kế" như thủ tướng Kevin Rudd mời ngài dự đại hội 2020 khi ông ta mới lên nhậm chức.

Sau khi ngài được Huề Thượng Thích Hộ Giác, Phó Tăng Thống ở hải ngoại và Huề Thượng Thích Quảng Độ từ trong nước" đăng ký" vào danh sách" tiếm danh" giáo hội, thì Ngài cùng với một số đồng đạo, đồng phe cánh, gọi là Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan, mở cuộc hợp báo được tổ chức ngày thứ sáu 26 tháng 6 năm 2008, lúc 9 giờ sáng ( hình như tờ Văn Nghệ ghi sai, đúng ra là ngày 26 tháng 9, năm 2008?). Cuộc hợp báo tại chùa Pháp Bảo ( N.S.W) nầy được đăng trên tờ tuần báo Văn Nghệ của Nguyễn Vi Túy và Hồ Ông, số 279, ngày thứ năm, 2 tháng 10 năm 2008, có đăng hình của Ngài và đồng đạo huề thượng Thích Bảo Lạc, chỉ nhìn hình, dù là" tri diện bất tri tâm" cũng khiến những ai thuộc truyện Kiều nhớ đến câu:" ăn gì mà to lớn, đẫy đà thế kia?"

Đề tài là" Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan hợp báo công bố quyết định chung". Nhằm khẳng định lập trường trước sau như một, dù" chuông có thể bể, mõ có thể rè, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi là" hổng thèm giải thể, giải tán" kiên trù bám trụ, vì chùa giáo hội có được là" do tiền bá tánh đóng góp, sư quản lý, trụ trì lãnh đạo" là CHỦ QUYỀN RIÊNG của từng giáo hội, chớ hổng phải thuộc về ai cả.

Như vậy những người đóng góp từ nhiều năm qua, là tuyệt đại đa số Phật tử, cũng phải phủi tay, vì của cải thuộc về các ngài, không ai được xâm phạm, kể cả nhũng người góp công tạo nên; hay nói theo từ ngữ dân chơi hụi là Ngài đã" úp nhiều chưn hụi công đức" của nhiều Phật tử, từ mấy thập niên qua. Đương nhiên là những người bị giựt hụi công đức được hứa hẹn là:" kiếp sau Phật sẽ trả gắp mười lần qua", chứ ngài hổng có trách nhiệm, chỉ biết" tiếp quản" tài sản để làm chủ chùa, chủ cư sá...mà thôi... Ngài khẳng định là: không ai có thể áp đặt việc" giải tán hay thu hồi". Rồi Ngài còn" hùng biện" nhưng không" hiền bụng" là: gắng bó và dấn thân hợp tác đa diện với Hội Đồng Lưỡng Viện do Đại Lão huề thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo. ( ngưng trích). Chuyện nầy cũng giống như một người nào đó, lấy bản hiệu cửa hàng fast food" Mc Donald" làm ăn, thời gian sau bị công ty thưa kiện, thì người" tiếm danh" chẳng những không thèm nhận tội, lại còn tiếp tục tiếm danh và lên giọng là:"gắn bó và dấn thân hợp tác đa diện.." với Mc Donald để làm ăn, đếch sợ ai cả. Chuyện nầy chắc là nghịch nhỉ, trái với luật pháp lẫn đạo lý, công bằng, nhưng lại được những kẻ gọi là TĂNG SĨ áp dụng một cách nhuần nhuyễn, thật là" miệng lằn lưỡi mối" mà thường có trong giới lưu manh, gian hùng, chớ người lương thiện không có" chế độ nói ngang, cải bướng".

Như vậy là Ngài cũng có giáo hội" tự biên tự diễn" đương nhiên là cũng là tiếm danh" không người lái", thu tiền cúng dường, công quả để" đi từ không đến có" mà" không cần lao động, chỉ ngồi tụng kình gõ mõ, thuyết pháp" mà vẫn" vinh quang hơn cả những nhà giàu" trên thế gian nầy. Ngày nay, sự phân hóa các tôn giáo là điều mà đảng Cộng Sản rất là tâm đắc, nên cái giáo hội ĐỘC LẬP nầy được" giàu có" như ngày hôm nay là nhờ ĐẬP LỘT từ tiền bá tánh, mà sư thì hưởng hết, điều nầy càng làm cho giáo hội tại quê nhà khó khăn hơn, khi mà" cánh tay đắc lực ở hải ngoại" đã bị" chặt đứt", đẻ ra cái giáo hội độc lập mà vẫn mang tên THỐNG NHẤT, quả là các nhà làm tự điển cần phải ghi chú thêm từ" thống nhất" để cho phù hạp với ý nghĩa nầy mỗi khi dùng để chỉ cho" cái đạo Phật ngày nay".

Một số câu hỏi về vụ" có quá nhiều chùa nhỏ trong vùng Cabramatta, các tu sĩ" không rõ nguồn gốc" đến từ Việt Nam và sự tham dự của các tu sĩ Phật Giáo vào các cuộc tranh đấu. thì Ngài Quảng Ba dùng tài" hùng biện" một cách" sáng tạo" lắm, Ngài cho là vì khi bảo lãnh là biết họ là ai, ngài cảnh cáo là:" đừng vì họ xuất xứ từ Việt Nam mà vội chụp mũ là Cộng Sản" ( ngưng trích). Lời giải thích của Ngài quả là đúng như cái" logic" của những đỉnh cao trí tệ nòi người từ trước và sau cuộc chiến; xin hảy xem vờ tuồng cải lương" Người Ven Đô" với nhân vật Tám Khỏe, do đệ nhất danh ca vọng cổ là Út Trà Ôn đóng, ông nầy từng tuyên bố" tôi ly khai với Việt Cộng" nhưng sau 30 tháng 4 năm 1975, té là Tám Khỏe là tình báo gián điệp nằm vùng, làm công tác thật" chất lượng", dĩ nhiên là chỉ có Việt Cộng mới biết Tám Khỏe là ai?. Chớ các cơ quan an ninh chưa nắm bằng cớ, thì làm sao ra tay.

Trong khi giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước, trước đây, đi cứu tế cũng bị nhà nước tịch thu, bắt bỏ tù, khi Huề Thượng Quảng Độ, cùng các chư tăng đi thăm Huề Thượng Huyền Quang ( cũng là thầy của ngài Thích Quang Ba) thì bị công an chận đường, bắt bớ; lúc thượng tọa Thích Không Tánh mang tiền ra Bắc giúp dân oan khiếu kiện cũng bị công an bắt và áp giải về Saigon.... ở trong nước mà còn đi đứng khó khăn, thì chuyện được" xuất ngoại" di tu, du tu...nếu không phải là người của đảng thì làm sao được rời khỏi Việt Nam. Đó là điều mà ngài thượng tóa Thích Quảng Ba đã cố tình quên, hay không nuốn nhắc đến, mà ngài chỉ dùng tài hùng biện để chụp mũ ngược lại những ai nói lên sự thật, là lối mà Công an trong nước luôn dùng để" trấn áp" chụp mũ những người dám nói lên sự thật. Một điều khỏi cần" động não" là những nơi gởi tu sĩ xuất ngoại chắc như bắp là: giáo hội Phật Giáo Việt Nam của Thích Trí Tịnh, Thích Thanh Từ, Thích Nhật Từ, kể cả" cư sĩ" Dũng Lò Vôi, chủ trì ngôi Đại Nam Quốc Tự ở Bình Dương...có khả năng, quyền hành, uy tín với đảng và nhà nước trong việc gởi ra nước ngoài những tu sĩ thấm nhuần chủ nghĩa Marx Lenin ở kinh Phật, để gia nhập vào hàng ngũ" cán bộ tôn giáo vận". Như vậy là Ngài Thích Quảng Ba, nói rất đúng theo" chính sách" và chủ trương trong việc đưa người, bảo lãnh, tăng cường hàng ngũ tăng chúng hải ngoại để sau nầy đắc dụng. Tuy nhiên ở hải ngoại nầy, ai cũng biết là thành phần sư, ni nào được xuất ngoại thoải mái như Thích Thông Kinh; nếu không bị bể với giấy công vụ của Pa 18 cấp, thì cũng là người tu hành phải không ngài Quảng Ba?. Tội nghiệp người tu hành mà, người ta được bảo lãnh qua nước ngoài tu THIỆT TÌNH, chớ phải nào vì THỊT TIỀN và đảng cài qua đâu....lối nói nầy cũng giống như:

" Người mù xem ti vi.
Người đui đang đọc báo.
Người cụt hai giò đi xe đạp.
Người cùi cắt móng tay".

Về lập trường thì Ngài vẫn xác định rõ ràng:" người tu sĩ Phật Giáo có lập trường chính trị, nhưng hành động chính trị thì không". Câu" hùng biện" nầy nghe qua chẳng:" hiền bụng" chút nào; lập trường chính trị là theo Cộng Sản hay quốc gia hay là" hòa hợp hòa giải? Thật là lập lời như" cõi vô minh". Lập trường chính trị mà chỉ" tồn kho trong đầu" thì đố ai biết Ngài nghĩ gì? Đó là điều mà người ta dè dặt:

" Dò sông dò biển dể dò.
Nào ai lấy thướt mà đo lòng người"

Ngày nay ma quái lẫn lộn, thì cái tâm rất khó, chỉ khi nào" tư tưởng hướng dẫn thành hành động" mới biết, thì coi như quá trễ. Người tu hành như ngài là hổng có hành động chính trị, nên khi giặc Cộng đánh phá, thì ngài vẫn" thanh tâm trường an lạc" ngồi tu, tức là" sống chết mặc bây, thầy tu sống thọ", được ngài áp dụng từ thuở mới đi tu thời trước 1975 đến nay, vẫn không phai mờ, dù thời gian đã qua. Người mà chỉ có lập trường chính trị mà hổng có" hành động chính trị" như" chuông thiếu mõ, thầy chùa thiếu bộ cà sa., người lái xe không bằng lái, tiệm Phật thiếu cúng dường...." và những người tu như thế nầy, chỉ biết tụng kinh, cầu nguyện, ngay cả trút căm thù qua lời cầu rằng:" Nam Mô A Di Đà Phật, nhờ Phật Tổ, Trời....giết hết bọn Việt Cộng vô thần dùm, để giải trừ pháp nạn, cứu độ chúng sanh..".

Việt Cộng khoái lắm, cầu nguyện suông mà hổng làm gì, nói tới mà hổng biểu tình....thì Việt Cộng cũng dám xuất tiền ủng hộ in thêm kinh, cung cấp thêm đèn, nhang, cơm chay... để cho ngài tiếp tục cầu nguyện, cho hạp với" lập trường chính trị". Ngài còn binh vực cho những kẻ chỉ la lớn chống Cộng, rồi khi giặc đến là" trở thành người chống Cộng thầm lặng" khi Việt Cộng sang như câu:" không vì thấy tôi không xuất hiện trong một cuộc biểu tình nào đó mà vu cáo tôi là Việt Cộng" ( ngưng trích). Còn việc đi biều tình thì Ngài coi đó là:" tùy quyền của mỗi cá nhân và không phải bất cứ hội đoàn nào tổ chức mà bắt buộc chúng tôi phải tham gia". Nếu ở bên trại tỵ nạn, Ngài nói câu nầy thì hy vọng sẽ được Cao Ủy Tỵ Nạn mời về Việt Nam để tiếp tục" hoằng pháp" và sau nầy" hoằng bạc" trong giáo hội Phật Giáo nhà nước. Như vậy là cái Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan" ĐỘC LẬP" nầy hổng có chủ trương biểu tình chống Cộng, chỉ lo thu tiền, xây chùa, bảo lãnh người từ Việt Nam qua tu...nhưng ngày 13 tháng 10 năm 2008, trong cuộc biểu tình chống thằng thủ tướng" không người lái" Dũng Xà Mâu, Ngài Thích Quảng Ba tham dự với tư cách" cá nhân", cũng giống như bao nhiêu người khác, thế mà Ngài lại nhảy lên phét biểu dài dòng và được đài phát thanh SBS do Quốc Việt phỏng vấn, phát nhiều nhất những lời của Ngài, khiến người nghe có cảm tưởng cuộc biểu tình nầy là do Ngài Quảng Ba thực hiện, truyền thông nầy cũng có lối làm việc như các đài phét thanh trong nước, dùng làm công cụ nói trắng thành đen, mới đây chụp mũ, bôi nhọ những vị lãnh đạo tinh thần Công Giáo trong vụ cầu nguyện ở Thái Hà, Tòa Khâm Sứ.

Việc Đại Lễ Phật Đản tổ chức tại Việt Nam, theo ngài Quảng Ba là vượt khỏi cương vị quốc gia, do Liên Hiệp Quốc, nên:" người tham dự là để VINH DANH ĐỨC PHẬT". Đây cũng là lối" hùng biện" nữa, vì lễ phật đản 2008 tại Việt Nam , trên hình thức là Liên Hiệp Quốc, nhưng thực tế là" theo định hướng xã hội chủ nghĩa". Trong chuyện Tây Du Ký, Tam Tạng vì" vinh danh đức Phật" mà đi cùng với ma vương, trong tinhh thần" hòa hợp hòa giải" giữa chánh tà, thì đức Phật không được vinh danh, mà trái lại còn làm hoen ố uy danh đức Phật nữa.

Qua cuộc hợp báo nầy, được đăng báo và nhiều người từng nghe ngài Quảng Ba nói trên đài phét thanh, cũng biết ngài là người có trình độ" lý luận" cao, có khả năng" hùng biện" nhưng không" hiền bụng" chút nào. Ngài còn cảnh cáo những cơ quan truyền thông ở Úc Châu là chớ nên xen vào, xuyên tạc....ngày nào đó quí vị nghĩ làm đài phát thanh; nhưng Ngài khẳng định là" hổng bao giờ bỏ tu". Thật vậy, nếu Ngài mà bỏ tu, rời khỏi cái" cơ ngơi" đồ sộ gồm 2 ngôi chùa và một cư xá, thì uổng lắm, của cải vật chất dù là" cõi tạm" nhưng cũng đáng giá" bạc triệu" mà../.

Trương Minh Hòa

1 comment:

Anonymous said...

Họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện TẤT tri tâm . Rất là ay mắn và hạnh phúc cho đân Việt Nam nếu tên thích quảng ba - viết thường - không đội lốt nhà tu thì hắn sẽ là tên cướp khét tiếng.