Saturday, June 6, 2009

VÌ TỔ QUỐC VIỆT NAM HAY VÌ ÔNG QUẢNG ĐỘ?-Việt Thường - Nam Nhân


Xin bấm PLAY để nghe âm thanh

VÌ TỔ QUỐC VIỆT NAM HAY VÌ ÔNG QUẢNG ĐỘ?


Việt Thường - Nam Nhân

Ngày 29-3-2009 vừa qua, từ Thanh minh thiền viện, Sài-gòn, ông Quảng Độ, nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, phát ra Lời kêu gọi "Biểu tình tại gia, Bất tuân dân sự" trong cả tháng 5-2009.

Thích Quảng Độ

Nhiều người đã lên tiếng, ủng hộ cũng có mà chống đối cũng có, chủ yếu xoay quanh yêu cầu số 3, trong bản văn của Lời kêu gọi, xin trích nguyên văn:

"Yêu cầu Nhà cầm quyền Việt Nam khẩn cấp triệu tập một Đại hội đại biểu toàn dân bao gồm các nhà khoa học, các chuyên gia kinh tế, kỹ thuật cơ khí luyện kim, các chiến lược gia quân sự cùng đại biểu các thành phần dân tộc bất phân chính kiến, tôn giáo trong và ngoài nước để cùng nhau thống nhất ý kiến chận đứng việc khai thác quặng bô-xít ở Tây nguyên."

Cho đến hôm nay, tháng 5-2009, qua đã từ lâu, mà vẫn chưa thấy một cá nhân hay tổ chức nào lên tiếng cho biết kết quả của Lời kêu gọi ra sao? Nó cũng rơi vào cảnh "đánh trống bỏ dùi" như lời kêu gọi không về VN và gửi tiền về VN trong tháng 4-2009 vậy! Đây mới đích thực là những kiểu "chống cộng bằng võ mồm" mà lũ việt-gian-cộng-sản rất cần. Bởi qua cái lối đánh trống bỏ dùi như thế, đã gíúp việt-gian-cộng-sản, thâu tóm được tâm lý của các thành phần trong Cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản, để chúng có cơ sở hoạch định những bước kế tiếp trong âm mưu thôn tính Cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản.

Chúng tôi hoàn toàn ủng hộ những người lên tiếng phản đối bản Lời kêu gọi của ông Quảng Độ, vì nó mở đường cho việc thực thi cái bẫy "hòa giải" để tiến tới "hòa hợp" trong bàn tay của tập đoàn việt-gian-cộng-sản. Nói một cách khác là, ký tên với danh nghĩa cá nhân hay hội đoàn đảng phái, mà vẫn còn giữ căn cước "tỵ nạn cộng sản", là mặc nhiên tự nguyện phủ nhận cái căn cước đó, chấp nhận sẽ về Việt Nam để dự cái gọi là "Đại hội Đại biểu Toàn dân" do "Nhà cầm quyền Việt Nam khẩn cấp triệu tập" như sáng kiến chính trị của ông Quảng Độ!!!

VÌ SAO CHÚNG TÔI CHỐNG LỜI KÊU GỌI CỦA ÔNG QUẢNG ĐỘ?

Khi tham cứu bản văn Lời kêu gọi của ông Quảng Độ, chúng tôi không chỉ căn cứ vào nội dung bản văn của Lời kêu gọi, mà còn đặt sự ra đời của bản văn đó trong bối cảnh lịch sử của Việt Nam từ khi xuất hiện cái gọi là "đảng cộng sản Đông dương", với các mục tiêu chính trị và âm mưu chính trị, trong từng giai đoạn lịch sử của Việt Nam, từ 1930 cho đến nay. Đồng thời cũng cần tìm hiểu tại sao sau một thời gian dài, phong trào Phật giáo của Việt Nam bị suy thoái, lại hồi phục dần từ khoảng 1930 trở đi. Và cái gọi là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, đã đóng góp như thế nào cho việc phục hồi và chấn hưng đạo pháp, cũng như đóng góp cho công cuộc chống xâm lược, giành độc lập dân tộc, toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, không phận của Việt Nam, duy trì và phát huy truyền thống lịch sử và văn hóa của nhân dân Việt Nam, làm nền tảng cho việc xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, nhân bản, phồn vinh, theo kịp những tiến bộ mọi mặt của thế giới văn minh và cũng đóng góp cho kho tàng kiến thức mọi mặt của nhân loại. Và tất nhiên, chúng tôi cũng cần biết sự thật về các hoạt động của tác giả Lời kêu gọi, có nội dung độc nhất vô nhị, trong lịch sử chống xâm lược của nhân dân Việt Nam, và cũng có thể của cả thế giới! Đó là ông Quảng Độ, đương kim Tăng thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất!

MỤC TIÊU CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN ĐÔNG DƯƠNG

Ngày nay, ai cũng có thể biết được sự thật về sự ra đời của cái gọi là đảng cộng sản Việt Nam, qua chính các văn kiện của chúng. Dù chúng đã dựng ra cả một tổ chức chuyên biệt là "ban nghiên cứu lịch sử đảng", có chân rết xuống tận các đảng ủy việt-gian-cộng-sản ở xã, với biên chế cán bộ chuyên trách, cũng như ở tất cả các đảng ủy việt-gian-cộng-sản ở các ngành, các bộ trong ngụy quyền cộng sản. Chưa nói đến là chúng còn thành lập đủ các thứ viện, như viện Mác-Lê, viện sử, học viện Hồ chí Minh, bảo tàng cách mạng, bảo tàng Hồ chí Minh, các nhà lưu niệm của những tên việt-gian-cộng-sản qua các giai đoạn lịch sử; từ những tên như Trần Phú, Hà huy Tập, Lê hồng Phong, Nguyễn văn Cừ, Lý tự Trọng… cho đến Lê Duẩn, Trường Chinh, Nguyễn chí Thanh, Phạm văn Đồng, Tôn đức Thắng, Nguyễn lương Bằng, thậm chí cả Nguyễn thị Định v.v… Tất cả những nơi đó, những cái gọi là hiện vật trưng bày, cho đến nhân sự làm việc ở những nơi đó, trên thực tế là trực tiếp liên quan đến cái gọi là cơ cấu tổ chức cho việc biên soạn và chỉnh lý về lịch sử cái tổ chức việt-gian đó mà thôi.

Hà huy Tập Lê hồng Phong

Và cũng phải nói đến nhiệm vụ chủ yếu của cái gọi là ban tuyên giáo trung ương là tô hồng cho cái lịch sử đảng việt-gian-cộng-sản bằng mọi huyền thoại của các trí nô, bút nô, tài liệu giả cùng nhân chứng giả. Nếu không toàn bộ là giả thì chí ít cũng chín giả, một thật. Và, cái ban tuyên giáo trung ương đó với đủ thứ cục, vụ, viện và chuyên viên các loại, còn làm cái việc gọi là BIÊN TẬP lại cho phù hợp với nhu cầu lừa đảo của tập đoàn việt-gian-cộng-sản trong từng giai đoạn. Các văn kiện của quá khứ, cho đến những cái gọi là tuyển tập Hồ chí Minh, tuyển tập Phạm văn Đồng… đều được biên tập lại từ nội dung cho đến văn cảnh, thậm chí thêm bớt cả một bài viết hay một bài nói chuyện; tạo dựng ra cả một nghị quyết trung ương dzổm. Thí dụ nghị quyết 8, về việc cho ra đời cái gọi là mặt trận việt minh, năm 1951, ở Cao Bằng! Hay như năm 2000, chúng loại bỏ trên tạp chí cộng sản, văn kiện đại hội 1 việt-gian-cộng-sản, năm 1936 ở Ma-cao (Tàu), vì trong văn kiện đó chúng lên án các nhà ái quốc Phan bội Châu và Huỳnh thúc Kháng là những tên việt-gian của thực dân Pháp!!!??? Cái thời gian đó vẫn còn một số nhân vật của việt-gian-cộng-sản, dự đại hội 1 ở Ma-cao, còn sống, như Nguyễn văn Xô, đại biểu của cái gọi là đại hội 1 đó, vậy mà chúng lúc thì viết rằng đọc báo cáo chính trị là Lê hồng Phong, lúc sửa lại là Hà huy Tập. Vì Hà huy Tập cùng Trần Phú đã gửi báo cáo đến Nga-xô, tố cáo Hồ chí Minh tội bè phái và vô nguyên tắc khi làm việc. Cho nên khi còn sống và đã nắm được quyền lực, Hồ cho lệnh loại tên Hà huy Tập trong mọi tài liệu. Cho đến khi Hồ chết, chúng buộc phải thay đổi lại vì có những tài liệu trong cục lưu trữ của Nga-xô, bị sụp đổ, đã lộ ra ngoài. Và, ngay cái ngày thành lập tổ chức việt-gian-cộng-sản, khi Hồ chí Minh còn sống, chúng cũng khi thì nói là ngày 6 tháng 1, khi lại ngày 3 tháng 2!!!??? Vì nói láo nên ngọng là vậy!!!

Chúng tôi nêu lên việc trên để bạn đọc lưu ý khi tham khảo các tài liệu của việt-gian-cộng-sản để cảnh giác những việc chúng tô hồng cho bọn chúng và bôi đen phe phái hay cá nhân đối lập, là một quan điểm bất di bất dịch, từ ngày tổ chức việt gian cộng-sản của chúng ra đời cho đến nay.

Đảng cộng sản Đông dương là một tổ chức do Nga-xô thành lập để phục vụ cho việc mở rộng thuộc địa đỏ của Nga-xô. Nhân sự là những tên mang danh Việt Nam, nhưng chúng đã chối bỏ Quốc gia và Dân tộc VN và một lòng một dạ phục vụ cho Nga-xô. Vì hoàn cảnh địa lý và quá trình hoạt động, chúng phải nương tựa vào Tàu cộng, cho nên trong mức độ nào đó, chúng cũng chịu sự lãnh đạo của Tàu cộng và thỏa mãn một số yêu cầu của chủ nghĩa đại hán bành trướng. Khi thực dân đỏ Nga-xô sụp đổ, thì chúng hoàn toàn phụ thuộc vào Tàu cộng.

Do bản chất từ khi hình thành là để làm việt-gian, cũng như tự nguyện chối bỏ ý thức Quốc gia và Dân tộc, cho nên những cá nhân hay tổ chức đảng phái, hội đoàn nào xây dựng trên hệ ý thức Quốc gia, Dân tộc, mà đi bàn chuyện "ích nước, lợi dân"với tập đoàn việt-gian-cộng-sản, chứng tỏ họ không hiểu gì về bản chất của tập đoàn việt-gian-cộng-sản, cũng như không thấy gì hết trong mọi hoạt động "bán nước, giết dân" của chúng. Không phải là lẻ tẻ hay nhất thời, mà những sự việc đó tiếp nối ngày càng trắng trợn một cách liên tục trên mọi bình diện sinh hoạt của xã hội VN, từ trước 1930 cho đến tận ngày nay, tháng 6 của năm 2009!

Mục tiêu số một của tập đoàn việt-gian-cộng-sản là xóa bỏ ý niệm Quốc gia, Dân tộc trong từng con người VN, trước hết là đảng viên của chúng, rồi rộng ra toàn dân, thông qua các hình thức tổ chức, đoàn thể, để đoàn ngũ hóa mọi thành phần nhân dân trong xã hội VN, tùy trình độ nhận thức của các thành phần xã hội đó, mà lèo lái họ xa rời ý niệm Quốc gia, Dân tộc.

Về hành động, chính sách của chúng là tận diệt các cá nhân có uy tín, các tổ chức đảng phái, hội đoàn, nghiệp đoàn…không phải cộng sản.

Cụ Phan Bội Châu Nguyễn Thái Học Cụ Huỳnh Thúc Kháng

Chúng tiêu diệt các đối thủ không cộng sản bằng nhiều cách:

1) Thời thực dân Pháp, chúng chỉ điểm cho thực dân Pháp tiêu diệt. Thí dụ cụ thể là việc Hồ báo cho thực dân Pháp bắt cụ Phan bội Châu năm 1925. Tiếp theo Hồ cũng báo cho thực dân Pháp chận bắt phái viên VNQDĐ, được lãnh tụ Nguyễn thái Học phái qua Xiêm (tức Thái lan) tìm nguồn mua vũ khí. Vì thế cuộc khởi nghĩa, bị giặc Pháp biết trước, nên đã nhanh chóng bị phá, các lãnh tụ trụ cột của VNQDĐ bị bắt và bị tử hình.

2) Chúng dùng tuyên truyền để bôi nhọ, thí dụ nêu trên về trường hợp các cụ Phan bội Châu và Huỳnh thúc Kháng, Bảo Đại bị kết tội việt-gian, trong báo cáo chính trị tại đại hội 1 của việt-gian-cộng-sản, họp tại Ma-cao (Tàu), năm 1936. Cũng như trực tiếp ám sát hoặc dùng vũ trang tiêu diệt, như đối với các đảng Đại Việt, Duy Dân, Việt Cách, VNQDĐ v.v… của thuở 1945-46.

3) Nhưng từ 1951, sau khi tái xuất hiện công khai cái tổ chức việt-gian-cộng-sản qua danh xưng mới, là đảng Lao động VN, gắn chặt với sự chỉ đạo của Tàu cộng, chúng thông qua cái gọi là 4 cuộc cách mạng gồm: cải cách ruộng đất; chỉnh đốn tổ chức; cách mạng văn hóa và tư tưởng; cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, thì trên thực tế ở phía Bắc VN lúc đó, không còn một đảng phái, đoàn thể, hội đoàn, cho đến các tổ chức tôn giáo nào mà không trở thành công cụ của việt-gian-cộng-sản, hoặc tự nguyện hoặc bị bó buộc. Và tất cả đều bị trói trong một tổ chức bao trùm, gọi là mặt trận tổ quốc. Không một cá nhân nào thoát khỏi là thành viên của một tổ chức nhất định và cũng khá nhiều cá nhân bị ràng buộc cùng lúc trong nhiều tổ chức, nếu không muốn nói là hầu hết mọi người. Thí dụ: một người cho dù là đảng viên đảng xã hội chẳng hạn, cũng phải tham gia công đoàn, tham gia tổ hòa giải ở đường phố, tham gia tổ vệ sinh đường phố (nhắc nhở dân phố quét rác hè phố, diệt chuột, diệt gián trong các hộ gia đình), tham gia tổ xóa nạn mù chữ v.v… Ở nông thôn còn khốn khổ hơn, vì mỗi đầu nông dân còn phải tự túc 3 tháng để làm cái gọi là "nghĩa vụ lao động xã hội chủ nghĩa", mà thực chất là sưu dịch, giống thời thực dân Pháp, nhưng nặng nề và ma mãnh hơn rất nhiều trong cái khẩu hiệu: "Chống Mỹ-Ngụy cứu nước"!!!

Cho nên, có thể nói rằng, dưới sự cai trị của đảng việt-gian-cộng-sản, thì những người cầm đầu các đảng như Dân chủ, Xã hội; những người đứng đầu các đoàn thể và các tổ chức tôn giáo, bằng cách này hay cách khác, đã được việt-gian-cộng-sản lựa chọn để làm tay sai đắc lực trong việc lèo lái tổ chức hay đoàn thể mà họ phụ trách, phải đi đúng lộ trình việt-gian-cộng-sản đã vạch ra dựa trên tính chất đặc biệt của mỗi tổ chức, để lèo lái thành viên thực thi một nhiệm vụ nhất định.

Có thể có ít hoặc nhiều thành viên trong một đoàn thể hay một hội đoàn nào đó biểu hiện sự chống đối dưới nhiều hình thức, thông thường là:

Trong sinh hoạt thì: "thứ nhất ngồi ỳ, thứ nhì đồng ý";

Trong lao động thì: "lù dù như đèn cù, tít mù nó lại vòng quanh".

Nhưng khi đã được chấp nhận cho làm lãnh đạo đoàn thể hay hội đoàn thì hầu hết có thái độ "gọi dạ, bảo vâng", nếu có ý kiến "đối lập" với việt-gian-cộng-sản thì không phải do tự ý mà do việt-gian-cộng-sản cho phép đóng vai cò mồi. Cường độ "đối lập" tùy thuộc đặc điểm của đoàn thể hay hội đoàn, cũng như nhiệt độ chính trị của một giai đoạn nhất định.

Khi hiểu rõ những vấn đề nêu ở trên, chúng ta sẽ hiểu mục tiêu của cái gọi là đảng cộng sản Đông dương, khi còn chưa hợp nhất thành một đảng duy nhất, cho đến khi ra đời, chúng vẫn giữ nguyên mục tiêu là vừa chống phá những tổ chức không cộng sản, vừa cài người vào các tổ chức đó, tìm cách chia rẽ nội bộ của tổ chức đó, tiến tới tiếm quyền lãnh đạo nhưng vẫn duy trì danh xưng của tổ chức đó để nắm quần chúng, rồi lèo lái để tổ chức đó biến thành một vệ tinh của đảng cộng sản Đông dương. Nói một cách khác là quần chúng của những tổ chức đó vẫn dốc lòng tin vào lãnh tụ của mình mà không hay biết rằng nhóm lãnh tụ đó vẫn "da hàng thịt" nhưng đã bị "hồn Trương Ba" nhập vào, nghĩa là bị cộng sản hóa về tư tưởng và hành động rồi hoặc đã làm đơn bí mật gia nhập đảng việt-gian-cộng-sản, để có thể đạt được danh vọng và lợi lộc, đúng như ông Quảng Độ đã từng nhận xét trong một cuộc họp của những nhân vật lãnh đạo chủ chốt của GHPGVNTN, vào năm 1981.

Cho nên, trong thời thực dân Pháp, để đoàn ngũ hóa quần chúng một cách hợp pháp, đảng cộng sản Đông dương ĐẶC BIỆT coi trọng việc xâm nhập và phát triển tổ chức Phật giáo.

Và, trong bài viết này, chúng tôi riêng đề cập đến tổ chức Phật giáo, để chúng ta có cơ sở lịch sử mà đánh giá được trung thực cái gọi là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất với nhân vật Quảng Độ, tác giả Lời kêu gọi "Biểu tình tại gia, bất tuân dân sự" cả tháng 5 năm 2009, với đối tượng là người Việt trong và ngoài nước.

ĐOÀN NGŨ HÓA QUẦN CHÚNG

Sau khi ra đời, để tranh giành ảnh hưởng với VNQDĐ, việt-gian-cộng-sản đã vội vã cho tiến hành cái gọi là Xô-viết Nghệ-Tĩnh (1930-31), với khẩu hiệu điển hình của hành động việt-gian, đó là:

"Trí, phú, địa, hào

Đào tận gốc, trốc tận rễ!!!"

Thành lập chính quyền xô-viết, theo mô hình của mẫu quốc Nga-xô (tức chính quyền của công, nông, binh), tiêu diệt 4 tầng lớp rường cột của xã hội VN, cho thấy lập trường chính trị của tập đoàn việt-gian-cộng-sản biểu hiện rành rành bằng hành động, là dọn đường cho nhân dân và đất nước VN thành nô lệ và thuộc địa của Nga-xô một cách "toàn diện và triệt để", như cách diễn đạt của chúng.

Ngay thực dân Pháp cũng không có chính sách tiêu diệt 4 tầng lớp rường cột đó của VN, mặc dù chúng công khai tuyên bố VN là thuộc địa của chúng.

Cho nên, cái khẩu hiệu chống thực dân Pháp của tập đoàn việt-gian-cộng-sản, thực chất là dùng xương máu người VN đánh đuổi thực dân Pháp nhằm đón thực dân đỏ Nga-xô mà thôi!

Nga-xô mới là ông chủ thực sự của việt-gian-cộng-sản, đó là lý do xảy ra cuộc chiến với Tàu cộng năm 1979. Và khi Nga-xô sụp đổ, thì việt-gian-cộng-sản HOÀN TOÀN THẦN PHỤC TÀU CỘNG. Đó là điều tất nhiên phải như vậy, hoàn toàn phù hợp với bản chất và lý do ra đời của chúng. Thật là hoang tưởng khi những ai còn kỳ vọng có thể thuyết phục hay cưỡng bức tập đoàn việt-gian-cộng-sản trở thành những kẻ yêu nước!!! Nếu cá nhân đảng viên việt-gian-cộng-sản nào đó, có thể phản tỉnh để quay về với Quốc gia - Dân tộc, thì biểu hiện đầu tiên là họ phải nói ra được nguyên nhân dẫn họ tự nguyện gia nhập tổ chức việt-gian-cộng-sản, những tội lỗi cụ thể của họ đã phản lại Quốc gia - Dân tộc như thế nào và nguyên nhân nào đã khiến họ tỉnh ngộ. Đấy mới thực sự là phản tỉnh, chứ không phải những lời dạy đời của kẻ tự phong như là một "lãnh tụ chống cộng"!!!

Hàng năm việt-gian-cộng sản vẫn long trọng kỷ niệm cái gọi là Xô-viết Nghệ-Tĩnh, và chúng cũng giành một chỗ đứng trang trọng cho vụ Xô-viết Nghệ-Tĩnh trong lịch sử đảng việt-gian của chúng.

Những biến chuyển của tình hình thế giới và ngay với VN, khiến tập đoàn việt-gian-cộng-sản, không thể thực hiện cái gọi là tiêu diệt tận gốc rễ 4 tầng lớp rường cột nói trên của VN. Cho nên chúng áp dụng chính sách THUẦN HÓA các tầng lớp nói trên bằng "danh vọng và lợi lộc", đúng như kinh nghiệm của ông Quảng Độ đã bật mí, mà chúng tôi trích dẫn bên trên, bởi chúng đã củng cố quyền lực, đã kiện toàn bộ máy chuyên chính, chưa nói đến là chúng đã nắm trọn vẹn đất đai, tài nguyên của cả nước, cùng với tài chánh, ngân hàng, nội thương, ngoại thương, giáo dục, các nghiệp đoàn, hội đoàn, truyền thông, thậm chí lễ hội, vui chơi, giải trí v.v…Nghĩa là nắm số phận người dân bị trị một cách "toàn diện và triệt để"!!!

Phải nắm bắt được những sự kiện đó thì mới hiểu rằng: Đại đa số nhân dân VN hiện nay vẫn gánh chịu trong thân phận của NÔ LỆ. Các tầng lớp Trí, Phú, Địa, Hào đã hóa thân trong "giai cấp đảng viên cộng sản", có nghĩa các tầng lớp đó hoặc là việt-gian 100% hoặc là tay sai đắc lực của tập đoàn việt-gian-cộng-sản, giúp chúng điều hành xã hội. Đừng nhìn vào một vài thay đổi vật chất của người dân hiện nay, như áo quần lành lặn hơn, cá biệt dân oan cũng xài máy chụp hình, cũng điện thoại cầm tay, như kiểu Lê thị Kim Thu chẳng hạn. Mà phải so sánh với tập đoàn việt-gian-cộng-sản và tay sai cũng với những thay đổi vật chất đó, chúng đi xe hơi hàng triêu USD, máy bay riêng gần 8 triệu USD, điện thoại cầm tay bọc vàng 60 ngàn USD, thậm chí một "ông sư" mang tên Thích thanh Vinh "tu" tại chùa Bồ đà, xã Tiên Sơn, huyện Việt Yên (Bắc Ninh), cũng mua xe hơi Ford Focus, điện thoại cầm tay Nokia 6500 để xài.

Thích Viên Định

Riêng về TÔN GIÁO, tập đoàn việt-gian-cộng-sản đã chủ động thực thi lời căn dặn của Lê-nin:

"Đảng Phải Thông Qua Tôn Giáo Để Tập Hợp Và Khống Chế Quần Chúng"

mà chính ông Viên Định, trong bài viết về Vấn đề Pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, do Phòng thông tin Phật giáo ở Paris tung ra ngày 27-5-2009 vừa xong, cũng trích lại lời tiểu di đó của Lê-nin!

VIỆT-GIAN-CỘNG-SẢN SỬ DỤNG PHẬT GIÁO NHƯ THẾ NÀO?

Từ khi ra đời vào đầu năm 1930, thì bọn việt-gian-cộng-sản đã mượn cái lốt Phật giáo để hoạt động. Bởi vì hơn 80% dân số VN theo đạo Phật. Ngay công nhân và nông dân mà việt-gian-cộng-sản coi là lực lượng của cái gọi là "cách mạng vô sản", thì phần lớn cũng là Phật tử. Chưa nói đến Đền, Chùa cũng là nơi tá túc của khách thập phương chẳng may lỡ độ dường, rất thuận lợi làm điểm hẹn hò của việt-gian-cộng-sản còn hoạt động trong vòng bí mật. Chúng không chỉ gián tiếp lợi dụng Phật giáo, mà còn trực tiếp cạo tọc đầu làm sư trụ trì. Thí dụ: tên đại tướng ngụy quân cộng sản, Văn tiến Dũng, từng cạo đầu làm sư để hoạt động cho đến 1945 mới để tóc ra công khai; và tên Hoàng quốc Việt thì đóng vai ông từ giữ đền.

Giai đoạn chiến tranh 1946-54, các cơ sở liên lạc, nhiều nhân viên nằm vùng của việt-gian-cộng-sản, hầu như đều lấy chùa làm nơi ẩn nấp trong vùng Quốc gia, thuộc chính quyền của Quốc trưởng Bảo Đại. Và, bọn chúng đều được tăng ni che giấu, gíúp đỡ tận tình. Lấy thí dụ ở Hà-nội và các vùng lân cận khi đó, sau khi việt-gian-cộng-sản tạm quản lý phía Bắc VN, vào Hà-nội, tất cả mới lòi đuôi chồn của đám tu sĩ Phật giáo làm tay sai cho việt-gian-cộng-sản. Từ chùa Quán sứ cho đến chùa Tràng An, chùa Bộc, chùa Thầy, chùa Trấn Tiên… cho đến Đền thờ Hai Bà Trưng v.v… Hầu hết các tỉnh thành khác cũng vậy, nào các Đền Tam Thanh, Nhị Thanh ở Lạng sơn, cho đến Chùa Cửa Ông ở Cẩm phả

Cũng xin đừng quên là, để thực thi lời dạy của Lê-nin một cách hiệu quả, đại-việt-gian Hồ chí Minh, khi điều kiện cho phép, đã "nhìn xa trông rộng", tuyển chọn đảng viên trung kiên của việt-gian-cộng-sản, cho đi học làm tu sĩ Phật giáo có bài bản, có cầu chứng quốc tế hẳn hoi. Đó là cho đi Ấn độ học. Tụi đó chính là việt-gian-cộng-sản đầu trọc, giữ một vai trò rất quan trọng trong việc đoàn ngũ hóa quần chúng, thúc đẩy họ hoạt động theo kế hoạch của việt-gian-cộng-sản trong từng giai đoạn của lộ trình củng cố quyền lực và nô lệ hóa toàn dân. Nghĩa là chúng không chỉ khai thác cơ bắp của người dân mà còn tận dụng phần tâm linh của người dân bị trị. Cơ quan chuyên chính của chúng khống chế thân xác người dân bị trị, còn tôn giáo khống chế phần tâm linh, có hiệu quả lớn hơn cả cơ quan quản lý văn hóa, tư tưởng!

Quá trình việt-gian-cộng-sản tiến hành vũ trang xâm lược VNCH cũng là quá trình đào tạo và sử dụng đạo quân tôn giáo. Kết quả cho thấy ĐỒNG MINH TIN CẬY của việt-gian-cộng-sản phần lớn chính là những tu sĩ theo đạo Phật, vốn là người của cộng sản việt-gian trao nhiệm vụ cạo trọc đầu để hoạt động, và những tu sĩ mượn đạo Phật để tìm "DANH VỌNG, LỢI LỘC" như ông Quảng Độ đã THỪA NHẬN, trong cuốn sách "Nhận định về Những Sai Lầm của Đảng Cộng Sản Việt Nam đối với Dân tộc và Phật giáo ", do ông Viên Định đã trích dẫn, đưa vào bài "Vấn đề Pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất". Chúng tôi xin trích lại nguyên văn đoạn đó như sau:

"Kính bạch Hòa thượng Viện trưởng Viện Hóa Đạo chủ tọa cuộc họp, kính thưa toàn thể quý vị, chắc quý vị cũng như tôi đều thấy rõ hiện nay con thuyền GHPGVNTN đang lênh đênh giữa biển khơi và gặp sóng to gió lớn, chưa biết sẽ chìm lúc nào. Vậy, nếu những ai trong quý vị có mặt ở đây hôm nay cảm thấy nguy nan sợ hãi mà muốn bước sang thuyền khác để thoát thân, thì xin quí vị ấy cứ việc tự do, không ai ngăn cản cả. Nhưng tôi chỉ xin quí vị ấy một điều là: trước khi bước sang thuyền khác quí vị cứ để mặc cho con thuyền Giáo hội lênh đênh trôi dạt trong sóng gió với những người còn ở lại trên đó, họ sẽ cố sức lèo lái, nếu may mắn vượt qua cơn nguy nan mà đến được bờ bình an thì họ sống, còn nếu chẳng may con thuyền chìm thì họ cũng sẽ sẵn sàng chết theo nó, chứ quí vị ấy đừng đang tâm nhận chìm con thuyền của mình mà có lần từng đưa quí vị đến bờ danh vọng, lợi lộc, trước khi bước sang thuyền khác. Tôi chỉ xin quí vị có thế thôi. Tôi dứt lời và cám ơn quí vị ".

Thích Trí Quang

tên việt-gian-cộng sản đội lốt nhà tu


GHPGVNTN CÓ LÀM CHÍNH TRỊ KHÔNG VÀ PHỤC VỤ AI?


Những năm tháng đã qua, Cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản đã và đang được biết đến những văn bản là tài liệu bằng hình ảnh, là sách báo của những nhân chứng sống, của nạn nhân về hoạt động chính trị của tổ chức mang tên GHPGVNTN, đã phục vụ RẤT ĐẮC LỰC cho tập đoàn việt-gian-cộng-sản trong việc thực thi chính sách mở rộng thuộc địa đỏ của Nga-xô và Tàu cộng.

Đã 34 năm trôi qua kể từ ngày Quốc hận 30-4-1975! Chúng ta đã có đủ bằng chứng, không chỉ có nguồn từ người Việt Nam, mà của cả người ngoại quốc, và chúng ta có đủ bình tĩnh tham cứu các tài liệu đó với kinh nghiệm của nạn nhân của tập đoàn việt-gian-cộng-sản.

Loại trừ là thân phận tội phạm hay đồng lõa, còn không ai có thể phủ nhận rằng cái gọi là GHPGVNTN chính là con ngựa thành Troie của việt-gian-cộng-sản được đặt trong lòng nước Việt Nam Cộng Hòa. Các chức sắc của cái tổ chức đó HOÀN TOÀN không hoạt động vì "Cứu Pháp nạn" như họ rêu rao, giống hệt tập đoàn việt-gian-cộng-sản, chúng cũng chỉ sử dụng cái chiêu bài "Chống thực dân Pháp" rồi "Chống Mỹ-Ngụy" để lèo lái Nhân dân VN và dư luận quốc tế, không thấy hoạt động thực sự của chúng là việt-gian của Nga-xô và Tàu cộng.

"Cứu Pháp nạn" là cái mồi câu của tụi cầm đầu GHPGVNTN để lừa đảo các Phật tử, đẩy họ vào những tội lỗi SÁT NHÂN, BÁN NƯỚC, là những tội ác không chỉ Đạo Phật, mà bất kể tôn giáo nào cũng không cho phép, không dung túng.

Xin quí bạn đọc, hãy tạm quên mình là tín đồ của tôn giáo nào, mà hãy đứng trên tư cách một người Việt Nam với ý thức bảo vệ quyền lợi Quốc gia và Dân tộc của Việt Nam, hãy tham cứu nghiêm chỉnh các tài liệu bằng hình ảnh, sách báo, của cả VN lẫn ngoại quốc, về những bạo loạn do những người đã và đang có trách nhiệm lãnh đạo GHPGVNTN, thực thi trong những năm 1963, 1966, 1968 và những ngày xích xe thiết giáp T54 của ngụy quân việt-gian-cộng-sản cày nát các nẻo đường của VNCH trong những tháng nửa đầu của năm 1975, để thấy cái gọi là GHPGVNTN đã được sinh ra để Cứu Pháp Nạn hay để làm nhiệm vụ đắc lực cho việt-gian-cộng-sản xâm lược VNCH, mở rộng thuộc địa cho chủ nghĩa thực dân đỏ???

Đức Phật đã linh thiêng khiến Quảng Độ đã chính miệng và còn ghi lại trên giấy trắng mực đen rằng:

Con thuyền Đạo Pháp của GHPGVNTN đã làm nhiệm vụ chở nhóm lãnh đạo, trong đó có Quảng Độ, "đến bờ danh vọng, lợi lộc"!

Lời thú nhận đó của Quảng Độ đã cho thấy mục tiêu duy nhất của tập đoàn lãnh đạo GHPGVNTN là DANH và LỢI của chúng, dù phải chà đạp quyền lợi của Quốc gia-Dân tộc Việt Nam!!!

Tóm lại, tập đoàn lãnh đạo GHPGVN, trong đó có Quảng Độ, thực chất là mặc áo cà-sa để làm chính trị, và sự hoạt động chính trị đó nhằm phục vụ cho tập đoàn việt-gian-cộng-sản mà thôi!

Cho nên, sau khi phục vụ đắc lực cho việt-gian-cộng-sản chiếm được toàn bộ đất đai và tài sản của VNCH, nhóm lãnh đạo GHPGVNTN thấy bị xếp loại như mấy con rối Mặt trận giải phóng, Mặt trận Liên minh, Công đoàn giải phóng, đảng Dân chủ, đảng Xã hội…, nên có yêu sách kiểu "công thần Trần Độ" (cũng lại Độ), nhưng đến lúc đó mới nhớ đến bài học của LaFontaine, chuyện con chó thả mồi bắt bóng, thì đã muộn. Số lớn đầu trùm của GHPGVNTN vui vẻ chấp nhận số phận gia nô. Chỉ còn lại hai nhân vật là Huyền Quang và Quảng Độ là vẫn đòi DANH phải cao hơn, LỘC phải nhiều hơn những tổ chức "quốc doanh" khác. Số phận của hai nhân vật "sư ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng sản" cũng hệt lũ "ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng sản" khác, như Lm Nguyễn ngọc Lan, Lm Chân Tín, các du sinh phản chiến như Nguyễn đan Quế, Đoàn viết Hoạt, Nguyễn gia Kiểng…, các cựu dân biểu VNCH như Dương văn Ba, Ngô công Đức, Kiều mộng Thu, Lý quí Chung…, các tướng Dương văn Minh, Nguyễn hữu Hạnh, Nguyễn văn Có, cho đến những nhân vật như Vũ văn Mẫu, Nguyễn văn Hảo, Chung đức Mai…

Sau vài năm bị trừng phạt mà chẳng ai còn để ý đến cái tên Quảng Độ, năm 1985 Quảng Độ gửi đơn nhận tội (trong đơn ghi rõ là BỊ CAN).

Kết quả thảm sát do việt-gian-cộng-sản gây ra cho hơn năm ngàn người dân lành vô tội

vào dịp Tết Mậu Thân 1968 tại Cố đô Huế


LÁ BÀI QUẢNG ĐỘ TRONG BÀN TAY VIỆT-GIAN-CỘNG-SẢN

Nga-xô sụp đổ là một nỗi kinh hoàng cho tập đoàn việt-gian-cộng-sản. Cho nên toàn thể bọn chúng không còn tị nạnh việc thờ Nga-xô hay thờ Tàu cộng, mà cùng đồng thuận thần phục Tàu cộng. Chuyến đi sứ đầu tiên chính là "nhân vật đóng vai ông thiện của Bs Trần xuân Ninh, lãnh tụ "đúng hướng Phở Bò", tức Võ nguyên Giáp, sang Tàu cộng dự cái gọi là Thế vận hội Á châu, chịu nhục nhã ngồi ngay bên cạnh vợ của Tiêu vĩnh Thanh, người điều khiển con rối Võ nguyên Giáp trong trận Điện Biên.

Trong những khó khăn của thời tiết chính trị trên thế giới và VN, tập đoàn tắc kè việt-gian-cộng-sản vội vàng đổi màu, nhất là khi chúng hoảng hốt thấy Cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản lớn nhanh như Phù Đổng về mọi mặt, cả USD, cả chất xám. Cái sức mạnh của David nhờ dựa vào tinh thần Quốc gia-Dân tộc ấy nếu có cách thuyết phục thì thế nào cũng quật ngã tên việt-gian khổng lồ, mang tên đảng cộng sản với cái công cụ nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN.

Những thông tin từ lũ nằm vùng đã giúp việt-gian-cộng-sản XÂY DỰNG MỘT KẾ HOẠCH THÂM NHẬP để hòa bình thôn tính cái Cộng đồng nhiều USD và chất xám này, chưa nói đến việc qua Cộng đồng mà xóa mờ dần bộ mặt việt-gian của chúng đối với quốc tế bằng văn hóa vận và ngoại giao vận. Vì thế tập đoàn việt-gian-cộng-sản đã cho nhặt lại từ thùng rác chính trị những lá bài đã giúp chúng thành công trong việc thâm nhập và VŨ TRANG xâm lược VNCH, mà vì thiển cận nên sau 30-4-4-1975, chúng đã quăng vào sọt rác.

Tình thế không cho phép VŨ TRANG xâm lược Cộng đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản, nên chúng phải tận dụng công tác TUYÊN VẬN để làm MƠ HỒ HÓA Cộng đồng, làm cho không nhận ra THỰC và GIẢ, cuối cùng đi theo mấy tên DZỔM DẪN ĐƯỜNG vào cái BẪY THỜI ĐẠI, có tên DÂN CHỦ và NHÂN QUYỀN, nhưng là DÂN CHỦ CUỘI và NHÂN QUYỀN cũng CUỘI luôn!!!

Và thế là những lá bài bị vất vào thùng rác chính trị như Nguyễn đan Quế, Đoàn viết Hoạt… cùng với những tù hình sự ăn trộm ăn cắp Nguyễn khắc Toàn, những tên bất mãn về địa vị và hưởng thụ như Trần đại Sơn, Lê hồng Hà, Hoàng minh Chính, Phạm quế Dương, Trần Khuê… và một số là an ninh chính trị của chúng xen kẽ vào, điển hình là Đỗ nam Hải, Trần anh Kim… để đóng vai dân chủ cuội, kết hợp với lũ cơ hội ở hải ngoại và các tổ chức đảng phái kinh doanh chính trị, trí thức ngựa, truyền thông lưu manh… để mở đường cho bước đi của âm mưu "Quên quá khứ, xóa bỏ hận thù", từ đó núp dưới khẩu hiệu "Liên minh, liên kết trong ngoài" thực thi thí dụ "người thực việc thực" trong "hòa giải-hòa hợp", điển hình là các vụ "tưởng niệm" tên việt-gian có nợ máu là Trần Độ, tiến thêm một bước là "thành lập văn phòng chống tham nhũng ở hải ngoại", rồi đến "Tiểu Diên hồng" của việt-gian Hoàng minh Chính; các giải nhân quyền cho một lũ đối lập cuội trong nước; giải dũng cảm cho tên công an việt-gian-cộng-sản Đỗ nam Hải…, rồi tưởng niệm tên việt-gian ngoan cố Hoàng minh Chính, thành lập văn phòng 8406 ở Bắc Cali (Mỹ)…

Trong phạm vi bài này, chúng tôi xin chỉ đề cập đến nhân vật Quảng Độ. Còn lũ bất lương, tay sai cho việt-gian-cộng-sản, nói trên, chúng tôi đã có đề cập đến nhiều lần, đặc biệt trong cuốn "Những tên đặc công đỏ trong phong trào đòi hỏi dân chủ cho VN".

Quảng Độ là một lá bài rất quan trọng của việt-gian-cộng-sản trong âm mưu đoàn ngũ hóa Phật tử, cả ở trong nước lẫn hải ngoại, đối với những Phật tử không chấp nhận tổ chức "Phật giáo quốc doanh". Cái gọi là GHPGVNTN trong tay Quảng Độ là phải làm mẻ lưới chót để thu gom những Phật tử đó vào tổ chức để lèo lái họ đi vào lộ trình thôn tính Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản và cũng là cửa ngõ đầu tiên khai mở cái trò giao lưu trong và ngoài VN, qua văn phòng của Võ văn Ái ở Paris (Pháp).

Cho nên cùng lúc sử dụng những lá bài chính trị sọt rác như Nguyễn đan Quế, Đoàn viết Hoạt, Nguyễn gia Kiểng v.v… thì tổ chức GHPGVNTN được tái cấu trúc vào năm 2003, qua Đại hội bất thường tại tu viện Nguyên Thiều, Bình Định. Hội đồng Lưỡng viện được kiện toàn đầy đủ và sự tái phục hoạt của Ban đại diện GHPGVNTN ở các tỉnh, thành, quận, huyện, như thừa nhận của Viên Định. Và sau đó việt-gian-cộng-sản giở ngón nghề đánh bóng lại cái công cụ đã phục vụ chúng rất đắc lực trong việc thôn tính VNCH, vừa nhanh, vừa gọn vừa ít tốn kém mà kết quả xem ra mĩ mãn, mà chúng không lường có ngày Nga-xô sụp đổ, nên đã quăng hết vào sọt rác.

Chỉ bằng một động tác cầm tay dân biểu Quốc hội châu Âu, lôi ra sân bay tống xuất khỏi VN vì đã dám xông vào Thanh minh thiền viện để thăm ông sư rậm râu. Thế là cái ông dân biểu thiếu hiểu biết về việt-gian-cộng-sản đã tự nguyện làm công không lương cho chúng để mở đầu việc đánh bóng Quảng Độ, và ngoại trừ lũ nằm vùng cùng các đảng chính trị con buôn, những người vì không biết ngón nghề lưu manh đảng truyền việt-gian-cộng-sản, đã nhiệt tình lau sạch lá bài thùng rác chính trị của việt-gian-cộng-sản, lại còn tô son, vẽ phấn, tỉa râu, nhuộm tóc cho vai hề mặc áo cà-sa, để râu tóc mần chính trị. Đối với lũ dân chủ cuội cũng thế. Lâu lâu chúng lại khuấy động bằng cho công an chốt cửa, hạch hỏi, mời đi làm việc v.v… và trả lời phỏng vấn với mấy tên làm truyền thông bất lương và dùng báo chí kết tội để tăng thêm hiệu quả tuyên truyền của lũ truyền thông bất lương ở hải ngoại. Hết kẻ mạo nhận đại diện dân oan, kẻ đại diện cho trí thức tiến bộ, kẻ đại diện cho các nhà dân chủ (cuội), đại diện cho 8406, cho Thăng tiến, cho Dân chủ 21, cho các thứ tôn giáo… tràn đầy hải ngoại như những băng ca nhạc sang lậu, người mua chẳng biết đâu mà lựa chọn; người chân thật còn mua của giả theo giá của thật!!!

Đấy là một kiểu mở đường Trường sơn trong chính trị và văn hóa tư tưởng cho âm mưu "hòa gỉải" không điều kiện. Địch thì biết ta, còn ta thì chỉ nghe nói là đã vội tin sống tin chết, chẳng cần tìm hiểu ngọn ngành, mặc cho lũ đảng phái ma trơi Phở Bò đúng hướng, chệch hướng (chắc là Phở Chó), chú phỉnh, quốc dân hành động (không nói rõ là hành động gì, và vì ai) v.v… đi quả lừa. Thí dụ, xin cứ thử hỏi mấy ông già Hội Đền Hùng, xem có biết gì về thằng việt-gian-cộng-sản Hoàng minh Chính không, mà áo thụng, hia, mão, nước mắt nước mũi quỳ lạy cái ảnh của nó! Ai lôi kéo làm một việc điếm nhục cho con cháu vậy? Hay nhà văn Tưởng năng Tiến biết gì hay nghe ai mà nâng bi Trần Khuê là kẻ sĩ số 1 Bắc hà? Bs Trần xuân Ninh thử đưa một dẫn chứng thôi, là Võ nguyên Giáp đã che chở cho sỹ quan nào dưới quyền? Và, lộ trình 9 điểm của tên du sinh phản chiến, thân cộng là Nguyễn đan Quế, nếu được thực thi thì có lợi cho ai? Và v.v…

Mua một băng nhạc sang lậu chỉ ảnh hưởng sự thưởng thức nhất thời của cá nhân. Nhưng ủng hộ hay mũ ni che tai trước một tên Dân chủ Cuội, một tên Đặc công đỏ, một tổ chức hay đảng phái con buôn chính trị sẽ tai hại như thế nào chắc mọi người chưa quên.

Xin lưu ý đến quí bạn đọc hai bộ mặt của các nhà dân chủ trong nước được nhập cảng vào Mỹ để từ đó hình dung ra những bộ mặt khác. Đó là "không không thấy" Nguyễn chính Kết và "luật sư dân oan" Bùi kim Thành, từng cặp kè với "kẻ sĩ số 1 Bắc hà" là Trần Khuê.

Vì thế càng tai hại hơn, nếu chưa tìm hiểu kỹ càng mà đã trao niềm tin vào những loại mặc áo cà-sa làm chính trị như Quảng Độ. Hãy tham cứu các tài liệu, hình ảnh, lời kể của những nhân chứng là nạn nhân trực tiếp của cái tổ chức gọi là GHPGVNTN, trước khi tỏ thái độ. Và, đừng quên là phải đặt vấn đề vì quyền lợi lâu dài của Quốc gia-Dân tộc mà xét hư, thực.

Cần phải nhớ chính cái tổ chức gọi là GHPGVNTN là một trong những tội phạm gây nhiễu loạn trong sinh hoạt tôn giáo và chính trị của VNCH, gây bạo loạn vũ trang và bộc lộ rõ lập trường chính trị bằng hành động qua việc tiếp tay cho việt-gian-cộng-sản trong suốt thời gian chúng võ trang xâm lược VNCH, đến tận ngày Quốc hận 30-4-1975 và sau đó. Trong thời gian đó Quảng Độ là một trong số 13 chức sắc cao cấp nhất của GHPGVNTN!

Cũng cần nhớ chính Quảng Độ đã thừa nhận cái tổ chức GHPGVNTN là phương tiện cho bọn Quảng Độ đạt được DANH VỌNG và LỢI LỘC.

Cũng cần nhớ Quảng Độ chưa bao giờ phản tỉnh về những tội ác đối với Nhân dân và Đất nước VN của cái gọi là GHPGVNTN, cũng như của chính bản thân Quảng Độ.

Cho dù có phản tỉnh thành thật chăng nữa thì Quảng Độ cũng chỉ được khoan hồng để thực sự sám hối trong thiền viện mà tu hành, chứ đừng vì DANH VỌNG và LỢI LỘC mà nhảy vào vòng sát nhân như đã từng dính líu trước đây.

Tuy đề xuất như vậy, nhưng chúng tôi tin rằng Quảng Độ sẽ chẳng bao giờ dám làm như vậy. Vì, sẽ bị đồng bọn vạch lại các tội ác của Quảng Độ. Đồng thời việt-gian-cộng-sản cũng đã đóng hàm thiếc Quảng Độ rồi chúng mới dám cưỡi. Chưa nói đến là việt-gian-cộng-sản còn luôn luôn dùng cách ngăn chặn bằng tạo ra đối thủ ngay trong nội bộ các anh với nhau.

Thí dụ, ở nông thôn sau cải cách ruộng đất thì có hai phe: phe đấu tố láo và phe được phục hồi sau cái gọi là sửa sai.

Trong dân chủ cuội cũng có hai phe: phe Nguyễn thanh Giang và phe Trần Khuê, bới lông tìm vết của nhau để dành sự chiếu cố của việt-gian-cộng-sản và dành USD từ hải ngoại gửi về.

Vụ Thích minh Tâm và cuội Lai thế Hùng với Võ văn Ái của Quảng Độ nắn gân nhau ở Genève vừa qua, cũng là một thí dụ.

Phở Bò đúng hướng và chệch hướng cũng rứa!

Lời kêu gọi của Quảng Độ về "Biểu tình tại gia, bất tuân dân sự" là một bằng chứng cho thấy vì ai mà Quảng Độ bỏ tụng kinh mần chính trị? Vì DANH VỌNG và LỢI LỘC mà cho ra một Lời kêu gọi bất khả thi hay vì cứu Pháp nạn?


Tóm lại, Quảng Độ là thánh tăng hay ma tăng? Là người Việt yêu nước hay việt-gian-cộng-sản? Xin quí bạn đọc khoan kết luận mà chờ sau khi tham khảo các hình ảnh về tội ác của GHPGVNTN, cũng như các tài liệu do nhiều nguồn, trong đó rất cần tham cứu những tiết lộ của các vị Liên Thành và Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. Cũng như đọc kỹ bản văn Lời kêu gọi "Biểu tình tại gia, Bất tuân dân sự" mà suy luận, tạm thời tách nó ra khỏi tên tác giả, để khỏi bị tình cảm chi phối, nhất là tình cảm tôn giáo.

Anh quốc, ngày 6-6-2009

Việt Thường - Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)




No comments: