Xin bám vào PLAY để nghe
Đọc bài của Giáo sư Lưu Trung Khảo
Về “ngài” Quảng Độ và Tuyển Tập “Cội Tùng Trước Gió”.
Ghi chú: (Giáo sư Lưu Trung Khảo là nhà giáo, nhà bình luận thời sự, hiện là hội trưởng Hội Ái Hữu Cựu Giáo Chức Việt Nam tại Hoa Kỳ).
Đặng Phúc.
Nhân xem bài của Gs Lưu Trung Khảo hội trưởng Hội Ái Hữu Cựu Giáo Chức Việt Nam tại Hoa Kỳ. Ngày 24-05-2009 Gs Lưu Trung Khảo luận về “tuyển tập” của “ngài” Quảng Độ. Bài viết ngắn này cho chúng ta thấy Gs Lưu Trung Khảo với suy nghĩ rất sắc bén khiến chúng ta phải thầm phục và khen ngợi lối “phân tích” tinh tế của một nhà “bình luận thời sự”, một nhà giáo trong nền văn học Việt Nam hải ngoại. Qua ngòi bút diễn tả của Gs Lưu Trung Khảo người viết bài này thầm ‘thán phục” Gs, rõ ràng không hổ danh của Gs Lưu Trung Khảo!.
“Tuyển Tập” có tựa đề là: “Cội Tùng Trước Gió”. Tự trong cái tựa đề đó đã ngầm nói rõ tội ác của “ngài” Quảng Độ, và GHPGVNTN - “Cội Tùng Trước Gió”, nghe như bão táp phong ba, nghe như “dựng râu, rụng tóc”, nhưng bề trái của “tuyển tập” này chúng ta có thể nghĩ xa hơn và gọi cho đúng suy tư cũng như suy nghĩ của mọi người đó là: “Tuyển Tập “Tội Mình Trước Đó”. Như vậy có thể hiểu ngầm rằng: những người vừa chủ trương in “tập thơ” cho “ngài” Quảng Độ đã tính toán chi li là vừa ra sách “thơ” cho “ngài” Quảng Độ để lấy tiền bỏ túi và vừa vạch trần tội ác của “ngài” Quảng Độ cũng như giáo hội Phật giáo Ấn Quang qua sự “phân tích” của Gs Lưu Trung Khảo.
Như chúng ta đều biết “ngài” Quảng Độ là một nhà “nghiên cứu” “uyên bác!”. “ngài” Quảng Độ vừa là tác giả của bộ “Phật Quang Đại tự Điển” dài đến những mười tám ngàn trang (18,000 trang) được soạn trong lúc “ngài” Quảng Độ ở ... “tù”, nhưng bộ tự điển này lại được in tận bên Đài Loan và bán sang Mỹ. “ngài” Quảng Độ cũng còn là tác giả của 400 bài thơ “tù” (mà lạ nhỉ! ở tù Cộng sản thì hình như ai “làm thơ” cũng đều “nhớ trong đầu”. À thì ra “ngài” Quảng Độ cũng đã có một trí nhớ “thơ” trong “tù” và nhớ trong “đầu”. (Điều này cũng tương tự như anh đại lưu manh tự nhận mình là “thi sĩ”, đó là anh Nguyễn Chí Thiện cũng đã từng nói rằng: “thơ tôi toàn giữ trong đầu”... “tôi nhớ hơn 1000 bài thơ ấy nhé”, nhưng vì ... ra “tù” nên quên hết nay chỉ còn lại hơn trăm bài “học thuộc lòng”) để sau này đánh dấu lịch sử về tội ác của “ngài” Quảng Độ và Phật Giáo Ấn Quang không thể rửa sạch được trong tâm thức người Việt Nam cho dù có nhiều thế hệ sau này.
Tuyển tập “Cội Tùng Trước Gió” phải được nói lại cho đúng nghĩa của nó là: “Tội Cùng Chúng Nó” để phù hợp với cái tội đi theo Việt Gian tay sai cho Cộng Sản của “ngài” Quảng Độ. Như vậy Gs Lưu Trung Khảo và một số “cây viết này thuộc đủ mọi thành phần, tuổi tác, tôn giáo, giới tính, quốc tịch, và giai cấp” như các ông các bà sau đây: “giáo sư Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, nhà văn nhà giáo Doãn Quốc Sĩ, thi sĩ Hà Thượng Nhân, bình luận gia Lý Đại Nguyên, luật sư Đỗ Thái Nhiên, cư sĩ V õ Văn Ái, nhà đấu tranh Võ Đại Tôn, nữ sĩ Bích Huyền, nhà tranh đấu Đào Văn Bình, dân biểu Loretta Sanchez, nữ sĩ Ỷ Lan, Thượng Tọa Thích Giác Đẳng, nhạc sĩ Phan Văn Hưng và đặc biệt Linh mục Phan Văn Lợi.”
Trở lại bài viết của Gs Lưu Trung Khảo chấm bút bình khảo “tuyển tập” “Tội Cùng Chúng Nó”. Là một nhà giáo, nhà “bình luận thời sự” đứng trước giai đoạn lịch sử của một nước Việt Nam đầy máu lửa, và trong đó thân phận của Gs Lưu Trung Khảo cũng trôi nổi rời xa quê hương như mọi người Việt tỵ nạn Cộng Sản khác. Gs Lưu Trung Khảo và các nhà “cây viết” nói trên nên viết gì để để lại cho các thế hệ mai sau?!.
Để làm đẹp lòng “ngài” Quảng Độ! Và lưu lại cùng lịch sử những sự phán đoán công minh của Gs Lưu Trung Khảo, ông dùng lịch sử điển tích để nói lên những tiếng nói chân thật từ lương tâm, để đánh động những ai còn ngủ mê tin tưởng vào các cuộc đấu tranh cuội qua cách hành văn và tráo ngữ. Trong phần đầu GS Lưu Trung Khảo nói:“Hòa Thượng Thích Quảng Độ hiên ngang sừng sững, đứng giữa một xã hội nội ma ngoại chướng, với các Ác và bạo lực hoành hành. Chẳng khác nào cội tùng trước gió!”.
“Xã hội nội ma, ngoại chướng” ở đây có lẽ là xã hội “ma tăng” Việt Gian Cộng Sản giả tăng và ngoại chướng các Ác đây cũng là bọn cầm quyền Việt Gian Cộng sản theo ngoại bang Tầu đỏ để là tay sai cho chúng, chứ không riêng chỉ có bọn Việt Gian Cộng Sản tàn Ác mà còn nhiều cái tàn Ác khác, mà ác này là Ác bạo lực gây nên bởi bọn Việt gian tay sai của Trung Cộng. Những người như chúng ta đang là nhân chứng của lịch sử từ những năm 1963, 1966 hay 1968 Mâu Thân từ những vụ các Ác “ma tăng” giết người chôn trong chùa. Người phật tử thuận thành đều hiểu rõ bàn tay của GHPGVNTN gian ác đã vấy máu và tích cực đóng góp với bọn Việt Gian Cộng Sản như lời khoe khoan của “ngài” Huyền Quang rằng: “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) đã hai lần có công với Cách Mạng”. Nên mỗi lần vào dịp Tết GHPGVNTN vẫn tiếp tục ăn mừng chiến thắng Mậu Thân cùng với bọn Việt Gian Cộng Sản.
Trong bài viết của Gs Lưu Trung Khảo ngày 24 tháng vừa qua, chính Gs cũng xác định vai trò của “ngài” Quảng Độ trong bối cảnh hiện tại không phải là một nhà tu hành. Vì “Chứ nếu một nhà tu hành thì thường thường là phải cạo râu và cạo tóc”. (ngược lại chúng ta đều thấy “ngài” Quảng độ thì để râu “đẹp như chòm râu của mỹ nhân công Quan vân Trường đời Tam Quốc”)
Đây là điểm son của bài viết và Gs Lưu Trung Khảo muốn ám chỉ “ngài” Quảng Độ đây với cái tên tục là Đặng Phúc Tuệ chỉ là một tên Tầu luôn luôn trung thành với “mẫu quốc Đại Hán” Trung Hoa như (Quan Công), là một trong ngũ hổ tướng của nhà Thục (Hán) mặt đỏ, râu dài, tay cầm cây thanh long đao ...
Những ai xem qua truyện Tầu Tam Quốc diễn nghĩa cũng đều biết chuyện này. Nếu là người Tầu, việc thờ Quan Công là chuyện đương nhiên. Nhưng người Việt chúng ta thờ kính tổ tiên chứ chúng ta không thờ tên Tầu nào cả dù đó là Quan Công hay Mao Trạch Đông. Chỉ có tên Việt Gian Hồ Chí Minh và tập đoàn Việt Gian Cộng Sản trong đó có cả Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng ..v.v.. đả phá tổ tiên để thờ Mao, thờ Mác, thờ Lênin.
GS Nguyễn Xuân Vinh Doãn Quốc Sĩ
Thi Sĩ Hà Thượng Nhân
Bình Luận Gia Lý Đại Nguyên trình bày về hiện tình Phật Giáo và Dân Tộc
Luật sư Đỗ Thái Nhiên
Võ Văn Ái
nhà đấu tranh Võ Đại Tôn,
Quỳnh Giao & Bích Huyền
Thích Giác Đẳng và ông Võ Văn Ái
Giáo sư Lưu Trung Khảo nêu lên một số nhân vật tên tuổi “sờ voi” hữu danh vô thực như: “Gs Nguyễn Xuân Vinh, nhà văn nhà giáo Doãn Quốc Sĩ, thi sĩ Hà Thượng Nhân, bình luận gia Lý Đại Nguyên, luật sư Đỗ Thái Nhiên, cư sĩ Võ Văn Ái, nhà đấu tranh Võ Đại Tôn, nữ sĩ Bích Huyền, nhà tranh đấu Đào Văn Bình, dân biểu Loretta Sanchez, nữ sĩ Ỷ Lan, Thượng Tọa Thích Giác Đẳng, nhạc sĩ Phan Văn Hưng và đặc biệt Linh mục Phan Văn Lợi”. Giáo sư Lưu Trung Khảo viết tiếp rằng: “Tuy Linh Mục Phan văn Lợi chưa một lần diện kiến Hòa Thượng Thích Quảng Độ, nhưng Linh Mục đã gặp Hòa Thượng Thích Quảng Độ một cách sâu sắc vừa trên lãnh vực đi tìm chân thiện mỹ, vừa trên lãnh vực đi tìm giải pháp, vừa trong tư cách một kẻ tu hành, vừa trong tư cách một nhà tranh đấu. Sự cảm thông thật là trọn vẹn”.
Nếu LM Phan Văn Lợi hiểu được thâm ý của Gs Lưu Trung Khảo nêu tên những người ở trên đây cũng chỉ là: “cá mè một lứa”. Vì người đấu tranh thật, ai đấu tranh giả thì dĩ nhiên họ đều khác nhau nhiều điểm.
Gs Lưu Trung Khảo tiếp tục dẫn chứng bọn Tầu cho dù có đông dân, có mạnh. Nhưng “gần 5,000 năm qua ông cha chúng ta vẫn giữ được nước”, tướng Tầu mặt đỏ, râu dài cầm thanh long đao bị các anh hùng dân Việt đánh tơi bời: “có lần Hổ Tướng Lý Thường Kiệt đã mang quân sang trừng phạt người Trung Hoa ở ngay trên chính đất nước Trung Hoa ở Khâm Châu, ở Liêm Châu, ở Ung Châu. Đọc cuốn sách Cội Tùng Trước Gió này, chúng ta sẽ cảm thấy một niềm tự hào dâng lên của mình”.
Và GS Lưu Trung Khảo cũng tự hào “là một Phật tử Việt Nam , một người Việt Nam chân chính tuy xa Tổ Quốc nhưng tâm hồn lúc nào cũng hướng về Đất Mẹ thân yêu. Chúng ta tự hào là con dân Đất Việt ở trong nước hay ngoài nước, lúc nào cũng đấu tranh cho một Việt Nam hùng cường, cho một dân tộc lúc nào cũng được hưởng hạnh phúc lâu dài.”
Gs Lưu Trung Khảo sau đó “khảng định” rằng: “ngài” Quảng Độ là “Cội Tùng Trước Gió” nên chúng ta hãy theo lời Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi để đập tan bọn Tầu “Đại Hán”:
“Dẫu cường nhược có lúc khác nhau
Song hào kiệt thời nào cũng có
Vậy nên Lưu Cung sợ uy mất vía
Triệu Tiết nghe tiếng giật mình
Cửa Hàm Tử giết tươi Toa Đô
Sông Bạch Đằng bắt sống Ô Mã”.
Không biết Võ Văn Ái và các tên “ma tăng” mặc áo Phật giáo tham lam, thù hận có muốn tạo dựng một tập đoàn “quốc sư” kiểu “nhà sư mở nước” (?) để khoe khoang và chúng ví chúng như: “Sư Vạn Hạnh, Sư Khánh Vân, Sư Khuông Việt, Sư Pháp Thuận, Sư Ngô Chân Lưu và bây giờ là Sư Quảng Độ. Vua Lý Nhân Tông trước kia từng ca ngợi Sư Vạn Hạnh là”:
“Vạn Hạnh dung tam tế
Chân phù cổ sấm thi
Hương quan danh Cổ Pháp
Quải tích trấn vương kỳ.
Bài thơ này đã được dịch ra là:
Vạn Hạnh thông ba cõi
Lời ông hợp sấm thi
Quê nhà tên Cổ Pháp
Treo gậy trấn kinh kỳ
Phỏng theo bài này, ta có thể viết về Thầy Quảng Độ như sau:
Quảng Độ thông Anh Pháp
Tài trước tác văn thi
Quán tại Vũ Đoài xã
Trụ trượng hạ hồng kỳ
Dịch:
Quảng Độ thông Anh Pháp
Giỏi sáng tạo văn thi
Quê làng Vũ Đoài đó
Chống gậy hạ hồng kỳ”
Cuối cùng thì Gs Lưu Trung Khảo đã tìm thấy được “ngài” Quảng Độ là: “đóa sen nở trong lò”, là “Cội Tùng Trước Gió”. “Ngài” Quảng Độ sừng sững hiên ngang, thách đố”... GS Lưu Trung Khảo rất tinh ý “chịu khó” để bỏ công tìm ra câu văn “sen nở trong lò”, để chỉ rỏ “ngài” Quảng Độ là “sen” nhưng không nở đầm, mà “sen” Quảng Độ lại “nở trong lò”. Đây cũng là một điểm son của Gs Lưu Trung Khảo mà bạn đọc chúng ta cần lưu ý và học hỏi nhiều ở Gs. Vì “sen” trong đầm thì xưa nay ai cũng hiểu và cũng biết như vậy nên không có gì đáng nói. Điều lạ là “sen trong lò”. Không biết Gs Lưu Trung Khảo có “ám chỉ” “sen trong” ... lò (ờ) không. Nhưng dù “sen” trong ... nào đi nửa thì “vẫn giữ được vẻ tươi nhuận”.
Cái hay của Gs Lưu Trung Khảo đã khéo léo vạch rõ con người thật của “ngài” Quảng Độ, nhưng cuối cùng thì cũng “theo đúng tôn chỉ và giáo lý nhà Phật, lấy từ bi hỷ xả làm phương châm”. Đất nước Việt Nam hiện nay đang đứng trước nạn xâm lăng hung hiểm của kẻ cướp nước, Bắc Phương đang đem quân vào chiếm đóng các vị trí mấu chốt của Việt Nam . Nên việc đầu hàng hay từ chối không cầm súng xua đuổi quân thù, nhưng tự nguyện theo giặc lấy châm ngôn “từ bị hỷ xả làm phương châm” là một ngụy biện của kẻ đã đầu hàng theo giặc. Binh sĩ không buông súng, dân tộc giống nòi chúng ta không khiếp nhược vì đã tự nhận chúng ta là con cháu của Đức Lý Thường Kiệt, của Đức Thánh Trần Hưng Đạo, của Vua Quang Trung. Nếu chúng ta đọc Bình Ngô Đại Cáo, chàm vai Sát Thát thì có bao giờ chúng ta lại có tư tưởng đầu hàng giặc hay lấy “từ bi hỷ xả làm phương châm”?!
Cuối cùng Gs Lưu Trung Khảo cũng “chắc chắn” cuộc “đấu tranh” của “ngài” Quảng Độ “sẽ ... có kết quả như cuộc đấu tranh của Thánh Cam Địa Ấn Độ”. Những gì Gs Lưu Trung Khảo muốn nói Gs đã nói hết. “Thưa quý vị và các bạn”, nếu bạn muốn xem “ngài” Quảng Độ là cây tùng của GHPGVNTN, thì đối với “văn học” Cộng sản “ngài” Quảng Độ cuối cùng đúng như lời của Gs Lưu Trung Khảo là: “Hòa Thượng Quảng Độ là đóa hoa sen nở trong lò”.
Xin chân thành cám ơn Gs Lưu Trung Khảo đã “khai bút” trong cuốn tuyển tập sách “Cội Tùng Trước Gió” hay là “Tội Mình Trước Đó”. Tuyển tập này cũng là một bản cáo trạng của “văn học hải ngoại” về “ngài” Quảng Độ. Vâng ! thưa Gs Lưu Trung Khảo và các “bạn tuyển tập” của ông, “sen” Quảng Độ “chắc chắn” “sẽ nở trong L... ò”.
Đặng Phúc
--------------------------------------------------------------------------------
Hải ngoại ngày 24 tháng 5, 2009
Kính thưa quý vị và quý bạn ở quốc nội,
Chúng tôi hôm nay xin được tâm tình với quý vị và quý bạn về cuốn tuyển tập mới được xuất bản tại hải ngoại. Cuốn tuyển tập này mang tựa đề là Cội Tùng Trước Gió.
Cội Tùng Trước Gió, cái tên này làm cho chúng ta liên tưởng tới một bài thơ rất nổi tiếng của Uy Viễn Tướng Công Nguyễn Công Trứ. Bài thơ đó nhan đề là Cây Thông, nguyên văn như sau:
Ngồi buồn mà trách Ông Xanh
Khi vui muốn khóc, buồn tênh là cười
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
Giữa trời vách đá cheo leo
Ai mà chịu rét thì trèo với thông.
Đó là hình ảnh của cây thông, mà tuyển tập này lấy ra để làm biểu tượng cho Hòa Thượng Thích Quảng Độ. Hòa Thượng Thích Quảng Độ hiên ngang sừng sững, đứng giữa một xã hội nội ma ngoại chướng, với các Ác và bạo lực hoành hành. Chẳng khác nào cội tùng trước gió!
Thưa quý vị và quý bạn,
Tuyển tập trình bày một cách trang nhã mỹ thuật, dày hơn 500 trang, hình bìa là một hình ảnh của một tiên ông tiên phong đạo cốt, với mái tóc bạc phơ và chòm râu trắng đẹp như chòm râu của mỹ nhân công Quan Vân Trường đời Tam Quốc. Đó là hình ảnh của Hòa Thượng Thích Quảng Độ lúc ngài mới ra tù. Bởi mới ra tù cho nên mới có cái bộ râu dài và cái tóc như vậy ! Chứ nếu một nhà tuhành thì thường thường là phải cạo râu và cạo tóc.
Tuyển tập quy tụ được một lực lượng hùng hậu của các nhà văn trong và ngoài nước viết về Hòa Thượng Thích Quảng Độ. Các cây viết này thuộc đủ mọi thành phần, tuổi tác, tôn giáo, giới tính, quốc tịch, và giai cấp. Người đọc có thể tìm thấy trong tuyển tập này những bài viết của giáo sư Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, nhà văn nhà giáo Doãn Quốc Sĩ, thi sĩ Hà Thượng Nhân, bình luận gia Lý Đại Nguyên, luật sư Đỗ Thái Nhiên, cư sĩ V õ Văn Ái, nhà đấu tranh Võ Đại Tôn, nữ sĩ Bích Huyền, nhà tranh đấu Đào Văn Bình, dân biểu Loretta Sanchez, nữ sĩ Ỷ Lan, Thượng Tọa Thích Giác Đẳng, nhạc sĩ Phan Văn Hưng và đặc biệt Linh mục Phan Văn Lợi.
Tất cả các bài viết trong tuyển tập đều bày tỏ lòng cảm phục và ngưỡng mộ đối với vị Hòa thượng đã dâng hiến cả cuộc đời mình cho Đạo pháp và Dân tộc. Với tựa đề "Tấm guơng Bi Trí Dũng sáng ngời", Linh Mục Phan văn Lợi ca ngợi Hòa Thượng Thích Quảng Độ là người có 4 đức tính nổi trội. Thứ nhất, là người có một nhận thức sâu sắc, thứ hai là người có một lòng dũng cảm khôn sánh, thứ ba là người có trí tuệ với tầm nhìn sáng suốt, và thứ tư là một tấm lòng từ bi nhân ái.
Tuy Linh Mục Phan văn Lợi chưa một lần diện kiến Hòa Thượng Thích Quảng Độ, nhưng Linh Mục đã gặp Hòa Thượng Thích Quảng Độ "một cách sâu sắc vừa trên lãnh vực đi tìm chân thiện mỹ, vừa trên lãnh vực đi tìm giải pháp, vừa trong tư cách một kẻ tu hành, vừa trong tư cách một nhà tranh đấu. Sự cảm thông thật là trọn vẹn". Linh Mục Phan văn Lợi rất là tâm đắc với bản văn chấn động "Lời kêu gọi cho Dân Chủ Việt Nam" của Hòa Thượng Thích Quảng Độ, nhân danh Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, tung ra khắp năm châu ngày 21 tháng 2, 2001.
Linh Mục Phan văn Lợi đọc rất kỹ bản văn đó, và nhận định rằng bản văn này phát xuất từ 3 nhận định và 2 đối trị. HT đã đưa ra ánh sáng, đã đưa ra sách lược 8 điểm nhằm cứu nguy Đất Nước, chứng tỏ một tầm nhìn hết sức sáng suốt cho các vấn đề của quê hương dân tộc hôm nay.
Trong phần kết luận, Linh Mục Phan văn Lợi đã dẫn lời Chúa GiêSu và cho rằng "Chúa Giêsu muốn nói trên Thiên Đàng rồi đây sẽ có bóng dáng những người ngoài Kitô giáo sống theo lương tâm ngay chính, luôn bênh vực Sự Thực, thực hiện lòng bác ái từ biết. Song lại vắng bóng những con người tuy mang danh Kitô hữu nhưng lại dửng dưng với số phận Đất Nước, số phận đồng bào hay đồng loại. Bởi lẽ Thiên Đường là thế giới của tình yêu trọn vẹn vĩnh cửu, và chỉ những ai xả thân vì tình yêu thì mới được đi vào đó".
Bài viết này Linh Mục Phan văn Lợi viết ngày 21 tháng 10, 2007. Nếu viết sau ngày 29.3.2009, chắc chắn Linh Mục Phan văn Lợi không thể không nhắc tới lời kêu gọi sấm sét "bất tuân dân sự" và "biểu tình tại gia" của Hòa Thượng Thích Quảng Độ. Lời kêu gọi một tháng bất tuân dân sự và biểu tình tại gia này nhằm mục đích đòi hỏi 3 yêu sách: yêu sách thứ nhất là yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam cấp tốc nộp hồ sơ xác nhận chủ quyền thềm lục địa của mình trước ngày 13 tháng 5, 2009.
Yêu sách thứ hai là yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam công bố toàn bộ nội dung 2 bản hiệp ước biên giới trên đất liền và trên biển kèm theo bản đồ. Và yêu sách thứ ba là yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam triệu tập một đại hội đại biểu toàn dân, bao gồm các nhà khoa học, các chuyên gia kinh tế kỹ thuật cơ khí luyện kim, các chiến lược gia quân sự cùng đại biểu các thành phần dân tộc bất phân chính kiến tôn giáo trong và ngoài nước để cùng nhau thống nhất ý kiến, chận đứng việc khai thác bô-xít ở Tây Nguyên.
Thưa quý vị và quý bạn,
Ba yêu sách này nhà cầm quyền Việt Nam có đáp ứng hay không là một chuyện, nhưng chúng ta thấy rõ trước áp lực đòi hỏi trong và ngoài nước, họ đã phải nạp hồ sơ cho Liên Hiệp Quốc đòi chủ quyền ở thêm lục địa và đã gặp ngay sự phản đối của Trung Cộng. Một số người bi quan cho rằng Trung Cộng với dân số đông nhất thế giới với nền kinh tế tăng trưởng mạnh mẽ, với lực lượng quân sự hùng mạnh với quân số áp đảo, làm sao có thể chống lại được ?
Xin thưa: trong lịch sử gần 5000 năm của dân tộc có bao giờ lực lượng và dân số Việt Nam mạnh hơn và đông hơn Tàu đâu ? Vậy mà ông cha chúng ta vẫn giữ được Nước và có lần Hổ Tướng Lý Thường Kiệt đã mang quân sang trừng phạt người Trung Hoa ở ngay trên chính đất nước Trung Hoa ở Khâm Châu, ở Liêm Châu, ở Ung Châu. Đọc cuốn sách Cội Tùng Trước Gió này, chúng ta sẽ cảm thấy một niềm tự hào dâng lên của mình.
Chúng ta tự hào là một Phật tử Việt Nam , một người Việt Nam chân chính tuy xa Tổ Quốc nhưng tâm hồn lúc nào cũng hướng về Đất Mẹ thân yêu. Chúng ta tự hào là con dân Đất Việt ở trong nước hay ngoài nước, lúc nào cũng đấu tranh cho một Việt Nam hùng cường, cho một dân tộc lúc nào cũng được hưởng hạnh phúc lâu dài.
Hòa Thượng Thích Quảng Độ như một Cội Tùng Trước Gió, mang lại cho chúng ta một niềm tin tưởng và hy vọng. Tin tưởng ở sự trường tồn của Đất Nước, và hy vọng vào tương lai tươi sáng của dân tộc, như lời Đại Cáo Bình Ngô của Nguyễn Trãi:
Dẫu cường nhược có lúc khác nhau
Song hào kiệt thời nào cũng có
Vậy nên Lưu Cung sợ uy mất vía
Triệu Tiết nghe tiếng giật mình
Cửa Hàm Tử giết tươi Toa Đô
Sông Bạch Đằng bắt sống Ô Mã
Dòng sử Việt trôi chảy từ gần 5000 năm. Đạo Phật ra đời đã gần 26 thế kỷ truyền vào Việt Nam, đạo Phật đã dung hóa với văn hóa Việt, tạo ra sắc thái Phật Việt. Phật Việt trong giòng lịch sử đã cống hiến cho Đất Nước biết bao vị Cao Tăng góp công vào việc xây dựng và bảo vệ quốc gia. Như Sư Vạn Hạnh, Sư Khánh Vân, Sư Khuông Việt, Sư Pháp Thuận, Sư Ngô Chân Lưu và bây giờ là Sư Quảng Độ. Vua Lý Nhân Tông trước kia từng ca ngợi Sư Vạn Hạnh là
Vạn Hạnh dung tam tế
Chân phù cổ sấm thi
Hương quan danh Cổ Pháp
Quải tích trấn vương kỳ.
Bài thơ này đã được dịch ra là:
Vạn Hạnh thông ba cõi
Lời ông hợp sấm thi
Quê nhà tên Cổ Pháp
Treo gậy trấn kinh kỳ
Phỏng theo bài này, ta có thể viết về Thầy Quảng Độ như sau:
Quảng Độ thông Anh Pháp
Tài trước tác văn thi
Quán tại Vũ Đoài xã
Trụ trượng hạ hồng kỳ
Dịch:
Quảng Độ thông Anh Pháp
Giỏi sáng tạo văn thi
Quê làng Vũ Đoài đó
Chống gậy hạ hồng kỳ
Hồng kỳ là cờ đỏ. Đời Tự Đức có giặc Cờ đen do Lưu Vĩnh Phúc cầm đầu. Giặc Cờ vàng do Hoàng Sùng Anh cầm đầu, và giặc Cờ trắng do Bàn văn Nhị. Thì ngày nay chúng ta có giặc Cờ đỏ. Và giặc cờ đỏ đang bị Hòa Thượng Thích Quảng Độ dùng cây tích trượng để hạ xuống.
Trong bài Ngôn Hoài, Sư Không Lộ đã viết:
Hữu thời trực thướng cô phong đỉnh
Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư
Có khi lên thẳng non cao chót
Một tiếng kêu to lạnh cả trời
Tiếng kêu của Sư Không Lộ làm lạnh cả bầu trời. Lời kêu gọi một tháng biểu tình tại gia của Hòa Thượng Thích Quảng Độ không làm lạnh cả bầu trời, nhưng là lời kêu gọi sấm sét làm rung động cả trong nước lẫn khắp năm châu.
Trong bài Thị Tịch, Sư Ngộ Ấn có viết:
Ngọc phần sơn thượng sắc thường nhuận
Liên phát lô trung thấp vị càn.
Ngọc thiêu trên núi còn nguyên sắc
Sen nở trong lò vẫn mãi tươi
Hòa Thượng Thích Quảng Độ là đóa sen nở trong lò, sắc vẫn tươi, là Cội Tùng Trước Gió sừng sững hiên ngang, thách đố mọi cuồng phong bão tố. Là viên ngọc Biện Hòa dù thiêu đốt vẫn giữ được vẻ tươi nhuận. Theo đúng tôn chỉ và giáo lý nhà Phật, lấy từ bi hỷ xả làm phương châm, cuộc đấu tranh bất bạo động của ngài đối với bạo quyền Cộng sản chắc chắn sẽ có kết quả những cuộc đấu tranh của Thánh Cam Địa (Gandhi) Ấn Độ.
Để kết luận Thánh Cam Địa Việt Nam mang tên là Thích Quảng Độ.
Xin cám ơn quý vị và quý bạn đã lắng nghe những lời của chúng tôi.
Lưu Trung Khảo
Hải ngoại 24.5.2009
No comments:
Post a Comment