Friday, October 28, 2011

Đỗ Mậu: Kẻ bán thầy ( Nhô Đình Diệm) lấy lon


LTS_ GHPGVNTN-AQ  và đám tam bao nô thường hay trích bài của Đỗ Mậu chửi chính quyền Đệ I,II VNCH và để che tội cho GHPGVNTN-AQ  Thích Trí Quang phá hoại VNCH, xoá đi thành tích Thích Đôn Hậu đi theo Tàu bán nước.  Đây là tài liệu của Việt Gian Đỗ Mậu được Việt Gian Cộng Sản cho in sách và ca tụng. 



Sent: Friday, October 28, 2011 5:25 PM
Subject: Fw: Đỗ Mậu: Kẻ bán thầy lấy lon



Đỗ Mậu
Đỗ Mậu là phản tướng
Ông ta tự cho mình là: "Sinh vi tướng, Tử vi thần" (sống thì làm tướng, còn khi chết thì làm thần)
Nhưng theo ký giả Lê Triết (báo Văn Nghệ Tiền Phong) thì Đỗ Mậu là "Sinh vi tướng cướp, tử vi thần trùng"

Đỗ Mậu: Kẻ bán thầy lấy lon.

Thưa ông Lê Kinh Luân,
Tài liệu lịch sử như sách, báo v.v… thường được hình thành qua hai cách: tham khảo từ tài liệu khác hoặc do nhân chứng kể lại. Còn vấn đề chính xác của tài liệu hay vô tư của nhân chứng thì xin ông cho biết làm sao khẳng định tài liệu nào chính xác hoặc nhân chứng nào vô tư ; nếu ca ngợi bừa bãi Đỗ Mậu là chính xác, còn vạch chân tướng phản chủ, hại thầy của Đỗ Mậu là không vô tư phải không ông? Những mẫu tự <> chỉ là địa chỉ e-mail mà tôi đã dùng cả chục năm qua, không phải là điều ông cần quan tâm, ông nên có ý kiến về nội dung bài viết của tôi tốt hơn là lái sang cái địa chỉ e-mail nầy. Tôi mạn phép đưa email của ông lên diễn đàn với chủ đề Đỗ Mậu như sau đây:  
Thật buồn cười cho ông, để bênh vực Đỗ Mậu, ông bảo tôi nên đọc hồi ký của… Đỗ Mậu, chẳng khác nào ông bênh vực Hồ Chí Minh mà bảo tôi nên đọc quyển Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch, tác giả Trần Dân Tiên tức Hồ Chí Minh!
. Về các hồi ký, nói chung tôi bảo đảm với ông rằng nếu ông Dương Vă n Minh và Nguyễn Vă n Thiệu viết hồi ký thì chắc chắn VNCH sụp đổ là do… ông Trời; ông Trời đích thị là thủ phạm, còn Minh, Thiệu thì vô can! Trong các hồi ký, có viên tướng lãnh hoặc ông chính khách VNCH nào ngu xuẩn nhận trách nhiệm làm tiêu tùng miền Nam Việt Nam đâu, trong đó có cả Đỗ Mậu?

Đỗ Mậu nhỏ học dốt, lớn viết hồi ký. Người ta ngờ rằng AI đó viết giùm các tác phẩm cho Đỗ Mậu vì viên tướng gốc lính khố xanh này học lực có bao nhiêu? Người ta cũng ngờ rằng Đỗ Mậu có thể là em ÚT của Đỗ Mười vì cha mẹ đông con quá nên tới khi sanh đứa con thứ 11 thì đặt là tên Đỗ  MẬU (Mậu có nghĩa là hết, dứt như mậu binh, mậu lúi!). Cùng huyết thống với tay thiến heo Đỗ Mười nên Đỗ Mậu học hành cũng chẳng ra chi, may mắn được TT Diệm trọng dụng, cho leo dần lên 3 mai bạc là quá ưu đãi. TT Diệm rất tin cẩn sự trung thành của Đỗ Mậu, giao chức Giám Đốc An Ninh Quân Đội mà không nhìn thấy sau gáy của Đỗ Mậu có phản cốt (tức cục xương phản chủ, giống Ngụy Diên thời Tam Quốc) đến nỗi ông bị thảm sát bởi đám “tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963”.
Tuy dốt nát nhưng Đỗ Mậu đã lập công lớn… phản chủ, phản thầy, được đám “tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963” cho lên Tướng ngay trong ngày anh em TT Diệm bị thảm sát. Rồi chỉ mấy tháng sau, dù học vấn không đầy lá mít Đỗ Mậu vẫn được giữ chức … Phó thủ tướng đặc trách Văn hóa-Xã hội! Thảo nào VNCH sụp đổ!   

CSVN in và bán sách của Đỗ Mậu: Truy tầm trên mạng, người ta thấy sách của Đỗ Mậu được VC trong nước in và bán. Một dẫn chứng điển hình: NXB Công An Nhân Dân xuất bản quyển Hồi ký Hòanh Linh Đỗ Mậu, Tâm  Sự Tướng Lưu Vong, giá bán 70.000 đồng VN.
Và đây là Lời Giới thiệu của Công ty Phát hành Sách T/p HCM (FAHASA): Hoành Linh Đỗ Mậu, do những đặc điểm có lợi thế riêng đã có cách nhìn, cách nghĩ khá độc đáo và phần nào xác thực nên qua hồi ký của ông, chúng ta có thể tham khảo để xem xét thêm những chuyện diễn ra phía bên kia trận tuyến của một giai đoạn lịch sử chống ngoại xâm quan trọng của đất nước mà chúng ta còn cần tiếp tục nghiên cứu. Qua tập hồi ký, bạn đọc sẽ có thêm một tài liệu tham khảo về con người, sự việc, một bức tranh sinh động về đời sống chính trị- xã hội miền Nam Việt Nam trước 1975.

 Việt Cộng và bọn Thân Cộng chia buồn cái chết của Đỗ Mậu: Website của nhóm Giao Điểm (Phật Giáo thân Cộng) mở trang tưởng niệm Đỗ Mậu, danh sách ghi rõ:

Đỗ Mậu khoe khoang và khóac lác:…Chế độ Diệm phải tiêu tan để từ nay quân dân miền Nam có thể ngẩng đầu không thẹn với non sông……Cho nên khi làm tròn nhiệm vụ vì dân vì nước đó trong những ngày đầu của tháng 11 năm 1963, quân đội đã được quần chúng tin tưởng và thương yêu đến độ “Hồ Chí Minh cũng phải công nhận cái uy tín lớn lao của tướng Minh và Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng”.
Và tại Hà Nội, cấp lãnh đạo Cộng Sản Bắc Việt đã phải ý thức rằng:
 “… các tướng lãnh đã được nhân dân tin tưởng trao trọn quyền hành và tin rằng họ độc lập hơn gia đình Diệm-Nhu, vốn đã hành xử như một dụng cụ dễ bảo của chính sách Mỹ. Hà Nội đã lý luận một cách đơn giản: ai lật đổ chế độ bù nhìn thì không thể là bù nhìn được. Hà Nội biết được uy tín lớn lao của các tướng lãnh trong quần chúng từ nhiều nguồn tin khác nhau kể cả từ bản phúc trình của tôi”  (Việt Nam Khói Lửa Quê Hương Tôi, Đỗ Mậu, Chư ơng 17).
Thực tế, chế độ quân phiệt sau ngày cướp chính quyền 1-11-1963 đã làm cho Đệ II VNCH hòan tòan mất chính nghĩa. Đám “tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963” trở thành những tên tay sai trung thành của Mỹ, hay giành ăn, tranh công, gây nên những xáo trộn chính trị liên miên. Miền Nam Việt Nam nhanh chóng biến thành chiến trường của hơn nửa triệu quân viễn chinh Mỹ và quân đội Bắc Việt trong giai đọan gọi là  “Mỹ hóa” chiến tranh Việt Nam. Xã hội thời Đệ II VNCH đảo lộn nền móng đạo đức, bọn đĩ bợm và ác tăng lên ngôi, dìm đám “tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963” xuống hạng bét: Nhất Đĩ, Nhì Sư Tam Cha, Tứ Tướng!

Đỗ Mậu bị thất sủng: Đỗ Mậu lên đến tột đỉnh danh vọng, vượt quá sự mơ ước của một anh lính khố xanh Pháp thời xưa, học lực lớp ba trường làng, một sớm mọt chiều đổi đời lên Tướng và có chức trọng quyền cao Phó Thủ Tướng đặc trách Văn hóa-Xã hội. Nhưng Đỗ Mậu được vinh hiển không bao lâu thì bị các đồng đảng hạ bệ cái rụp, cho về vườn (giải ngũ). Đỗ Mậu uất ức, cao đầu mặc áo lam Phật tử, gia nhập đám ác tăng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (phe Ấn Quang), đi đầu đòan biểu tình, cầm bảng chống… độc tài Nguyễn Khánh gần Ngã Sáu Sàigòn.
Cảnh sát Dã chiến mạnh tay hốt đòan biểu tình, trói gô Đỗ Mậu như trói một con heo, quăng lên xe thớt, chạy ra ngọai ô Saigon , đạp xuống đường! Ôi thời oanh liệt nay còn đâu, thật nhục nhã cho Đỗ Mậu kẻ tư xưng là một thành viên quan trọng trong đám “tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963”, nay bị đạp đít cái rột từ phó thủ tướng xuống…phó thường dân, nằm chỏng gọng trên xe thớt giữa trung tâm thủ đô Saigon của một thời ông ta hét ra lửa, mửa ra khói!

Đỗ Mậu bán thầy lấy lon: Với chức vụ Giám Đốc Nha An Ninh Quân Đội, Đỗ Mậu biết rõ sẽ có đảo chánh lật đổ Đệ I VNCH, nếu Đỗ Mậu trình lên TT Diệm thì cuộc đảo chánh có thể thất bại từ trong trứng nước. Như vậy Đỗ Mậu chắc chắn vừa lên Tướng lại vừa trả ơn TT Diệm.
Đỗ Mậu làm nghịch lại, chủ động tìm đồng đảng thực hiện cướp chính quyền Đệ I VNCH ngày 1-11-1963. Đảo chánh thành công Đỗ Mậu cũng được lên Tướng mà tương lai binh nghiệp sẽ sáng lạn vì thóat khỏi sự kềm chế của TT Diệm. Đỗ Mậu còn trả được mối hận khôn nguôi trong lòng đối với TT Diệm. Trong Hồi Ký, Đỗ Mậu tự nhận mình là thành phần quan trọng trong cuộc đảo chánh là đúng: Giả dụ trước đây TT Diệm gắn cho Đỗ Mậu hai sao thì tình hình VNCH đã có thể đổi khác, vì chưa chắc xảy ra ngày 1-11-1963!

Đỗ Mậu nhỏ nước mắt cá sấu: Khi cuộc đảo chánh sắp xảy ra mà thế nào Đỗ Mậu cũng biết sẽ gây phương hại đến sinh mạng TT Diệm. Nếu Đỗ Mậu còn nghĩ tình thầy trò với TT Diệm thì Đỗ Mậu bằng mọi cách thuyết phục đám “tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963” đừng giết TT Diệm. Nhưng hai ngôi sao sáng chói trên cổ áo đã làm Đỗ Mậu đánh mất lương tâm, bây giờ lại giở giọng xót thương trước thi hài TT Diệm thì càng chứng tỏ Đỗ Mậu là tên ba que xỏ lá, bắt chước cá sấu nhỏ vài giọt nước mắt sau khi thịt xong con mồi!

Đám tướng lãnh ngày 1-11-1963 có yêu nước không? Nhiều chiến hữu lấy làm khó chịu khi tôi gắn liền hai chữ yêu nước với các tướng lãnh thi hành cuộc cướp chính quyền Đệ I VNCH ngày 1-11-1963. Theo họ, đám tướng lãnh nầy yêu đô la, chứ yêu nước yêu nôi gì; họ đã làm theo lệnh quan thầy thái thú Henry Cabot Lodge mà thôi.
Đúng vậy, sau khi tiêu diệt được anh em TT Diệm, làm tiêu Đệ I VNCH theo đúng kế họach của Mỹ, đám tướng lãnh nầy, trong đó có Tân Thiếu Tướng Đỗ Mậu, hả hê thấy hiện tại đã có tiền và tương lai tiền (đô la) từ Mỹ ví như NƯỚC sẽ vô tràn túi nên gọi yêu nước, có nghĩa là yêu đô la Mỹ nên ngày 1-11-1963 cũng có thể gọi là ngày ô nhục, là một vết đen đậm trong Quân Sử VNCH.
Còn gọi ngày nầy là ngày cách mạng có nghĩa là đám tướng lãnh nầy đã cách cái mạng anh em TT Diệm và bao nhiêu chiến sĩ và đồng bào vô tội khác, rồi sau đó dẫn dắt dần miền Nam Việt Nam vào tử lộ vào ngày 30-4-1975. Nhưng chứng nào tật nấy, một số trong đám “tướng lãnh yêu ĐÔ LA ngày 1-11-1963” ra hải ngọai còn rán múa may quay cuồng, làm hề dễu dở, bị khán giá la ó bảo về nhà với con cháu, yên phận già để chờ ngày xuống địa ngục, trả lời Diêm Vương cái tội phản dân hại nước.
 
Chào ông,
Tuấn Phan


--- On Sun, 11/2/08, Le Kinh Luan  wrote:
From: Le Kinh Luan
Subject: Tài Liệu về ông Đỗ Mậu
To: ddpghh@yahoo.com
Date: Sunday, November 2, 2008, 9:43 PM

Ông nên đọc đoạn dưới đây trích từ trong sách "Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi"
 
để biết rõ hơn để biết rõ hơn về mối liên hệ giữa ông Diệm và ông Đỗ Mậu. Xin ông cẩn thân hơn đừng dùng tài liệu không chính xác hay chỉ nghe nói lại rồi viết thì vừa hại uy tín caủ ông vừa hại cho diển đàn PGHH
Cám ơn ông.
 
 
 
 
Trích VN Máu Lửa Quê Hương Tôi của Đỗ Mậu
 
Tôi về nhà, nằm xuống cố chợp mắt để bù lại một đêm thức trắng căng thẳng hôm qua nhưng vẫn không ngủ được vì những hình ảnh sống động và hân hoan của dân chúng Sài Gòn. Bốn giờ chiều, tôi quyết định trở lại Bộ Tổng Tham mưu. Khi xe ngừng trước công thự chính, tôi thấy một chiếc thiết vận xa đậu xéo trên sân cỏ, cửa sau mở toang, tôi hối hả bước đến gần thấy xác hai ông Diệm Nhu nằm giữa sàn xe.
Nhìn thi thể ông Diệm tôi sững sờ và không tin đó là sự thực, đó là kết quả của quyết định sáng hôm nay của các tướng lãnh sau khi tôi, Thiện và Khang bỏ về. Tôi đứng yên rưng rưng nước mắt rồi đưa tay chào vĩnh biệt người lãnh tụ đã cùng tôi kết ước từ hơn hai mươi năm về trước. Càng thương ông Diệm tôi càng căm giận tập đoàn Cần Lao Công Giáo và những người anh em ruột thịt của ông, vì chính họ đã làm cho ông và tôi tan vỡ mộng ban đầu. Rồi tự hỏi ngày nay tôi thương khóc ông nhưng rồi đây, mai sau, 10 năm, 100 năm, 300 năm nữa thiên hạ ai người nhỏ lệ khóc thương tôi ?
 
 
 
2-11-1963: Ngày TỨ MÃ phân thây.
Trong bài hôm qua "1-11-1963: Cách mạng hay cướp chính quyền?", tôi có đề cập danh từ CÁCH MẠNG mà không định nghĩa nó là gì, chỉ đưa thí dụ nên có thể không làm sáng tỏ vấn đề một cách trọn vẹn! Thật ra danh từ này không có ý nghĩa gì cao siêu khó hiểu, chẳng qua là hành động làm thay đổi một tình trạng hiện tại thành một tình trạng khác hay hơn, tốt hơn, ích lợi hơn trong nhiều lãnh vực. Thí dụ, về khoa học thì có cuộc cách mạng khoa học, kỹ thuật thì có cách mạng kỹ thuật, về tư tưởng thì có cách mạng tư tưởng v.v…, thậm chí ngay cả con người thì có cách mạng bản thân.
Xem đó, cách mạng không chỉ hạn hẹp ở lãnh vực chính trị; và theo tôi biến cố 1-11-1963 đưa đến tình trạng xáo trộn trầm trọng về chính trị, suy đồi về đạo đức xã hội của Đệ II VNCH nên không thể gọi là cách mạng, đúng hơn là một cuộc đảo chính quyền, ngay cả có thể gọi là một vụ cố sát có chủ mưu! Nạn nhân của vụ cố sát có chủ mưu nầy là hai anh em ông Diệm và ông Nhu bị giết tàn nhẫn trong ngày ngày nầy của 43 năm trước.
Ai giết họ? Tổng quát là bốn phe giết họ mà tôi ví von là TỨ MÃ thi hành bản án PHÂN THÂY thì họ vô phương thóat khỏi: Mỹ, VC miền Bắc, Thầy Chùa phe Ấn Quang (tiền thân của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và đám "Tướng Lãnh yêu nước ngày 1-11-1963". Họ bị giết cách nào, theo kế họach ra sao v.v… đã được nhiều sách vở tài liệu mô tả đầy đủ nên tôi miễn lập lại. Trong thủ phạm tập thể giết anh em TT Diệm là phe "tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963", lại có hai thủ phạm sát nhân trực tiếp và gián tiếp là Trung tướng Dương Văn Minh và Đại tá Đỗ Mậu, còn Đại úy Nguyễn Văn Nhung chỉ là kẻ thi hành bản án.
Hôm nay tôi nói về Đỗ Mậu, ngày khác sẽ nói về Dương Văn Minh. Khi xác hai ông Diệm và Nhu đưa về Bộ TTM thì các "tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963" đến xem, trong đó có Đỗ Mậu. "Tướng Mậu mô tả: Tôi theo TT Diệm từ năm 18 tuổi, bao nhiêu tình cảm sâu xa giữa tình thầy trò…Thấy xác hai ông tôi không còn khóc được, đau quá…đau đến cùng độ". (Làm thế nào để giết một tổng thống, Cao Thế Dung & Lương Khải Minh, trang 588). Có thật vậy chăng? Hay là Đỗ Mậu mừng quá, không khóc được vì đã trả xong mối hận riêng tư?
Theo người hiểu chuyện kể rằng:
Đỗ Mậu đúng là theo phò ông Diệm từ thuở thanh niên, rất trung thành và được ông Diệm xem như con cháu, cất nhắc lần hồi lên tới cấp Đại tá, giao chức Giám đốc Nha An Ninh Quân Đội. Đỗ Mậu không chịu dừng ở cấp bậc và chức vụ nầy mà nếu không là ông Diệm thì ông ta khó có được nhưng ông ta lại có tham vọng làm… tướng!
Có lẽ ý muốn làm tướng của Đỗ Mậu thấu tới tai Đại tướng Lê Văn Tỵ, TTM Trưởng QĐ/VNCH. Đại tướng Tỵ lại đóan rằng TT Diệm cũng muốn cho Đỗ Mậu lên tướng nhưng ngại dư luận nên ông mới đích thân gặp TT Diệm và ngỏ lời đề nghị nếu TT Diệm đồng ý thì ông với quyền hạn TTM Trưởng sẽ ký quyết định thăng cấp cho Đỗ Mậu. Nào ngờ, TT Diệm vốn đối đãi Đỗ Mậu như con cháu nên thẳng thừng nói với Đại tướng Tỵ đại ý: Đỗ Mậu lên tới Đại tá là quá lắm rồi. Hắn quá dốt mà cho hắn lên Tướng thì còn ra thể thống quốc gia gì nữa, ngọai quốc nó cười cho!
 Lại cái nào ngờ thứ hai làm Đỗ Mậu ôm mối hận khôn nguôi với TT Diệm khi Đại tướng Tỵ, vốn mang tính thẳng ruột ngựa của người miền Nam và nghĩ rằng Đỗ Mậu lúc nào cũng xem TT Diệm vừa là ân nhân vừa là cha mình, nên ông thuật cho Đỗ Mậu nghe nguyên văn lời nói của TT Diệm! Dịp may đưa đến và cũng để giải tỏa mối hận trong lòng, khỏang nửa tháng trước biến cố 1-11-1963, Đỗ Mậu gọi điện thọai cho Tướng Trần Văn Đôn: "Đàn em được biết các đàn anh sắp làm một cú làm ăn rất lớn, cho đàn em tham gia được không?".
Tướng Đôn tóat mồ hôi khi nghe Đỗ Mậu, đương kim Giám đốc Nha An Ninh Quân Đội xin xỏ tham gia kiểu chết người như vậy, không cách gì hơn là đồng ý. Đỗ Mậu nắm trong tay lon tướng nên hòan tòan im lặng để đám "tướng lãnh yêu nước ngày 1-11-1963" thi hành bản án Tứ Mã Phân Thây. Quả nhiên, khi bản án thi hành xong, Đỗ Mậu góp công lớn, được lên Tướng ngay!
Còn Dương Văn Minh có hận thù gì TT Diệm mà ra lệnh tên cận vệ khát máu Nguyễn Văn Nhung đi theo đòan xe "đón" (?) hay đưa anh em TT Diệm về hưởng nhan Thánh Chúa? Có thể là có, xin để kỳ sau.
Ngòai ba con ngựa tham gia phân thây anh em TT Diệm là Mỹ, VC, đám "Tướng Lãnh yêu nước ngày 1-11-1963", con ngựa thứ tư tuy miệng luôn niệm Nam Mô A Di Đà Phật, tay lần chuỗi bồ đề nhưng tâm chứa đầy dao găm, mã tấu, lựu đạn kể cả súng…ngựa trời, đó là những tên GIẶC THẦY CHÙA phe Ấn Quang tiền thân của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Vì có góp công lớn làm sụp đổ Đệ I VNCH nên đám ác tăng nầy trở thành kiêu tăng, ngồi trên đầu đám "Tướng Lãnh yêu nước ngày 1-11-1963", chỉ ở dưới bọn Đĩ trong bảng sắp hạng Nhứt Đĩ, Nhì SưTam Cha, Tứ Tướng!
Thành công trong đại cuộc tứ mã phân thây anh em TT Diệm và Đệ I VNCH bằng nhiều cuộc đốt xác người tàn bạo mà bọn ác tăng Ấn Quang dám gọi là…cúng dường đạo pháp (!?), bọn ác tăng Ấn Quang dưới tên mới làGiáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tiếp tục con đường dùng mái chùa thay vì "che chở hồn dân tộc", chúng che chở bọn trốn lính, cán binh VC nằm vùng cùng dao găm mã tấu, K 54, AK 47 v.v… , quậy nát Đệ II VNCH bằng nhiều cách bẩn thỉu kể cả không ngần ngại đem bàn thờ Phật xuống đường!
"Tướng Lãnh yêu nước ngày 1-11-1963" cũng nghĩ đến công ơn của giặc trọc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong đại công thảm sát anh em TT Diệm và cướp chính quyền Đệ I VNCH nên đối đãi rất nồng hậu, coi như muốn gì được nấy: lập Nha Tuyên Úy Phật Giáo mà Giám đốc có cấp bậc tới Đại tá, còn hàng đống tên giặc trọc trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất được bổ nhiệm làm Tuyên Úy ở các đơn vị quân đội tòan cõi VNCH.
Nhưng bọn giặc trọc trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất do được lãnh đạo bởi những tên tuy mang họ Thích nhưng gốc họ… Hồ (Chí Minh) vẫn tiếp tục thi hành lệnh của bọn VC miền Bắc "tranh đấu" cho đến thành công là ngày 30-4-1975. Nhưng sau ngày nầy, giặc trọc trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cứ tưởng bở bọn VC miền Bắc sẽ sợ chúng  như "Tướng Lãnh yêu nước ngày 1-11-1963" nên ra sức chống lại VC khi yêu sách của chúng không được thỏa mãn! Và như mọi người đều thấy bọn giặc trọc trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã tranh đấu như thế nào suốt 33 năm qua mà tên văn nô bồi bút Vi Anh Bùi Văn Nhân dám mở miệng đội Huyền Quang lên …niết bàn, còn Quảng Độ thì để râu tóc bạc phơ trông giống "bác Hồ" hơn là một trưởng tử Như Lai!
Nhân hôm nay, ngày chết của anh em TT Diệm cũng là ngày tàn của Đệ I VNCH, tôi đề nghị kẻ nào còn sống sót trong đám "Tướng Lãnh yêu nước ngày 1-11-1963" và trong cái gọi là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nên có một cử chỉ hối tiếc trước công luận dù là bề ngòai cũng được, về tội lỗi tham gia đại cuộc Tứ Mã Phân Thây ngày 2-11-1963 và 12 năm sau là sự sụp đổ VNCH vào ngày 30-4-1975.
Hai phe nầy dùng nghi thức tôn giáo của mình để làm một cái lễ tưởng niệm vong linh hai anh em TT Diệm và vong linh hàng vạn, hàng triệu nạn nhân do hành vi của họ đã trực tiếp hay gián tiếp làm tay sai cho ngọai bang, cho VC, gây hậu quả đau thương cho dân tộc và đất nước Việt Nam.
Mong thay!
Tuấn Phan

1 comment:

Chính said...

Tôi sinh ra ở Phát diệm kim sơn. Rõ ràng là người công giáo bị lợi dụng, theo pháp bán nước bán dân tộc. Cha ông của những người đó thì đổ máu để bảo vệ tổ quốc dân tộc, nhưng đến họ, vì mù quáng tin vào chúa, hoặc vì miếng cơm manh áo mà bán rẻ giang sơn. Bản rẻ cội nguồn. Buồn thay.