Saturday, September 1, 2012

BX Trần Đình Ngọc-Nguyễn công Hoan đổ xăng vào mình Thích Quảng Đức, đã mê man,





Nhân tiện nói thêm, bà con mình cứ thấy báo chí với nhà văn nhà thơ (câu này khg liên quan đến ông Tâm Vững Bền đâu nhé) như trước năm 1975 thì bảo là đúng. Nào có đúng đâu. Kinh Kha ơn mưa móc như vậy, khen cánh tay người đẹp, Thái tử...chặt cánh tay đem dâng lên, tiễn đưa long trọng quá chừng nhưng rồi anh ta, mới nhìn thấy Tần thủy hoàng đã run lên cầm cập, dao găm chưa đâm đã rớt con bà nó xuống đất, chúng hô Trói! Trói ngay! Mặt khg còn giọt máu. 

Thích Quảng Đức bị VC Nguyễn công Hoan thiêu sống

Dân biểu QH VNCH Nguyễn công Hoan (cùng khóa với Bút Xuân)  
đổ xăng vào mình nhà sư, đã mê man
Nhà văn Nguyễn Công Hoan
Nguyễn Công Hoan


 tay Trần quang Thuận (?) châm lửa 
chứ nhà sư đâu có muốn tự thiêu.

Vậy mà ông Vũ hoàng Chương bốc thơm cả một cuốn:"Tâm sự kẻ sang Tần" Gớm, việc của ông quái đâu mà ông nịnh, ông lại là hàng thi vương thi bá, như bọn mặc áo thụng xưng tụng. Nếu người Tàu đọc cái tựa, họ sẽ bảo đấy là thằng Ố nàm dần, Kinh Kha nước mình thất bại vậy, y cũng viết cả cuốn ca ngợi. Rõ đồ rởm (bây giờ viết là dỏm), đ. hiểu gì.  Vừa say thuốc phiện chẳng biết gì, thấy người ngoài phố hô hoán lên là nhà sư tự thiêu, ông viết vội Lửa Từ Bi đăng báo. Ông khg biết là VGCS, thằng sư nằm vùng, Dân biểu QH VNCH Nguyễn công Hoan (cùng khóa với Bút Xuân)  đổ xăng vào mình nhà sư, đã mê man, tay Trần quang Thuận (?) châm lửa chứ nhà sư đâu có muốn tự thiêu. Vậy mà ông cũng hút cho say rồi viết Lửa từ bi, chửi nhà Ngô, trong khi dưới chế độ TT Ngô đình Diệm, ông được nhiều phúc lợi, kể cả phúc lợi đặt bàn đèn thuốc phiện tại nhà, Cảnh sát biết nhưng lờ cho ông kẻo ông tru tréo lên. Rồi những bọn như Chu tử, Mai Thảo, Đui tử Lê, Vũ Hạnh, Lý quý Chung, LM Thanh Lãng, Chân Tín, Nguyễn ngọc Lan, Lý chánh Trung, Nguyễn văn Trung, LM Trần hữu Thanh, Đinh bình Định, DB Nguyễn văn Binh, Đinh văn Đệ (thằng Đệ giết hơn 40 địa phương quân Nghĩa quân ở Phan Thiết) Huỳnh tấn Mẫm, Lê văn Nuôi, Nguyễn đắc Xuân, Hồ ngọc Nhuận, Phan xuân Huy v.v......một bọn rởm và ngu xuẩn,  tay sai VGCS,  tru tréo lên. Trách nào ông VH Chuơng viết câu thơ: 
Lũ chúng ta...bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh..
.Thơ từ vậy thì bị khinh như con chó ghẻ là đúng, oan ức gì! VGCS nhốt trong tù, ông Vũ hoàng Chương đói thuốc phiện mà chết. Tên Á Nam Trần tuấn Khải, và tên Vương hồng Sển, lại hai thằng già nịnh VGCS ngu xuẩn. Còn  Ông Vũ khắc Khoan thì đi khen thằng Thành Cát tư Hãn, viết kịch thơ cả một cuốn sách cùng tên. Ông chẳng nhớ giặc Mông Cổ, TCTH, tên đã vào toan làm cỏ nước ta, bị Đức Trần hưng Đạo đánh cho xiểng liểng. Rồi những tên khác, a vào mặc áo thụng vái nhau coi thấy quá tởm. Khg được một bài nào chống VGCS yểm trợ các chiến sĩ QLVNCH là những người lấy xương máu mua sự an ninh cho bọn cầm bút phản chiến ngu xuẩn và vô ơn đang hưởng thụ ở Sàigòn. Những năm đó chỉ sáng tác được Cậu Chó, 10 đêm ngà ngọc, Ngựa hồng, Mèo đêm, Vòng tay học trò...Thơ thì Chuyện chúng mình (Nhất Tuấn) ông Trung tá Phạm Hậu chỉ lo làm thơ, trong khi giặc đã lấp ló ở cửa ngõ. Áo lụa Hà đông ra đời ngay ngày Đại tá Nguyễn đình Bảo hi sinh ở Khe Sanh trong khi Khai Trí mở cassette lớn cho khách nhàn du nghe Nắng Sàigòn anh đi mà mát lạnh...Bởi vì em mặc áo lụa Hà đông (quê ông Nguyên Sa). Trung tướng Trần văn Trung, Đại tá Cao Tiêu...thì dị ứng với những lời phản bác VGCS, chống VGCS, cả đời khg có 1 câu chống VGCS. Mất nước vậy là trễ đó. Tên nào chết rán chịu. 
Cái đám Văn bút ở Hoa Kỳ có làm được cái gì đâu? Vào văn bút nhưng có nhiều anh chị chưa viết nổi một Truyện ngắn, một bài thơ tình ái (chỉ nói tình ái thôi, là thứ quá dễ) . Nhục nhã vậy mà cứ kéo dài! Chẳng biết xấu hổ là gì! Đất nước lao đao, Tàu vào đầy khắp, làm văn bút để câm như hến sao? Da mặt đã quá dày! 
Bút Xuân Trần Đình Ngọc
(kẻo lại bảo dùng Nick)


tài liệu sau đây do chính Tập đoàn PG-MTGPMN ca tụng thành tích của chúng xếp đặt nhân sự, bố trí an ninh, và địa điểm để đem đồng đạo ra châm lửa thiêu sống, mà chúng gọi là "lửa từ bi" .

Ngay đêm đó, hòa thượng Đức Nghiệp đi khảo sát các tuyến đường rước linh từ chùa Phật Bửu tự. Kế hoạch tự thiêu của Bồ tát Thích Quảng Đức sẽ lồng vào cuộc rước linh này để đánh lừa cảnh sát và tập hợp được nhiều tăng ni, quần chúng.
Cuối cùng, ngã tư Phan Đình Phùng - Lê Văn Duyệt (Nguyễn Đình Chiểu - Cách Mạng Tháng Tám hiện nay) được chọn làm vị trí tự thiêu.
Ngã tư này không chỉ đông người mà còn ngay trước tòa đại sứ Campuchia. Nước này tỏ rõ thái độ ủng hộ Phật giáo VN và phản kháng hành động đàn áp của chính quyền Ngô Đình Diệm.
Về chùa Ấn Quang, hòa thượng Đức Nghiệp sắp đặt chi tiết cho cuộc tự thiêu. Xe rước Bồ tát Thích Quảng Đức đã có chiếc Austin của phật tử Trần Quang Thuận gửi ở chùa Ấn Quang. Hòa thượng Đức Nghiệp gọi người lái xe đi mua thêm một can xăng để sẵn và phân công sáng mai đại đức Trí Minh sẽ ngồi bên cạnh người lái xe, đến ngã tư Phan Đình Phùng - Lê Văn Duyệt giả vờ hư máy phải dừng lại để đánh lừa cảnh sát. Còn đại đức Chân Ngữ ngồi bên cạnh Bồ tát Thích Quảng Đức ở băng ghế sau để bảo vệ ngài.
Khi xe gần đến vị trí tự thiêu, đại đức Chân Ngữ sẽ giúp rưới xăng lên người bồ tát ngay trong xe để cảnh sát không nhìn thấy. Một chiếc bật lửa cũng được trao sẵn cho Bồ tát Thích Quảng Đức giữ để tự tay ngài châm ngọn lửa tự thiêu.
Trước đó, Bồ tát Thích Quảng Đức đã soạn sẵn tâm thư với lời lẽ đầy từ bi cùng những suy nghiệm về trách nhiệm trước vận mệnh đất nước: “Tôi pháp danh Thích Quảng Đức, hòa thượng trụ trì chùa Quán Thế Âm Phú Nhuận (Gia Định). Nhận thấy nước nhà đương lúc ngả nghiêng, tôi là một tu sĩ mệnh danh trưởng tử của Như Lai không lẽ cứ ngồi điềm nhiên tọa thị để cho Phật pháp tiêu vong, nên tôi vui lòng phát nguyện thiêu thân giả tạm này cúng dường chư Phật để hồi hướng công đức bảo tồn Phật giáo...”.
Tờ mờ sáng 11-6-1963, đoàn rước linh xuất phát từ Phật Bửu tự. Xe chở Bồ tát Thích Quảng Đức đi chầm chậm giữa hai dòng tăng ni. Hòa thượng Đức Nghiệp đi bộ gần xe, dặn dò thầy Hồng Huệ đang bước bên mình: “Nếu cảnh sát có bắt hay bắn tôi thì xin thầy hãy thay tôi đảm trách nhiệm vụ thiêng liêng này”.
Ngọn lửa chính nghĩa
Khi chiếc Austin vừa trờ tới ngã tư Phan Đình Phùng - Lê Văn Duyệt, tài xế dừng lại và ra mở nắp máy xe để đánh lừa cảnh sát. Phía sau, Bồ tát Thích Quảng Đức khoan thai bước xuống xe, chắp tay xá bốn phương, rồi tĩnh tại ngồi kiết già trên đường, mặt quay về hướng tây, miệng lâm râm niệm Phật. Bồ tát lấy bật lửa trong người ra để châm lửa, nhưng có lẽ đá lửa bị ngộp xăng lúc rưới vào người nên không cháy. Hòa thượng Đức Nghiệp phải đưa cho ngài một bao diêm.
Lúc đó, một nhà sư đứng gần cũng giúp Bồ tát Thích Quảng Đức rưới xăng còn thừa trong chiếc can nhựa mang xuống từ trên xe lên người ngài.
Mọi việc diễn ra nhanh chóng để cảnh sát đặc biệt chống biểu tình không kịp phản ứng. Khi bàn tay Bồ tát Thích Quảng Đức vừa thả que diêm xuống, ngọn lửa bùng lên rừng rực như bó đuốc khổng lồ bao quanh bồ tát. Nhưng ngài vẫn tĩnh tại ngồi kiết già, tay chắp trước ngực, gương mặt không lộ chút nét đau đớn.
Tăng ni, phật tử bao quanh ngài. Người lâm râm tụng kinh, người hô to khẩu hiệu chống chính quyền. Nhiều người, kể cả một số cảnh sát chống biểu tình đã quỵ xuống khóc và lạy bồ tát đang vị pháp thiêu thân...
Kể lại cuộc tự thiêu này, nhân chứng phía bên kia là ông Nguyễn Văn Thông, mật vụ đặc trách theo dõi hoạt động Phật giáo thời đó, nhớ lại: “Tin tình báo gửi về cho biết sẽ có biểu tình lớn từ chùa Ấn Quang đến công trường Lam Sơn và sẽ có nhà sư mổ bụng. Sau này tôi mới biết đó là tin giả để đánh lạc hướng chuẩn bị trấn áp của cảnh sát”.
Ông Thông kể sáng đó nhóm cảnh sát mật của mình gồm bốn người mặc thường phục đi trên một chiếc ôtô. Ông Thông phụ trách hình ảnh, một người viết báo cáo, người khác trực điện đài. Họ chuẩn bị bám theo các tăng ni đến công trường Lam Sơn (Nhà hát lớn TP ngày nay) và không biết gì về cuộc tự thiêu sắp diễn ra.
Lúc đó, ông Thông còn là cộng tác viên của hãng Ảnh xã nên ngoài chiếc máy ảnh cảnh sát trang bị, ông luôn mang thêm chiếc máy ảnh riêng.
Khi chiếc xe Austin chở Bồ tát Thích Quảng Đức từ chùa Ấn Quang dừng lại ở ngã tư Lê Văn Duyệt - Phan Đình Phùng, tài xế bước xuống giả vờ sửa xe và nhóm cảnh sát chìm vẫn tưởng thật. Thậm chí khi Bồ tát Thích Quảng Đức bước xuống xe, ngồi kiết già trên đường, ông Thông vẫn không nghĩ ngài tự thiêu. Chỉ đến lúc thân ngài bốc cháy như ngọn đuốc ông Thông mới sững sờ.
Theo phản xạ ông đưa máy ảnh lên chụp, nhưng tấm đầu tiên bị nhòe vì ông xúc động run tay. Đến tấm thứ hai ông lấy được nét. Đó cũng là tấm phim cuối cùng của chiếc máy ảnh riêng của ông. Ông liền sử dụng chiếc máy ảnh thứ hai được cảnh sát trang bị để chụp tiếp đến cảnh lửa tắt, bồ tát ngã xuống.
Theo ông Thông, có ít nhất ba người chụp được hình tự thiêu xúc động này là nhà báo Malcome Browne của Hãng thông tấn AP, một nhà sư và ông. Tuy nhiên, sau đó chỉ có hình của Malcome Browne lan truyền ra thế giới. Còn ông Thông phải nộp ảnh cho nha cảnh sát và lặng lẽ giấu đi mấy tấm khác vì lúc đó ông vẫn còn là nhân viên chính quyền nhà Ngô.
Năm nay đã 86 tuổi, ông Thông hồi tưởng chi tiết cuộc tự thiêu của Bồ tát Thích Quảng Đức: “Lửa bao trùm thân ngài nóng đến mức chiếc can để gần đó phải chảy ra, nhưng bồ tát vẫn tĩnh tại ngồi thiền, thản nhiên đón nhận cái chết. Đặc biệt, khi lửa gần tàn, thân đã cháy đen nhưng ngài vẫn gật đầu về hướng tây mấy lần như lạy Phật rồi mới bật ngửa ra chứ không ngã sấp xuống.
Xe cứu hỏa, cảnh sát đổ đến. Các nhà sư nằm chặn trước bánh xe, sẵn sàng hi sinh để bảo vệ cuộc vị pháp thiêu thân. Nhiều nhân vật chủ chốt của ngành cảnh sát chế độ Sài Gòn bấy giờ cũng có mặt nhưng chỉ đứng nhìn, không thể phản ứng được gì trước ngọn lửa chính nghĩa...”.
ngưng trích 

 Ban Biên tập chúng tôi sẽ bổ túc thêm tin tức về những tên tfng phạm trong âm mưu châm lửa thiêu sống người của tập đoàn gian ác PG-MTGPMN 
của 

No comments: