Sunday, March 4, 2012

Thieu Nhi-3 người bạn thân bị giết tại suối Đá Mài





Thieu Nhi-



From: John Nguyen
To: vietnamtudo@yahoogroups.com.au 
Sent: Sunday, March 4, 2012 1:36 AM
Subject: Re: [vietnamtudo] (bo sung) HAI TEN GIAO SY GIAN AC, LAO LUONG...
 
 
 
Bảo quốc Kiếm ơi,
Tôi đọc bài của anh phản bác lời khai của hai lm Lơi và Giải mà tôi không dằn nỗi cái nghi ngờ của tôi về anh. Tôi có thể chỉ thẳng mặt anh và nói: Ngươi là tên CS nằm vùng. Anh là tên gian ác chứ không phải hai Lm. Anh đừng tưởng kiểu nói của anh làm người ta tin. Đây tôi chỉ sơ qua mấy cái lưu manh của anh:
-         Người ta lên án Phật Giáo Ân Quang; nhà ngươi đem cột vào với
Phật Giáo với mục đích gì? Chạy tội cho CS? Cho cá nhân nhà ngươi? Hay để đồng bào phậ tử đứng sau lưng anh? Xin chớ ảo tưởng. Kể cho anh nghe, tôi có nhiều bạn là phật tử hiện nay bỏ chùa (trước đây coi Chùa là nhà, thầy là cha mẹ). Tôi hỏi lý do bỏ chùa; họ bảo chùa nay toàn Sư Hà Nội sang thay thế cả rồi. Tôi nói rằng thầy nào cũng là thầy miễn chân tu, có học phật pháp là được! Họ trả lời loại nhập cảng từ HN, nói ra ngửi mùi toàn thứ “Lề Phải” không à!
 
-   Phật Giáo chân chính đâu nói láo, đâu làm bậy để phải chạy tội? Đâu chứa súng trong chùa? Mấy ông Lm Lợi và Giải không nói láo, không gian ác như anh nghỉ. Họ chỉ nói thật theo suy tư họ. Còn “you” cốt vạch lá tim sâu để làm tài liệu trong trường hợp bị gọi ra tòa, hiễu chưa? Anh mói là người nói láo, gian ác khi ám chỉ Liên Thành là CG. LT là một phật tử anh thừa biết; nhưng anh muốn dối gạt bạn đọc. Tại sao? Theo tôi, anh chỉ là kẻ đột lốt phật từ.
Anh cho James Clifford nói đúng khi cho rằng biến cố viết ra sau 30 năm không ai phản bác thì thành lịch sử. Bộ anh cho lịch sử luôn đúng 100% hay sao? Tôi hỏi anh, CS viết LS có đúng không?Nếu ở VN, anh sẽ gật đầu?!
          -  Anh nghỉ ai cũng có thể tin lối anh trình bày. Như vậy là anh dánh giá sai độc giả hôm nay. Một người nói theo sự hiểu biết và nhớ lại chuyện xảy ra cách nay 40 năm. Anh thì ngôi bàn giấy nghiên cứu, dùng bản đồ, ghi và đo kích thước tọa độ, rôi chê người khai, nói không đúng kích thước.
          -  Anh khen những ai nói theo ý anh là chân thật; anh chê kẻ ngồi khai là không thật. Anh bắt kẻ khai dưa bằng chứng; Còn kẻ viết theo ý anh thì khỏi cần bằng chứng, nghĩa là sao?!
          -  Không thấy anh khen Liên Thành đúng ở chổ nào hết. Như vậy LT hoàn toàn sai?
 
Thưa thật với anh, nếu biến cố Mậu Thân không mang đi mất tích 3 người bạn thân của tôi, trong đó có 2 giáo sư toán học, có lẽ tôi không ghét anh lắm. Cả ba đều bị giết tại suối Đá Mài. Xác họ thối rữa và thân nhân nhận diện nhờ một số áo xống còn dinh lại.   
                                                                                     Thieu Nhi
----------------

--- On Sat, 3/3/12, Bao Quockiem  wrote:

From: Bao Quockiem
Subject: [vietnamtudo] (bo sung) HAI TEN GIAO SY GIAN AC, LAO LUONG...
, "baoquoc"
Date: Saturday, March 3, 2012, 8:55 AM

 

TẬP II HUẾ ƠI ! OAN NGHIỆT

HAI TÊN GIÁO SỸ GIAN ÁC, LÁO LƯỜNG: NGUYỄN HỮU GIẢI- PHAN VĂN LỢI
Ngồi nghe hai cuộc hội luận của đài Tiếng Nói Nước Tôi (Việt Tân ?) và Hồng Phúc, Liên Thành ngày 25-01-2012; cũng như của Phong trào Giáo Dân của Nguyễn lý Tưởng-Đỗ như Điện ngày 12-02-2012, trong đó có Nguyễn hữu Giải, một giáo sỹ Kitô người Huế, tôi cảm thấy buồn rười rượi. Thì ra, các ông các bà, không kể giáo sỹ hay giáo dân đã đem danh dự một con người Việt nam tự bán đi một cách bỉ ổi !
Nếu bàn tay không nhúng máu đồng bào Huế Mậu Thân 1968, thì tại sao các người đua nhau làm chuyện “trời không dung, đất không tha” ? Đó là mở ra một phong trào truyền thông du thủ, du thực để bẻ cong lịch sử. Đó là chuyện “láo không có căn” trên sự chết chóc của đồng bào Huế. Không có gì có thể che giấu được dưới ánh mặt trời; không hôm nay thì ngày mai, ngày mốt...tất cả đều bị phơi trần như thân xác Eve mà thôi. Chúng tôi, những người đi tìm lịch sử, chúng tôi không căn cứ trên danh nghĩa bất cứ ai, bất cứ tổ chức, cá nhân nào, nhưng không thể quên sự liên hệ giữa chúng. Là một người từng tìm hiểu chuyện Mậu Thân từ những năm tháng xa xưa, từng chảy nước mắt xuống trên điêu tàn đổ nát của quê hương xứ Huế, từng đặt những câu hỏi và đi tìm sự trả lời chân thật từ những chứng nhân nhỏ bé trong làng mạc xa xôi, đến những tài liệu quốc tế...tôi cảm nhận một niềm đau kinh khiếp:
THẢM SÁT MẬU THÂN LÀ MỘT MÀN GIẤU GIẾM CỐ Ý VÀ CÓ TỔ CHỨC. James Clifford đã nói đúng như thật.
Do nhận định rằng sau Ba Mươi năm sách họ viết ra không ai phản bác, thì nó sẽ thành lịch sử, những người Kitô Việt nam đã mở ra một chiến dịch Mậu Thân rộng lớn. Họ đua nhau viết, không cần đúng sai, chửi bới, bô nhọ,...miễn là đổ tội cho Phật giáo là đủ. Tôi nói như vậy có quá đáng hay không ? Xin đồng bào hải ngoại thử tìm lại những chặng đường trước 1994, khi ông Nguyễn lý Tưởng chưa “tỵ nạn” xem sao ? Đã có một bài viết nào, một tổ chức rầm rộ nào kỷ niệm Mậu Thân hay không ? Vì đến Mỹ cuối mùa, nên tôi không rõ lắm, ai có xin chứng minh xem sao. Theo tôi biết, từ năm 1998 thì Phong trào giáo dân Kitô mới mở chiến dịch, và do ông Nguyễn lý Tưởng đi phổ biến cuốn sách Thảm Sát Mậu Thân Tại Huế. Rồi từ đó, cao trào này nổi lên như cồn và hai cái tên Nguyễn lý Tưởng Liên Thành hiện nay cũng như thế. Chính ông Tổng Bí thư Đại Việt Cách Mạng Đảng đương thời là Nguyễn đức Cung đã kết luận bức “Thư Ngỏ Gửi Anh Nguyễn lý Tưởng” dài 18 trang ngày 02-9-1999:
Tôi đứng trên lập trường của một đảng viên trung kiên chận đứng bàn tay những kẻ RẮP TÂM PHẢN ĐẢNG, lật tẩy những ai chuyên vu khống, rỉ tai phá hoại sự đoàn kết giữa anh em đảng viên Đại Việt, CHỐNG LẠI CÁC NGƯỜI BUÔN THẦN BÁN THÁNH ĐANG LỢI DỤNG SỰ HY SINH CỦA CÁC NẠN NHÂN VỤ THẢM SÁT MẬU THÂN CHO MỤC ĐÍCH RIÊNG CỦA MÌNH”.
Ngay người cùng Đạo, cùng ở cấp Trung ương đảng đã viết như thế, chứ không phải chúng tôi nói thêm bớt điều gì. Bài viết Thảm Sát Khe Đá Mài của hai giáo sỹ Nguyễn hữu Giải-Phan văn Lợi cũng nổi tiếng không kém. Ngày nay đánh vào Google ba chữ Khe Đá Mài, thì một loạt vô số kể những bài viết đại loại như: GHPGVNTN-AQ Mậu Thân-Khe Đá Mài; Thích Đôn Hậu giết người Khe Đá Mài....Đó là một trò bỉ ổi, vô liêm sỉ mà họ đã làm ra. Tôi nhắc lại câu nói: “Nếu không nhúng tay vào máu đồng bào, thì tại sao họ đổ tội cho Phật giáo ?
Bây giờ tôi lần theo bài viết đầy gian ác và láo lường ký tên hai giáo sỹ Nguyễn hữu Giải và Phan văn Lợi để trình bày những sự thật bị bóp méo một cách gian ác như thế nào. Nhiều giáo dân Kitô đua nhau viết về Khe Đá Mài, nhưng chắc chắn không ai biết nó chỗ nào, đường tới đó ra sao, kể cả hai giáo sỹ này. Vì vậy nhắm mắt viết càn, hay đứng tên giùm một cách phi lý. Tôi sẽ lần theo bài viết và giải thích rõ những vấn đề xảo quyệt của hai người này bằng các tài liệu quốc phòng Mỹ và bản đồ quân sự 1/100.0000 mà tôi có.
-Hai ông viết:
Chúng lật mặt từng người, chỉ chỏ bên này bên kia. Một câu nói được lặp đi lặp lại: " Đồng bào yên tâm! Cách mạng đến là để giải phóng! Các mẹ, các chị, các em có thể ra về. Còn các anh được mời đi học tập, chỉ 3 ngày thôi! Không sao đâu!"
Thế là mọi tráng niên và thanh niên từ 15 đến 50 tuổi đều bị lôi đứng dậy và dẫn đi, dù là học sinh, thường dân hay công chức…. ....Sau này tôi biết thêm là linh mục quản xứ chúng tôi, cha Nguyễn Phùng Tuệ, nhờ ngồi giữa đám nữ tu dòng Mến Thánh Giá với lúp đội trên đầu, nên may mắn chẳng bị VC nhận diện. Bằng không thì bây giờ ngài đã xanh cỏ”.
Đây là điều dối láo thứ nhất. Đã lật mặt từng người và quyết tìm “cha xứ”, sao ông ta không bị phát hiện ? Một cách tổng quát, thì tất cả giáo sỹ đều không bị bắt, bị giết, trừ ông Bửu Đồng bị cho là “ăn Tết với Cộng sản”. Có lạ lắm không, khi kẻ ăn Tết với CS thì bị CS giết, còn người chống Cộng chẳng ai bị giết ? Nói làm sao đây hả, ai giết hả ? Không lẽ Cộng sản chúng giết người ủng hộ chúng, còn ai chống thì nó gọi là Thiên Chúa ? Cũng bằng cách này, khi bọn chúng cho rằng dân Huế, hầu hết là Phật tử, theo CS, nhưng Huế là nơi bị “CS” giết nhiều nhất. Bọn chúng lại lẹo lưỡi nói rằng vì bảo vào bưng không đi cho nên CS giết, nhưng bà già, trẻ em thì sao. Nghĩa là “đường nào cũng phải theo La mã”; không theo thì giết. Vậy ai giết ?
Hai ông lại viết:
Sáng hôm sau, lúc 8 giờ, bỗng có hai tên VC theo thang sắt trèo lên trần và khám phá ra tôi. Một đứa tên Hồ Sự, du kích gốc Long Hồ, vừa được đồng bọn giải thoát khỏi nhà lao Thừa Phủ (là nhà lao nằm giữa lòng thành phố Huế, ngay sau lưng tòa hành chánh tỉnh). Tên kia là Đỗ Vinh, sinh viên, người gốc làng Sịa”.
Bộ mặt gian manh lòi ra ngay ! Cái thằng nào đó mới 17 tuổi làm sao biết rõ tên, quê hương hai thằng này và đang bị tù trong lao Thừa phủ, trừ phi hắn là công an, mật vụ. Láo vừa thôi.
Hai ông viết:
Thỉnh thoảng chúng lại trói ai đó vào gốc cây bồ đề, bắn chết rồi chôn ngay trong sân chùa. Sau này người ta đếm được có 20 xác, trong đó có anh Hoàng Sự, vốn là cảnh sát gác lao Thừa Phủ, bị đám VC khi được thoát tù đã bắt đem theo lên đây”.
Tất cả tài liệu về Mậu Thân còn đó, có tài liệu nào ghi nhận CS bắn và chôn hai mươi người trong sân chùa Từ Đàm, nói ra xem ? Tôi đã tìm hiểu từ xưa, và mới đây đã gọi về hỏi lại, xem có chuyện này không, nhưng tất cả trả lời không hề có. Láo lường và gian ác !
Hai ông viết:
Lân la dò hỏi và nhìn quanh, tôi thấy trong số thanh niên Phủ Cam bị bắt có rất nhiều người bạn của tôi: anh Trị tây lai con ông Ngọc đàn ở nhà thờ, con trai ông Hoàng lương y thuốc Bắc ở chợ Xép, hai con trai ông Thắng nấu rượu, hai con trai ông Vang thổi kèn, anh Thịnh con ông Năm, hai anh em Bình và Minh con ông Thục mà một là bạn học vớicha Phan Văn Lợi…”.
Lại láo nữa rồi ! Lúc đó Phan văn Lợi chỉ là chủng sinh, chứ làm “cha” răng được ? Điều này chứng tỏ hai ông Lợi-Giải tự viết ra, chứ chẳng có thằng khỉ nào cả. Nếu không cùng “băng đảng”, thì hai anh hiện nay đang ở trong nước, nói ra như thế, VC không nọc các anh ra để hỏi cho ra thằng nào sao ? Nhưng, như đã biết, bốn tay Tín-Lý-Lợi-Giải là bốn “anh hùng chống Cộng” bằng cách tuyên bố: “..nên để cho CS cai trị...”, và trước năm 1975, Chân Tín và một nhóm giáo sỹ đã thẳng thắn ca ngợi “Bác Đảng” trên tờ Đối Diện rồi mà, thì nọc làm sao !
Hai anh viết:
Bỗng một kẻ mặc áo thầy chùa xuất hiện, đến cạnh chúng tôi mà nói:- Mô Phật! Dân Phủ Cam bị bắt cũng nhiều đây! Chỉ thiếu Trọng Hê và Phú rỗ!”
Chỗ này đã bị Nguyễn lý Tưởng quên mất (hay quên chính ông) nên vả cho một cái:
Một người địa phương đi nhìn mặt anh em chúng tôi và nói với nhau: Không thấy Trọng Hê, Phú rổ trong số giáo dân Phủ cam ở đây”.
Vậy thì trúng trật vào đâu nhỉ ?
Hai ông anh viết tiếp:
Về sau tôi được biết đa phần những thanh niên bị bắt đêm mồng 6 Tết tại nhà thờ Phủ Cam và sau đó bị giết chết đều là học sinh, sinh viên, thanh niên nhút nhát hiền lành”.
Đây là một đoạn tự vả vào mặt mà thôi. Nói chuyện bị bắt là vào ngày Mồng Sáu Tết, tức là giai đoạn đầu cuộc chiến, thì lúc đó các tay “Tổng Bộ Mậu Thân” như các chiên Liên Thành, Nguyễn lý Tưởng...đều cho là chúng có danh sách để bắt và giết, thì tại sao lúc “bình minh” lại bắt học sinh nhỏ của Nhà thờ Phủ Cam ? Để tự biết, đồng bào xem lại các tài liệu nước ngoài để biết rằng dân Phủ cam nhận súng “làm lính giải phóng” cho cụ Hồ và đi tải thương mà thôi. Tôi sẽ viết chỗ khác.
Lần theo bài viết, chúng ta biết rằng VC đưa anh ta và 500 người đi từ 7 giờ tối ngày Mồng bảy, thế nhưng 9 giờ đã đến Lăng Gia Long, nghĩa là hai tiếng đồng hồ mà thôi. Đúng là láo vô hậu ! Xin ghi lại toàn đoạn này:
Hết đường Phan Bội Châu, chúng tôi đi vào đường Tam Thai (bên trái đàn Nam Giao), sau đó men theo đường vòng đan viện Thiên An, xuôi về lăng Khải Định. Từ con đường trước lăng Khải Định, VC dẫn chúng tôi bọc phía sau trụ sở quận Nam Hòa (lúc đó chưa bị chiếm), ra đến bờ sông Tả Trạch (thượng nguồn sông Hương). Chúng tôi lầm lũi bước đi trong bóng tối, giữa trời mờ sương và giá lạnh, vừa buồn bã vừa hoang mang, tự hỏi chẳng biết số phận mình rồi ra thế nào, tại sao VC lại tấn công vào đúng ngày Xuân, giữa kỳ hưu chiến!?!”
Thật là hai anh mù rờ voi !
Tôi xin dẫn rõ chuyện này.
Toạ độ của cơ quan MACV tại Huế là: 767-218. Toạ độ của quận Nam hoà là: 763-128. Toạ độ của Khe Đá Mài là: 766-074. Ba chỗ này gần như nằm trên một đường thẳng. Thế nhưng, nếu đi từ bên trái Nam Giao, theo đường lên Thiên an, phải quẹo ngược qua đường 546, qua 547, mới đến đường 549, tức trước lăng Khải Định, rất xa. Tôi thường đi làm tại Nam Hoà theo đường bên phải Nam giao, tức đường 547, thì gần hơn. Do đó, khoảng cách bị kéo dài, từ 10 cây số thành ra 14 Km. Từ Quận lỵ Nam Hoà lên đến thôn Dương phẩm, Dạ Khê khoảng 5 Km đường đất, nếu không nói qua Vỏ xá. Toạ độ thôn Đình môn khoảng 787-114. Như vậy khoảng cách giữa Từ Đàm đến Dạ khê khoảng 19 Km. Thế mà cột từng chùm 20 người mà đi trong đêm giá rét, rồi phải chặt lồ ô làm bè mà đến Đình môn, băng qua Sở Thoại, Sở Già đến Sở Minh (Lăng chính) Gia long chỉ trong vòng HAI giờ, thì đúng đại láo chúa tôi ơi ! Đó là nói chuyện đi trên đường, còn ở đây Việt cộng chắc không dám đi đường chính mà phải đi giữa rừng, giữa núi Thiên Thai, núi Châu Chữ, thì mẹ kiếp cả hai chục giờ cũng chưa tới, nói chi hai giờ ?
Từ Đình Môn đi vào khe Đá Mài chừng 15 cây số đường rừng, mà rừng ở đó dày đặc không thấy gì cả, lên dốc xuống đồi rất nguy hiểm. Chúng tôi đi vào mùa mưa, thì phải chống gậy nữa kia, huống chi cột từng chùm làm sao mà đi hả ?
Đọc câu sau để thây láo lường vô hậu:
Trời mưa lâm râm. Đến khoảng 11g rưỡi đêm, chúng tôi được cho dừng lại để tạm nghỉ ăn uống. Tôi đoán chừng đã đi được hơn chục cây số”.
Như đã nói, khoảng cách từ Huế đến Khe Đá mài khoảng 34 Km, thì sao có chuyện “hơn chục” ??? Láo quá đi mà. Chỉ việc chặt cây làm bè, đưa hơn Năm Trăm người qua sông trong tình trạng cột từng chùm Hai mươi người cũng mất hàng chục giờ rồi, chưa chắc xong. Vậy thì chỉ có Thiên Chúa mới giúp Cộng sản hoá thành Tôn ngộ Không mới đưa được 25 chùm 20 người từ Từ Đàm lên Khe Đá mài trong BỐN GIỜ RƯỠI !!! Đường thì đất đỏ, trời mưa thì chân dính đất, nhiều lúc không giở lên nổi, trơn trợt, lại mắc nhau dùng dằng, thì Chúa cũng bồng không nổi Năm trăm người lên Khe Đá Mài trong bốn tiếng rưỡi, nói chi Việt cộng không biết đường mô mà mò. Láo vừa thôi. Các giáo sỹ, giáo dân nào không bằng lòng, xin trực tiếp tranh luận với tôi xem sao.
Một trò đại láo khác lại được viết:
Chúng tôi quặt ra tay sau, âm thầm lần múi dây trói. Nhờ trời vừa mưa vừa tối, dây điện thoại lại trơn nên chỉ ít phút sau là nút buộc lỏng, vung mạnh cánh tay là sẽ bung ra. Chúng tôi cũng mở múi buộc dây thép gai đang nối mình với những người khác. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn giữ vị thế bị trói thúc ké, để bọn VC khỏi nghi ngờ. Tôi dặn thằng bạn tiếp: “Hễ tao vỗ nhẹ sau lưng là tụi mình chạy nghe!”
Chỗ này láo quá tệ ! Đã bị “trói thúc ké”, và có dây “thép gai” xâu lại thành chùm, thì mấy chữ “quặt tay ra sau” có nghĩa gì, ngoài láo khoét ? Khi nói: “quặt tay ra sau”, thì có nghĩa là tay đang ở trước, nhưng ở trước làm sao khi nói “bị trói thúc ké”, mà còn bị xâu chùm thì làm sao quặt tay ra sau ? Hai ông Lợi-Giải nếu không bằng lòng, thì cử Nguyễn lý Tưởng, Trần tiễn San, Liên Thành, Chính khí Việt, Chu Mỹ Dung, Trần trung Chính, Vũ đăng Khoa...Đinh lâm Thanh, Hồng Phúc...đến gặp tôi để tôi trói thử rất lỏng, xem họ “quặt tay” ra sao, và mở thế nào ?
Toạ độ căn cứ Phú Bài là: 885-149, so với toạ độ Đình môn là 787-114, cách nhau khoảng 11 cây số đường chim bay; nghĩa là trong tầm ngắm của các đài quan sát, máy bay...thì lẽ nào trong bao nhiêu ngày cả quân đội Mỹ và Việt nam đều đui hết ? Đặc biệt hơn nữa là lúc đó quận Nam Hoà vẫn chưa bị chiếm. Vậy không lẽ Đại uý Hoàng phúc Hiệt, quận trưởng Nam hoà cũng là Cộng sản ? Nhưng nếu ông này Cộng sản, thì Trung tá Tỉnh trưởng Phan văn Khoa, Chuẩn tướng Ngô quang Trưởng cũng Cộng sản luôn. Vui nhỉ ? Một điều khác cần biết là chiều Mồng Một Tết, thì Chuẩn tướng Ngô quang Trưởng đã ra lệnh cho Trung úy Nguyễn tri Tấn (sau này là Trung Tá) đưa Đại đội Thám sát ra khỏi Đại nội, lên đóng tại Đồi Vọng Cảnh, nhưng sau Mười ngày đơn vị ông vẫn không bị Cộng sản tấn công. Vậy nghĩa là thế nào ?
Đánh thức chúng tôi dậy xong, một tên lên tiếng nói lớn cho cả đoàn:
- Chúng ta sắp đến trại học tập rồi. Vậy trong anh em ai có một là vàng, hai là tiền, ba là đồng hồ, bốn là bật lửa thì nộp lại để Cách mạng giữ cho, học xong 3 ngày sẽ trả. Kẻo vào trại, ăn cắp lẫn nhau rồi lại đổ lỗi cho Cách mạng, nói xấu cán bộ!
Thế là mọi người riu ríu và khổ sở móc ra những thứ quý giá còn giữ trong người. Ai chậm chạp hoặc ngần ngừ thì mấy tên bộ đội tới “giúp” cho”.
Chỗ này đúng là Thiên Chúa đã đặt THẦN NÓI LÁO vào trong miệng hai giáo sỹ Lợi-Giải như “kinh” đã ghi ! Tay “bị trói thúc ké”; nghĩa là hai tay bị trói phía sau lưng, thế mà“riu ríu móc ra” được, thì Tề Thiên Đại Thánh cũng thua. Này các con chiên, hãy tới trước mặt hai “cha” của các con để hỏi: “RĂNG LÁO DỮ RỨA CHA”, nhé. Nói với “con thú La mã” (chiên) thì sao chúng cũng dạ, nhưng viết lịch sử, thì xin miễn đi nhé.
Lại đọc thêm để biết bố láo chừng nào:
Chừng 15-20 phút sau, tôi bỗng nghe từ phía dưới vọng lên tiếng súng AK nổ vang rền và lựu đạn nổ tới tấp, phải mấy chục băng và mấy chục quả. Một góc rừng rực sáng!Chen vào đó là tiếng khóc la khủng khiếp –chẳng hiểu sao vọng tới tai chúng tôi rõ ràng- khiến tôi dựng tóc gáy, nổi da gà và chẳng bao giờ quên được. Hai chúng tôi đồng nấc lên: “Rứa là chết cả rồi! Rứa là chết cả rồi! Trời ơi!!!” Lúc đó khoảng 12 đến 12g30 khuya đêm mồng 7 rạng ngày mồng 8 Tết. Tôi bàng hoàng bủn rủn”.
Đọc xong đoạn, chắc mọi người điên hết. Thằng Việt cộng cũng điên, thằng Quốc gia cũng khùng. Tại sao Việt cộng ngu đến nỗi phải làm cho một góc rừng sáng mà chẳng sợ bị máy bay, pháo binh đánh chết chúng ? Phải chăng đã có hợp đồng ? Phía Quốc gia và Mỹ, tại sao có một góc rừng sáng lên trong biến cố ấy, mà hai năm sau chẳng ai biết ? Phải chăng có hợp đồng ? Hơn thế nữa, chỉ cách căn cứ Phú Bài có 11 cây số mà tại sao thấy thế mà pháo binh không bắn, máy bay không truy kích, thám sát ? Phải chăng có hợp đồng ? Hãy nghe thêm sự láo khoét trắng trợn:
Biết rằng bơi qua ngay có thể gặp bọn VC rình chờ bắt lại, chúng tôi men theo sông, ngược lên thượng nguồn cả mấy cây số, đến vùng Lương Miêu thượng”.
Một thằng con nít 17 tuổi ở Phủ Cam bị dẫn đi trong đêm tối, lên khe Đá Mài, rồi chạy tán loạn, mà biết hắn ngược dòng lên Lương Miêu Thượng ? Quả thật hắn là tên cán bộ Tỉnh ủy Thừa Thiên, hay một liên lạc viên sành sỏi chứ không phải chơi. Hay đây chính là hai ông Lợi-Giải ?
Lại láo không trời không đất:
Chúng tôi cập gần bến đò Lương Miêu. Từ đây, xuôi dòng sẽ về trụ sở quận Nam Hòa, hy vọng gặp binh lính quốc gia, nhưng cũng có nguy cơ gặp bọn VC chặn đường bắt lại. Thành thử chúng tôi nhắm hướng bắc, tìm đường về Phú Bài”.
Ai cũng biết Phú Bài nằm phía Nam Thành phố Huế. Toạ độ cơ quan MACV gần cầu Trường Tiền là 767-218, trong lúc Tọa độ sân bay Phú Bài là 885-149; toạ độ căn cứ Mỹ ở Phú Bài: 885-135. Toạ độ Định môn là 787-114, thế thì hắn muốn nhắm hướng Bắc, tức là ra Hà Nội, chứ làm sao về Phú bài ? Nhìn vào trục tung độ Định môn 787 và Phú Bài 885 thì biết ngay Phú Bài ở phía Nam Định Môn, cách tám cây số. Sao thằng này nó giống “ông nội” nó là Hồ Đinh quá vậy ? Hay hai bản này là do một anh khùng mà cứ tưởng mình là “học giả” ? Hồ Đinh, theo ông Nguyễn lý Tưởng, thì từ Huế đi theo hướng Tây Bắc mà về được chợ Sam ở phía Đông Nam !!! Mẹ kiếp một đám ăn hại, gian manh, xảo quyệt, độc ác mà múa may quay cuồng làm lịch sử hả ???
Mẹ ơi, lịch sử quân sự ghê thiệt:
Thế là chúng tôi hoảng hốt tuôn vào rừng lại. Chạy và chạy, chạy tốc lực, chạy như điên, không dừng lại để nghỉ. Một đỗi xa, chúng tôi mới hướng ra lại đồng bằng. Bỗng một đồn lính xuất hiện đằng xa, đến gần thấy bên trong lố nhố mũ sắt. Phe ta rồi! Lần này thì vô đây chứ không đi mô nữa cả. Nhất định vô! Lúc đó khoảng 10 giờ trưa. Đây là đồn biên phòng của một đơn vị quân lực VN Cộng Hòa”.
Đúng là “trần truồng đần độn vô liêm sỉ”. Đồn BIÊN PHÒNG sao lại đóng gần Phú bài hả ngợm ? Giữa Lương Miêu và Phú bài có đồn BIÊN PHÒNG nào hả ? Láo trật lất !
Cái này nghe mới ghê:
Giờ tụi em chỉ có một nguyện vọng : xin đồn phát súng cho bọn em đánh giặc với, chớ không thể đi ra khỏi đồn nữa.
Viên sĩ quan chỉ huy cất tiếng:
Tổ quốc đang lâm nguy! Đứa con nào trung, đứa con nào hiếu lúc này là biết liền. Thôi, mấy em thay áo quần, xức thuốc xức men, ăn uống thoải mái rồi ở lại với mấy anh. Tội nghiệp!!!
Có thằng đồn trưởng nào mà ngu dữ rứa ? Giữa lúc Việt cộng chiếm khắp nơi, hắn chẳng biết cha chài chú chóp nào mà bảo ở lại trong đồn ? Hay nói theo “kinh” là “đồn để cho kẻ giết người cho Chúa” núp an toàn ?
Đại láo thiên cung nữa nè:
Họ hỏi chúng tôi về chỗ xảy ra cuộc hành hình nhưng chúng tôi hoàn toàn không thể trả lời được. Giữa rừng rậm lại đêm khuya, biết đâu mà lần”.
Vừa mới ở trên, hắn nói là hắn từ Khe Đá Mài ngược lên Lương Miêu thượng, bây giờ hỏi thì hắn nói là không biết được sao ? Rõ ràng hai thằng này đã giết chứ ai khác ? Hắn không biết gì sao hắn nói từ đó hắn nhắm phía Bắc để về Phú Bài ? Mẹ kiếp láo lường !
  • Đọc tiếp để biết thêm nè:
Cây cối chỗ này rất cao, lá dày và mọc theo kiểu hai tầng, tầng thấp gồm những bụi tre và cây nhỏ, tầng cao gồm những cây cổ thụ, với những nhánh lớn xoè ra như lọng dù che khuất đi những gì bên dưới. Bên dưới hai tầng lá này, ánh sánh mặt trời không chiếu sáng nổi. Đúng là nơi có thể giết người mà không cần phải chôn cất. Công binh đã phải bỏ hai ngày, dùng mìn phá ngã các cây cổ thụ để tạo ra một khoảng trống lớn đủ cho máy bay trực thăng đáp xuống, và tiểu đoàn 101 Nhảy Dù Quân lực VNCH đã phụ trách việc bốc các di hài nạn nhân”.
Đúng là láo như con trời. Bị trói từng chùm, đường thì đồi dốc, trơn trợt, đi giữa đêm khuya lạnh giá, mà hắn tả như ngồi làm văn trong nhà thờ, trong tửu quán 8406, trạm gia liên đảng Thăng tiến, phong trào giáo dân hải ngoại...Nhưng láo vẫn hoàn láo. Thử hỏi VNCH nào mà có Tiểu đoàn 101 Nhảy Dù ? Thiệt là thứ đồ đui mà viết lịch sử ! Người ta viết rõ ràng trong Quân sử là “Đại đội D, tiểu đoàn 1/502, Sư đoàn 101 Nhảy Dù Không kỵ Hoa kỳ, thì “sử da” biến thành chỉ một Tiểu đoàn Nhảy Dù Việt Nam ! Có xấu hổ không hỡi hai ông giáo sỹ gà quàng ??? Lại còn tạo nên chữ mới “di hài” như “cánh chung luận” nữa chứ ! Mèng uơi !
Cái tàn nhẫn gian ác là đây nè:
Các binh sĩ đã tìm thấy cuối một khe nước chảy trong veo (về sau mang thêm tên Suối Máu, Phủ Cam Tử lộ), cả một núi hài cốt, nào sọ, nào xương sườn, nào xương tay xương chân trắng hếu, nằm rời rạc, nhưng cũng có những bộ còn khá nguyên. Xen vào đó là dây điện thoại và dây thép gai vốn đã trói chúng tôi thành chùm. Rồi áo quần (vải có, da có, len có) nguyên chiếc hay từng mảnh, lỗ chỗ vết thủng. Rồi tràng chuỗi, tượng ảnh, chứng minh thư, ống hít mũi, lọ dầu nóng… vương vãi trên bờ, giữa cỏ, dưới nước. Nhờ những di vật này mà một số nạn nhân sẽ được nhận diện”.
Láo đời ông Tổ... đời cha đến đời con vẫn láo. 19 tháng, giữa hai mùa mưa lũ của núi rừng mà có cả MỘT NÚI HÀI CỐT, thì đúng là “sỏi đá vô tri” ! Ai cũng biết rằng, mưa rừng rất ghê gớm, nhất là tại vùng Tả trạch, bởi vì đồi núi cao và liên lũy. Một trận mưa rào là nước suối chảy khủng khiếp vô cùng. Những cây đại thụ còn bị cuốn đi, thì làm sao một nắm xương tàn còn nguyên vẹn ? Huống chi gần hai năm giữa rừng mà còn áo quần, còn tràng hạt, còn căn cước...Đọc mấy chữ: “nguyên chiếc hay từng mảnh”, đủ thấy láo thiên láo địa của tập đoàn gian ác !
Đọc bài này, rồi đọc bài Nguyễn lý Tưởng chúng ta thấy y chang. Nguyễn lý Tưởng trích lời thằng Vẹm Hồ Đinh nào đó nói cách Diên Đại Phú Vang 500 mét, (qua Phú Thứ) sau gần hai năm mà Việt Cộng lấy tre trồng người vẫn còn đứng nguyên vẹn, còn rỉ máu, thì chúng ta biết ngay hai mà một ! Tiếc thay trong thời gian ấy tôi có mặt ở Phú thứ mà không hay biết.
Cả hai bài này cho thấy, trong thời gian ấy, Trưởng ty Cảnh sát Liên Thành đã làm những chuyện này, chứ là gì khác ? Nếu không, các tác giả này phải giải thích thế nào cho hợp lý ? Nghĩa là hậu Mậu Thân vẫn còn những màn bắt giết người khủng khiếp. Nếu không phải mới giết cách mấy ngày, thì làm sao Cộng sản lấy cọc tre đâm xuyên người trồng như thế mà không ai thấy, ai biết, tại sao còn rỉ máu sau gần hai năm ? Tại sao giữa núi rừng mưa lũ mà thẻ căn cuớc, tràng hạt, áo quần... còn nguyên vẹn ?
Rõ ràng những kẻ này đã giết người một cách ghê rợn nhất, chứ không ai khác !!!! Nếu không đưa thủ phạm ra, thì chính những tác giả các bài này là thủ phạm; nếu không, làm sao họ biết rõ những điều không ai thấy, ai biết, không ai có thể tin được.
BQK-20-02-12 

No comments: