Friday, March 23, 2012
Phan Đức Minh -Thầy Thích Trí Quang “Chuyên viên tôn giáo vận“ cuả Cộng Sản Việt Nam từ 1946
Lúc này Thầy Thích Trí Quang “Chuyên viên tôn giáo vận“ cuả Cộng Sản Việt Nam từ 1946, là nhân vật quyền hành lớn lao, người dân miền Nam ai cũng phải biết vì ông lãnh đạo “thành phần thứ ba“ ngoài hai lực lượng khác cao hơn: cộng sản Bắc Việt và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, đứng đầu là Chủ Tịch Nguyễn Hữu Thọ, rồi đến Thủ Tướng Huỳnh Tấn Phát, nhưng thực ra tất cả đều đặt dưới sự lãnh đạo cuả Bộ Chính Trị Trung Ương cộng sản Hà Nội. Nhân vật Thích Trí Quang kêu gọi: Các Bác Sĩ trở về bệnh viện cuả mình làm việc vì số thương vong quân đội, dân chúng quá nhiều, kêu gọi quân nhân cuả nam Việt Nam đem súng đạn đến nạp tại sân chuà trong thành phố, thị trấn, và ra trình diện Uỷ Ban Quân Quản khi có lệnh... Bà con nói: Sân Chùa Tỉnh Hội Đà Nẵng ở đường Ông Ích Khiêm là một cái núi chất đầy súng đạn, nhiều nhất là súng M-16 trang bị cho các lực lượng võ trang chính quy cuả Nam Việt Nam, còn vứt rải rác khắp hang cùng, ngõ hẻm thì không kể.
=----------
Bút ký:Giờ phút cuối cùng cuả thành phố Đà Nẵng: Cuối tháng 3-1975Phan Đức Minh
- Kính tặng bạn bè, chiến hữu đã từng sống và làm việc cùng tôi tại thành phố Đà Nẵng trong giai đoạn này.
Đà Nẵng vào những ngày cuối tháng 3 năm 1975 thật là hỗn độn, rối lọan. Quân đội và dân chúng từ các Tỉnh Quảng Trị, Thừa Thiên, thành phố Huế đổ xô về, làm cho cái thành phố đã đông dân này càng thêm đông đảo. Chiếc Radio 4 băng tần tối tân nhất cuả Nhật lúc bấy giờ lúc nào cũng ở bên cạnh tôi. Theo tin từ các Đài Phát Thanh trong và ngoài nước thật là lộn xộn, không giống nhau... Theo đài phát thanh Quân Đội, Sài Gòn, VOA, BBC cũng như một vài đài khác cuả nước ngoài, tôi vô cùng kinh ngạc là Huế có lệnh rút bỏ mặc dầu chưa đánh nhau chi cả. Sao lạ quá như vậy ? Tôi gọi điện thọai, hỏi mấy Ông bạn thân là Đơn Vị Trưởng trong vùng thì họ cũng trong tình trạng như tôi, không rõ đầu đuôi, tình hình ra sao hết.
Thành phố Đà Nẵng đông chật những người là người. Vấn đề an ninh, lộn xộn mỗi lúc một thêm gay gắt. Nhiều binh sĩ tức giận, bắn súng lên trời như những kẻ điên khùng vì không hiểu tại sao lại có lệnh rút lui, bỏ hết các trận tuyến gây nên tình trạng hỗn loạn thê thảm này trong khi chưa chạm địch, chưa đánh đấm chi cả. Xưa nay có bao giờ thế đâu! Tự nhiên không đánh nhau, mà chỉ biết bỏ chạy là làm sao? Tướng Ngô Quang Trưởng, Tư Lệnh Quân Đòan I kiêm Vùng I Chiến Thuật, là người duy nhất ở đây biết được chuyện này, do ông được Tổng Thống Nguyễn Văn Thiêu gọi vô Sài Gòn gấp, họp các Tướng Lãnh, nhưng vào tới nơi thì chỉ có một mình ông gặp Tổng Thống Thiệu và nhận lệnh cuả vị Tổng Tư Lệnh quân đội: “Rút bỏ Quân Khu I!“
Tướng Trưởng, một danh Tướng cuả Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, thế giới biết tiếng, biết tên, chết điếng cả người nhưng... chẳng muốn hỏi tại sao vì ông cũng đoán biết: hỏi cũng vô ích, để rồi bỗng dưng khai tử luôn cả một Quân Đoàn ( Army Corps ) hùng mạnh cho nó tan hàng, xập tiệm, và cả Vùng I Chiến thuật bao gồm 5 Tỉnh : Quảng Trị, Thưà Thiên, Quảng Nam, Quảng Tín, Quảng Ngãi và 2 thành phố Huế, Đà Nẵng. Bộ Chỉ Huy Quân Trấn Đà Nẵng được lệnh rõ ràng cuả Tướng Trưởng: Bất cứ kẻ nào dùng súng đạn cướp bóc, xâm phạm tính mạng, tài sản của dân chúng trong tình trạng rối lọan hiện nay sẽ bị các lực lượng an ninh, quân cảnh bắn hạ tại chỗ!
Tuy có cấp chức được quyền ở cư xá do quân đội cung cấp, nhưng tôi có giấy phép dậy học ngòai giờ làm việc (chuyên dậy kèm Pháp và Anh ngữ cho rất đông học sinh Trung Học) để đời sống vật chất tốt hơn, đối với gia đình đông con như tôi, tránh được chuyện dính dáng đến tham nhũng, hối lộ, rồi làm “dê tế thần” cho tình trạng chính quyền và xã hội “lem nhem“ thời đó. Vài em học sinh chăm chỉ vẫn còn lui tới: “Thưa Thầy! các lớp học ra sao, có học tiếp không hả Thầy?“ Tội nghiệp! Giờ này mà các em vẫn có thể nghĩ đến chuyện học hành. Tôi nói: “Thôi, chúng ta tạm nghỉ, khi nào yên tĩnh hãy hay. Các em nên tránh bớt việc đi lại ngòai đường phố trong lúc này, rất nguy hiểm.” Các em ra về, vẻ mặt buồn thiu.
Gia đình tôi ở trong một ngôi nhà nhỏ trong khu xóm đồng bào nghèo, nhưng có 2 cái sân đủ cho học sinh 3 lớp học tối mỗi đêm, thay phiên nhau đậu xe gắn máy và xe đạp. Lúc này, tôi dã đưa gia đình và di chuyển những gì cần thiết lên văn phòng Toà Án cho được an ninh vì có anh em Nghĩa Quân canh gác các cơ quan chính quyền.
Các ngân hàng đã đóng cửa, rất nhiều người cũng như tôi, khi nghĩ tới chuyện cần có số tiền phòng thân, đành chịu chết. Thôi, giữ sổ sách rồi vào Sài Gòn hãy hay. Ôm tiền mặt lúc này càng thêm nguy hiểm. Có chi sài nấy vậy. Ai cũng nghĩ như thế để an tâm đối phó với tình hình trước mặt, ngày càng gay go, hỗn độn. Tôi điện thọai vào phi trường quân sự, định hỏi Thiếu Tá Trưởng Phòng An Ninh, không có, xin gặp Đại Úy Quang, cũng không có, chỉ có Trung Úy Bẩy trả lời, “Thiếu Tá ơi! Tụi nó pháo kích hỏa tiễn 122 ly của Trung Cộng cầy nát phi đạo rồi, máy bay của mình không đáp xuống được nữa, chỉ sài được trực thăng thôi. người đông nghẹt mà trực thăng không thấy đến chi cả!“ Tôi điện thọai sang Bộ Tư Lệnh Hải Quân Vùng I, hỏi thăm mấy Sĩ Quan thân thiết thì được hay: Tại Cảng Tiên Sa, tầu không đủ chuyên chở quân đội di tản cùng với gia đình cũng như đồng bào trốn chạy quân cộng sản đang tiến vào thành phố bằng nhiều ngả, bao vây chung quanh Đà Nẵng. Lệnh trên: rút bỏ Quân Khu I không đánh đấm chi cả thì tình trạng làm sao khác được! Địch pháo kích chung quanh Đà Nẵng ầm ầm... Tôi gọi sang Bộ Chỉ Huy Pháo Binh Quân Khu. Đại Tá Chỉ Huy Trưởng vẫn còn ở đó. Là bạn thân với nhau từ hồi còn nhỏ, lưu lạc giang hồ, mãi sau này mới gặp lại nhau và lần sau cùng là ở Đà Nẵng. Tôi chở tất cả gia đình trên chiếc xe jeep, gồm nhà tôi và 7 đứa con, đứa con gái lớn sức khỏe yếu kém, đứa con trai kế 16 tuổi, đứa con gái út mới được 6 tháng, vợ tôi phải bồng ẵm trên tay, đến Bộ Chỉ Huy Pháo Binh Quân Đòan. Lúc đó là chiều ngày 28 tháng 3, tôi gọi cậu tài xế trung thành và can đảm, Binh nhất Túc, mà tôi đã đích thân đến đơn vị hành chánh quản trị địa phương, lựa chọn rồi hỏi han về tình trạng khó khăn khiến hắn can tội đào ngũ. Tôi liên lạc với đơn vị gốc của hắn, nhận cho hắn làm tài xế vì Tòa Án có xe nhưng không đủ quân nhân tài xế. Sau này, tôi thấy hắn tận tâm, chu đáo và trung thành, nên tôi nói với đơn vị đề nghị cho hắn lên Hạ Sĩ, mong ngày nào nào đó không xa, cho hắn lên hạ Sĩ nhất thì đồng lương cũng đỡ khổ cho gia đình. Tôi bảo: “Thôi, cậu lo cái xe cho tốt, đầy đủ săng nhớt rồi cho cậu về lo chuyện gia đình. Tôi lái lấy cũng được. Đây, chìa khóa văn phòng và tất cả những gì của gia đình tôi trong đó, nếu tôi đi khỏi thì tất cả là của cậu. Cậu ở lại lo cho gia đình. Vợ con cậu cũng cần đến cậu trong lúc hỗn lọan này. Đem những thùng, hộp thực phẩm khô, sữa hộp chia cho anh em Nghĩa Quân. Tôi sẽ cho lệnh họ: khỏi canh gác nữa! Tòa chỉ còn tôi là Sĩ Quan cuối cùng ở đây, anh em Hạ Sĩ Quan và Binh Sĩ thì ở trại gia binh rồi. Cho họ về lo thu xếp, bảo vệ gia đình.” Tôi bắt tay cậu tài xế, Hạ Sĩ Túc. Cậu tài xế cứ nắm chặt lấy tay tôi, nói trong nghẹn ngào: “Em không nỡ để Thiếu Tá và Cô đi một mình với các em như thế này. Cứ để em đi theo, thầy trò mình sống chết có nhau, gia đình em đông người, nhiều bà con, dân địa phương, em là binh sĩ nên không có gì khó khăn nhiều như Thiếu Tá. Thiếu Tá đi được rồi, em trở lại với gia đình cũng được, không sao cả!“ Tự nhiên tôi thấy mắt mình nhòa đi trước tấm lòng của cậu tài xế trung thành và can đảm, luôn luôn nghĩ đến tôi, và gia đình vì chúng tôi: một Sĩ Quan cấp Tá, Phó Ủy Viên Chính Phủ Toà Án Quân Sự Mặt Trận Quân khu I và một binh sĩ luôn sống với nhau như người trong một gia đình ruột thịt đã nhiều năm, nhiều tháng. Tôi bảo: “Túc! Cậu phải nghe tôi, về trông coi, bảo vệ lấy gia đình trong lúc này! Tôi tới Bộ Chỉ Hy Pháo Binh bây giờ. Ông Đại Tá Chỉ Huy Trưởng còn ở đó!“
Hạ Sĩ Túc, cậu tài xế rời nắm tay tôi rồi đứng nghiêm, giơ tay chào nghiêm chỉnh: “Kính chúc Thiếu Tá, Cô, cùng các em ra đi bình an!” Tôi thấy rõ cậu tài xế can đảm và trung thành bật khóc. Chắc chắn là hắn khóc cho gia đình tôi trong cơn nguy biến, mà tôi bắt hắn phải ở lại. Trên đường, một chiếc xe Jeep chạy ngược chiều với tôi, trên có 4 Sĩ Quan Thủy Quân Lục Chiến, tuổi còn trẻ nhưng đều đeo lon Cấp Tá, rất quen thuộc, tôi chạy chậm lại, giơ tay vẫy chào, và hỏi to, “ Có chi lạ không?“ Mấy Ông bạn cũng giơ tay vẫy. Một anh bạn người Nam la lớn: “Đù má nó! Anh coi, chiến tranh kiểu chi lạ! Tụi này có bao giờ bỏ chạy như thế này đâu! Lại mấy thằng Mỹ chóp bu với thằng Thiệu... đem con bỏ chợ, âm mưu buôn bán xương máu tụi mình đây thôi!...”
Gia đình Đại Tá Chỉ Huy Trưởng Pháo Binh đã vào Sài Gòn ít hôm trước, Ông còn ở lại vì Tướng Trưởng và Bộ Tư Lệnh Quân Đòan vẫn còn ở Đà Nẵng. Đang ăn cơm tối với nhau thì điện thọai reo. Sĩ Quan trực chạy vào báo cáo: “Thưa Đại Tá! Có lệnh của Trung Tướng mời Đại Tá sang ngay Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn!” Ông Đại Tá bắt tay tôi và mấy Sĩ Quan thuộc quyền của Ông đã tụ tập về đó: “Chúc Anh Chị, quý vị các cháu và tất cả bình an.“ Ông còn dặn tôi trong lúc vội vã quay đi: “Anh cho Chị và các cháu ngủ tạm trong hầm của tôi, rất tốt! Nếu thiếu chỗ thì giường của tôi trong phòng kia...“ Sau này, toi biết là Ông cùng Bộ̣ Tư Lệ̣nh Quân Đoàn sang sân bay trực thăng Non Nước để̉ ra tàu Hải Quân cuả Mỹ chờ ngoài biển.
Tôi mặc nguyên quân phục tác chiến, với khẩu súng Colt – 12 bên mình, chỉ bỏ cái mũ sắt 2 lớp ra, rồi ngả lưng xuống giường thiu thiu ngủ chập chờn. Điện thọai reo, Sĩ Quan trực chạy sang: “Thưa Thiếu Tá, Bộ Tổng Tham Mưu tại Sài Gòn cho hay: 5 chiếc Tầu Hải Quân đã được lệnh lên đường, ra Biển Mỹ Khê, Đà Nẵng chuyên chở quân đội, gia đình và dân chúng. Tầu sẽ tới nơi vào khuya đêm nay hay sáng sớm mai..”
Tôi đang mơ mơ màng màng trong giấc ngủ nặng nề thì có người đánh thức tôi dậy và nói trong sự vội vàng: ”Thiếu Tá! Thiếu Tá! Mình phải đi ngay, rời khỏi nơi này vì tin tức cho hay quân cộng sản Bắc Việt đã tới rất gần thành phố, không gặp sự kháng cự nào cả...“ Tôi đánh thức gia đình, vợ con rồi tất cả lại lên chiếc xe Jeep với ít đồ đạc gọn nhẹ tùy thân, nhắm hướng Bãi Biển Mỹ Khê phóng đi, sau khi bắt tay vội vàng vài Ông bạn Sĩ Quan Pháo Binh. Xe chạy được một quãng khá xa, chừng dăm cây số, bỗng đưá con gái lớn cuả chúng tôi kêu thất thanh: “Cái va-li da cuả Mợ đâu rồi ? “ Trong số đồ đạc mang theo thì cái va-li da đó có chút ít tài sản còn lại đáng giá hơn mấy cái va-li đã nằm trong xe Jeep để sống, do bà nhà tôi và đưá con gái lớn ,vốn tính cẩn thận, trông coi cho chắc ăn. Mọi người trên xe nhận ra là trong lúc vội vàng di chuyển, chính cái va-li đó đã bị bỏ lại ở trại Pháo Binh vưà rồi. Chết thật! Tôi lái xe quay lại ngay lập tức, nhưng khó khăn vì người di chuyển quá đông. Chạy trở về trại Pháo binh, vẫn còn 2 cậu lính gác, tôi đậu xe ngay cưả phòng vưà rời ban nẫy, chạy như bay vào trong. May quá! (cái may đầu tiên) Chiếc va-li đã được lôi từ trong hầm gia đình tôi ṭam trú lúc trước, nhưng chưa đem lên xe, vẫn còn nằm trơ một mình sau cánh cưả lối lên phòng tôi nằm. May mà còn lính gác, nếu không thì dân chúng quanh đó và bọn cướp phá cơ quan, công sở đã tràn vào vơ vét tất cả những gì còn ḷại, và cái va-li “quan trọng nhất cuả gia đình tôi“ cũng mất tiêu rồi. Nếu nó bị mất thì không biết sau này gia đình tôi cầm cự ra sao với cuộc sống đổi đời với trăm ngàn khổ cực. Trời Đất đã cứu gia đình tôi.. Đưá con gái lớn lần này tay lúc nào cũng để lên cái va-li vưà tìm lại được.Tôi lái xe ra cổng, anh em binh sĩ vẫn còn canh gác. Tôi nói lớn: “Anh em về đi, lo chuyện gia đình, doanh trại không còn ai nữa!“
Trời đất! Đường xá ban đêm mà lúc này đông nghẹt những người là người, di chuyển bằng đủ mọi cách. Tất cả đều hướng về phía Cảng Tiên Sa và bãi biển Mỹ Khê. Tôi lái xe, khẩu Colt-12 đeo trước ngực, ̣ kiểu Sĩ Quan Đức, đã lên đạn, khoá chốt an toàn, khẩu M-16 đã lên đạn sẵn, cũng khóa chốt, để ngay bên cạnh. Đứa con trai lớn nhất 16 tuổi, có mặt trong xe cũng đã được tôi chỉ dẫn để sử dụng khẩu tiểu liên hạng nhẹ Carbin M-2 để đề phòng trường hợp bị bọn bất lương, tấn công, cướp bóc trong khi hỗn lọan. Trông cảnh người xe xuôi ngược thật là kinh hoàng, trong khi đó quân cộng sản vẫn pháo kích vào thành phố Đà Nẵng nổ ùynh! ùynh! rải rác đó đây.
Cái xe Jeep của tôi đang chạy bỗng dưng chết máy, nằm ỳ ngay cạnh đường. Thế là làm sao! Còn đang lúng túng thì hai binh sĩ cầm M-16 từ cống trại lính bên kia đường tiến đến xe tôi dòm ngó, xem có chuyện chi mà lại dừng xe ngang xương trong dòng người đang chẩy xuôi ra hướng bãi biển. Một binh sĩ chào tôi: “Thưa Thiếu Tá! Sao Thiếu Tá lại ở đây vào lúc này?” “Xe tôi chết máy rồi!” Cậu binh sĩ kia cũng chạy lại rồi la to: “Đại Úy Sinh! Ra mau! Thiếu Tá Phó Ủy Viên Chính Phủ Tòa Án Mặt Trận đây nè!” Đại Úy Từ Khánh Sinh, Đại Đội Trưởng nhẩy dù, bị thương tại mặt trận, sau được đưa về đây làm Quản Đốc Quân Lao Đà Nẵng, dưới quyền cuả tôi. Đại Úy Sinh, quân phục tác chiến chỉnh tề, mũ sắt 2 lớp, giơ tay chào tôi nghiêm chỉnh như thường lệ. Chúng tôi bắt tay nhau trong khi tôi nói: “Hay nhỉ! Sao cái xe của tôi lại chết máy ngay ở chỗ này? Nếu nó chết máy ở chỗ khác thì làm sao đây?“ Tôi nghĩ thầm trong bụng: Đây là điều may mắn thứ hai cho chúng tôi trong cơn hỗn lọạn kinh hoàng. Anh Sinh kêu mấy binh sĩ ra đẩy cái xe của tôi vào trong sân trại.rồi ra lệnh cho một Thượng Sĩ: “Lấy cái xe dự trữ cuả mình, lo xăng nhớt đầy đủ rồi giúp gia đình Thiếu Tá chuyển đồ đạc sang, chớ lúc này mà xe cộ lộn xộn là nguy hiểm lắm.“ Tôi cảm ơn Đại Úy Sinh, bắt tay viên Thượng Sĩ già rồi vào văn phòng, có vài Sĩ Quan trong đó. Sau vài phút hỏi han tình hình, tôi hỏi Đại Úy Sinh: ”Anh em bị giam giữ còn bao nhiêu người?“ “Thưa Thiếu Tá: gần 1 ngàn!” “Việc ăn uống của họ tới ngày hôm nay ra sao?” “Hôm nay thì vẫn còn, nhưng ngày mai thì chưa biết, gạo mình còn, nhưng liệu nhà thầu cung cấp thức ăn có còn liên lạc nữa không.” Suy nghĩ thật nhanh vài giây rồi tôi quyết định: “Quân cộng sản đang tiến vào Đà Nẵng mà không đánh nhau chi cả. Nhân danh Sĩ Quan cấp chức cao nhất của 2 Tòa: Mặt Trận Vùng I và Tòa Thường Trực Đà Nẵng, hiện có mặt tai đây, tôi ra lệnh thả hết tất cả quân phạm không phân biệt Sĩ Quan hay Binh Sĩ, Đại hình hay Tiểu Hình. En temps de guerre! En cas de force majeure! (trong trường hợp chiến tranh! Trong trường hợp bất khả kháng) chúng ta có quyền làm bất cứ cách nào để bảo vệ sinh mạng của ngần đó con người, đã từng là quân nhân như chúng ta. Họ cũng có thân nhân gia đình đang đợi chờ họ. Anh Sinh cho thư ký đánh máy biên bản theo lời tôi đọc: “Lệnh thả hết quân phạm“... Tôi sẽ ký tên với tính cách người ra lệnh, và tất cả Sĩ Quan có mặt cùng ký tên với tính cách nhân chứng, hiểu biết quyết định này. Sau này vào Sài Gòn, chúng ta có giấy tờ trình Nha Quân Pháp và Bộ Quốc Phòng là những cơ quan mà hai Toà Án chúng tôi trực thuộc. Sáng sớm mai, chúng ta sẽ thả hết.” ***
Sĩ Quan, Hạ Sĩ Quan và Binh Sĩ của Quân Lao hầu như vẫn còn có mặt đông đủ tới giờ phút này. Đại Úy Sinh vốn gốc Sĩ Quan nhẩy dù cho nên làm việc rất đàng hoàng, nghiêm chỉnh. Bộ phận cấp dưỡng, dọn cơm tối lên cho mấy anh em Sĩ Quan chúng tôi, vừa ăn, vừa bàn bạc công việc phải làm sáng mai. Một Hạ Sĩ Quan đi xe gắn máy từ Cảng Tiên Sa trở về, báo cáo: Cảng Tiên Sa rất đông người, tầu bè di chuyển không đủ, rất khó khăn, địch thỉnh thoảng lại nã vài trái hỏa tiễn gây chết chóc và thương tích cho bà con. Đại Úy Sinh bảo anh em lo cơm tối cho gia đình tôi và chỗ nghỉ ngơi qua đêm. Tình “Huynh đệ chi binh“ những lúc như thế này mới thấy nó cao quý làm sao! Tất cả đều coi nhau như ruột thịt một nhà. Thật là phúc đức cho gia đình tôi: trong suốt những ngày rối loạn, di tản, chúng tôi may mắn vẫn có chỗ ăn, chỗ ngủ đàng hoàng, không thì khổ cho đám con trẻ biết mấy, nhất là đưá con gái út mới được ̉6 tháng, nhà tôi còn phải bồng ẵm trên tay và lo những bình sưã và biết bao nhiêu thứ cho một đưá bé như thế.
Hôm sau, trời còn sớm lắm, nhưng tất cả chúng tôi đã thức dậy. Tất cả Sĩ Quan chúng tôi cùng binh sĩ trong trại kéo nhau xuống phía khu vực nhà giam. Tôi ra lệnh: tất cả binh sĩ súng M-16 lên đạn, đứng thành 2 hàng, các Sĩ Quan đứng sau lưng, tôi cho mở cửa nhà giam, rồi dùng loa phóng thanh cầm tay nói lớn: “Nhân danh Sĩ Quan có cấp chức cao nhất của Tòa án quân sự Mặt Trận Vùng I và Tòa án quân sự Thường Trực Đà Nẵng hiện có mặt tại đây, tôi ra lệnh thả tất cả anh em ngay lúc này để trở về lo cho thân nhân gia đình trong tình hình khẩn cấp hiện nay.” Nhiều anh em quân phạm còn nhìn nhau có vẻ ngơ ngác vì họ không biết rõ tình hình bên ngòai. Tôi nói tiếp: “Anh em trật tự ra ngòai theo hướng dẫn của 1 Sĩ Quan, xếp hàng 10 người một, cứ đủ 6 hàng thì ngưng lại, ngồi xuống Khi có lệnh hô của 1 Sĩ Quan thì 2 hàng đứng dậy, theo tiếng hô thứ hai là cả 20 người chạy ra khỏi cổng trại, về nhà. Bất cứ ai gây lộn xộn, làm mất trật tự, hay đang chạy mà quay đầu lại hoặc dừng lại bất cứ vì lý do gì, sẽ bị bắn gục ngay tại chỗ! Nghe rõ chưa?” Tất cả anh em đều reo mừng và thi hành lệnh một cách nghiêm chỉnh.
Công việc “ thả tù“ đã xong, tôi thở phào nhẹ nhõm, họ cũng là người, từng là quân nhân dù có phạm tội, họ cũng có thân nhân gia đình đang trông đợi trong hòan cảnh khó khăn, nguy hiểm này, chỉ sợ có sự rối lọan xẩy ra khi anh em nóng lòng, sốt ruột rồi làm càn, ai cũng muốn thóat ra khỏi nhà tù càng sớm càng tốt. May mắn là việc đó đã không xẩy ra. Ăn sáng qua loa xong, tôi cho lệnh tập họp tất cả Sĩ Quan, Hạ Sĩ Quan, Binh Sĩ cuả Quân Lao. Quân số gần như đông đủ hoàn toàn. Với giọng nói trộn lẫn sự xót xa trong lòng, dù rằng cuộc đời cuả tôi đã quen với xót xa, đau khổ, chia lià từ khi 15 tuổi, phải bỏ trường trung học ở Hải Phòng để lăn mình vào cuộc kháng chiến chống Pháp, địch bắt hai lần, rồi 23 năm lính chống cộng sản, từ Binh Nhì, ban đêm tự học một mình suốt 11 năm, theo hệ thống giáo dục cuả người Pháp để lại, qua 19 lần thi: Written và Oral examinations, không theo học trường Sĩ Quan nào cả, nhưng qua 3 năm thực tập tại Toà Án Quân Sự Mặt Trận, cộng thành 14 năm là tôi lên Đại Uý, rồi Thiếu Tá, với chức vụ hiện tại, tôi nói: “Vận nước bắt chúng ta phải bỏ cuộc một cách đau lòng. Chúng ta đã làm hết bổn phận cuả những quân nhân. Bây giờ, không còn cách nào khác hơn nưã, tôi khuyên anh em nên trở về ngay,lo cho gia đình trong cơn hỗn loạn. Súng đạn cá nhân, anh em tùy nghi tìm cách thủ tiêu, ai không làm được thì để vào trong kho súng chắc chắn kia, Sĩ Quan tiếp liệu khoá kỹ lại, không để lọt vào tay những kẻ xấu, dùng nó làm hại người dân vô tội trong lúc hỗn loạn này.. Còn các Sĩ Quan, anh em mình tạm chia tay ở đây và mong có ngày gặp lại. Xin chúc tất cả anh em bình an!“
Tôi bắt tay thật chặt từng Sĩ Quan, Hạ Sĩ Quan, Binh Sĩ...Vài binh sĩ bịn rịn không nỡ rời chúng tôi trong khung cảnh đau đớn như thế này. Họ vẫn còn đứng nghiêm, giơ tay chào theo quân cách rồi mới tan hàng, theo nhau từng nhóm một. Mấy đưá con đã lớn cuả tôi đứng đằng xa, cạnh chiếc xe Jeep, trông thấy cảnh đó̀ cũng hiểu được nỗi đau lòng cuả lớp người cha, anh , những quân nhân chúng tôi, cho nên chúng nó cũng nước mắt sụt sùi. Khi ṃoi người đã tan hàng, ai lo việc nấy, Đại Úy Sinh, chỉ có một mình ở trại, lên xe cùng gia đình tôi. Anh lái ra phiá bãi biển Mỹ Khê. Có mấy chiếc tầu Haỉ Quân từ trong Nam kéo ra thật, nhưng đậu hơi xa, nước cạn không vào gần được. Trên tầu đông đặc những người là người và khắp ṃoi chỗ nơi bãi biển, người từ khắp nơi dồn về sao mà đông thế. Cả lính lẫn dân, kẻ lội nước, kẻ đi đủ loại ghe thuyền, cố gắng bơi ra ra tới chỗ tâù đậu.. Cầu thang lên tầu không đủ để đưa số người đông đặc như kiến leo lên. Người ta phải dùng đến những cái thang dây dùng trong trường hợp khẩn cấp, nhưng người vẫn chen chúc leo lên, hành lý mang theo rơi rớt xuống biển mỗi lúc một nhiều, rồi đến lúc có những người vì chen chúc, xô đẩy, đuối sức cũng rớt xuống biển đều đều. Những tiếng kêu gào thất thanh càng làm cho cảnh tượng thêm rùng rợn. Nhiều người trên bờ biển khóc thét lên làm cho những đưá con nhỏ cuả tôi cũng oà lên khóc theo . Tôi bảo Đại Úy Sinh: “Mình không thể để cho những đưá trẻ thơ như thế này cũng phải cḥiu cảnh thê thảm đó!“ Anh Sinh bảo tôi: “Bọn mình tránh ra phiá này, tôi có thằng đàn em ở trong xóm đằng kia. Nó có chiếc ghe dìm dưới nước. Nó và bọn mình đi ghe ra phiá ngoài xa, lên chiếc tầu ở tít ngoài kia mới được.“
Chiếc xe Jeep cài số nhỏ, ì ạch lăn bánh trên cát, chở đông người chúng tôi tới phiá cách xa đó một khoảng, gần một xóm nhỏ lơ thơ mấy nóc nhà tranh, nhà lá. Anh Sinh chạy vut vào trong xóm rồi ra ngay cùng với một cậu nghiã quân.. Chiếc ghe được lôi ở dưới nước lên, đủ chở ngần đó con người, tuy có chút nguy hiểm về an toàn. Đành liều vậy, chớ biết làm sao! Cậu nghiã quân nói: “Thiếu Tá và Đại Úy thay quần áo dân sự đi vì em biết ṭụi du kích và đặc công nằm vùng đang ra công khai hoạt động để kiểm soát tình hình, phiá sau quân đội đánh chiếm thành phố Đà nẵng và vùng chung quanh, ngăn chặn đồng bào di tản, ṭụi nó hung hăng lắm!” Tôi đã từng có kinh nghiệm khi đi kháng chiến, đứng trong hàng ngũ cuả cộng sản 6 năm, công tác trong các văn phòng cơ quan lãnh đạo vì có chút chữ nghiã và có người anh ruột đỡ đầu, che chở, cho nên tôi biết rõ Sách - Lược ( Policy & Strategy ) cuả cộng sản là đánh chiếm một vùng hay một xứ sở, quốc gia nào thì bắt buộc: quân tác chiến làm xong nhiệm vụ, lập tức lực lượng bình định (Pacificatory forces) phải kiểm soát an ninh, trật tự, đè bẹp, diệt tan mọi sức kháng cự hay nổi lên làm loạn sau này... Chúng tôi chuyển đồ đạc trên xe xuống bãi cát rồi tôi đưa chùm chìa khóa xe cho một người đàn ông ngòai 50 tuổi dáng hiền lành, đứng cạnh đó, không rõ ông ta thuộc lọai người gì. Tôi bảo: Nếu chúng tôi xuống ghe đi được thì Bác lấy chiếc xe này, đem về biến cải đi mà xài! Chúng tôi chuẩn bị bước xuống chiếc ghe của cậu nghĩa quân, đã được tát sạch nước, nhưng lúng túng vì đông người, có đám con nít, với đồ đạc... Từ phiá làng xóm gần đó, bọn du kích và quân chủ lực miền (regional forces) cuả Tỉnh Đội Quảng Nam – Đà Nẵng đã chia nhau từng toán nhỏ đi lùng soát, ngăn chặn tại các điạ điểm trọng yếu, mà bãi biển Mỹ Khê, Sơn Trà, núi Non Nước, vv... là những điểm chúng đã chú ý. Mấy tên du kích chiã súng tiểu liên AK- 47 cuả Liên Sô và cả M-16 cuả quân Việt Nam Cộng Hoà bỏ lại, quát om xòm: “Không có đi đâu hết cả! Quay về ngay, không thì...bắn hết!“ Chúng nổ vài loạt súng vào chiếc thuyền nhỏ và bắt chúng tôi quay lại. Thật là buồn lẫn tức giận vì Đại Uý Sinh từng là Đại Đội Trưởng Nhẩy Dù, còn tôi thì đã từng lăn lộn trong cuộc kháng chiến chống Pháp, Tây bắt 2 lần, rồi 23 năm trong Quân Đội Cộng Hoà từ Lính hạng bét leo lên cấp Tá, từng coi bọn du kích này như bọn... chó chết, nhưng lúc này chúng nó là kẻ thắng trận và đang cầm tiểu liên xung kích trong tay. Tôi nói nhỏ với Sinh: “Thôi quay lại!” Tôi nhìn lũ trẻ mặt mũi lo sợ, kinh hoàng mà lòng đau xót không cách nào nói hết được... Khi trở lại chiếc xe thì Bác “nhà quê“ đang ngồi ở ghế tài xế và cho xe nổ máy. Loay loay mà chẳng biết làm cho chiếc xe nổ máy. Tôi nói với Bác ta: “Thôi, cảm ơn Bác, chúng tôi không đi được, cần xe chở nhà tôi và các cháu về thành phố kẻo trời chiều đã muộn, ở giưã bãi biển mênh mông thế này, đằng kia người đen như kiến vẫn đang lên tầu và vẫn... đang rơi rụng xuống biển như sung, như lá bay thế kia, coi bộ không được rồi, nhất là các cháu nhỏ như thế này.” Bác ta vui vẻ đưa lại chùm chià khoá cho tôi và bước xuống nhường chỗ cho Đại Uý Sinh và tôi chuyển đồ đạc trở lại trong xe. Đây lại thêm một điều may mắn cho chúng tôi. Xong việc, tôi bảo anh Sinh lên lái xe, tôi ngồi bên cạnh còn nhà tôi và các cháu ngồi hết ở phiá sau. Đại Uý Sinh ngồi lên cầm tay lái, tôi quay lại nói với người đàn ông hiền lành, gần như không thấy nói năng gì cả: “Cảm ơn Bác nghe! Cầu chúc Bác bình an!” Trong khi Đại Uý Sinh cài số nhỏ, lái xe ì ạch lăn trên bãi cát, tìm lối lên bờ, tôi nói với anh Sinh: May mà tay này hiền lành, thật thà, mở xe mấy lần máy không nổ, nếu nổ máy, liệu anh ta có biết lái nó đi đâu không và chúng tôi cả bọn đang đứng ở giưã bãi biển mênh mông, với nhiều đe doạ, nguy hiểm, không biết sẽ ra thế nào khi trời đã dần dần ngả bóng về chiều, trong khi anh Sinh chỉ mở máy một cái là xe nổ máy tức khắc, xe tốt, để dự trữ cuả đơn vị anh Sinh kia mà, chớ gặp anh chàng kia là thứ dữ thì thật là khổ sở vất vả cho gia đình tôi với đám con phần nhiều còn nhỏ, đồ đạc lỉnh kỉnh...
Xe đã tìm được lối lên đường, quay trở lại lối cũ phải qua Quân Lao Đà Nẵng. Trời đất! Doanh Trại Quân Lao Đà Nẵng cuả Đại Uý Sinh lúc này đông nghẹt bà con, dân chúng ở đâu kéo đến tạm trú, chắc bà con cũng định nhắm hướng bãi biển Mỹ Khê, Tiên Sa, nhưng thấy trời đã sắp tối nên kéo nhau vào đây. Anh Sinh lái xe vào trong, đậu trước hai căn phòng cưả chắc chắn, khoá bằng những chiếc khoá đặc biệt cho nên không có ai vào đây. Mấy anh em binh sĩ cuả anh Sinh, nhà ở liền đó, biết được chúng tôi đã quay trở lại Quân Lao, liền chạy đến, xem có thể giúp đỡ được gì chăng. Đến lúc này mà anh em vẫn còn nghĩ đến chúng tôi, thật là tình “Huynh Đệ Chi Binh“ đúng là bất diệt... Lúc này theo tin tức thì quân cộng sản đã vào kiểm soát thành phố Đà Nẵng. Chúng tôi cũng như bao nhiêu Sĩ Quan, quân nhân từ Quảng Trị dồn về vùng đất này hầu hết đã bị dồn vào chỗ chết, nhưng biết làm sao, đành theo vận nước..
Qua một đêm khó khăn, khắc khoải ở Quân Lao Đà Nẵng, đơn vị cũ cuả Đại Uý Sinh, anh Sinh lo cho chúng tôi là một chuyện, lo cho gia đình, nhà tôi và lũ con còn nhỏ, cũng như cho chính anh với tương lai tối tăm trước mặt, thật là kinh khủng. Trời sáng lúc nào không biết. Tôi nói Đại Úy Sinh kiếm một lá cờ Phật Giáo, lúc này dễ dàng kiếm ra thứ đó vì Quân Lao có 1 ngôi Chuà và 1 ngôi Nhà Thờ, do 1 vị Đại Đức và 1 Linh Mục phụ trách công việc này, để cho anh em quân phạm có giờ sinh hoạt đời sống tâm linh, để trở lại con đường tốt lành. Khi khánh thành ngôi chuà này, chính tôi đã đứng giưã, đại diện cho 2 Tòa: Quân Sự Mặt Trận và Toà Quân Sự thường trực Đà Nẵng, cùng 1 vị Linh Mục và 1 vị Đại Đức đứng hai bên để cùng cắt băng trong 1 buổi Lễ Khánh Thành long trọng tại Quân Lao. Nhờ đó mà rất nhiều anh em quân phạm đã có được những giờ phút sống lại với đời sống tâm linh, tinh thần cuả mình, và có cơ hội tìm ra con đường đáng sống đích thực, nếu sau này được thả ra khỏi đời tù tội, hoặc ngay trong nhà tù cũng biết cách ăn ở, cư xử, làm việc, sinh hoạt sao cho tốt lành hơn; Nhờ đó mà thời gian bị giam giữ có nhiều cơ may được rút ngắn lại, trở về với gia đình, xã hội nhất định có nhiều tình thương yêu, quý mến hơn ở nơi này.
Lúc này Thầy Thích Trí Quang “Chuyên viên tôn giáo vận“ cuả Cộng Sản Việt Nam từ 1946, là nhân vật quyền hành lớn lao, người dân miền Nam ai cũng phải biết vì ông lãnh đạo “thành phần thứ ba“ ngoài hai lực lượng khác cao hơn: cộng sản Bắc Việt và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, đứng đầu là Chủ Tịch Nguyễn Hữu Thọ, rồi đến Thủ Tướng Huỳnh Tấn Phát, nhưng thực ra tất cả đều đặt dưới sự lãnh đạo cuả Bộ Chính Trị Trung Ương cộng sản Hà Nội. Nhân vật Thích Trí Quang kêu gọi: Các Bác Sĩ trở về bệnh viện cuả mình làm việc vì số thương vong quân đội, dân chúng quá nhiều, kêu gọi quân nhân cuả nam Việt Nam đem súng đạn đến nạp tại sân chuà trong thành phố, thị trấn, và ra trình diện Uỷ Ban Quân Quản khi có lệnh... Bà con nói: Sân Chùa Tỉnh Hội Đà Nẵng ở đường Ông Ích Khiêm là một cái núi chất đầy súng đạn, nhiều nhất là súng M-16 trang bị cho các lực lượng võ trang chính quy cuả Nam Việt Nam, còn vứt rải rác khắp hang cùng, ngõ hẻm thì không kể.
Tất cả chúng tôi lại chất đồ đạc lên xe trở vào thành phố Đà Nẵng, là vùng đất chết lúc này, nhưng biết làm sao khác được! Xe ra khỏi cổng trại với chiếc lá cờ phật Giáo to tổ chảng bay phất phới. Xe chạy sắp tới ngã ba rẽ vào thành phố Đà Nẵng và đi Huế thì mấy chú bộ đội chủ lực cuả Tỉnh Đội Quảng Nam (tôi đoán thế) mũ tai bèo, súng AK-47 từ bên cạnh đường nhẩy ra chặn xe lại và yêu cầu anh Sinh với tôi buớc xuống khỏi xe. Thấy mấy tên bộ đội non choẹt, nếu trước đó ít lâu thì cứ một chiến binh lính Dù cuả anh Sinh là dư sức “xơi tái“ một lúc cả 3 tên bộ đội “bé choắt“ này trong 30 giây đồng hồ. Tôi chơi nước liều hét to: “Các anh trông lá cờ trước mũi xe kia! Lệnh cuả Ban Quân Quản Đà Nẵng và Thầy Thích Trí Quang sai chúng tôi liên lạc khẩn cấp với Chùa Tỉnh Hội Đà Nẵng xin xe cộ ra bãi biển Tiên Sa chở bà con, đồng bào bị thương nằm la liệt ngoài đó, chậm không đưa về bệnh viện là chết hết!“ Mấy chú bộ đội ngơ ngáo nhìn nhau rồi khoát tay: “Thôi đi mau lên!“ Chạy vào phiá thành phố rồi, tôi mới bảo Đại Uý Sinh: “Tôi không hét toáng lên như vậy là chúng nó bắt hai anh em mình xuống ngồi tập trung với một số người ở dưới bãi cỏ rồi, lúc đó nhà tôi và lũ trẻ này sẽ ra sao!” Xe chạy vào trung tâm thành phố thì bọn tôi thấy cờ đỏ sao vàng và cờ Mặt Trận Giải Phóng miền Nam đã đầy ngập thành phố, khắp chốn hang cùng ngõ hẻm. Mau thật! Một nhóm các em học sinh, trong đó có cả học sinh cuả tôi mấy hôm trước, đã bị luà ra đầy đường phố, mỗi nhóm có kèm hai, ba tay súng đặc công chỉ huy, làm công tác tuyên truyền, kêu gọi bà con trở về... thành phố đã được giải phóng! Hai em học sinh chạy lại bên tôi nói: “Thưa Thầy! Thầy đưa Cô và các em về nhà, và có cần đi đâu trong thành phố nưã thì Thầy cứ việc đi thoải mái. Xong việc, xin Thầy giao xe lại cho chúng em vì lúc này Thầy cũng biết rồi, thành phố cần quản lý và sử dụng tất cả mọi thứ xe cộ, nhất là cuả quân đội cũ.” Tôi bảo một em biết lái xe, nhẩy lên ngồi phiá sau, chật chội, anh Sinh lái đến một gia đình quen biết ở gần đó rồi giao tay lái lại cho tôi. Sau cái bắt tay từ giã xót xa, nhưng đầy tình “chiến hữu“, chúng tôi vẫy tay chào nhau khi tôi lái xe thẳng đến Toà Án Quân Sự Mặt Trận Quân Khu I. Tôi rút chià khoá xe, nắm trong tay, rồi nhẩy xuống, chạy ào vào văn phòng cũ cuả tôi. Trời đất! Một cảnh hoang tàn, hỗn độn diễn ra ngay trước mắt tôi: Bao nhiêu hồ sơ, giấy tờ cuả văn phòng, cộng thêm cái đống sách 501 cuốn cuả tôi sưu tầm, góp nhặt cả 2 chục năm nay nằm lung tung, bưà bãi, ngổn ngang như một đống rác. Đã xót xa cho vận nước, tôi càng thêm xót xa cho cái cảnh này. Chán quá, tôi quay ra xe quên cả lượm lại mấy cuốn Tự Điển Việt, Pháp, Mỹ, Anh dầy cộm... là những thứ cộng sản có thấy tôi giữ, tôi cũng chẳng sợ gì.
Nhẩy lên xe, tôi đưa cả gia đình về nhà cậu tài xế cách đó không xa. Tôi vưà đậu xe trước cưả nhà cậu tài xế và bước xuống thì cả hai vợ chồng Hạ Sĩ Túc từ trong nhà chạy nhào ra ôm lấy tôi, khóc oà lên mà chẳng nói chi cả. Một lúc sau, vợ chồng hắn mới buông tôi ra mà hỏi: “Làm sao bây giờ đây hả Thiếu Tá?“ Tôi vỗ vai hai vợ chồng cậu tài xế trung thành, đầy tình nghiã mà nói: “Rồi sẽ tính! Chúc anh chị và các cháu bình an, may mắn, tôi phải đi ngay, cho nhà tôi và các cháu nghỉ ngơi kẻo mệt mỏi quá rồi.” Tôi lái xe đến nhà người cháu họ ở ngay mặt đường Phan Chu Trinh, Đà Nẵng ở tạm cho được an toàn trong lúc thành phố đang còn hỗn độn như thế này. Tôi chạy sang nhà ông anh họ ở gần đó, hỏi chià khoá vì tôi đoán thế nào đưá cháu họ cũng giao chià khoá nhà cho Chú nó là anh họ cuả tôi. Trước khi kéo nhau chạy vào Sài Gòn từ sớm vì Mẹ và anh chị em cuả nó đều ở Sài Gòn. Gặp anh chị tôi, mọi người nhìn nhau sao mà buồn thảm trong cái cảnh này, không nói ra nhưng ai cũng hiểu: Tôi là Sĩ Quan cấp chức khá cao, đi tù mút mùa là cái chắc, còn gia đình anh chị tôi có tiếng là giầu có, buôn bán thành công cả thành phố này ai mà không biết, coi như “Tư Sản“ hạng nặng rồi. Mở được khoá cưả vào nhà, đưa gia đình, đem đồ đạc vào trong xong, tôi trở ra trao chià khoá xe cho em học sinh đã lớn, hình như đã học lớp 12, chừng 18 tuổi, rành chuyện lái xe và nói: đây chià khoá xe, Thầy giao lại cho em đem về cho cơ quan có trách nhiệm! Em nhìn tôi rồi hơi cúi đầu: “Chào Thầy, em đi! Chúc Thầy Cô và các em mọi điều may mắn...”
Tôi quay vào trong nhà, ngồi xuống cái Sô-pha nghỉ ngơi cho bớt căng thẳng đầu óc và cho lại sức, sẵn sàng chờ đón một tương lai đen tối mà tôi đã biết trước, trong khi ngoài đường phố, xe bắc loa thông tin, xe chở công an, bộ đội đi lại phô trương lực lượng chiến thắng, ngả ba, ngã tư đường phố chỗ nào cũng có vài chú bộ đội, ngơ ngáo, mũ tai bèo xách AK-47 đi lại, còn bọn cộng sản nằm vùng, đặc công, cùng bọn “cách mạng giải phóng theo đuôi mới được 2 ngày“ buộc mảnh vải đỏ ở cánh tay chạy loăng quăng khắp chốn, cứ như ngày hội, trong khi các cưả nhà hai bên đường phố, bà con đóng kín mít, thỉnh thoảng có người hé mở nhìn ra ngoài coi xem “cách mạng giải phóng“ làm ăn như thế nào... tương lai rồi đi về đâu. Có điều chắc chắn là sẽ tối tăm, mù mịt cũng như nhiều vụ bắt bớ, tịch thu tài sản, cướp bóc vơ vét trắng trợn và nhiều hình thức chết chóc sẽ xẩy ra...
Ngồi nghỉ trên cái ghế bọc da ở phòng khách tại nhà người cháu đã chạy vào Sài Gòn, tôi nghĩ lan man đủ thứ, nhất là cứ cái đà này thì Quân Khu I và Quân khu 2 kể như đã xong, vào tay cộng sản Hà Nội quá dễ dàng, còn phòng tuyến nào để ngăn chặn, chống giữ Sài Gòn và Quân Khu 4 cuả 2 Tướng giỏi Nguyễn Khoa Nam và Lê Văn Hưng nưã hay không? Câu trả lời chưa tìm thấy thì tôi đã quá mệt mỏi và từ từ ngủ thiếp đi lúc nào không hay………
***
Người con lớn cuả chúng tôi đang học Đại Học ở Sài Gòn được người bạn Mỹ thân thiết cuả tôi đến đón tận nhà trọ, đưa ra máy bay ít ngày sau đó để cùng đi Mỹ với ông ta. Ra phi trường Tân Sơn Nhất, trông thấy máy bay rồi, nhưng người con lớn cuả chúng tôi bỗng dưng níu tay ông bạn người Mỹ nói trong tiếng nghẹn ngào: “Cảm ơn ông! Bố Mẹ tôi bị kẹt ở Đà Nẵng rồi, sống chết ra sao với đàn em nhỏ? Bố tôi chắc chắn sẽ phải đi tù nguy hiểm lắm, một mình Mẹ tôi làm sao gánh vác nổi gia đình trong hoàn cảnh thê thảm này! Tôi phải quay về Đà Nẵng để cùng… sống chết với Bố Mẹ và các em tôi.” Thế là nó trả lại vé máy bay rồi hai người, một Mỹ trung niên, một thanh niên mới trưởng thành nơi trường Đại Học ôm lấy nhau, nghẹn ngào, nấc lên, nước mắt chẩy thành hàng. Người con lớn cuả chúng tôi về tới Đà Nẵng thì tôi đã lên rừng, lên núi cùng biết bao nhiêu Sĩ Quan khác đi tù cải tạo. Đáng lẽ là người đầu tiên trong gia đình đến đất Mỹ, người con trai lớn cuả chúng tôi lại hoá ra người cuối cùng sang đất Mỹ đoàn tụ với gia đình vì khi gia đình đi Mỹ năm 1992 thì cháu đã có vợ và 1 con gái, phải ở lại chờ tôi bảo lãnh đi sau. Chờ đợi 8 năm, cháu nay đã sang Mỹ, gia đình đoàn tụ đông đủ. Với sự công bằng do Trời Đất xếp đặt sao đó: Chúng tôi sang tới Mỹ cùng nhiều người khác bằng máy bay, không điêu đứng, khổ sở, chết chóc, hải tặc… ngoài biển khơi. Đến xứ người xa lạ với hai bàn tay trắng, không có đồng nào trong túi, nhưng nhờ chính phủ Hoa kỳ giúp đỡ 8 tháng với số tiền tối thiểu để sống, bạn bè thân thiết giúp đỡ mọi mặt, cô cháu gái con cuả ông bạn thân, và cũng là học trò cũ cuả tôi phải giúp đỡ chúng tôi về phương tiện di chuy��
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
HOME
MỤC LỤC
- "Chấn hưng Phật Giáo" không thể chỉ đi bảo vệ các Tăng già, dù họ đã và đang làm bậy
- Tràn Thanh-"Nghề" từ thiện và giới trẻ trong nước
- "xã có quyền trục xuất cơ sở tôn giáo ra khỏi địa bàn".
- 'Bóng ma' trong khu mua sắm
- 'chính quyền nhân dân'' 'băng đảng mafia'
- 04/09/2009, Miền Trung lại vào mùa mưa lũ
- 178 giáo xứ tuần hành cầu nguyện với Tam Tòa
- 2 days b4 this chinese deadly earthquake
- 2004 đến năm 2009, cơ quan NED ( The National Endowment for Democracy) đã trợ cấp 548.000 Đô la Mỹ cho Ông Võ Văn Ái
- 2004 đến năm 2009, cơ quan NED ( The National Endowment for Democracy) đã trợ cấp 548.000 Đô la Mỹ cho Ông Võ Văn Ái
- 23/5, hàng ngàn giáo dân Công giáo tại Vinh đã tập trung cầu nguyện
- 3 Giao Dan Tam Toa Nhan Chung bi Cong An Danh Dap
- [Mark Moyar]:(2) Sư Chính Trị Hổ Mang Ấn Quang 1954-65
- Ai là thủ phạm vụ thảm sát tại Đài Phát Thanh Huế đêm Phật Đản 8-5-1963
- Tuan Phan-Ai là tác giả của Lời Kêu Gọi BTTG Quảng Độ?
- Ai mất dạy?-Tuấn Phan
- Ai sẽ là "Đại biểu Việt Kiều" Hà Nội tháng 11-2009
- Aladin Nguyen-Pháp thoại
- Alan Ereira -Kogi THÔNG ÐIỆP CỦA NHỮNG NGƯỜI ANH
- Alexander Berzin -BẠN CÓ TIN TƯỞNG TÁI SINH KHÔNG?
- Arthur Herman - Những điều dối trá của Tết Mậu Thân
- Audio CON ĐƯỜNG ĐẠO- Bách NĐ Chính Khí Việt
- Audio cRadio SBS Mậu Thân 40 năm sau - Tội Ác Cộng Sản
- audio Giấc Mơ Lãnh Tụ
- Audio Giấc Mơ Lãnh Tụ - ND Chính Khí Việt
- Audio HT Hư Vân- Đường Mây Trên Đất Hoa 1
- Audio HT Hư Vân- Đường Mây Trên Đất Hoa 2
- Audio Hành Trình Về Phương Đông 1
- Audio Hành Trình Về Phương Đông 2
- Audio Hồi Ký Trong Lòng Địch - Trần Trung Quân,
- Audio Mau Than. Nhân Chứng 1 học sinh bị Cộng Sản bất đi đào hố chôn người
- Audio Mậu thân -Báo Time ngày 31-10-1969 Cuộc Thảm Sát tại Khe Đá Mài
- Biến động Miền Trung 1966- Nguyễn Thừa Du-Trần Thụy Ly
- Bon việt gian Cộng Sản giết 3157 dân Làng Ba Chúc
- BS Trần văn Tích-Truy Tố Tội Ác Cộng Sản Việt Nam
- Bài giảng của GM Châu Ngọc Trị ngày mùng Hai Tết dịp Hành hương Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp
- ht thich Tâm Châu-Bạch Thư Đại Nạn PG và đất Nước, 1966
- bản cáo trạng của Phản Chiến Võ Văn Ái dành cho VNCH sau 35 năm
- Bắc Kinh che dấu thực phẩm của Tàu bị nhiễm phóng xạ
- Bức ảnh đoạt giải World Press Photo năm 1963- Quảng Đức
- CA huyện Nghĩa Đàn Đánh Giáo Dân Oan Nguyễn Quang Hiệp
- CA- CA giả Xã Hội Đen Đàn Áp Giáo Dân Oan va Linh Mục
- CAO TRÀO CHỤP NÓN CỐI HẢI NGOẠI. -TRƯƠNG MINH HÒA
- CHIẾN DỊCH HOA HỒNG ĐỎ HẢI NGOẠI CỦA CSVN 1
- Chiến Lược nhiều đập thủy điện của Tàu chặn nguồn sống dưới giòng sông Mekong
- Chuyện Người Mục Tử Phêrô Nguyễn Văn Đức
- Tuan phan -Chân dung cán bộ VC Võ Văn Ái,
- Chính Khí Việt: Thơ Gởi Ông/Bà Tuệ Kiếm
- Chính quyền Quảng Bình đào xới đất đai nhà thờ Tam Tòa
- Chương7- 8:Ai giết anh em Ngô Đình Diệm-NGÀY LỊCH SỬ 7-5-1963
- Chỉ cần ''nắm'' các Giám mục thôi
- CHỨC SẮC ẤN QUANG, LÀM GÌ LỢI CHO DÂN TỘC VIỆT NAM?
- CON CHỒN "ĐÚNG HƯỚNG" LÒI ĐUÔI-NAM NHÂN
- Con gái của Trường Chinh- "Mả Cha Mày!!"
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (1) Bách Linh- GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (2) Bách Linh- GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (3) Bách Linh- GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (4) Bách Linh- GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (7) Bách Linh - GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (8) Bách Linh- GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO (9) Bách Linh -GHPGVNTN
- CON ĐƯỜNG ĐẠO CS Âm Mưu “BIẾN ĐẢNG THÀNH ĐẠO!”
- Cong An chặn xe Đường từ Hà Nội vào Đồng Chiêm
- Cong An Huyện Bố Trạch phá tượng Đức Mẹ ở Bầu Sen, lại đòi LM chính xứ bồi thường
- Cong an Thích Nhật Từ va Thích Minh Chiếu
- Cuộc biểu tình hôm Chúa Nhật của giáo phận Vinh gây tiếng vang rộng rãi trên thế giới
- Cuộc nổi dậy Quỳnh Lưu, Nghệ An, 1956
- Cuộc thảm sát Huế -Sagiang
- Cuộc Thảm Sát Tại Khe Đá Mài- Mậu Thân 1968- LM Phan Văn Lợi
- Cuộc tàn sát Tết Mậu Thân ở Huế-Theo Douglas Pike
- Các Giáo Xứ Hiệp Thông Với Tam Tòa
- Các tổ chức ngụy hòa do VC thành lập-Kim Âu tổng hợp
- CÁC ĐẠI DIỆN HOA KỲ PHÓ HỘI TỨ CHÂU- Ma Tăng
- Cái Chết của Bác sĩ KRAINICK -Elje Vannema
- cán bộ CS đội lốt sư tăng xin báo cáo U.S. Immigration and Custom Enforcement: 1-866-347-2423
- Câu chuyện lạ lùng của những người từng hồn lìa khỏi xác
- Cô ba Sương chết đi sống lại kể về bên kia của tử
- Công an cạo đầu giả sư ở khắp nơi
- Công an Hà Nội tiếp tục bắt bớ giáo dân giáo xứ Đồng Chiêm
- Công an tăng cường phong tỏa giáo xứ Đồng Chiêm
- Công an đòi phạt TGM Ngô Quang Kiệt 'vi phạm luật tạm trú'
- Công văn của chính quyền Quảng Bình cấm tôn giáo hành lễ
- Cải Cách Ruộng Đất là Tội ác của Lịch Sử Việt Nam
- Cố Đô Kinh Hoàng-The Vietcong Massacre at Hue -Elje Vannema
- Cộng Sản “BIẾN ĐẢNG THÀNH ĐẠO!” (Đoạn 1&2)
- Cộng Sản “BIẾN ĐẢNG THÀNH ĐẠO!” (Đoạn 1&2)
- Cộng đoàn Giáo Phận Vinh tại Hà Nội cầu nguyện cho Giáo Xứ Tam Tòa
- Cựu Sĩ Quan Võ Khoa Thủ Đức Phan Tuấn,-BQK và NHÚM PHÁ NÁT MIỀN NAM...
- Cựu Thiếu tướng VNCH Nguyễn Văn Chức, Cục Trưởng Cục Công Binh,
- Danh sách chính quyền Quảng Bình Hoàn thành công xây hàng rào cướp đất Tam tòa
- Danh Sách Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại
- Danh Sách những người đã về Việt Nam tham dự hoặc gởi bài viết đóng góp ( từ 15 đến 17.07.2007 )
- Declassified CIA Documents on the Vietnam War
- DLHTN -KẺ ĐỐI - NGƯỜI ĐẤU - MÌNH: VIỆC LÀNG MẠI HƠI
- DL Hà Tiến Nhất-ĐÁNH BẺ ĐŨA và THUẦN HÓA
- DLHTN - PHAN KHẮC TỪ TÊN LÍNH XUNG KÍCH VÔ DỤNG CỦA TẬP ĐOÀN BÁN NƯỚC HÀNỘI
- DLHTN- KHẢ TỬ, BẤT KHẢ NHỤC
- DLHTN-ĐỒNG CHIÊM, CÁI BẪY SẬP
- Dong Chiem ngay 16-01-2010 bàn thờ, hoa, ảnh tượng ở chân núi bị vứt xuống hồ
- Trương minh Hòa-DÂN IRAN, KHÔNG BIỂU TÌNH TẠI GIA.
- Dân oan Hố Nai kéo về Sài Gòn,
- Dương Hiếu Nghĩa - 30-4-75 Dinh Độc Lập
- Dương Hiếu Nghĩa - Đảo Chánh 1-11-1963:
- Dương Hiếu Nghĩa- 1973 -1975
- Dương Hiếu Nghĩa- đồng lõa giết anh em Ngô Đình Diệm
- EO KNOWLES -TÔI PHẢI GIỮ LỜI HỨA-Bác Sĩ Tom Dooley-
- FORGOTTEN MASSACRE AT HUE của JAMES O. CLIFFORD
- General Walt -Tố Cáo Tội Ác Cộng Sản Miền Trung
- Gerard Jackson -Hue: the massacre the
- HGTLT-Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới »
- GHPGVNTN rối ren 33 cau hoi cho VÕ VĂN ÁI-
- Gián điệp cạnh tướng Nguyễn Chánh Thi -Vũ Trí
- Giáo dân Thuận Nghĩa nghĩ gì về người lãnh đạo tôn giáo
- Giáo phận Vinh có cả 500.000 Cao Đình Thuyên
- Giáo phận Vinh Mừng Mẹ Lên Trời_Ngày lich sử 15/8/2009
- Giáo Phận Vinh tại Hà Nội cầu nguyện cho Giáo Xứ Tam Tòa
- GIẤC MƠ LÃNH TỤ 1-7
- GIẤC MƠ LÃNH TỤ 16-26
- GIẤC MƠ LÃNH TỤ 27-37
- GIẤC MƠ LÃNH TỤ 38-49
- GIẤC MƠ LÃNH TỤ 50-62-HẾT
- GIẤC MƠ LÃNH TỤ 8-15
- GP Vinh nổi sóng: 5.000 giáo dân Hạt Cầu Rầm phản đối
- GP Vinh-5.000 giáo dân Hạt Cầu Rầm phản đối việc cướp đất nhà thờ bán cho tư nhân
- Gx Rú Đất, cầu nguyện cho anh chị em Gx Tam Toà 8/8/2009
- GX Yên Lý suy tôn Thánh giá, hiệp thông cầu nguyện với GX Đồng Chiêm
- GX Yên Lý suy tôn Thánh giá, hiệp thông cầu nguyện với GX Đồng Chiêm
- GX Ðồng Chiêm- Bai giang LM Phạm Minh Triệu
- Gương Can Đảm Của Giáo Dân Đông Yên
- hai sĩ quan VNCH, đệ tử ruột của Sư Cộng thích Trí Quang năm xưa.
- Hay Cuộc Chiến Đấu Bi Hùng Của Giáo Xứ Loan Lý Ngày 13+14-09-2009
- HGTLT - Phật Giáo Ấn Quang: Tội Bất Dung Tử
- HGTLT - Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm sát Mậu Thân: 1968-2008
- HGTLT -Quốc Kỳ VNCH Đã Bị Lạm Dụng Như Thế Nào?
- HGTLT -Tội Ác Của Võ Văn Ái
- HGTLT- Ai Là Người Đã Gửi Tiền Về Việt Nam Để Xây Mộ Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm Và Nhị Vị Bào Đệ?
- HGTLT- Nói Thẳng Với Băng Đảng Cao Trào Nhân Bản Và Đồng Bọn Một Lần Và Cũng Là Lần Cuối
- HGTLT-Ai Đã Ra Lệnh Treo Cờ Phật Giáo Tại Huế: Tết Mậu Thân, 1968; Và Tại Đà Nẵng Từ 29-03 Đến 30-04-1975?
- HGTLT-Hãy nhìn xem: « Lửa Từ Bi ». (HT Thích Quảng Đức) bị VG Nguyên Công Hoan đổ xăng châm lửa đốt)
- HGTLT-Những Người Tù Vô Lương Tâm
- HGTLT-Nền Đệ Nhất Cộng Hòa Sụp Đổ: Miền Nam Tự Do Sụp Đổ
- HGTLT-Phật Giáo Ấn Quang «Đổi Mới»
- HGTLT-Thế Nào Là Tù Cải Tạo?-Audio
- HGTLT-Tiếc Thương Hòa Thượng Thích Quảng Đức
- Hinh Anh Thiên nhiên khóc!
- HIỆN TƯỢNG CAO ĐÌNH THUYÊN
- Hoàng Duy Hùng sinh đúng “ giờ trùng” tháng 5 - Đặng Phúc
- HT Hư Vân - Đường Mây Trên Đất Hoa
- HT Quảng Độ - Cây Kim ….. Lòi Ra-Đặng Phúc
- Trần Thanh -HT Quảng Độ Biểu tình tại gia: bẫy rập nguy hiểm của VGCS
- HT Quảng Độ và Giải Nobel Hòa Bình năm 2009.-Tuấn Phan
- HT Thích Minh Chiếu, trụ trì Chùa Việt Nam, Seattle, WA
- Huế 1968: Khăn Tang và Nước Mắt đường lên Ba Đồn
- hàng ngàn cảnh sát, công an danh giáo xứ Đồng Chiêm huyện Mỹ Đức, Hà Nội,
- Hàng trăm cảnh sát cơ động được huy động hạ cây Thánh giá trên Núi Chẻ tại xứ Đồng Chiêm, Hà Nội 6-1-2010.
- HÂM NÓNG RA MẮT TẬP THƠ TÙ Quảng Độ -- TRƯƠNG MINH HÒA
- Hình Công An Sắc Phục và CA không sắc phục giả côn đồ
- Hình của giáo dân công giáo ở Tam Tòa
- HÌNH NHỎ, BÓNG TO- Võ Văn Ái
- Hình tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế bị đánh bất tỉnh ở Đồng Chiêm
- hình ảnh 5200 người tình nguyện khỏa thân để chụp hình, chúng ta liên tưởng đến 5372 đồng bào HUẾ
- Hình ảnh cha Ngô Thế Bính - nạn nhân bạo lực của chính quyền tỉnh Quảng Bình
- Hình ảnh con cái Gp Vinh cầu nguyện cho giáo xứ Tam Tòa
- Hình ảnh GHPGVNTN biểu tình chống phá VNCH
- Hình ảnh những loại vũ khí nhà cầm quyền Hà Nội sử dụng trong vụ đàn áp giáo dân Đồng Chiêm
- Hình Ảnh Nạn Đói Năm Ất Dậu 1945
- Hình ảnh Xứ Bố Sơn, Gíao phận Vinh Thắp nến Chầu Thánh Thể, Cầu nguyện cho Giáo xứ Tam Tòa ngày 6/8/2009
- Hòang Đạo…lâm vào Thế Kẹt nào mà phải xóa lằn ranh Quốc Cộng?
- Hơn 200.000 giáo dân đổ về Vinh dự lễ bổn mạng giáo phận
- Hồ sơ về tướng Dương Văn Minh ( tài Liệu CS)
- IanGreen làm tiền trắng trợn Đây cũng là một loại kinh doanh Phật
- J.B Nguyễn Hữu Vinh Tâm thư tạ ơn (Dong Chiem)
- James O. Clifford Sr-Kỷ Niệm 40 Năm Vụ Thảm Sát Mậu Thân 1968
- Khi Cộng Sản Việt Nam ăn mừng 40 năm Tết Mậu Thân đẫm máu lương dân
- không chỉ có một Cao Đình Thuyên mà còn có cả 500.000 Cao Đình Thuyên'
- Tuấn Phan-Không thành công thì thành…Cuội!!!-
- Khất Sĩ Phước Long Xá Lợi-THẦY TRỌC KIỆN KẺ CÓ TÓC
- Khỉ Vặt Lông Khỉ - Nam Nhân
- Khủng khiếp việc nuôi gấu lấy mật
- Kim Âu-Đọc “Biến Động Miền Trung”
- KIÊN TRUNG-QUÁ NHIỀU KẺ GIỐNG THÍCH TRÍ QUANG
- Kết quả sau 100 ngày thực hiện Lời Kêu Gọi BTDS & BTTG ký tên Quảng Độ
- Kỉ niệm về Giao Xu Cồn Dầu
- Kỷ Thuật làm Kim Cương từ Người Chết - Kỷ thuật khoa học
- Leonard Magruder Dối Trá Về Cuộc Tổng Tấn Công Tết Mậu Thân
- LIEN THANH-Gởi Thân Nhân Của Những Nạn Nhân Bị Thảm Sát Trong Biến Cố Mậu Thân 1968 tại Huế
- Lien Thanh-Thông cáo Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam.
- Liên thành - LM Trần Hữu Thanh cùng với 301 Linh Mục khác ký tuyên ngôn lập Ủy Ban Chống Tham Nhũng.1974
- Liên Thành - Thanh Huyen - Chùa là sở công tác VGCS, Vạch Trần HDH- Vo Van Ai
- Liên Thành - Thanh Huyền- 5 câu hỏi của Phạm Hoàng Vương
- Liên Thành - Thanh Huyền- có nên hòa hợp hòa giải không ?
- Liên Thành - Thanh Huyền- Nhận Đinh về Lê Xuân Nhuận
- Liên Thành Hội luận ngày 21-11-2010
- Liên Thành Hội Luận Nói Thẳng Nói Thật
- Liên Thành Nhận Đinh về Tướng Trần Thiện Khiêm "Xuất Hiện"
- Liên thành và Thanh Huyen nhận định về lời của Phản Chiến Võ Văn Ái
- LM Nguyen Huu Vinh-Phó Chủ tịch HĐGMVN nói: Một chế độ chính trị không biết nhìn nhận sai lầm
- LM Nguyễn Văn Vàng Trại tập trung A-20 ở Xuân Phước
- Lm. Anmai, C.Ss.R.- ĐÁNH CẮP LÒNG THƯƠNG HẠI
- Lá Thư Từ Bên Kia Thế Giới-Nguyên Phong
- LÃO MÓC -"Nhat Hanh" THIỀN SƯ HAY KẺ TRỘM ĐẠO?
- LÃO MÓC-MÃNH HỔ VỀ GIÀ ( Lữ Giang)
- Lê Tấn Lộc- Ối giời ôi! Chúng nó “hiếp” tôi!
- Lê Tấn Lộc-TU ĐÂU CHO BẰNG TU… “CHÙA”
- Lê Tấn Lộc-Ối giời ôi! Chúng nó “hiếp” tôi!
- Lý do Băng đảng Mafia Việt Tân ra Tuyên Cáo bảo vệ VC và Quảng Độ.
- Lý Hồng Mai - Võ Văn Ái - Con Bài Lật Ngửa (I)
- Lại chuyện Tam Tòa. Phanxicô Têrêxa
- Lại nói chuyện đọc Nữ Vương Công Lý
- Lời Kêu Gọi "bất tuân dân sự" của HT Thích Quảng Ðộ-Trần Thanh
- Mau Than -TƯỚNG NGUYỄN NGỌC LOAN -TRẦN AN BÀI
- MẤY GHI NHẬN TRONG TUẦN-Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
- Mậu Thân -Tội Ác của VC: "Thảm Sát Mậu Thân 1968-Nguyễn Lý Tưởng"
- Mậu Thân Nhân Chứng Kể lại CS Chôn Sống Người 1968 I,II,III
- Mậu Thân, Nỗi đau không dứt của - Lê Hàn Sinh
- Mặc Giao Thái Hà-CON ĐƯỜNG TÌM CÔNG LÝ CHƯA KẾT THÚC
- Một hiện tượng tâm linh khác: Một thiếu nữ Anh, sau một cơn mê, tỉnh lại nói giọng Tàu
- một nhân chứng trong Tết Mậu Than "Tên Đao Phủ Nguyễn Đắc-Xuân
- MỘT TU SĨ VÀ MỘT GIÁO DÂN BỊ TẤN CÔNG ĐỒNG CHIÊM
- Nguyen Duc An GÓP Ý CHUNG QUANH SÁCH "BDMT" VÀ TÁC GIẢ LIÊN THÀNH
- Nguyên Phong (dịch) NHỮNG NGƯỜI CHẾT SỐNG LẠI
- Nguyên Phong -Lá Thư Từ Bên Kia Thế Giới…
- Nguyễn Hùng Cường : Thánh vật ở sông Tô Lịch
- NGUYỄN KHOA ĐIỀM TỪ THẢM SÁT TẾT MẬU THÂN TẠI HUẾ TỚI LÀM TAY SAI CHO TRUNG CỘNG
- Nguyễn Khoa Điềm, từ thảm sát Mậu Thân tại Huế tới làm tay sai cho Trung Cộng
- Nguyễn Lý Tưởng Thư Gởi Giáo dân Tam Tòa Quảng Bình và Giáo Phận Vinh
- NGUYỄN LÝ TƯỞNG-Cái Chết Của Ns Trần Điền Tết Mậu Thân (1968) Tại Huế
- NGUYỄN LÝ-TƯỞNG LÊN TIẾNG về sách “HUẾ ƠI! OAN NGHIỆT!”
- Nguyễn Phi -ai mà không biết Trần Kiêm Đoàn là Việt Cọng
- Nguyễn Văn Chức -NHÂN CHUYẾN ĐI VỀ VN THUYẾT PHÁP CỦA VỢ CHỒNG THIÈN SƯ NHẤT HẠNH TRÍ QUANG VÀ TÔI
- Nguyễn Văn Lục-Hãy đọc để nhận dạng Hoàng Phủ Ngọc Tường là ai.
- Nguyễn Văn Minh -DÒNG HỌ NGÔ ĐÌNH ƯỚC MƠ CHƯA ĐẠT
- Nguyễn Văn Minh-Dòng Họ NGÔ ĐÌNH, Ước Mơ Chưa Đạt 1
- Nguyễn Văn Minh-Dòng Họ NGÔ ĐÌNH, Ước Mơ Chưa Đạt 2
- Nguyễn Văn Minh-Dòng Họ NGÔ ĐÌNH, Ước Mơ Chưa Đạt 3
- Nguyễn Văn Minh-Dòng Họ NGÔ ĐÌNH, Ước Mơ Chưa Đạt 4
- ngày 07/8/2009) Tòa Giám mục Xã Đoài gửi Ban Tôn giáo Chính Phủ
- Ngày Xuân Thị Mầu đi chùa.
- NGÁO BỊP ẤN QUANG TRONG "NGHIỆP BÁO" DI CĂN
- Nhân vụ Giáo xứ Tam Tòa, lại nhớ vụ Giáo xứ Quỳnh Lưu và Giáo xứ Đông Yên
- Nhìn Bé Gái Giáo Xứ Tam Tòa, Thấy Thích Quảng Độ Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
- Nhìn kỹ những tên công an không sắc phục đi phá đạo
- Nhất Hạnh: Sư Gian xảo - Sư Ươn Hèn
- Nhục Thân của Hoà thượng Hổ Phách tại Thái Lan
- NHỮNG NHÀ" ĐẤU TRANH" Ở ĐÂU, SAO KHÔNG THẤY XUẤT HIỆN ĐỂ HẠ ĐÁM" ĐÁNH TRÂU"
- Những toan tính đằng sau "bất tuân dân sự"-- Trần Thanh -
- Những tên điếm khoác áo nhân đạo -- Trần Thanh -
- Những điều quan trọng cần biết trước khi về tham dự Hội Nghị Việt Kiều tháng 11-2009 tại Hà Nội.
- Noi Dung ĐỐI THOẠI VỀ ĐẤT HỒ BA GIANG CỦA THÁI HÀ”
- Nữ Vương Công Lý 1-2-3-4-5-6
- OAN NGHIỆT Huế ơi ! Việt Cộng nằm vùng bảo vệ Sư Cộng nằm…Chùa!
- Oscar Con mèo có khả năng tiên đoán cái chết , Providence, bang Rhode Island
- Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh ofm, Dong Chiem LÊN NÚI NHẶT THỊT CHÚA
- PGHH Nguyễn Long Thành Nam - Trần Văn Tài – Nguyễn Hùynh Mai
- PGVN HẢI NGOẠI ĐƯỢC SƯ GIÁC NHIÊN KHIÊNG VÀO LĂNG TRÌNH HỒ
- Pham Toan-Lời cho Trần Kiêm Đoàn và những người đồng hội đồng thuyền
- Phan Gia Tâm- Ít lời "thanh bạch" với Trần Kiêm Đoàn & Nguyễn Đắc Xuân
- Phim 2012 qua cái nhìn của người học Phật
- Pháp Sư thích GIÁC ĐỨC: Phật Giáo Việt Nam không làm chính trị!
- Phát Ngôn Nhân Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN … “Vô Bằng và Bất Lương”
- Phương pháp Khoa hoc hữu hiệu để Chấn Hưng Phật Pháp dành cho các quí bà, quí cô
- PHƯƠNG TIỆN TRUYỀN THÔNG VÀ CÔNG CỤ TUYÊN TRUYỀN
- PHẠM TOÀN VỀ NGUỒN ĐI ÔNG ĐOÀN ƠI! Trần Kiêm Đoàn
- PHẠM TỘI ÁC, VẪN CÒN VÊNH VÁO !!!BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
- Phải chủ động tấn công-Trần Thanh
- Phản ứng của người Việt hải ngoại về vụ Tam Tòa
- Phỏng vấn Linh mục Phạm Đình Phùng, chánh văn phòng Giám mục Xã Đoài
- Phỏng Vấn Mai Xuân Thú -Giáo Dân Oan Tam Tòa
- Phỏng vấn Đức Cha F.X Nguyễn Văn Sang về sự kiện đập phá Cây Thánh Giá ở Đồng Chiêm
- QLVNCH – Thượng Tọa Thích Quang Long,người tù xuất chúng
- Quan Điểm của Một Phật Tử về Giới Luật Hàng Tăng Lữ Phật Giáo
- Quan Điểm Của Phật Tử về Giới Luật Đoàn Tăng Lữ PG
- Quảng Trí-Phim 2012 qua cái nhìn của người học Phật
- Radio VNHN pvv Nguyên Văn MInh về Ngô Đình Cẩn và GHPG Miền Trung
- Radio VNHN-Trung Tá Trần Văn Thưởng -Trung Tá Nguyễn Văn Minh
- RFA - LM Phan Đình Phùng -Nhà nước không Đưa Tin Thật về Tam Tòa
- RFA Nhiều Linh mục và giáo dân bị đánh đập, bị bắt giữ
- RFA Phỏng Ván Giáo Dân Oan ngày 30-7-2009
- RFA Tăng cường an ninh quanh vùng Tam Tòa Quảng Bình
- RFA Ước mơ xây lại nhà thờ Tam Tòa tại Quảng Bình bị ngăn trở
- RFA-Tình hình Đồng Chiêm thêm căng thẳng
- Ruồi nhà Trắng, rắn nhà Chùa...Tuan Phan
- Rồng Vàng hiện ra trên bầu trời Thăng Long Hà Nội - 20/8/2009
- satellite: Tổng quát Giáo phận Vinh, thành phố Đồng Hới, giáo xứ Tam Tòa
- So sánh 2 đoạn phim của HT Thich Quảng Đức Thạt và ngụy tạo
- soc quach-vụ ông Du Tử Lê và đài SBTN cách hành sử sai quấy
- STEVE ND-Làm Từ Thiện Ở VN S.O.S-Su tang bản chất lưu manh
- SV Vũ Hoàng Quang-tại Hà Nội bị công an lén bắt và tra tấn vì bảo vệ Công Giáo
- Sàigon Echo sưu tầm -Thiền Sư Nhất Hạnh là ai?
- sáng 15.8 ước tích đã có khoảng 200.000 tới Xã Đoài tham dự Lễ kính Đức Mẹ
- Sát nhân giả tử- Miền Trung - Trần Thanh
- Sóng thần Tam Tòa đã nổi dậy! - Trần Thanh -
- Sơ lược lịch sử giáo xứ Cồn Dầu
- Sư Sãi Ấn Quang Là Những Tên Giặc Và Nói Láo
- Sư ông Thích An Lạc Hạnh trử ma
- Sở trường NÓI LÁO của Việt Cộng, Việt Tân và Sư Việt Cộng.
- Sự Thật Về Thích Trí Quang Qua Biến Động Miền Trung
- Sự trở về của những 'hồn ma' Máy ảnh chụp hình
- TAM TOÀ: CƯỚP CÔNG KHAI, TRẢ LÉN LÚT
- Tam Tòa - Bình Yên Giả Tạo
- Thanh Minh Thiền Viện: Xóa Ngày Quốc Hận, Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó
- thanhuuphong2-Tên dao phũ Nguyễn Đắc Xuân xử bắn Trần Mậu Tý
- Theo Thầy hay theo..."thầy"? Tuấn Phan
- Thiên đường XHCN người dân già trẻ lớn bé ở thế phải “sáng tạo” đu giây qua sông từ tháng 9,2010
- Thành lập "chính phủ Phật Giáo" để giao cho VC
- Thánh Giá Oan Giáo Xứ Đồng Chiêm ngày 06-01-2010
- Thích Không Tánh-GHPGVNTN hay là Thích Dâm Tánh ?
- Thích Quang Long, một người tù xuất chúng 12 năm tù CS
- Thích Quảng Độ Còn Tránh Đâu Được Nữa?
- Thích Quảng Độ Có Phải Là Một « Nhà Tranh Đấu Chống Cộng » Hay Không ?
- Thích Trí Quang và Chiến tranh Việt Nam-JAMES McALLISTER
- Thích Đôn Hậu - Giết Đồng Bào Huế Tại Khe Đá Mài- Bách Linh
- Thích Đôn hậu, Lời Tuyên Bố Chùa Linh Mụ 08-12-78
- Thông báo của Hội Sinh viên Công giáo TGP Hà Nội về vụ việc Thánh Giá tại Đồng Chiêm
- THÔNG CÁO (SỐ 4) V/v Tam Tòa tại Đồng Hới, Quảng Bình
- THƯ CỦA HT THÍCH TÂM CHÂU GỞI HT THÍCH MINH TÂM
- THƯ HIỆP THÔNG cua the gioi cau nguyen cho Dong Chiem
- Thư Ngỏ gởi ông Lê Công Cầu-GHPGVNTN- Trần Thanh
- Thư Nhắc HT Quảng Độ- Hai Vấn Đề Liên Quan Đến GHPGVNTN
- Thư Nhắn Nhủ 11 điều gởi ông Lê Công Cầu,- Tuấn Phan
- THẢM SÁT HÃI HÙNG-1 tháng 4 năm 1975, tỉnh Phú Yên
- Thảm sát Tại Sân Vận Động Qui Nhơn -1992
- Thảm sát ở làng Tân Lập, Xuân Lộc -21-4-1975
- Thế Huy ,số 27 , tháng 12/1993 Hà nội Thỏa hiêp với Mỹ
- Thống Kê nạn nhân HUẾ chết năm 1968 Mậu Thân
- Tin Paris-Bắc Kinh ca ngợi Quách Thị Trang (VGCS)
- Tin thần Cầu nguyện cho giáo dân Oan 14-08-09
- Tin đồn Đôn Hậu đầu thai
- TIỂU DIÊN HỒNG và những MÀN HẬU DIỄN-Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
- TNHH: GÓP Ý VỚI TG LỮ GIANG VẾ VIỆC MỸ THUÊ TCS VIẾT
- Toà Tổng Giám Mục Huế với Ban Tôn Giáo Tỉnh Thừa Thiên - Huế về “vụ việc Loan Lý”
- Trung Tướng VNCH Nguyễn Chánh Thi-Biến Động Miền Trung
- Trung Uý William Calley Đã Dậy Cho Vc Một Bài Học
- TRƯƠNG MINH HÒA -HỦ TƯƠNG THÚI PHẬT GIÁO ÚC CHÂU
- Trương Minh Hòa -MẠT PHÁP, SINH RA" MẬP PHÁT", ĐƯA ĐẾN QUỐC HẬN.
- Trương Minh Hòa -ĐẠI HÈN TƯỚNG DƯƠNG VĂN MINH, TỘI ĐỒ DÂN TỘC
- TRƯƠNG MINH HÒA ĐÔ LA TRONG BIỂN LỬA
- TRƯƠNG MINH HÒA- MÒN NĂM NGỒI TU, CŨNG LÀ " MẦM NON ĐẤT NƯỚC"
- Trương Minh Hòa-CHÙA QUỐC GIA, THỜ MA CỘNG SẢN.
- TRƯƠNG MINH HÒA-THIỀN THE THÍCH NHẤT HẠNH VỚI" QUÂN HÀM BỒ TÁT
- TRƯƠNG MINH HÒA-VIỆT CỘNG, VIỆT GIAN ĐỪNG HÒNG DÙNG ĐÒN TÔN GIÁO ĐỂ TRIỆT HẠ NHỮNG NGƯỜI CHỐNG CỘNG
- TRƯƠNG MINH HÒA. - " CĂN-TU" THƯỢNG TỌA THÍCH QUẢNG BA, THIÊN TÀI" HÙNG BIỆN"
- HGTLT-Trả Lời Võ Văn Ái-
- Trần Minh Công -Đọc “Biến Động Miền Trung” Của Tác Giả Liên Thành
- Trần Thanh -Sát nhân giả tử
- TRẦN THANH-Bầy quạ đen mang thánh giá
- Trần Trung Chính -THẦY , TỚ và THẦY TỚ
- Trần Trung Chính-Biến động miền Trung
- Trần Trung Chính-THỬ , THÁCH VÀ THỬ THÁCH LÀ MỘT ?
- Trọng Tín-Trọng Tín-Thích Không Tánh hay Thích Dâm Tánh
- Ts Hồ Nam Trân-Ý nghiã bộ mặt Nguyễn Minh Triết tại Vatican
- Ts. Lê Văn Hảo nói (láo) về việc ông bị MTGPMN "mời" tham gia
- Tuan Phan -Bản Dự Thảo thành lập “Phong Trào Hỏi Tội Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng
- Tuan Phan -Bằng chứng Giáo Hội PGVNTN (tiếp thân GHẤQ) hô hào Hòa Hợp Hòa Giải với VC!!!
- Tuan Phan -Câu chuyện Hòang đế Bửu Chánh và Quốc sư Quảng Độ.
- Tuan Phan -Miệng lưỡi của một thằng cán bộ thông tin Việt Cộng.
- Tuan Phan -Mình ơi! Lửa Từ Bi là…lửa gì? Ông Vũ Hòang Chương là…ai?
- Tuan Phan -Trần Văn Thưởng lợi dụng “Điểm Sách BDMT để nhục mạ VNCH
- Tuan Phan -Từ Tiểu Diên Hồng Hải Ngọai đến Đại Hội 650 VK + 350 VC ở Hà Nội tháng 11-2009
- Tuan Phan -Đây mới đúng là Bọn Súc Sinh trong đòan thể PGHH
- Tuan Phan tên cán bộ CS Diệp Trương Thuần mặc áo CS bí danh thích Đôn Hậu?
- Tuan Phan Tại sao tín đồ PGHH không thờ…Quan Công
- tuan phan Về cái gọi là “Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo
- Tuan Phan Đại Hội Việt Kiều ngày 19-11-2009 ở Hà Nội
- Tuan Phan- Hoan hô Tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn không dám đối chất với Liên Thành!!!
- Tuan Phan- Lý Tống: Người Anh Hùng Xịt Xịt của bà Tôn Nữ Hàng Hai.
- Tuan Phan- thích Giác Đức : Trả áo cho Thầy vì có vợ. Ngặt nỗi tiền…chùa khó trả luôn
- tuan phan-"Nhân vô thập tòan": Thầy theo Việt Cộng, giết hại dân lành
- Tuan Phan-Bọn nầy còn thua … Chó!!! Bọn chúng là Ai?
- Tuan Phan-Chiêm, bái và cúng tiền cho tượng “Phật Ngọc hòa bình”
- Tuan Phan-Thư Ngỏ Quốc Hận và Pháp Nạn gởi HT Chánh Lạc và PSNT Giác Đức
- Tuan Phan_ Duong Hieu Nghia- giết người hôm trước, hôm sau vào chùa cạo đầu
- Tuan Phan_ Duong Hieu Nghia- giết người hôm trước, hôm sau vào chùa cạo đầu
- Tuấn Phan-13 sự kiện phá họai NVHN của Băng Đảng Mafia Việt Tân và Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giặc Thầy Chùa
- Tu…( Thiền Gái) Đã Thiệt!-Nguyễn Khắc Anh Tâm
- Tài liệu CS liên quan đến phong trào Phật giáo miền Nam
- Tài Liệu của Thư Viện Đại Học Hoa Kỳ California ( UCLA) liên quan đến Thích Đôn Hậu .
- Tài Liệu của Thư Viện Đại Học Hoa Kỳ liên quan đến Thích Đôn Hậu
- Tàu ra lệnh cho việt gian Cộng Sản cướp đất GX Loan Lý ở Lăng Cô
- Tàu- Chùa là nơi du hí cho đảng viên đội lớp tu hành
- Nguyen lý Tưởng-Tâm Tình Hiệp Thông Với Giáo Xứ Tam Tòa-
- Tên Giặc CS Trí Quang Phá Nươc Được Tòa Đại Sứ Mỹ Bảo Vệ
- Tên Ác Ôn Phó Chủ tịch tỉnh Quảng Bình,Trần Công Thuật cho người đánh hai Linh Mục Công Giáo
- Tòa Giám Mục VS. Viện Tăng Thống bằng hành động!!
- Tôn giao quốc doanh -Ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản
- Tôn Nữ Hoàng Hoa-Bản Chất Thật Sự cuả Thích Trí Quang
- TƯƠNG QUAN NHÂN- QUẢ TRONG " BIỂU TÌNH TẠI GIA".
- Tường Thuật Về Vụ Thảm Sát Tại Sân Vận Động Qui Nhơn
- Tại Sao GHPGVNTH vẫn là công cụ đắc lực của VHCS
- Tại sao GHPGVNTN tổ chức ngày Lễ Tiểu tường Thích Huyền Quang ngày 26-07-2009
- Tại Sao Nhiều Vị Đã Yêu Cầu Thích Quảng Độ Lên Tiếng Về Sự Kiện Giáo Xứ Ta m Tòa ?
- TẠI SAO TÔI KHÔNG ỦNG HỘ LỜI KÊU GỌI HT Quang do
- Tố cáo những tên mặc áo tu sĩ nói láo: Sống không nhà- Chết không mồ- Đi không đường?
- TỘI ÁC HOÀNG PHỦ NGỌC PHAN VÀ NGUYỄN THỊ ĐOAN TRINH
- Từ VC Trần Kiêm Đoàn tới VC sát thủ Nguyễn Đắc Xuân lên tiếng chống lại LT – BĐMT:
- UBND Quận Hoàng Mai đập phá mồ mả của nhân dân làng Thanh Mai
- Uwe Siemon-Netto-50 năm trước: Hà Nội khởi xướng cuộc chiến Việt Nam
- VG Nguyễn Tấn Dũng và vợ lạy Phật tại chùa Vĩnh Nghiêm, Sài gòn
- VG Tràn Đinh Dinh và những tên nói láo như giặc Hồ
- VGCS quy chụp các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam
- VGCS Ủi Xập Trường Khiết Tâm Đà Nẳng vào Ngày Mưa Bão 28-09- 2009
- Video Bon Lao Dong Tau Danh Nhan Dan Viet Nam
- Video Trò Hề của Công An Đống Đa với Phái Đoàn Giáo Dân Oan Đòi Đất
- Viet Luan PV Ong Vo van Ai ve quy NED tro cap.
- Việt Thường- Những Việc Cần Làm Gấp... KN2000 08-06-09
- Vài mẩu chuyện ít người biết về cố Th/tọa Thiện Minh
- VÌ TỔ QUỐC VIỆT NAM HAY VÌ ÔNG QUẢNG ĐỘ?Việt Thường - Nam Nhân
- Võ Văn Ái - Con Bài Lật Ngửa-Lý Hồng Mai
- Võ văn Ái dùng tiền bá tánh chạy tội cho Tà Giáo Ấn Quang, Đôn Hậu, Trí Quang
- Võ Văn Ái vận động phản chiến Mỹ với các Nghị Quyết
- Võ Văn Ái vận động phản chiến Mỹ với các Nghị Quyết của Thượng Viện Mỹ khai tử Miền Nam
- Tuan Phan-Võ Văn Ái vừa hèn vừa ngu
- Vũ Thiên Nga- Bảo Quốc Kiếm chửi cả 2 thể chế VNCH của miền Nam ở ngay Thủ Đô Tỵ Nạn VC
- Vũ Thiên Nga-VC (Trương Văn Khôi)RA MẮT SÁCH HUẾ ƠI OAN NGHIỆT NGAY TẠI THỦ ĐÔ TỴ NẠN VC
- Vũ Thiên Nga-VC Đang Chạy tội Giết Dân Huế Qua cuốn Huế Ơi Oan Nghiệt của Bảo Quốc Kiếm
- Vương Bình- Dong Chiem -Cuộc cách mạng khăn tang?
- VƯỢT NGỤC VÀ BIỆT GIAM 1,2- Nguyễn Chí Mẫn
- Vạn Hanh kết cấu vơi việt gian Cộng Sản
- VỀ LỜI PHÁT BIỂU CỦA GM NGUYỄN CHÍ LINH VỚI EGLISE D’ASIE ngày 08/7/2010
- Vụ án Thầy Thích Thiện Minh 1 chết trong ngục tù cộng sản
- Vụ án Thầy Thích Thiện Minh -2 chết trong ngục tù CS
- Vụ án Thầy Thích Thiện Minh-3 chết trong ngục tù CS
- Ðà Nẵng Cong an giet Tôma Nguyễn Năm: Chết vì chấn thương ngực, bụng và sọ não?
- Ðức Cha Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang
- Đinh Thạch Bích một tên trí ngủ ngu bảo vệ HT Quang Do
- Điềm Báo hay Tín Hiệu Lịch Sử Sang Trang
- Đào Văn Bình Phó Tỉnh Trưởng mà lơ mơ như vậy
- ĐÁM KHỈ CỘNG NỐI ĐUÔI ĐI "THẾ GIỚI TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC"
- ĐÔI ĐIỀU CHIA SẺ VỀ PHẬT NGỌC-Pho tượng Phật Ngọc
- Đặng Phúc Âm Mưu của Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo
- Trần Thanh-đại tá CA đầu trọc thích Thanh Tứ
- Đạo Hoà Hảo trong lịch sử (I)
- Đặng Phúc -Tin lượm lặt- giải Nobel Hòa bình khong ve Quảng Độ,
- Đặng Phúc Nhắn gởi HT Thích Không Tánh
- Đặng Phúc- Trương Như Phùng lấy tư cách gì để Bảo Vệ Chính Nghĩa Quốc Gia ?
- Đặng Phúc-Bọn Tứ Quái:Võ Văn Ái- HT Thích Quảng Độ - Nhất Hạnh-Cao Ngọc Phượng là tội đồ của dân tộc.
- Đặng Phúc-VG Trần Văn Thưởng tự treo cổ mình bằng bài viết bênh vực tội ác Mậu thân 1968
- ĐẶNG VĂN ÂU GƯƠNG MẶT THẬT CỦA TIẾN SĨ PHẬT TỬ TRẦN KIÊM ĐOÀN
- Đặng Phúc-Đọc bài của Giáo sư Lưu Trung Khảo Về “ngài” Quảng Độ
- ĐỐI THOẠI VỀ ĐẤT HỒ BA GIANG CỦA THÁI HÀ”
- Đồ tể Nguyễn Dắc Xuân tiếp tục chối tội
- Đồng Chiêm 19.1: Tổng cộng 16 giáo dân đã bị bắt giữ, giáo sĩ bị triệu tập
- ĐỒNG CHIÊM NGÀY 20/1/2010 MỘT LÀNG QUÊ TRÀN NGẬP CÔNG AN
- Đồng chiêm ơi! Về rồi ta thấy gì? ngày 08-01-2010
- Đồng Hới: 2 LM Bị Đánh Trọng Thương-Bệnh Viện Từ Chối Chữa Trị
- Đức Cha Anton Vũ Huy Chương đã cố tình "nói láo"
No comments:
Post a Comment