Friday, August 19, 2011

Phóng Sanh Làm Ác Hay Làm Phước?



Phóng Sanh Làm Ác Hay Làm Phước? Thưa làm ác đứt đuôi con nòng nọc rồi còn phải hỏi.
Kính thưa quí bạn,
Cứu người không đủ sức thôi thì cứu vài con chim vậy. Tôi còn nhớ trước kia Mr Phang có viết một bài nhan đề “Phóng Sanh Làm Ác Hay Làm Phước” đã phân tách chuyện phóng sanh tại chùa chiền hiện nay trong ngày rằm ngày lễ rất là vui. Tiếc rằng ngày nay Mr Phang đã bị bẻ gảy ngòi bút rồi, uổng quá.

Đố quí bạn phóng sanh là làm ác hay làm phước. Dưới cái nhìn của Mr Phang, của tác giả không ghi tên (bài dưới cùng) và của tôi thì quả thật là làm ác, ác với chim chóc. Nếu có luật vay trả thì những vị Phật tử mua chim phóng sanh hiện giờ, kiếp sau sẽ làm con chim bị nhốt bị chích thuốc như mô tả trong bài dưới đây.
Đã là Phật tử mà lại không hiểu nghĩa hai chữ phóng sanh, vậy mà có vị Đại sư người Trung Quốc hiện đề cao nó mới chết (chim) chớ, tầm bậy (xin lỗi) hết sức.


Bậy là sao? Thưa phóng sanh có nghĩa đơn giản là do nhân duyên từ thuở nào, khiến tình cờ ngày hôm đó gặp một con vật đang lâm nguy, nên ta ra tay cứu giúp nếu có khả năng. Thí dụ như đi đường thấy người ta bắt được một con cá lớn sắp mang làm thịt, thì bỏ tiền ra mua rồi thả. Thí dụ tình cờ thấy thợ săn bẩy được con thú rừng, sắp giết, bỏ tiền ra mua thả nó đi. Nhân duyên đưa đẩy thấy thì giúp chớ không phải là cố tình đi tìm để giúp.

Ngày nay trong ngày lễ, một số Phật tử cầu phước bõ tiền ra mua chim để phóng sanh. Do vậy sắp tới ngày rằm tháng bảy loài chim tụng kinh lia lịa, cầu mong “
đừng bị phóng sanh”. Theo bài viết bên dưới thì loài chim ưng chọn cái chết hơn là chọn được phóng sanh. Nhiều kẻ thích phóng sanh nhưng khi gặp một, con ong, con bướm … chơi vơi giữa giòng nước họ không thèm với tay vớt chúng lên.
Có lần tình cờ vào một ngôi chùa to, vào ngày lễ chi đó quên mất, tôi thấy trong hai căn phòng nhỏ hai góc chánh điện có hai lồng chim to, nhốt đầy chim trong đó. Nhốt như vậy thì không thể nào cho chúng ăn uống chi được hết. Nhốt từ ngày trước qua đêm chờ sáng hôm sau bán cho Phật tử phóng sanh lấy lời. Chùa cũng tiếp tay làm ác. Nếu không có người mua thì loài chim không run sợ đến nỗi tụng kinh vào những ngày rằm ngày lễ. Những ngày đó không ai phóng sanh thì chắc không có người tìm bắt chúng.

Tôi nói chuyện nầy với các con tôi khi chúng còn nhỏ rằng con cứ tường tượng chim đang sống trong rừng trong đồng ruộng tự do, nay nhờ những người Phật tử “ham làm phước” mà chúng bị bắt chia lìa với cha mẹ vợ con bạn bè, mang về một nơi xa lạ. Dù được thả ra thì liệu chúng có muốn sống cô đơn nơi xa lạ nầy không. Tưởng tượng (như thời trung cổ) người ta đem tàu tới dùng súng đạn lùa bắt người Phi Châu xong mang về thành phố Luân Đôn, thành phố Paris, Nữu Ước thả ra rồi bỏ mặc họ ra sao thì ra. Chim sống trong rừng núi nay mang về thành phố thả ra liệu sống được không? “Phật tử thích phóng sanh” đã phạm giới sát sanh.

Thôi thì việc cứu người tôi chẳng đủ sức, nên viết mấy hàng “đụng chạm đùng đùng” nầy may ra cứu được vài con chim khỏi sống xa lìa cha mẹ vỡ con bạn bè. Thấy như chẳng kết quả gì, nhưng nhớ lại mươi năm trước Mr Phang lên tiếng thì sau đó các chùa vùng nầy từ chối mua chim cho Phật tử phóng sanh, có chùa không cho phép phóng sanh trong sân chùa, bảo ra ngoài công viên mà thả chim. Ô hay, thả tại chùa thì mới có tượng Phật ngồi đ1o chứng minh, mới ghi phước đức vào sổ, chớ còn ra công viên thì lấy ai chứng minh cho đây. Nhớ có lần một chùa mang lồng đầy chim về, ngày rằm hôm sau mở lồng chim ra bán thấy chết hết mấy con vì đói vì chật vì ngộp nên động lòng trắc ẩn từ đó bỏ luôn chuyện phóng sanh.

Thưa quí bạn viết mấy hàng này gởi quí bạn thật là vô duyên, chẳng ích lợi cho ai hết trừ mấy con chim. Để chuộc lỗi, dưới cùng là vài câu trả lời về computer may ra có ích cho quí bạn khi cần. Nếu các bạn tò mò thì đọc thử bài phóng sanh tác giả không ghi tên dưới thử coi.
HCD

(Theo qui ước xưa nay chữ tím là của hcd tôi viết vào, còn chữ xanh két hay chữ đen nghiêng là trích email của người khác)
Thưa quí bạn dưới đây là email của người khác tôi nhận được. bài viết màu đen dưới cùng của ai không thấy đề tên.
---------- trích----------------
From: Be Ta [mailto:tabe1964@...]
Sent: Thursday, August 18, 2011 9:01 AM
To: undisclosed-recipients:
Subject: Rằm tháng 7 và tội ác chim phóng sinh
 nghĩa việc phóng sinh là gì ?...hầu như người làm việc ấy không có lòng nhân, chỉ nhắm vào cầu xin, cầu sao cho hưởng nhiều ơn phước, tức cầu lợi cho mình, thỏa mãn lòng tham cá nhân thầm kín, trái hẳn lời Phật dạy...đó là hình thức đã làm suy vi đạo pháp với sự đồng lõa tiếp tay của quá nhiều kẻ núp áo thầy tu, mượn đạo tạo đời...

Rằm Tháng 7 Và Tội Ác Chim Phóng Sinh

Người ta còn cho thuốc vào để chim yếu, chỉ bay được một ít trong khuôn viên chùa, và 5 phút nữa thôi, sẽ lại bị bắt về, để bán cho một người khác...

Tôi không phải là người mộ đạo, tôi chỉ sống theo đạo tâm và hướng thiện. Nhưng mỗi năm, tết và rằm tháng 7 tôi đều đi chùa, và mỗi năm, tôi đều đứng trước những lồng chim và cầu nguyện và cảm nhận nỗi đau... nỗi đau của chim sa lưới, chim trong lồng.
Không biết có phải kiếp trước tôi là chim, hay vì tôi quá mẫn cảm mà tôi luôn có thể cảm nhận và nghe nỗi đau của từng con chim trong lồng ấy.
Hôm nay cũng thế, tôi lại đứng trước lũ chim, chúng khóc, chúng van xin tôi, đừng thả chúng ra. Chúng đau, chúng đè lên nhau, đứa gãy cánh, đứa què giò, có một con ứa nước mắt, nói với tôi rằng: "Xin bạn đừng nhìn tôi, xin bạn đừng mua tôi, đừng thả tôi, cứ để tôi chết trong lồng này, hôm nay tôi đã được thả ra và bắt vào 4 lần rồi, tôi đau, mệt, tôi không thể bay, xin đừng cho tôi hy vọng".
Một con chim khác lại nói: "Nếu không ai mua, họ sẽ không làm vậy, họ đã cho chúng tôi uống nước thuốc, chúng tôi không thể bay xa, cho dù bạn thả ra, chúng tôi cũng sẽ bị bắt về và lại bán, và lại bị bắt. Nếu bạn không mua, họ sẽ chẳng bao giờ cần bắt chúng tôi, sẽ không bao giờ cần cho tôi uống thứ nước thuốc khủng khiếp đó, làm ơn, làm ơn để chúng tôi hy sinh và những con chim khác sẽ không bao giờ chịu chung số phận. Làm ơn!"...
Rồi một người phụ nữ đến mua, người đàn bà bán chim nhẫn tâm quơ tay vào cái lồng đặc nghẹt, hốt từng nắm, lũ chim bị bóp chặt, mỏ con này chọc vào mắt con kia, trong cơn quơ quào móng con này cấu vào đầu con kia, chúng la hét, giẫy dụa, rỉ máu, chúng đau đớn, chúng la “Đừng đừng … hãy để chúng tôi yên, hãy để chúng tôi yên”.
Tôi đứng im, bất lực, tôi là kẻ hèn nhát, tôi khinh khi bản thân mình, tôi đã không dám đứng ra ngăn cản người phụ nữ đó, như ngăn cản số người còn lại trên cái thế giới này xin đừng thả chim phóng sinh.
Ngày xưa, đức Tam Tạng thấy bọn trẻ câu cá đã mua cá và thả cá về sông để làm phúc. Người ta bẫy chim để ăn vì mưu cầu cuộc sống, rồi người làm phúc vô tình nhìn thấy đã mua chim ấy để thả. Đó gọi là làm phúc.
Ngày nay, những người bẫy chim không còn phải để ăn mà để bạn mua và thả. Vậy khi bạn mua có nghĩa là bạn tạo ra cầu thì sẽ có cung, do đó, việc bạn đang làm là ác, vì bạn đang xúi giục họ bắt, hành hạ những con chim ấy và bạn sẽ cho họ tiền, vậy việc làm đó có thiện, có phúc hay không?
Có thể bạn nói rằng, ngày nay họ cũng vì kế sinh nhai nên làm vậy, cũng đâu khác gì ngày xưa. Thật ra nó khác, rất khác, vì ngày xưa những con chim bị bắt để ăn sẽ to khỏe và mập mạp, và khi bạn thả, là nó sẽ được tung cánh bay xa, được về với gia đình của nó. Còn ngày nay, nếu bạn để ý kỹ, những con chim phóng sinh là những con se sẻ nhỏ, hoặc loài chim én, hoặc chim yến, những con chim bé nhỏ, vô tội chỉ bị bắt vì một lý do duy nhất, bắt để bán cho những người phóng sinh.
Người ta còn cho thuốc vào để chim yếu, chỉ bay được một ít trong khuôn viên chùa, và 5 phút nữa thôi, sẽ lại bị bắt về, để bán cho một người khác.
Tôi đứng đó, ứa nước mắt, và tự sỉ vả mình hèn hạ vì đã không dám lên tiếng. Lũ chim được người đàn bà giơ cao đưa ra trước đức phật, cầu nguyện và mở nắp, lũ chim đứng yên, không hề muốn bay ra. Người đàn bà phóng sinh thò bàn tay mập mạp, bắt từng con thả ra, chúng bay uể oải và đậu trên một nhánh cây gần đó.
Tôi biết lũ chim kia quá bé để ăn thịt, thật sự nếu không ai mua, thì vài ngày sau họ cũng sẽ phải thả nó về trời, đằng này, cứ hết người này, đến người khác tới mua, nên họ cứ bắt đi bắt lại, hành hạ chúng đến khi chúng mệt lử và chết, thì khi đó họ sẽ mua vài con thế vào. Một lồng chim trăm con có thể bán đi bán lại hàng chục lần.
Truyền thống chim phóng sinh giờ đây là một việc làm độc ác cần xóa bỏ. Nếu những người kia cần tiền, họ có thể bán nhang, bán vé số, có thể bán kinh, bán hoa. Xin đừng hành hạ những sinh vật bé nhỏ và vô tội. Những người phóng sinh xin đừng đưa tiền, đừng tiếp tay cho hành động độc ác nọ, xin thương lấy lũ chim, đó cũng là một sinh mạng.
Làm ơn, xin đừng phóng sinh!

No comments: