Sunday, August 19, 2012

Tôn Nữ Sông Hương Quảng Độ và Võ văn Ái sỉ nhục VNCH, không vạch mặt lúc này, thì lúc nào?


Tôn Nữ Sông Hương Quảng Độ và Võ văn Ái sỉ nhục VNCH, không vạch mặt lúc này, thì lúc nào?


Cựu Th/ Tá VNCH Liên Thành: 'CHÍNH VÕ VĂN ÁI MỚI LÀ TÊN PHẢN QUỐC'

http://www.youtube.com/watch?v=VW3vKZ-364U&feature=plcp (Audio 13'54'')
http://www.youtube.com/watch?v=VW3vKZ-364U&feature=plcp%20(Audio%2013'54'') 



---------- Forwarded message ----------
From: Tôn Nữ Sông Hương 
Date: 2012/8/17
Subject: Fwd: Quảng Độ và Võ văn Ái sỉ nhục VNCH, không vạch mặt lúc này, thì lúc nào?
To: Tôn Nữ Sông Hương <http://mc/compose?to=tonnusonghuong@gmail.com>


Đã đến lúc, cần phải vạch mặt những tên việt gian nguy hiểm. Suốt đời chúng cả gan mạo uy danh Phật, kích động gây chia rẽ khối người Việt quốc gia nói riêng và tàn phá tâm hồn lương thiện của chúng sinh nói chung.
Thứ nhất, Quảng Độ đang kích động làn sóng căm thù đệ nhất VNCH và cố TT Ngô Đình Diệm. Như vậy, Quảng Độ đang làm lợi cho ai? Cần vạch mặt nhận diện Tà tăng Quảng Độ.

Quảng Độ audio chống VNCH năm 2012 do chương trình Quê Mẹ (MTGPMN) của việt gian Võ Văn Ái.

Thứ hai, Võ văn Ái đang kích động làn sóng căm thù đệ nhị VNCH, nhục mạ chính nghĩa Quốc gia VNCH, và bày vẽ cách cho bè lũ việt gian tay sai đánh phá người Quốc gia tại hải ngoại. Như vậy, Võ văn Ái đang làm lợi cho ai? Cần vạch mặt nhận diện việt gian Võ văn Ái.

Quảng Độ và Võ văn Ái... từng được hưởng không khí tự do của miền Nam nhưng lại phản phúc. Cả hai đã góp công lớn cho CS trong việc phá hoại cho bằng được hai chính thể VNCH. Đã 37 năm trôi qua, người dân miền Nam vốn bản chất bao dung chẳng buồn khơi lại. Những tưởng cả hai đã biết sám hối tội lỗi. Thế nhưng, đến năm 2012, chúng và tay sai lại bày trò kích động: khi thì nhục mạ hai chính thể VNCH, khi thì vu khống cố TT Ngô Đình Diệm là "gia đình trị đàn áp Phật giáo" (đây là chiêu bài CS vẫn dùng để tuyên truyền với thế giới), và khi thì khích bác niềm tin vào đạo Công giáo (đây là ý đồ CS vẫn muốn hòng tiêu diệt đạo Công giáo).

Năm 2011, Tà tăng Quảng Độ đã kích động bọn tay sai căm thù cố TT Ngô Đình Diệm. Đích thân Quảng Độ tung lời xúc phạm chế độ Đệ nhất VNCH là 'ngoại thuộc' hoặc 'ngoại bang’. Chỉ có bộ máy tuyên truyền của CS mới nói về VNCH, TT Ngô Đình Diệm, như vậy. Quảng Độ rất bất lương và đê tiện khi công khai nhận rằng đã 'chấm dứt thời kỳ ngoại thuộc [Đệ nhất VNCH]'. Bằng chứng còn ở đây -
http://youtu.be/wHTQ7ESR2xw


Quảng Độ audio chống VNCH năm 2012 do chương trình Quê Mẹ (MTGPMN) của việt gian Võ Văn Ái.



Vậy thì, Quảng Độ chẳng phải theo tà phái hay sao? Chẳng phải những ai đi theo Tà tăng Quảng Độ là đang tòng tội xúc phạm uy danh của Phật hay sao?
"Dưới thời ngoại thuộc, Phật giáo đã hoàn tất công cuộc Chấn hưng khởi từ những năm 20 thế kỷ trước, bằng cuộc Xuống Đường không tiền khoáng hậu năm 1963, thế kỷ XX, để chấm dứt thời kỳngoại thuộc biến một tôn giáo dân tộc thành hội đoàn tư hữu, biến đạo lý truyền thống thành ý lực ngoại bang" (Thích Quảng Độ, 2011).


Quảng Độ biểu tình dưới thời TT Ngô Đình Diệm, Sài Gòn 1963, photo at http://www.queme.net/eng/docs_detail.php?numb=1724


Năm 2009, tên cầm đầu Việt gian Võ Văn Ái cũng đã sỉ nhục VNCH. Tại chùa Điều Ngự, y cố tình lặp đi lặp lại rằng người Mỹ quyết định tất cả và ám chỉ VNCH đặt đâu thì ngồi đó. Và rồi y kích động bọn tay sai viết bài đánh phá hòng chia rẽ khối người quốc gia tại hải ngoại. Bằng chứng còn ở đây - http://youtu.be/lOW54OrUr00?t=2m33s

Cũng trong lần tuyên truyền xám đó, cho dù đa số hiện diện đều có thân nhân ruột thịt trong VNCH, Võ văn Ái xem họ như những con lừa không biết suy nghĩ. Y lên giọng, 'tất cả các bộ não lớn nhất của VNCH đánh nhau, tranh giành nhau chức tước chứ không có một cái sự nào gọi là thương dân, thương dân tộc, mang lại hòa bình và an lạc cho dân tộc'. Rất đểu cán, Võ văn Ái chẳng nửa lời nhắc đến sự thật cũng chính y nằm trong đám tạo phản lật đổ VNCH -- để sau đó bắt tay Việt cộng chia ghế chia quyền trong chính phủ liên hiệp (đảng Phật giáo và đảng Cộng sản). Con đường của chúng đi đã được tính toán kỹ càng. Bằng chứng vẫn còn trên giấy trắng mực đen mà nay nhóm Quảng Độ và Võ văn Ái vẫn cố tình bóp méo bịp lường.


(ĐP phỏng dịch 

đảng "Vietnamese Buddhist Force" -Lực Lượng Phật giáo Việt Nam đảng  Lực lượng hỗn hợp của các chùa, tu viện thành lập do Thích Thiện Minh ( công an giả sư ) làm chủ tịch và Phó Chủ tịch là Thích Hộ Giác ( việt gian giả sư đang hoạt động tình báo  lực lượng PG  công tác hạ tầng cơ sở hải ngoại tại Houston). Cho dù việt gian công an thích Trí Quang trên mặt nổi không có chức vụ gì nhưng là "xướng ngôn viên chính thức ngồi trước microphone của ngày hội thảo báo chí  khi việt gian Thích Thiện Minh tuyên bố sự ra đời của đảng Lực lượng Phật giáo VN/MTGPMN.) 

Tóm dịch: 
Đảng chính trị Phật-giáo (a Buddhist political party) mang tên "Vietnamese Buddhist Force" được ra mắt vào năm 1966. Thiện Minh là Chủ tịch đảng và Hộ Giác là Phó chủ tịch đảng. (Thiện Minh này đã chết, trùng tên với TT Thích Thiện Minh ở Bạc Liêu. Hộ Giác đang giữ chức Phó tăng Thống cho Quảng Độ). VC Trí Quang có mặt tại cuộc họp báo ra mắt đảng, dù không ra mặt nắm giữ vị trí quan trọng gì. Source: King, S., & Queen, C. (Eds.). (1996).Engaged Buddhism: Buddhist Liberation Movements in Asia. New York: State University of New York.

Thích Hộ Giác, Thích Thiện Minh và Trí Quang(từ trái qua phải) 
việt gian đội lớp Tôn giáo
 Thích Huyền Quang đọc diễn văn lễ khai mạc Đại hội Phật giáo Thống nhất đầu tiên vào năm 1964. ( 3 lần có công với "kách mạng"/MTGPMN)
(**chú thích :Số phận của Thích Thiện Minh chấm dứt thê thảm năm 1978, 10 năm sau tết Mậu Thân. Hắn bị tra tấn và đánh chết trong tù CS cũng như những tên việt gian của MTGPMN bị tiêu diệt vì đấu đá tranh giành quyền lực trong đảng. Thích Thiện Minh tham lam quyền lực muốn làm Quốc sư, như đã lộng hành khuynh đảo thời Đệ I, II VNCH . Chuyện làm quốc sư đảng VGCS không thể xảy ra trong chế độ Cộng Hòa XHCN "vô thần", chỉ có Cha già khốn nạn HCM và "chó đẻ" Mác Lê làm "sư cho đảng" . Lý do Thích Trí Quang và Thích Quảng Độ còn tồn tại vì không chống "Đảng" , Quảng Độ giả vờ đấu tranh để bảo vệ cho đảng việt gian tồn tại trong võ bọc mới như "biến đảng thành đạo Phật" mái chùa che chở hồn dân tộc .v...v. còn Giác Đức , Hộ Giác, Chánh Lạc trà trộn vào Cộng đồng tị nạn hải ngoại làm công tác nằm vùng xây dựng nội gián , nội tuyến cho chúng tại hải ngoại dưới võ bọc "đấu tranh" theo chủ trương HCM 100 năm trồng người)


 

Tóm dịch: Năm 1969 Võ Văn Ái, giữ chức Tổng thư ký của Hội Phật giáo Việt Nam Hải Ngoại, thông báo thành lập thành phần "nội các" cho chính phủ thứ ba mục đích "thay thế [lật đổ] chính phủ VNCH và soạn một hiệp ước với các thành phần [có Cộng sản] tham gia trong cuộc chiến." 
The aim of the government, Vo Van Ai said, is to replace the present Saigon government and to arrange a peace with all parties fighting in the war (Google Newspaper).
http://news.google.com/newspapers?nid=1893&dat=19690616&id=H8UfAAAAIBAJ&sjid=n9gEAAAAIBAJ&pg=6582,7938009
Không những coi thấp tầm nhận thức của số người hiện diện tại chùa Điều Ngự, Võ văn Ái còn coi thường tất cả mọi thành phần độc giả. Trong Thông Cáo ra ngày 17-8-2012, y viết:

"Tôi chưa hề tuyên bố lời nào ủng hộ Hà Nội hay Mặt trận Dân tộc Giải phóng. Trái lại tôi còn báo động cho công luận Âu Mỹ biết Mặt trận là Xứ ủy Cộng sản ở miền Nam, trong lúc rất đông người Tây phương lúc bấy giờ, do Hà Nội tuyền truyền dối gạt, tưởng lầm Mặt trận là phong trào tự phát của nhân dân miền Nam."http://queme.net/vie/index_detail.php?numb=1892

Sự xảo quyệt của Võ Văn Ái nằm ở chổ, trong phần TALK WITH ANTI-COMMUNIST, ANTI-SAIGON VIETNAMESE (Cuộc nói chuyện với Thành phần Chống Cộng Sản lẫn chống Cộng Hòa):
(Dịch lạiTất cả họ tin rằng việc kết hợp với Mặt trận Dân tộc Giải phóng thành một chính phủ liên hiệp là giải pháp tốt nhất cho Việt Nam. Tất cả họ tin rằng, như lãnh đạo Phật giáo [Ấn Quang] Võ Văn Ái giải thích rằng "Chế độ Sài Gòn không đại diện cho ai cả mà chỉ cho chính nó."

Cũng trong Thông Cáo 17-8-2012, VVA nói chưa bao giờ vận động trước năm 1975 cho một Quyết nghị nào tại Quốc hội Hoa Kỳ chống lại Miền Nam. Cần gì Quyết Nghị? Việc y làm là đã, cùng với Nhất Hạnh, cất công cắt đứt huyết mạch của miền Nam bằng vai trò phản chiến, gieo hình ảnh xấu cho VNCH là đủ rồi. Theo đoạn trích phía trên, y tố cáo VNCH giam hơn 200.000 "tù nhân chính trị". Điều đáng nói là y thừa biết VNCH đang phải chiến đấu chống cộng, chỉ có bọn VC hay việt gian mới bị bắt theo đúng Luật Pháp VNCH. Vậy mà, y gọi chúng là 200.000 "political prisoners" (tù nhân chính trị) như vậy có phải là gây bất lợi cho VNCH và làm lợi cho CS hay không?

Với thời đại Internet này, Võ Văn Ái muốn nói láo cũng không phải là dễ. Các tài liệu Anh ngữ có đầy khắp các websites uy tín. Chỉ cần chịu khó Google "Vo Van Ai phản chiến", "Vo Van Ai, 1960s"... là ra.

Ngoài những yếu tố trên, trong Thông Cáo của Võ văn Ái còn cho thấy y ráng tách các hàng Tướng lãnh, lãnh đạo của VNCH ra khỏi binh lính. Y phê phán một bên và ru ngủ một bên nhằm tạo mâu thuẫn hiềm khích và chia rẽ nội bộ đối phương một cách rất thâm hiểm. Cho dù VNCH không còn nữa, nhưng chính nghĩa Quốc gia vẫn còn. Bởi vì Quốc gia VNCH có chính nghĩa mà lá Cờ Vàng vẫn mãi trong tim nhân dân VNCH lưu vong tị nạn CS trong suốt 37 năm qua. Bởi vì Quốc gia VNCH có chính nghĩa mà lá Cờ Vàng vẫn tung bay trên khắp thế giới trong suốt 37 năm qua. Và bởi vì CSVN không có chính nghĩa nên chúng vẫn luôn tìm cách phá cho được ý chí và tinh thần VNCH tại hải ngoại. Vậy thì, những hành động của Quảng Độ và Võ Văn Ái đang làm, hòng chia rẽ hàng ngũ lãnh đạo với nhân dân VNCH, có lợi hay bất lợi cho CS?

Chưa bao giờ tinh thần tuổi trẻ quốc nội lại khao khát tìm hiểu về VNCH như bây giờ. Có lẽ sau mấy đợt biểu tình chống Tàu cộng xâm lược nhưng bị VC đàn áp thẳng tay, tuổi trẻ đã nhận ra bộ mặt của bè lũ CS cầm quyền bán nước mị dân. Mất phương hướng, hụt hẫng, và uất hận khi lòng yêu nước sôi sục bị CS chà đạp, thế hệ trẻ khao khát tìm hiểu hình ảnh thông tin về Quốc gia VNCH qua Internet, Facebook, Blogs, Chat... Sau khi xem hình ảnh về VNCH, nhiều bạn trẻ tâm sự:
"Ngày còn nhỏ cháu đi học và đã được học về HCM, về các lãnh tụ CS... thù các người miền Nam Sài gòn 1975. Thế nhưng sau này mới hiễu lý do tại sao họ lại dạy thế thật đáng khinh lũ độc tài. Ngã mũ chào anh lính VNCH, hy vọng sẽ có 1 ngày phục hưng đất nước".

"Vì lũ chó CS bắn vào dân thường nên lính Mỹ phải xả thân cứu như vậy!"
"Xin cảm ơn bạn đã dành cho tôi những bức ảnh tuyệt vời này, bây giờ tôi đã trưởng thành rồi, tôi đã nhận ra tất cả, mọi sự là trái ngược với tôi khi còn nhỏ. Tôi được học ở nhiều người dân. Việt Nam xinh đẹp của chúng ta khổ quá".

"Bản chất nhân vị của VNCH".

"Một thời binh đao khói lửa, một thời oai hùng của các chiến sĩ miền Nam. Nếu đấu tranh bằng võ trang để giải phóng lại đất nước này...rất sẵn lòng."

Đang khi tinh thần tìm hiểu về chính nghĩa Quốc gia 
của thế hệ trẻ bắt đầu lan rộng, thì Quảng Độ và Võ văn Ái cũng bắt đầu ...tung hỏa mù.Do những bằng chứng được phân tích trên đây rất quan trọng, nhưng chỉ nằm trong các bản tin của quốc tế, mong đồng bào phổ biến rộng rãi để mọi người cùng nhận ra sự nguy hiểm của cả hai. Xưa mang uy danh Phật ra làm chuyện bịp lường phản loạn, toa rập thành phần phản tặc bức hại VNCH, nay tiếp tục làm loạn như thế này thì không sớm thì muộn chúng, Quảng Độ, Võ văn Ái, Hộ Giác, Giác Đức, Chánh Lạc..., cũng sẽ chịu sự trừng phạt của những đấng bề trên. 


Quảng Độ - Tội lỗi ngươi gây ra là gieo hận thù người quân tửvào lòng chúng sinh. Ngươi còn chưa biết cúi đầu tạ tội trước hương linh anh hùng tử sĩ VNCH và cố TT Ngô Đình Diệm thì ngươi là loại nghiệt súc không đáng mặt làm người chứ đừng nói làm kẻ tu hành. Còn không chịu quay đầu sám hối?

Kính thưa Quý vị,
Đối với thế hệ thứ hai và thứ ba, sinh ra sau biến cố 30-4-1975, thì những lời chia xẻ về chính nghĩa quốc gia của thế hệ thứ nhất có tính thuyết phục rất cao. Bởi lẽ, những kiến thức giá trị đó được hội tụ bằng nhiều bài học trải nghiệm, hạnh phúc lẫn khổ đau, hội ngộ hoặc chia lìa, và chỉ những tấm lòng còn nặng nợ với quê hương mới có được. Những dòng này được viết lên từ nổi niềm cảm nhận sâu sắc về giá trị thiêng liêng của Chính Nghĩa Quốc Gia của Việt Nam Cộng Hòa. Bởi có chính nghĩa, mang sứ mệnh bảo vệ lý tưởng Tự Do cho miền Nam, mà biết bao cha anh đã ngã xuống hiên ngang. Bởi có chính nghĩa, mang sứ mệnh bảo tồn nền văn hóa vừa kiêu hãnh duy trì đạo đức dân tộc vừa khiêm nhường học hỏi thế giới văn minh, mà hai chính thể VNCH đã để lại nền giáo dục nhân bản và khoa học. 


Chính nghĩa Quốc gia Việt Nam Cộng Hòa, cố TT Ngô Đình Diệm, cố TT Nguyễn Văn Thiệu, cố Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan, Ngũ Thần Tướng Nam Phú Vỹ Hai Hưng, cố Thần Tướng Hồ Ngọc Cẩn, cố Đại Tá Nguyễn văn Long, và hàng trăm ngàn anh hùng của VNCH đã ngã xuống để bảo vệ miền Nam sẽ mãi mãi lưu danh hùng sử.
 


T/g: Tôn Nữ Sông Hương
 
Cô nhi của CSQG  VNCH
---------------


----- Forwarded Message -----
From: Tcdrafting Nguyen
To: Daploisongnui@yahoogroups.com; tcdrafting9
Sent: Monday, August 20, 2012 6:59 AM
Subject: Re: [Daploisongnui] Fwd: FW: Về: [ChinhNghiaViet] Quảng Độ và Võ văn Ái sỉ nhục VNCH, không vạch mặt lúc này, thì lúc nào
Kính thưa diễn đàn,
Tôi thì không dám chỉ trích HT Thích Quảng Độ (vì HT là ng tu hành), nhưng tên Võ văn Ái này từ năm 1968 đến 75 là cái loa cho CSBV và MTGPMN, hắn múa gậy vườn oan trong một xã hội Mỹ đang tìm cớ để rút khỏi chiến tranh VN, hắn cung cấp những thông tin bịa đặt mà ko ngượng mồm về việc Mỹ và QLVNCH bombed babies...Những thằng này là một ảnh hưởng rất lớn trong phong trào phản chiến của Mỷ, bắt đầu từ 68 ép QLVNCH ngồi vào bàn hội nghị sau Tết Mậu Thân ngang hàng với MTGPMN.
Nhìn lại những luận điệu phản chiến thời đó thì họ dùng những terms, những phrases của tên Võ văn Ái này nhiều lắm. Truyền thông là một vũ khí mạnh nhất trong một quốc gia dân chủ như USA, từ truyền thông, người dân viết thư cho DB, TNS và từ đó, những nghị quyết trói tay Nixon để đi đến cái chết trên 4 triệu sinh mạng VN, tên Võ văn Ái này tội lỗi không thua thằng Hồ Chí Minh đâu, một chín, một mười đấy...
Thân ái,
Chau Xuan Nguyễn
2012/8/20 tieudietcs <tieudietcs@gmail.com>
 
 
tieudietcs tha^'y lu'c na`o Vo~ dza^m A'i va` bo.n dda^`u tra^u ma(.t ngu*.a GHPGVNTN A^'n Quang cu~ng khoe ca'i go.i la` Gia'o Ho^.i PG Tho^'ng Nha^'t cu?a chu'ng va` chu'ng cho ra(`ng chi? sau na(m 1981 thi` tha^.t su*. ca'i Tho^'ng Nha^'t cu?a chu'ng mo*'i ra ddo*`i va` bi. Co^.ng sa?n dda`n a'p!!! DDo' la` tro` bi.p lu*u manh dde^?u ca'ng cu?a bo.n co^ng an tro.c dda^`u du*o*'i danh nghi~a la` GHPGVNTN A^'n Quang!!!
tieudietcs co' ke`m theo mo^.t article cu`ng mo^.t ca'i nhi`n ma` xu*a nay ai tha^'y bo^. ma(.t tha^.t cu?a bo.n ho^? mang A^'n Quang dde^`u bie^'t dda^y la` su*. tha^.t ma` bo.n GHPGVNTN A^'n Quang kho^ng cho^'i ca~i ddu*o*.c!!!
Xin tri'ch:
"This led to the Buddhist crisis which lasted until September 1966. In the process, the Buddhist movement was seriously divided between the moderates who sought to compromise and the militants who even turned their demands into a campaign to overthrow the Ky regime. In their internal struggle, it was the militants who defeated the moderates and dominated the actions of the Unified Buddhist Church."
"The militant Buddhist students and thousands of soldiers in Hue and Danang followed the militant monks and brought the two cities to a point on the verge of rebellion. Violent protests were also held in Saigon."
Tho*`i 1966 va` tru*o*'c ddo' thi` bo.n Ma(.t Tra^.n Gia?i Pho'ng Mie^`n Nam dda~ ca.o dda^`u va` len lo?i va`o ca'c chu`a dde^? chie^'m vi. tri' trong ca'i go.i la` Gia'o Ho^.i Pha^.t Gia'o Tho^'ng Nha^'t va` sau ddo' chu'ng xu'i giu.c sinh vie^n pha^.t tu*? trong ddo' co' vo*. cho^`ng Ly' DDa.i Nguye^n ddi dda^'u tranh ra^'t "ba.o ddo^.ng" dde^? la^.t ddo^? DDe^. Nha^'t va` DDe^. Nhi. Co^.ng Ho`a!!!
Nhu* nhie^`u la^`n tieudietcs dda~ no'i!!! Cuo^.c dda^'u tranh cu?a bo.n GHPGVNTN A^'n Quang kho^ng pha?i la` ddo`i tu*. do to^n gia'o hay bi. dda`n a'p gi` ca?!!! Khi 80% ngu*o*`i Vie^.t Nam dda~ theo DDa.o Pha^.t ro^`i thi` la`m sao bo.n dda^`u tra^u ma(.t ngu*.a GHPGVNTN A^'n Quang du`ng ly' do ra(`ng chu'ng bi. dda`n a'p ne^n chu'ng pha?i dda^'u tranh!!!
The^' cho ne^n xu*a nay Vo~ dza^m A'i va` bo.n Ma(t Tra^.n Gia?i Pho'ng Mie^`n Nam nu'p sau lu*ng DDu*'c Pha^.t du`ng ly' do ra(`ng "Pha^.t Gia'o" bi. dda`n a'p du*o*'i tho*`i DDe^. Nha^'t va` DDe^. Nhi. Co^.ng Ho`a la` chu'ng bi.p nhu*~ng ngu*o*`i nhe. da. tho^i dda^'y!!! "the (militant) monks did not have a just cause"!!! The only cause they had was to help the commies overthrew the Governments of South Vietnam at all costs!!! Va` di~ nhie^n!!! hie^.n ta.i thi` chu'ng dda'nh tra^u tuye^.t ddo^'i ba^'t ba.o ddo^.ng va^.y...cu~ng vi` chu'ng dda~ tha`nh pha^.t he^'t ro^`i!!!
tieudietcs!!!
P.S. Chu'ng ba^y cha.y ddi dda^u??? Ma` AI cho chu'ng ba^y cha.y???
Tie^u Die^.t Co^.ng Sa?n!!!
Gie^'t cha(?ng tha mo*'i la` tha`nh vie^.c!
Che'm cha(?ng nu*o*ng mo*'i die^.t qui? ru*`ng!
Quye^'t ta^m tie^'n bu*o*'c cha(?ng ngu*`ng!
DDa^`u tra^u ma(.t ngu*.a kho' mu*`ng Ky` Ba!!!

The Politicization of Vietnamese Buddhism and a New Crisis

The monks wanted for the monkhood and Buddhism the power that they saw the Catholic Church and the Catholics have under Ngo Dinh Diem. They wanted to place their chosen Buddhist political laymen in the government, to be advisers to the government, and to gain more state patronage for Buddhism....
By: Arjanyai
The monks wanted for the monkhood and Buddhism the power that they saw the Catholic Church and the Catholics have under Ngo Dinh Diem. They wanted to place their chosen Buddhist political laymen in the government, to be advisers to the government, and to gain more state patronage for Buddhism. Then they took more direct political action. With their social and political activities increasing through Buddhist organizations, they became more powerful and directed influence toward the government. They also developed tensions and even clashed with the Catholics who were afraid of being treated with the kind of religious discrimination that the Buddhists said they had suffered under the regime of Diem. When Nguyen Cao Ky established his military regime in June 2508/1965, there had taken place four more changes of South Vietnamese governments and the Buddhists were said to have been directly or indirectly responsible for the downfall of these governments. In the early period of the Ky regime, the monks' overt political activities decreased due to unfavourable military and political conditions. Moreover, the split widened between the militant and the moderate monks. Under the urging of the lay Buddhists for political moderation and the building of internal strength, main efforts were directed towards more positive activities, especially Buddhist education, social welfare and youth programmes. Three weekly newspapers, three monthly magazines and twenty-five periodicals were published to achieve propagative aims.

Then, in March 2509/1966, the Buddhists came again into conflict with the government. The Unified Buddhist Church wanted to establish a position of power in the new government and brought political pressure on Premier Nguyen Cao Ky. They issued a communique on March 14, calling for (1) an immediate convention to draw up a constitution, (2) national elections, and (3) the return to his post of General Thi, a military leader popular among his men and the Buddhists, who had been dismissed from his position in Hue. This led to the Buddhist crisis which lasted until September 1966. In the process, the Buddhist movement was seriously divided between the moderates who sought to compromise and the militants who even turned their demands into a campaign to overthrow the Ky regime. In their internal struggle, it was the militants who defeated the moderates and dominated the actions of the Unified Buddhist Church.The militant Buddhist students and thousands of soldiers in Hue and Danang followed the militant monks and brought the two cities to a point on the verge of rebellion. Violent protests were also held in Saigon. The government used force to put down the uprisings. As in the crisis of 1963, the Buddhists used demonstrations, hunger strikes and self-immolation as their weapons. But, this time, even their ultimate weapon of burning themselves to death did not excite the people and win popular acceptance so much as in the former crisis. The monks did not have a just cause. It was not a religious struggle to save the Buddhist Church, but a false cry without clarity of purpose. This time, it was not Ky but the militant Buddhists who were defeated. Hue and Danang were brought under government control and Ky had no need to resign. However, though the Buddhists failed to remove Ky from power, lost the effectiveness and credibility of their leadership, and became weakened through their internal dissension, their efforts were not altogether futile. Following pressure from them, the government was forced to hold elections for a national constituent assembly in September 2509/1966.

No comments: