Tuesday, June 19, 2012

Thích Đôn hậu, Thích Quảng Độ là việt gian giết người, lừa Đức Phật, lừa phật tử.


http://ghpgvntn-toiacphatgiaoanquang.blogspot.com/2012/06/thich-on-hau-thich-quang-o-la-viet-gian.html














Thư Ngỏ gởi ông Lê Công Cầu,
Vụ trưởng Gia đình Phật tử Vụ, thuộc Viện Hóa Ðạo GHPGVNTN


Lời nói đầu: 

- Kính thưa quý độc giả, trong thời gian qua, ông Lê Công Cầu, một chức sắc thuộc GHPGVNTN đã viết Giác Thư Số 4, chỉ trích cá nhân tôi. Ðể rộng đường dư luận, hôm nay tôi viết Thư Ngỏ phúc đáp và kính nhờ quý vị chủ báo cho phổ biến rộng rãi. Xin đa tạ.

Trần Thanh 



  
Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Tại Hải Ngoại
Ðộc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc 
  
Thư Ngỏ gởi ông Lê Công Cầu, 
Vụ trưởng Gia đình Phật tử Vụ, thuộc Viện Hóa Ðạo GHPGVNTN 
  
  
Thưa ông, 
  
Ngày 27/5/2009, tôi nhận được Giác Thư của ông khuyên nhủ tôi đôi điều. Trong Giác Thư, ông đã buộc cho tôi năm "tội" như: 
  
1. Phản bội bản chất dân tộc Việt, 
2. Phản bội luân lý dân tộc Việt, 
3. Phản bội văn hóa dân tộc Việt, 
4. Phản bội lý tưởng đấu tranh của dân tộc, 
5. Và phản bội chính mình! 
  
Những "tội" mà ông gán ghép cho tôi rất là nặng, nặng gần tương đương với tội của .... bác Hồ! (Tôi nghe nói, "bác" Hồ đang bị lưu đày vĩnh viễn dưới địa ngục A Tỳ vì "sơ ý, sai lầm chút đỉnh", lỡ tay làm chết MƯỜI TRIỆU người dân Việt!!!) Vì vậy hôm nay tôi viết thư này xin phúc đáp lại đôi điều: 
  
Trước tiên, xin đi thẳng vào vấn đề để khỏi mất thời giờ: 
- Tôi không đồng ý với những lời cáo buộc, gồm năm "tội" mà ông đã gán ghép cho tôi, ghi trong Giác Thư, và tôi xin gởi trả lại ông những lời buộc tội nặng nề đó. Theo tôi nghĩ, người xứng đáng để nhận năm tội đó chính là hòa thượng .... Thích Quảng Ðộ! 
  
Nói có sách, mách có chứng, sau đây tôi xin nêu ra từng điểm một và tôi dùng chính những lời cáo buộc của ông để chứng minh rằng nó phù hợp với .... thầy Quảng Ðộ! 
  
  • 1. Thầy Quảng Ðộ phản bội lại bản chất dân tộc Việt:
  
 Trong Giác Thư Số 4, ông Cầu đã buộc tội tôi là "vô lễ" với thầy Quảng Ðộ, như vậy là phản bội bản chất dân tộc Việt. (Nếu cứ kiểu suy diễn thoải mái như vậy thì có lẽ ai mà "vô lễ" với .... bác Hồ thì người đó phản bội bản chất dân tộc Việt?) Trước hết, xin ông Cầu vui lòng xem lại bản văn Lời Kêu Gọi do thầy Quảng Ðộ viết. Mở đầu bản văn, thầy đã nhập đề bằng câu: "Bất chấp những lời báo động hiểm nguy của các chuyên gia, trí thức về việc khai thác quặng bô-xít ở Tây Nguyên ....". Tự nhiên thầy đã nhập đề một cách ngang xương và vô duyên như vậy, không "kính thưa, kính gởi" ai hết cả! Ðáng lẽ thầy phải mở đầu bản văn như sau: 
  
 Kính Gởi: - Toàn thể phật tử và đồng bào trong và ngoài nước 
  
Như vậy mới đúng là người "tiên học lễ hậu học văn". Một vị tổng thống đọc diễn văn trước quốc dân, luôn luôn mở đầu bằng câu: 
  
Kính thưa toàn thể đồng bào! 
  
Một người dù đang giữ chức vụ lớn tới cỡ nào chăng nữa, nếu là người biết "lễ", biết "văn" cũng phải biết lễ phép và tôn trọng người dân. Muốn kiểm chứng, ông Cầu có thể tìm xem lại những bài diễn văn của các tổng thống Ngô Ðình Diệm và Nguyễn Văn Thiệu. Riêng trường hợp của thầy Quảng Ðộ, đã gọi là "Lời Kêu Gọi" mà thầykhông thèm "kính gởi, kính thưa" thì không lẽ thầy đang nói chuyện với ma? Hay là thầy tự cho mình là bậc thánh rồi nên không thèm thưa gởi ai cả? Hay phải chăng toàn dân, dưới con mắt của thầy chỉ là cỏ rác? 
  
Ông Cầu buộc tội tôi là thiếu "tiên học lễ hậu học văn" và tôi là đồ lưu manh thì hình như hai điều này rất phù hợp với ... thầy Quảng Ðộ! Bởi lẽ, thầy nói chuyện với 85 triệu người dân trong nước và 3 triệu người ở hải ngoại mà chẳng thèm thưa gởi ai cả! Nếu thầy nói chuyện với từng người thì không biết cái "lễ" và cái "văn" của thầy nó "hay" tới mức nào! 
  
Một người đã có thái độ coi khinh cả dân tộc thì có đáng để cho chúng ta kính trọng hay không? Cũng như trước đây có vài người trách tôi là tại sao dám "vô lễ" với bác Hồ vì dầu sao "bác" cũng đã 116 tuổi rồi! Và cũng có người phê bình tôi là tại sao dám gọi "ông" Giáp là "thằng" Võ Nguyên Giáp vì dầu sao bác Giáp cũng đã 99 tuổi! 
  
Chúng ta học "văn" và học "lễ" là để dùng với những người đáng kính trọng. Còn đối với loài giặc cướp nước và bán nước, những kẻ đi làm tay sai cho giặc mà chúng ta vẫn cứ cúi đầu "thưa ông, thưa ngài" thì chúng ta là những kẻ hèn và không có trí! Mình tôn kính thằng giặc thì có khác gì mình đồng lõa với nó? Tôi tin rằng thời xưa không có người dân Việt nào mà gọi thằng giặc Tàu Tôn Sĩ Nghị là "ông Nghị" hay "ngài Nghị"; gọi thằng Mã Viện là "ngài Mã Viện"! 
  
Tuy nhiên, sự đời vốn nhiều bất công: 
- Một con cọp vào làng bắt nguyên một con bê thì không ai dám nói gì nó; trong khi đó, con mèo tha một miếng mỡ thì cả làng xúm lại rượt đuổi! Như tôi đã phân tách nêu trên, thầy Quảng Ðộ kêu gọi toàn dân "biểu tình tại gia" mà chẳng thèm "kính thưa, kính gởi" gì ráo, ông Cầu có giỏi thì phê bình thầy đi? 
  
Giả sử bản văn Lời Kêu Gọi mà do anh Tư Thỏ Ðế hay anh Bảy Trời Ơi nào đó ký tên thì có lẽ thiên hạ đã xúm lại và chửi cho nát nước! Thiên hạ sẽ chửi như thế này: 
  
- À, thằng Tư Thỏ Ðế, thằng Bảy Trời Ơi là những thằng chó nào mà dám kêu gọi chúng ta về Việt Nam họp với việt cộng để đầu hàng việt cộng? 
  
Nhưng khốn nỗi, bản văn này lại do thầy Quảng Ðộ, nhân danh Viện trưởng Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng Viện Hóa Ðạo GHPGVNTN ký tên thì hầu như không có ai dám ho he chống đối, dầu biết rằng đó là lời kêu gọi đi vào cõi chết! Chức vụ của thầy lớn lắm, uy thế lớn lắm. Ở hải ngoại ai mà dám lên tiếng chống đối thầy thì lơ mơ bị chụp cho cái nón cối là "đánh phá tôn giáo", "đánh phá cộng đồng" và "cộng sản nằm vùng" thì nguy hiểm vô cùng! 
  
Và điều này đang xảy đến cho tôi. Hiện nay tôi đang bị đội trên đầu tới NĂM cái nón cối do ông Vụ trưởng Lê Công Cầu đội cho tôi! 
  
Chính vì thầy Quảng Ðộ đang giữ những chức vụ tôn giáo lớn và là nhân vật số 1 của GHPGVNTN nên bọn cộng sản đã âm mưu sử dụng thầy như một con rối để khống chế và thôn tính toàn bộ cộng đồng người Việt tại hải ngoại! Và âm mưu này của bọn chúng đã từng nhen nhúm từ lâu rồi, kể từ khi thầy Ðộ hạ bút, viết tờ giấy "Lời Cam Kết" ngày 9 tháng 2 năm 1995, gởi sở công an thành phố Hồ Chí Minh, xin được khoan hồng! Cuối tờ cam kết, thầy đã tự nhận mình là "bị can", tức là người có tội!!! 
  
Công an việt cộng nó đã nắm cái cán trong tay (bằng chứng đầu hàng) thì nó nói gì mà thầy không nghe? Nếu thầy mà chống thì nó sẽ cho công bố tờ thú tội trên truyền thông khắp trong và ngoài nước! Ðó là lý do vì sao kịch bản "biểu tình tại gia" ra đời! 
(Xin quý vị xem tài liệu đính kèm) 
  
  • 2. Thầy Quảng Ðộ đã phản bội lại luân lý của dân tộc Việt:
  
Trong Giác Thư Số 4, ông Cầu đã kết tội tôi là không biết "kính trên nhường dưới" và đó là phản bội lại luân lý của dân tộc! 
  
Như tôi đã trình bày ở điều (1), chúng ta phải biết kính trên nhưng đấng bề trên đó phải là những người như thế nào? Có xứng đáng hay không? Nếu những đấng "bề trên" là những thằng giặc cướp nước, bán nước như thằng Hồ, thằng Duẩn, thằng Mạnh, thằng Dũng hoặc Dương Văn Minh thì có đáng cho chúng ta tôn kính hay không? Hay phải lấy cà chua, trứng thối hoặc băng vệ sinh phụ nữ ném vào mặt chúng? 
  
Vậy cá nhân thầy Quảng Ðộ như thế nào? Tóm tắt: 
  
-Trước năm 1975, thầy được chính phủ VNCH cho đi du học Ấn Ðộ. Vậy mà khi về nước thầy đã phản bội lại chính phủ quốc gia, đi theo thành phần thứ ba, lén vào bưng đi họp với việt cộng. Rồi đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, thầy đã cùng với đám sinh viên Vạn Hạnh đi ra ngã tư Bảy Hiền để đón bộ đội cộng sản vào thành phố! 
  
Sau năm 1975, thầy bị cộng sản thất sủng, bất mãn thầy quay sang chống đối. Và sau khi bị công an bắt thì vào tháng 2 năm 1995, thầy đã viết lời thú tội, xin được "khoan hồng" để sống cuộc đời tu hành, dịch kinh sách! Tệ hại nhất là ngày 29 tháng 3 năm 2009, thầy đã ban hành Lời Kêu Gọi, công khai kêu gọi người Việt tại hải ngoại hãy đầu hàng cộng sản! Thầy đã công khai đưa chúng ta vào chỗ chết! Hải ngoại là bộ phận đầu não, một khi đã bị cộng sản thôn tính thì quốc nội coi như rắn mất đầu! Nguy hiểm vô cùng, chúng ta sẽ mãi mãi làm nô lệ, hầu như không còn hy vọng để tự giải thoát được nữa! 
  
Một người như vậy mà ông Cầu bắt tôi phải "kính" thì kính thế nào? Chúng ta phải phản đối, phải lên án thầy Quảng Ðộ chứ tại sao phải kính? Những việc làm của thầy Quảng Ðộ cũng không khác gì những hành động của Dương Văn Minh, Thích Ðôn Hậu và Thích Trí Quang! Cá mè một lứa! Hại dân hại nước, xem sinh mạng người dân như cỏ rác! 
  
Tôi là người theo đạo Phật từ nhỏ nhưng không vì thế mà tôi tin tưởng mù quáng hoặc trở thành một kẻ cuồng tín. Tôi chống đối thầy Quảng Ðộ vì thầy làm sai và xin nói rõ: -tôi chống đối cá nhân thầy Quảng Ðộ chứ không phải là "đánh phá tôn giáo". Ðức Phật đã dạy chúng ta ba chữ BI-TRÍ-DŨNG, chúng ta phải hiểu và thực hành. Nếu thấy người lãnh đạo của mình làm sai thì chúng ta phải có can đảm lên tiếng. Ðó chính là "DŨNG". Và phải có khả năng phân biệt được đâu là CHÍNH, đâu là TÀ; đâu là ÐÚNG, đâu là SAI; đâu là THIỆN, đâu là ÁC. Ðó chính là "TRÍ". 
  
Nhiều người biết thầy Quảng Ðộ làm sai nhưng vẫn ngậm câm miệng, không dám lên tiếng. Một phần vì thiếu "trí" và "dũng", một phần vì thái độ thiên vị tôn giáo: - thôi thì cho qua, vì đó là THẦY CỦA MÌNH và đạo Phật là "ÐẠO CỦA MÌNH"!!! Và cũng chính những con người đó, những phật tử đó, nếu họ thấy một vị lãnh đạo thuộc tôn giáo khác mà phạm sai lầm thì họ làm lớn chuyện, phóng phi tiêu tới tấp! 
  
Chính vì thái độ thiên vị tôn giáo này mà bọn cộng sản đã lợi dụng, tìm cách len lỏi vào và phá nát cộng đồng của chúng ta. Và khi cộng sản đã thôn tính được hết miền Nam thì làm gì còn có "đạo của mình" nữa. Tất cả mọi tôn giáo đều bị chúng bóp mũi, bóp họng! 
  
Là những người đấu tranh chống cộng sản, chúng ta phải đặt quyền lợi của Tổ Quốc và Dân Tộc lên trên hết, chớ không phải đặt "tôn giáo của mình" hay vị "giáo chủ của mình" lên trên quyền lợi của dân tộc. 
  
Trong Giác Thư Số 4, điều số 2, ông Cầu có đề cập đến Hội Nghị Diên Hồng chống giặc Tàu đời nhà Trần. 
  
Trong bối cảnh hiện nay tại nước ta, sẽ không bao giờ có Hội Nghị Diên Hồng. Vì sao? 
  
Bởi vì bọn việt gian cộng sản đi làm tay sai cho giặc Tàu. Nó với giặc Tàu chính là một. Thầy Quảng Ðộ là con rối của việt gian cộng sản. Những kẻ ngây thơ hoặc háo danh, tham lợi nghe theo Lời Kêu Gọi của thầy, về nước họp "hội nghị" với ... giặc Tàu để chống giặc Tàu, sao mà hài hước đến thế? Mà đó lại là cạm bẫy chết người chứ không phải chơi! Nên nhớ, những người ở hải ngoại mà về Việt Nam thì cũng tựa như con cá nằm trên thớt, bọn cộng sản có thể giết bất cứ lúc nào cũng được! Trước tiên, bọn chúng có thể dùng tiền để mua chuộc, hoặc dùng mỹ nhân kế, lén quay phim các "đại biểu" ngủ với gái điếm trong khách sạn. Nếu mua chuộc không được thì bọn chúng sẽ giở trò ám sát bằng cách dàn cảnh đụng xe hoặc đầu độc! Trăm ngàn kiểu chết nhục nhã, xú danh lưu vạn niên! 
  
Do đó, chỉ khi nào bọn việt gian cộng sản bị tiêu diệt hết và cái đám dơi chuột nhố nhăng như thầy Quảng Ðộ bị dẹp qua một bên thì đất nước ta mới có Hội Nghị Diên Hồng và đó mới là hội nghị chân chính! 
  
  • 3.  Thầy Quảng Ðộ phản bội lại nền văn hóa dân tộc:
  
Trong Giác Thư Số 4, Ông Cầu đã kết án tôi là không biết lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau, như vậy là phản bội lại nền văn hóa dân tộc! 
  
Trong lãnh vực đấu tranh chính trị, vấn đề quan trọng là NÓI ÐÚNG HAY SAI chớ không phải là NÓI VỪA LÒNG HAY KHÔNG VỪA LÒNG! (Ðâu phải đôi tình nhân đang yêu nhau đâu mà phải nói ngọt hay không ngọt?) Ví dụ như một người lính khi ra trận, thấy một thằng việt cộng thì không lẽ phải nói lịch sự, nói "cho vừa lòng" là: - Thưa đồng chí việt cộng, xin phép đồng chí tôi được bắn đồng chí! 
  
 Chỉ sợ rằng người lính đó nói chưa hết câu thì đã lãnh đủ một băng đạn AK vào ngực! 
  
Tên thủ tướng việt cộng Phạm Văn Ðồng đã gọi việt kiều là thành phần đĩ điếm, ma cô, trộm cắp, phản bội tổ quốc và dân tộc! Ông Cầu nghĩ sao? Và bây giờ bọn chúng lại gọi việt kiều là "khúc ruột ngàn dặm"! Câu nói "khúc ruột ngàn dặm" là "vừa lòng nhau", nghe êm tai quá(!) nhưng có phải là cạm bẫy chết người hay không và nguy hiểm hơn gấp trăm ngàn lần hay không? 
  
Những câu nói "vừa lòng nhau" của thầy Quảng Ðộ chẳng qua chỉ là những xảo ngôn, rập khuôn y hệt  bọn cộng sản nhằm lừa bịp người dân trong và ngoài nước đi vào chỗ chết! 
  
Thay vì nói "đừng có chống đối nhà nước nơi công cộng" thì thầy Quảng Ðộ gọi đó là "biểu tình tại gia"! Thử hỏi, giả sử có một số đồng bào muốn hiệp thông với các giáo dân giáo xứ Hà Nội và Thái Hà thắp nến cầu nguyện, họ nghe theo lời của thầy kêu gọi, ở nhà "biểu tình tại gia", nằm dưới gầm giường trùm mền thì cuộc đấu tranh của đồng bào sẽ đi về đâu? 
  
Thay vì nói "về đầu hàng cộng sản" thì thầy Quảng Ðộ đã chế ra những mỹ từ là về nước để "thống nhất ý kiến"! 
Tương tự: 
Thay vì nói "đầu hàng" thì Dương Văn Minh nói là "bàn giao chính quyền"! 
  
Thay vì nói "đi ở tù" thì bọn cộng sản nói là "đi học tập"! 
  
Thay vì nói "tịch thu tài sản" thì bọn cộng sản nói là "cải tạo công thương nghiệp"! 
  
Thay vì nói "đi xâm lăng Campuchia" thì bọn cộng sản nói là "đi làm nghĩa vụ quốc tế"! 
  
Ôi, tất cả đều là những lời nói tẩm đầy nọc rắn độc! Ðó chính là "nói cho vừa lòng nhau đấy"! Chắc là ông Cầu thích lắm! Chính vì thích nghe những câu nói "vừa lòng" mà hàng triệu người đã chết oan vì cạm bẫy của cộng sản! 
  
Khi có người chỉ trích thầy Quảng Ðộ thì ông Cầu nên chú ý xem những lời chỉ trích đó là ÐÚNG hay SAI. Ðằng này ông cứ chăm bẳm bắt lỗi người chỉ trích là tại sao dám "vô lễ" với vị giáo chủ và còn "nâng quan điểm" lên, trở thành những "trọng tội" như phản bội lại văn hóa dân tộc, phản bội lại luân lý dân tộc! 
  
Khi đấu tranh, chúng ta phải mạnh dạn nói thẳng nói thật, chớ không phải là nói cho vừa lòng. Vấn đề quan trọng là những lời nói có ÐÚNG hay không? Ðấu tranh chính trị mà sợ bị nghe những lời nghịch nhĩ thì đấu tranh làm gì? Ðã chấp nhận đấu tranh là phải chấp nhận nghe .... chửi! Ðấu tranh chính trị là chèo thuyền đi trên giòng nước ngược chớ không phải là bơi thuyền trên mặt hồ thu! 
  
Có nhiều người sợ bị nghe chửi nên chủ trương rằng họ không chửi người khác thì người khác sẽ không chửi họ! Ðây chẳng qua là vấn đề chân đã lỡ đạp cứt. Nếu họ tố cáo người khác thì đối thủ  sẽ chỉ vào chân của họ mà nói rằng: "Chân của mày cũng đạp cứt!" Ðã lỡ nhận tiền hối lộ của bọn cộng sản hoặc Băng Đảng  Việt Tân rồi thì coi như ăn xôi chùa ngọng miệng! Do đó, trong vấn đề đấu tranh, chưa chắc người "dĩ hòa vi quý" đã là người tốt, và ngược lại, người chỉ trích nhiều chưa chắc là người xấu. Họ chỉ trích nhiều nhưng họ nói ÐÚNG thì ta phải hoan nghênh chớ tại sao lại lên án đó là những kẻ "đánh phá cộng đồng" hoặc "đánh phá lung tung"? 
  
Trước đây cụ Nguyễn Ðình Chiểu đã từng viết: - Chở bao nhiêu Ðạo thuyền không khẩm. Ðâm mấy thằng gian bút chẳng tà! 
  
Càng "đâm" nhiều thằng gian thì ngòi viết của cụ càng sắc bén! Cụ đồ Chiểu tuy mù nhưng cụ đã "thấy" rất nhiều, còn hơn nhiều kẻ ngày nay sáng mắt mà cứ mù quáng đâm đầu vào những cái bẫy rập cò ke của việt gian cộng sản! Cứ thấy nhãn hiệu cầu chứng "Thích Quảng Ðộ" là nhắm mắt ký bừa vào danh sách ủng hộ mà chẳng cần suy nghĩ là bản văn Lời Kêu Gọi là đúng hay sai!!! 
  
Như vậy, dưới con mắt của băng đảng Việt Tân, chắc cụ Chiểu cũng là kẻ ưa "đánh phá cộng đồng", "đánh phá lung tung"! 
  
Còn một điều nữa xin nêu lên ở đây để chứng minh rằng thầy Quảng Ðộ là người phản bội lại nền văn hóa dân tộc: thầy để râu tóc rậm rạp như người phàm! Từ thuở cha sanh mẹ đẻ, tôi chưa bao giờ thấy có vị tu sĩ Phật giáo nào mặc áo cà sa mà lại để râu tóc. Phật giáo đã du nhập vào Việt Nam từ hơn hai ngàn năm nay và đã hòa quyện cùng với nền văn hóa dân tộc. Theo truyền thống văn hóa Việt, đi tu thì phải cạo đầu, cạo râu. Ðằng này thầy Quảng Ðộ là một vị cao tăng, đang giữ những chức vụ cao nhất trong GHPGVNTN mà lại phạm giới. Ðáng lẽ thầy phải làm gương cho các phật tử và người đời nhưng thầy đã không làm, vậy liệu chúng ta có thể kính trọng con người như vậy hay không? 
  
  • 4.  Thầy Quảng Ðộ phản bội lý tưởng đấu tranh của dân tộc.
  
Trong Giác Thư Số 4, ông Cầu đã kết tội tôi là phản bội lý tưởng đấu tranh của dân tộc. Tôi xin gởi trả lại cái nón cối này cho ông và đề nghị với ông là nên chuyển nó đến thầy Quảng Ðộ vì hình như nó phù hợp với .... cái đầu của thầy, bảo đảm thầy sẽ đội rất vừa! 
  
Xin thưa với ông Cầu, mỗi khi lái xe trên free-way, nhìn thấy những tấm bill-board khổng lồ, có in hình tên công an việt cộng đang bịt miệng cha Lý trước tòa án, là lòng tôi càng thêm sôi sục, thù ghét bọn việt gian cộng sản. Tôi cứ nguyền rủa tên công an bịt miệng cha Lý là khi chết, nó phải bị đọa xuống địa ngục A Tỳ! Ấy vậy mà khi đọc Giác Thư của ông, tôi đã giật mình vì ông đã ví tôi như tên công an việt cộng đang cố bịt miệng những nhà đấu tranh dân chủ trong và ngoài nước! Ông đã mô tả tôi như một tên công an việt cộng ác ôn "vùi dập không nương tay", "dập tắt lý tưởng đấu tranh của DÂN TỘC"!!! (Ghi chú: những chữ trong ngoặc kép và in nghiêng là trích nguyên văn của ông Cầu, ghi trong Giác Thư) 
  
Thưa ông Cầu, ông giàu trí tưởng tượng quá! Một phó thường dân như tôi làm gì có quyền hành để "bịt miệng" các quan lớn "đấu tranh dân chủ" cỡ như Ðỗ Nam Hải! Hoặc tôi làm gì có quyền lực để "vùi dập không nương tay" quan lớn "đấu tranh dân chủ" Trần Khuê, hiện nay đang là nhân vật số 1 của đảng Dân Chủ 21, đã có thời làm quân sư quạt mo cho tổng bí thư Lê Khả Phiêu! 
  
Xin thưa với ông Cầu: 
  
- Tôi chỉ là một phó thường dân nghèo nàn đang sống tại hải ngoại, hoàn toàn không có một chức quyền gì thì làm sao tôi có thể "vùi dập không nương tay" và "bịt miệng" những nhà đấu tranh dân chủ trong và ngoài nước? 
  
- Những người mà ông Cầu gọi là "các nhà đấu tranh dân chủ" trong và ngoài nước, đa số (khoảng 90%) là bọn dân chủ cuội, lưu manh, điếm đàng chính trị do bọn việt gian cộng sản và Băng Đảng Việt Tân dựng lên. Trong bất cứ thời đại nào và trong lãnh vực nào, đồ dỏm bao giờ cũng rất nhiều, còn đồ thật thì rất ít. Trong lãnh vực đấu tranh chính trị hiện nay cũng vậy, thành phần dơi chuột và cắc kè rất là nhiều! Nhiệm vụ của chúng tôi là vạch mặt những tên lưu manh dân chủ cuội để đồng bào biết mà đề phòng, như vậy sao lại gọi là "bịt miệng" và "vùi dập" họ? Một người cảnh sát bắt được một thằng chuyên đi móc túi thì chúng ta phải hoan nghênh người cảnh sát chớ tại sao lại lên án người cảnh sát là "bịt miệng" hoặc "vùi dập" thằng móc túi? 
  
- Hiện nay, bọn việt gian cộng sản và Băng Đảng Việt Tân đang kiểm soát khoảng 90% các phương tiện truyền thông ở hải ngoại. Theo tôi biết thì chỉ có ba tờ điện báo là TinParis, Hồn Việt UK và Chính Nghĩa của ông Kim Âu Hà Vân Sơn là dám đăng những bài viết của những người đấu tranh chân chính. Ngoài ra, hình như chỉ có một tờ nhật báo giấy tại Little SaiGon là dám đăng những bài viết lấy từ TinParis và HồnViệt UK. Như vậy, 90% truyền thông còn lại là tha hồ thoải mái đăng tải những ý kiến cũng như những tiếng nói của những nhà "đấu tranh dân chủ" trong và ngoài nước! 
  
Thưa ông Cầu, xem qua tình hình như vậy thì ông thấy phương tiện của bên nào dồi dào hơn? Các nhà "đấu tranh dân chủ" có đến 90% phương tiện trong tay, còn chúng tôi chỉ có khoảng 10% thì làm sao chúng tôi "bịt miệng" và "vùi dập" được các "nhà dân chủ"? Ðáng lẽ ông Cầu nên hiểu ngược lại, nghĩa là, chúng tôi bị những kẻ ác vùi dập mới đúng! 
  
- Một điều nữa xin được nêu lên ở đây: - Ông Cầu đã đồng hóa những nhà "đấu tranh dân chủ" CUỘI với DÂN TỘC VIỆT NAM. Hóa ra những tên bịp như Trần Ðộ, Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, Hà Sĩ Phu, Tiêu Dao Bảo Cự, Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Ðan Quế là ÐẠI DIỆN CHO DÂN TỘC VIỆT NAM?!!! Ai mà dám lên tiếng phê bình những người này thì bị chụp cho cái mũ là "phản bội lại dân tộc"??? 
  
- Nếu quả thật bản văn Lời Kêu Gọi của hòa thượng Thích Quảng Ðộ là viên kim cương bất hoại thì không một ai có thể "vùi dập không nương tay" được và không ai có thể bôi bẩn được. Vàng thật không sợ lửa. Càng cố bôi đen thì viên kim cương càng sáng. Chỉ tiếc rằng bản văn Lời Kêu Gọi của thầy Quảng Ðộ chính là một văn kiện đầu hàng giặc, rất nhục nhã và đáng tởm. Mục đích chính của nó là kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại hãy đầu hàng giặc. Ðây là điều rất hiển nhiên cho dù ông có cố bào chữa, ngụy biện và gán ghép cho nó những ý nghĩa "cao siêu" mang tính cách "triết học" Dịch Lý! 
  
Thưa ông Cầu, vũ khí chống cộng của tôi chỉ là một cây viết. Tôi hoàn toàn không có một quyền hành gì hay một phương tiện gì to lớn để "bịt miệng" hay "vùi dập" những nhà đấu tranh dân chủ. Tôi cũng không có quyền hành gì để "trù dập" (chữ dùng của ông) các bậc trưởng thượng như hòa thượng Quảng Ðộ và bậc đàn anh như các ông Quế, ông Liên! Bằng ngòi viết chống cộng, tôi có quyền nêu lên những quan điểm chính trị của tôi và ngược lại những "nhà dân chủ" cũng có quyền tự do ngôn luận của họ, thậm chí đã có nhiều người lên tiếng chỉ trích chúng tôi rất nặng! Họ có những phương tiện vật chất dồi dào và mạnh hơn chúng tôi gấp trăm lần. Như vậy, ai có khả năng để bịt miệng ai? Ông nên nhìn lại vấn đề này cho công bằng, kẻo mang tiếng là vừa ăn cướp vừa la làng! 
  
Còn nói về thầy Quảng Ðộ thì tôi thấy chính thầy mới là người phản bội lại lý tưởng đấu tranh của dân tộc. Vì sao? 
  
Bởi vì cả dân tộc chúng ta đang khao khát được TỰ DO, đang mong chờ ngày tổng khởi nghĩa để vùng dậy, lật đổ chế độ cộng sản tham tàn, bạo ngược thì thầy Quảng Ðộ lại lên tiếng kêu gọi chúng tôi buông vũ khí đầu hàng! Sao mà giống Dương Văn Minh thế! Ðó là chưa kể thầy hơi tiếm danh, bởi lẽ, với cương vị của thầy thìthầy chỉ đại diện cho phật tử ở trong và ngoài nước thôi. Nhưng trong bản văn Lời Kêu Gọi, thầy đã kêu gọi toàn thể đồng bào trong và ngoài nước, nghĩa là bao gồm luôn các tín đồ thuộc các tôn giáo khác, nên đầu hàng giặc! 
  
  • 5. Thầy Quảng Ðộ phản bội lại chính mình:  
  
Trong Giác Thư Số 4, ông Cầu đã kết án tôi là phản bội lại chính mình. Một lần nữa, tôi xin trả lại cái nón tai bèo này cho ông và nhờ ông chuyển đến thầy Quảng Ðộ! 
  
Lý luận của ông nêu ra bằng Tam Ðoạn Luận .... dỏm như sau: 
  
- Báo Công An của việt cộng xuyên tạc, vu khống thầy Quảng Ðộ 
- Trần Thanh cũng xuyên tạc, vu khống thầy Quảng Ðộ 
- Vậy kết luận: Trần Thanh đã tiếp tay với cộng sản và phản bội lại chính mình! 
  
Xin thưa với ông Cầu, đừng có dùng báo Công An và An Ninh Thế Giới của việt cộng để làm cái "nhãn hiệu cầu chứng" cho sự nghiệp "chống cộng" của mình! Có trung tâm băng nhạc ở hải ngoại, khi chuẩn bị phát hành một cuộn băng, phải thuê tờ báo Công An ở thành Hồ, viết bài "chửi" rất dữ dội, lên án nhân vật X, nhân vật Y là "phản động". Có làm như vậy, họ mới dễ quảng cáo bán băng và tự đánh bóng cho sự nghiệp chống cộng của mình! 
  
Hiện nay, các tờ báo Công An và An Ninh Thế Giới vẫn thường viết bài "chửi" băng đảng Việt Tân là "phản động" đấy chứ! Các nhà dân chủ như Ðỗ Nam Hải, Nguyễn Ðan Quế, Nguyễn Khắc Toàn vẫn thường xuyên bị công an "theo dõi" và báo Công An vẫn thường xuyên "lên án" những người này là "phản động" đấy chứ! Do đó, sự việc hòa thượng Thích Quảng Ðộ bị báo Công An "chửi" là điều rất cần thiết cho sự nghiệp "đối lập" ... dỏm của thầy! 
  
Nếu chúng ta cứ căn cứ vào báo Công An, xem nó như là một loại hóa chất thử vàng thì một ngày nào đó, bọn công an muốn mượn tay chúng ta giết một nhân vật hay một tổ chức nào đó thì chúng chỉ việc viết một vài bài ca ngợi và vinh danh nhân vật mà chúng muốn giết! Chúng ta thường chê việt cộng là ngu nhưng hình như trong lãnh vực thủ đoạn chính trị, tụi nó là ... thầy của chúng ta! 
  
Một lần nữa, ở đây tôi có thể nói rằng thầy Quảng Ðộ đã phản bội lại chính mình. Một mặt, thầy luôn cho mình là người yêu nước, thương dân nhưng mặt khác thầy lại kêu gọi chúng tôi đầu hàng giặc! 
  
Thưa ông Cầu, nêu trên là NĂM CÁI NÓN CỐI, ông đã chụp lên đầu tôi nhưng rất tiếc, tôi không muốn nhận. Nhờ ông vui lòng đem đến trao cho thầy Quảng Ðộ vì tôi tin chắc là thầy đội rất vừa! Sau đây là một vài vấn đề kế tiếp, tôi cần làm rõ với ông để giải quyết toàn bộ những gì ông đã nêu trong Giác Thư: 
  
  • NHẬN XÉT VỀ NHỮNG GIẢI THÍCH CỦA ÔNG CẦU VỀ:
- Bất tuân dân sự 
- Biểu tình tại gia 
  
Khi giải thích về những nhóm chữ này, ông Cầu đã chê tôi là "ngu dốt" nên không hiểu được ý nghĩa "cao siêu" của nó! (gồm triết học và luật học) 
  
Sau đây là tóm tắt một vài ý chính trong việc giải thích bốn chữ "bất tuân dân sự" của ông Lê Công Cầu: 
  
Dân sự là sự sống của người dân. Sự sống được thể hiện bằng hơi thở, ăn uống, ngủ, nghỉ ... Ðây là quyền tự nhiên của con người. Ðã gọi là quyền tự nhiên thì không ai ban cho và con người cũng không cần xin xỏ ai cả. Vì là quyền tự nhiên của người dân nên người dân có quyền từ bỏ mà không vi phạm pháp luật. Việc từ bỏ quyền sống của mình gọi là bất tuân dân sự. 
  
Bất tuân dân sự là hành vi hợp pháp 
- Bất tuân dân sự được pháp luật bảo hộ 
Hành vi tự thiêu là bất tuân dân sự 
- Hành vi tuyệt thực là bất tuân dân sự 
  
 Nhận xét một: 

 Theo quyển Việt Nam Tự Ðiển của hai tác giả Lê Văn Ðức và Lê Ngọc Trụ thì hai chữ "dân sự" có nghĩa là: 
1. Những việc của dân  2. Việc hộ, việc tranh chấp về gia đình và tài sản, quyền lợi giữa dân chúng với nhau. Ví dụ: Ðòi bồi thường về dân sự. 
  
Tuy nhiên, theo định nghĩa của ông Cầu thì hai chữ "dân sự" mang ý nghĩa khác hẳn. Ông Cầu đã gò ép hai chữ "dân sự" thành ra những "quyền tự nhiên" của con người. Diễn đạt theo ngôn ngữ bình dân thì đó là bốn nhu cầu căn bản: ĂN, NGỦ, Ð... VÀ ỈA! Ông còn nói thêm rằng việc từ bỏ quyền sống của mình chính là ...bất tuân dân sự. Ðó là hành vi hợp pháp và được luật pháp bảo hộ! Ông đưa ra ví dụ, một đứa bé giận cha mẹ, bỏ ăn; đó chính là bất tuân dân sự! Một ông thầy chùa tự thiêuchính là "bất tuân dân sự"! 
  
(Xin đề nghị: - Có lẽ thầy Quảng Ðộ hoặc ông Lê Công Cầu nên làm gương, biểu diễn một màn "bất tuân dân sự", nổi lửa lên em, thì hay quá! Hoặc ông Thích Trí Quang đâu, sao không chường mặt ra mà biểu diễn một màn "bất tuân dân sự", gà rô ti, cho dân chúng bái phục!) 
  
Do đó, nếu hiểu hai chữ "dân sự" theo đúng như định nghĩa của ông Cầu thì kể từ tháng 5 năm 2009, kho tàng ngôn ngữ của tiếng Việt sẽ có thêm nhiều từ vựng mới và cách diễn đạt ý tưởng rất mới lạ. 
  
 Ví dụ một: 
  
- Một anh chàng một hôm đi làm việc về nhà trễ, bèn nói với vợ rằng: - Em à, bữa nay sau giờ làm việc, mấy thằng bạn rủ anh đi nhậu, bây giờ xỉn quá. Thôi, tối nay anh phải .... "bất tuân dân sự" (không giao hợp), em thông cảm nghe! 
  
Người vợ trả lời: - Nếu ngày nào mà anh cũng "bất tuân dân sự" thì em sẽ thưa anh ra tòa để đòi bồi thường "dân sự" bị thiệt thòi! 
  
Người chồng trả lời: - Em nên nhớ hành vi "bất tuân dân sự" của anh là hợp pháp và được luật pháp bảo vệ đó! Hòa thượng Thích Quảng Ðộ và bác Lê Công Cầu đã giải thích như vậy! 
  
Ví dụ hai: 
  
- Một việt kiều về thăm Việt Nam có thể phát biểu như sau: - Nhà vệ sinh ở sân bay Tân Sơn Nhất dơ dáy quá, tôi phải "bất tuân dân sự" mấy tiếng đồng hồ, về tới nhà mới "xả bỏ dân sự", mừng quá chời! 
  
Xin cám ơn thầy Quảng Ðộ đã sáng tạo ra bốn chữ "bất tuân dân sự", làm giàu thêm cho kho tàng từ ngữ của tiếng Việt! Và cũng may, nhờ bác Lê Công Cầu giải thích nên toàn dân mới hiểu, bởi vì nó mang ý nghĩa triết học "cao siêu", người bình thường không tài nào "quán triệt" được! 
  
Nhận xét hai: 
  
- Ông Cầu nói "bất tuân dân sự" là hành vi hợp pháp và được luật pháp bảo hộ nhưng ông không nói rõ là luật pháp nước nào? Nếu nói về luật rừng của bọn việt gian cộng sản thì chưa chắc gì bọn chúng "bảo hộ" đâu. Còn đối với luật pháp của nhiều quốc gia trên thế giới thì hành vi tự thiêu là phạm pháp, bị nghiêm cấm! Thậm chí có những bệnh nhân bị bệnh nan y, đau đớn kéo dài, họ yêu cầu bệnh viện chấm dứt sự sống của họ mà các bác sĩ cũng không dám!  
  
- Cũng theo sự giải thích của ông Cầu, phải chăng ông muốn ám chỉ rằng "bất tuân dân sự" sẽ bao gồm bí kíp võ công tuyệt chiêu là TỰ THIÊU? Hồi năm 1963, nhóm Phật Giáo Ấn Quang đã dùng ngón võ này để giật sập chế độ của nền Ðệ Nhất Cộng Hòa. Xin nhắc với ông là miền Nam lúc bấy giờ đang có tự do báo chí. Còn trong chế độ cộng sản, toàn bộ truyền thông đang bị bóp nghẹt thì ngón võ "tự thiêu" sẽ vô hiệu. Năm 1976, đã có 12 tăng ni ở Cần Thơ tự thiêu nhưng cả nước rất ít người biết và cho đến bây giờ, 34 năm sau, cũng không mấy người biết tới! 
  
Nhận xét ba: 
  
- Ông Cầu viết: "Biểu tình là sức mạnh vô địch trong đấu tranh ôn hòa. Không biểu tình ngoài đường được thì biểu tình tại nhà"! 
  
Trong các bài viết trước, tôi đã nêu lên sự vô lý của bốn chữ:"biểu tình tại gia". (Một loại xảo ngôn, bịp bợm không khác gì bốn chữ "học tập cải tạo") Một vài tác giả khác cũng đã viết bài bày tỏ cùng quan điểm. Ở đây tôi miễn nhắc lại để khỏi mất thì giờ. Việc đúng sai hãy để cho công luận phán xét. 
  
Tính đến nay, ngày 30/5/2009, đã một tháng sau khi thầy Quảng Ðộ phát động phong trào "bất tuân dân sự, biểu tình tại gia" thì ông Cầu có thể cho biết là trên toàn quốc có bao nhiêu phần trăm dân chúng hưởng ứng? Chỉ cần ước lượng phần trăm thôi, ông có thể làm được không? 90%, 50%, 20%, 10%, 5%, 1% hoặc zero phần trăm? 
  
Còn nếu như ông nói là bây giờ chưa có ai hưởng ứng nhưng mai mốt sẽ có người hưởng ứng thì đó chỉ là cách nói ... huề vốn! Người dân người ta muốn thấy kết quả trực tiếp, cụ thể, họ mới tin. Ðấu tranh chính trị mà nói những điều mơ hồ ở trên trời thì đó chỉ là lừa bịp. Ví dụ, nếu có ai nói rằng các giáo dân thuộc các giáo xứ Thái Hà, Hà Nội, Thái Bình đi biểu tình, số lượng người thay phiên nhau tham gia trong nhiều ngày khoảng 100 ngàn người thì đó là sự ước lượng có thể tin được, vì ai cũng có thể nhìn thấy tận mắt, nghe tận tai. Còn "biểu tình tại gia" nó bí hiểm như những hoạt động của những ... âm binh, đây chính là "đỉnh cao trí tuệ" của thầy Quảng Ðộ! 
  
  • ÔNG CẦU ÐÃ CẮT XÉN VÀ TRÍCH DẪN SAI LẠC ÐOẠN VĂN DO TÔI VIẾT:
  
Trong bài viết "Một vài nhận định về Lời Kêu Gọi "bất tuân dân sự" của hòa thượng Quảng Ðộ, đăng trên Hồn Việt UK và TinParis, tôi đã viết như sau: 
  • Trích nguyên văn:

·         NHẬN ÐỊNH VỀ BA YÊU SÁCH CỦA HÒA THƯỢNG QUẢNG ÐỘ*: 
(xin coi phần phụ đề đính kèm) 
Yêu sách một: Rất ngu và rất thối. 
Nếu bọn việt gian cộng sản là một chính quyền thực sự vì dân vì nước thì bọn chúng thừa biết chúng phải làm gì để bảo vệ giang sơn đất nước. Không việc gì chúng ta phải đi làm thầy dùi, khuyên bọn chúng phải làm thế này, thế nọ để bảo vệ lãnh hải. Bọn chúng sẽ chửi chúng ta rằng "chúng mày là những thằng ngụy bị thua trận, bị mất nước, không việc gì phải lên mặt dạy khôn chúng ông!" Lúc đó đưa cái mặt nhục ra mà nghe!  
  • Hết trích.
Nhưng ông Cầu khi trích dẫn, đã tự động cắt xén, ngắt ngang một câu văn chính giữa, khiến cho độc giả hiểu lầm tôi. Ông đã trích dẫn như sau: 
Nguyên văn câu viết của ông Cầu: "Trần Thanh nói tiếp:"Chúng mày là những thằng ngụy bị thua trận, mất nước, không việc gì phải dạy khôn chúng ông" 
Thưa ông Cầu, đây là việc làm rất thiếu lương thiện và đầy ác ý. Khi làm công việc trích dẫn, chúng ta phải trích đầy đủ đoạn văn để bảo đảm nội dung đoạn văn không bị xuyên tạc và ý của tác giả không bị hiểu lầm. Nói rõ hơn, chúng ta phải trích dẫn đầy đủ cả bức tranh tổng thể. Ví dụ, một họa sĩ vẽ một con voi thì chúng ta khi trích dẫn, phải đưa nguyên hình ảnh con voi. Nếu chỉ ngắt một cái vòi hay cái đuôi ra rồi nói rằng "đây là hình vẽ con voi của họa sĩ X" thì đó là việc làm lưu manh, bất lương! 
Ông tha hồ chụp mũ tôi là cộng sản, hà tất phải dùng đến thủ đoạn hạ cấp đến như thế! Chỉ nội một việc trích dẫn đầy ác ý này cũng đủ làm cho toàn bộ Giác Thư của ông trở nên vô giá trị. Công luận sẽ không tin ông đâu! Bằng chứng còn sờ sờ ra đó! 
  
  • NHỮNG CON QUỶ SA TĂNG KHOÁC ÁO CÀ SA:
Thưa ông Cầu, trước đây có người đã nói với tôi rằng, sở dĩ miền Nam bị rơi vào tay cộng sản là do Giáo Hội Phật Giáo gây ra. Nhận xét này có phần quá đáng nhưng nếu suy nghĩ cho kỹ cũng không phải là hoàn toàn vô lý. Bởi lẽ: đa số bọn ma tăng, nhất là cái đám côn đồ xuất xứ từ vùng Quảng Trị, Quảng Bình đều là cán bộ cộng sản! Bọn này đã rủ nhau vào đóng đô tại Huế và Ðà Nẵng và đã gây ra vụ biến loạn miền Trung, làm miền Nam suýt bị rơi vào tay giặc trong những năm 1964-1966. Sau đây, tôi xin giới thiệu sơ lược một vài tên đồ tể để ông thấy rõ chân tướng và từ đó ông nên dùng kiếng chiếu yêu để rọi, xem lại cho kỹ chân dung của ngài hòa thượng Thích Quảng Ðộ, người đang âm mưu đem dâng toàn bộ cộng đồng người Việt tại hải ngoại cho cộng sản! 

Ðại lão hòa thượng Thích Ðôn Hậu: 
Vừa rồi ngày 27/5/2009, Phòng thông tin Phật Giáo Quốc Tế tại Paris do ông Võ Văn Ái làm giám đốc đã phổ biến hai văn kiện liên quan đến vấn đề pháp lý của GHPGVNTN. Trong văn kiện có đính kèm hai lá thư viết năm 1981, 1982, ký tên Tỳ kheo Thích Ðôn Hậu. Ðây là con quỷ sa tăng khoác áo cà sa, giết người như ngóe, nếu gặp thời cơ, hắn có thể trở thành một nhân vật như Polpot! Tên của hắn là "đôn hậu" mà lòng dạ chẳng có đôn hậu tí nào, trái lại tàn ác còn hơn quỷ dữ! 
Thích Ðôn Hậu, 1905-1992, quê ở Quảng Trị, năm 1945 đã làm chủ tịch Hội Phật Giáo Cứu quốc Trung Bộ. Năm 1968, hắn đã ra lệnh cho đám đệ tử là Lê Văn Hảo, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Ðắc Xuân, Phan Xuân Huy, lập "tòa án nhân dân" tại Huế, giết hàng trăm người rồi chôn ngay trong sân chùa Tường Vân và Quang Tự. Sau khi quân đội VNCH tái chiếm thành phố Huế, Hậu đã bỏ chạy vào chiến khu, rồi ra bắc, được tên Hồ tặc thưởng nhiều Huân chương, Huy chương, cho đi công du các nước Ðông Âu và Liên Xô. 

*Hòa thượng Thích Trí Dũng: 
Tên này là cộng sản nằm vùng, đã cạy mộ của ông Ngô Ðình Cẩn (bào đệ của tổng thống Ngô Ðình Diệm), cất giấu vũ khí để chờ đến tết Mậu Thân nổi dậy cướp chính quyền. Hắn đã xây dựng chùa Phổ Quang gần sân bay Tân Sơn Nhất, cất giấu vũ khí và làm hầm bí mật cho việt cộng trốn trong đó. Trong đợt tổng công kích tết Mậu Thân, chính chùa Phổ Quang là nơi xuất phát những toán đặc công việt cộng tấn công vào sân bay Tân Sơn Nhất. 

*Hòa thượng Thích Minh Chiếu: 
Tên này là cộng sản nằm vùng, đã từng giữ chức thiếu tá tuyên úy trong quân lực VNCH, kiêm chánh đại diện Giáo hội Phật giáo tại Ðà Nẵng. Năm 1964, hắn đã nhúng tay vào vụ thảm sát, đốt nguyên làng Thanh Bồ Ðức Lợi tại Ðà Nẵng. Ða số dân làng này là người bắc di cư 1954, theo đạo Công giáo. Lấy cớ tiêu diệt đảng viên đảng Cần Lao, lực lượng Phật giáo Cứu Quốc đã đánh chết hai thiếu niên Phòng Vệ Dân Sự và một hạ sĩ quan không quân, dùng giây kẽm gai đem treo cổ họ trước làng, sau đó phóng hỏa đốt luôn toàn làng! Năm 1966, tên này cũng tham gia vào vụ xách động phật tử đem bàn thờ Phật xuống đường để chống chính quyền, gây đổ máu và tê liệt cả thành phố Ðà Nẵng hơn một tháng trời! 
Hiện nay tên này đang làm trụ trì chùa Phật Giáo Việt Nam, thành phố Seattle,tại Mỹ. 
Những loại quỷ sa tăng khoác áo cà sa rất nhiều và đa số hiện đang nắm giữ những chức vụ, địa vị quan trọng trong các tổ chức của Phật giáo. Trước năm 1975, bọn này cùng với tên Thích Trí Quang đã kết hợp với Dương Văn Minh, đem dâng trọn miền Nam cho cộng sản. 
Thưa ông Lê Công Cầu, nêu trên là một vài vị sư tiêu biểu "khả kính" để ông suy gẫm. Bài học Dương Văn Minh và Thích Trí Quang bán nước còn đó. Chúng tôi nhất quyết chống lại âm mưu bán nước của ông Quảng Ðộ tới cùng. 
  
  • HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ÐỘ ÂM MƯU BÁN ÐỨNG CỘNG ÐỒNG NGƯỜI VIỆT TẠI HẢI NGOẠI CHO CỘNG SẢN!
Ðây là một thực tế phũ phàng và chúng ta phải dám nhìn thẳng vào sự thật! Bản văn Lời Kêu Gọi vừa rồi là một bằng chứng rất rõ ràng. Ðây là việc làm có tính toán của ông Quảng Ðộ và đã được chuẩn bị từ lâu rồi. Sau khi cùng với đám tay sai cộng sản điều nghiên thật kỹ tình hình tại hải ngoại và nắm chắc là "mẻ lưới" bô-xít mà ông sắp tung ra sẽ hốt gọn toàn bộ những con mồi lớn tại hải ngoại, nên ông Ðộ rất yên chí lớn. Công lớn này mà dâng lên đảng thì đâu có thua gì "công lao" của ngài đồ tể Thích Ðôn Hậu hoặc Dương Văn Minh! 

Nhưng ông Quảng Ðộ không ngờ đã bị vấp phải một sự chống đối rất mạnh tại hải ngoại. Không những bị chống đối mà ông còn bị tố cáo là đã từng cúi đầu viết tờ "giấy thú tội" với công an thành Hồ vào ngày 9 tháng 2 năm 1995. Chúng ta cần nhớ: -Ông Quảng Ðộ đã có trên 45 năm kinh nghiệm hoạt động chính trị, đã từng sống qua hai ba triều đại chính trị, cũng như đã từng nếm mùi tù tội của cộng sản. Như vậy, những trò lừa bịp của cộng sản, ông đều đã rất rành sáu câu. Do đó, không thể nói rằng ông không biết những âm mưu của cộng sản qua cái bẫy rập Lời Kêu Gọi chống hiểm họa bô xít! Ông biết rất rõ nhưng ông vẫn kêu gọi chúng ta đi vào cõi chết! 
Yêu sách số 1 và số 2 chỉ là mục tiêu giả, Yêu sách số 3 mới là cái mà bọn việt gian cộng sản và ông Quảng Ðộ rất thèm muốn. Ðó là toàn bộ cộng đồng người Việt tại hải ngoại phải về Việt Nam quỳ mọp dưới chân bác và đảng để đầu hàng, để được gặm xương! Ngày nào mà bọn việt gian cộng sản chưa thôn tính được cộng đồng hải ngoại là ngày đó bọn chúng còn ăn không ngon, ngủ không yên. Và một khi hải ngoại đã bị thôn tính thì lực lượng đấu tranh quốc nội sẽ trở nên như rắn mất đầu, sẽ đi đến chỗ tan rã! 
Những cái mà ông Cầu nêu ra, có vẻ như để "tranh luận", chẳng hạn như Hội Nghị Diên Hồng, tư cách pháp nhân của bọn giặc, Liên Hiệp Quốc công nhận bọn giặc, tất cả chỉ là trò hề và trò bịp, may ra chỉ lường gạt được trẻ em! Mai mốt khi chế độ cộng sản bị lật đổ thì không biết ông Cầu có còn được ngồi đó để ca ngợi cái tư cách "pháp nhân" của bọn giặc hay không? Thưa ông Cầu, ông chỉ là một diễn viên rất vụng về, thấp kém trong MÀN KỊCH BỊP BỢM "BÔ-XÍT". (hay bull-shit!) 
Thưa ông, hôm nay, qua Thư Ngỏ này, tôi phản bác tất cả những điều cáo buộc mà ông đã áp đặt lên tôi. Và đồng thời tôi kêu gọi những kẻ trong nhóm Phật Giáo Ấn Quang, trước đây đã từng gây ra những tội ác ngập trời, gây ra thảm họa mất nước, hãy ăn năn sám hối về những tội ác của mình. 
  
Thưa ông Cầu, Thư Ngỏ của tôi đến đây là chấm dứt. Sau đây là lời KẾT LUẬN của tôi gởi đến ông: 
 Ông đã làm công việc trích dẫn một cách thiếu lương thiện và đầy ác ý đối với đoạn văn tôi đã viết. (Tôi đã chứng minh ở phần trên) Do việc làm này, tờ Giác Thư của ông hoàn toàn vô giá trị. Con người của ông không đáng tin tưởng và ông Thích Quảng Ðộ cũng không đáng tin! Người học trò mà thiếu lương thiện như vậy thì ông thầy của y chắc hẳn phải được nhân lên hàng triệu lần về sự thiếu lương thiện! 
Ông đã cáo buộc tôi NĂM TỘI nhưng tôi xin gởi trả lại ông vì đó chỉ là vu cáo. Hy vọng rằng Thư Ngỏ này của tôi có thể soi sáng tâm tư của ông được một phần nào đó.
Trân trọng kính chào, 

Trần Thanh (phó thường dân tại hải ngoại) 
Ngày 31 tháng 5 năm 2009 
  
Tái bút: 

1.  Theo dư luận bàn tán thì năm 1964 tại Ðà Nẵng, có nhân vật tên là Lê Công Cơ, cán bộ cộng sản nằm vùng, đã sách động phong trào Thanh Niên Sinh Viên Học Sinh Giải Phóng, phối hợp với Lực Lượng Phật Giáo Cứu Quốc, tấn công và đốt làng Thanh Bồ Ðức Lợi của người Công Giáo di cư 1954. 
Không biết ông Lê Công Cầu có phải là bà con họ hàng gì với tên đồ tể Lê Công Cơ hay không? 
  
2.  Tôi biết ông Cầu đang sống trong nước, tại Huế. Xin giới thiệu với ông, nên tìm đọc hai tờ điện báo Hồn Việt UK và TinParis. Ông sẽ tìm thấy những tài liệu rất hữu ích viết về những con quỷ sa tăng đang khoác áo cà sa và những tội ác cùng những âm mưu xảo quyệt của bọn việt gian cộng sản, do những nhà báo uy tín và trong số họ, có người đã từng là nhân chứng sống của lịch sử. Ðọc để "khai thị", để đừng có mù quáng tôn thờ ma vương làm thánh sống! 

*Báo Hồn Việt UK:

- Nhà báo Việt Thường
- Nam Nhân
- Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
- Chính Khí Việt (chuyên đọc audio)
- Tuấn Phan
- Liên Thành
- Triệu Lan
- Ðặng Phúc
- Trần Phương 

*Báo TinParis:
- Hứa Vạng Thọ
- Trương Minh Hòa
- Thế Huy
- Nguyễn Văn Chức
- Phùng Ngọc Sa
- Trần Thanh 
  
3. Nhờ ông Lê Công Cầu chuyển lời nhắn này của tôi đến Hòa Thượng Thích Trí Quang: 
- Thưa ngài, xin ngài hãy mau mau ra cứu dân cứu nước. Hôm nay thầy Quảng Ðộ đã phát minh ra một tuyệt chiêu là "bất tuân dân sự" (tự thiêu, được nhà nước bảo hộ) Xin ngài hãy mau mau ra biểu diễn thế võ "bất tuân dân sự" cho toàn dân được nhờ! Hàng triệu vong linh đã chết vì ... ngài đang nóng lòng chờ đợi! Trước đây ngài đã từng xúi dục nhiều người tự thiêu; hôm nay, để thể hiện sự công bằng, đã đến phiên thầy phải "bất tuân dân sự" rồi!!! 
Sau khi ngài đã chứng quả đạo tặc, chúng tôi ở hải ngoại sẽ nhờ trung tâm băng nhạc Asia và đài truyền hình SBTN "vinh danh" ngài và nhóm Phật Giáo Ấn Quang! 
  
4. Nhờ ông Lê Công Cầu chuyển lời nhắn này của tôi đến Thượng Tọa Thích Chân Quang: 
- Thưa ngài, tôi biết ngài là cháu ruột của bác Hồ Chí Minh, là trụ trì một ngôi chùa lớn ở Bà Rịa, thường xuyên có những dĩa DVD thuyết pháp, có phụ diễn đóng phim,có PHỤ ÐỀ TIẾNG ANH, gởi ra hải ngoại để "giáo dục" thế hệ trẻ. Ngài thường xuyên đề cập đến thuyết "nhân quả" và lòng yêu nước thương dân. Do đó, tôi xin đề nghị ngài nên thực hiện một màn biểu diễn "bất tuân dân sự", nổi lửa lên em, cho toàn dân được nhờ! 
Sau khi ngài đã chứng quả đạo tặc, chúng tôi ở hải ngoại sẽ nhờ trung tâm băng nhạc Asia và đài truyền hình SBTN ... "vinh danh" ngài và toàn bộ những tu sĩ Phật giáo QUỐC DOANH! 
  
5. Ðây, lời thú tội của thầy Quảng Ðộ! 




-----------------

Thư gửi Lê Công Cầu
[04.12.2008 14:16] - Nguyên Lễ
Xem hình
Cách đây gần hai năm tôi đã viết cho anh một lá thư trước khi anh nhận làm vụ trưởng GĐPT vụ. Tôi đã phân tích rõ những hậu quả sẽ xảy đến về việc làm thiếu suy nghĩ của anh, thế nhưng anh đã không quan tâm và sự việc quả đã xảy ra như tiên liệu.

Gởi anh Lê Công Cầu,
Cách đây gần hai năm tôi đã viết cho anh một lá thư trước khi anh nhận làm vụ trưởng GĐPT vụ. Tôi đã phân tích rõ những hậu quả sẽ xảy đến về việc làm thiếu suy nghĩ của anh, thế nhưng anh đã không quan tâm và sự việc quả đã xảy ra như tiên liệu.
Trong thời gian qua, GĐPT Việt Nam thật quả đau lòng, chia năm xẻ bảy do nghi ngờ đố kỵ rồi tình huynh đệ sứt mẻ, tình thầy trò nát tan. Riêng tôi vẫn im lặng đến với các em, không tranh cãi hơn thua vì không có gì hay ho cả, hy vọng rằng thời gian sẽ làm anh hồi tâm lại.Thế nhưng vừa qua đọc trên mạng thấy bức Giác thư của anh gởi Hòa thượng Đức Chơn, tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần, nhưng càng đọc càng thấy rùng mình, thương anh, thương HT Đức Chơn, thương các Thầy trong Ban Cố vấn Giáo hạnh rồi thương chung cho GĐPT.VN, thương Viện Hóa Đạo, thương GHPGVN.TN của chúng ta. Thương anh vì thấy anh ngày càng sa lầy, càng bị vô minh che lấp. Vì đâu ? Vì ai ? mà thầy trò, huynh đệ lại đối xử với nhau như thế ! Những ngôn từ anh viết trong giác thư gởi cho HT Tổng Vụ Trưởng TV Cư sĩ và Ban Cố vấn Giáo hạnh GĐPT.VN và cả anh Châu, người anh đã sống chết với Tổ chức Áo Lam. Đọc những ngôn từ trong giác thư, tôi nghĩ rằng đó không phải lời lẽ của anh, nhưng rõ ràng anh đã nhân danh Vụ trưởng và ký tên Lê Công Cầu. Thật tôi bàng hoàng vô cùng. Anh không có ngôn từ nào khác hơn sao anh Cầu ? Những chữ anh dùng trong Giác thư tôi không dám lập lại vì sợ nghiệp chướng. Quý Thầy thì chắc không chấp làm gì những lời của một người đã bị vô minh che lấp, nhưng tôi thì vẫn thương anh nên tôi viết thư này gởi đến anh, dù anh có đọc hay không cũng được vì tôi không muốn chẻ chữ làm hai, chẻ câu làm bốn, chẻ ý làm mười như sự phân tích của anh , nó có vẻ lý luận một chiều, bới lông tìm vết, lý luận của một người không bình thường trong sự hoảng loạn. Và tôi lại không muốn dùng bất cứ một chữ nào thiếu ái ngữ vì anh và tôi luôn luôn mến chữ “Lam hiền, Nhà Lam” thì dùng chữ để xúc não nhau ví như “ngửa mặt nhổ nước bọt vào hư không”. Tôi chỉ hỏi và mong anh bình tâm suy nghĩ lại với cái Tâm của một huynh trưởng GĐPT mà lại là một huynh trưởng cao cấp như anh. Hỏi rằng :
1) Anh đã biết trong Nội quy GĐPT/VN đã từng có Ban Cố vấn Giáo hạnh. HT Đức Chơn là một vị Cố vấn mấy chục năm qua, nay mời bổ túc thêm do nhu cầu Phật sự của GĐPT chứ có mới thành lập đâu mà anh kết án HT vượt ngoài kỷ cương của Giáo hội ?
2) Anh đã biết các thầy trong Ban Cố vấn này có các vị hiện là thành viên của Hội đồng Trưởng lão của Viện Tăng thống và nhiều vị mà anh đã từng tôn vinh, tùng phục, nay vì quan điểm bất đồng là anh vơ vào mà mắng, sao nở vậy anh Cầu? Trọng Phật kính Tăng, anh mắng xối xả sao anh không sợ đọa địa ngục ?
3) Sau câu “Kính bạch Hòa thượng”, anh dùng ngay chữ Ô hay (chữ này tôi nhắc lại của anh), nó không tệ hại như những chữ khác, nhưng nó hàm chứa cả một trời mai mỉa, châm chích. Xin anh xem lại có đáng như vậy không ? Vì anh là một cư sĩ đáng tầm con cháu của các thầy. Hay là anh bị “ấm đầu” ?
4) Tôi còn nhớ lễ trao cấp Tấn năm 2006, quyết định do anh Nguyên Tín Nguyễn Châu ký và chính HT Đức Chơn chứng minh trao cấp Tấn cho anh. Nay anh phủ nhận người trao cấp cho mình, nói họ là CS. Vậy mặc nhiên anh thừa nhận cấp Tấn của anh do CS trao phải không ? Sao anh nở mắng người trao cấp cho anh thậm tệ vậy ? Sao vậy anh Cầu ?
5) Anh nói anh Châu đã bán đứng GĐPT.VN cho CS từ năm 1997. Vậy từ khi đó đến khi anh thọ cấp Tấn do anh Nguyên Tín Nguyễn Châu trao năm 2006, chín năm dài đằng đẳng anh ở đâu ? Sinh họat với ai ? Lập hồ sơ xin Hội đồng xếp cấp anh gởi cho ai ? Cấp Dũng của anh có qua Hội đồng xếp cấp nào không ? có đúng với Quy chế không? Thọ cấp Tấn mới mấy tháng là leo lên cấp Dũng, trong khi đó có HT đã hơn 20 năm cấp Tấn có dám xin thọ cấp Dũng đâu ? Thế nhưng GĐPT.VN vì tôn trọng VHĐ nên đành im lặng .
6) Ở đây tôi chưa nói GĐPT.VN trên thế giới đúng hay sai, điều đó để các HT khác nói cho anh rõ (nếu cần) hoặc để lịch sử GĐPT.VN phê phán, tôi chỉ nói với anh là những người đó đã từng giúp đỡ, nuôi dưỡng anh lớn lên trong ngôi nhà Lam. Nay thì anh nói họ mang bản chất: 1) Dối trá. 2) Ngạo mạn. hổn láo 3) Vong ân bội nghĩa. 4) Bội bạc mất gốc. 5) Bản chất nô lệ, nói dóc không tiền khoáng hậu .
Ôi chao anh Cầu ơi. Anh lấy tư cách là một vụ trưởng GĐPT để mạt sát anh chị em của mình khắp nơi trên thế giới với ngôn từ như vậy, anh nghĩ thử xem. Anh không sợ luật nhân quả sao? Có huynh trưởng và đoàn sinh đã nói là anh “suy bụng ta ra bụng người” và thắc mắc ngôn ngữ của một huynh trưởng như vậy mà được tấn phong cấp Dũng và giữ chức Vụ trưởng, thật là vô tiền khoáng hậu .
7) Anh tự hào vì được VHĐ tin dùng, anh mạnh miệng mắng nhiếc Thầy, Tổ, huynh đệ không tiếc lời. Các Ngài để cho anh tự do mắng ai tùy ý vì Giác thư của anh gởi HT Đức Chơn đã qua Tổng vụ trưởng TN và HĐ Viện Hóa Đạo chưa? Tôi không thể tin nổi rằng HĐ Viện đã đọc mà vẫn để cho anh tự do phổ biến giác thư ấy. Như vậy anh đã coi thường cấp lãnh đạo của mình. Không lẽ các thầy trong Viện để các vụ trưởng móc méo, mắng nhiếc các Tổng vụ trưởng công khai đưa lên mạng thì thử hỏi còn thể thống nào nữa ?
8) Khi anh được bầu làm vụ trưởng GĐPT, không ai hưởng ứng. Thấy yếu thế anh tấn phong huynh trưởng lung tung để tạo vây cánh, điển hình như trao cấp cho một nữ HT ở Bà Rịa-Vũng Tàu là người công quả ở chùa, chưa qua huấn luyện, chưa từng sinh hoạt, chị ta lại lui tới với phân ban, anh cũng trao cấp (anh cứ hỏi trực tiếp BĐD .GHPGVNTN Bà Rịa-Vũng Tàu thì rõ). Vậy mà có ai đá động gì anh đâu !
Sở dĩ tôi phải viết những dòng này cho anh vì thật lòng tôi không muốn anh chìm sâu hơn nữa trong tội lỗi và các anh em chúng ta không bị kéo lôi vào con đường danh lợi, sai lầm, gian dối mà quên tình huynh đệ, thầy trò, chẳng ích lợi gì trên con đường tu thân hành thiện phải không anh Cầu ?
Ngày 22 tháng 11 năm 2008
Nguyên Lễ
Nguồn: Hải Triều Âm


No comments: