Sunday, January 31, 2010

HGTLT- Ai Là Người Đã Gửi Tiền Về Việt Nam Để Xây Mộ Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm Và Nhị Vị Bào Đệ?

Ai Là Người Đã Gửi Tiền Về Việt Nam Để Xây Mộ

Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm Và Nhị Vị Bào Đệ?

Lệ Tuyền.

Như quý độc giả đã biết, trước đây, qua bài viết: Nền Đệ Nhất Cộng Hòa Sụp Đổ: Miền Nam Tự Do Sụp Đổ, hiện vẫn còn lưu giữ trên trang điện báo Hồn Việt: http://hon-viet.co.uk; khi nói đến ba ngôi Mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng nhị vị Bào đệ là Ông Cố vấn Ngô Đình Nhu và Ông Ngô Đình Cẩn, tôi đã viết như sau:

Nên biết, ba ngôi mộ của ba vị tại Lái Thiêu, Việt Nam, là không phải do các con, các cháu của ba vị đã bỏ công, bỏ của ra để xây ba ngội mộ đó.

Nhưng, tôi đã không viết thêm ai là người thực sự đã bỏ tiền ra để xây ba ngôi mộ đó. Vậy, hôm nay, tôi tự thấy, cần phải nói cho thật rõ ràng: Người đã gửi tiền về Việt Nam để xây ba ngôi mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, cùng nhị vị bào đệ là Ông Cố vấn Ngô Đình Nhu và Ông Ngô Đình Cẩn, chính là Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng, Chủ nhiệm kiêm Chủ bút Bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong. Một tờ báo đã do ông Nguyễn Thanh Hoàng khai sinh ra từ năm 1956.

Và để quý độc giả đều được biết một cách chính xác, nên nhân đây, tôi xin ghi lại đầy đủ từ bước khởi đầu trong việc di dời cả ba ngôi mộ như sau:

Chắc mọi người còn nhớ, vào những năm, sau ngày 30-4-1975, do « Lệnh cấm vận » của Hoa Kỳ, nên những người Việt ở Mỹ, không thể gửi tiền về Việt Nam, mà họ phải qua những đường giây chuyển tiền tại Pháp. Song lúc đó, mặc dù Pháp là nước đã « trợ cấp nhân đạo » cho Việt Nam nhiều nhất, nhưng cũng không cho phép chuyển một lần với số tiền nhiều, nên đã có một số đường giây chỉ chuyển những thùng thuốc Tây về Việt Nam, và những người Việt bên Mỹ cũng đã gửi cho thân nhân còn ở quê nhà bằng tiền, và những thùng thuốc Tây qua những đường giây này, để người thân của họ ở Việt Nam, sau khi nhận những thùng thuốc Tây, thì đã đem bán để lấy tiền. Nghĩa là họ phải chuyển tiền, hay thuốc Tây về Việt Nam qua những đường giây tại Pháp.

Sau đó, phía Mỹ đã nới lỏng hơn là cho phép những người Việt được gửi về Việt Nam, mà tôi nhớ là không quá 500 Mỹ kim. Cho đến mãi sau này, khi « Lệnh cấm vận » đã được bãi bỏ, thì mọi người mới được gửi tiền về Việt Nam một cách tự do.

Chính vì thế, khi được tin bọn việt-gian-cộng-sản sẽ phá bỏ nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi, đồng thời đã được biết về chuyện tên cộng sản ác ôn là « Hòa thượng » Thích Trí Dũng, thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, tức Ấn Quang, đã từng cạy nắp mộ của Ông Ngô Đình Cẩn để bỏ vũ khí của Lữ đoàn 316, và đã nuôi tên Thiếu tướng việt công, là Trần Hải Phụng và nhiều tên khác ở trong chùa Phổ Quang, và đã bắt cái xác chết của Ông Ngô Đình Cẩn, mà lúc sinh tiền Ông là một người chống cộng tuyệt đối, phải giữ một số súng đạn của Lữ đoàn 316, và Biệt Động Thành Sài Gòn-Gia Định. Xin quý độc giả hãy đọc lại bài viết: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân, 1968-2008, mà tôi đã viết vào ngày 26-01-2008, hiện vẫn còn lưu giữ trên trang điện báo Hồn Việt: http://hon-viet.co.uk để biết một cách rõ ràng hơn về những hành vi tàn ác của Phật giáo Ấn Quang trong cuộc thảm sát Mậu Thân.

Và chính vì biết được những tin trên, nên ông Nguyễn Thanh Hoàng vì rất sợ bọn việt-gian-cộng-sản sẽ phá bỏ mộ phần của ba vị, nên đã tìm cách gửi tiền về Việt Nam để di dời cả ba Ngôi mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng nhị vị bào đệ là Ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu và Ông Ngô Đình Cẩn, và sau đó cũng đã di dời cả mộ phần của Mẫu Thân của ba vị về tại Lái Thiêu. Tôi xin ghi lại từ đầu như sau:

Lần đầu tiên, do Ông Trần Trung Quân, là Tác giả của nhiều cuốn sách có giá trị như: Trong Lòng Địch, Cụm A 22: Tình Báo Dinh Độc Lập v…v… Ngoài ra, còn có cuốn sách đã ký dưới một bút danh khác.

Và sau đây, là những lần chuyển tiền:

Lần thứ nhất, do chính tay của Ông Trần Trung Quân, là một người thân thiết của Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng, đã trao tận tay cho ông Trần Tam Tiệp, vì ông Trần Tam Tiệp biết cách gửi tiền về Việt Nam, vào tháng 10 năm 1977, tại tiệm Café Balto, 15, Rue Mazarine, 75006 Paris, với số tiền là $9,000 (chín ngàn Mỹ kim).

Lần thứ hai, vào tháng 7 năm 1978, cũng do Ông Trần Trung Quân trao tận tay cho Ông Trần Tam Tiệp tại Thánh Thất Cao Đài của Cô Ba Lê Kim Huê, tức Bà Lễ Sanh Lê Kim Huê, tại địa chỉ số 12, Rue Xavie Privas, 75005 Paris, với số tiền là $10,000 (mười ngàn Mỹ kim).

Riêng một lần khác, vào tháng 3 năm 1978, tại tiệm Café Notre – Dame de Paris, 03, Boulevard du Palais 75004 Paris. Nhưng lần này đã do chính Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng đã trao tận tay cho Ông Trần Tam Tiệp với số tiền là $6,000 (sáu ngàn Mỹ kim) trước sự chứng kiến của Ông Trần Trung Quân.

Như vậy, tổng cộng tất cả ba lần, ông Trần Tam Tiệp đã nhận của Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng với số tiền là $25,000 ( hai mươi lăm ngàn Mỹ kim ).

Tưởng cũng nên nói rõ, là với số tiền $ 25,000 (hai mươi lăm ngàn Mỹ kim), mà ông Trần Tam Tiệp đã nhận hai lần qua Ông Trần Trung Quân và một lần do chính tay của ông Nguyễn Thanh Hoàng, là do tiền bán báo Văn Nghệ tiền Phong, mà Ông Trần Trung Quân thu được. Bởi lúc đó, Ông Trần Trung Quân là đại diện cho báo văn Nghệ Tiền Phong của Ông Nguyễn Thanh Hoàng tại Pháp.

Sau đó, ông Trần Tam Tiệp đã chuyển số tiền trên về Việt Nam, để cho người của Ông Nguyễn Thanh Hoàng lo liệu việc di dời ba ngôi mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm và nhị vị Bào đệ là Ông Cố vấn Ngô Đình Nhu và Ông Ngô Đình Cẩn về tại Lái Thiêu.

Những việc làm âm thầm của Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng ít ai được biết, kể cả gia đình của Bà Ngô Đình Nhu. Cho đến năm 1980, thì Ông Ngô Đình Luyện mới biết, và Ông Nguyễn Thanh Hoàng và Ông Trần Trung Quân, đã được Ông Ngô Đình Luyện tiếp tại tư gia. Trong dịp này, Ông Ngô Đình Luyện đã ngỏ lời cám ơn Nguyễn Thanh Hoàng và Ông Trần Trung Quân.

Sau đó, từ Hoa Kỳ, Ông Nguyễn Thanh Hoàng cũng đã âm thầm chuyển thêm những số tiền khác nữa về Việt Nam, để bốc mộ của Cụ bà Thân Mẫu của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm và nhị vị bào đệ về tại Lái Thiêu, để cả gia đình được nằm cạnh bên nhau. Mặc dù vậy, nhưng ít có người biết những việc làm của Ông Nguyễn Thanh Hoàng.

Tuy nhiên, những người thân thiết của Ông đều biết như Đại tá Nguyễn Hữu Duệ, tác giả của cuốn sách: Nhớ Lại Những Ngày Ở Cạnh Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, tức Nhật Lệ Nguyễn Hữu Duệ trên Văn Nghệ Tiền Phong, sau khi ba ngôi mộ hoàn thành, thì Đại tá Nguyễn Hữu Duệ, từ Hoa Kỳ Ông đã tìm cách trở về Việt Nam để viếng mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng nhị vị bào đệ, là Ông Có vấn Ngô Đình Nhu và Ông ngô Đình Cẩn.

Về phần ông Trần Tam Tiệp, ngày xưa, ông cũng đã từng kêu gọi nhiều người đóng góp tiền bạc cho ông chuyển về Việt Nam để giúp đỡ các văn nghệ sĩ, đang còn ở tại Việt Nam. Nhưng riêng về ba ngôi mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng nhị vị bào đệ là Ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu và Ông Ngô Đình Cẩn là hoàn toàn do số tiền bán báo Văn Nghệ Tiền Phong của Ông Nguyễn Thanh Hoàng đã chuyển nhiều lần về Việt Nam để xây ba ngôi mộ của ba vị anh hùng đã Vị Quốc Vong Thân.

Và chắc quý độc giả, khi đọc cuốn sách Trong Lòng Địch của Ông Trần Trung Quân đều đã thấy phía sau bìa sách những dòng này của Ông Trần Trung Quân:

« Trong suốt thời gian ba năm ở hải ngoại và nhiều năm ở trong nước để hoàn thành thiên hồi ký Trong Lòng Địch này, tôi hết sức biết ơn anh Nguyễn Thanh Hoàng, chủ nhiệm tuần báo Văn Nghệ Tiền Phong đã hướng dẫn tôi, giúp đỡ tôi về cách sắp xếp cũng như sửa chữa và viết lại bản thảo…. »

Nghĩa là, qua những dòng này, đã cho mọi người thấy được mối giao tình thân thiết giữa Ông Nguyễn Thanh Hoàng và Ông Trần Trung Quân.

Và hôm nay, người viết bài này, cũng là người thân thiết với cả hai vị là Ông Nguyễn Thanh Hoàng và Ông Trần Trung Quân, mà cũng ít người biết được, vì ngày xưa khi viết trên Văn Nghệ Tiền Phong tôi đã ký dưới bút danh là Hàn Giang, rồi sau đó đã có kẻ phản đối « thằng Hàn Giang », có người còn đòi đi « kiện thằng Hàn Giang ra tòa » nữa. Vì thế, Ông Nguyễn Thanh Hoàng đã cho tôi làm « thằng Hàn Giang » luôn, mà tôi cũng đã im lặng, bởi thấy vui, khi tự nhiên, mà mình trở thành một « đấng tu mi nam tử », chứ không phải vì sợ ra tòa mà không dám cho mọi người biết rằng mình là một phụ nữ.

Tạm thay lời kết:

Với một bài viết ngắn này, người viết muốn nói: Sỡ dĩ ngày xưa Ông Nguyễn Thanh Hoàng đã âm thầm làm những việc ấy, mà không muốn cho mọi người biết một cách rộng rãi, chỉ trừ một số người thân. Bởi đã có nhiều kẻ, trong đó, có Võ Văn Ái, từng là « Tổng Thư ký Trung ương Phật tử Việt kiều tại Hải ngoại, từ những năm đầu của thập niên 1960, và đã từng viết « Lời tựa » cho cuốn ngụy thư « Hoa Sen trong Biển Lửa » của Thích Nhất Hạnh vào thắng 6-1967, tại Paris, Võ Văn Ái đã từng nói « Ông Nguyễn Thanh Hoàng-Văn Nghệ Tiền Phong, là tờ báo của Cần Lao, nên đánh phá Phật giáo ».

Nhưng thật ra, Ông Nguyễn Thanh Hoàng – Văn Nghệ Tiền Phong – Ông Trần Trung Quân và kẻ viết bài này, cũng như hiện nay, trên trang điện báo Hồn việt, đã có những bài viết của các vị về những hành vi tàn ác của những tên cộng sản khoác áo cà sa để làm giặc, với những hành vi giết người vô tội, chẳng những thế, mà chúng đã từng liên thủ với nhau, để đánh đổ cả hai nền Cộng Hòa Việt Nam, cho đến trước và sau ngày 30-4-1975, thì chính những tên ác tăng này đã công khai đưa từng đoàn xe ra tận vùng giặc để đón rước cộng quân vào các thành phố, trên khắp miền Nam tự do, chứ không có vị nào lại « đánh Phật giáo giáo » cả. Bởi không ai nói đến Phật – Pháp, mà chỉ nói đến bọn Tăng Phỉ mà thôi. Chắc nhiều người còn nhớ, ngày xưa Cư sĩ nỗi tiếng tại miền Nam là: Cụ Mai Thọ Truyền, từng giữ chức: Quốc Vụ Khanh, thời Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa, đã từng tuyên bố:

« Tôi chỉ quy y Nhị Bảo, chứ không quy y Tam Bảo, vì tôi chỉ Quy Y Phật, quy y Pháp, chứ không bao giờ quy y Tăng ».

Trở lại với nguyên do mà Ông Nguyễn Thanh Hoàng không muốn phổ biến rộng rãi, về chuyện xây mộ của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, thì Ông Nguyễn Thanh Hoàng và cả Ông Trần Trung Quân đã nói với người viết bài này như sau:

« Khi viết, hay làm một điều gì về Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, không phải để « Phục hồi Đảng Cần Lao » như những kẻ có tâm địa hắc ám kia đã cố tình xuyên tạc, mà vì chúng ta muốn nói lên những công nghiệp vĩ đại của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, Người đã khai sáng Nước Việt Nam Cộng Hòa, đồng thời đã xây dựng được một miền Nam Tự Do Thanh Bình thực sự, như người dân miền Nam đã chứng kiến vào buổi bình minh của lịch sử: Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa. Và để cho hậu thế còn biết đến ba tấm gương ngời sáng của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng nhị vị bào đệ là Ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu và Ông Ngô Đình Cẩn, là ba vị đã quên mình để chỉ biết phụng sự Tổ Quốc và Dân Tộc Việt Nam, và rồi cuối cùng; sau khi đã Vị Quốc Vong Thân, thì đã trở thành ba vị Anh Hùng Bất Tử ».

04-01-2010

Lệ Tuyền.

Kỉ niệm về Cồn Dầu

Kỉ niệm về Cồn Dầu
VietCatholic News
Tôi không sinh ra tại Cồn Dầu, nhưng Cồn Dầu rất quen thuộc với tôi.

Hình như Cậu thứ bảy của tôi là Linh Mục Việt Nam đầu tiên đến nhận Giáo Xứ này, và Ông làm Cha chánh xứ nơi ấy mấy mươi năm, cho đến ngày luống tuổi phải về hưu.

Từ ngày còn rất nhỏ tôi đã thường xuyên đi về Cồn Dầu. Tất cả người dân Cồn Dầu là con chiên xóm Đạo của Cậu tôi. Họ biết chúng tôi rất rỏ.

Ngày Ba Mẹ tôi còn sống, ngày Tết, ngày Lễ đều phải về thăm Cậu. Rồi đến chúng tôi, cũng đều phải rủ nhau qua lại nơi ấy thường xuyên.

Đường đi về xóm Đạo ấy, luôn luôn cách trở bởi phải qua một con đò. Đò ngày còn nhỏ, nhỏ lắm, chỉ một ít người đi, nên đò thoăn thoắc qua, thoăn thoắc lại để đưa người qua lại bến đò.

Bến sông quê ta nơi nào cũng có cây đa, chỉ cần thấy bóng dáng cây đa là tôi biết mình sắp đến bến đò. Và cũng nhờ bóng mát cây đa ấy mà người chờ đò không mấy nóng lòng, khi đứng dưới tàn bóng đa để nhận những làn gió mát trong lành từ gió sông thổi vào.

Không đếm được bao nhiêu lần tôi đã qua lại con sông ấy? Người chèo đò cũng quen mặt, mà dân làng cũng biết rỏ về chúng tôi. Cậu tôi sống với họ quá nhiều năm, đến nổi họ biết tất cả anh em của Cậu tôi. Và cho đến hàng cháu như tôi đây, họ đều biết là con của người con nào trong gia đình của Ông Bà Ngoại tôi.

Những ngày Ba Mẹ đưa đi, rồi những ngày đi học cấp hai, cấp ba, cho đến những năm có chồng, có con, cũng bến Đò Xu ấy, con đò mỗi ngày một lớn hơn, qua đò không còn lội bộ vào làng, mà có thể đưa xe lên đò để khỏi đi bộ thật xa mới đến Nhà Thờ.

Tuy đi xe vào làng nhanh hơn, nhưng mất cái thú chào hỏi của người làng.

- Về thăm Cậu hả?
- Con mới về hả?
- Con của Cô tám phải không?
- Ba Mẹ nó mất hồi nó còn bé tý, nay đã ra như thế này!
- Con có việc làm chưa?
- Chị dâu con hả? Người ở đâu vậy?
- Chồng con đây sao?
- Mau quá, tụi nó lớn khôn hết rồi!

Không bao giờ mà chúng tôi đi qua, không phải trả lời câu nào, cho đến gần hết làng mới thấy bóng dáng Nhà Thờ.

Rồi thật nhiều năm xa quê hương, ngày về bến đò đã khác xưa, bên lỡ bên bồi cây đa cũ không còn nữa.. Họ cất lên một chòi tranh cho người trú mưa trú nắng chờ đò, rồi thay đổi hằng năm mỗi khi mùa bão lụt lại về.

Bây giờ thì đường vào làng không còn “độc lộ” nữa, dân làng đã bỏ công bỏ sức, đắp đê đắp đập cho làng một con đường thứ hai, không cần phải qua sông lụy đò. Đường khởi đầu cho xe hai bánh, nhưng dần dần xe hơi đã chạy được vào làng.

Tất cả những công trình ấy đều có bàn tay đóng góp thật nhiều của Cậu tôi. Mà cho dù tiến bộ có nhanh như thế nào, thì các khách lạ vào làng, hay bà con, con cháu của Cậu tôi mỗi khi vào làng đều đã được theo dõi từ xa.

Tuổi đời có chồng chất, khuôn mặt có đổi thay thì họ vẫn nhận ra mà hỏi:

- Đi đâu lâu quá mới về thăm Cậu đó hả?

Và cho dù không nhận ra được ai, tôi vẫn không quên câu trả lời:

- Dạ, con mới về.

Tình người dân làng ấy là thế, họ đạo hạnh và rất yêu quý vị Linh Mục thân thương đã sống với họ suốt chiều dọc bốn thế hệ của họ đi qua. Đời Ông, đời Con, đời Cháu, đời Chắt của họ. Cậu tôi không bỏ sót một gia đình nào. Ông nhớ và biết tâm tính từng con chiên của Cậu.

Rồi năm ông 80 tuổi, Giáo Hội mới cho ông về hưu. Ông từ gĩa những gì gần gũi, gắn bó và thân thương nhất của cuộc đời Ông để về hưu dưỡng trong nhà Ông Bà Ngoại tôi là làng An Ngãi cách đó không bao xa cũng là một làng rặt người Công Giáo.

Vài năm sau Cậu tôi bị bịnh nhồi máu cơ tim mà qua đời. Trước ngày Cậu mất 3 ngày, giáo dân Cồn Dầu thuê một chiếc xe năm mươi chỗ và một số honda lên thăm Cậu, ông biết trước nên đã nhờ con cháu rửa cho Ông một số hình chân dung, ông tặng cho mỗi người một tấm, thậm chí nhờ chuyển luôn cho người hôm đó không đến được và nói:

- Cha sẽ chết vào tuần Chay Thánh này, hãy cầu nguyện cho cha, cha tặng mỗi nhà một tấm hình để làm kỷ niệm, nhớ sống cho tốt và cầu nguyện cho cha, rồi Chúa sẽ cho cha phù hộ cho các con.

Lời nói như trối trăn ấy, làm người dân Cồn Dầu hôm ấy khóc sướt mướt. Họ bịn rịn mãi mới từ giã Ông mà lên xe về lại Cồn Dầu. Để rồi hai hôm sau đúng vào tối thứ Hai Tuần Chay Thánh, Ông đi về với Chúa.

Rồi năm nào cũng thế, họ kéo nhau về nhà Ông Bà Ngoại tôi tham dự đám Giỗ Cha Sở của họ.

Năm vừa rồi, 2009 họ xin dòng tộc nhà tôi, cho họ được làm giỗ Cậu tôi ngay tại Giáo Xứ Cồn Dầu, sau ba năm nhường cho dòng họ nhà tôi cáng đáng ngày Giỗ của Cậu.

Tôi được tin cũng từ Sài Gòn về tham dự.

Họ làm một đám Giỗ thật lớn và long trọng, có Đức Cha và rất nhiều các cha trong Giáo Phận về tham dự. Trong sự yêu thương dạt dào của họ với người Cậu quá cố của tôi, chúng tôi chỉ biết khóc mà nhận tấm lòng của họ.

Hình ảnh người cha già bạc trắng mái đầu vẫn ở trong tâm trí họ như tấm hình họ sang thật lớn treo bên góc Nhà Thờ để nhắc nhở giáo dân Cồn Dầu luôn khắc dạ ghi tâm.

Trong buổi tiệc gặp gỡ, tôi gặp được rất nhiều người thân quen, hỏi thăm về dự án nhà nước đòi giải tỏa trắng Giáo Xứ Cồn Dầu?

Họ đồng lòng trả lời: “Không bao giờ họ đồng ý bỏ làng, bỏ Nhà Thờ ra đi, sống chết họ vẫn bám lấy mảnh đất này. Biết bao nhiêu thế hệ của họ, đã sống với vài công ruộng, vài sào đất hoa màu sống thanh thản cho đến ngày nay.

Nay sao lại bỏ quê Cha, đất Tổ đi sinh sống nơi khác?

Họ mạnh mẽ từ chối sự đền bù phi lý của nhà nước, và lấy làm bất mãn vài ba người trong số giáo dân của họ muốn đứng về phe chính quyền.

Họ còn nói: Nếu Cha già còn sống, Cha già cũng không chấp thuận sự tước đoạt Giáo Xứ của Cha già như thế đâu.

Gần đây tin dữ từ VietCatholic đưa về, tôi không biết Giáo dân của Cậu tôi có được bình yên không? Nhìn cánh đồng hoa màu xanh mơm mởm của người dân hiền lành nơi ấy, mà không hiểu tham vọng của các đề án ấy sẽ đem lại hạnh phúc đến cho ai?

- Cho dân nghèo?

- Hay cho những kẻ dư tiền bạc không có chổ cất giữ?

Kẻ chưa có hạnh phúc sao không để họ tự tạo hạnh phúc cho riêng mình. Mà kẻ dư đầy tiền bạc sung sướng nhà nước còn phải cất công đi tìm hạnh phúc thêm cho họ?

- Quản lý như thế đã chặc chẽ chưa?

- Đã quan tâm sâu sắc đến đời sống ấm no, hạnh phúc của dân lành chưa?

Sao dân lành nơi đâu cũng than thở, buồn đau, sự mất đất, mất nhà, sự đói kém mất mùa, dịch bệnh, nhiễm bệnh. Sự tham ô, cửa quyền, sự thâm lạm, cắt xén …

Sao không làm một đề án thật lớn để gấp rút sửa đổi điều ấy? để truy thu lại những thất thoát không nhỏ của dân lành?

Mà lại tạo điều kiện cho bọn tham ô, cắt xén, hợp thức hóa được nguồn tài sản to lớn đã trộm cắp?

Hãy nhìn thật kỹ, thật rõ ràng, nơi đâu có giải tỏa, có di dời, có khu dân cư mới, khu đô thị sầm uất mới, là có những tên tham nhũng hợp pháp bỏ tiền ra mua trước tiên.

Bọn gian bao giờ cũng hợp pháp, mà dân lành thì cứ phải kêu oan.

(Sài Gòn những ngày cuối năm Kỷ Sửu, nhớ Xóm Đạo Cồn Dầu)
Hoa

Saturday, January 30, 2010

J.B Nguyễn Hữu Vinh Tâm thư tạ ơn (Dong Chiem)

Tâm thư tạ ơn của Anh J.B Nguyễn Hữu Vinh
VietCatholic News
Kính gửi:

- Tất cả các cộng đoàn, đoàn thể, tổ chức, các đấng bậc trong Giáo hội.

- Anh chị em giáo hữu, bạn bè trong, ngoài công giáo, trong, ngoài nước và những người đã quan tâm.

Đã hơn nửa tháng, kể từ ngày bản thân tôi “được” nhận thông phần chia sẻ với anh chị em giáo hữu Đồng Chiêm bằng trận đòn tấn công và cướp vào chiều ngày 11/1/2010 khi đến thăm và hiệp thông với Giáo xứ để tận mắt nhìn thấy những gì đang diễn ra tại đó.

Tôi đã tận mắt chứng kiến những khổ đau mà anh chị em giáo hữu Đồng Chiêm phải chịu khi mọi con đường vào Đồng Chiêm dày đặc các lực lượng công an, cán bộ đủ loại.

Tôi đã tận mắt chứng kiến những cuộc xét hỏi giấy tờ “theo chỉ thị” cách vô lý của các loại cảnh sát, công an trên đoạn đường ngắn dẫn vào Đồng Chiêm.

Tôi đã chứng kiến các ụ đất được đổ ra vội vã trên những con đường vào Đồng Chiêm và bên cạnh đó là những gương mặt gầm ghè, hăm họa khách hành hương phương xa đến.

Tôi đã tận mắt chứng kiến những em nhỏ với ánh mắt trong veo nhìn lên đỉnh Núi Thờ, nơi Thánh giá đã bị đập tan mà ngấn lệ, những cụ già tóc bạc, da nhăn nheo ngồi bên cửa nhà âm thầm trong bóng tối ngước nhìn về Núi Thờ đọc kinh và dâng những lời nguyện xin.

Tôi đã được thấy, được nghe những tiếng loa chõ vào nhà thờ Đồng Chiêm từ mọi hướng ở khoảng cách rất gần và sự tăng cường những loa ấy khi tôi đang đứng trong nhà thờ như một sự nhạo báng nền văn hóa lâu đời của người dân Việt Nam.

Tôi đã chứng kiến những vành khăn tang trên đầu mọi giáo dân nơi đây trắng cả nhà thờ và mọi ngõ xóm để hiểu nỗi đớn đau trong họ.

Nhưng trên hết, tôi đã chứng kiến nỗi đau đớn, tủi nhục khi Thánh Giá – biểu tượng linh thiêng nhất của mọi Kitô hữu - bị đập vụn vương vãi nhiều nơi trên Núi Thờ. Tôi cảm nhận được tội ác đã gây ra với cộng đồng tôn giáo là lớn lao và nặng nề biết bao nhiêu.

Và tại Đồng Chiêm, tôi cũng đã chứng kiến và cảm nhận được sự lộng hành bất chấp luật pháp của lũ côn đồ đang tác oai tác quái trong xã hội hiện nay hành động ngang nhiên hoặc được bao che như thế nào. Cũng qua đó, tôi đã hiểu hành động đập phá Thánh Giá vào ban đêm dưới sự bảo trợ của hàng trăm cảnh sát có ý nghĩa gì và những người làm việc đó tự họ biết chính nghĩa có đang nằm trong tay họ khi họ hành động lén lút như vậy hay không.

Tôi đã chứng kiến tất cả những điều đó và tôi không ân hận khi đến chia sẻ nỗi đau với giáo dân Giáo xứ Đồng Chiêm. Chỉ tiếc rằng, những ngày căng thẳng, khó khăn nhất tôi đã không thể có mặt cùng với họ.

Kính thưa tất cả mọi người,

Những ngày qua, sau biến cố đối với bản thân tôi, tôi cảm nhận được sự hiệp thông của cộng đồng dân Chúa khắp nơi lớn lao biết nhường nào. Các Giám mục, các linh mục, tu sĩ và anh chị em giáo dân đã dành cho tôi những sự động viên, thăm hỏi quý báu chân thành và kịp thời.

Tôi xúc động nhiều khi các Giám mục, linh mục và các tu sĩ đã bày tỏ sự quan tâm đến cá nhân bé nhỏ của tôi khi lâm nạn, tôi càng xúc động hơn khi những giọt nước mắt nhòe lệ trên gương mặt các cụ già đến sẻ chia và những gương mặt ngơ ngác, như muốn hỏi, muốn tìm nguyên nhân của tội ác khi đến thăm tôi.

Tất cả những điều đó để nói lên rằng: Có rất nhiều những tấm lòng, những thao thức của mọi người, mọi tín hữu đã và đang quan tâm đến vận mệnh của Giáo hội và những cá nhân bé nhỏ trong Giáo hội. Dù đó là những giáo dân đang sống trong đất nước Việt Nam nhiều gian khó hôm nay hay những tín hữu đang sống xa đất nước vẫn luôn mong ngóng hướng về Giáo hội quê hương. Đó chính là sức mạnh của Giáo hội để vươt qua tất cả những khó khăn, những vướng mắc nhất định phải có trên con đường phát triển của Giáo hội, dù đang trong những giai đoạn bi thương.

Qua bức tâm thư này, tôi muốn gửi lời tạ ơn sâu sắc của bản thân cá nhân và gia đình tôi đến tất cả các đấng bậc, tất cả mọi người, mọi đoàn thể, tổ chức, cộng đoàn đã quan tâm chia sẻ với tôi trong những ngày qua.

Xin tạ ơn các các linh mục, tu sĩ và anh chị em có mặt ở Đồng Chiêm hôm đó đã nhanh chóng giúp đỡ và cứu chữa kịp thời khi tôi bị tấn công, bị cướp.

Xin tạ ơn hàng ngàn giáo dân xứ Đồng Chiêm và giáo dân xứ Nghĩa Ải đã vất vả đêm hôm đưa chúng tôi ra khỏi khu vực nguy hiểm trong đêm đó để về cứu chữa và điều trị. Suốt đời tôi không thể quên cảnh hàng ngàn giáo dân với cuốc, cào, xẻng và mọi thứ dụng cụ mang theo trong đêm để san đường giúp chúng tôi đi ra khỏi khu vực đang bị phong tỏa.

Xin tạ ơn các hãng truyền thông đã gần như ngay lập tức thăm hỏi và đưa tin về sự kiện này. Nhất là Liên hiệp truyền thông Công giáo đã kịp thời ra tuyên cáo về vụ việc. Xin tạ ơn tất cả những tiếng nói ủng hộ bản thân tôi và lên án bạo lực, lên án sự dã man vốn được dùng để hành xử trong xã hội sẽ tạo nên những tiền lệ hết sức nguy hiểm cho một xã hội, một nhà nước pháp quyền.

Xin tạ ơn tất cả các Giám mục, linh mục, các tu sĩ và các cộng đoàn gần xa đã hiệp thông, đã dâng Thánh lễ cầu nguyện cho bản thân tôi được mọi sự lành.

Xin tạ ơn tất cả những ân nhân, bạn bè trong và ngoài Công giáo, trong và ngoài nước… đã quan tâm thăm hỏi và động viên giúp đỡ tôi những ngày tôi đau ốm.

Xin được nói lên lời tạ ơn với các anh chị em tín hữu, linh mục quê hương tôi đã động viên chia sẻ kịp thời với gia đình tôi khi khó khăn.

Xin tạ ơn Thiên Chúa là Cha toàn năng quan phòng và gìn giữ tất cả chúng ta trước mọi sự dữ và những khó khăn, thử thách để Giáo hội đã và sẽ vượt qua những cơn bách hại cuồng nộ của bất cứ thế lực thế gian nào mà đi tới vinh quang.

Những khó khăn, những đau đớn mà bản thân tôi phải chịu là quá nhỏ nhoi so với những gì anh chị em chúng ta đang phải chịu bằng nhiều cách tinh vi và trắng trợn tại Thái Hà, Tam Tòa, Đồng Chiêm,... và nhiều nơi khác trong Giáo hội và xã hội chúng ta đang sống.

Xin mọi người nói lên tình hiệp nhất với họ và xin nguyện cầu cho họ nhiều hơn để được Thiên Chúa và mẹ Maria che chở. Là một tín hữu Kitô, chúng ta có một sứ mệnh làm chứng và rao giảng sự thật với vai trò “ngôn sứ” của mình. Thiên Chúa đã dạy chúng ta: "Các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Ðiều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà”.

Dù sự thật có bị bóp méo, xuyên tạc tạm thời, thì vẫn nguyên giá trị và không có bất cứ sự lừa bịp nào thay thế được những giá trị của sự thật.

Đến nay, dù sức khỏe chưa hồi phục, nhưng với tâm tình biết ơn sâu sắc, xin gửi đến tất cả mọi người lời tạ ơn chân thành tha thiết nhất.

Cuối cùng, xin tất cả mọi người hãy tin tưởng vào Đấng Toàn năng vì có thể trên bước đường làm chứng cho Thiên Chúa, cho sự thật, công lý, Giáo hội chúng ta còn gặp nhiều đau thương và bách hại. Nhưng chúng ta tin tưởng vào lời Thiên Chúa đã dạy: “Ðừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Ðấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục”. (Mac 1:22-28)

Xin hiệp ý cầu nguyện cho Giáo hội chúng ta ngày càng vững vàng và hiệp nhất, cầu cho đất nước chúng ta tiến bộ đi lên, tiến tới một xã hội mà ở đó, quyền tự do, dân chủ, nhân quyền cho mọi người được tôn trọng.

Xin chúc quý vị đón chào một năm mới tràn đầy Hồng ân Thiên Chúa, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng.

Xin Thiên Chúa là Cha Toàn năng, đấng công bằng vô cùng sẽ trả ơn bội hậu cho quý vị.

Hà Nội, Ngày 30 tháng 1 năm 2010.

Vinh1962@gmail. com
J.B Nguyễn Hữu Vinh

Wednesday, January 27, 2010

Cựu Thiếu tướng VNCH Nguyễn Văn Chức, Cục Trưởng Cục Công Binh,

LTS.- Tổ chức Việt Tân dù là đúng hướng hay chệch hướng đều từ cái lò bịp chính trị: “Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam” do Hoàng Cơ Minh chủ chốt, lãnh đạo mà ra. Nó hệt như cái tập đoàn việt-gian-cộng-sản, và nó cũng chẳng thua gì tên đại việt-gian Hồ chí Minh. Việc lập lờ đưa Nguyễn văn Chức, một kẻ từng giữ chức vụ Thiếu tướng ngành Công Binh Quân lực Việt Nam Cộng-Hòa trước 30/4/1975, một tên cán bộ cao cấp của Việt Tân đứng ra thành lập chính phủ lưu vong VNCH, có thể sẽ thủ vai trong màn kịch “Hòa Đàm” với ngụy quyền việt-gian-cộng-sản.

Đây là một quả bóng dò mà băng đảng Việt Tân muốn thử Cộng-đồng người Việt tỵ nạn việt-gian-cộng-sản chúng ta có tỉnh táo trước âm mưu làm tay sai việt-gian-cộng-sản do chúng thủ diễn hay không. Ngoài ra, chúng cũng vừa hoàn tất một tác-phẩm khác, cái gọi là Hiến Pháp 7 mà Đoàn Viết Hoạt và Trần Thanh Hiệp đã được chúng giao cho soạn thảo. Rõ ràng, chúng đã âm mưu và thực hiện xong bước đầu cho công cuộc Hòa Giải Hòa Hợp với bọn việt-gian-cộng-sản bằng cái gọi là “chính phủ lưu vong VNCH ma” này.

Trong cái gọi là Hiến Pháp 7 do hai tên việt-gian Trần Thanh Hiệp và Đoàn Viết Hoạt soạn ra, có những điểm có lợi cho bọn việt-gian-cộng-sản trong việc củng cố cai-trị lâu dài của chúng trên đất nước Việt Nam chúng ta.

Chúng tôi xin giới thiệu đến quý bạn đọc bài dưới đây của tác giả Tuấn Phan để rộng đường dư luận và để biết tên Nguyễn văn Chức này là ai!

Hồn Việt UK online.

CAUTION: Xin đừng lầm, có hai NGUYỄN VĂN CHỨC

1. Cựu Luật sư, Nghị sĩ VNCH Nguyễn Văn Chức (VIP KK), hiện ở Texas luôn gọi Đảng CSVN là… “ĐỒ CHÓ ĐẺ” thì không lý gì ba trợn đến độ gởi thơ “Kính chúc quý vị [Đồ Chó Đẻ] tràn đầy sức khỏe”trong bài viết dưới đây của:

2. Cựu Thiếu tướng VNCH Nguyễn Văn Chức, Cục Trưởng Cục Công Binh, hiện ở Sacramento, CA là tay tham nhũng gộc, chuyên ăn xi măng, sắt thép, xăng dầu, là bộ hạ tín cẩn của bà Cao Văn Viên trong các “phi vụ” béo bở cho bà phu nhân Đại Tướng TTM Trưởng nầy!

-Tướng Nguyễn Văn Chức từng cấu kết với cựu Đại tá Vũ Văn Lộc (bút hiệu Giao Chỉ), đàn em Trung Tướng Đồng Văn Khuyên (TCTV), nuốt hàng chục ngàn lít xăng trong một trận đánh với VC ở Tây Ninh. Để ngăn chận VC, thay vì dùng bom napalm, cấp chỉ huy VNCH dùng số xăng khá lớn đổ lên đầu lực lượng đông đảo VC nhưng Tướng Nguyễn Văn Chức và Đại tá Vũ Văn Lộc toa rập chỉ cấp vài thùng phuy xăng, còn bao nhiêu giữ lại để…bán, bỏ tiền túi!

Bởi vậy, thật tội nghiệp cho các chiến sĩ VNCH xông pha bờ bụi, không kể tính mạng trước họng súng quân thù VC mà ở hậu cứ an tòan lại có những tên tướng bất tài, bất xứng, đâm sau lưng anh em chiến sĩ VNCH, điển hình như hai tên Tướng Nguyễn Văn Chức và Lê Văn Tư cùng hai tên tá Vũ Văn Lộc, Mã Sanh Nhơn….Ra hải ngọai, tên Nguyễn Văn Chức còn tham gia làm nhiều chuyện…chính trị dỏm mà nhiều người biết, có dịp kể ra cho bà con cười chơi.

- Tướng Nguyễn Văn Chức hiện theo bọn Băng đảng Mafia Việt Tân, “Thay Mặt Chính Phủ Lưu Vong Việt Nam Cộng Hòa”, gởi thơ cho bọn chóp bu CSVN! Tại sao tên nầy không dám xưng là…”Thủ Tướng” vì hắn “thay mặt” một Chính Phủ kia mà? Cái Chính Phủ nầy cũng là con đẻ của bọn Việt Tân, đúng là Chính Phủ…LƯU MANH, xuất hiện ở hải ngọai để diễn tuồng…HỀ! Đã 35 năm rồi, cứt trâu hoá bùn mà mới lập chính phủ …lưu vong, cũng như chính phủ vẫn còn…lâm thời (ĐM Quân) ư? Chừng nào mới hết lưu và lâm để thiên hạ khỏi lầm bọn hề diễn tuồng như…thật!

- Nếu cần “tố cáo" hay "đạo đạt nguyện vọng" lên bọn chóp bu Hà Nội, thì tên “Thay mặt” Chính Phủ Lưu Manh Nguyễn Văn Chức tại sao lại gởi thư về Hà Nội qua...E-mai, làm nhục "quốc thể" quá lắm đấy!? Hắn hãy nên phái “Bộ Trưởng Ngọai Giao” của Chính Phủ Lưu Manh đến Thủ đô Hoa Thịnh Đốn gặp Đại sứ VC Lê Công Phụng trao công hàm hay thư chúc Tết là đúng theo lề lối ngoai giao giữa hai “chính phủ” lưu manh của VC và Việt Tân, tay sai VC ở hải ngọai!

Bọn nầy lạm dụng bốn chữ VNCH để diễn tuồng hề đến mức nầy là hết nói nổi. Từ “Chính phủ QG Lâm Bồn VN” của ĐM Quân, rồi Chính phủ Chú Chánh, nay đến Chính phủ Lưu Manh do tên hạm xi măng, sắt thép, xăng dầu Nguyễn Văn Chức đứng tên “thay mặt”…, và ngày mai cũng sẽ có một lô “Chính phủ Lưu Xú” khác tiếp bước “Chính phủ Lưu Manh” ra đời cho mà coi!

Tuấn Phan

VIỆT NAM CỘNG HÒA

Hải Ngoại Lưu Vong – Quyết Tâm Phục Quốc

Sài Gòn – Thái Lan – Đài Loan - Hoa Kỳ - Pháp

Anh – Úc – Canada – Na Uy – Thụy Điển – Hòa Lan – Đức

Ý Đại Lợi – Thụy Sĩ – Ba Lan – Tiệp Khắc

chinhphu@vietnamcon ghoa.com

republicofvietnam@ vietnamconghoa. com

LÁ THƯ ĐẦU NĂM

Gởi :

- Các Ông Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng

- Đảng Cộng Sản Việt Nam

- Nhà Nước tiếm quyền Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam

Nhân dịp đầu năm mới. Kính chúc quý vị tràn đầy sức khỏe để chuẩn bị ra trước Tòa Án Quốc Tế về tội ác chiến tranh, tội ác diệt chủng nhân loại mà chính Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản của quý vị là thủ phạm đã gây ra. Quý vị cũng phải ra trước Hội Đồng Liên Hiệp Quốc qua một Hội Nghị Quốc Tế về Việt Nam để trả lời về sự vi phạm Hiệp Định Paris 1973 khi xâm lăng chiếm đoạt Nước Việt Nam Cộng Hòa đồng thời đã tàn sát, giết hại, giam giữ tù đầy hành hạ Quân, Dân, Cán, Chính của Việt Nam Cộng Hòa. Đó là chưa nói đến Tòa Án Nhân Dân Việt Nam sau nầy sẽ xét xử về tất cả những hành vi, thủ đoạn, độc ác, buôn dân, bán nước của Hồ Chí Minh và đồng bọn Đảng Cộng Sản Việt Nam trong đó có quý vị đều là những tội đồ của dân tộc Việt Nam.

Lưới trời lộng lộng tuy thưa nhưng khó thoát. Quý vị là những kẻ đã gây ra tội ác với dân tộc Việt Nam nói riêng và Nhân Loại nói chung thì quý vị phải nhận lấy tất cả những hậu quả. Đó là lẽ thường tình của trời đất, của công lý và lẽ phải.

Hơn 34 năm qua kể từ ngày mà quý vị đã xua quân cưỡng chiếm Việt Nam Cộng Hòa, chà đạp xé bỏ những gì quý vị đã cam kết trước Quốc Tế. Thế giới ngày nay đã ngày càng nhìn thấy rỏ dã tâm và bản chất của quý vị và chỉ chờ ngày lột cái mặt nạ giả trá, gian ác diệt chủng của quý vị ra mà thôi.

Còn đối với dân tộc Việt Nam, gần 1 thế kỷ nay, hằng chục triệu sinh mạng đã bị chết tức tưởi vì các chiêu bài của Đảng Cộng Sản Việt Nam như : Cách Mạng, Giải Phóng, Vô Sản, Tổ Quốc, Dân Tộc, Thống Nhất, Tự Do, Dân Chủ, Độc Lập, Hạnh Phúc, Ấm No… thì ngày nay mọi người trong nước, ngoài nước đều đã nhìn thấy tất cả sự thật. Đảng Cộng Sản Việt Nam thực chất chỉ là một băng đảng Mafia khát máu cướp nước, bán nước, giết người cướp của, không từ nan bất cứ thủ đoạn độc ác nào để củng cố ngôi vị độc tài, độc tôn, độc Đảng của họ.

Hơn 34 năm qua, nhân dân Việt Nam cũng nhận ra rằng bản chất của quý vị chỉ là bạo lực khủng bố và phá hoại chứ hoàn toàn không có khả năng lãnh đạo, điều hành đất nước, do đó dù quý vị có cướp đi toàn bộ tài sản của Việt Nam Cộng Hòa, bỏ vào túi riêng của quý vị và nhận hằng trăm Tỷ mỹ kim viện trợ của ngoại quốc nhằm xóa đói giảm nghèo, thì Việt Nam cho đến nay vẫn là một trong những Nước nghèo nhất và đau khổ nhất trên thế giới.

Chính vì điên cuồng áp dụng chủ nghĩa Cộng Sản, quý vị đã xem nhân dân như là một sản phẩm dư thừa để cung cấp hàng trăm ngàn cô dâu, gái điếm cho xứ người, xuất cảng thanh niên làm lao nô cho các chủ nhân ông ngoại quốc bóc lột hành hạ. Còn thành phần du đãng trộm cướp xã hội đen lại được quý vị trọng dụng làm công cụ đàn áp đánh đập người dân thấp cổ bé miệng mà trong tay không có tấc sắt. Thử hỏi có cái chính phủ nào trên thế giới nầy mà hèn hạ tồi tệ như quý vị không?

Sau khi cưỡng chiếm đất nước Việt Nam Cộng Hòa quý vị đã xem đó như một chiến lợi phẩm, quý vị đã mặc tình tàn sát hành hạ đày đọa quân, dân, cán, chính VNCH, thao túng trấn lột áp bức từ lĩnh vực tinh thần đến vật chất, từ con người cho đến đất đai nhà cửa khiến cho mổi gia đình miền nam đều phải đau thương, chia lìa, tan nát, khổ đau, bần cùng, và uất hận. Sự trả thù một cách tàn độc như vậy xin hỏi quý vị, đã đủ chưa và bao giờ mới chấm dứt?

Quý vị tự ý cho Trung Cộng vào khai thác Boxit ở Tây nguyên, quặng mỏ nguyên tử Uranium ở Nông Sơn, Quý vị kêu gọi ngoại quốc đầu tư mở công nghệ, kỹ nghệ một cách cẩu thả vô trách nhiệm. Quý vị có biết rằng hiện nay Việt Nam là một bãi rác độc hại đầy chất thải nguyên tử đang chôn dấu hay không? Chính những chất độc nầy đã làm ô nhiễm môi trường sinh sống của toàn dân cả Nước. Củng chính quý vị đã dựng nhà tù nhiều hơn trường học, kinh tế lụn bại, tham nhũng lan tràn, hố giàu nghèo quá cách biệt, xã hội băng hoại, văn hóa thụt lùi..v..v để cho người dân phải sống trong bần cùng, lầm than tủi nhục. Quý vị có nghe tiếng than oán đã thấu trời xanh, có thấy nổi đau khổ đã đến tận cùng, và có biết dân tộc nầy đang đứng bên bờ thảm họa diệt vong?!!!

Hơn 34 năm nay, chúng tôi nằm gai nếm mật, đau đớn, nhục nhã, ăn năn thống hối với tổ quốc về lổi lầm của chúng tôi là để đất nước nầy rơi vào tay Cộng Sản, gây thãm họa cho cả dân tộc. và Chúng tôi, Việt Nam Cộng Hòa chưa hề lên tiếng với quý vị hay có một hành động nào đối với quý vị. Vì có nhiều lý do lắm. Nhưng thời gian thắm thoát trôi qua, là một cơ hội cho quý vị có thể xây dựng một Nước Việt Nam hùng cường văn minh tiến bộ vì độc lập tự do ấm no hạnh phúc như quý vị đã tuyên truyền, khích động nhằm đưa đẩy toàn dân vào cuộc chiến tranh tương tàn cốt nhục, dùng củi đậu nấu đậu, để người Việt giết người Việt.

Nhưng sự thật quý vị đã bất tài, bất lực khiến cho mọi người đều hoàn toàn thất vọng, và càng thất vọng hơn nữa là quý vị đã tự ý chuyển nhượng đất đai, lãnh thổ, lãnh hải cho Trung Cộng. Xin hỏi quý vị lấy tư cách gì mà bán giang sơn gấm vóc của tổ tiên cha ông đã từng đổ máu hy sinh để gìn giữ và bảo vệ. Quý vị có biết rằng ngay cả Thế giới cũng đã nhìn nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc lãnh thổ Việt Nam liên tục từ nhiều thế kỷ trước khi Pháp xâm chiếm Việt Nam. Hai quần đảo nầy là của vương quốc An Nam từ thế kỷ thứ 15, cũng như đã được chứng minh trong bản đồ Hồng Đức dưới đời vua Lê Thánh Tông (niên hiệu Hồng Đức 1460-1497), được nhật báo Batavia của Công ty Đông Ấn Hòa Lan xuất bản năm 1637, được ghi chép trong nhật ký hàng hải của thương thuyền Amphitrite của Pháp năm 1701, ..v..v… Ngay cả văn kiện quan trọng nhất là Hòa Ước Thiên Tân ký năm 1885 giữa chính quyền bảo hộ của Pháp và Triều Thanh của Trung Hoa nhìn nhận quyền bảo hộ của Pháp Quốc đối với Việt Nam mà lãnh thổ thời đó đã bao gồm Hoàng Sa và Trường Sa. Sau đệ nhị thế chiến, khi Việt Nam thu hồi độc lập năm 1948, quần đảo Hoàng Sa thuộc xã Hòa Long, Quận Hòa Vang, tỉnh Quảng Nam, còn Trường Sa thuộc xã Phước Hải, Quận Đất Đỏ, tỉnh Phước Tuy.

Trong lúc Pháp bàn giao quyền hành cho Quốc Gia thì Đảng Cộng Sản quý vị lại rút vào mật khu tổ chức kháng chiến để cướp chính quyền theo chỉ thị bành trướng đệ tam quốc tế của Nga Xô. Khi Hiệp định Geneve được ký kết năm 1954 chia đôi đất nước, Hoàng Sa và Trường Sa ở phía Nam của vỹ tuyến 17, vẩn trực thuộc hai tỉnh Quảng Nam và Phước Tuy của Việt Nam Cộng Hòa thì Đảng Cộng Sản của quý vị đã trân tráo cướp công kháng chiến thanh toán thủ tiêu các tổ chức Đảng phái Quốc gia yêu nước để đem miền bắc vào ách xích xiềng chủ nghĩa xã hội, rồi sau đó quý vị vẩn tìm cách xâm nhập người và vủ khí trắng trợn xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa.

Xin nhấn mạnh với quý vị rằng ngay chính Trung cộng cũng đã ký cả ba văn kiện Hiệp Định Geneve 1954 (chia đôi Việt Nam và giao Hoàng Sa và Trường Sa cho VNCH). Hiệp Định Ba Lê và Định ước quốc tế năm 1973 với tư cách là thành viên của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc, và với tư cách nầy chính Trung Cộng cũng có trách nhiệm bảo đảm thi hành nghiêm chỉnh hai hiệp định Geneve và Ba Lê. Thế mà họ đã lợi dụng thỏa hiệp ngưng bắn, huy động toàn bộ lực lượng áp đảo Hải Quân VNCH tiến chiếm Hoàng Sa vào ngày 19/1/1974. Đây là một bằng chứng xâm phạm của Trung Cộng. Vì trước đó chưa bao giờ Trung Cộng phản đối chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo này, kể cả trong kỳ Hội Nghị Hòa Bình ở San Francisco năm 1951, khi Thủ Tướng Trần Văn Hữu của Quốc Gia Việt Nam chính thức xác nhận chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và trường Sa bị Nhật Bản chiếm đóng trong đệ nhị thế chiến, nhờ đó mà đã được Hội nghị quốc tế mặc nhiên công nhận chủ quyền không thể chối cải của Việt Nam.

Cho đến nay Trung Cộng đã ngày càng lấn lướt thôn tính dần dần đất đai lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam, một cách có hệ thống với sự thỏa thuận của quý vị. Họ dùng tàu chiến khiếu khích hăm dọa, thậm chí còn bắn giết đánh đập ngư dân Việt Nam, tịch thâu của cải, phạt vạ ngay chính trên lãnh hải của Việt Nam là một điều hết sức phi lý không thể chấp nhận được. Thế nhưng tại sao quý vị lại im lặng một cách yếu hèn khiếp nhược. Quý vị đã từng hung hăng tuyên bố đại thắng mùa xuân, phất cao ngọn cờ đầu giải phóng dân tộc, chủ nghĩa Karl Marx – Lê Nin bách chiến bách thắng, Việt Cộng là đĩnh cao trí tuệ loài người. Quý vị cũng lớn tiếng cho rằng đã từng đánh đổ thực dân Pháp , đánh đổ Đế Quốc Mỹ xâm lăng và đánh đổ bọn bành trướng Bắc Kinh xâm lược bây giờ sao quý vị lại nhẫn tâm làm ngơ, im lặng trước những nổi thống khổ của ngư dân Việt Nam nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung ? hay là quý vị xem những ngư dân nầy là nhân dân Việt Nam Cộng Hòa mà quý vị xâm chiếm vào thời điểm 30/4/1975. và bỏ đi mặc kệ chúng nó ???

Tạm gát tất cả những hận thù chồng chất mà quý vị đã gây ra cho dân tộc Việt Nam. Trước thềm năm mới và trước nguy cơ thảm họa diệt vong của cả dân tộc, cho dù có nại lý do nào đi nữa, thì trách nhiệm hiện nay của quý vị là phải bảo vệ mãnh đất của tổ tiên cha ông ngàn đời truyền lại. quý vị không thể lấy tư cách gì để chuyển nhượng dâng hiến hay để mất vào tay ngoại xâm, xin đừng để dân tộc Việt Nam nầy phải chịu đau đớn lầm than tủi nhục thêm nữa. Quân đội nhân dân anh hùng của quý vị giờ nầy đang ở đâu ? Tại sao Trung Cộng dùng bạo lực sức mạnh để giết dân mình, ngang nhiên xâm phạm lãnh hải, lãnh thổ, mà quý vị vẩn nhắm mắt làm ngơ không nghe, không biết, không thấy. Quý vị phải lập tức đưa vấn đề Trung Cộng bắt bớ đánh đập tịch thâu tàu bè của ngư phủ Việt Nam ra trước Công ước Liên Hiệp Quốc về luật biển mạnh dạn tố cáo những vi phạm của Trung Cộng. Quý vị còn có tư cách là một thành viên không thường trực của Liên Hiệp Quốc nữa, sao không đưa vấn đề nầy vào nghị trình thường lệ để yêu cầu Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc can thiệp. Quý vị cũng có thể thách thức Trung Cộng cùng ra trước Tòa Án Quốc Tế chứng minh chủ quyền của họ trên hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam từ bao đời nay. 3 điều nói trên mà quý vị cũng không dám làm để cứu nguy dân tộc, thì quý vị có dám can đãm trã lại quyền lực cho nhân dân bằng cách dân chủ hóa đất nước hay không. Vì chỉ có dân chủ thật sự (như các nước tự do dân chủ tiến bộ trên thế giới hiện nay) mới có thể đoàn kết dân tộc, mới có thể tập trung được sức mạnh để chống xâm lăng có hiệu quả.

Tình thế hiện nay, vô cùng cấp bách, quý vị sẽ trở thành thiên cổ tội nhân, lưu xú sử xanh ngàn đời của dân tộc Việt Nam nếu để đất nước nầy, dân tộc nầy, rơi vào vòng kiềm tỏa nô lệ của Trung Cộng. Chính quý vị phải chọn con đường mất Đảng, mất Nước hay mất Dân Tộc và quý vị phải biết rằng quan trọng nhất là để mất dân tộc vì mất dân tộc là mất tất cả, phương cách cuối cùng để lập công chuộc tội với tổ quốc và hưởng sự khoan hồng của dân tộc là chính quý vị phải buông dao đồ tể trã lại những gì của Việt Nam Cộng Hòa cho nhân dân Việt Nam Cộng Hòa.

Nói ít hy vọng quý vị hiểu nhiều. Thời gian như bóng câu qua của sổ. Vì thấy trước hiểm họa của đất nước và dân tộc. Chúng tôi, quân dân cán chính của Nước Việt Nam Cộng Hòa không thể ngồi yên để nhìn những phút giây hấp hối của dân tộc. Chúng tôi nghiêm khắc cãnh cáo quý vị vì tổ quốc lâm nguy thất phu hữu trách. Miền Nam Việt Nam vẩn còn đó, quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa vẩn còn đó và đất nước Việt Nam Cộng Hòa vẩn còn đó trên công pháp quốc tế và thực trạng hiện nay, Chúng tôi sẽ tiến hành bằng mọi phương cách để khôi phục và bảo vệ đất nước bằng bất cứ giá nào. Quý vị phải biết rằng, Lịch sử không bao giờ ngừng lại, thời gian cũng đã chứng minh đâu là chính nghĩa và sự thật. hồn thiêng sông núi của tổ tiên ngàn đời dân tộc Việt sẽ chứng giám và phán xét.

Sau cùng nhân dịp đầu năm mới, một lần nữa chúc quý vị có những quyết định sáng suốt, can đãm để cứu nguy cho tổ quốc trước khi quá muộn.

Chào quý vị.

Thay Mặt Chính Phủ Lưu Vong Việt Nam Cộng Hòa

NGUYỄN VĂN CHỨC

Tuấn Phan-13 sự kiện phá họai NVHN của Băng Đảng Mafia Việt Tân và Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giặc Thầy Chùa

13 sự kiện phá họai NVHN của Băng Đảng Mafia Việt Tân và Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giặc Thầy Chùa Giáo Hội PGVNTN.

Đụng đến Hạm Công Binh Nguyễn Văn Chức là chạm nọc bọn Băng Đảng Mafia Việt Tân tức bọn Mặt Trận Kháng Chiến Bịp Hoàng Cơ Minh. Tên Hoàng Cơ Minh nầy viết tắt là HCM cũng là viết tắt của Ác Hồ Nguyễn Phản Quốc, cũng áo bà ba, quấn khăn rằng y chang! Tới giờ nầy mà còn có những tên tôn thờ "Thiên Cổ Tội Nhân" Hoàng Cơ Minh, đồng chí của Sư Cộng rậm râu thưa tóc Quảng Độ, bên đời bên đạo cùng bịp bợm thế gian tiếp tay Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam thì thảo nào sức mạnh chống Cộng của NVHN khó có thể duy trì, vững vàng được.

Hỏi tên Nguyễn Văn Chức có phải hắn đã từng cuỗm cả trăm ngàn đô la của VNQDĐ, chia sớt một phần cho Tiến sĩ mả mẹ Cao Thế Dung, chạy sang Thái Lan du hí, rồi kẹt bên đó đến nổi vợ chết ở Mỹ mà hắn không về lo tang lễ được! Chuyện nầy hấp dẫn lắm bà con ạ, có dịp sẽ kể ra!

Nếu rà sóat lại (review) chúng ta sẽ thấy Băng đảng Mafia Việt Tân và Băng đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giặc Thầy Chùa Giáo Hội PGVNTN có các hoạt động hợp hỗ trợ cho nhau, đều làm lợi cho CSVN, nhằm chung mục đích QUẤY RỔI, PHÂN HÓA và PHÁ HỌAI cộng đồng NVHN về hai mặt Chính Trị và Tôn Giáo. Thí dụ điển hình:

1. Ngày Quốc Khánh Việt Nam là “ngày Giỗ Tổ Hùng Vương mùng 10-3 Âm lịch”.

2. Freedom March diễn ra vào Ngày Quốc Hận 30-4.

3. Chủ trương hai lá Cờ Vàng và Cờ Đỏ đề huề ở hải ngọai.

4. Lập “VNCH Foundation” (Lý Tòng Bá, Chủ tịch), cái gọi là “Chính phủ Lưu Vong VNCH” (Nguyễn Văn Chức thay mặt)

5. Chia buồn cái chết của hai VC gộc Hòang Minh Chính (Việt Tân Hòang Duy Hùng) và cái chết của VC gộc Nguyễn Hộ.

6. Nặn ra “Phong Trào Quốc Dân Đòi Trả Tên Saigon” do LM Việt Tân Nguyễn Hữu Lễ cầm đầu.

7. DVD “Sự Thật về Hồ Chí Minh” do LM Việt Tân Nguyễn Hữu Lễ đứng tên nhằm xóa đại tội Phản Quốc của tên Ác Hồ nầy.

8. Lời Kêu Gọi Biểu Tình Tại Gia Bất Tuân Dân Sự ngày 29-3-2009 của Quảng Độ thay miệng VC với Mục Tiêu thứ 3 là chiêu dụ NVHN hòa hợp hòa giải, đầu hàng CSVN, được thực hiện qua Đại Hội Việt Kiều ngày 20-11-2009. Lời Kêu Gọi nầy được sự ủng hộ nhiệt liệt của Băng Đảng Mafia Việt Tân.

9. Giáo Hội PGVNTN tự bể ra các mảnh như Phật Giáo Việt Nam (quốc doanh), Về Nguồn, Liên Châu, Già Lam v.v… đều là hình thức ĐÁNH BÀI NHIỀU TỤ mà CHỦ CÁI là Ban Tôn Giáo Cộng Sản Hà Nội.

10. Dung dưỡng, thu nạp những tên Cư sĩ và Sư Phá Giới, dâm đãng như Quảng Độ (râu tóc) Phước Huệ (với tín nữ Diệu Đức ở Úc), Pháp sư Giác Đức (vợ 3 con), Chánh Lạc (bóp vú sờ mông tín nữ Hồ Thị Thu), Hộ Giác (ăn mặn, tình ái lăng nhăng), Võ Văn Ái (phản bội vợ), Ỷ Lan – Penelope Faulkner (cướp chồng người).

11. Lập ra cái gọi là “Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo” để đánh lạc hướng dư luận về tội lỗi của bọn Giặc Thầy Chùa GH/PGVNTN vì Phật Giáo (Đức Phật và Giáo Lý) từ 25 thế kỷ nay đâu có suy đồi, tệ hại gì mà bọn chúng đòi… “chấn hưng”?

12. Phát động phong trào giải tội là Sư Cộng Sản cho bọn Giặc Thầy Chùa lãnh đạo GH/PGVNTN (tiếp thân Giáo Hội Ấn Quang) từng tiếp tay VC phá nát VNCH bắt đầu từ thích Trí Quang…, phớt lờ tội ác của thích Đôn Hậu trong Tết Mậu Thân 1968 tại Huế…

13. Củng cố, phát triển cơ sở hạ tầng Giáo Hội PGVNTN ở hải ngọai, đặc biệt tăng cường họat động tuyên truyền thông tin của cái loa Quốc Tế ở Paris của cán bộ thông tin VC Võ Văn Ái (qua Nghị Quyết 9 điểm họp ở chùa Điều Ngự).

Tóm lại, Băng Đảng Mafia Việt Tân và Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giặc Thầy Chùa Giáo Hội PGVNTN đều có các họat động tương tự, hỗ trợ cho nhau nhằm BA MỤC TIÊU CHÍNH:

- Gây chia rẽ quan điểm, chủ trương cốt ý tạo hai phe kẻ bênh vực người chống đối lẫn nhau trong hàng ngũ NVQG hải ngọai.

- Bày ra những mục tiêu họat động giả tạo hay bất khả thi nhằm tuyên truyền và quấy động dư luận, đánh lạc hướng mục tiêu thật là làm lợi cho CSVN ở trong nước và hải ngọai.

- Xâm nhập khống chế các tổ chức cộng đồng NVHN và xây dựng màng lưới cơ sở hạ tầng tại các nơi trọng điểm ở hải ngọai như Hoa Kỳ, Tây Âu và Úc.

Những năm gần đây hai Băng Đảng Mafia Việt Tân và Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giặc Thầy Chùa Giáo Hội PGVNTN lại được sự tham gia tiếp sức của Băng Đảng Bịp Bợm Chú Chánh, tạo thành BA MŨI GIÁP CÔNG làm xói mòn tiềm lực chống Cộng của NVHN ngày càng trầm trọng hơn.

Tuấn Phan