Monday, January 16, 2012

Đến Cuộc Thảm Sát hay Tiểu Diệt Chủng Huế 30/01/1968 :




Đến Cuộc Thảm Sát hay Tiểu Diệt Chủng Huế 30/01/1968 :
Và đó cũng là trường hợp của những người chủ chốt trong Mặt trận Giải phóng miền Nam đã tiến hành một cuộc Tiểu Diệt chủng Huế, mà chính họ đa phần cũng là người bản xứ. Trong Tập 1của “Tài liệu và Chứng từ” do Khối 8406 sưu tập 40 bài viết của nhiều tác giác khác nhau về Mậu Thân 1968 và Cuộc Thảm Sát tại Huế trên quanvan.net, cho người đọc cảm nhận được rất nhiều hình ảnh đau thương của cuộc chiến mà chính anh chị em cùng dòng giống đã “tận lực” tiêu diệt lẫn nhau một cách không thương tiếc hơn là đối với kẻ cựu thù ngoại bang Bắc phương. Thảm trạng Huế là một tủi nhục chung cho cả dân tộc Việt, nhưng trong khi đó những người từng tham gia trong chiến dịch đó, cho đến ngày hôm nay (2012) vẫn xem là đó một “chiến công” vinh quang. Dù tuổi đời của họ sẽ chấm dứt nay mai, vẫn không đủ can đảm len lén ngẩng đầu đối mặt một lần vị Thẩm phán Cuối cùng. Ngược lại, họ vẫn cố tình ngụy biện, che đập bàn tay đẫm máu đồng bào vô tội qua những bài viết, hầu trốn tránh bản án “tội phạm chiến tranh” trước dư luận hôm nay và mãi sau nầy_ như trường hợp Nguyễn Đắc Xuân trong loạt hồi ký Huế – Những Tháng Ngày Sục Sôi, bắt đầu từ 5/01/2012 trên tuoitre.vn. Chúng chứa đựng một dòng sử đục ngầu phiến diện để biện minh cho “công trạng” sát thủ và “vinh danh” cá nhân hèn mọn.
Trong bài viết “Biến cố Tết Mậu Thân” của Đinh Lâm Thanh trong Tập 1 của “Tài liệu và Chứng từ”, có nêu rõ những tội phạm chiến tranh như sau :
“Vừa chiếm được Huế, cs Bắc Việt đã vội vàng thành lập hai tổ chức hành chánh và hành động.
          · Về Hành chánh : cộng sản Bắc Việt chỉ thị cho những tên cs chính gốc nằm vùng tại nhà Nguyễn Đóa là Hoàng Kim LoanHoàng LanhNguyễn Trung Chính,Nguyễn Hữu VânPhan NamNguyễn Thiết… đưa những người địa phương ra lập các tổ chức hành chánh :
                    – Chính quyền cách mạng tại Huế giao cho Lê Văn HảoĐào Thị Xuân Yếnvà Hoàng Phương Thảo.
(Xin nói riêng về ông Lê Văn Hảo : là giáo sư Đại học Huế, người Công giáo, không có tên trong danh sách tham gia các phong trào tranh đấu của Phật giáo. Do đó sau 1966 ông vẫn được tiếp tục dạy Đại học Văn khoa Huế. Nhưng sau đó cũng bị cảnh sát bắt vì đã để cho sinh viên theo cộng sản xử dụng nhà riêng in ấn và phát hành báo chống Mỹ, ủng hộ sộng sản. Sau đó ông được thả về trước Tết mấy ngày thì được cs đưa lên làm Chủ tịch Liên minh Dân chủ Dân tộc Hòa bình. Sau năm 1975 được Cộng sản thưởng công cho chức Trưởng ty Thông tin Văn hóa Bình-Trị-Thiên, chứ không được vào quốc hội như Thích Đôn Hậu và bà Nguyễn Đình Chi. Nhân dịp đi Australia, Lê Văn Hảo trốn qua Pháp và xin tỵ nạn tại đây.)
                    – Liên Minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ Hòa bình do Lê Văn Hảo làm chủ tịch, thượng tọa Thích Đôn Hậu, Bà Nguyễn Đình Chi làm phó chủ tịch và Hoàng Phủ Ngọc Tường làm tổng thư ký.
          Tay sai gây nên tội ác như Hoàng Phủ Ngọc TườngHoàng Phủ Ngọc Phan,Nguyễn Đắc XuânNguy ễn th ị Đoan Trinh, Tôn Thất Dương Tiềm… là những tên nằm vùng, từ năm 1963 đến 1966, tham gia trong phong trào tranh đấu của Phật giáo và chạy vô bưng khi phong trào nầy bị đàn áp. Nhân vụ Tết Mậu Thân chúng trở lại hoạt động và gây tang tóc cho Huế.
        · Về Hành Động : Do tên Lê Minh, đại tá, trưởng ban An Ninh Khu Ủy Trị-Thiên chỉ huy toàn bộ, Tống Hoàng Nguyên và Nguyễn Đình Bảy Khiêm là đảng viên Cộng sản Bắc Việt chỉ huy các tên Hoàng Phủ Ngọc TườngHoàng Phủ Ngọc Phan,Nguyễn Đắc XuânTôn Thất Dương TiềmTrần Quang LongPhan Duy Nhân đi lùng bắt, thủ tiêu những người mà chúng cho là “ác ôn”, “có tội với nhân dân”. Nhưng thật ra là thường dân Công giáo vô tội, những người trước đó có thù oán cá nhân với nhau và quân cán chính đang nghỉ phép để ăn Tết với gia đình.”
Thêm vào danh sách những nhân vật “nổi bật’ trong cuộc Tiểu Diệt Chủng Huế bắt đầu từ ngày mồng một Xuân Mậu Thân 68, không thể không “nhớ” đến hai hạng “nữ sát thủ” dù mới tập sự nhưng khá nhuyền nhẫn với ngón tay lẫy cò súng mà mặt lạnh như băng, vào những người dân cô thế bị trói chặc bằng dây kẻm gai. Theo Trịnh Công Sơn the Unknown Trịnh Công Sơn của Liên Thành, trên vietnamsaigon.multiply.com, đó là :
Nguyễn Thị Đoan Trinh, Sv Dược Khoa Đại Học Sài gòn, sát thủ Mậu Thân 1968.Y thị trực diện đeo băng đỏ, nổ súng, hạ sát rất nhiều người. Thoát ly ngay sau cs bại trận Mậu Thân.
 Bà Đào Thị Yến, tức Bà Thuần Chi, nguyên Hiệu trưởng trường nữ trung học Đồng Khánh và cũng là tình nhân của Thích Đôn Hậu. Thoát ly ra Bắc cùng với Thích Đôn Hậu, sau Mậu Thân, cùng với Giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm. Giáo sư Lê văn Hảov.v.”
Và cũng trong Tập 1 với bài Tết Mậu Thân 1968 của Trọng Ðạt, cho biết thêm như sau :
“Theo tác giả Elje Vannema, trong bài “Thảm Sát Huế Mậu Thân”, bọn Mặt trận Giải phóng lo phần chính trị, họ ghi tên hầu hết mọi người, chú trọng đàn ông, chia thành phần công chức quân đội, thường dân… Theo tác giả, quân chính qui Bắc Việt và quân Mặt Trận lo phần quân sự tác chiến, bọn Mặt trận nhất là những cán bộ nằm vùng địa phương lo việc chính trị, xử án, thủ tiêu, bắn giết… họ muốn bắt ai, muốn giết ai thì giết có khi không cần lý do… Cuộc tàn sát tại Huế do cán bộ cs nằm vùng và Mặt Trận Giải Phóng tiến hành.”
vị thaarmm phán vị thaarmm phán   vị thaarmm phán
 (Hoàng Phủ Ngọc Tường)         (Hoàng Phủ Ngọc Phan)          (Nguyễn Đắc Xuân)   vị thaarmm phán vị thaarmm phán
(Nguyễn thị Đoan Trinh)               (Bà Nguyễn Đình Chi)    
vị thẩm phán\

      (Lê Văn Hảo)         
    vị thẩm phán   vị thẩm phán
(Thích Đôn Hậu và Tôn Thất Dương Tiềm tại MôngCổ 1969)            (Thích Đôn Hậu)
vị thẩm phán  vị thẩm phán
 (Trần Quang Long)                (Phan Duy Nh ân) 
vị thẩm phán                                                                                                                                                                                                         (Nguyễn Đính (Trần Vàng Sao))
Như vậy đã quá rõ ràng, chính những nhân vật trong cái gọi là Mặt trận Giải phóng miền Nam, cũng là những người hàng xóm láng giềng, bạn bè quen biết trong trường, ngoài chợ từ đầu ngõ đến cuối ngõ, đã nhẫn tâm lên danh sách thủ tiêu họ bằng cách dùng cuốc đập đầu, dùng dao, lưỡi lê đâm chém, tra tấn hoặc chôn sống v.v. để tiết kiệm đạn dược trong cuộc chống trả tháo chạy. Và trên đây chỉ là một số hình ảnh của những nhân vật tiêu biểu (2), chủ chốt đích thân chỉ huy hoặc/và ra tay sát thủ mà trong suốt cuộc đời còn lại của họ chưa bao giờ nói lên một lời tạ lỗi những linh hồn oan ức. Tuy nhiên, dù muốn dù không, dù những vị Thẩm phán trong chế độ cs đương thời cố tình nhắm mắt làm ngơ trước tội ác chiến tranh của họ, chắc chắn họ sẽ phải đối mặt với Vị Thẩm phán Cuối cùng.
Trong tờ báo Time ra ngày 31/10/1969, có bài tường thuật chi tiết về Cuộc Thảm Sát Huếqua những cuộc tìm kiếm và khai quật những nấm mồ tập thể mà Thích Đôn Hậu hay Nguyễn Đắc Xuân cũng khó thể tưởng tượng nổi về “thành tích” quá vĩ đại của họ, đến nổi :
“Ký giả Stewart Harris của báo Times tại Luân Đôn cực lực phản đối qua trang đầu với hàng chữ lớn nhan đề “Chính sách Hành quyết Tập thể tại Huế”. Ký giả Yves Gautron của báo Minute viết : “Không thể tha thứ đuợc hành vi man rợ của Cộng sản Việt Nam đã sát hại những dân vô tội tại Huế”. Thanh niên Pháp đã tổ chức một cuộc biểu tình tại công trường Ternes lên án các hành động dã man của Cộng sản Việt Nam ở Huế.”(Trích từ Xuân Nhớ Huế Mậu Thân 68 Nén hươngLòng Tưởng niệm, của Hồng Lĩnh)
Hay Cố Đô Kinh Hoàng của Elje Vannema, Thảm sát tại Huế của Douglas Pike, v.v. Con số người dân bị thảm sát, theo “Ai đã Giết người Dân Huế?” Câu hỏi 40 Năm chưa Trả lờicủa Thiện Giao, phóng viên RFA, 2/02/2008, cho biết :
“Người ta ước tính vào khoảng 6,000 người. có nhà báo ước tính 5,000. Chúng tôi chocon số 5 đến 6 ngàn là không sai lệch lắm đâu” (Nguyễn Lý Tưởng, cựu Dân biểu khu vực Thừa Thiên)”
Và trên en.wikipedia.org, trong Massacre at Huế cũng xác nhận khoảng con số đó, mặc dù theo Thảm sát Huế Tết Mậu Thân, trên vi.wikipedia.org, đưa ra con số của Gareth Porter, một nhà báo Hoa Kỳ thân cộng, để ngụy biện hầu giảm nhẹ tội ác chiến tranh của Việt cộng_  nhưng trong đó cũng nhắc đến con số mà Douglas Pike nhìn nhận trong thống kê là 7,600 người.
vị thẩm phán
(Nơi ẩn chứa cán bộ và vũ khí)
\  vị thẩm phán
(Để chuẩn bị một cuộc Tiểu Diệt Chủng Huế 1968)
vị thẩm phán
(Những hình ảnh khó phai mờ khi mà tội phạm chiến tranh vẫn được tán tụng bởi Cộng sản)
 vị thẩm phán
(Được ra mắt ngày 17/07/2011) (3)
Qua cuộc thảm sát ở Huế, có thể rút ra vài nhận xét từ cái nhìn của đảng csvn và Việt cộng như sau :
a_ Sự trút hận vào dân sau cuộc Tổng Khởi Nghĩa thất bại nặng nề của cộng sản
b_ Cuộc thanh trừng vì ghen ghét cá nhân, cũng như để thoả mản sự thù ghét những gia đình có ít nhiều liên hệ với chính quyền Việt Nam Cộng Hòa.
c_ Dằn mặt người dân miền Trung và Nam, những ai có ý chống lại cộng sản miền Bắc hay Việt cộng nằm vùng.
d_ Dự định một âm mưu tuyên truyền cho dân Bắc nhằm vu khống bom đạn của Mỹ ngụy tàn sát dân lành Huế.
e_ Tạo nên sự phẫn nộ trong dân Bắc nhằm lợi dụng sự quyết tâm liều mạng hy sinh hơn của họ cho cuộc chiến tiếp theo.
f_ Tạo nên sự phẫn nộ trên thế giới, nhất là trong đất nước Hoa Kỳ, qua hậu quả của một cuộc chiến Việt Nam mà Hoa Kỳ đang tham dự.
g_ Ngầm hứa hẹn một cuộc chiến toàn diện khác mà dân miền Trung, Nam không dám “phản động”.
Dù có những chứng cớ, và ngay cả bằng chứng sống, nhưng csvn đương thời vẫn cố tình xoa tay, chối quanh với những lý lẽ từ ngờ nghệch nực cười đến tàn nhẫn lạnh lùng. Có lẽ cũng vì bởi con người cộng sản luôn hãnh diện với quan niệm vô thần, nên đối với họ : cuộc sống là phải tranh giành, chiếm lấy bằng cách triệt tiêu đối thủ hay kẻ đáng nghi ngờ dù là vô nhân đạo nhất. Nhưng họ quên rằng, Đấng tạo hóa nào đó đã tạo nên những cha đẻ của chủ nghĩa cộng sản, chớ không phải ngược lại. Và cái thuyết “Duy vật Biện chứng” chỉ là thứ lý lẽ để bào chữa cho những tội ác, xúi giục con người cứ thản nhiên nhúng tay vào máu đồng loại để giành, để đoạt vật chất mà họ cho là cứu cánh của cuộc sống. Tuy nhiên, con người cộng sản cũng phải chết, dù họ cố gượng gạo tưởng tượng là bất tử qua thể cách ướp xác những lãnh tụ cộng sản. Đó là con đường bắt buộc mọi người phải đi qua, và phải đối mặt với Vị Thẩm phán Cuối cùng; không ngoại lệ cho bất kỳ cá nhân nào dù là con người cộng sản vô thần. Khi đứng trước ngưỡng cửa tử, không ai không cảm thấy lo âu_ nhất là những kẻ trót vây nợ máu, hay lời nguyền của người đời_ vì vậy họ thường trấn an mình bằng cách viết hồi ký như là cách trút vội gánh nặng cuộc đời để lại hậu thế những thông tin ẩn kín, hoặc phân giải, phân bua, tránh né sự thật, ngụy biện đánh bóng vinh quang chính mình trong sự cố gắng cuối cùng đè nén cảm giác lo sợ nhất từ quá khứ hiện về_ như những trường hợp của giới cộng sản, hay điển hình là Nguyễn Đắc Xuân_ để có đủ ít gì can đảm chấp nhận sự nghiệt ngả không thể tránh được khi làm người.
———————————————————-
Chú Thích :
1_ MRND (tiếng Pháp: Mouvement Républicain National pour la démocratie et leDéveloppement,) Phong trào Cộng hòa Quốc gia vì Dân chủ và Phát triển : là đảng cầm quyền chính trị của Rwanda 1975-1994 dưới thời Tổng thống Juvenal Habyarimana. Nó được thống trị bởi sắc tộc Hutus, đặc biệt là từ khu vực nhà của Tổng thống Habyarimana ở phía Bắc Rwanda. Đảng nầy được thành lập vào năm 1975 như một Phong trào Cách mạng Quốc gia về Phát triển. Từ năm 1975 đến năm 1991, MRND là đảng chính trị hợp pháp duy nhất trong cả nước, và tất cả công dân đều được yêu cầu trở thành đảng viên. Nó được mô hình hóa một cách lỏng lẻo theo đảng Cộng sản ở Trung Quốc và Bắc Triều Tiên, với cấu trúc thể chế song song với những cấu trúc chính phủ ở mỗi cấp, xuống đến các bộ phận và khu vực. Tên của đảng được thay đổi sau sự hợp pháp hoá của các đảng phái chính trị đối lập vào năm 1991.
Sau khi cuộc xâm lược RPF vào năm 1990, những đảng viên MRND sáng lập tạp chí Kangura. Cánh thanh niên của đảng, được gọi là Interahamwe, sau đó phát triển thành mộtnhóm dân quân đóng một vai trò quan trọng trong cuộc diệt chủng năm 1994. Sau cái chết của Tổng thống Habyarimana vào tháng 04/1994, những phần tử theo đường lối cứng rắn của đảng nằm trong số những kiến trúc sư trưởng của cuộc diệt chủng Rwanda. Sau khi Rwanda bị chinh phục bởi đối thủ thuộc sắc tộc Tutsi thống trị Mặt trận Rwanda Yêu nước được dẫn dắt bởi Paul Kagame, đảng MRND bị trục xuất khỏi quyền lực và đặt ngoài vòngpháp luật.
Liên minh Quốc phòng Cộng hòa đóng một vai trò lớn trong cuộc diệt chủng Rwanda, là một phe theo đường lối cứng rắn của đảng MRND, trở thành một đảng phái riêng biệt. (Theo en.wikipedia.org, National Republican Movement for Democracy and Development).
2_ Trong bài viết Trịnh Công Sơn the Unknown Trịnh Công Sơn của Liên Thành có nhắc đến một danh sách dài của những Việt cộng nằm vùng ở Huế. Nhân tiện sao in lại hình ảnh hiếm có nầy :
vị thẩm phán
(…Đồng bào Sài Gòn bắt đầu ghê tởm Trịnh Công Sơn từ sau buổi anh lên đọc diễn văn khai mạc buổi xử bắn một thanh niên “có tội với cách mạng” (Washington Post 9/75)
3_ Buổi ra mắt sách Huế Thảm Sát Mậu Thân – Tội Ác của Đảng Cộng Sản VN  được ra mắt chính thức lần đầu tiên tại thành phố Seattle, Tiểu Bang Washington vào ngày 17/07/2011. Mọi chi tiết có thể liên lạc tại Chính Khí Việt 2009. Diễn Đàn Paltalk room DD NOITHANGNOITHAT
Hành Khất
(Visited 92 times, 52 visits today)
This entry was posted in Tài Liệu - Nguồn Gốc and tagged . Bookmark the permalink.

2 Responses to Vị Thẩm Phán Cuối Cùng : Lương Tâm

  1. avatarsv_yeunuoc says:
    doc xong t thay noi da ga.me lu~ cho. k co tu gi de? chui? t0*m? moi ng k muon nhu vay thi hay doan ket” di. toi muon hoi. cai ” phong trao toan dan cuu” nuoc” co that khong? ha moi nguoi
  2. avatarnguyễn dân việt says:
    Dùng sức manh uy hiếp lấy tiền của của người khác gọi là ăn cướp, giành giựt công lênh của người khác gọi là cướp công, tước đoạt snh mạng của người khác gọi là sát nhân. Cộng sản làm đủ mọi viêc để cướp công, cướp của, cướp đi sự sống của người dân lương thiện một cách vô lương tâm.
    . Vì lương tâm của con người bị lý thuyết cộng sản phá hủy không còn nữa. Và không còn chút lương tâm nào nên việt cộng làm đủ mọi việc tàn ác mà không hề có chút áy náy. Đáng sợ hơn nũa, cộng sản lại đưa việc cướp của giết người thành công trạng đáng được tuyên dương giống đúng như công việc của một đảng cướp chuyên nghiệp hay làm, gọi thành tích bất hảo, bất nhân bất nghĩa là vinh quang của đảng, là vinh dự của người đảng viên. Tòa án lương tâm của cộng sản thúc dục những đảng viên kiên quyết dùng bạo lực cách mang để diệt trừ những thành phần không theo đúng đường lối chủ trương của đảng . Vì lý tưởng cộng sản bất kể kẻ thù đó là cha , là mẹ, là anh em, là thân hữu đồng bào cùng chủng tộc, cùng màu da tiếng nói của mình họ cũng tàn sát không gớm tay. Lấy mục đích biện minh cho phương tiên nên họ bất chấp đạo lý không từ một thủ đọn tàn ác nào để đạt mục đích đã đề ra. Luật nhân quả, luật tứ ái công bằng của trời đát không dung tha những tội ác cộng sản đã gây ra cho con người. Cho dù tòa án lương tâm của những tên ác ôn cộng sản không tồn tại, tòa án lịch sử sẽ xét xử để trả lại công bằng cho con người, trả lại lương tâm cho nhân loại đã bị loài quỷ dữ cộng sản này phá hoại.
    Tòa án được con người lập ra để lý giải, để phân xử cho mọi người hiểu đâu là công lý. Còn với tội ác cộng sản mọi việc đều đã trở nên hiển nhiên không cân phải lý giải chi nữa. Đối với sự cố chấp, ngụy biện bất chấp mọi lý lẽ, sự thật dù đã được phơi bày công sản không bao giờ chấp nhận tội lỗi. Cho nên không nhất thiết phải đôi co với những hạng người như thế. Chúng ta phải thực thi những gì công lý đòi buộc phải làm là đưa bọn quỷ đỏ cộng sản ra khỏi thế giới này, cách ly chúng khỏi cảnh sống của loài người chúng ta,cho chúng đén cõi ta bà của riêng chúng nơi thiên đường của lý tưởng công sản hằng mong muốn xây dựng. Để chúng hiểu thế nào là địa ngục trần gian. Loài giòi bọ này không đáng để chúng ta thương cảm.

No comments:

Post a Comment