Tuesday, October 5, 2010

thanhuuphong2-Tên dao phũ Nguyễn Đắc Xuân xử bắn Trần Mậu Tý

Tue, 10/5/10, KHCTNCT-N.Ca <thanhuuphong2@...> wrote:
1- Nguyễn Đắc Xuân xử bắn Trần Mậu Tý.

Rạng sáng ngày mồng hai Tết, tại khu vực cửa Đông Ba thuộc Quận I thị xã Huế, đội An Ninh và tự Vệ của Nguyễn Đắc Xuân đã dẫn 6 nạn nhân ra đứng sắp hàng ngang úp mặt vào tường tại thượng thành ngay cửa Đông Ba. Nhiều nhân chúng đã kể lại cho ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên/ Huế rằng họ nhận diện được 2 nạn nhân trong 6 người nầy là:
- Ông chồng bà Nội thương gia, chủ tiệm xe đạp tại gần cuối đường Phan Bội Châu.
- Sinh viên Trần Mậu Tý.
Các nhân chúng cũng đã nhận diện được ngoài tiểu đội VC có mặt tại hiện trường, còn có Nguyễn Đắc Xuân, giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm, giáo sư Hoàng Văn Giàu.
Chính Nguyễn Đắc Xuân đã đích thân xử bắn Trần Mậu Tý, và giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm ra lệnh cho Tiểu đội VC xử bắn 5 nạn nhân kia.

Vậy Trần Mậu Tý là ai mà Nguyễn Đắc Xuân đã đích thân xử bắn?
Trần Mậu Tý chính là nhân viên tình báo của ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên/ Huế hoạt động trong lòng địch. Anh cũng là đảng viên đảng Đại Việt.
Trong suốt thời gian cuộc tranh đấu 1966, Trần Mậu Tý còn là sinh viên Đại học Huế. Khi Nguyễn Đắc Xuân theo lệnh Trí Quang và Trung Tá VC Hoàng Kim Loan thành lập 3 đại Đội Sinh Viên Quyết Tử, thì Trần Mậu Tý là một trong 3 đại đội Trưởng đại đội Quyết Tử. Trần Mậu Tý và Nguyễn Đắc Xuân là đôi bạn thân. Tuy là người quốc gia chân chính, nhưng Trần Mậu Tý rất nặng tình bạn. Trần Mậu Tý đã giúp Nguyễn đắc Xuân thoát hiểm, khỏi bị chúng tôi vây bắt khi Nguyễn Đắc Xuân đang trốn tại chùa Tường Vân đợi giao liên VC đưa lên mật Khu vào tháng 7/1966.
Trần Mậu Tý bất cẩn đã để lộ là nhân viên tình báo và là đảng viên đảng Đại Việt, nên khi đột nhập vào thành phố, không như người bạn nặng tình nặng nghĩa phía quốc gia, Nguyễn Đắc Xuân quyết tìm bắt ngay cho được Trần Mậu Tý và thẳng tay xả súng Ak 47 vào người Trần Mậu Tý. Trần Mậu Tý đã nhận lãnh cái chết thê thảm từ chính người bạn thân, người mà Tý vì tình cảm, đã giúp trốn thoát, nay trở về giết Tý. Câu nói “cứu vật, vật trả ơn, cứu nhơn, nhơn trả oán” quả không sai khi áp dụng cho bọn cộng sản.
Một nén hương lòng cho Trần Mậu Tý, một nhân viên tình báo của ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên/Huế, đã bỏ mình vì tận tụy với chính nghĩa VNCH, với đồng bào. Xin được vinh danh anh, cho dù là đã quá trễ. Bốn mươi mốt năm rồi Tý!

2- Giáo Sư Hoàng Phủ Ngọc Tường Chủ Tịch Tòa Án Nhân dân tại truờng Gia Hội Quận II thị xã Huế
Trong những ngày đầu chiếm Huế, Tống Hoàng Nguyên, trưởng Ban An Ninh Khu ủy Trị Thiên, cùng hai thành ủy viên Thành ủy Huế là Hoàng Kim Loan và Hoàng Lanh thiết lập Tòa Án Nhân Dân đầu tiên tại trường học Gia Hội, thuộc Quận II thị xã Huế. Ông Quan Tòa của tòa án nhân dân là giáo sư Hoàng Phủ Ngọc Tường. Hiện diện trong buổi đấu tố có Nguyễn Đắc Xuân, trưởng đoàn An Ninh Bảo Vệ Khu Phố, Hoàng Phủ Ngọc Phan, sinh viên y khoa, Nguyễn Thiết chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân Quận II, Nguyễn Bé, chủ tịch khu phố. Ngồi đằng sau là Hoàng Lanh và Hoàng Kim Loan, cùng tham dự và quan sát phiên tòa
Nạn nhân thuộc thành phần Công Chức, Quân Nhân, Cảnh Sát, trốn tại nhà, bị bắt. Ông tòa Hoàng Phủ Ngọc Tường xếp họ vào loại ác ôn.
Một số khác là cô nhi quả phụ, vợ con của anh em quân nhân, cảnh sát, Địa Phương Quân, Nghĩa Quân, cán bộ Xây dựng Nông Thôn đã tử trận. Tất cả những người nghèo khổ nầy, đi làm tạp dịch như dọn dẹp phòng ngủ, giặt quần áo v.v…cho lính Mỹ tại căn cứ Dạ Lê, Phú Bài hoặc ở cơ quan MAC-V kiếm sống, nuôi con. Số người này được ông tòa Tường xếp vào lọai làm việc cho tình báo Mỹ CIA.
Với những tội danh nêu trên, tất cả phải bị nhân dân anh hùng Thừa Thiên-Huế và Chính quyền Cách mạng trừng phạt đích đáng để làm gương. Đó là bản án tử hình!
Kết quả có 204 nạn nhân lãnh bản án tử hình. Tất cả bị chôn sống ngay tại chỗ, trong khuôn viên trường Gia Hội.
Tháng 5/1972 khi ty CSQG Thừa Thiên bắt được Trung Tá VC Hoàng Kim Loan, đích thân tôi và một số sĩ quan cảnh sát khác đã thẩm vấn y, và điều tra rất kỷ về Tòa Án Nhân Dân tại trường Gia Hội Quân II thị Xã Huế, thì Trung Tá VC Hoàng Kim Loan nói như sau:
“Tống Hoàng Nguyên , Hoàng Lanh và tôi hội ý với nhau. Lúc đầu có ý định đưa Nguyễn Đắc Xuân làm chủ tịch phiên tòa, nhưng sau đó chúng tôi chọn Hoàng Phủ Ngọc Tường, bởi lẽ, vào thời điểm đó, Hoàng Phủ Ngọc Tường đang giữ chức Tổng Thư Ký Lực Lượng Liên Minh Dân Chủ Dân Tộc Hòa Bình. Đây là một lực lượng kết hợp các thành phần trí thức, tôn giáo, những lực lượng và những cá nhân có uy tín tại Huế đứng lên chống Thiệu Kỳ, chống Mỹ. Vậy tòa án Nhân Dân giao cho Tổng thư ký của lực lượng này, đại diện dân chúng Huế ngồi xử các tên ác ôn, các tên tay sai của Thiệu-Kỳ và Mỹ, là thích hợp và thuận lòng dân.”
3- Hoàng Phủ Ngọc Phan bắt và sát hại bốn giáo sư Y Khoa người Đức, thầy của Phan, và bắn chết 3 người bạn sinh viên y khoa.
Theo chương trình trợ giúp của chính Phủ Cộng Hòa Liên Bang Đức với trường Đại Học Y Khoa Huế, bốn vị bác sĩ người Đức có tên là:
- Bác Sĩ Raimund Discher.
- Bác Sĩ Hort Gunther Kranick và vợ
- Bác sĩ Slois Alterkoster.
Họ đến Huế giảng dạy tại trường Đại Học Y Khoa, đồng thời còn làm việc tại bệnh viện Trung Ương Huế. Họ là ân nhân của hằng ngàn bênh nhân địa phương. Vậy mà những ngày đầu chiếm thành phố, nhiều nhân chứng đã khai với ty cảnh sát Thừa Thiên/Huế rằng, họ thấy rõ Hoàng Phủ Ngọc Phan đi cùng toán An Ninh Thành đến vây bắt 4 vị thầy của mình, và sau đó tham dự vào cuộc chôn sống bốn bác sĩ này tại vùng gần chùa Tường Vân.
Ngoài ra, khi chiếm và lục soát đập phá một số phòng ốc và dụng cụ của trường Đại Học Y Khoa, Hoàng Phủ Ngọc Phan đã bắt gặp một người bạn học của y đang lẫn trốn với người em gái trong đó, Phan đem người bạn này ra bắn ngay truớc sự chứng kiến kinh hoàng của người em gái. Hoàng Phủ Ngọc Phan bắn sinh viên này vì tình nghi anh ta làm cho tình báo CIA. Sau đó Hoàng phủ Ngọc Phan bắt cô gái dẫn về nhà của cô ta để tìm kiếm thêm hai người anh của cô ta ở đường Hàm Nghi thuộc quận III thị xã Huế.
Khi Hoàng Phủ Ngọc Phan và toán VC An Ninh Thành ập vào nhà, hai người anh của cô ta đang trốn trên gác. Những loạt đạn AK 47 của đám An ninh Việt Cộng và của Hoàng Phủ Ngọc Phan đã đốn ngã hai thân xác từ trên gác rơi xuống nền nhà. Mọi người trong gia đình kinh hoàng gào thét. Ông Cụ Nội của cô ta, uất hận chữi rủa Hoàng Phủ Ngọc Phan, bị Phan bắn một lọat AK vào người, ông cụ ngã xuống chết tươi tại chỗ. Cô gái đó nay là một thiếu phụ và cách đây gần một năm đã kể lại với tôi câu chuyện đau thương nầy bằng một giọng nói đầy đau buồn:
“ Ông biết không, chứng kiến cảnh ba người anh ruột và ông nội bị bắn chết trước mắt mình, tôi xin lỗi ông mà nói như thế nầy: “Khi đó tôi quá sợ đã đi tiểu và đi tiêu trong quân hồi nào mà không hay”.
“Mẹ tôi đã điên loạn, và mất trí gần một năm sau đó, tôi cũng vậy”.Thiếu phụ đó đã viết bản trường thuật đầy đử sự việc trên cho tôi, và bà ta bằng lòng đứng ra tố giác và làm nhân chứng vụ này, một khi mà chuyện tội ác Mậu Thân được đưa ra trước Tòa Án Hình Sự Quốc Tế.
Vì lý do an ninh của bà ta và gia đình, tôi không thể tiết lộ danh tánh và nơi cụ ngụ của bà ta, chỉ có thể nói rằng, bà ta hiện đang định cư tại Hoa kỳ và sẵn sàng phối hợp với chúng ta đứng ra truy tố tên sát nhân Hoàng Phủ Ngọc Phan ra Tòa án Hình Sự Quốc Tế về tội diệt chủng.
Tóm lại, Hồ Chí Minh, Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam và những kẻ nội thù, những tên Việt Cộng nằm vùng, là những tên đồ tễ, những kẻ giết hại dân Huế không gớm tay trong những ngày đầu xuân Mậu Thân 1968 tại Huế.
Huế 624 giờ kinh hoàng, Huế, địa ngục trần gian có thật!
Huế chỉ trong 624 giờ đã có 5327 thường dân vô tội bị Việt Cộng sát hại và 1200 người bị bọn chúng bắt đi mất tích. Đây là một cuộc tàn sát của đảng cộng sản đối với người dân Miền Nam, dã man tàn bạo chưa từng có trong lịch sử Việt.
Trong số 5327 người bị sát hại, có một số là viên chức quân, cán, chính, các vị tu sĩ và một số nhân viên ngọai quốc, được liệt kê như sau:
1- Ông Trần Đình Thương, Phó thị Trưởng thị xã Huế bị bắn ngay trước tư gia.
2- Thượng Nghị Sĩ Trần Điền bị bắt tại dòng Chúa Cứu Thế, sau này tìm ra thi hài tại Lăng Xá Bàu.
3- Ông Bửu Lộc bị bắt và dẫn ra Bắc
4- Thiếu tá Từ Tôn Kháng, Tỉnh Đoàn Trưởng Tỉnh Đoàn Xây Dựng Nông Thôn bị bắn chết tại tư gia.
5- Nguyễn văn Cư, Phó Giám Đốc CSQG/Vùng I bị bắn chết tại tư gia.
6- Lê văn Phú, Quận Truởng Quân II bị bắn chết tai tư gia.
7- Trân văn Nớp, trưởng ban Nhân Viên BCH/CSQG/Thừa Thiên-Huế, bị bắn chết gần tư gia.
8- Ông Nguyễn Văn Đãi, Phụ tá Đại Biểu Chính phủ, bị bắt đưa ra Bắc.
9- Ông Nguyễn Khoa Hoàng, chánh án Tòa Thượng Thẩm Huế, cùng người con trai, bị bắn chết tại tư gia.
10- Thiếu tá Bửu Thạnh, Ủy viên tòa án Quân Sự mặt trận, bị bắt và bị bắn chết.
11- Chuyên viên nguyên tử lực giáo Sư Lê văn Thi và phụ thân bị bắt và bị chôn sống gần xã Thủy Xuân.
12- Bốn vị giáo sư đai học Y Khoa người Đức Tình nguyện giảng dạy tại trường Đại Học Y khoa Huế.. Ngoài ra bốn vị này làm còn việc tại Bệnh viện Trung Ương Huế, cứu sống rất nhiều bênh nhân. Tất cả đều bị bắt và bị chôn sống:
- Bác Sĩ Raimund Discher
- Bác Sĩ Hort Gunther Kranickvà bà vợ
- Bác Sĩ Slois Alterkoster
13- Linh Mục Dom Roman Guillaurn bị bắn chết ngay tại dòng tu Thiên An.
14- Linh mục Urban và Gay thuộc Dòng tu Thiên An cũng bị bọn chúng bắt đi, sau đó tìm được xác của họ gần lăng Vua Đồng Khánh.
15- Linh mục Bửu Đồng bị bắt và sau đó tìm được xác tại Phú Xuân.

Căn cứ theo báo cáo cửa lực Lượng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và thị xã Huế, và cá nhân tôi đã hiện diện tại tất cả các hiện trường, có khoảng 19 địa điểm có mồ chôn tập thể ở một số quận tại tỉnh Thừa Thiên và 3 quận ở thành phố Huế, được liệt kê như sau:

1- Quận I:
Mồ chôn tập thể gần cửa Đông Ba.

2- QuậnII:
Trường học Gia Hội, Bãi Dâu, chùa Áo Vàng tức Tăng Quang Tự.

3- Quận III:
Sau lưng Tiểu Chủng Viện.

4- Quận Hương Thủy:
Cồn Hến, Lăng Xá Bàu, Xăng Xá Cồn, Nam giao, gần Chùa Tường Vân, cạnh lăng vua Tự Đức, lăng vua Đồng Khánh, cạnh lăng Đông Cung Thái Tử Nguyễn Phúc Cảnh, Chùa Từ Hiếu, Nhà máy nước Vạn Niên, đồi Quãng Tế, khu vực dòng tu Thiên An, Lăng Vua Khải Định, Làng Châu Chữ.
5- Quận Hương Trà:
Cầu An Ninh, trường tiểu học An Ninh Hạ, chợ Thông, trường Văn Chí.

6- Quận Phú Vang.
Vùng Tiên Nộn

7- Quận Phú Thứ:
Vùng Đồng Di, Tây Hồ.

8- Quận Nam Hòa :
Vùng Định Môn, Lăng Vua Gia Long, Khe Lụ, Khe Đá Mài.
Mỗi mồ chôn tập thể, ít thì năm, mười thi hài, nhiều thì vài trăm thi hài.

Có thể nói

- Huế trước Mậu Thân 1968:
Dân chúng sửa soạn đón xuân trong niềm hân hoan của những ngày thành bình hưu chiến không tiếng súng.
- Huế trong những ngày Tết Mậu Thân 1968:
Dân chúng đón xuân trong nỗi kinh hoàng bị Cộng Quân và Việt Cộng nằm vùng tấn công, trong súng nỗ vang trời từ bốn phương tám hướng, trong máu và nước mắt, trong thây người và thây người

- Huế sau 26 ngày Tết Mậu Thân 1968:
Dân chúng Huế đón xuân trong hoang tàn, đổ nát, trong tang tóc đau thương, trong chờ đợi mòn mõi người thân, những người đã bị VC bắt dẫn đi, mãi vẫn chưa thấy về.
Rồi ngày tháng qua, họ chợt hiểu. Những người thân yêu của họ bị Việt Cộng bắt đi, sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại. Họ biết rằng, tất cả đã bị giết bằng cách chôn sống, bằng mã tấu, bằng vật cứng đập vào đầu. Thân xác những người này đã bị vùi lấp dưới hầm sâu, hố cạn, đây đó trên đồi núi Thừa Thiên-Huế.

- Huế sau Mậu Thân 1968:
Huế với hằng ngàn cổ quan tài đơn sơ xếp thẳng hàng, với khăn tang áo chế đầy đường, đầy phố. Huế phủ kín một màu tang. Một giải dài vô tận khăn tang trắng kéo dài từ thành phố lên tận Ba Đồn, nơi an nghỉ tập thể của hằng ngàn dân lành vô tội.
Đã bốn mưoi mốt năm trôi qua, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn lặng thinh, giấu nhẹm, chối bỏ vụ tàn sát diệt chủng này. Những tội đồ, những tay sát thủ, những quỹ dữ nhúng tay vào máu dân lành vô tội tại Huế, Mậu Thân 1968 nhờ vào sự ém nhẹm của đồng bọn đảng cầm quyền, vẫn được an nhiên tự tại trước lưới trời lồng lộng. Chúng, Nguyễn Đắc Xuân, anh em Hoàng Phủ, Nguyễn thị Đoan Trinh, Nguyễn Đóa, thầy bói Diệu Linh, v.v, vẫn gượng gạo cố chối tội sát nhân.
Vào ngày 1 tháng 2 năm 2008, tức là ngày 25 tháng Chạp năm Đinh Hợi, 5 ngày nữa là Tết Mậu Tý, Trung Uơng đảng Cộng Sản Việt Nam mở một cuộc mít-tinh diễn hành rầm rộ kỷ niệm 40 năm ”Chiến thắng Mậu Thân 1968” tại thành phố Sài Gòn. Nhiều cấp lãnh đạo cũ và mới của Trung Ương đảng Cộng Sản đều có mặt ăn mừng giết được tổng cộng 6527 người và phá hủy di tích lịch sử cố đô.
Chúng làm điều càn rỡ này, mục đích để khỏa lấp tội ác!
Chúng khỏa lấp được không?
Trong lúc bọn chúng làm lễ “40 năm chiến thắng Mậu Thân”, với cờ xí sặc sỡ, múa ca nhảy nhót vang lừng, thì tại Huế, 5327 bàn thờ vong linh dân lành vô tội cũng âm thầm đơn sơ hương khói. Thân nhân của những vong linh này đang nuốt nước mắt cho sự oan khiên phẫn nộ thấu trời. Lễ nào cũng gọi là lễ, nhưng có những lễ trái với đạo làm người, trái với luân thường đạo lý. Đó là lễ hội ăn mừng Mậu Thân của cộng sản. Chúng ăn mừng phá hủy được cố đô của bọn phong kiến! Chúng ăn mừng giết được tổng cộng 6537 người Việt Nam!
Câu hỏi được đặt ra: Ai đã ra lệnh, ai thi hành, ai chịu trách nhiệm vụ tàn sát dân Huế trong Mậu Thân năm 1968?
Bộ chính trị đảng Công Sản Việt Nam vẫn phớt lờ không đá động đến biến cố lịch sử đầy máu này, như họ đã từng không đếm xỉa gì đến các tội ác trước đây của họ như Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm, Xét Lại Chống Đảng v.v.
Nhưng điều tệ hại nhất là chúng lại còn ĂN MỪNG MẬU THÂN!!
Trời cao đất rộng sao vẫn để bọn vô nghì này tồn tại?
- Cựu Đại Tá Cộng Sản Bùi Tín, hiện đang sống tại Pháp, một đảng viên Cộng Sản lâu đời, đã gián tiếp biện hộ cho Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam bằng cách đổi trắng thay đen như sau:
“ Khi mở cuộc tiến công vào Huế, bộ đội miền Bắc đã cơ bản chiếm được thành phố Huế, vào đêm mồng 4 tháng 2, ngay lúc ấy đã có 5 ngàn Sĩ Quan, quân nhân đủ lọai ra trình diện.
Trong bản quy định kỷ luật chiến trường có ghi:
Không được đánh đập tù binh, chỉ có các cán bộ chỉ huy và chuyên môn mới được hỏi cung tù binh…
Kiểm tra lại thì không một ai, không một cấp nào ra lệnh thủ tiêu tù binh cả.”

Thưa ông Bùi Tín, miệng lưỡi những tên Cộng Sản điếm đàng xưa nay đều như vậy! Xin ông đừng đi vào vết xe đổ này. Thực tế làm gì có chuyện 5 ngàn sĩ quan, quân nhân VNCH đủ loại ra trình diện các đồng chí của ông Bùi Tín trong đêm 4 tháng 2 năm 1968. Ông Bùi Tín, một người cộng sản đã cảnh tỉnh, một người Việt Nam từng theo cộng sản tương đối có tư cách, ông đã thấy rõ ràng đảng cộng sản là Cơ Sở Sản Xuất Tội Ác, sao ông vẫn còn có thể bịa đặt để binh vực đến như thế?
Nếu 5 ngàn quân nhân quân lực VNCH ra trình diện, Hồ Chí Minh và đảng cộng sản để yên cho họ? Ông nói chuyện thần thoại đấy sao? Thưa ông Bùi Tín?
Xin ông vui lòng trả lời tôi, Liên Thành, cựu chỉ huy trưởng lực lượng CSQG Thừa Thiên/ Huế, và tập thể như anh em chiến hữu của tôi, và nhất là đồng bào Huế, câu hỏi trên.

Thực tế là 5327 thường dân Huế vô tội, một số bị lùa bắt, một số vì tin lời dụ dỗ của bọn chúng, ra trình diện trong thời gian 22 ngày chiếm đóng Huế, đã bị các đồng chí của Ông Bùi Tín bắt giết. Họ không mặc quân phục, cũng chẳng cầm súng chiến đấu tại mặt trận. Họ chẳng là hàng binh và cũng chẳng phải tù binh, họ chỉ là dân thường, tại sao đảng cộng sản lại ra lệnh giết họ?
Con số 5327 thường dân bị giết là “tù” dân sự, một số bị bắn chết tại nhà, tại thành phố, số lớn còn lại bị các đồng chí của ông Bùi Tín sát hại truớc khi thua trận tháo chạy. Vậy mà ông Bùi Tín còn nói những người bị sát hại là do bom đạn của Mỹ và VNCH! Nay, một số tên Việt Cộng Nằm Vùng như anh em Hoàng Phủ, Nguyễn Đắc Xuân cũng bắt chước luận điệu quen thuộc của ông và đảng cộng sản để chối tội. Lời chối tội này còn ấu trĩ và hài hước lắm, làm sao che mắt thế gian?

Xin Hỏi ông Bùi Tín, bom đạn nào của Mỹ của VNCH làm cho 5327 nạn nhân bị chết? khi mà tất cả khi khai quật tử thi, các bác sĩ pháp y đã nhận định một số bị chết vì ngột thở vì bị chôn sống, một số khác chết vì bị vật cứng đập vào đầu bể sọ?
Chúng tôi, những nhân viên công lực và chuyên viên của chính phủ VNCH, chúng tôi được huấn luyện và đào tạo để làm nhiệm vụ dưới ánh sáng mặt trời, dưới ánh sáng của công lý, luật pháp, sự thật và dưới ống kính của báo chí quốc nội quốc tế, không phải như các ông và cựu đồng chí các ông, đó là thực thi bạo lực cách mạng dưới ánh đuốc soi đường của Mác Lê, của những tên đồ tể thế giới: Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh v.v mà thành tích giết trên 100 triệu người trên thế giới là bằng chứng không thể chối cãi. Cho nên, lời đổ tội để chạy tội này chỉ làm tăng sự khinh thường của người dân Việt Nam và của anh em quân nhân, cảnh sát quốc gia VNCH chúng tôi với đối với bọn cộng sản và bọn đầy tớ nằm vùng của chúng mà thôi.
Ông cố xuyên tạc sự thật để chạy tội sát nhân, diệt chủng cho Hồ Chí Minh, cho đảng Cộng Sản Việt Nam, liệu ông có làm được điều này với lịch sử? Hay là hành động đó chỉ làm giảm uy tín cả nhân của ông?
Xin tặng ông và bất cứ những ai cố tình bênh vực tội ác của bọn cộng sản Việt Namvài câu thơ của Tố Hữu:


Giết giết nữa bàn tay không phút nghĩ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng,
Thờ Mao Chủ Tịch, thờ Xít Ta Lin bất diệt!

- Nguyễn Đắc Xuân tên đại đồ tể sắt máu, giết người không gớm tay cũng đã chối tội, “ Ngay khi trân đánh bắt đầu, tôi ở tuyến đầu của Bộ Chỉ huy Cánh Bắc. Vài ngày sau lui về phía sau lo cho thương binh!”.
Như vậy cuộc tàn sát dân lành vô tôi tại Huế trong suốt 22 ngày Nguyễn Đắc Xuân không nhúng tay vào sao? Có kẻ nào đó đã giả dạng Nguyễn Đắc Xuân? một Nguyễn Đắc Xuân sắt máu, hận thù, vai mang AK47, tay cầm súng lục K54, rút súng bắn thường dân, ngụy quân, ngụy quyền, công an, cảnh sát ngụy không chút nương tay. Không phải là Nguyễn Đắc Xuân, mà là kẻ nào đó đã giả dạng? Kẻ đó hẳn cũng đã giả dạng Nguyễn Đắc Xuân bắn chết Trần Mậu Tý, người bạn chí thân của Nguyễn Đắc Xuân, đã từng nặng tình giải thoát cho y?
Và cũng kẻ nào đó đã giả dạng Nguyễn Đắc Xuân sáng ngày mồng hai Tết đi kêu gọi đồng bào Huế trong Quận I và Quân II hãy treo cờ Lực Lượng Liên Minh Dân Chủ Dân Tộc Hòa Bình của Ông Thích Đôn Hậu lên, nếu không có thì lấy cờ Phật Giáo treo lên!
Kẻ âm mưu vu oan giá họa cho Phật Giáo cũng không phải là Nguyễn Đắc Xuân! Ai đó, chứ không phải Nguyễn Đắc Xuân???
Sau gần 41 năm, tuổi đời mỗi ngày mỗi nhiều, qua bao thăng trầm thay đỗi của lịch sử, sự thật đã rõ ràng, thì Nguyễn Đắc Xuân vẫn vậy. Vẫn giọng điệu sắt máu, vẫn lưu manh điếm đàng hạ cấp. Một thay đổi độc nhất của Nguyễn Đắc Xuân là tự phong và hãnh diện cho mình là “Nhà Huế Học”!
Nguyễn Đắc Xuân không còn hãnh diện nghề “Việt Cộng Nằm Vùng” nữa sao? Mà lại chuyển thành nghề “Nhà Huế Học”? cái học vị này nghe khá buồn cười, ngô nghê, và hợm hĩnh. Tất cả những gì Nguyễn Đắc Xuân viết về Huế, về Triều Đại nhà Nguyễn đều do một số tài liệu mà sau 1975 ông ta đã dùng quyền hạn của tên sát nhân nằm vùng Mậu Thân Huế, cướp giựt tại một vài nơi trong Đại nội, trong thư viện đem ra sao chép lại, rồi tự phong là “Nhà Huế học”! Và nhà “Huế Học” Nguyễn Đắc Xuân cũng không bao giờ đề cập đến tết Mậu Thân 68 và vụ thảm sát 5327 đồng bào Huế vô tội! Như vậy, có thể tự gọi là nhà “Huế Học” không? Viết về Huế mà không viết về Mậu Thân thì danh từ “Nhà Huế Học” nghe chừng như không ổn, có phải vậy không ông Nguyễn Đắc Xuân?

http://groups.yahoo.com/group/thaoluan9/message/78368

No comments:

Post a Comment