Monday, January 18, 2010

Cong An Huyện Bố Trạch phá tượng Đức Mẹ ở Bầu Sen, lại đòi LM chính xứ bồi thường

Ngang ngược: Huyện Bố Trạch đã phá tượng Đức Mẹ ở Bầu Sen, nay lại đòi linh mục chính xứ bồi thường!
VietCatholic News (18 Jan 2010 14:11)


Bầu Sen

Bầu Sen: Công văn ''nhắc nợ'' hay là Thư Tống Tiền của siêu cướp?
VietCatholic News (18 Jan 2010 17:16)
VIỆT NAM (19-01-2010) -- Ba giờ sáng nay đang lang thang trên mạng VietCatholic và vừa đọc xong bài "Vấn đề LM Phan Khắc Từ và những biến chuyển mới đang xảy ra tại Việt Nam" có chi tiết liên quan đến vụ Giáo xứ Đồng Chiêm, thì tôi lại tiếp tục được thưởng lãm trình độ "tư duy đống đất" qua Công văn số 08 CV/UBND của cái gọi là Ủy Ban Nhân Dân Huyện Bố Trạch, mà theo nội dung trong đó thì công văn này "tiếp tục yêu cầu ông Nguyễn Văn Hữu - Linh mục Quản xứ Chày, xã Phúc Trạch phải nộp các khoản chi phí tháo dở tượng Đức Mẹ vào ngân sách nhà nước." (Hết trích)

Ôi, thật là khôi hài thay cho công văn nọ, thứ được làm ra từ bộ óc của những "đỉnh cao trí tuệ". Thật hài hước khi chính quyền "đảng cử, dân bầu" tại Việt Nam mà cụ thể là "UBND" (Ủy Ban Nói Dối ?) Huyện Bố Trạch đã cho một lực lượng hùng hậu không kém gì lực lượng mà nhà cầm quyền tại Hà Nội đã dùng gồm quân đội, cảnh sát cơ động và cả một bầy chó nghiệp vụ (tổng cộng) lên đến cả ngàn "con" để đàn áp và phá Thánh Giá tại Núi Thờ (Giáo xứ Đồng Chiêm) hôm 06-01-2010 và những ngày sau đó. Cũng thế, hồi tháng 11 năm 2009, phải lối 'nửa ngàn' quân đội và công an cảnh sát Việt Nam ở tỉnh Quảng Bình với trang bị đầy đủ như khi chiến đấu gồm chó nghiệp vụ, khiên chống đạn, dùi cui, loa phóng thanh và cả trăm xe cần cẩu, ủi đất để...bứng cho bằng được tượng Đức Mẹ La Vang tại đỉnh núi ở Bầu Sen và chiến đấu với chính người dân mà họ luôn tự cho là dân nhân của mình, những giáo dân tay không mang tấc sắt, mình không áo chống đạn.

Ngay cả tượng Đức Mẹ mà dân tại xứ Chày hằng luôn mong muốn ngự trên đỉnh núi để dõi theo đoàn con của mình cũng bị phá. Nhân dân đã van khóc nài xin nhưng không thấu tai các "đầy tớ nhân dân". Thế đấy, đó gọi là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa luôn vì những "nguyện vọng chính đáng của nhân dân"?

Tin tức từ các cấp chính quyền và dân địa phương cho hay là số tiền chi cho dự án phá tượng thánh lên đến 1,2 tỷ Việt Nam đồng, đang khi Quảng Bình là một tỉnh nghèo của đất nước. Vậy phải chăng thật là "ân huệ" khi UBND Huyện Bố Trạch chỉ đòi Linh mục Nguyễn Văn Hữu trả một phần năm số chi phí, cụ thể là số tiền 276 triệu VND?

Nực cười quá đi, còn nơi đâu mà chính quyền là những diễn viên tấu hài siêu đẳng như tại Việt Nam? Chính quyền đã cho phá tượng Đức Mẹ nay lại bắt linh mục quản xứ ở đó bồi thường khoản chi phí mà chính quyền đã chi ra để phá tượng Mẹ của giáo dân và của cả linh mục.

Sẽ là ngược ngạo không nếu giả sử như có kẻ cướp đến bắt con cái trong một gia đình đi phá tượng Mẹ của mình. Khi yêu sách không được thỏa mãn thì kẻ cướp cùng bè lũ tay sai tự phá. Phá xong rồi thì chúng tống đạt một cái thư tống tiền đến nhà và bắt các con của người Mẹ kia phải trả tiền vì băng cướp đã "ứng trước" số chi phí phá tượng người Mẹ. Chúng lại còn dùng chiêu vừa ăn cướp vừa la làng khi hù dọa rằng nếu không trả tiền thì chúng sẽ kiện những người con này ra tòa và tiến hành cưỡng chế...theo pháp luật?

Người dân Việt Nam thì thừa biết cái pháp luật của quốc gia tự xưng là tự do và dân chủ gấp triệu lần các nước tư bản tự do, mà nói theo anh J.B. Nguyễn Hữu Vinh (ký giả Công giáo bị lực lượng của chính quyền đánh trọng thương trong vụ Đồng Chiêm) thì chúng ta đang sống trong chế độ cộng sản VN, một chế độ "ưu việt" hơn phần còn lại của thế giới. Hài hước hơn khi có người còn so sánh rằng: Dân chủ là một chế độ, nơi mà mỗi người dân đều có quyền nói chính quyền của họ là độc tài. Còn độc tài là một chế độ, nơi mà tất cả mọi người bị bắt buộc phải nói chính quyền không phải của họ là dân chủ. Vậy thì lấy gì làm hy vọng rằng trong cái pháp luật (rừng) đó có công lý? Người Công giáo lúc này và hơn bao giờ hết chỉ có thể đặt trọn niềm tin vào Đức Kitô - Niềm Hy Vọng của chúng ta (Christ Our Hope).

Trở lại tính hài hước của cái công văn trên. Quả thực, số tiền 276.485.732 (viết bằng chữ: hai trăm bảy mươi sáu triệu, bốn trăm tám mươi lăm ngàn, bảy trăm ba mươi hai ngàn đồng) không phải là nhỏ. Đặc biệt hơn, đó là một số tiền khổng lồ mà nằm mơ cả đời cũng không thấy đối với người giáo dân lam lũ quanh năm ở xứ Chày. Ấy vậy thì còn tình người không khi người ta tự nhiên nằng nặng làm cho bằng được cái chuyện phá tượng vô đạo đức đó rồi giờ lại bắt cha xứ và các giáo dân nơi đây đóng số tiền phi lý kia? Cha xứ thì đào ở đâu ra tiền nếu không phải là tiền của giáo dân? Linh mục cho dù ở xứ giàu có bậc nhất như Sài Gòn hoa lệ đi chăng nữa thì làm sao sở hữu được những hầu bao rủng rỉnh như các ông quan lớn ngồi trong ủy ban này nọ, huống chi là một ông linh mục nhà quê nghèo như cha Nguyễn Văn Hữu? Có mà cả đời của linh mục Nguyễn Văn Hữu cũng không đào đâu ra số tiền ngót 300 triệu đồng để cống nạp cho "quý ngài" đây.

Ủy ban huyện Bố Trạch đòi linh mục Nguyễn Văn Hữu "nộp đủ số tiền trên vào kho bạc nhà nước" là một yêu cầu hết sức phi lý và khôi hài.

Mới đây thôi, trong bài "GDP tăng 5%, nhưng ai hưởng?" của nhà báo kỳ cựu Bùi Tín. Tựa đề bài viết là câu hỏi nhưng cũng tự nó là câu trả lời. Không biết nếu toàn thể người dân cả nước (kể cả những người bị làm mê muội từ xưa tới nay) biết được tài sản khổng lồ mà các quan đang hưởng thì sẽ nghĩ gì. Riêng tôi thì xót xa lắm! Theo bài viết ước lượng theo tính toán của Forbes thì 0,4% dân số Việt Nam (là các quan chức, dòng họ, đảng viên, v.v...) đã chiếm hết 70% tổng số của cải của xã hội Việt Nam. 99,60% số dân kia, tức là hơn 85 triệu dân, chia nhau 30% số tài sản và thu nhập quốc dân còn lại, nghĩa là xương xẩu, "cơm vãi cơm rơi" của số trên. Bài viết còn nói: "Có bao giờ, có ở đâu sự bất công xã hội lại kinh hoàng đến thế. Thời phong kiến, địa chủ, thời thực dân, tư bản cũng không bất công, thối nát đến vậy! Có bao giờ hơn 99% công dân lương thiện vất vả lao động, nai lưng làm việc để cho chưa đến 1% người và gia đình, phe nhóm hưởng thụ một cách xa hoa, phung phí vô độ, khiêu khích toàn xã hội như hiện nay?"

Vâng, xót xa là thế, xót xa đến độ cười ra nước mắt khi dân đen phải tự chế ra bài thơ ngắn đọc cho vui nhưng cũng là để thấm thía với nhau khi biết mình là kẻ phận dưới, như sau:

Hay quá Việt Nam ! Một đất nước rất nhỏ nhưng có những xếp hạng rất to. Trong đất nước rất nhỏ đó có một thủ đô rất to. Trong thủ đô rất to có những con đường rất nhỏ. Bên những con đường rất nhỏ có những ngôi biệt thự rất to. Trong những ngôi biệt thự rất to có những cô vợ nhỏ. Những cô vợ nhỏ là của các ông quan to. Những ông quan to có cái cặp rất nhỏ. Trong những cái cặp rất nhỏ có những dự án rất to. Những dự án rất to thì hiệu quả lại rất nhỏ. Hiệu quả rất nhỏ nhưng thất thoát thì rất to. Thất thoát tuy rất to nhưng trách nhiệm rất nhỏ. Một đất nước rất nhỏ nhưng có nợ rất to. Nợ* tuy rất to nhưng dân lãnh phần nhỏ. Dân lãnh phần nhỏ còn các sếp lãnh phần to.

(*Nợ: ở đây là tiền chính phủ vay vốn của nước ngoài để đầu tư vào phát triển Việt Nam và đầu tư cho nhân dân được hưởng, theo cách nói của chính phủ).


Vậy đó, một đất nước mà tham nhũng là quốc nạn như Nguyễn Minh Triết đã biện hộ cho chế độ của ông rằng ở đất nước khác người ta “muốn tham nhũng cũng khó vì hệ thống luật pháp chặt chẽ” còn ở ta “không muốn tham cũng động lòng tham” nên tham nhũng ở ta là “quy luật muôn đời”.

Các quan tham nhũng là vậy, còn người dân thì nghèo mãi thôi. Nghèo hơn nữa là đối với dân đen Bầu Sen của Miền Trung hay gặp nhiều thiên tai nay lại vấp phải nhân tai ác nghiệt. Họ, và cha xứ của họ, làm gì có đủ số tiền khổng lồ như các quan ra yêu sách đòi hỏi. Khi ấy, ta phải nghiêm túc nhìn nhận rằng, chính quyền tỉnh Quảng Bình có đang trình diễn vở hài của thế kỷ hay không khi ra một công văn phi lý xét về cả tính nhân bản lẫn tính xác đáng của công văn trên.

Sau công văn này nếu linh mục Nguyễn Văn Hữu không nộp số tiền trên thì sao? Nhà cầm quyền Quảng Bình sẽ thi hành chính sách cưỡng chế bằng cách "kê biên những tài sản có giá trị tương ứng" với số tiền gần 300 triệu đó như trong công văn đã nói rõ chăng? Không biết rồi đây nhà thờ, đất nhà xứ hay các Chén Thánh và Hào Quang Chầu Thánh Thể sẽ lần lượt nằm trong danh sách kê đơn của nhà cầm quyền ư? Liệu giáo dân và chủ chăn nơi đây có ngoan ngoãn nghe theo điều phi lý để các "đầy tớ" cưỡng chế, kê biên hay không? Thế kỷ 21 rồi mà sao ngờ ngợ như chính sách ở thời cường hào, địa chủ của thế kỷ trước. Những ngày sắp tới sẽ có những diễn biến gì thì hạ hồi sẽ rõ. Tương lai Việt Nam sẽ đi về đâu dưới sự dẫn dắt tài tình và sáng suốt tuyệt đối của Đảng?

Cuối cùng, ta vẫn phải đặt một câu hỏi lớn, 08 CV/UBND của UBND Huyện Bố Trạch là công văn yêu cầu bồi thường trả lại chi phí hay "THƯ TỐNG TIỀN" của siêu cướp?

Saigòn, ngày 19-01-2010,
Peter Nguyễn

Thánh Giá Đồng Chiêm là gương soi
VietCatholic News (18 Jan 2010 11:53)
Thánh giá là biểu tượng cao quý nhất của những người tin vào Thiên Chúa không riêng gì Công Giáo. Vậy mà đã bị nhà cầm quyền Hà Nội triệt hạ vào ngày 6/1 trên Núi Thờ. Sau sự kiện ấy nhiều Thánh Giá khác lại được mọc lên, tinh thần hiệp thông hướng về Đồng Chiêm được khơi lên khắp nơi và nìềm tin lại được Chúa tưới gội thêm gấp nhiều lần tại Đồng Chiêm. Nhưng rồi Thánh Giá được xây dựng mới, lại bị xúc phạm và triệt hạ vào ngày 17/1.

Gương soi cho giáo hội Việt Nam

Năm vừa qua người dân công giáo khao khát sự hiệp nhất của giáo hội công giáo Việt Nam, và đứng đầu là hội đồng giám mục. Tuy nhiên những biến cố xẩy ra vừa qua tại Việt Nam đã làm cho nhiều người nghi ngại và đặt vấn đề về sự hiệp nhất thật sự trong Giáo hội và có thể sự phân hóa nội bộ trong hội đồng giám mục, phản ứng cách biệt giữa hàng giáo mục và giáo dân về nững vấn đề mà mọi người đều ch là hệ trọng.

Hành động triệt hạ Thánh Giá Đồng Chiêm sau sự kiện trọng đại khai mạc năm Thánh 2010 của giáo hội Việt Nam và sau sự kiện Nguyễn Minh Triết có cuộc hội đàm với Đức Thánh Cha Bênêdictô XVI đã làm cho người ta nghi vấn rằng: Phải chăng đây là kết quả của cuộc đối thoại giữa Giáo Hội với Nhà Nước lại được đáp lại đáp lại bằng bạo lực, lừa dối và xúc phạm?

Chính sự kiện Đồng Chiêm một lần nữa là gương soi cho Giáo Hội Việt Nam phải tỉnh thức nhìn lại mình với những khái niệm gọi là "đối thoại" với Nhà nước! và cũng để mỗi người Công giáo phải nhìn lại thái độ Đức Tin của mình, trước cây Thánh Giá Chúa bị xúc phạm.

Gương soi cho nhà nước Việt Nam

Đã nhiều biến cố đau thương xảy ra mà nhà cầm quyền Việt Nam đem đến cho người công giáo trong năm qua. Qua các biến cố xảy đến, dường như Nhà nước này -- đứng đầu là chính quyền Hà Nội -- tiếp tục dùng những thủ đoạn man trá, lừa bịp, không minh bạch cả ngay khi họ muốn thi hành biện pháp nào đó với tôn giáo. Họ không còn dám quang minh chính đại: trước khi hành động, đang khi hành động và sau khi hành động, họ cũng đối trá trường trình và bóp méo sự thật! Đôi khi họ đà núp bóng chính quyền địa phương, hay quần chúng tự phát, hoặc một nhóm người nào đó đễ hành động.

Nhưng kim trong bọc lâu ngày nó cũng lòi ra, các hành động tấn công người công giáo qua các sự kiện trong năm 2009, đặc biệt dùng bạo lực tấn công các tín hữu tại giáo xứ Đồng Chiêm. Ai trong chúng ta cũng biết được rằng: Chính quyền địa phương không có khả năng để có một lực lượng đông đảo cảnh sát và những dụng cụ mang tính chất chết người như thế. Qua video trên mạng thông tin chúng ta xem được việc “Bí thư chi bộ Đồng Chiêm tố cáo cấp trên đàn áp và đánh đập giáo dân” (http://www.youtube.com/watch?v=lb8qUL0Icjg&feature=player_embedded)

Sứ điệp của Đức Maria tại Fatima muốn nói gì với Việt Nam trong hoàn cảnh hôm nay?

Trong sứ điệp tại Fatima, nói về lòng tôn sùng Trái Tim vô nhiễm của Mẹ: Nói về việc nước Nga phải ăn năn sám hối thì nước Nga sẽ có hòa bình. Nếu không nước Nga sẽ truyền bá điều lầm lạc khắp thế giới, gây chiến tranh và bách hại giáo hội.

Sứ điệp Fatima làm chúng ta nghĩ gì trong hoàn cảnh giáo hội Việt Nam hôm nay? Phải chăng sứ điệp Fatima cũng muốn nhắn gửi Việt Nam, từ trong lòng giáo hội phải canh tân từ hàng giám mục, linh mục, tu sỹ và giáo dân phải đền tạ và ngẫm suy mầu nhiệm Thập Giá, bởi vì Thánh Giá Chúa đã và đang bị xúc phạm tại Núi Thờ.

Sứ điệp Fatima cũng nhắn gửi chúng ta hôm nay, phải cầu nguyện nhiều cho nhà cầm quyền để họ dừng ngay hành động xúc phạm đến Thánh Giá Chúa.

Hy vọng rằng, biến cố Thánh Giá Đồng Chiêm sẽ làm cho chúng ta yêu thập giá hơn và xin Chúa cho mỗi giáo phận, giáo xứ, gia đình và mỗi người chúng ta biêt đền tạ và ngẫm suy mầu nhiệm Thập Giá.

Hà Nội 18/1/2010
Joseph Nguyễn Văn Thống

Núi Thờ: Núi Thánh - Núi Sọ
VietCatholic News (18 Jan 2010 12:04)
NÚI THỜ: NÚI THÁNH, NÚI SỌ.

Trong bài Quốc ca Hoa Kỳ có câu; “…and the Flag was still there (và lá Quốc kỳ vẫn còn tung bay tại đó)”.

Chiến luỹ cũa quân bạn bị địch bao vây, bị cầm giữ trên một boong tầu của địch, không thể đến gần để tiếp cứu được, nhưng tác gỉa luôn luôn có thể chăm chú nhìn thấy lá cờ “Sao và Sọc” từ những tia sáng bình minh đầu tiên trong ngày cho tới những giọt nắng cuối cùng của buổi hoàng hôn, rồi nhờ những lóe sáng của lửa đạn trong đêm tối mịt mù… tác gỉa biết rằng “the flag is still there”. Tác gỉa cũng đã liên tục nhắn gửi xuống dưới hầm tầu cho các bạn mình đang bị giam cầm ở đó như vậy.

Các anh chị em ở Đồng Chiêm ơi. Mọi người Việt Nam trong cũng như ngoài nước, nhất là đồng bào Công Giáo, và mọi người tin Chúa trên khắp thế giới cũng đang ngày đêm chăm chú nhìn về ngọn Núi Thờ của giáo xứ Đồng Chiêm, qua các phương tiện truyền thông tân tiến, mọi người đã thường xuyên thở phào sung sướng và loan truyền cho nhau: “… the Cross is still there”. “… Thánh Giá vẫn còn hiên ngang đứng đó”.

Khi nhìn hình thấy toàn các chị các em, tìm hiểu ra chúng tôi mới biết rằng các ông và thanh niên đang đi lao động ở xa để kiếm kế dinh nhai nuôi gia đình, vì đồng Chiêm nghèo lắm anh ơi! Thật ông bà mình nói chả sai tí nào: “Giặc tới nhà, đàn bà cũng đánh”.

Cây thánh gía tạm thời mà giáo xứ Đồng Chiêm dựng lên, dựng lên ngay lập tức, ngay sau khi “Quân Dữ” vừa rút đi, ngay khi những tia sáng đầu ngày ló dạng.. Cây Thánh giá tạm thời bằng tre bằng nứa này, không những chỉ đang là “điểm ngắm” hàng ngày hàng giờ của những người ngay lành trên khắp mặt đất, nhưng đồng thời nó cũng còn là một thách thức, thách thức cho cả một guồng máy chuyên chính vô sản, thách thức ngạo nghễ dành cho những đỉnh cao trí tuệ loài người.

Cây Thánh giá bằng tre bằng nứa, nhưng lại đang như là một vướng mắc kẹt trong cổ họng của những kẻ tham ăn vội nuốt, bây giờ nhả thì không ra, mà nuốt vào thì cũng chẳng xong.

Họ lại đang vò đầu bứt tóc, lại đang hội họp ngày đêm để tìm mưu tính kế.

Tạm thời họ đang “đắp mô đóng chốt”, đang “đi sâu đi sát” vào tận hang cùng ngõ hẻm của Đồng Chiêm. Họ đang “ngăn sông cấm chợ” chỉ với một hy vọng mỏng manh là chặn đường bít lối các đoàn hành hương đang từ khắp nơi đổ về Đồng Chiêm. Họ đang lo sợ Núi thờ sẽ biến thành một Núi Thánh Giá, một rừng Thánh Giá, một “Mount of Crosses”, của Việt Nam.

Tạm thời họ đang lợi dụng đêm tối, lại âm thầm tái diễn màn kịch hèn nhát của đêm 6/1/2010 để dọn sạch mọi Cây Thánh giá trên đỉnh Núi Thờ. Nhưng ngay lập tức, các cây Thánh giá khác lại được dựng lên thay thế. Những Thánh giá này do các em thiếu nhi, do trẻ con, dựng lên Và cả một nhà nước VN, cả một đảng CSVN lại cũng đang làm trò trẻ con là cho công an lợi dụng bóng đêm bò lên gỡ xuống…

Họ đang làm trò trẻ con, họ đang đùa với con nít, tại vì họ đang lung túng, đang tiến thoái lưỡng nan, đang còn bày mưu tính kế, mà tính chưa ra.

Nhưng chúng ta phải cho họ biết, càng đàn áp, càng truy quét, Thánh giá trên Ngọn Núi Thờ càng to lớn càng huy hoàng và càng kiên cố hơn. Tại vì chính họ, vì cả giận mất khôn, vì nông nổi bồng bột, vì tự cao tự đại, vì chủ quan khinh địch, họ đã biến chính bản thân ngọn Núi Thờ thành một Cây Thánh giá vĩ đại, cây Thánh Giá lich sử cũa giáo hội Công giáo Việt Nam. Núi Thờ Đồng Chiêm đã biến thành Núi Sọ, biến thành Đồi Calvario.

Họ đang cấm chợ ngăn sông, đang đắp mô đóng chốt, nhưng ngay cả nếu họ đủ sức để “trường kỳ kháng chiến”, để kiên cường ngăn sông cấm chợ, “5 năm, 10 năm, 20 năm hay lâu hơn nữa”, thì mọi người tin Chúa, nhất là người Công giáo Việt Nam trong nước hay ở bất cứ góc biển chân trời nào cũng sẽ luôn luôn hướng lòng về ngọn Núi Thờ đó. Dù có bị liên tục khai quang, dù có “rốt ráo” dọn sạch mọi dấu vết, dù có “đào tận gốc, trốc tân rễ” mọi mảnh vụn của nền móng Cây Thánh Giá bằng xi măng nguyên thủy, ngay cả dù có xây nên một “hàng rào ô nhục” bao quanh Núi Thờ với mìn bẫy kẽm gai, chó trận… thì cũng vô ích vì sẽ chỉ càng làm cho Núi Thờ thêm linh thiêng và càng được sùng kinh hơn mà thôi.

Tin tức mới nhận cho biết những đêm vừa qua, họ đã không huy động đại quân để “tổng công kích” nữa, mà đã âm thầm, tiếp tục lợi dụng bóng tối của đêm khuya, để cho du kích đặc công mò lên phá đổ các cây thánh giá bằng tre… Lại tính quẩn nữa rồi. Lại tiếp tục làn trò trẻ con! Tại vì ngay cả san phẳng Núi Thờ thành bình địa cũng chưa chắc đã xóa được biến cố ô nhục này trong sử sách, nhất là trong tâm hồn của những người yêu mến Thánh giá.

"The Cross will be there forever. Thánh Giá sẽ mãi mãi hiện diên tại đó muôn đời".

CSVN giống như là đã sa vào cái lưới của con nhền nhện (tấm lưới do chính họ giăng ra), thì càng vùng vẫy, càng khó thoát ra hơn.

Cộng sản Việt Nam đã nghe theo lời dậy của Lê Nin, họ không giết người công giáo, nhưng là họ muốn tiếp tục hành hạ, đầy đoạ, giam cầm để cho người công giáo chết rũ tù, chết vì kiệt sức trong âm thầm quên lãng. Họ không cho người công giáo được chết như các vị Tử Đạo, Họ không muốn có thêm các Thánh Tử Vì Đạo…Nhưng với Núi Thờ thì trái lại, họ đã vô tình công khai phong thánh cho Núi Thờ, đã biến Núi Thờ thành một Núi Thánh, một điểm hành hương mới của giáo dân Việt Nam, càng “hành hạ”, Núi Thờ càng linh thiêng hơn, càng được sùng kính hơn.

Người ta đang tiếp tục lén lút phá bỏ các cây Thánh Giá bằng tre bằng nứa trên Núi Thờ, nhưng mọi người vẫn còn thấy Núi Thờ, nghĩa là vẫn còn thấy một Cây Thánh Giá to lớn đồ sộ, vì như đã nói, chính bản thân trái núi đó đã được nhà nước Việt Nam biến thành một Cây Thánh Giá, một núi thánh.

“Núi Thờ”, đúng là một cái tên tiền định.

Và các chị các em thuộc giáo xứ Đồng Chiêm, nhất là những người bị đánh đập tàn nhẫn, chắc chả bao giờ các chị ngờ rằng mình đã đi vào lịch sử, hình ảnh bê bết máu đào của các chị sẽ mãi mãi xuất hiện trong các tài liệu lịch sử của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Hay là biết đâu, nếu người ta lại tiếp tục chủ quan thiển cận, tiếp tục nhắm mắt lao đầu vào đá, thì biết đâu, hình ảnh của Đồng Chiêm lại sẽ xuất hiện cả trong sách vở về lịch sử của đất nước Việt Nam nữa.

Tại vì nhiều người đang nói tới một cuộc cách mạng khăn tang. Tại vì Núi Thờ đã được phong là Núi Thánh, thành một cây Thánh Giá vĩ đại.
Vũ Linh Châu

No comments:

Post a Comment