Tuesday, September 15, 2009

HG Trần Lệ Tuyền-Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới »

Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới »

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

Trước khi tôi viết bài này, thì quý độc giả đã thấy Phật giáo Ấn Quang cũng đã cố đẻ ra cho được cái gọi là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo »; nhưng muốn nói đến cái « Lực lượng » này, thì bắt buộc tôi phải nói đến những thứ « Lực lượng » của Phật giáo Ấn Quang, từ lúc khởi đầu như sau:

Nếu đảng cộng sản Hà Nội đã từng tuyên bố «đổi mới » từ đầu thập niên 1980, thì đồng thời Phật giáo Ấn Quang cũng đã cùng hòa một nhịp điệu « đổi mới ». Đây mới thực sự là: « Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu ».

Tuy nhiên, nhìn lại tất cả những gì Phật giáoẤn Quang tức « GHPGVNTN » đã làm từ bao nhiên năm qua, thì xem ra Phật giáo Ấn Quang chỉ mới đổi mà thôi.

Sở dĩ nói là mới đổi, là bởi vì vào những năm tháng dài của cả hai thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa, Phật giáo Ấn Quang cũng đã từng đẻ ra những cái gọi là « Lực lượng » như sau:

Sau tháng 8 năm 1945, Phật giáo đã thành lập « Lực lượng Phật giáo Cứu quốc Trung bộ, do « Hòa thượng Thích Đôn Hậu tức Diệp Trương Thuần làm Chủ tịch kiêm Chủ tịch Hội Phật giáo tỉnh Thừa Thiên và trụ trì chùa Thiên Mụ, Huế.

Năm 1947, Thích Đôn Hậu đã bị Pháp bắt giam một thời gian vì tội làm cộng sản. Sau khi được trả tự do, năm 1948, được cử làm cố vấn đạo hạnh Hội Phật giáo Trung phần. Năm 1949, làm Chánh Hội trưởng Tổng trị sự Hội Phật giáo Trung Việt.

Năm 1951, Thích Đôn Hậu được « cung thỉnh » làm đàn đầu Hòa thượng trong đại giới đàn tại chùa Ấn Quang. Năm 1952, tại Đại hội Giáo hội Tăng già toàn quốc, Thích Đôn Hậu được suy cử làm Giám luật Giáo hội Tăng già toàn quốc.

Từ ngày 20-12-1960, khi cộng sản Hà Nội cho thành lập « Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam » cho đến năm 1963, Thích Đôn Hậu là một trong những thầy chùa phát động phong trào chống chính quyền của Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa do Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo.

Sau khi Nền Đệ Nhất Cộng Hòa bị sụp đổ, Thích Đôn Hậu vẫn tiếp tục giữ chức « Chủ tịch Phật giáo cứu quốc ».

Ngày 24-8-1964, « Lực lượng Phật giáo cứu quốc » đã dập đầu ông Trần Sô khi ông dắt đứa con trai 10 tuổi đến khám bệnh tại phòng mạch của Bác sĩ Thái Can; tức Thi sĩ Thái Can, vây bắt Đại tá Lê Quang Mỹ, Thị trưởng Đà Nẵng và đốt cháy sạch Tòa Thị Chính Đà Nẵng; đồng thời đánh giết người và đốt cháy sạch sẽ nhà cửa của đồng bào hai phường Thanh Bồ-Đức Lợi và định tấn công đến phường Tam Tòa ở gần đó, nhưng nhờ sự can thiệp của quân đội nên Tam Tòa đã thoát nạn.

Năm 1966, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập thêm các « Lực lượng » mà tại miền Trung đã do Thích Đôn Hậu chỉ đạo như:

« Lực lượng Phật tử quyết tử, Lực lượng sinh viên học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên quyết tử, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, để kết hợp với Lực lượng Phật giáo cứu quốc để nổi loạn và chiếm giữ miền Trung để thành lập « Chính Phủ Miền Trung » và để có sức mạnh quân sự Phật giáo Ấn Quang đã thành lập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Lực lượng này gồm những sĩ quan, quân nhân, cảnh sát, công chức, trong đó có Bác sĩ Nguyễn Văn Mẫn, thị trưởng Đà Nẵng đã gia nhập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Thích Minh Chiếu là Thiếu tá trưởng phòng Tuyên úy Vùng 1, quân khu 1 làm Tư lênh và « Tổng Hành Dinh Quân Đoàn Vạn Hạnh » đã được đặt tại « chùa « Phổ Đà, nơi đây đã từng là nhà tù từng giam hàng trăm các viên chức chính quyền và các vị cán bộ của Việt Nam Quốc Dân Đảng suốt bốn mươi ngày, trong đó có Giáo sư Nguyễn Hữu Chi, tỉnh trưởng tỉnh Quảng Nam, ông Lê Nguyên Long, Trưởng ty Thông tin Quảng Nam, Thiếu tá Mai Xuân Hậu, quận trưởng quận Hòa Vang và quá nhiều vị nữa « (Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: Cuộc Bạo Loạn Bàn Thờ Phật Xuống Đường Tại miền Trung, Mùa hè 1966 để biết được một cách rõ ràng hơn). Phật giáo Ấn Quang nên biết, rất nhiều chứng nhân và nạn nhân vẫn còn sống đấy, một ngày nào đó khi các vụ án năm xưa tại miền Trung Việt Nam được đưa ra trước luật pháp quốc tế, thì các vị ấy sẽ sẳn sàng để đứng ra đòi công đạo cho chính họ và thân nhân của họ nữa.

Năm 1968, sau khi những người dân hiền của Cố đô Huế đã nhận diện được bộ mặt sát nhân của Thích Đôn Hậu rồi, thì Y đã chạy ra chiến khu của Việt cộng, sau đó ra Bắc, trong dịp này Thích Đôn Hậu đã được chụp hình chung với Hồ Chí Minh và Tôn Đức Thắng. Phật giáo Ấn Quang hãy chờ cuốn sách của ta đây sắp phát hành thì mọi người sẽ thấy rõ ràng hơn.

Trong thời gian ở chiến chu của Viêt cộng Thích Đôn Hậu đã giữ những chức vụ như sau:

« Phó chủ tịch Ủy ban Trung ương liên minh các Lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam; tháng 6-1969, Thích Đôn Hậu được cử làm Ủy viên Hội đồng Cố vấn Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng Hòa miền Nam Việt Nam, đã được Việt công cử đi dự nhiều « Hội nghị quốc tế ».

Đến trước và sau ngày 30-4-1975, tại Đà Nẵng, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập:

« Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo thị bộ Đà Nẵng, Lực lượng An Ninh Phật giáo, cả hai đều được đặt tại chùa Pháp Lâm, ở số 500, đường Ông Ích Khiêm, Đà Nẵng.

Suốt trong thời gian này, tại Đà Nẵng, Thích Đôn Hậu như một ông vua Lý ( Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi của Thích Đôn Hậu.

Năm 1976, Thích Đôn Hậu đắc cử « đại biểu Quốc hội khóa VI và là Ủy viên Đoàn, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, và là Phó pháp chủ Hội đồng chứng minh kiêm giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản ».

Thích Đôn Hậu đã được cộng sản Hà Nội ban thưởng, trao gắn những thứ như sau:

« Huân Chương Hồ Chí Minh, Huân Chương Độc Lập, Huy Chương Vì Sự Nghiệp Đại Đoàn Kết Toàn Dân ».

Ngày 23-4-1992 (21-3-âm lịch) vào lúc 19 giờ 55 phút, Thích Đôn Hậu đã chết tại chùa Thiên Mụ, Huế, sống và làm giặc tổng cộng tất cả là 88 năm.

Sau khi Thích Đôn Hậu chết, Phật giáo Ấn Quang đã phù phép ra hai « tăng thống », vì thực sự Thích Đôn Hậu không hề làm « tăng thống » một giây phút nào cả, mà chỉ làm « Phó pháp chủ kiêm Giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản » cho đến hơi thở cuối cùng.

Phật giáo Ấn Quang đổi mới hay mới đổi?

Như đã nói, với quá nhiều những thứ « Lực lượng » mà Phật giáo Ấn Quang, tức « GHPGVNTN » mà Ấn Quang đã từng thành lập để gây nên những tang thương, máu lệ trên khắp nẽo đường của đất nước, đặc biệt là tại miền Trung. Và bây giờ, Phật giáo Ấn Quang lại đẻ thêm ra cái gọi là «Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ». Thực ra cái « Lực lượng » này nó chỉ là biến thể từ những cái: « Lực lượng Phật giáo cứu quốc: Cuộc thảm sát Thanh Bồ- Đức Lợi, 24-8-1964; cho đến những thứ « Lực lượng » để đem bàn thờ Phật xuống đường vào mùa hè 1966, cho đến những màn chém giết hàng ngàn người vô tội trong cuộc thảm sát Tết Mậu Thân, 1968, xin quý vị hãy đọc lại bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, và những ngày trước khi thành phố Đà Nẵng rơi vào tay của cộng sản Hà Nội.

Và chắc mọi người cũng đã nghe được những cái mồm của cái « LLCSCHPG » khi một tên nào đó đã cướp lời của ông Chính Khí Việt, rồi nói thao thao bất tuyệt, nhằm để không cho ông Chính Khí Việt nói hết được ý kiến của ông. Với cảnh này, nó đã làm sống lại trong tôi những hình ảnh của các vị đã bị Phật giáo Ấn Quang bắn chết tại Đà Nẵng như: Ông Hồ Hân, ông Phạm Lý, ông Nguyễn Phận và đặc biệt là ông Bùi Ngọc Cang đã bị « Lực lượng An ninh Phật giáo » bắn chết ngay giữa nhà trước mặt vợ con của ông. Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi dã man và tàn ác của Phật giáo Ấn Quang.


Những người yêu nước chân chính không cần phải « đối thoại » với lũ tham tàn bạo ngược.

Tại sao tôi lại có thể dùng những từ ngữ như thế để chỉ Phật giáo Ấn Quang? Xin thưa: Bởi tôi đã chứng kiến quá nhiều những hành vi tàn bạo của Phật giáo Ấn Quang, từ khi còn bé. Vì thế, bây giờ tôi đã là một người già, đã trãi qua hơn nữa thế kỷ, đã đi qua một cuộc đời, tôi đã chiêm nghiệm, đã thấy, đã biết, nên không thể dùng từ ngữ nào khác hơn để nêu cho đích danh đối với lũ Giặc Án Quang.

Tôi còn nhớ, trước đây, trong một lần anh chị Giáo sư Đặng Văn Nhâm đã đến thăm gia đình chúng tôi, khi anh Đặng Văn Nhâm ngõ lời như sau:

« Tôi chưa bao giờ mời ai viết chung với tôi, nhưng bây giờ tôi mời cô viết chung với tôi trong cuốn sách Giặc Thầy Chùa, vì tôi ở trong Nam, không biết nhiều về những gì đã xãy ra ngoài Trung, còn cô, đã sống tại đó, vậy cô có đồng ý hay không? »

Và tôi đã đồng ý, do đó, trong cuốn « Giặc Thầy Chùa số 2, Anh chị Đặng Văn Nhâm đã trích lại những bài viết của tôi trên Văn Nghệ Tiền Phong. Đến cuốn Giặc Thầy Chùa số 3, thì tôi đã viết loạt bài Tăng Phỉ Miền Trung, mà anh Đặng Văn Nhâm đã in trong cuốn sách này. Ngoài ra, tôi vì tình nghĩa với một người chị rất thương tôi đó là chị Trần Mộng Chi, tức chị Đặng Văn Nhâm chị cũng là người đồng hương với tôi trên vùng đất « Ngũ Phụng Tề Phi ». Như thế mà bọn chúng lại buông những lời lẽ mất dạy giữa anh chị em tôi, thật đúng Là Loài Chó Sói Cắn Hoài Phải Gió.

Tôi cũng đã và sẽ gom hết, và giữ lại tất cả những lời của bọn chúng đã dựng đứng mọi chuyện về tôi; để sau này, tôi sẽ viết về bọn chúng với những điều mà chưa ai biết…

Với những điều mà tôi đã kể ở trên, nên tôi muốn đề nghị với các vị là những người của Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa, không nên vào các diễn đàn của cái gọi là «LLCSCHPG », vì cứ nhìn vào cách hành xử của chúng đối với ông Chính Khí Việt thì chúng ta đã rõ. Một lần nữa tôi xin lập lại rằng:

Cái gọi là Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo, nó chỉ là biến thể của những thứ « Lực lượng » từng gieo máu lửa và từng giết hàng vạn đồng bào vô tội trong suốt cả chiều dài của cuộc chiến Quốc- Cộng tại Việt Nam, như từ « Lực lượng Phật giáo cứu quốc, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, Lực lượng Phật giáo quyết tử, Lực lượng sinh viên- học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên Phật giáo quyết tử, Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo trước những ngày 30-4-1975, và còn nhiều ‘ thứ « Lực lượng » khác, để bây giờ chúng kết hợp những thứ « Lực lượng » ấy thành một, là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ».

Chính vì thế, tôi muốn nói: ngày xưa, từ những năm đầu của thời Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày 30-4-1975, chúng ta đã không chấp nhận những thứ « Lực lượng » làm giặc ấy rồi, thì hôm nay, quý vị đã và đang làm những việc vì đại cuộc chung thì không nên vào các diễn đàn của cái « Lực lượng » này, và cũng không cần « đối thoại ». Tuy nhiên, với ngọn bút trên tay, thì chúng ta không bao giờ ngưng nghỉ, chúng ta phải dùng những ngọn bút kiếm để « đâm những thằng gian bút chẳng tà ».

Riêng về Thiếu tá Liên Thành, có thể vì một lý do nào đó nên sách của ông đã bị in sai lạc, mà khó có ai có thể hiểu được.

Nhân đây, tôi xin nêu ra một trường hợp có thật: Tôi có một người bạn, anh Nguyễn Văn Đức, có người em ruột Nguyễn Văn Hậu thi Tú tài toàn phần bị rớt, cả hai anh em là con người vợ chính đã qua đời, và cả người cha ruột cũng đã mất, nên sống với người kế mẫu và hai cô em gái tại đường Phan Châu Trinh, Đà Nẵng. Nhưng vì gia sản của cha mẹ anh để lại rất lớn, nên bà kế mẫu này luôn luôn tìm cách để tranh phần cho hai cô con gái ruột của mình, bà lại rất khắc nghiệt với hai người con của người vợ chính, nhưng khi anh Đức trưởng thành thì bà lại nể sợ anh Đức. Có lẽ vì không vui với hoàn cảnh đó, nên người em trai khi đi thi Tú tài bị rớt. Người anh ruột thì đã có bằng Tú tài toàn phần từ lâu; song anh không thể vào trường sĩ quan, bởi anh sợ khi anh đi rồi, thì đứa em trai nhỏ tuổi của anh sẽ sống không yên với bà kế mẫu. Thế rồi, sau nhiều đêm suy nghĩ, anh Đức đã quyết định trao tấm bằng Tú tài của mình cho người em ruột, để cậu này đi vào trường Sĩ quan, sau đó cậu Hậu trở thành một Sĩ quan Hải quân; còn anh Đức phải nhận lấy giấy tờ của em mình để trở thành một Hạ sĩ quan; song sau đó anh đã dự khóa Sĩ quan đặc biệt và cũng thành một Sĩ quan. Cho đến trước ngày 30-4-1975, anh Đức là Đại úy thuộc Tiểu đoàn 61, Biệt Động Quân Biên Phòng. Có một điều cả hai anh em dù cố nhớ mà vẫn thường hay lẫn lộn về ngày, tháng, năm sinh của mình, cũng như cả hai đều không dám nói ra sự thật vì sợ phạm luật; còn bạn bè, đặc biệt là người tình của họ thì càng rắc rối hơn, vì khi gặp các đồng đội của cả hai, thì họ gọi tên theo giấy tờ trong đơn vị, nhưng khi đến nhà thăm thì lại nghe người trong nhà gọi theo tên thật của hai anh em, Đức thành Hậu và Hậu thành Đức. Còn trường hợp của Thiếu tá Liên Thành thì chắc cũng có một nguyên do nào đó, mà không ai hiểu được chỉ trừ chính ông mới biết mà thôi. Và cái « LLCSCHPG » này đã khai thác vào điểm này để tấn công ông.

Nhưng, bất kể vì một nguyên do nào, cũng không một ai, kể cả Phật giáo Ấn Quang, cũng không thể phủ nhận được rằng Thiếu tá Liên Thành đã từng là Trưởng ty Cảnh sát Thừa Thiên- Huế. Một điều khác nữa là vụ án của hai « nhà sư » Thích Quảng Lợi và Thích Như Ý, mà tôi đã viết trong bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, bài này tôi đã viết vào ngày 26-01-2008, trước Tết Mậu Tý hai tuần lễ, và đã đăng trên vnfa.com, số báo Xuân Mậu Tý; nghĩa là trước khi cuốn sách Biến Động Miền Trung của Thiếu tá Liên Thành được phát hành; nhưng khi đọc cuốn sách này tôi mới hay rằng vụ án này giống như những gì tôi đã biết và đã viết.

Phật giáo Ấn Quang « đổi mới » như thế nào?

Thưa có, song chỉ là mới đổi, Ấn Quang đã mới đổi cái tên Thích Viên Định, đã ký tên dưới sự « Thừa ủy nhiệm » của « tăng thống » Thích Quảng Độ, như mọi người đã thấy cũng qua cái « Thông cáo báo chí của Văn phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế – Phát ngôn nhân Viện hóa đạo GHPGVNTN » tức Ấn Quang, mà Đinh Thạch Bích cũng là một trong những đóa sen đã nở ở trong lò…n, nên đã trân trọng đội lên đầu rồi cũng đem chưng lên cái nghĩa trang điện tử Exodus. Vậy, chúng ta thử hỏi tại sao bây giờ là Thích Viên Định, mà không là Thích Quảng Độ???

Về điều này, đã có nhiều suy luận khác nhau. Còn theo tôi, thì tôi đã liên tưởng đến một loài Trăn lúc còn ở quê nhà.

Người Việt chúng ta thường nói là Cọp dữ, chứ ít ai nói là Trăn dữ; bởi ai cũng biết con cọp mỗi lần bắt mồi, nó thường gầm thét hung tợn, sau khi vồ được con mồi thì nó liền xé xác ra để ăn thịt. Nhưng loài Trăn thì ngược lại, nó cũng hung ác như con cọp, nhưng cách bắt mồi của nó không như con cọp, mà mỗi khi rình bắt một con mồi, con Trăn nó không gầm thét mà nó rất nhẹ nhàng, lại thêm những tiếng kêu như tiếng sáo trúc cũng như loài rắn lục, nhưng tiếng kêu của con Trăn nó phát ra từ cái miệng đỏ loét của nó lớn hơn, nó đã làm cho những con mồi như bị thôi miên, không thể chống cự, rồi nó dùng cái tấm thân to béo và nhẳn thín của nó, để siết chặt con mồi cho đến khi mềm nhũn, rồi nó mới nuốt chững con vật, đôi khi là một con bò, con trâu to lớn và có khi là con người nữa vào trong cái bụng của nó. Và đó, là lúc con Trăn nó đã và đang no mồi, nó không cần di chuyển nữa,,mà nó tìm một nơi yên tỉnh, êm ấm, rồi nó khoanh mình để « đông miên », để thưởng thức cái no nê trong lúc con mồi đang tiêu dần trong bụng của nó, để nuôi dưỡng cái tấm thân mỗi ngày càng thêm khỏe mạnh, cho đến khi con mồi trong bụng nó đã tiêu hết, song những cục xương của con vật thì lại không bao giờ tiêu hóa được; nên lúc đó, nó phải móc phần đuôi của nó trên một cành cây, đầu của nó thòng xuống đất, còn cái mồm của nó thì há ra thật lớn, để những cục xương của con mồi rơi ra hết. Và chính lúc này, là lúc con Trăn đã đói trở lại, thì nó lại tiếp tục phát ra những tiếng kêu réo rắt từ cái mồm của nó để rình bắt những con mồi khác.

Cũng tương tự, Thích Quảng Độ hiện nay đã và đang no nê với những con mồi mà ông ta đã nuốt được qua những lời kêu gọi « Tháng Năm Bất tuân Dân Sự- Biểu Tình Tại Gia » đã được phát ra từ ngày 29-3-2009, với kết quả là cái « Đại hội Việt kiều toàn thế giới lần đầu tiên » sẽ được khai diễn tại Hà Nội vào tháng 11-2009. Bởi thế, nên cái « Thông cáo baó chí » ở trên đầu của Đinh Thạch Bích, người ta chỉ thấy Thích Viên Định ký tên là đã « Thừa ủy nhiệm của Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN ».

Như vậy, mọi người đừng lầm tưởng một khi con Trăn đã no mồi, thì nó không đi bắt mồi nữa. Không, khi nó no thì nó nằm lim dim ngủ, nhưng sau đó, khi nó đói, nó lại tiếp tục rình rập để bắt những con mồi cho đến khi nó chết, và tất cả những con Trăn khác của loài Trăn này, chúng cũng đều giống nhau như thế, không hề khác một ly nào cả.


Trở lại với cái « LLCSCHPG »:

Tôi vẫn nhớ, trước đây, qua bài viết: Trả Lời Võ Văn Ái, tôi đã viết: tôi vẫn tạm xem như cái « Thông cáo báo chí » kia là do Võ Văn Ái viết ra. Nhưng, cho đến hôm nay, theo như những lời đề nghị của ông Đặng Phúc là vào dịp « Lễ tiểu tường » của « Tăng thống » Thích Huyền Quang, thì « Lưỡng viện Giáo hội » nên trả lời về bài viết: « Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương … Người Đàn Bà Mất Gà… », trong đó có lời kêu gọi:

« … người Việt dân tộc nói chung và người Phật tử nói riêng cũng không thể tin và nể trọng bà, nếu không nói là quyết liệt lên tiếng chống đối sự giảo hoạt và gian dối của bà Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».

Và « lễ tiểu tường » của « tăng thống » Thích Huyền Quang đã qua từ lâu, mà những lời đề nghị của ông Đặng Phúc vẫn không hề được « Hội đồng Lưỡng viện của GHPGVNTN » trả lời một cách xác đáng; điều đó đã chứng tỏ rằng: Nói theo cách nói của Phật giáo thì: Bản văn viết về: … « Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương và là Người Đàn Bà Mất Gà … » thì những kẻ thừa hành đã « Thỉnh thị tôn ý của Hội đồng Lưỡng viện Giáo hội mà người đứng đầu là « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ ngũ Tăng thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất; tất cả đều đã đồng tâm như nhất với cái bản văn ấy rồi mới trao cho « Phát ngôn nhân của Viện hóa đạo, để phát đi trên các hệ thống thông tin toàn cầu. Nói cho rõ ràng là bản văn đó là tiếng nói chính thức của « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ Ngũ Tăng thống GHPGVNTN » và cả Giáo hội Phật giáo Thống nhất nữa. Tất cả đã đồng tâm kêu gọi: « không riêng người Phật tử mà cả người Việt dân tộc phải tập trung lực lượng để quyết liệt đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».

Do đó, mà trước đây, qua bài: Trả Lời Võ Văn Ái tôi đã nói: Nếu các ngươi đã đặt ta đây lên ngang bằng với các « Tăng thống » và đã xem ta là đối thủ, thì ta đây cũng vô cùng hoan hỉ để chấp nhận là đối thủ của GHPGVNTN. Vậy, bài viết trước đây, phải được hiểu là: Trả Lời Thích Quảng Độ. Vì không ai lại đi trả lời với một cái loa phóng thanh.

Và cũng chính vì thế, mà hôm nay, Hàn Giang Trần Lệ Tuyền này, đanh thép tuyên bố sẽ không bao giờ đối thoại với bất cứ kẻ nào, mà chỉ chấp nhận một cuộc đối luận duy nhất với « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Tăng thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ( Ấn Quang), vì chính Thích Quảng Độ là người đã phát ra cái bản văn: «Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Vô bằng và bất lương… người đàn bà mất gà … » với lời kêu gọi: không riêng tám mươi phần trăm là Phật tử và cả người Việt dân tộc phải quyết liệt lên tiếng để đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. Và Cuộc đối luận này sẽ phải do quý vị trong Ban Điều Hành của Trang Điện Báo Hồn Việt Chủ Trì và Giám Sát.

Xin quý độc giả hãy cảm thông, vì chính « GHPGVNTN » tức Ấn Quang, đã muốn như thế, chứ không phải do ý của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.

Cuối cùng, tôi xin kính lời đến quý vị trên các diễn đàn, với những ý kiến, và những lời nói thay cho tôi thật đúng với những gì mà tôi muốn diễn đạt. Tôi đã và sẽ giữ lại tất cả những lời nói, cũng như những dòng của quý vị đã viết; mặc dù chỉ biết qua bút danh, chứ không hề biết quý vị là ai; song tôi sẽ gom hết vào trong một tuyển tập trong tương lai. Xin quý vị hãy nhận nơi đây, với tất cả lòng tri ân thành kính của tôi.

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.


Âm Mưu của Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo

Đặng Phúc

Gần đây có sự xuất hiện của Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo trên các diễn đàn thông tin điện tử, trên Paltalk với những bài viết liên quan như sau:

Tuệ Kiếm

Tổng Thư Ký

- Ông Bảo Quốc Kiếm.

- Các cơ quan báo chí ( nhờ phổ biến)

- Quý Phật tử, huynh trưởng và đoàn sinh GDPT và đồng hương

- Thành viên LLCSCHPG.

Nhìn quanhững bài viết họ tung ra thiếu trung thực về lý lịch Thiếu Tá Cảnh Sát Quốc Gia Liên Thành của Việt Nam Cộng Hòa, kèm theo lá thư “khiêu khích” mời Thiếu Tá Cảnh Sát Liên Thành như sau

Phật Lịch 2553, Ngày 02 tháng 09, 2009 LLCSCHPG/0002/ TK/DDCS/TG

Kính gửi: Ông Liên Thành,

Tác giả quyển sách Biến Ðộng Miền Trung,

Trích Yếu: V/v Kính mời Ông hoan hỷ nhận lời đối thoại với Ông Bảo Quốc Kiếm, tác giả của những bài viết "Liên Thành Và Mắm Tôm".

Kính thưa Ông,

Từ khi cuốn "Biến Ðộng Miền Trung" được phát hành, một số dư luận cho rằng "Biến Ðộng Miền Trung" là một tác phẩm mang tính cách lịch sử, tuy nhiên, ngược lại, cũng có một số dư luận phản bác mà chúng tôi ghi nhận được qua những bài viết "Liên Thành Và Mắm Tôm" của Ông Bảo Quốc Kiếm. Bằng vào những dữ kiện, tài liệu, ông Bảo Quốc Kiếm đã minh chứng rằng trong quyển sách Biến Ðộng Miền Trung, ông đã lợi dụng chức vụ Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên, lợi dụng hình ảnh Ðức Cố Ðệ Nhất Tăng Thống Thích Tịnh Khiết, lạm dụng các biến cố lịch sử hầu tạo nên niềm tin cho người đọc trong mưu đồ đánh phá những nhà lãnh đạo cao cấp nhất của Phật giáo và quy chụp GHPGVNTN đã gây ra hậu quả đưa đến biến động miền Trung năm 1968.

Ông Bảo Quốc Kiếm còn cho rằng quyển sách Biến Ðộng Miền Trung chỉ là những hư cấu, không thực, không nói lên được điều gì, và có thể nói rằng quyển Biến Ðộng Miền Trung vô tình hay cố ý đã làm lợi cho cộng sản trong công cuộc đấu tranh đòi hỏi dân chủ cho Việt Nam của Người Việt Quốc Gia Chống Cộng

Ðể tìm hiểu sự thật và cũng để rộng đường dư luận, chúng tôi đã gửi văn thư đến Ông Bảo Quốc Kiếm để mời đối thoại với Ông Liên Thành, và ông đã nhận lời, vì vậy chúng tôi cũng kính mời Ông Liên Thành hoan hỷ tham dự cuộc đối thoại này với Ông Bảo Quốc Kiếm do Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo tổ chức tại Diễn Ðàn Cư Sĩ Ưu Tư Với Tiền Ðồ Dân Tộc Và Ðạo Pháp.

Kính thưa Ông, vì là cuộc đối thoại giữa hai tác giả dưới sự điều hợp của ban tổ chức chúng tôi, do đó tất cả các chatter, các đồng hương tham dự chỉ mang tính cách dự thính, không phát biểu hoặc tham luận, và điều lệ thời gian sẽ dành 6 phút cho mỗi lần phát biểu.

Ðể thông báo cho đại chúng được am tường về chương trình đối thoại này, chúng tôi kính mong ông hoan hỷ hồi thư và cho chúng tôi được biết sớm trước thời gian hai tuần tại địa chỉ email diendancusi@ gmail.com hoặc Diễn Ðàn Cư Sĩ Ưu Tư Với Tiền Ðồ Dân Tộc Và Ðạo Pháp trên mạng hội thoại Paltalk.

Kính chúc Ông và bửu quyến thân tâm thường an lạc.

Trân trọng kính chào Ông.

(Ngưng trích)

Chúng tôi tìm hiểu thêm thì được biết có những chương trình sinh hoạt của họ trên Paltalk, tức là các room thảo luận có các diễn giả nổi danh.

Dựa theo lời giới thiệu của chương trình sinh hoạt hàng tuần ghi như trên có những diễn giả có nhiều kinh nghiệm, thông hiểu lịch sử, chính trị. Các diễn đàn này được mở ra không phải để giúp cho người nghe hiểu rõ những bài học chính trị về mặt trái của tôn giáo đã gây nhiều tang thương cho đất nước. Trong giai đoạn lịch sử đau thương của Miền Nam Việt Nam không ai quên được những bài học bằng chính xương máu của nhân dân Miền Trung, của các chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Cảnh Sát Quốc Gia đứng giữa hai lằn đạn của kẻ thù là Cộng Sản Bắc Việt xâm lăng và của những thành phần việt gian theo Cộng Sản núp trong Phật Giáo Ấn Quang, nay là GHPGVNTN. Các diễn đàn được mở ra để “Lực Lượng” Phật Giáo đấu tranh bôi bẩn lịch sử Việt Nam Cộng Hòa, xóa bỏ tội ác bọn chúng đã nhiều lần bắn vào lưng chiến sĩ, bắn vào đầu hàng chục ngàn người dân Huế vô tội, vào những học sinh từ 15 tuổi trở lên của đất Thần Kinh Huế. Qua kỹ thuật thông tin Internet có nhiều bài vỡ, hình ảnh, sách báo viết về Biến Động Miền Trung nhưng họ tỏ ra không hề biết đến. Nhiều tu sĩ Phật Giáo chạy ra hải ngoại đã có những quá khứ liên đới Phật Giáo Cứu Nước, Phật Giáo Cứu Nguy Đạo Pháp, Viện Hóa Đạo v. v… họ không nhận trách nhiệm là đã tham gia vào những cuộc bạo loạn, khủng bố, biểu tình, tiếp tay với cộng Sản Bắc Việt gây xụp đổ cho Miền Nam Việt Nam. Nay trong danhh nghĩa cư sĩ, Hòa Thượng, Thượng tọa, đại đức vv ung dung ra hải ngoại với danh nghĩa tị nạn, H.O., tướng tá như Trung tá VNCH con rễ của Đôn Hậu- Thuần Chi, HT tuyên uý VNCH Dương Hiếu Nghĩa, tự Đại Đức Thích Không Như, HT Chánh Lạc. HT Giác Đức, Thích Minh Chiếu v.v… họ gầy dựng những đoàn quân khủng bố mới, dùng nơi tu hành làm “tiền đồn” cho “mặt trận mới” với danh hiệu Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo hay các danh hiệu khác. Ngoài việc mở nhiều chùa lớn để thu thập nhiều đệ tử, khách vãng lai. Dùng chùa là bình phong để che chở bọn việt gian Cộng Sản nằm vùng hoạt động công khai, in ấn sách tuyên truyền cho Cộng Sản công khai như Thich Chánh Lạc, rữa tiền do bọn Cọng Sản cươp từ xương máu nhân dân. Trường hợp như bọn Tàu phù dùng Phật giáo tung tiền ra mua cả ứng cử viên tổng thống Al Gore & Clinton vận động tái đắc cử bị phanh phui ra tại California năm 1996.

Vì miệng lưỡi “thân Mỹ” của tên ác quỷ đội lớp tu hành Thích Trí Quang, nên toà đại sứ Hoa Kỳ đã mở cửa đón Trí Quang vào khi tên này bị Việt Nam Cộng Hòa săn đuổi. Sau đó đến ngày Tết Mậu Thân năm 1968, văn phòng toà đại sứ cũng không tránh khỏi tại họa bị tấn công, tường bị bắn thủng lỗ và một số nhân viên Việt- Mỹ bị giết chết như trong bài viết của ông McNamara. Lực lượng sư tăng Phật Giáo Ấn Quang ra vào thành phố Huế, đến nhà thờ, chùa giết hàng chục ngàn người trong suốt chiều dài của chiến tranh Việt Nam. Hiện nay bọn chúng ung dung ra hải ngoại tạo “lực lượng” để tiếp nối con đường bỏ dở. Hiện nay chúng nhắm vào ông Liên Thành và những người Việt Nam Cộng Hòa vì những người này vạch trần tội ác Phật Giáo Ấn Quang giết người. Chúng tôi là những người Việt Quốc Gia chân chính đã bị nhiều lần bị áp bức, bị tù đầy, bị đánh đập bởì bọn việt gian Cộng Sản và bọn Phật giáo Ấn Quang cầm súng dí vào đầu, vào lưng nhân dân vô tội. Chúng tôi hy vọng một quốc gia Hoa Kỳ rộng lớn với lực lượng an ninh chặt chẻ sẽ không như toà đại sứ nhỏ bé thiếu an ninh, không là một Miền Trung biến loạn để “lực lượng” Phật Giáo Ấn Quang hay danh gọi GHPGVNTN đang “mượn oai” Hoa Kỳ “ ngó lơ” trong lúc “lực lượng phật giáo” đang khủng bố doạ nạt người quốc gia như ông Liên Thành, bà Hàn Giang Trần Lệ Tuyền, Duyên Lãng Hà Tiến Nhất, Tuân Phan, Kim Âu v..v..

Sau vụ Biến Động Miền Trung bọn Phật giáo Ấn Quang không chừa thủ đoạn nào để diệt ông Liên Thành khiến cho người cố vấn Hoa Kỳ quan tâm đến an ninh của ông Liên thành, và phải tạm giữ ông tại nhà thương quân đội Hoa Kỳ như lời ông Liên Thành đã kể ra. Ngày hôm nay, sau khi được định cư ở Hoa Kỳ ông Liên Thành vẫn bi tiếp tục đe doạ sinh mạng. ông tiếp tục là mục tiêu cho “lực lượng Phật Giáo Ấn Quang” thanh toán. Qua 28 bài của ông Bảo Quốc Kiếm về “Liên Thành mắm tôm” không phải chỉ là bài viết đơn thuần mà bài viết có chủ đích đe dọa, bịt miệng ông Liên Thành. Cái tựa “Liên Thành và Mắm Tôm” là lối cảnh cáo ngầm là ông Liên Thành sẽ được “đi mò tôm”, sẽ bị thủ tiêu và đem đi ngâm nơi kín đáo nào đó như người ta ngâm “mắm”. Chúng tôi tin là những tài liệu được ông Liên Thành đưa ra trong Biến Động Miền Trung gây nguy hiểm cho tiến trình hoạt động việt gian của chúng tại hâi ngoại, chận đứng việc vận động các hiệp hội quốc tế, các quốc hội Au châu, quốc hội Hoa Kỳ, hội Nhân quyền, hay các tay buôn chính trị Âu châu, Hoa Kỳ để tạo cho Phật Giáo Ấn Quang/GHPGVNTN một chỗ đứng làm nấc thang cho Cộng Sản Việt Nam và Cộng Sản Tàu lần lần dành được ngôi vị độc tôn trên thế giới qua những trò lưu manh bịp chính trị, bịp thông tin, bịp lịch sử, bịp tôn giáo, bịp giải Nobel, bịp giải Văn Học Quốc Tế v..v. . Theo cái nhìn thô thiển của chúng tôi: cuốn Biến Động Miền Trung là những kinh nghiệm lịch sử thật sự đã xảy ra tại Miền Trung do một sở cảnh sát của 5000 nhân viên đúc kết và kể lại bằng chính xương máu của quân nhân, cảnh sát, công chức Miền Trung. Còn rất nhiều ngành an ninh khác của Việt Nam Cộng Hòa, Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa chưa lên tiếng. Cho nên, đây chỉ là một phần nhỏ tội ác của Phật Giáo Ấn Quang được vạch trần ra. Sau đó, ông Liên Thành được nhiều người ủng hộ, mời ông đến thuyết trình. Bọn Phật Giáo Ấn Quang nằm vùng phải ra chiêu bài đánh lạc hướng không ai biết đâu là hư là thật. Bài viết của Bảo Quốc Kiêm và một thành viên của Phật Giáo Ấn Quang “giả quốc gia” Lực Lượng Cư Sĩ Phật Giáo Cứu Nguy Đạo Pháp đã lớn tiếng bôi nhọ sự thật của lịch sử Biến Động Miền Trung và cố gắng chối bỏ tội ác giết người của khối Phật giáo Ấn Quang, xóa luôn sự hiện hữu của 5000 cảnh sát viên thành phố Huế trong thời gian dài 12 năm ( 1963-1975). Kèm theo đó là nhưng buổi tuyên truyền láo khoét của diễn đàn Cư Sĩ Phật giáo sinh hoạt trên Paltalk. Chúng tôi nhận được một phần Audio về những sinh hoạt tuyên truyền xám này. Xin mời quí vị diễn đàn nghe phần audio của Tuệ Vũ, Lực Lượng Cư Sĩ Phật Giáo Cứu Nguy Đạo Pháp đã mượn chuyện hạch họe một người có biệt hiệu là Chính Khí Việt về việc anh ta đọc các bài viết về Phật giáo, luôn tiện đó Tuệ Vũ xoay qua sách Biến Động Miền Trung với lập luận là Biến Động Miền Trung không có xảy ra, nó chỉ có trong trí tưởng tượng của ông Liên Thành và Chính Khí Việt. Từ đó Tuệ Vũ bôi bác là Liên Thành không đủ tuổi để làm Cảnh sát Quốc Gia, Tuệ Vũ tuyên truyền sai lạc làm cho mọi người hiểu lầm là hoàn toàn không có 5000 cảnh sát quốc gia bảo vệ đồng bào Miền Trung trong những ngày biến loạn của thập niên 1963-1975 hay không có biến động Miền Trung?!?! Cũng như bài viết của Lực Lượng Cư Sĩ Phật Giáo Cứu Nguy Đạo Pháp với luận điệu như sau:

- điều này, đã minh chứng Biến Động Miền Trung chỉ là giả dối và tác giả đẻ ra nó không hợp với lòng người, vì thế chẳng ai dám đăng .

- có người phản bác như Ô. Bảo Quốc Kiếm qua 28 bài viết đã minh chứng bằng vào tài liệu, dữ kiện mà Ông BQK đã phổ biến, cho người ta thấy được Biến Động Miền Trung chỉ là hư cấu, không thực, nhằm đánh phá Phật giáo và chư tôn lãnh đạo cao cấp của GHPGVNTN.

Đây là rập khuôn bài bản của bọn Hồi Giáo Cực Đoan quân phiệt Iran Mahmoud Ahmadinejad tuyên bố: “không có việc Hitler và Đức Quốc Xã tàn sát 6 triệu người Do Thái. Đó chỉ là hư cấu do bọn Do Thái tạo ra..” Bà Thủ Tướng Đức là Markel đã cảnh cáo một giám mục cực đoan về hành động trên. Lịch sử chưa giái quyết tài liệu trong cuộc Biến Động Miền Trung có 3 người Đức bị bắt cóc và sau đó bị hành quyết bởi bàn tay của các thành viên Phật Giáo Ấn Quang. Hồ sơ này chúng tôi tin rằng ông Liên Thành có đầy đủ chi tiết để cung cấp cho các quốc gia có liên hệ. Xin nhắc lại trong Lực Lượng Cư Sĩ Phật Giáo Cứu Nguy Đạo Pháp trên paltalk có đội ngũ của Đoàn Thanh Niên Cờ Vàng Cali như Nguyễn Ph. Nam yểm trợ và các thành viên của Việt Tân tham gia.

Qua những hành động có tính toán, có âm mưu đó cho chúng ta thấy những phần tử bất hảo này bất chấp lịch sử, bất chấp sự thật, bất chấp luật pháp, tự vỗ ngực xưng là người quốc gia, là người Phật tử cứu nguy đạo pháp…va chụp nón cối lên những ai không cùng quan điểm.

Đây là những hành động tái diễn đây nguy hiểm của Phật Giáo Ấn Quang / GHPGVNTN và các tăng thống Phật Giáo thiếu trách nhiệm vơi đệ tử, thiếu trách nhiệm thông tin sự thật, thiếu trách nhiệm an ninh của cộng đồng hải ngoại, an ninh quốc gia sở tại, lòng họ còn đầy hận thù với những quốc gia đang cưu mang họ như lơi thuyêt minh ngày 26 tháng 9,2007 của HT Giác Đức (người có liên hệ máu mủ vơi HT Quảng Độ). Nếu chúng ta không quyết tâm cùng nhau lên tiếng vạch trần những âm mưu lưa bịp, tuyên truyên đó thì chính chúng ta sẽ không bao giờ được yên ổn bất kỳ ở nơi nào trên thế giới. Chúng ta đã trải qua những bài học đau thương, người dân Huế vẫn âm thầm chịu đựng. Bọn Việt Gian Cộng sản hàng năm ăn mừng chiến thắng, chửi Mỹ “ngụy”. Phật giáo Ấn Quang tiếp tục tuyên truyền là GHPGVNTN có công với đất nước, chúng sẽ tiếp tục con đường phá hoại xã hội, phá hoại bất cứ nơi nào có sự hiện diện của bọn chúng.

Chúng tôi yêu cầu các cơ quan an ninh Hoa Kỳ theo dỏi những hoạt động của chúng trong các chùa, ngăn chặn những hành động hăm dọa, khủng bố, rữa tiền, những hành vi bất hợp pháp khác của bọn chúng đang đội lớp tôn giáo.

Việc làm của ông Liên Thành và sự hợp tác của 5000 Cảnh Sát Quốc Gia Miền Trung chỉ là bước khởi đầu để ngăn chận hoạt động việt gian núp bóng tôn giáo. Chúng tôi yêu cầu các sở an ninh khác của Miền Nam Việt Nam Cộng Hòa lên tiếng. Ngoài ra, chúng tôi yêu cầu các cơ quan an ninh Sài Gòn, các miền lục tỉnh đồng thanh tố giác những tội ác của Phật Giáo Ân Quang đã tiêp tay vơi cộng sản phá hoại an ninh Miên Nam Việt Nam trong thờ gian 1960- 1975 và sau ngày 30 tháng 4, 1975.

Trân trọng

Đặng Phúc.

No comments:

Post a Comment