Sunday, June 14, 2009

CAO TRÀO CHỤP NÓN CỐI HẢI NGOẠI. -TRƯƠNG MINH HÒA


CAO TRÀO CHỤP NÓN CỐI HẢI NGOẠI.

- TRƯƠNG MINH HÒA


Tạo dựng lòng tin khó, phải tốn mất nhiều thời gian; nhưng làm mất lòng tin, uy danh, tạo nghi kỵ lẫn nhau rất dễ; chỉ cần biết khai thác vài sơ hở trong:" nhân vô thập toàn", sử dụng vài mánh lới, khai thác vài khía cạnh sai xót, là gây hiểu lầm, có khi đưa đến những hậu quả đáng tiết sau nầy, nạn nhân phải chịu hàm oan một thời gian, có khi sau khi mãn phần, thì những người còn sống mới hiểu ra sự thật. Đó là sách lược tung hỏa mù, tuyên truyền láo của Việt Cộng, theo đúng lời dạy của Lenin:" tuyên truyền là nói láo, nói láo và tiếp tục nói láo". Câu chuyện đồn thầy Tăng Sâm giết người là bằng chứng cho sự lập đi lập lại nhiều lần một sự kiện không có thật, khiến người ta tin; do đó, khi bất cứ ai, bị người khác bôi nhọ, dù không có thực, nhưng được lập lại nhiều lần, phổ biến rộng rải, dễ tạo cho người khác tin là thật, đây là điều mà người Việt hải ngoại cần phải hết sức" đề cao cảnh giác trước những âm mưu diễn biến, dùng nón cối để chụp trên đầu những người quyết tâm chống Cộng".

Nếu không bị chụp mũ là" Việt Cộng" cũng bị gán cho những từ ngữ xấu như: chống Cộng quá khích, chống Cộng cực đoan....thường bị hiểu lầm là: chống Cộng một cách điên cuồng, không phân phân biệt phải trái, cái gì cũng chống, giống như các" tổ chức khủng bố, Hồi Giáo cực đoan" vậy..Cho nên, trong thời gian gần đây, một số cơ quan truyền thông quyết tâm chống Cộng, bị chụp mũ là: Điện Báo Công An, Việt Cộng, đánh lung tung, đụng ai cũng đánh...mà không phán đoán, hầu tránh ngộ nhận. Do các cơ quan truyền thông nầy vô vị lợi, không hoạt động thương mại, vì sự an nguy của cộng đồng người Việt hải ngoại, mà lên tiếng trong tinh thần" cảnh giác" nói có sách mách có chứng, hầu vạch mặt những kẻ" ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản" hay băng đảng lừa đảo trắng trợn Việt Tân, đã ngụy danh chống Cộng, nhưng có lập trường:" Coi đảng cướp Việt Cộng là thành phần dân tộc" và" tên ác ôn Hồ Chí Minh, là người có công với đất nước", thì hóa ra Lê Chiêu Thống cũng" có công làm vua nước Việt Nam và có công rước voi về dầy mả tổ" hay sao?. Một tổ chức như thế, lập trường" rõ hơn đêm giữa ban ngày" mà vẫn còn có những kẻ có bằng cấp cao với học vị tiến sĩ, bác sĩ... được cho là" chất xám", nhưng nhắm mắt đi theo, ủng hộ, thật là" trí ngủ" trường kỳ, cùng dắt tay nhau đi theo băng đảng Việt Tân, được Việt Cộng hướng dẫn, mò mẫm trên xa lộ Trương Sơn, nên" đường về nhà còn xa lắm" và mịt mù như đi trong cõi" vô minh" trong Phật Giáo vậy.

Ly gián kế được kẻ thù áp dụng trong bất cứ thời kỳ nào, nếu có cơ hội, thường làm cho hàng ngũ xáo trộn, giảm tiềm năng chiến đấu, chưa kể đến gây phân hóa nội bộ, nhiều khi gây ngộ nhận, đưa đến tan rả, phải mất nhiều thời gian để tìm ra sự thật, sau khi bị kẻ xấu, hay Việt Cộng tung thủ đoạn bằng cách" bật mí" những điều không bao giờ có, khi cần" chụp mũ" thì cứ ngụy tạo bằng chứng bằng các giấy tờ giả ( thời nay làm giấy tờ giả rất dễ, ngay cả học sinh trung học cũng thừa khả năng thực hiện bằng máy computer), để triệt hạ một người quốc gia chân chính; những chứng từ như vậy, luôn không có nguồn gốc, chỉ là những văn bản" nặc danh", có khi lấy con dấu của sứ quán, dùng lối scan chữ ký....gởi đến nhiều nơi trong cộng đồng, tổ chức để chụp mũ một đối tượng chống Cộng nào đó.

Trong lãnh vực tình báo, cần phải luôn:" phòng gian bảo mật" được đặt lên hàng đầu, là vấn đề sanh tử, thành bại, nên người cùng tổ chức cũng không thể tin nhau tuyệt đối, hầu ngăn ngừa tình trạng nội gián, hay nhị trùng ( double agent). Nguyên tắc nầy được các cơ quan tình báo áp dụng, nên các giới chức thường cho thuộc cấp biết những tin tức nào đó, giới hạn trong phạm vi của một công tác, hầu tránh bị tiết lộ, làm hư cả kế hoạch lớn, ảnh hưởng đến an ninh quốc gia. Khai thác tính đa nghi nầy, mà Việt Cộng áp dụng nhiều biện pháp để đánh phá, chụp mũ , nói xấu, rỉ tai, đồn đại về những người quốc gia, quyết tâm chống Cộng; chúng tung ra nhiều thủ đoạn để cho người nầy nghi kỵ người khác, cứ thế mà lan dần, rộng rải trong cộng đồng, thế là mọi người không tin nhau, đó là bước đầu thành công của Việt Cộng tại hải ngoại từ sau 1975 đến nay. Do đó, bất cứ nguồn tin nào nghe được, cần phải kiểm chứng, phân loại, tìm hiểu thật kỷ, tình lý, trước khi mang ra nói với người khác; nếu cứ nghe xong, thì nói với nhiều người khác như máy ghi âm phát ra y như tin đồn, là vô tình tiếp tay cho Việt Cộng thi hành sách lược tuyên truyền xám, là tự mình gây cho cộng đồng hoang mang, bất ổn.

Những nạn nhân của bọn cướp Việt Cộng, sau khi thoát chết, bị mất nhà cửa, tài sản, thân nhân bị tù đày, giết hại, con cháu bị trù dập, ấn tượng kinh hoàng....thì coi Việt Cộng là thứ" cứt", có người còn chủ trương:" thà nhìn cục cứt, chớ không thèm nhìn mặt mấy thằng Việt Cộng", đủ thấy mức độ căm thù và khinh bỉ của dân đối với đám Việt Cộng như thế nào.

Do đó, ở hải ngoại, mỗi khi có ai đó báo động có Việt Cộng, thì mọi người cùng đổ dồn những cặp mắt khinh khi, kèm theo nguyền rủa và nếu cần có hành động do căm thù tạo nên. Việt Cộng thừa biết vị trí bị thù, ghét, dân chúng coi thua " cục cứt" nên thường tung ra đòn chụp mũ những người chống Cộng quyết tâm, tổ chức, là Việt Cộng. Đây là công tác rất lợi hại, được Việt Cộng khai thác trong" tương kế tựu kế" để tạo nên cảnh rối loạn trong hàng ngũ tỵ nạn hải ngoại:" gà nhà bôi mặt đá nhau", tự tố cáo lẫn nhau, nghi kỵ lẫn nhau, trong khi kẻ thù Việt Cộng chánh hiệu" cờ đỏ sao vàng" thì ngồi rung đùi, xem những người quốc gia bị chụp nón cối chống đỡ những người có cùng hoàn cảnh, đều là nạn nhân của Việt Cộng.

Do quần chúng đa dạng, trình độ nhận thức khác nhau, có khi lười biếng suy luận, hay mang sẵn định kiến cá nhân, định kiến tôn giáo, có khi tư thù, hoặc quá hăng hái chống Cộng....nên khi ai đó bị cho là Việt Cộng, thì họ dễ tin và nói với những người khác trong tuyên truyền xám rất có tác dụng:" mạn đàm, rỉ tai", từ đó biến những người chống Cộng thành Việt Cộng một cách" không người lái", gây phân hóa, nghi kỵ trong cộng đồng người Việt tỵ nạn từ nhiều năm qua. Mức độ chụp mũ qui mô, có sách lược và được cải tiến dần theo thời gian, theo kịp trình độ dân trí, nên trong hệ thống truyền thông, xuất hiện những tờ báo hai hàng, đài phát thanh thương mại" nửa nạc, nửa mở" truyền thông dỡ hơn là kiếm tiền, đài truyền hình" cà giựt" nằm trong dạng" xanh vỏ đỏ lòng"; thường là cơ sở của Việt Cộng lòn vào, mua lại từ người quốc gia tham tiền, hay những cơ quan truyền thông vì vấn đề tài chánh mà phải" chiều ý" những kẻ nằm trong bóng tối điều khiển...

Đây là những cơ quan truyền thông" quốc gia, lòn ma Cộng Sản", ban đầu họ được uy tín nhờ những bài phổ biến chống Cộng từ lâu, nhưng chống Cộng có chừng mực, tức là sợ Việt Cộng buồn, chống Cộng rất lịch sự và đầy vẻ" trí thức" của hạng" trí ngủ" mang đầy tính" đạo đức giả", tốt mã rả đám, chả dám lên án mạnh tội ác tày trời của bọn Việt Cộng; cũng có thể do hèn nhát hoặc là thành phần Việt Kiều Tam Du:" du lịch, du dâm, du hý"...nên họ không dám gọi Việt Cộng, mà thay vào đó là: Chính quyền Việt Nam, nhà nước Việt Nam....khi nhắc đến những tên ăn cướp, giết người hàng loạt, thì chữ ÔNG thường kèm theo tên, như thủ tướng Cộng Sản Việt Nam, Ông Nguyễn Tấn Dũng, Ông Hồ Chí Minh.....quần chúng lầm tưởng đây là những cơ quan truyền thông quốc gia, nên tin tưởng, ủng hộ....thế là lâu lâu họ chụp mũ người nầy là Việt Cộng, Điện Báo kia là Công An, người khác là tay sai Việt Cộng....mà không đưa ra bằng chứng; khiến cho những người tin cậy tưởng những bài viết trên cơ quan truyền thông uy tín, đó đúng là" Việt Cộng" nằm vùng, thật là nguy hiểm, gây hiểu lầm và có khi đưa đến nghi kỵ đáng tiếc, làm phân hóa lực lượng đấu tranh, rất cần thiết để đương đầu với Việt Cộng ở hải ngoại.

Trong khi đó, có những kẻ đáng nghi ngờ được nằm im, mai phục, nhờ có nhiều tiền; là nhờ luồn lách, núp dưới những tổ chức như" bảo tồn văn hóa, từ thiện, quyên góp với danh nghĩa giúp thương phế binh, phục vụ cộng đồng, lễ hội, nhớ ơn, đáp nghĩa..." khi tham gia tích cực trong các sinh hoạt cộng đồng, hầu có uy tín và được nhiều người tin tưởng, kính mến, nhưng bên trong là họ trở về Việt Nam từ lâu, làm ăn với Việt Cộng, có tài sản hàng chục triệu Mỹ Kim, rồi dùng tiền đó đễ khuynh đảo, chụp mũ, kiện thưa những người nào dám vạch mặt là có làm ăn với Việt Cộng. Nghe đâu có hai nhà văn hải ngoại, đã viết bài văng miểng, trúng phải con mụ chó cái" Buồi Nâng Bi", nên mụ chó cái" Lo-Tồn" tích sản từ việc làm ăn với lũ Vẹm nầy, ỷ có tiền, đâm đơn kiện, vì đụng tới chuyện làm ăn ở Việt Nam, là những chuyện lam nham, núp dưới chiêu bài" thiện nguyện", làm chuyện có lợi cho Việt Cộng, lớn họng la làng, hai hàng" Quốc-Cộng".

Đây là những con rắn độc hai đầu, đáng tránh xa như bải" cứt", đáng cho đội nón cối và mang dép râu, nhập chung hàng ngũ với đám chân trâu, ở Bắc Bộ Phủ, một lũ bất nhơn, đếch cần nhân nghĩa, trong đầu thúi như" cầu ỉa", thật là mỉa mai cho tư cách tỵ nạn, của hạng phản trắc, tâm đắc làm giàu, ra vào Việt Nam, lòng tham buôn bán, cấu kết với bọn cán ngố từ lâu nay. Nghe đâu kẻ phụ tá cho mụ" Buồi Nâng Bi" là một tay luật sư Trình-vân, ca tụng bộ độ Việt Cộng là tử tế, nhưng tên chó chết có bằng" Nục sư" nầy không bao giờ trở về ở luôn với những người mà hắn ca tụng, đó là cái dỏm, cà chớn của một tên" học luật tự do, đội mo Việt Cộng", lật lọng gian manh ở nước dân chủ lừng danh thế giới. Đây cũng là cách xử thế của mụ Jane Fonda, từng sang Hà Nội chụp hình chung lưu niệm với" quân hại nhân dân", được đảng cướp tặng huy chương Hồ Chí Minh, lừng danh với hổn danh" Hanoi Jane", nhưng nếu có ai đó bảo mụ có thích Việt Cộng, yêu Bác Hồ, thì nên về Việt Nam sống trong các nông trường, nhà máy.... để tiến tới thiên đàng Cộng Sản, thì ắt là mụ ta nói ngay mà không cần suy nghĩ:" NO, NO, NO...and NO, NEVER".

Chuyện những bài báo viết về thành tích" núp bóng tỵ nạn, kết bạn Cộng Sản" là rõ ràng hơn cả" đêm giữa ban ngày", nên dù có tung tiền ra, cũng vô ích, vì hệ thống pháp luật của Hoa Kỳ, các nước dân chủ khác xa luật rừng của Việt Cộng, quan tòa không xử án dựa theo người giàu, dù có tiền mướn luật sự; đây không phải là những bài viết" chụp mũ" là Việt Cộng, nhưng sự kiện" trở về làm ăn với Việt Cộng" là có thật, dù sông có thể cạn, núi có thể mòn, song con mụ" Buồi Nâng Bi" không thể thắng kiện được. Tuy nhiên luật" cao bồi" trong pháp đình" bắn hụt là chết", nếu bên khởi kiện ( plaintiff) thua thì phải bồi thường cho phía bên bị đơn ( defendent). Đây là điểm yếu mà bọn Việt Cộng bị lép vế ở xứ người, nếu không, thì có ai dám làm báo chống Cộng?. Đề nghị con mụ đĩ chó" Buồi Nâng Bi" nên đi tìm" nục sư" Đinh Viết Tứ để nhờ cố vấn, không biết tên nầy có thành công trong dự luật" cấm không được lên án tên Hồ Chí Minh?".

Chụp mũ Việt Cộng và vạch mặt bọn nằm vùng, đón gió, là hai việc làm hoàn toàn khác nhau: Vạch mặt những tên gián điệp nằm vùng, tỵ nạn gian, về làm ăn với Việt Cộng, làm những việc có lợi cho giặc như quyên tiền giúp thương phế binh hai phía, lấy danh nghĩa từ thiện để quyên tiền về giúp cho Việt Cộng làm những công trình mà chúng phải có trách nhiệm, cổ động về du lịch làm ăn, lột mặt đám tu sĩ quốc doanh trà trộn..... đó là những điều cần nên làm, nói có sách, mách có chứng. Chẳng lẽ những" con dơi trà trộn là dân tỵ nạn" khi trở về nước hợp tác làm ăn, đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng, hình của tên Hồ Chí Minh với" đám chuột Việt Cộng....và khi trở ra hải ngoại, lại muốn hạ cờ vàng để làm từ thiện, nhập chung với" đàn chim tỵ nạn" mà chúng ta lại chấp nhận?.

Đưa ra bộ mặt thật của đám" ăn cơm tự do, đội mo Cộng Sản", từ các nước tư bản, theo đảng Cộng làm giàu, ra vào Việt Nam như đi chợ, lại trở thành chủ tịch, cầm đầu hội đoàn và lếu láo cổ động sống chung với Việt Cộng, là có ngày cả cộng đồng bị bọn nầy bàn giao trong vòng trật tự cho Việt Cộng.

Vạch mặt chỉ tên những kẻ làm lợi cho Việt Cộng, gián điệp, tay sai là điều cần thiết để cộng đồng tỵ nạn nhận ra kẻ nội thù vô cùng nguy hiểm ở cạnh mình; nhưng phải làm theo tinh thần" truyền thông" dân chủ, ngay cả những" ý kiến" ( letter to editor) cũng phải có nguồn gốc: tên, địa chỉ, số điện thoại. Để bảo đảm sự thật, đàng hoàng, còn nặc danh là không được chấp nhận như là một sinh hoạt truyền thông đúng đắn; các ý kiến nên đặt trong tinh thần" nói có bằng cớ" và đương nhiên người làm truyền thông phải có trách nhiệm trước pháp luật nếu có những ý kiến xâm phạm đến đời tư, chửi bới bừa bải ( cách làm truyền thông như vậy, không thể thuyết phục được đọc giả, gây khó chịu mà thôi).... Chính một số cơ quan truyền thông" hàng hai" vì họ có lập trường ba phải, mù mờ, nên hay có mục" ý kiến" hổ trợ. Nhưng cũng cần lưu ý là: mục Ý KIẾN ĐỌC GIẢ cũng là vũ khí lợi hại mà các cơ quan truyền thông" xanh vỏ đỏ lòng" cố tình sử dụng để chụp mũ, đánh phá những người quốc gia quyết tâm chống Cộng qua những ý kiến" nặc danh" được cơ quan truyền thông chủ trương, nên cho phổ biến dưới các bài viết, đây mới chính là nơi chụp mũ có bài bản, đáng lưu ý để vạch mặt.

Những cái nón cối được kẻ thù tung ra loạn cào cào và ngay cả những người tự nhận quốc gia, vì nghi kỵ, quyền lợi...nên sẵn sàng chụp nón cối cho người khác, mà không cần biết trúng hay trật. Thời kỳ mới định cư sau 1975, hể ở đâu có hơi hám Việt Cộng, là nhiều người mò tới, tiêu cực cũng cô lập, tránh xa, nên một số tên tỵ nạn gian gốc công an, bộ đội, cán bộ...phải lặn sâu và dấu tông tích như" mèo dấu cứt". Rồi những người gốc quân nhân, công chức VNCH, được coi là nơi tin cậy, nên nón cối tránh xa họ; tuy nhiên đôi khi trong hàng ngũ nầy, cũng có người" nội gián" từng đội nón cối, đi dép râu sau 1975" họ lòn lách và an toàn một thời gian.

Đặc biệt, những tổ chức phục quốc, kháng chiến, là nơi được đồng hương tin tưởng là chống Cộng triệt để, nên bất cứ ai nói khác hơn những thành viên phục quốc, kháng chiến....thường bị tặng không cho chiếc nón cối, hay nhẹ cùng là" phá hoại", đương nhiên là nạn nhân bị cô lập, thù ghét một cách vô lý, dù họ nói có lý, khi đưa ra những bằng chứng: phục quốc dỏm, kháng chiến giả, chỉ lừa bịp để thu tiền. Do đó thời kỳ ấy, bất cứ những ai nhìn thấy sự thật về tổ chức Phục Quốc dỏm, kháng chiến giả, phân tích, viết báo...thì lập tức bị các" phục quốc viên, kháng chiến quân hải ngoại" đánh cho tơi tả, chụp mũ là Việt Cộng, được nhiều người đánh hùa theo, nên giai đoạn đó là" cao trào nón cối" hoành hành, là thời cơ để bọn Việt Cộng nằm vùng lợi dụng danh nghĩa phục quốc, kháng chiến, chống Cộng, yêu nước.... để chụp mũ những người mà họ cảm thấy nguy hiểm, hiểu biết về Cộng Sản.

Ngay cả những người được vài tổ chức gọi là chống Cộng như Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, họ thường tung ra những con bài chiến lược như:
ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện, giáo sư Đoàn Viết Hoạt, Hoàng Minh Chính, tướng Trần Độ, Nguyễn Văn Trấn, Nguyễn Hộ.....thời mới tung ra, bất cứ ai phân tích và nghi ngờ là dỏm, thì lập tức bị tổ chức cho là Việt Cộng, quần chúng nghe theo và đánh tiếp...nên những kẻ đáng nghi ngờ nầy được băng đảng Việt Tân bao che tối đa, biến thành" thần tượng", tung hỏa mù dài dài, đến khi sụp đổ, và Việt Tân vẫn ôm những" thây ma" nầy để giữ gìn hầu xài trong tương lai.

Một trong những thần tượng được băng đảng Việt Tân" tung hứng" tối đa và trường kỳ là huề thượng Thích Quảng Độ, được ca tụng giống như" thánh tăng", nên ở hải ngoại, các chùa, cộng đồng ( do Việt Tân khuynh đảo) đều rỉ rả tâng bốc ngài Quảng Độ từ lâu. Cho nên những ai chê thầy là coi như bị chụp mũ:

· -Nếu là người khác tôn giáo, thì bị chụp mũ là đánh phá, làm lợi cho Việt Cộng.

· -Cùng đạo Phật, bị nghi là Việt Cộng.

· -Là người quốc gia, có quá trình hoạt động, thành tích chống Cộng, thì bị cho là ngu ngốc, phá thối, ganh tỵ, làm hỏng cả phong trào giải trừ Cộng Sản trong nước...

· -Nhẹ nhất cũng bị gán cho cái mũ" cực đoan" hay" quá khích" là coi như thành phần chống Cộng điên cuồng, như đám khủng bố núp bóng Hồi Giáo ngày nay vậy.


Từ đó, hể ai đụng tới" thánh tăng" là coi như đụng tới vị lãnh đạo tinh thần khả kính, là người yêu nước" cao cấp", là lãnh đạo" tối cao", bị coi là đụng tới Giáo Hội Phật Giáo trong nước đang trong pháp nạn...nếu ác hơn là bị đội nón cối, là Việt Cộng, công an....nên trong suốt thời gian dài, hình ảnh ngài Quảng Độ là tiêu biểu cho công cuộc đấu tranh chống Cộng, tự do tôn giáo, được đánh bóng một cách rần rộ, tạo được thế đứng vững chắc ở hải ngoại....

Tuy nhiên, sau cái vụ" biểu tình tại gia và bất tuân dân sự" thì có nhiều ý kiến phân tích khách quan, nhằm cảnh báo sự nguy hiểm của sách lược nầy, vừa không thực tế, hại dân và đầu hàng Cộng Sản, thì lập tức gặp phải một số Tam Tạng thời đại, tấn công, chụp mũ là Việt Cộng, công an....một cách điên cuồng. Đây là điều tệ hại, không phân biệt phải trái, cứ nhắm mắt đi theo thầy mà không cần biết phải trái, như trước 1975 ở miền nam, nhiều Phật tử thuần thành đã nhắm mắt đi theo ÔN thưọng tọa Thích Trí Quang, các thầy khác để làm cuộc biến động miền trung 1966, đem bàn thờ Phật xuống đường, gây nhiều nghiệp báo, được coi là góp công lớn cho Việt Cộng tiến chiếm miền Nam, thảm họa kéo dài đến ngày hôm nay.

Cuộc đấu tranh giải trừ pháp nạn và quốc nạn rất cần thiết, nhưng người lãnh đạo phải được quần chúng biết nhiều, kính trọng, như đức Đa Lai Đa Ma Tây Tạng, khi ngài lên tiếng, là ai cũng biết mà hưởng ứng, thì mới mang lại kết quả. Tuy nhiên, huề thượng Thích Quảng Độ thì không có nhiều người biết trong nước, ngay cả cái tên Nguyễn Cao Kỳ, cũng được nhiều người biết đến hơn là huề thượng Thích Quảng Độ, thật là tai hại và mặt khác,
cái gốc khối Ấn Quang là một" quá trình" nghiệp báo mà ngài đã từng tham gia vào, nên dễ mất ủng hộ từ nạn nhân Cộng Sản qua những biến động phá rối của đám Thích Trí Quang, góp phần sụp đổ miền Nam tự do, khi tìm hiểu ra ngài làm gì trước 1975, có giúp ích gì cho quê hương.

Trong khi đó, nơi không cần thiết là ở hải ngoại, thì uy danh của ngài huề thượng Thích Quảng Độ bay xa, bay tới Na Uy, nhưng nơi nầy ủy ban cứu xét giải Nobel chắc cũng biết thực lực của ngài, nên không chấm để đoạt giải? Tuy nhiên, ngài vang lừng danh tiếng ở hải ngoại cũng rất có lợi về mặt tài chánh, nên ngài được hưởng khá nhiều" đô la" từ nước ngoài gởi về, vì tin tưởng là ngài sẽ làm được cái gì cho quê hương, mà nhiều người đóng góp. Ngài dư tiền, dùng cứu trợ và dân oan (đa số là dân trước đây từng giúp cho Việt cộng thành công, nay bị đảng đền đáp bằng cách lấy nhà, đất...nên họ không sợ, chứ dân oan gốc gia đình quân cán chính VNCH, thì họ nào dám đi biểu tình đòi đất...). Dân oan là thế, họ chỉ đòi đất cho gia đình, cá nhân; nhưng đòi lại đất nước mới là cái quan trọng: khi có đất nước dân chủ, là dân có tất cả. Do đó, dân oan khiếu kiện không thể và cũng không bao giờ làm bạo quyền Việt Cộng sụp đổ. Việt Cộng cũng không bao giờ ngán dân oan đâu, khi tình hình căng thẳng, cùng lắm là nhà nước trả lại đất, bồi thường xứng đáng, là dân oan chấm dứt ngay, lá bài dân oan khiếu kiện nằm trong bàn tay của Việt Cộng.

So với Gandhi, mỗi lần phát động" đấu tranh bất bạo động" là bị tù, thời đó người Anh còn hiền, lại đa đoan do có quá nhiều thuộc địa, nên đành phải chịu thua và năm 1948, trao trả độc lập cho Ấn Độ, nếu huề thượng Quảng Độ ban hành hai biện pháp đấu tranh "dùng bạo động để tháo gở độc tài" cùng quan điểm với băng đảng Việt Tân, qua" biểu tình tại gia" và" bất tuân dân sự" mang lại biến động thật sự trong nước, có nguy cơ đe dọa đến chế độ như thời Gandhi, thì Việt Cộng đã bắt ngài bỏ tù và không chừng dám dàn cảnh giết chết bằng đủ mọi hình thức, như họ đã sát hại nhiều người tầm vóc như tổng giám mục Nguyễn Kim Điền, chớ đâu để ngài tự do, an toàn mà kêu gọi dân chúng" bất hợp tác" qua hai sách lược nêu trên.

Tuy nhiên, Việt Cộng giả vờ lên án, dùng truyền thông để" đưa cao, đánh khẽ", chớ chúng dại gì mà ca tụng sách lược: biểu tình tại gia, bất tuân dân sự, là đúng như chính sách giữ đảng bền, tránh bị dân chúng đứng lên lật đổ bạo quyền. Sau năm 1997, người Anh trả lại nhượng địa Hồng Kông cho Trung Cộng, tuy nhiên, vì muốn thu tiền từ thế giới Tây phương, nên Trung Cộng đành phải để cho nơi nầy tự trị để hưởng lợi, Trung Cộng còn cho phép người dân ở đây biểu tình hàng năm kỷ niệm ngày thảm sát Thiên An Môn. Tại Việt nam cũng thế, biết những người" chống đối", nhất là "cò mồi" không thể làm sụp đổ chế độ, trái lại họ trở thành những" con tin nội địa" để đảng Cộng Sản bắt, thả, tùy theo tình hình, để đổi lấy những quyền lợi kinh tế với Hoa Kỳ, các nước Liên Âu và Việt Cộng còn mang tiếng thơm là" có cải thiện tình hình dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo", nên Việt Cộng dại gì mà không" chửi" lấy lệ với những nhà đấu tranh như Quảng Độ để được hưởng lợi, và đảng Cộng Sản thừa biết huề thượng Quảng Độ không thể làm lung lay chế độ như Thích Trí Quang làm ở miền Nam trước 1975, trái lại nhờ Quảng Độ mà tiền chảy từ túi tiền của bọn" phản động hải ngoại" vào Việt Nam, một trong những lý do làm cho đảng cướp Việt Công tồn tại. Đúng là tiện lợi nhiều mặt, tuy nhiên nếu huề thượng Quảng Độ kêu gọi người dân hải ngoại vài việc đơn giản như sau:" bất tuân du lịch" và" gởi tiền về Việt Nam tại gia", và được nhiều người hưởng ứng, thì Việt Cộng mới sợ và không chừng đã bất ngài bỏ tù; đây mới chính là yếu huyệt của Việt Cộng, có khả năng đưa đến nhiều hệ quả khác, làm tiêu tan chế độ bạo ngược.

Đây cũng là quỷ kế" tương kế tựu kế", nên ở hải ngoại, bất cứ ai phân tích về sách lược" ruồi bu" của ngài Quảng Độ, thì lập tức bị những" Tam Tạng thời đại" đã" lở theo thầy", tin tưởng mù quáng theo thầy; mà thầy Quảng Độ chỉ là" người phàm" cũng sai lầm, dù là thánh tăng Tam Tạng đi nữa; do đó, cứ nhắm mắt đi theo huề thượng Quảng Độ là có có ngày đi lạc đường, chưa nói đến làm lợi cho Việt Cộng.

Chính sự kiện" đánh trâu" của huề thượng Quảng Độ, làm cho hải ngoại có thêm một số" đại lý nón cối", thành phần nầy là Việt Cộng nằm vùng, tay sai, băng đảng Việt Tân....trong kế:" hổn thủy mô ngư", dựa vào bình phong của huề thượng cao tăng nhất, tha hồ mà chụp trên đầu bất cứ ai không" nhất trí với thánh tăng", nên càng làm rối loạn cộng đồng. Đòn ly gián kế, tương kế tựu kế mà Việt Cộng áp dụng vào trường hợp Quảng Độ, quả thâm độc, gây nhiều tác động và nếu không kịp thời nhìn ra, e là cộng đồng còn bị" pháp nạn" dài dài, từ cái nguyên do" Quảng Độ", làm suy yếu tiềm năng chống lại sự xâm nhập, đánh phá của Việt Cộng tại hậu phương; vấn đề của huề thượng Thích Quảng Độ trở thành mối:" di họa Đông Ngô" đấy!. Nêu lên những việc làm nguy hiểm, không tưởng của huề thượng Quảng Độ, không nên đồng hóa với đạo Phật, đó là hai việc khác nhau, xin đừng qui nạp chung vào một mối để chụp mũ, là lọt vào quỷ kế của Việt Cộng.

Đạo không bao giờ sai, chỉ có người hành đạo làm sai, có hại đến uy tín tôn giáo. Đảng Cộng Sản vô thần, chúng lý luận ngây ngô rằng:" chủ nghĩa Marx Lenin không bao giờ sai, nên Hồ Chí Minh là người áp dụng vào đất nước, cũng không bao giờ sai, và cán bộ là người thi hành, cũng không sai.." tức là Việt Cộng tự" phong thánh" để tha hồ mà cướp bóc, giết người....Tôn giáo không sai, nhưng người hành đạo chưa chắc đã làm đúng, vì trên thế gian nầy, nhất là thời buổi MẠT PHÁP, sinh ra đám tu sĩ MẬP PHÁT, mượn đạo tạo tiền, nhan nhản Tứ Diệu Tệ:" gian, tham, dâm, ác"; những việc nầy đã và đang xảy ra trong Phật Giáo, nhất là khối Ấn Quang, nên những tăng ni nào thuộc khối ấy, dù ít nhiều cũng vướng phải" nghiệp báo" di căn trước đây và nếu cứ tiếp tục đi vào con đường cũ của Thích Trí Quang, thì" CỘNG NGHIỆP" chồng chất, làm cho nhiều người trước đây chư" KỊP NGỌNG" đã bị giết, hại và ngay nay cái quả Ấn Quang vẫn còn là cái họa, theo đuổi pháp nạn và quốc nạn.

Một sự thật mà ít người nhận ra: Phật tử chính là những" đứa con Phật" có tấm lòng nhất, nhờ họ mà Phật Giáo mới có chùa, tăng ni mới sống thoải mái, tu học và làm giàu, trở thành" triệu phú Phật Giáo"; từ sau 1975 đến nay, nhờ mồ hôi của Phật Tử nên người Việt hải ngoại có hơn 300 ngôi chùa, mỗi ngôi đâu dưới bạc triệu, tích sản nầy tổng cộng cũng hơn cả tỷ Mỹ Kim, là số tiền không nhỏ.

Tuy nhiên, nhiều tăng ni đã biến Cái Chùa thành cái TIỆM PHẬT từ lâu mà các Phật tử không biết. Giới Tăng Ni cũng chỉ là" con Phật" bình thường như bao người khác, họ tự phong những chức sắc:" đại đức, thượng tọa, huề thượng.." để hưởng tạo nên đẳng cấp, hầu hưởng của bá tánh và so ra công đức, thì họ còn thua xa những" Phật Tử" thuần thành, có đóng góp vào công việc phát huy Phật Giáo; tuy nhiên, những người" ngồi không" có nhiệm vụ tụng kinh, gõ mõ, nhang đèn....lại hưởng nhiều lợi lộc từ mồ hôi người khác, đã vậy còn được tôn kính, trở thành" lãnh đạo tinh thần" ngang hông, có khi còn được kính trọng hơn cả cha mẹ, nên tăng ni càng làm nhiều điều sai trái, cái tâm chưa ổn, cộng thêm lòng tham, tà dâm, được Phật tử cung phụng, là điều làm cho Phật Giáo càng suy đồi. Tham quan là do có người mang tiền hối lộ, tăng ni hư cũng một phần do Phật Tử quá tin vào sư mà đóng góp, cung kính...nên qua nhiều kinh nghiệm xương máu, việc" kính tăng" còn phải nghĩ lại, để tránh giao lòng tin vào kẻ gian manh, giả dạng tu hành, làm nhiều điều sai trái từ trước đến nay.

Cao trào nón cối, dép râu đã hoạt động khá mạnh, được kẻ thù Việt Cộng mượn tay người quốc gia, những kẻ lười suy luận, cứ chụp vào đầu từ người nầy đến người khác, nay đã đến lúc phải chấm dứt, kẻo đưa cộng đồng tỵ nạn toàn là những người" đôi nón cối, mang dép râu", do chính người mình" tặng một, cho thêm một" vào những người chống Cộng. Những người bị chụp mũ thường rơi vào những trường hợp sau đây:

· -Chán nản, lui vào bóng tối, vì không thể minh oan, nhất là bị các cơ quan truyền thông hai hàng chụp mũ, tạo nguồn ác cảm lớn trong cộng đồng.

· -Phản ứng mạnh, quyết tâm lột mặt kẻ chụp mũ: công việc nầy đòi hỏi phải có khả năng và mất nhiều thời giờ.

· -Chờ thời gian để giải oan: thường là khá lâu, làm tổn hại đến danh dự, uy tín cá nhân và gia đình.


Chụp mũ Việt Cộng là trò cũ, được Việt Cộng, Việt gian khai thác tối đa ở hải ngoại từ hàng chục năm qua, gây bao ngộ nhận, suy giảm tiềm năng đấu tranh, nên đồng hương hảy đề cao cảnh giác qua bao kinh nghiệm nêu trên, nếu không thì tập thể người Việt tỵ nạn trở thành rả rời và kẻ hưởng lợi chính là Việt Cộng.

" Lời nói không mất tiền mua.
Xin đừng chụp mũ, nói bừa đó nghe!"./.



TRƯƠNG MINH HÒA





14.06.2009

No comments:

Post a Comment